K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

GN
GV Ngữ Văn
Giáo viên
6 tháng 8 2018

Biện pháp tu từ được sử dụng là: 

- Phép liệt kê: khóc nức nở, khóc nấc lên, khóc như người ta đi thổ.

- Phép so sánh: như người ta đi thổ.

- Phép ẩn dụ chuyển đổi cảm giác: thở ra nước mắt.

=> Nói về nỗi đau của dì Hảo, nỗi đau ấy được khắc họa qua tiếng khóc tức tưởi. Khóc dễ dàng và nỗi đau, nước mắt thường trực như hơi thở.

29 tháng 8 2016

Thái độ cười hỏi của bà cô thể hiện trong truyện đã cố tình khoét sâu hố ngăn cách giữa mẹ và con, làm cho cậu bé Hồng rất xót xa cho hoàn cảnh của mẹ.

"- Hồng! Mày có muốn vào Thanh Hóa chơi với mẹ mày không?"

Hay, "giọng vẫn ngọt:

- Sao lại không vào? Mợ mày phát tài lắm, có như dạo trước đâu?"

Mặc dầu bé Hồng đã phát khóc, nước mắt ròng ròng nhưng bà cô vẫn tươi cười kể chuyện, cố ý làm cho bé đau khổ, giận dỗi mẹ.

"- Mày dại quá, cứ vào đi, tao chạy cho tiền tàu. Vào mà bắt mợ mày may vá sắm sửa cho và thăm em bé chứ."

Có thể nói bà cô là người có ý đồ muốn bé Hồng xa lánh, khinh miệt mẹ mình. Bé Hồng đã nhận ra vẻ rất kịch của bà cô, đằng sau cái vẻ quan tâm là một ý đồ xấu.

SAI THÌ BỎ QUA NHAHoàng Phương Oanhbucminh

30 tháng 8 2016

Con Oanh già, sao m ở đây

19 tháng 9 2021

+ Tôi cười dài trong tiếng khóc: thể hiện sự căm ghét bà cô và nỗi niềm thương nhớ cho mẹ mình.

+ Tôi òa lên khóc rồi cứ thế nức nở: nỗi vui sướng tột cùng khi đc gặp lại me.

I.Đọc các đoạn văn sau và trả lời câu hỏi: [..] Mẹ tôi vừa kéo tay tôi, xoa đầu tôi hỏi, thì tôi òa lên khóc rồi cử thế nức nở. Mẹ tôi cũng sụt sủi theo: - Con nin đi! Mợ đã về với các con rồi mà. Mẹ tôi lấy vạt ảo nâu thẩm nước mắt cho tôi rồi xốc nách tôi lên xe. Đến bẩy giờ tôi mởi kip nhận ra mẹ tôi không còm cõi xơ xác quả như cô tôi nhắc lại lời người họ nội của tôi. Gương mặt mẹ tôi...
Đọc tiếp

I.Đọc các đoạn văn sau và trả lời câu hỏi: [..] Mẹ tôi vừa kéo tay tôi, xoa đầu tôi hỏi, thì tôi òa lên khóc rồi cử thế nức nở. Mẹ tôi cũng sụt sủi theo: - Con nin đi! Mợ đã về với các con rồi mà. Mẹ tôi lấy vạt ảo nâu thẩm nước mắt cho tôi rồi xốc nách tôi lên xe. Đến bẩy giờ tôi mởi kip nhận ra mẹ tôi không còm cõi xơ xác quả như cô tôi nhắc lại lời người họ nội của tôi. Gương mặt mẹ tôi vẫn tươi sảng với đôi mắt trong và nước da mịn, làm nổi bật màu hồng của hai gò mả. Hay tại sự sung sưởng bỗng được trông nhìn và ôm ấp cải hình hài máu mủ của mình mà mẹ tôi lại tươi đẹp như thuở còn sung túc? Tôi ngồi trên đệm xe, đùi áp đùi mẹ tôi, đầu ngả vào cảnh tay mẹ tôi, tôi thấy những cảm giác ẩm áp đã bao lâu mất đi bỗng lại mơn man khắp da thịt. Hơi quần áo mẹ tôi và những hơi thở ở khuôn miệng xinh xắn nhai trầu phả ra lúc đó thơm tho lạ thường." (SGK Ngữ văn 8, tập 1) Câu 1  Đoạn trich trên trích trong văn bản nào? Của ai? Nhân vật xưng "tôi" trong đoạn văn là ai? Câu 2  Chi ra tình thái từ trong đoạn văn và cho biết tình thái từ ấy thuộc loại nào? Câu 3 Xác định một từ tượng thanh, một từ tượng hinh trong đoạn văn trên. Câu 4  Khái quát nội dung chính của đoạn văn bằng 1 hoặc 2 câu. II Câu 1  Viết đoạn văn (chủ để tu chon) trong đó có sử dung trợ từ, thán từ. Chi ra và cho biết chúng dùng để làm gì? Câu 2  Hãy kể lại một kỷ niệm đáng nhớ về người thân của em (Luu ý: phải kết hợp miêu tả và biểu cảm trong bài văn tự sự)

0
28 tháng 3 2017

Đáp án

Các từ tượng hình, tượng thanh:

dịu dàng, nặng nề, từ từ, lưng lẻo, lưu luyến, nức nở, thút thít, ngập ngừng.

3 tháng 1 2022

Mẹ vừa kéo tay tôi, xoa đầu tôi hỏi, thì tôi òa lên khóc rồi cứ thế nức nở

C1___________V1_______________\(\downarrow\)_C2_________V2_______________.

                                                     quhe từ 

4 tháng 10 2021

Tham khảo:

Từ khi sinh ra và lớn lên, ai trong chúng ta đều mang trong mình lòng trắc ẩn. Người hay nói lòng trắc ẩn hoặc là sự thương cảm. Chúng ta sẽ cảm giác được nỗi đau, đau nỗi đau của người khấc. thương cảm, xót xa cho số phận, cho những hoàn cảnh khó khăn. Lòng trắc ẩn sẽ giúp người với người gần nhau hơn. Cuộc sống dù có hiện đại, có phát triển đến đâu thì sự thương cảm với mọi người vẫn là quan trọng nhất. Chúng ta vẫn còn nhớ câu nói " Nơi lạnh nhất không phải là Bắc Cực, mà là nơi không có tình người." Đối ngược với lòng trắc ẩn, sự thương cảm đó là vô tam. Con người chúng ta đang càng ngày càng vô tâm, vô cảm, thờ ơ với những con người xung quanh mình. Nếu chúng ta thấy một người gặp nạn, hay gặp khó khăn chúng ta không những không giúp mà còn chỉ trích hay hôi của đó là những hành động không hề đẹp một chút nào. Vậy nên chúng ta nên giáo dục, dạy dỗ trẻ nhỏ về lòng trắc ẩn và đồng thời cũng lên tiếng khi có những hành động thờ ơ, vô cảm.

Bài 2. Đọc đoạn trích sau và thực hiện các yêu cầu bên dưới: - Lão cố làm ra vẻ vui vẽ. Nhưng trông lão cười như mếu và đôi mắt lão ầng ậng nước, tôi muốn ôm choàng lấy lão mà òa lên khóc. Bây giờ thì tôi không xót năm quyền sách của tối quả như trước nữa. Tôi chỉ ái ngại cho lão Hạc. Tôi hỏi cho có chuyện Mặt lão đột nhiên co dúm lại. Những vết nhăn xô lại với nhau, ép cho nước mắt chảy ra. Cái đầu...
Đọc tiếp

Bài 2. Đọc đoạn trích sau và thực hiện các yêu cầu bên dưới: - Lão cố làm ra vẻ vui vẽ. Nhưng trông lão cười như mếu và đôi mắt lão ầng ậng nước, tôi muốn ôm choàng lấy lão mà òa lên khóc. Bây giờ thì tôi không xót năm quyền sách của tối quả như trước nữa. Tôi chỉ ái ngại cho lão Hạc. Tôi hỏi cho có chuyện Mặt lão đột nhiên co dúm lại. Những vết nhăn xô lại với nhau, ép cho nước mắt chảy ra. Cái đầu lão ngoẹo về một bên và cái miệng móm mém của lão mếu như con nít. Lão hu hu khóc...

           (Trích Lão Hạc, Ngữ văn 8, tập I trang 42)

   Câu 1: Xác định phương thức biểu đạt chính của đoạn trích trên

   Câu 2: Giải thích công dụng của dấu hai chấm có trong đoạn trích.

  Câu 3: Phân tích cấu tạo ngữ pháp của câu văn " Cái đầu lão ngoẹo về một bên và cái miệng móm mém của lão mếu như con nít " trong đoạn trích trên và cho biết xét về mặt cấu tạo, cấu văn đó thuộc kiểu câu gì?

  Câu 4. Qua câu chuyện của lão Hạc, chúng ta có thể thấy được lão Hạc là một người nông dân nghèo nhưng giàu lòng tự trọng. Từ truyện ngắn “Lão Hạc” kết hợp với hiểu biết thực tế, hãy viết một đoạn văn (khoảng 1/2 trang giấy) trinh bày suy nghĩ của em về lòng tự trọng của con người trong cuộc sống

0
Cho 2 đoạn văn sau:a) "Người ta kể chuyện đời xưa, một nhà thi sĩ Ấn Độ trông thấy một con chim bị thương rơi xuống bên cạnh chân mình. Thi sĩ thương hại quá, khóc nức lên, quả tim cùng hòa một nhịp với sự run rẩy của con chim sắp chết. Tiếng khóc ấy, dịp đau thương ấy chính là nguồn gốc của thi ca. Câu chuyện có lẽ chỉ là một câu chuyện hoang đường, song không phải không có ý nghĩa. Nguồn gốc...
Đọc tiếp

Cho 2 đoạn văn sau:

a) "Người ta kể chuyện đời xưa, một nhà thi sĩ Ấn Độ trông thấy một con chim bị thương rơi xuống bên cạnh chân mình. Thi sĩ thương hại quá, khóc nức lên, quả tim cùng hòa một nhịp với sự run rẩy của con chim sắp chết. Tiếng khóc ấy, dịp đau thương ấy chính là nguồn gốc của thi ca. Câu chuyện có lẽ chỉ là một câu chuyện hoang đường, song không phải không có ý nghĩa. Nguồn gốc cốt yếu của văn chương là lòng thương người và rộng ra thương của muôn vật, muôn loài.

b) "Huống gì thành Đại La, kinh đô cũ của Cao Vương: Ở vào nơi trung tâm trời đất; được cái thế rồng cuộn hổng ồi .Đã đúng ngôi nam bắc đông tây; lại tiện hướng nhìn sông dựa núi .Địa thế rộng mà bằng; đất đai cao mà thoáng. Dân cư khỏi chịu cảnh khốn khổn gập lụt; muôn vật cũng rất mực phong phú tốt tươi.Xem khắp đất Việt ta, chỉ nơi này là thắng địa .Thật là chốn tụ hội trọng yếu của bốn phương đất nước; cũng là nơi kinh đô bậc nhất của đế vương muôn đời"

Câu 1 : Xác định phương thức biểu đạt 2 đoạn văn trên

Câu 2 : Câu mang luận điểm 2 đoạn văn trên

Câu 3 : Tại sao hai văn bản trên có yếu tố tự sự , miêu tả nhưng không phải văn bản tự sự miêu tả

Câu 4 : Tác dụng khi kết hợp yếu tố tự sự , miêu tả

Đọc đoạn trích sau và trả lời câu hỏi: Các dân tộc anh em trên đất nước chúng ta đã sáng tạo ra muôn vàn truyện anh hùng đẹp. Có truyện đã trở thành trường ca lớn, như Đăm Săn, Xinh Nhã Riêng Chàng Trăng của dân tộc Mơ nông và Nàng Han của dân tộc Thái là hai truyện có nét giống với truyện Thánh Gióng ở miền xuôi. Mẹ chàng Trăng đã nằm mơ thấy một con thỏ trắng nhảy qua ngực mà thụ thai và đẻ ra chàng. Sợ tù trưởng phạt vạ, mẹ chàng bỏ chàng trên rừng, phó mặc cho trời đất. Suốt ngày chàng không nói, không cười, chỉ thích chơi khiên đao. Sau đó, chàng cưỡi ngựa đá khổng lồ do trời đất cho, đi giết một tên bạo chúa đến chiếm đất rồi cuối cùng biến vào mặt trăng để đêm đêm soi xuống dòng thác Pông gơ nhi những vầng sáng bạc. Còn nàng Han là một cô gái thông minh dũng cảm, lớn lên đi đánh giặc ngoại xâm. Quân nàng liên kết với người Kinh, theo cờ lệnh bằng chân dệt chỉ ngũ sắc cảu nàng mà đánh tan được giặc. Mường bản đang vui thắng trận thì nàng hóa thành tiên lên trời, sau khi tắm ở sông Nậm Bờ, để lại trên bờ thanh gươm nàng thanh gươm nàng đã dùng diệt giặc. Từ đấy, hằng năm đến ngày nàng lên trời, dân bản mường lại mở hội rước cờ nàng Han, vui chơi rồi kéo ra sông Nậm Bồ tắm. Và trên dãy núi Pu keo vẫn còn đền thờ nàng Han ở chân rừng, gần đấy có những vũng, những ao chi chít nối tiếp nhau là vết chân voi ngựa của quân nàng Han và quân đội của người Kinh. So sánh với những truyện nói trên, chúng ta thấy truyện Thánh Gióng thực sự là một bản anh hùng ca và là anh hùng ca của người Việt cổ. (Theo Cao Huy Đỉnh, Người anh hùng làng Gióng)

Câu 1 : Đoạn nào có kết hợp yếu tố tự sự , miêu tả

Câu 2 : Khi kết hợp cần chú ý điều gì

0