K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Tôi đang ở đâu thế này? Tôi đang đứng trên một đỉnh đồi, xung quanh là bạt ngàn cây cối, những ngọn núi nhấp nhô, cánh rừng phủ lên một màu xanh rờn pha lẫn sắc vàng và đỏ, xa xa có nhiều đỉnh núi phủ tuyết trắng, và phía bên dưới có một hồ nước lớn uốn lượn các dãy núi.

Bên dưới lại lấp ló một ngôi làng nhỏ với những ngôi nhà trông như các tổ chim, bao quanh ngôi làng là những cánh đồng hoa và rau củ quả. Tôi nghĩ, chắc là do dân làng nơi đấy trồng trọt, xa xa có những đám khói nhỏ bốc lên tạo nên một màu trắng đục mờ ảo cho thiên nhiên. Khung cảnh nơi đây thật bồng lai trên nền trời xanh rì.

arle-2147590-13307e8b000005dc-518-964

Tôi giật mình nhận ra ở trước mặt mình có một ông lão râu tóc dài bạc trắng nhìn phúc hậu, đang đứng sừng sững như ông bụt bước ra từ truyện cổ tích, trông ông ta rất quen. À, tôi nhớ ra ông ấy là ai rồi, tôi vội bước đến vào chào ông: “Xin chào Gandalf, rất vui được gặp lão ở đây. Vậy nơi đây chắc là vùng đất của thế giới huyền thoại nơi mà rồng lửa,  phù thuỷ, người lùn và tộc tiên sinh sống?”. Ông mỉm cười chào và gật đầu: “Chào mừng đến với xứ xở thần tiên”.

Tôi hớn hở cám ơn ông và tiếp tục đưa mắt nhìn xung quanh. Tôi đang đứng trên một ngọn đồi khá cao, nên có thể phóng tầm mắt đi xa để chiêm ngưỡng quang cảnh thiên nhiên. Tuy khí hậu ở đây khá lạnh, nhưng không hiểu sao tôi lại thấy rất dễ chịu.

"Lão sướng thật nhỉ, được sống ở một nơi như thế này, chứ như cháu thì chỉ ngắm nhìn và tưởng tượng về qua những hình ảnh  trong phim thôi", tôi nói. "Cứ từ từ, nếu người thực sự muốn đi, ta sẽ đưa người đi. Chẳng phải bây giờ người đã ở đây rồi sao", Gandalf đáp.

Đây chỉ là giấc mơ của cháu thôi", tôi đáp. Thế thì hãy cố gắng vẽ nên giấc mơ để nó trở nên ngày càng rõ hơn ở thế giới thật nhé. Hẹn gặp lại ngươi ở vùng đất thần tiên. Lúc đó ta sẽ dẫn ngươi đi chiêm ngưỡng những nơi đẹp nhất", Gandalf thì thầm vào tai tôi từng lời thật chậm rãi và rõ ràng, đủ để tôi nuốt từng lời ấy. Cái cách ấy đúng như cách ông ta nói với Bilbo khi thuyết phục hắn lao vào cuộc phiêu lưu với người lùn (phần đầu của The Hobbit - Unexpected journey).

algren-the-last-samurai-10720382-650-432

Đó là giấc mơ của tôi, giấc mơ sau khi tôi thả hồn mình vào thế giới thần tiên của bộ phim Lord of the ring, The Hobbit , cuộc chiến bi hùng của The Last samurai, và kiệt tác Avatar.

Tôi là tín đồ của phim ảnh, đặc biệt là phim thuộc thể loại thần tiên viễn tưởng, nơi các chiến binh và những cuộc phiêu lưu chiến đấu với rồng lửa, quái vật... và phần lớn tôi bị chinh phục hoàn toàn với khung cảnh đầy mê hoặc. Chính vì vậy, tôi biết đến đấ nước New Zealand - nơi mà các nhà làm phim Hollyworld không thể bỏ qua khi quay những bộ phim phiêu lưu hoành tráng.

New Zealand vẫn còn đang là một giấc mơ dang dở của tôi. Đến một ngày nọ,  tình cờ tôi quen được một người bạn đến từ đất nước này được mệnh danh là “Kiwi man”.

Tôi hỏi: “Tại sao anh lại gọi mình là Kiwi man”. "Vì đó là một loài chim rất đặt biệt, thế giới chỉ có một loài chim như thế và chúng chỉ sống ở đất nước của chúng tôi. Tôi tự hào về điều đó”, Joe đáp.

Sau đó Joe lôi ra một quyển sách to đùng giới thiệu về du lịch cùng những phong cảnh tuyệt đẹp ở New Zealand. Anh nói về điều đó miệt mài, ánh mắt toé lên sự tự hào, kiêu hãnh vì được là công dân nước này. Anh nói rằng nếu chúng tôi có dịp thì nhất định phải đến New Zealand, và hãy viết một bài thật hay kể về đất nước và con người nơi đấy cho các bạn Việt Nam nhé.

225209-nz-hobbit-escape-jan-6-1429548065

Lần nữa, một người bạn khác rất thân của tôi mới về Việt Nam sau khi sống ở New Zealand 2 năm. Cậu bạn ấy luyên thuyên không ngớt về cuộc phiêu lưu của mình trong 2 năm ở xứ sở xinh đẹp. Có một câu chuyện rất buồn cười thế này: có lần anh ta đi du lịch bụi và bị lạc ở con đường vắng tanh, anh ta đưa tay nhờ quá giang xe.

Một chiếc xe dừng lại và tài xế là một người đàn ông khuôn mặt lạnh lùng, trên xe lại có nhiều đồ vật quái gở như búa, găng tay, mặt nạ… tuy sợ hãi, nhưng đây là cơ hội hiếm hoi vì trời đã nhá nhem tối và hầu như không có ai qua lại nơi đây nữa.

Bạn tôi quyết định lên xe và yêu cầu cho đi cùng một đoạn ngắn, nhưng người đàn ông đã im lặng chạy thẳng vượt mức yêu cầu và dừng lại một căn nhà nhỏ. Bạn tôi trong tâm lý thủ thế sẵn sàng chiến đấu thì quý ngài hung dữ kia cười bảo: “Vào đây ăn tối với tôi rồi bạn hãy ngủ lại một đêm, sáng sớm mai tôi sẽ chở bạn ra đón xe bus. Ở đoạn đường này không có nhiều người để xin đi cùng tiếp đâu. Trời tối sẽ rất lạnh. Ở lại đây một đêm sẽ an toàn”.

Bạn tôi được tiếp đãi tận tình và được một giấc ngủ ấm áp, rồi được chở về nơi an toàn như lời hứa. Hoá ra, anh chàng tốt bụng kia là một ảo thuật gia nghiệp dư nên có nhiều đạo cụ kỳ lạ và khuôn mặt lạnh tanh ấy.

the-hobbit-gandalf-wallpaper-1429548073_

Một đất nước với khung cảnh thần tiên, gồm con người thân thiện dễ thương, cherry thì nổi tiếng là ngon và ngọt nhất lại còn có trái Kiwi ngon tuyệt và chim Kiwi - loài chim kỳ lạ chỉ sống độc nhất ở nơi này…”. Có quá nhiều thứ tuyệt vời để bạn đưa vào giấc mơ.

Tôi sẽ ở lại ngôi làng Hobbit một đêm và chờ đợi Gandalf gõ cửa cho cuộc 

Tôi đang ở đâu thế này? Tôi đang đứng trên một đỉnh đồi, xung quanh là bạt ngàn cây cối, những ngọn núi nhấp nhô, cánh rừng phủ lên một màu xanh rờn pha lẫn sắc vàng và đỏ, xa xa có nhiều đỉnh núi phủ tuyết trắng, và phía bên dưới có một hồ nước lớn uốn lượn các dãy núi.

Bên dưới lại lấp ló một ngôi làng nhỏ với những ngôi nhà trông như các tổ chim, bao quanh ngôi làng là những cánh đồng hoa và rau củ quả. Tôi nghĩ, chắc là do dân làng nơi đấy trồng trọt, xa xa có những đám khói nhỏ bốc lên tạo nên một màu trắng đục mờ ảo cho thiên nhiên. Khung cảnh nơi đây thật bồng lai trên nền trời xanh rì.

arle-2147590-13307e8b000005dc-518-964

Tôi giật mình nhận ra ở trước mặt mình có một ông lão râu tóc dài bạc trắng nhìn phúc hậu, đang đứng sừng sững như ông bụt bước ra từ truyện cổ tích, trông ông ta rất quen. À, tôi nhớ ra ông ấy là ai rồi, tôi vội bước đến vào chào ông: “Xin chào Gandalf, rất vui được gặp lão ở đây. Vậy nơi đây chắc là vùng đất của thế giới huyền thoại nơi mà rồng lửa,  phù thuỷ, người lùn và tộc tiên sinh sống?”. Ông mỉm cười chào và gật đầu: “Chào mừng đến với xứ xở thần tiên”.

Tôi hớn hở cám ơn ông và tiếp tục đưa mắt nhìn xung quanh. Tôi đang đứng trên một ngọn đồi khá cao, nên có thể phóng tầm mắt đi xa để chiêm ngưỡng quang cảnh thiên nhiên. Tuy khí hậu ở đây khá lạnh, nhưng không hiểu sao tôi lại thấy rất dễ chịu.

"Lão sướng thật nhỉ, được sống ở một nơi như thế này, chứ như cháu thì chỉ ngắm nhìn và tưởng tượng về qua những hình ảnh  trong phim thôi", tôi nói. "Cứ từ từ, nếu người thực sự muốn đi, ta sẽ đưa người đi. Chẳng phải bây giờ người đã ở đây rồi sao", Gandalf đáp.

Đây chỉ là giấc mơ của cháu thôi", tôi đáp. Thế thì hãy cố gắng vẽ nên giấc mơ để nó trở nên ngày càng rõ hơn ở thế giới thật nhé. Hẹn gặp lại ngươi ở vùng đất thần tiên. Lúc đó ta sẽ dẫn ngươi đi chiêm ngưỡng những nơi đẹp nhất", Gandalf thì thầm vào tai tôi từng lời thật chậm rãi và rõ ràng, đủ để tôi nuốt từng lời ấy. Cái cách ấy đúng như cách ông ta nói với Bilbo khi thuyết phục hắn lao vào cuộc phiêu lưu với người lùn (phần đầu của The Hobbit - Unexpected journey).

algren-the-last-samurai-10720382-650-432

Đó là giấc mơ của tôi, giấc mơ sau khi tôi thả hồn mình vào thế giới thần tiên của bộ phim Lord of the ring, The Hobbit , cuộc chiến bi hùng của The Last samurai, và kiệt tác Avatar.

Tôi là tín đồ của phim ảnh, đặc biệt là phim thuộc thể loại thần tiên viễn tưởng, nơi các chiến binh và những cuộc phiêu lưu chiến đấu với rồng lửa, quái vật... và phần lớn tôi bị chinh phục hoàn toàn với khung cảnh đầy mê hoặc. Chính vì vậy, tôi biết đến đấ nước New Zealand - nơi mà các nhà làm phim Hollyworld không thể bỏ qua khi quay những bộ phim phiêu lưu hoành tráng.

New Zealand vẫn còn đang là một giấc mơ dang dở của tôi. Đến một ngày nọ,  tình cờ tôi quen được một người bạn đến từ đất nước này được mệnh danh là “Kiwi man”.

Tôi hỏi: “Tại sao anh lại gọi mình là Kiwi man”. "Vì đó là một loài chim rất đặt biệt, thế giới chỉ có một loài chim như thế và chúng chỉ sống ở đất nước của chúng tôi. Tôi tự hào về điều đó”, Joe đáp.

Sau đó Joe lôi ra một quyển sách to đùng giới thiệu về du lịch cùng những phong cảnh tuyệt đẹp ở New Zealand. Anh nói về điều đó miệt mài, ánh mắt toé lên sự tự hào, kiêu hãnh vì được là công dân nước này. Anh nói rằng nếu chúng tôi có dịp thì nhất định phải đến New Zealand, và hãy viết một bài thật hay kể về đất nước và con người nơi đấy cho các bạn Việt Nam nhé.

225209-nz-hobbit-escape-jan-6-1429548065

Lần nữa, một người bạn khác rất thân của tôi mới về Việt Nam sau khi sống ở New Zealand 2 năm. Cậu bạn ấy luyên thuyên không ngớt về cuộc phiêu lưu của mình trong 2 năm ở xứ sở xinh đẹp. Có một câu chuyện rất buồn cười thế này: có lần anh ta đi du lịch bụi và bị lạc ở con đường vắng tanh, anh ta đưa tay nhờ quá giang xe.

Một chiếc xe dừng lại và tài xế là một người đàn ông khuôn mặt lạnh lùng, trên xe lại có nhiều đồ vật quái gở như búa, găng tay, mặt nạ… tuy sợ hãi, nhưng đây là cơ hội hiếm hoi vì trời đã nhá nhem tối và hầu như không có ai qua lại nơi đây nữa.

Bạn tôi quyết định lên xe và yêu cầu cho đi cùng một đoạn ngắn, nhưng người đàn ông đã im lặng chạy thẳng vượt mức yêu cầu và dừng lại một căn nhà nhỏ. Bạn tôi trong tâm lý thủ thế sẵn sàng chiến đấu thì quý ngài hung dữ kia cười bảo: “Vào đây ăn tối với tôi rồi bạn hãy ngủ lại một đêm, sáng sớm mai tôi sẽ chở bạn ra đón xe bus. Ở đoạn đường này không có nhiều người để xin đi cùng tiếp đâu. Trời tối sẽ rất lạnh. Ở lại đây một đêm sẽ an toàn”.

Bạn tôi được tiếp đãi tận tình và được một giấc ngủ ấm áp, rồi được chở về nơi an toàn như lời hứa. Hoá ra, anh chàng tốt bụng kia là một ảo thuật gia nghiệp dư nên có nhiều đạo cụ kỳ lạ và khuôn mặt lạnh tanh ấy.

the-hobbit-gandalf-wallpaper-1429548073_

Một đất nước với khung cảnh thần tiên, gồm con người thân thiện dễ thương, cherry thì nổi tiếng là ngon và ngọt nhất lại còn có trái Kiwi ngon tuyệt và chim Kiwi - loài chim kỳ lạ chỉ sống độc nhất ở nơi này…”. Có quá nhiều thứ tuyệt vời để bạn đưa vào giấc mơ.

Tôi sẽ ở lại ngôi làng Hobbit một đêm và chờ đợi Gandalf gõ cửa cho cuộc 

18 tháng 5 2021

#TK

 

Một ngày nọ, buổi chiều nắng ấm áp, em đi dạo qanh khu vườn nhỏ của mình, bỗng, em thấy một ánh sáng lạ phía sau vườn. Em đi theo ánh sáng đó thì...

Ôiii! Một cảnh tượng tuyệt đẹp đang diễn ra trước mắt em! Cây cối được làm bằng pha lê trong suốt rực rỡ dưới ảnh mặt trời, con đường em đang đứng đc dát vàng óng ánh, những cái giếng được làm hoàn toàn bằng thạch nhũ sáng long lanh. Tất cả những ngôi nhà gần đó hoàn toàn được xây từ những thỏi bạc quý giá. Ở đó, em được thấy những nàng công chúa trong chuyện cổ tích xinh đẹp, Bạch Tuyết, Lọ lem, Công chúa đi cùng hoàng tử quát vật trog bộ váy vàng kiêu sa, nàng hoa Mộc Lan bước đi uy nghi như 1 nữ tử... Tất cả khiến em như ko tin vào mắt mình! Bỗng đến bên em một chú thỏ ngọc trắng hồng, đáng yêu với đôi mắt long lanh, Doraemon và Nobota đến bên em và chào hỏi em thật thân thiết, bạn ấy nói Tiếng Việt và khiển em rất thích thú trao đổi, Nobita còn ngỏ lời muốn em làm bài tập cùng Nobita và Shizuka, em cười từ chối và bước đi tiếp trên con đường bằng vàng với những viên sỏi kim cương sáng chói...

Một nguồn điện 100 ngàn vôn từ đâu bắn tơi khiến em sợ hãi né tránh. Pikachu và Shatoshi chạy đến ríu rít xin lỗi em và chạy đi. Em ko thể ngờ mình vừa gặp dc Pikachu / Shatoshi!!! Em đã xem gần như toàn bộ tập hoạt hình Pokemon mà!

Em đang đi thì va phải 1 viên sỏi kim cương, em nhanh chóng nhặt và để chúng vào túi. Chị Tấm! Ôi chị Tấm! Chị Tấm chạy lại đỡ em và sốt sắng hỏi em có làm sao ko! Rồi chị ngạc nhiên: " Em là ai từ đâu bước đến nơi đây mà lạ ...vậy?!" Em giải thích cho chị hiểu và chị Tấm tươi cười chào mừng em đến với Sứ sở thần tiên - Nơi tụ họp các nhân vật trong các tác phẩm hoạt hình/ truyện cổ tích Nổi tiếng. Xa xa, em thấy thấp thoáng bóng Hello Kitty đang dần đến. Rồi chạy bên cạnh là chuột Jerry với Tom! Em vui mừng và định chạy lại! Bỗng, em vấp phải một cái hố và ngã xuống, ngồi dậy em nhận ra đó là cái hố bẫy nai trong truyện Qùa tặng cuộc sống về Tình bạn của nai và rùa. Em thích thú và trèo nên bước tiếp thì một quả cầu vàng bay đến đập vào đầu em làm em ngã xuống 1 cái ao, một nàng công chúa xinh đẹp chạy đến và sốt sắng hỏi em ko sao chứ, một chú ếch đem quả cầu vàng nên cho công chúa, rồi bỗng quay xuống nước nhìn thì em giật mình khi thấy nàng tiên cá Ariel đang tươi cười niềm nở chào em. Em cười lại và leo nên bờ và được nàng công chúa hạt đậu cho thay quần áo và cho nằm giường để ấm người phòng bị cảm lạnh. Em thấy sần sần và nhận ra có 1 hạt đậu dưới nệm, công chúa rối rít xin lỗi và bảo em đến nằm nhờ giường của công cháu ngủ trog rừng, nghe nói giường êm tới nỗi công chúa đã ngủ 100 năm, em bật cười và giải thích lí do vì sao nàng công chúa đó lại ngủ lâu như vậy. Rồi có người gõ cửa , em mở cửa ra thì thấy bố tới đón em về, em ngạc nhiên hỏi vì sao bố tới dc đây thì bố hét lên : "Dậy ăn sáng thôi con ơi!" Rồi em bừng tỉnh giấc và nhận ra đó chỉ là một giấc mơ, một giấc mơ tuyệt vời!

Tham_khảo

Một đất nước với khung cảnh thần tiên gồm con người thân thiện dễ thương, cherry và trái kiwi nổi tiếng là ngon và ngọt nhất. Ngoài ra nơi đây còn có chim kiwi, được xem là loài kỳ lạ chỉ sống độc nhất ở New Zealand… (Hoàng Phương Thảo)

Tôi đang ở đâu thế này? Tôi đang đứng trên một đỉnh đồi, xung quanh là bạt ngàn cây cối, những ngọn núi nhấp nhô, cánh rừng phủ lên một màu xanh rờn pha lẫn sắc vàng và đỏ, xa xa có nhiều đỉnh núi phủ tuyết trắng, và phía bên dưới có một hồ nước lớn uốn lượn các dãy núi.

Bên dưới lại lấp ló một ngôi làng nhỏ với những ngôi nhà trông như các tổ chim, bao quanh ngôi làng là những cánh đồng hoa và rau củ quả. Tôi nghĩ, chắc là do dân làng nơi đấy trồng trọt, xa xa có những đám khói nhỏ bốc lên tạo nên một màu trắng đục mờ ảo cho thiên nhiên. Khung cảnh nơi đây thật bồng lai trên nền trời xanh rì.

article-2147590-13307e8b000005dc-518-964

 

Tôi giật mình nhận ra ở trước mặt mình có một ông lão râu tóc dài bạc trắng nhìn phúc hậu, đang đứng sừng sững như ông bụt bước ra từ truyện cổ tích, trông ông ta rất quen. À, tôi nhớ ra ông ấy là ai rồi, tôi vội bước đến vào chào ông: “Xin chào Gandalf, rất vui được gặp lão ở đây. Vậy nơi đây chắc là vùng đất của thế giới huyền thoại nơi mà rồng lửa,  phù thuỷ, người lùn và tộc tiên sinh sống?”. Ông mỉm cười chào và gật đầu: “Chào mừng đến với xứ xở thần tiên”.

Tôi hớn hở cám ơn ông và tiếp tục đưa mắt nhìn xung quanh. Tôi đang đứng trên một ngọn đồi khá cao, nên có thể phóng tầm mắt đi xa để chiêm ngưỡng quang cảnh thiên nhiên. Tuy khí hậu ở đây khá lạnh, nhưng không hiểu sao tôi lại thấy rất dễ chịu.

"Lão sướng thật nhỉ, được sống ở một nơi như thế này, chứ như cháu thì chỉ ngắm nhìn và tưởng tượng về qua những hình ảnh  trong phim thôi", tôi nói. "Cứ từ từ, nếu người thực sự muốn đi, ta sẽ đưa người đi. Chẳng phải bây giờ người đã ở đây rồi sao", Gandalf đáp.

Đây chỉ là giấc mơ của cháu thôi", tôi đáp. Thế thì hãy cố gắng vẽ nên giấc mơ để nó trở nên ngày càng rõ hơn ở thế giới thật nhé. Hẹn gặp lại ngươi ở vùng đất thần tiên. Lúc đó ta sẽ dẫn ngươi đi chiêm ngưỡng những nơi đẹp nhất", Gandalf thì thầm vào tai tôi từng lời thật chậm rãi và rõ ràng, đủ để tôi nuốt từng lời ấy. Cái cách ấy đúng như cách ông ta nói với Bilbo khi thuyết phục hắn lao vào cuộc phiêu lưu với người lùn (phần đầu của The Hobbit - Unexpected journey).

algren-the-last-samurai-10720382-650-432

 

Đó là giấc mơ của tôi, giấc mơ sau khi tôi thả hồn mình vào thế giới thần tiên của bộ phim Lord of the ring, The Hobbit , cuộc chiến bi hùng của The Last samurai, và kiệt tác Avatar.

Tôi là tín đồ của phim ảnh, đặc biệt là phim thuộc thể loại thần tiên viễn tưởng, nơi các chiến binh và những cuộc phiêu lưu chiến đấu với rồng lửa, quái vật... và phần lớn tôi bị chinh phục hoàn toàn với khung cảnh đầy mê hoặc. Chính vì vậy, tôi biết đến đấ nước New Zealand - nơi mà các nhà làm phim Hollyworld không thể bỏ qua khi quay những bộ phim phiêu lưu hoành tráng.

New Zealand vẫn còn đang là một giấc mơ dang dở của tôi. Đến một ngày nọ,  tình cờ tôi quen được một người bạn đến từ đất nước này được mệnh danh là “Kiwi man”.

Tôi hỏi: “Tại sao anh lại gọi mình là Kiwi man”. "Vì đó là một loài chim rất đặt biệt, thế giới chỉ có một loài chim như thế và chúng chỉ sống ở đất nước của chúng tôi. Tôi tự hào về điều đó”, Joe đáp.

Sau đó Joe lôi ra một quyển sách to đùng giới thiệu về du lịch cùng những phong cảnh tuyệt đẹp ở New Zealand. Anh nói về điều đó miệt mài, ánh mắt toé lên sự tự hào, kiêu hãnh vì được là công dân nước này. Anh nói rằng nếu chúng tôi có dịp thì nhất định phải đến New Zealand, và hãy viết một bài thật hay kể về đất nước và con người nơi đấy cho các bạn Việt Nam nhé.

225209-nz-hobbit-escape-jan-6-1429548065

 

Lần nữa, một người bạn khác rất thân của tôi mới về Việt Nam sau khi sống ở New Zealand 2 năm. Cậu bạn ấy luyên thuyên không ngớt về cuộc phiêu lưu của mình trong 2 năm ở xứ sở xinh đẹp. Có một câu chuyện rất buồn cười thế này: có lần anh ta đi du lịch bụi và bị lạc ở con đường vắng tanh, anh ta đưa tay nhờ quá giang xe.

Một chiếc xe dừng lại và tài xế là một người đàn ông khuôn mặt lạnh lùng, trên xe lại có nhiều đồ vật quái gở như búa, găng tay, mặt nạ… tuy sợ hãi, nhưng đây là cơ hội hiếm hoi vì trời đã nhá nhem tối và hầu như không có ai qua lại nơi đây nữa.

Bạn tôi quyết định lên xe và yêu cầu cho đi cùng một đoạn ngắn, nhưng người đàn ông đã im lặng chạy thẳng vượt mức yêu cầu và dừng lại một căn nhà nhỏ. Bạn tôi trong tâm lý thủ thế sẵn sàng chiến đấu thì quý ngài hung dữ kia cười bảo: “Vào đây ăn tối với tôi rồi bạn hãy ngủ lại một đêm, sáng sớm mai tôi sẽ chở bạn ra đón xe bus. Ở đoạn đường này không có nhiều người để xin đi cùng tiếp đâu. Trời tối sẽ rất lạnh. Ở lại đây một đêm sẽ an toàn”.

Bạn tôi được tiếp đãi tận tình và được một giấc ngủ ấm áp, rồi được chở về nơi an toàn như lời hứa. Hoá ra, anh chàng tốt bụng kia là một ảo thuật gia nghiệp dư nên có nhiều đạo cụ kỳ lạ và khuôn mặt lạnh tanh ấy.

the-hobbit-gandalf-wallpaper-1429548073_

 

Một đất nước với khung cảnh thần tiên, gồm con người thân thiện dễ thương, cherry thì nổi tiếng là ngon và ngọt nhất lại còn có trái Kiwi ngon tuyệt và chim Kiwi - loài chim kỳ lạ chỉ sống độc nhất ở nơi này…”. Có quá nhiều thứ tuyệt vời để bạn đưa vào giấc mơ.

Tôi sẽ ở lại ngôi làng Hobbit một đêm và chờ đợi Gandalf gõ cửa cho cuộc phiêu lưu sắp tới.

7 tháng 6 2020

Mk cần gấp, mai bắt buộc phải có rồi.

26 tháng 4 2021

bn tk nha 

Kí ức tuổi thơ như dòng thác mạnh mẽ, cuốn tôi về với miền cổ tích. Kỉ niệm tuổi thơ tôi gắn với lời kể của mẹ, của bà, với nàng tiên, ông bụt. Tuổi thơ tôi là những lần vấp ngã ngồi khóc rưng rức, mong chờ ông tiên hiện ra, ban cho một điều ước diệu kì. Và bây giờ, trong mơ tôi đang trôi về cái ngày trẻ con ấy để được gặp ông tiên hiền từ của tôi.

Giấc ngủ bồng bềnh, êm ái đưa tôi bay lên cao, cao hơn cả những nóc nhà, hàng cây im lìm bên dưới, chạm tới một tầng mây mềm và ấm: "Chào mừng con đến với thế giới của những ước mơ". Một giọng trầm ấm vang lên. Tôi ngước mắt nhìn.

 

Ồ, kia chẳng phải là ông Tiên sao? Làm sao tôi nhầm được hình bóng thân thương mà mẹ và bà vẫn thường hay kể. Ông cao và trông gầy gầy nhưng nước da hồng hào, khoẻ mạnh, gương mặt phúc hậu. Mái tóc trắng như cước được búi cao gần sát đỉnh đầu. Chòm râu cũng trắng hệt như mái tóc, dài tới tận đầu gối, trông xa như một dòng nước bạc. Ông vận một bộ quần áo màu vàng, có những đường vân trắng kéo thành vệt như sương và đi một đôi hài mũi hếch vàng, nhạt hơn bộ quần áo. Một dáng vẻ nhàn nhã, thanh tao.

Ông bước lại gần tôi, dáng đi nhanh nhẹn.

Tôi ngước lên để nhìn ông rõ hơn. Ánh mắt ông ấm áp, trìu mến. Đôi mắt nâu hiền từ. Đôi lông mày trắng và dài rủ xuống. Ông mỉm cười, để lộ hàm răng đen nhánh.

"Ông ơi, sao ông chỉ giúp đỡ người gặp khó khăn, bất hạnh thôi ạ? Sao con ngã đau, khóc mà ông không hiện lên?" – Tôi hỏi. Ông lại cười, nụ cười của ông sao giống nụ cười của ông ngoại tôi đã mất thế cơ chứ? Ông đưa ngón tay dài khẽ gạt sợi tóc con ra khỏi mặt tôi. Bàn tay ấm áp của ông vuốt má tôi "Tại vì ông hay bất cứ thần thánh nào khác cũng đều bước ra từ ước mơ và hi vọng của con người".

Ánh mắt ông ngời sáng, chòm râu bạc khẽ rung rinh. – "Người bất hạnh gặp phải nhiều đau khổ nhưng khát vọng vươn lên tìm hạnh phúc, tìm công lí luôn rực cháy. Vì vậy, ông giúp đỡ để họ có thêm nghị lực. Việc giúp đỡ của ông chỉ như sự khích lệ, cổ vũ họ mà thôi".

À thì ra là như vậy!

Ánh mặt trời rọi qua cửa sổ, chiếu vào mặt làm tôi bừng tỉnh khỏi giấc mộng. Nhưng hình ảnh ông Tiên hiền từ và những lời ông nói vẫn vang vọng trong tôi. Ông ơi, con hiểu rồi ạ. Cổ tích không thể biến những giấc mơ thành sự thật nhưng nó sẽ tạo ra niềm tin, niềm hi vọng để ta cố gắng vươn lên.

26 tháng 4 2021
 

Em đã từng gặp ông Tiên trong những truyện cổ dân gian, hãy miêu tả lại hình ảnh ông Tiên theo trí tưởng tượng của mình

Bài Miêu tả ông Tiên theo tưởng tượng của em   

Tả ông tiên - Nhằm giúp các bạn học sinh lớp 6 có thêm nhiều tư liệu tham khảo hay cho bài viết văn số 7 của mình, VnDoc.com đã sưu tầm và xin được gửi tới bạn: Bài văn mẫu lớp 6 số 7 đề 3: Em đã từng gặp ông Tiên trong những truyện cổ dân gian, hãy miêu tả lại hình ảnh ông Tiên theo trí tưởng tượng của mình. Tài liệu mang lại nhiều ý tưởng, giúp bài viết của các bạn thêm sinh động.

Bài viết số 7 lớp 6 đề 3Dàn ý: Hãy miêu tả lại hình ảnh ông Tiên theo trí tưởng tượng của mìnhNghe đọc bài văn mẫu: Tả ông Tiên theo trí tưởng tượng của mìnhBài viết số 7 lớp 6 đề 3: Tả ông tiên theo trí tưởng tượng của mình mẫu 1Bài văn mẫu lớp 6 số 7 đề 3: Tả ông Tiên mẫu 2Bài văn mẫu lớp 6 số 7 đề 3: Tả ông Tiên mẫu 3Bài văn mẫu lớp 6 số 7 đề 3: Tả ông Tiên mẫu 4Bài văn mẫu lớp 6 số 7 đề 3: Tả ông Tiên mẫu 5Bài văn mẫu lớp 6 số 7 đề 3: Tả ông Tiên mẫu 6Bài văn mẫu lớp 6 số 7 đề 3: Tả ông Tiên mẫu 7Bài văn mẫu lớp 6 số 7 đề 3: Tả ông Tiên mẫu 8Bài viết số 7 lớp 6 đề 1, 2, 4:  Dàn ý: Hãy miêu tả lại hình ảnh ông Tiên theo trí tưởng tượng của mình

1. Mở bài: Giới thiệu nhân vật miêu tả (Ông Tiên) Đặt tình huống cụ thể: Cuộc gặp gỡ trong mơ với ông Tiên để qua đối thoại, qua quan sát miêu tả nhân vật.

2. Thân bài: Dựa vào truyện cổ tích để tả:

Ngoại hình:Xuất hiện toàn thân toả ánh hào quang, huyền ảo.Dáng vẻ ung dung, mặc bộ quần áo chùng cổ xưa, ống tay rộng.Tay chống gậy trúc, hoặc cầm cây phất trần, hồ lô,...Khuôn mặt hiền từ phúc hậu, đôi mắt tinh anh, vầng trán rộng,...Râu tóc trắng phau, da dẻ hồng hào.Việc làm và tính cách: Hiền hậu, hay giúp đỡ những người bất hạnh.Luôn quan tâm theo dõi mọi chuyện trong dân gian.Xuất hiện kịp thời để giúp đỡ người lương thiện và trừng trị kẻ ác.Giọng nói ấm áp, ân cần, gần gũi với những người bất hạnh.Ban phép lạ, gỡ bí cho người lương thiện.Thường biến mất sau mỗi lần hoàn thành sứ mệnh. 

3. Kết bài: Nêu tình cảm, suy nghĩ của em với ông Tiên: Yêu quý, kính trọng,... muốn làm nhiều việc thiện, việc tốt giống ông Tiên trong những câu chuyện dân gian.

>> Chi tiết: Hãy miêu tả lại hình ảnh ông Tiên theo trí tưởng tượng của mình

Nghe đọc bài văn mẫu: Tả ông Tiên theo trí tưởng tượng của mình

 

Bài viết số 7 lớp 6 đề 3: Tả ông tiên theo trí tưởng tượng của mình mẫu 1

Vừa đọc xong tập truyện cổ tích, em ngủ thiếp đi lúc nào không hay. Trong mơ, em thấy mình bồng bềnh rồi lạc vào một xứ sở lạ kì.

Ồ, đẹp chưa kì! Trước mắt em là cảnh vật chưa từng thấy bao giờ. Mây trắng như tuyết sà thấp xuống la đà bên những phiến đá. Cạnh đó là vườn hoa đủ sắc màu rực rỡ. Hương thơm theo gió tỏa lan. Không có nắng những ánh sáng phát ra phiến đá tròn vẫn rực hồng cả khoảng không. Em đi vài bước nữa, một rừng hoa hiện lên cho em một cảm giác thật bất ngờ. Cơn gió thổi nhè nhẹ mang theo hương hoa, cỏ lạ. Chị Hồng, chị Huệ thật xinh xắn đang say sưa ngắm mình trong bầu trong khí yên tĩnh. Một tiếng nổ nhỏ làm em giật mình. Một đám mây nhỏ đang từ từ bay về phía em. Một ông lão phương phi hiện ra. Em chưa kịp cúi chào thì ông đã lên tiếng: "Chú bé đừng sợ! Ta là Bụt đây mà!" Thì ra, đây là vị tiên đã giúp anh Khoai có cây tre trăm đốt.

 

Trông Bụt thật hiền từ. Dáng ông nhẹ nhàng, thanh thoát. Ông khoác lên mình chiếc áo choàng trắng với những đường viền vàng óng. Tay ông cầm chiếc gậy trúc. Mỗi bước ông đi là mỗi cụm mây nhỏ vươn theo gót chân. Mái tóc ông bạc trắng. Chòm râu dài mềm mại. Em thích được nhìn vào mắt ông. Đôi mắt hiền từ mà sáng như sao. Ông đến sát bên em. Cả người ông toát lên một mùi thơm dịu nhẹ. Ông khẽ nói: "Cháu bé ngoan lắm, làm được nhiều việc tốt ta thưởng cho đóa hoa này!". Ông đưa tay vẫy nhẹ. Lạ thật! Đóa hoa từ từ bay đến bên em. Đóa hoa rực rỡ đủ màu. Ông dặn em cất kỹ đóa hoa này. Mỗi lần em làm được việc tốt hoa sẽ tỏa hương và mọi điều ước của em sẽ thành sự thật. Ông đưa tay vuốt nhẹ lên tóc em rồi theo làn mây biến mất.

Có tiếng gọi mẹ. Em tỉnh dậy. Thì ra, đó chỉ là giấc mơ. Nhưng em cứ nghĩ mãi về đóa hoa của ông Bụt. Làm nhiều việc tốt thì hoa sẽ tỏa hương và mọi điều ước sẽ thành. Em sẽ nghe theo lời Bụt.

>> Tham khảo: Tả hình ảnh ông tiên theo trí tưởng tượng của em

Bài văn mẫu lớp 6 số 7 đề 3: Tả ông Tiên mẫu 2

Kí ức tuổi thơ như dòng thác mạnh mẽ, cuốn tôi về với miền cổ tích. Kỉ niệm tuổi thơ tôi gắn với lời kể của mẹ, của bà, với nàng tiên, ông bụt. Tuổi thơ tôi là những lần vấp ngã ngồi khóc rưng rức, mong chờ ông tiên hiện ra, ban cho một điều ước diệu kì. Và bây giờ, trong mơ tôi đang trôi về cái ngày trẻ con ấy để được gặp ông tiên hiền từ của tôi.

Giấc ngủ bồng bềnh, êm ái đưa tôi bay lên cao, cao hơn cả những nóc nhà, hàng cây im lìm bên dưới, chạm tới một tầng mây mềm và ấm: "Chào mừng con đến với thế giới của những ước mơ". Một giọng trầm ấm vang lên. Tôi ngước mắt nhìn.

 

Ồ, kia chẳng phải là ông Tiên sao? Làm sao tôi nhầm được hình bóng thân thương mà mẹ và bà vẫn thường hay kể. Ông cao và trông gầy gầy nhưng nước da hồng hào, khoẻ mạnh, gương mặt phúc hậu. Mái tóc trắng như cước được búi cao gần sát đỉnh đầu. Chòm râu cũng trắng hệt như mái tóc, dài tới tận đầu gối, trông xa như một dòng nước bạc. Ông vận một bộ quần áo màu vàng, có những đường vân trắng kéo thành vệt như sương và đi một đôi hài mũi hếch vàng, nhạt hơn bộ quần áo. Một dáng vẻ nhàn nhã, thanh tao.

Ông bước lại gần tôi, dáng đi nhanh nhẹn.

Tôi ngước lên để nhìn ông rõ hơn. Ánh mắt ông ấm áp, trìu mến. Đôi mắt nâu hiền từ. Đôi lông mày trắng và dài rủ xuống. Ông mỉm cười, để lộ hàm răng đen nhánh.

"Ông ơi, sao ông chỉ giúp đỡ người gặp khó khăn, bất hạnh thôi ạ? Sao con ngã đau, khóc mà ông không hiện lên?" – Tôi hỏi. Ông lại cười, nụ cười của ông sao giống nụ cười của ông ngoại tôi đã mất thế cơ chứ? Ông đưa ngón tay dài khẽ gạt sợi tóc con ra khỏi mặt tôi. Bàn tay ấm áp của ông vuốt má tôi "Tại vì ông hay bất cứ thần thánh nào khác cũng đều bước ra từ ước mơ và hi vọng của con người".

Ánh mắt ông ngời sáng, chòm râu bạc khẽ rung rinh. – "Người bất hạnh gặp phải nhiều đau khổ nhưng khát vọng vươn lên tìm hạnh phúc, tìm công lí luôn rực cháy. Vì vậy, ông giúp đỡ để họ có thêm nghị lực. Việc giúp đỡ của ông chỉ như sự khích lệ, cổ vũ họ mà thôi".

À thì ra là như vậy!

Ánh mặt trời rọi qua cửa sổ, chiếu vào mặt làm tôi bừng tỉnh khỏi giấc mộng. Nhưng hình ảnh ông Tiên hiền từ và những lời ông nói vẫn vang vọng trong tôi. Ông ơi, con hiểu rồi ạ. Cổ tích không thể biến những giấc mơ thành sự thật nhưng nó sẽ tạo ra niềm tin, niềm hi vọng để ta cố gắng vươn lên.

Bài văn mẫu lớp 6 số 7 đề 3: Tả ông Tiên mẫu 3

Thế giới thần tiên trong trí tưởng tượng của trẻ em Việt Nam là một thế giới đầy màu sắc. Ở nơi thiên đường đó có cô Tấm dịu hiền, có anh Khoai chăm chỉ, cần cù và chàng Thạch Sanh khoẻ mạnh, dũng cảm. Những người mà những đứa trẻ chúng tôi thích nhất lại là ông Tiên – cụ già tốt bụng, luôn mang đến những điều ước màu nhiệm.

 

Trong trí tưởng tượng của tôi, ông tiên chắc cũng chẳng khác gì ông nội là mấy. Ông cũng có mái tóc trắng, búi củ tôi như các cụ ngày xưa. Ông có đôi mắt to, tròn nhìn hết cả thế gian xem ai khó khăn, đau khổ thì giúp đỡ. Đôi mắt ấy rất hiền hậu, nhân từ như chính con người ông. Ông tôi ngày xưa có chùm râu dài đến rốn, bạc trắng nên tôi nghĩ bụt cũng vậy thôi. Da dẻ bụt hồng hào, trắng trẻo vì ăn nhiều đào tiên trên thiên đình. Ông tiên hay đi giúp đỡ người khác. Mỗi lần ông xuất hiện là lại có những đám khói trắng xoá ở đâu hiện ra mà chúng tôi thường gọi là "cân đẩu vân" của ông. Xung quanh ông tiên, những luồng ánh sáng có thể soi sáng cả thế gian. Ông thường mặc bộ quần áo màu vàng, đôi guốc mộc trông giản dị và gần gũi như ông mình. Giọng nói của ông ấm áp và ôn tồn xoa dịu hết mọi nỗi đau. Nhưng điều làm tôi yêu ông nhất chính là tấm lòng của ông. "Ông tiên tốt bụng", "cụ già mang đến nhiều điều ước" là những cái tên mà tôi đặt cho ông. Ông tiên giúp đỡ chị Tấm gặp được nhà Vua. Khi chị Tấm không có quần áo đi dự hội, ông đã hoá phép biến đống xương cá ở bốn chân giường thành bộ quần áo đẹp, thành đôi hài đỏ dễ thương và thành con ngựa hồng để chị Tấm đi dự hội. Ông tiên đã dạy cho anh Khoai hai câu thần chú để trị tội tên địa chủ và cưới được con gái hắn. Trong câu chuyện cổ tích "Bông cúc trắng" ông tiên đã chỉ đường cho cô bé hái được hoa cúc mang về chữa bệnh cho mẹ. Ông còn đến tận nhà khám bệnh, chữa trị cho mẹ cô bé hiếu thảo kia... Vậy đấy! Với cây phất trần trong tay ông đã đi khắp mọi nơi, gặp đủ hạng người, tốt có, xấu có. Nhưng chỉ những người tốt, những đứa bé ngoan ngoãn, học giỏi và hiếu thảo mới gặp được ông tiên, được ông giúp đỡ và cho điều ước. Còn những đứa trẻ hư, những người xấu sẽ phải chịu hình phạt thích đáng.

Tôi yêu ông tiên lắm. Tôi coi ông như ông ruột của mình ấy. Đã mấy nghìn năm nay, ông đi đủ mọi miền, giúp đỡ bao người. Từ hồi còn nằm nôi, tôi đã được các bà các mẹ kể về ông tiên. Đến trong mơ, tôi cũng nhìn thấy những việc mà ông đã làm để giúp đỡ bà con nghèo, người gặp hoạn nạn. Tôi không phải là một đứa trẻ ngoan. Đôi lúc tôi còn lười biếng và cãi lại mẹ nhưng tôi sẽ sửa chữa, tôi sẽ cố gắng chăm học hơn, ngoan ngoãn hơn để một lần được nhìn thấy ông tiên – cụ già tốt bụng và nhân hậu của tôi.

Bài văn mẫu lớp 6 số 7 đề 3: Tả ông Tiên mẫu 4

Trong truyện cổ tích dân gian Việt Nam thường hay có sự xuất hiện của những nhân vật được gọi là ông Tiên (Phật, Bụt). Đó là những nhân vật đại diện cho công bằng trong xã hội. Ông Tiên thường là những vị thần đem lại hạnh phúc cho người nghèo khó, tốt bụng và trừng phạt những kẻ độc ác, xấu xa.

 

Theo trí tưởng tượng của em, Tiên ông là một ông lão quắc thước, râu tóc bạc phơ, trán cao, da dẻ hồng hào, mắt sáng, miệng tươi, dáng điệu khoan thai. Trang phục ông mặc thường mang màu trắng. Chiếc áo tay dài, đôi hài,... tất cả đều trắng tinh một màu. Ông thường cầm trên tay một chiếc gậy đầu rồng hoặc đơn giản chỉ là thanh trúc vàng óng ả. Bao quanh người ông là một làn khói mỏng mờ ảo và những làn ánh sáng lấp lánh. Ông còn sở hữu một giọng nói trầm ấm khác thường, giọng nói đó đã an ủi biết bao con người khốn khổ trong bước đường cùng.

Mỗi khi ông Tiên hiện ra là một người tốt được giúp đỡ. Khi thì ông giúp cô Tấm có được quần áo đẹp để đi dự dạ hội, khi lại giúp anh Khoai kiếm được cây tre trăm đốt theo lời phú ông. Tiên ông chính là nơi bám víu cuối cùng của những con người chịu nhiều thiệt thòi trong xã hội cũ. Đau đớn trước số phận của mình, họ thường viện vào thần tiên để thể hiện ước mơ và khát khao hạnh phúc.

Tiên ông không chỉ là nhân vật cứu giúp người nghèo mà còn là nhân vật đại diện cho lẽ công bằng, cho quan niệm: "Ở hiền gặp lành, ác giả ác báo" của nhân dân ta. Trước những kẻ xấu xa, mưu mô và thủ đoạn ông thường thẳng tay trừng trị:

"Tưởng rằng hóa đẹp như tiên
Ngờ đâu bỗng nổi ngứa điên, gãi hoài.
Khắp mình lủng lá mọc dùi,
Thành tiên chẳng thấy, hoá loài đông sơn"

Còn đối với những người hiền lành, tốt bụng thì lại được đền đáp xứng đáng. Có thể là trở nên xinh đẹp, giàu có hay đạt được những ước muốn của mình.

"Ta là Phật Tổ Như Lai,
Trời sai xuống thử lòng người trần gian,
Ai hiền ta sẽ ban ơn
Cho người tích đức tu nhân nức lòng"

Để thử lòng người trần gian, ông Tiên thường biến thành những hình dáng khác nhau. Có khi là trong hình dáng một ông lão ăn mày rách rưới, xác xơ; người cùng đường lỡ bước hay người mẹ bồng con đang trong cơn hoạn nạn bơ vơ xin nương nhờ.

"Một ông cụ già nua tuổi tác,
Râu rườm rà, tóc bạc phất phơ
Nói rằng: Nhỡ bước sa cơ,
Xin ăn một bữa, ngủ nhờ một đêm... "

Hay

"Hoá ra người mẹ tay bồng con thơ.
Gặp cơn hoạn nạn bơ vơ
Đến xin làm giúp ăn nhờ nương thân"
(Người hoá khi)

Ông Tiên trong truyện cổ tích Việt Nam luôn luôn đại diện cho lẽ phải, cho những con người yếu đuối trong xã hội. Chính bởi vậy mà hàng ngàn năm nay trẻ em vẫn mong ước một lần được gặp ông Tiên, được ông Tiên ban cho phép màu. Và em cũng rất mong như thế.

Bài văn mẫu lớp 6 số 7 đề 3: Tả ông Tiên mẫu 5

Buổi tối hôm đó, nằm thiu thiu ngủ trên đùi của bà. Sau khi nghe kể một câu chuyện cổ tích: Ngày xửa ngày xưa .... cái thuở hồng hoang ấy, cái hồi mà thần tiên sống lẫn lộn giữa loài người. Rồi giấc mơ đến với tôi từ lúc nào và điều kì lạ là trong giấc mơ tôi đã gặp một ông tiên giống hệt ông ngoại tôi đã mất.

Ông tiên này có bộ râu thật đẹp, bạc trắng như râu mấy chú hát tuồng hay đeo. Da dẻ ông hồng hào, tôi quan sát kĩ thấy ông chưa có nếp nhăn nào cả. Không biết ông đã bao nhiêu tuổi rồi mà đôi mắt ông còn tinh anh lắm. Khuôn mặt ông phúc hậu, nhân từ, nhìn tôi như nhìn thấy cháu ruột của mình. Ông mặc bộ đồ trắng, trắng lắm, không phải bằng vải mà hình như bằng mây khói thì phải. Tóc của ông như sương tuyết nửa búi cao nửa xõa xuống hai bên. Trông ông mờ ảo như ngọn núi Sơn Chà khi gió mùa kéo về mây giăng tứ phía. Như có cảm giác gặp lại ông ngoại, tôi vòng tay cúi đầu thật thấp và lí nhí: "Chào ông ạ!" Ông cười thật to, làm tôi giật cả người. Cây phất trần đưa qua đưa lại trên đầu tôi làm cho tôi có cảm giác thật dễ chịu. Giọng ông ôn tồn, tình cảm: "Ta không phải là ông ngoại của con, ta là ông Bụt trong truyện Tấm Cám đây. Ta đã giúp đỡ rất nhiều người bằng phép thuật của mình. Đó là những người đau khổ, chịu nhiều áp bức bất công. Nhiệm vụ của ta đấy con ạ!" Tôi muốn ông giúp đỡ những đứa trẻ nghèo khổ chưa được đến trường, những đứa bé bất hạnh, mồ côi, những mảnh đời tội nghiệp đang cần những bàn tay phù trợ như ông. Và một điều nữa nhờ ông nhắn lại với ông ngoại tôi rằng: Tôi rất nhớ ông ngoại và cố gắng học thật giỏi, sống thật ngoan để ông ngoại dưới suối vàng được yên lòng và vui vẻ. Ông tiên cười thật hiền và nói sẽ làm được những điều tôi mong muốn.

 

"Chà! Muỗi cắn thế mà con bé ngủ ngon thật". Tiếng bà ngoại tôi kéo tôi trở về với thực tại. Tôi rất tiếc vì chưa được nói chuyện nhiều với ông tiên, nhưng qua giấc mơ này tôi lại thêm quý mến ông, dù trong tôi vẫn còn lảng vảng một câu hỏi: Có thật là đã có ông tiên không nhỉ?

Bài văn mẫu lớp 6 số 7 đề 3: Tả ông Tiên mẫu 6

Từ thời tấm bé tôi đã được mẹ kể cho nghe rất nhiều câu chuyện cổ tích hấp dẫn và thú vị, khi lớn lên đi học tôi vẫn thường tìm đọc lại những câu chuyện ấy, chúng có một sức hấp dẫn rất lạ kỳ. Trong những câu chuyện này nhân vật chính có số phận khác nhau, điểm chung họ đều là người tốt nhưng có số phận bất hạnh và nhân vật ông Tiên thường xuất hiện để giúp đỡ nhân vật chính vượt qua khó khăn để có cuộc sống tốt đẹp. Ông Tiên xuất hiện nhiều như thế, nhưng chẳng sách nào miêu tả rõ hình dáng của nhân vật này cả, bản thân tôi lại tưởng tượng ra một ông Tiên của riêng mình.

Trong tâm trí tôi ông Tiên là người có dáng vẻ hiền từ, dáng người của ông không cao lắm, nhìn ông có vẻ hơi mập, đặc biệt là cái bụng tròn tròn, làm tăng thêm cảm giác thân thiện gần gũi. Tuổi của ông tôi chẳng thể đoán được có thể là 100, 1000 hay một vạn tuổi, nhưng tôi chắc một điều rằng ông đã già lắm rồi nên mái tóc ông bạc trắng như cước, một nửa được búi lên bằng một cây trâm gỗ, phần còn lại thả tự do phía sau lưng, tạo cảm giác tự do, tự tại. Ông có một đôi mắt sáng như sao, tinh nhanh, phía trên là cặp lông mày rậm rạp, bạc trắng, phần đuôi kéo dài rủ xuống hai bên đuôi mắt. Mũi của công không hẳn là cao, nhưng vừa nhìn là thấy tướng phúc đức, cánh mũi gọn, thon, lỗ mũi kín không bị lộ ra ngoài. Khuôn miệng vừa vặn, đôi môi hồng nhuận, tiệp với sắc da hồng hào trông thật khỏe mạnh. Ấn tượng nhất phải kể đến bộ râu trắng như mây, suôn dài đến tận ngực, mỗi khi ông răn dạy hay trò chuyện ông thường hay vuốt bộ râu một cách chậm rãi, tạo cảm giác uy nghi nhưng vẫn có nét hiền từ, thân thiện. Trong tưởng tượng của tôi, ông Tiên là người Trời, đã tu luyện hàng ngàn, vạn năm, thường ăn chay nên ở ông toát ra khí chất thanh cao, trong sạch không nhiễm bụi trần, điều đó ảnh hưởng nhiều đến cách chọn trang phục. Trang phục của ông sẽ lấy sắc trắng làm chủ đạo, ngoài ra còn có thể dùng thêm các màu nhạt khác như xanh lơ, xám,... Bao gồm áo bên trong dài đến mũi chân, phần lưng được thắt lại bằng một sợi dây lưng, bên ngoài khoác thêm tấm áo choàng dài có thêu hoa văn hình mây hoặc hoa lá sao cho tinh tế mà vẫn giản dị, ống tay dài và rộng, giống như kiểu trang phục cổ của Trung Quốc. Vật bất li thân của ông Tiên là một cây gậy chống dài, trông như một thân cây nhỏ bằng cổ tay, gậy này cong queo chứ không hề thẳng đuột, bề mặt cây gậy nhẵn bóng, thường là loại gỗ quý hiếm và có mùi thơm. Bên trên đầu gậy đôi khi có treo thêm một bình rượu ngon, hay gọi là bình hồ lô, nhìn rất xinh xắn, điều ấy phần này phản ánh được cuộc sống ung dung nhìn đời của ông Tiên. Ông có dáng đi vững chãi, chiếc gậy chống là vũ khí của ông chứ chẳng phải để chống cho ông bước đi như mọi người thường, mỗi bước đi của ông đều chậm rãi, từ tốn. Ông thường ở trên trời đàm đạo chơi cờ uống rượu với các tiên hữu, đồng thời cũng không quên ghé mắt xuống nhân gian, nơi đâu có người tốt gặp phải khổ nạn ông đều cưỡi mây trắng xuống để an ủi, cho lời khuyên hoặc chỉ cách cho họ vượt qua khỏi khó khăn. Mỗi lúc như vậy ông đều nói với giọng rất đỗi hiền từ, chân thành khiến cho mọi người được ông giúp đỡ cảm kích và vái tạ khôn nguôi bởi ông đã chỉ cho họ một con đường sáng sủa hơn, giúp họ vượt qua khổ ải.

Em rất yêu quý nhân vật ông Tiên, mặc dù biết rằng nhân vật này chỉ là hư cấu nhằm làm cho câu chuyện thêm hấp dẫn, đóng vai trò phụ trợ cho nhân vật chính của toàn truyện. Nhưng đối với em nhân vật ông Tiên là niềm tin về một thế giới công bằng, người tốt ắt được thần, phật phù hộ, kẻ xấu ắt bị trừng trị, đúng với tư tưởng "Ở hiền gặp lành, ở ác gặp ác" mà em hằng tâm niệm bấy lâu.

Bài văn mẫu lớp 6 số 7 đề 3: Tả ông Tiên mẫu 7

Năm tháng qua đi, truyện cổ tích đã trở thành tuổi thơ của rất nhiều, rất nhiều thế hệ Việt Nam. Qua những câu chuyện kể của bà, của mẹ ngày xưa, hình ảnh cô Tấm dịu hiền nết na, anh Khoai chăm chỉ cần cù, Thạch Sanh tài nghệ dũng cảm... đã in sâu vào tâm trí. Song trong những câu chuyện ấy, hình ảnh quen thuộc nhất chắc hẳn là ông Tiên.

 

Một buổi trưa hiu hiu gió thổi, em thiếp đi, chìm vào giấc mơ. Trong giấc mơ tuyệt vời, em may mắn gặp được ông tiên. Ông Tiên hiện lên thật gần gũi biết bao! Khuôn mặt ông tròn trĩnh, phúc hậu, da dẻ hồng hào như những trái đào tiên ở thiên giới. Trên khuôn mặt của ông lão không biết đã mấy trăm năm tuổi nổi bật một đôi mắt hiền từ, nhân hậu, sáng lấp lánh tựa như có thể nhìn thấu mọi sự trên đời. Nụ cười ấm áp của ông thân thương như nụ cười của ông nội kéo theo cả chòm râu dài bạc trắng rung rung dễ mến. Mái tóc dài bạc như cước, búi củ tỏi như các cụ ông ngày xửa ngày xưa.

Đôi tai thần kỳ của ông có thể nghe được mọi thứ, nghe được nụ cười hạnh phúc và tiếng khóc tủi hờn, bất hạnh, nghe được những âm mưu ác độc xấu xa và cả những ước mơ, những khát khao nồng nàn, cháy bỏng. Vào thời điểm con người bế tắc, ông âm thầm dõi theo và xuất hiện giúp đỡ. Trong luồng ánh sáng chói mắt, ông từ từ hiện ra với bộ quần áo mang phong cách cổ đại màu trắng, đôi guốc mộc giản dị và cây phất trần quyền năng trên tay. Ông thong dong vuốt chòm râu bạc, trầm ấm cất tiếng hỏi han. Ông mang trong mình sức mạnh kỳ diệu và tấm lòng thương cảm, yêu mến bao la.

Ông là hiện thân cho cái thiện, cho chân lý “ở hiền gặp lành”. Trong cổ tích “Tấm Cám” mà bà thủ thỉ kể ngày xưa, ông Tiên nghe được nỗi lòng cô Tấm, dùng phép thuật cho cô Tấm gặp nhà vua, vượt bao khó khăn khắc nghiệt về với cuộc sống hạnh phúc ấm êm. Ông Tiên hóa phép “Cây tre trăm đốt” giúp anh Khoai trị tên địa chủ, lấy người vợ là con gái ông ta. Cảm động tình mẫu tử thiêng liêng trong câu chuyện cổ tích “Bông cúc trắng”, ông chỉ đường cho cô bé hái được hoa cúc mang về chữa bệnh cho mẹ. Với cây phất trần trong tay và tấm lòng cao cả mênh mông, ông đi đến khắp nơi nơi, mang phép màu hạnh phúc đến cho tất cả những người xứng đáng. Ông Tiên bước ra từ truyện cổ tích, bước vào nhận thức non nớt của những đứa trẻ, dạy chúng em biết phân biệt thiện ác, biết sống tốt đẹp để mai sau “ở hiền gặp lành”.

Thời gian lặng lẽ trôi đi, hình tượng ông Tiên không chỉ là hình ảnh thuộc về câu chuyện cổ tươi đẹp mà còn là biểu tượng cho tâm hồn dân tộc. Đó là những phẩm chất đời đời kiếp kiếp còn lưu – thương người và sống hiền lành, nhân hậu.

Bài văn mẫu lớp 6 số 7 đề 3: Tả ông Tiên mẫu 8

Từ thời còn bé tôi đã được mẹ kể cho nghe rất nhiều câu chuyện cổ tích hấp dẫn và thú vị, khi lớn lên đi học tôi vẫn thường tìm đọc lại những câu chuyện ấy, chúng có một sức hấp dẫn rất lạ kỳ. Trong những câu chuyện này nhân vật chính có số phận khác nhau, điểm chung họ đều là người tốt nhưng có số phận bất hạnh và nhân vật ông Tiên thường xuất hiện để giúp đỡ nhân vật chính vượt qua khó khăn để có cuộc sống tốt đẹp. Ông Tiên xuất hiện nhiều như thế, nhưng chẳng sách nào miêu tả rõ hình dáng của nhân vật này cả, bản thân tôi lại tưởng tượng ra một ông Tiên của riêng mình.

Trong tâm trí tôi ông Tiên là người có dáng vẻ hiền từ, dáng người của ông không cao lắm, nhìn ông có vẻ hơi mập, đặc biệt là cái bụng tròn tròn, làm tăng thêm cảm giác thân thiện gần gũi. Tuổi của ông tôi chẳng thể đoán được có thể là 100, 1000 hay một vạn tuổi, nhưng tôi chắc một điều rằng ông đã già lắm rồi nên mái tóc ông bạc trắng như cước, một nửa được búi lên bằng một cây trâm gỗ, phần còn lại thả tự do phía sau lưng, tạo cảm giác tự do, tự tại. Ông có một đôi mắt sáng như sao, tinh nhanh, phía trên là cặp lông mày rậm rạp, bạc trắng, phần đuôi kéo dài rủ xuống hai bên đuôi mắt. Mũi của công không hẳn là cao, nhưng vừa nhìn là thấy tướng phúc đức, cánh mũi gọn, thon, lỗ mũi kín không bị lộ ra ngoài. Khuôn miệng vừa vặn, đôi môi hồng nhuận, tiệp với sắc da hồng hào trông thật khỏe mạnh. Ấn tượng nhất phải kể đến bộ râu trắng như mây, suôn dài đến tận ngực, mỗi khi ông răn dạy hay trò chuyện ông thường hay vuốt bộ râu một cách chậm rãi, tạo cảm giác suy nghi nhưng vẫn có nét hiền từ, thân thiện. Trong tưởng tượng của tôi, ông Tiên là người Trời, đã tu luyện hàng ngàn, vạn năm, thường ăn chay nên ở ông toát ra khí chất thanh cao, trong sạch không nhiễm bụi trần, điều đó ảnh hưởng nhiều đến cách chọn trang phục. Trang phục của ông sẽ lấy sắc trắng làm chủ đạo, ngoài ra còn có thể dùng thêm các màu nhạt khác như xanh lơ, xám,... Bao gồm áo bên trong dài đến mũi chân, phần lưng được thắt lại bằng một sợi dây lưng, bên ngoài khoác thêm tấm áo choàng dài có thêu hoa văn hình mây hoặc hoa lá sao cho tinh tế mà vẫn giản dị, ống tay dài và rộng, giống như kiểu trang phục cổ của Trung Quốc. Vật bất ly thân của ông Tiên là một cây gậy chống dài, trông như một thân cây nhỏ bằng cổ tay, gậy này cong queo chứ không hề thẳng đuột, bề mặt cây gậy nhẵn bóng, thường là loại gỗ quý hiếm và có mùi thơm. Bên trên đầu gậy đôi khi có treo thêm một bình rượu ngon, hay gọi là bình hồ lô, nhìn rất xinh xắn, điều ấy phần này phản ánh được cuộc sống ung dung nhìn đời của ông Tiên. Ông có dáng đi vững chãi, chiếc gậy chống là vũ khí của ông chứ chẳng phải để chống cho ông bước đi như mọi người thường, mỗi bước đi của ông đều chậm rãi, từ tốn. Ông thường ở trên trời đàm đạo chơi cờ uống rượu với các tiên hữu, đồng thời cũng không quên ghé mắt xuống nhân gian, nơi đâu có người tốt gặp phải khổ nạn ông đều cưỡi mây trắng xuống để an ủi, cho lời khuyên hoặc chỉ cách cho họ vượt qua khỏi khó khăn. Mỗi lúc như vậy ông đều nói với giọng rất đỗi hiền từ, chân thành khiến cho mọi người được ông giúp đỡ cảm kích và vái tạ khôn nguôi bởi ông đã chỉ cho họ một con đường sáng sủa hơn, giúp họ vượt qua khổ ải.

Em rất yêu quý nhân vật ông Tiên, mặc dù biết rằng nhân vật này chỉ là hư cấu nhằm làm cho câu chuyện thêm hấp dẫn, đóng vai trò phụ trợ cho nhân vật chính của toàn truyện. Nhưng đối với em nhân vật ông Tiên là niềm tin về một thế giới công bằng, người tốt ắt được thần, phật phù hộ, kẻ xấu ắt bị trừng trị, đúng với tư tưởng "Ở hiền gặp lành, ở ác gặp ác" mà em đã từng đọc trong chuyện cổ tích 

27 tháng 4 2021

“Tôi yêu truyện cổ nước tôi

Vừa nhân hậu lại tuyệt vời sâu xa

...

Ở hiền thì lại gặp hiền

Người ngay thì được phật, tiên độ trì.”

Năm tháng qua đi, truyện cổ tích đã trở thành tuổi thơ cúa rất nhiều, rất nhiều thế hệ Việt Nam. Qua những câu chuyện kể của bà, của mẹ ngày xưa, hình ảnh cô Tấm dịu hiền nết na, anh Khoai chăm chỉ càn cù, Thạch Sanh tài nghệ dũng cảm... đã in sâu vào tâm trí. Song trong những câu chuyện ấy, hình ảnh quen thuộc nhất chắc hẳn là ông Tiên.

Một buổi trưa hiu hiu gió thổi, em thiếp đi, chìm vào giấc mơ. Trong giấc mơ tuyệt vời, em may mắn gặp được ông tiên. Ông Tiên hiện lên thật gần gũi biết bao! Khuôn mặt ông tròn trĩnh, phúc hậu, da dẻ hồng hào như những trái đào tiên ở thiên giới. Trên khuôn mặt của ông lão không biết đã mấy trăm năm tuổi nối bật một đôi mắt hiền từ, nhân hậu, sáng lấp lánh tựa như có thể nhìn thấu mọi sự trên đời. Nụ cười ấm áp của ông  thân thương như nụ cười của ông nội kéo theo cả chòm râu dài bạc trắng rung rung dễ mến. Mái tóc dài bạc như cước, búi củ tỏi như các cụ ông ngày xửa ngày xưa.

Đôi tai thần kỳ của ông có thể nghe được mọi thứ, nghe được nụ cười hạnh phúc và tiếng khóc tủi hờn, bất hạnh, nghe được những âm mưu ác độc xấu xa và cả những ước mơ, những khát khao nồng nàn, cháy bỏng. Vào thời điểm con người bế tắc, ông âm thầm dõi theo và xuất hiện giúp đỡ. Trong luồng ánh sáng chói mắt, ông từ từ hiện ra với bộ quần áo mang phong cách cổ đại màu trắng, đôi guốc mộc giản dị và cây phất trần quyền năng trên tay. Ông thong dong vuốt chòm râu bạc, trầm ấm cất tiếng hỏi han. Ông mang trong mình sức mạnh kỳ diệu và tấm lòng thương cảm, yêu mến bao la.

Ông là hiện thân cho cái thiện, cho chân lý “ở hiền gặp lành”. Trong cố tích “Tấm Cám” mà bà thủ thỉ kể ngày xưa, ông Tiên nghe được nỗi lòng cô Tấm, dùng phép thuật cho cô Tấm gặp nhà vua, vượt bao khó khăn khắc nghiệt về với cuộc sống hạnh phúc ấm êm. Ông Tiên hóa phép “Cây tre trăm đốt” giúp anh Khoai trị tên địa chủ, lấy người vợ là con gái ông ta. Cảm động tình mẫu tử thiêng liêng trong câu chuyện cổ tích “Bông cúc trắng”, ông chỉ đường cho cô bé hái được hoa cúc mang về chữa bệnh cho mẹ. Với cây phất trần trong tay và tấm lòng cao cả mênh mông, ông đi đến khắp nơi nơi, mang phép màu hạnh phúc đến cho tất cả những người xứng đáng. Ông Tiên bước ra từ truyện cổ tích, bước vào nhận thức non nớt của những đứa trẻ, dạy chúng em biết phân biệt thiện ác, biết sống tốt đẹp để mai sau “ở hiền gặp lành”.

Thời gian lặng lẽ trôi đi, hình tượng ông Tiên không chỉ là hình ảnh thuộc về câu chuyện cổ tươi đẹp mà còn là biểu tượng cho tâm hồn dân tộc. Đó là những phẩm chất đời đời kiếp kiếp còn lưu – thương người và sống hiền lành, nhân hậu.

5 tháng 4 2018

Thế giới thần tiên trong trí tưởng tượng của trẻ em Việt Nam là một thế giới đầy màu sắc. Ở nơi thiên đường đó có cô Tấm dịu hiền, có anh Khoai chăm chỉ, cần cù và chàng Thạch Sanh khoẻ mạnh, dũng cảm. Nhưng người mà những đứa trẻ chúng tôi thích nhất lại là ông Tiên – cụ già tốt bụng, luôn mang đến những điều ước màu nhiệm.

Trong trí tưởng tượng của tôi, ông tiên chắc cũng chẳng khác gì ông nội là mấy. Ông cũng có mái tóc trắng, búi củ tôi như các cụ ngày xưa. Ông có đôi mắt to, tròn nhìn hết cả thế gian xem ai khó khăn, đau khổ thì giúp đỡ. Đôi mắt ấy rất hiền hậu, nhân từ như chính con người ông. Ông tôi ngày xưa có chùm râu dài đến rốn, bạc trắng nên tôi nghĩ bụt cũng vậy thôi. Da dẻ bụt hồng hào, trắng trẻo vì ăn nhiều đào tiên trên thiên đình. Ông tiên hay đi giúp đỡ người khác. Mỗi lần ông xuất hiện là lại có những đám khói trắng xoá ở đâu hiện ra mà chúng tôi thường gọi là "cân đẩu vân" của ông. Xung quanh ông tiên, những luồng ánh sáng có thể soi sáng cả thế gian. Ông thường mặc bộ quần áo màu vàng, đôi guốc mộc trông giản dị và gần gũi như ông mình. Giọng nói của ông ấm áp và ôn tổn xoa dịu hết mọi nỗi đau. Nhưng điều làm tôi yêu ông nhất chính là tấm lòng của ông. "Ông tiên tốt bụng", "cụ già mang đến nhiều điều ước" là những cái tên mà tôi đặt cho ông. Ông tiên giúp đỡ chị Tấm gặp được nhà Vua. Khi chị Tấm không có quần áo đi dự hội, ông đã hoá phép biến đống xương cá ở bốn chân giường thành bộ quần áo đẹp, thành đôi hài đỏ dễ thương và thành con ngựa hồng để chị Tấm đi dự hội. Ông tiên đã dạy cho anh Khoai hai câu thần chú để trị tội tên địa chủ và cưới được con gái hắn. Trong câu chuyện cổ tích “Bông cúc trắng” ông tiên đã chỉ đường cho cô bé hái được hoa cúc mang về chữa bệnh cho mẹ. Ông còn đến tận nhà khám bệnh, chữa trị cho mẹ cô bé hiếu thảo kia… Vậy đấy! Với cây phất trần trong tay ông đã đi khắp mọi nơi, gặp đủ hạng người, tốt có, xấu có. Nhưng chỉ những người tốt, những đứa bé ngoan ngoãn, học giỏi và hiếu thảo mới gặp được ông tiên, được ông giúp đỡ và cho điều ước. Còn những đứa trẻ hư, những người xấu sẽ phải chịu hình phạt thích đáng.

Tôi yêu ông tiên lắm. Tôi coi ông như ông ruột của mình ấy. Đã mấy nghìn năm nay, ông đi đủ mọi miền, giúp đỡ bao người. Từ hồi còn nằm nôi, tôi đã được các bà các mẹ kể về ông tiên. Đến trong mơ, tôi cũng nhìn thấy những việc mà ông đã làm để giúp đỡ bà con nghèo, người gặp hoạn nạn. Tôi không phải là một đứa trẻ ngoan. Đôi lúc tôi còn lười biếng và cãi lại mẹ nhưng tôi sẽ sửa chữa, tôi sẽ cố gắng chăm học hơn, ngoan ngoãn hơn để một lần được nhìn thấy ông tiên – cụ già tốt bụng và nhân hậu của tôi.



5 tháng 4 2018

Trong truyện cổ tích dân gian Việt Nam thường hay có sự xuất hiện của những nhân vật được gọi là ông Tiên (Phật, Bụt). Đó là những nhân vật đại diện cho công bằng trong xã hội. Ông Tiên thường là những vị thần đem lại hạnh phúc cho người nghèo khó, tốt bụng và trừng phạt những kẻ độc ác, xấu xa.

Theo trí tưởng tượng của em, Tiên ông là một ông lão quắc thước, râu tóc bạc phơ, trán cao, da dẻ hồng hào, mắt sáng, miệng tươi, dáng điệu khoan thai. Trang phục ông mặc thường mang màu trắng. Chiếc áo tay dài, đôi hài,... tất cả đều trắng tinh một màu. ông thường cầm trên tay một chiếc gậy đầu rồng hoặc đơn giản chỉ là thanh trúc vàng óng ả. Bao quanh người ông là một làn khói mỏng mờ ảo và những làn ánh sáng lấp lánh. Ông còn sở hữu một giọng nói trầm ấm khác thường, giọng nói đó đã an ủi biết bao con người khôn khổ trong bước đường cùng.

Mỗi khi ông Tiên hiện ra là một người tốt được giúp đỡ. Khi thì ông giúp cô Tấm có được quần áo đẹp để đi dự dạ hội, khi lại giúp anh Khoai kiếm được cây tre trăm đốt theo lời phú ông. Tiên ông chính là nơi bám víu cuối cùng của những con người chịu nhiều thiệt thòi trong xã hội cũ. Đau đớn trước số phận của mình, họ thường viện vào thần tiên để thể hiện ước mơ và khát khao hạnh phúc.

Tiên ông không chỉ là nhân vật cứa giúp người nghèo mà còn là nhân vật đại diện cho lẽ công bằng, cho quan niệm: “Ở hiền gặp lành, ác giả ác báo” của nhân dân ta. Trước những kẻ xấu xa, mưu mô và thủ đoạn ông thường thẳng tay trừng trị:

“ Tưởng rằng hóa đẹp như tiên

Ngờ đâu bỗng nổi ngứa điên, gãi hoài.

Khắp mình lủng lá mọc dùi,

Thành tiên chẳng thấy, hoá loài đông sơn

Còn đối với những người hiên lành, tốt bụng thì lại được đền đáp xứng đáng. Có thể là trở nên xinh đẹp, giàu có hay đạt được những ước muốn của mình.

" Ta là Phật Tổ Như Lai,

Trời sai xuống thử lòng người trần gian,

Ai hiền la sẽ ban ơn

Cho người tích đức tu nhân nức lòng"

Để thử lòng người trần gian, ông Tiên thường biến thành những hình dáng khác nhau. Có khi là trong hình dáng một ông lão ăn mày rách rưới, xác xơ; người cùng đường lỡ bước hay nguời mẹ bồng con đang trong cơn hoạn nạn bơ vơ xin nương nhờ.

“Một ông cụ già nua tuổi tác,

Râu rườm rà, tóc bạc phất phơ

Nói rằng: nhỡ bước sa cơ,

Xin ăn một bữa, ngủ nhờ một đêm... "

Hay

"Hoá ra người mẹ tay bồng con thơ.

Gặp cơn hoạn nạn bơ vơ,

Đến xin làm giúp ăn nhờ nương thân ”

(Người hoá khi)

Ông Tiên trong truyện cổ tích Việt Nam luôn luôn đại diện cho lẽ phải, cho những con người yếu đuối trong xã hội. Chính bởi vậy mà hàng ngàn năm nay trẻ em vẫn mong ước một lần được gặp ông Tiên, được ông Tiên ban cho phép màu. Và em cũng rất mong như thế.

21 tháng 10 2018

Khi hoàng hôn ra đi nhường chỗ cho ấnh trăng dịu nhẹ đó chính là thời gian đẹp nhất .Trăng từ từ nhô lên , treo lơ lửng giữ không gian mênh mông .Xung quanh là những gợn sóng lon ton hiện lên trên bầu trời xanh nhạt .Trăng tròn , lơ lửng như một quả bóng khủng lồ ai đá lên không trung , ai bỏ quên trên thảm cỏ xanh sau buổi chiều vui chơi .TRăng tỏa sáng sáng dịu nhẹ xua đi sự oi bức , cái nóng nực của ban ngày .TRăng đưa ta vào giấc ngủ em một cách dịu dàng cùng làn gió nhẹ nhàn thoáng qua.Một đêm trăng thật đẹp , thật huyền ảo , thật tuyệt vời

chúc bn hok tốt

21 tháng 10 2018

Em lớn lên ở vùng chiêm trũng, nơi có cánh đồng thẳng cánh cò bay. Và có lẽ cánh đồng lúa quê em luôn có sức hấp dẫn kéo những người đi xa nghĩ về nơi chôn nhau cắt rốn của mình. Những buổi sáng mùa xuân ra đứng ở đầu làng mà nhìn cánh đồng thì thích thú biết bao! Gió xuân nhẹ thổi, sóng lúa nhấp nhô từng đợt, từng đợt đuổi nhau ra mãi xa. Một đàn cò trắng dang rộng đôi cánh bay qua, nổi bật trên nền trời xanh thẳm. Nhất là những buổi khi bà con nông dân đi làm cỏ, cánh đồng rộn lên bao câu ca tiếng hát.. Từng đàn bướm đủ màu sắc sặc sỡ như đùa giỡn với thảm lúa xanh. Vào những mùa lúa chiêm đang chín rộ, nếu ai đứng ở xa nhìn lại sẽ thấy một biển vàng mênh mông. Rải rác khắp cánh đồng là cảnh bà con nông dân đang gặt lúa, nón trắng nhấp nhô trên đồng. Tất cả như một bức tranh đẹp đẽ và nên thơ.

k nhé

13 tháng 3 2021

Sau bao nhiêu chờ đợi,cuối cùng cũng đến ngày thứ 5,ngày có tiết tập đọc do cô Hà dạy.Khi cô bước vào,cả lớp đứng nghiêm chào cô.Cô gật đầu,mỉm cười.Hôm nay cô mặc một chiếc áo dài màu hồng nhạt khiến cô trẻ ra mấy tuổi.Hôm nay cô dạy bài "Trước cổng trời" đầy thú vị.Giọng cô thật diễn cảm,làm cho em cảm tưởng như đang hiện ra trước mắt là cỏ cây hoa lá thơ mộng..Cô viết lên bảng ý chính của bài,dòng chữ cô mềm mại,đều tăm tắp như rồng bay phượng múa.Cuối tiết học,cô ca ngợi các bạn học nghiêm túc,phát biểu đúng,cô cũng nhắc nhở các bạn còn yếu,kém môn tiếng việt.Em rất yêu môn văn.

9 tháng 4 2016

Đề bài: “Em hãy tả quang cảnh buổi lễ chào cờ đầu tuần của trường em”.Bài làm Thế là đã đến thứ hai rồi! Em đến trường sớm hơn mọi ngày một chút, vì hôm nay tổ chức lễ chào cờ.Trời hôm nay thật là đẹp! Những đám mây trắng nhởn nhơ bay trên bầu trời xanh ngắt. Tại sân trường, chúng em đã có mặt đông đủ. Oa! Mọi người ăn mặc thật là đẹp. Màu trắng của chiếc áo đồng phục, màu đen của những mái tóc, màu áo dài của các cô giáo và màu đỏ tươi của chiếc khăn đỏ luôn mang trên vai các bạn Đội viên. Tất cả hòa vào nhau trông như một khu vườn đầy hoa. Những chiếc ghế xanh, đỏ, tím, vàng xếp thành hàng như một chiếc tàu đang chạy. Trên khán đài, cô tổng phụ trách, thầy hiệu trưởng và cô hiệu phó đang thoăn thoắt chuẩn bị cho buổi lễ chào cờ. Các bạn đội trống mặc bộ quần áo trắng toát đang đánh trống thử: Tùng! Tùng! Tùng!. Tiếng trống kéo dài vang lên như thôi thúc chúng em vào xếp hàng. Khi cả trường đã ổn định, tiếng hô dõng dạc của cô tổng phụ trách từ loa vang lên: “Mời các thầy cô giáo và toàn thể các con học sinh đứng dậy làm lễ chào cờ”. “Nghiêm! Chào cờ... Chào!”. Những bàn tay búp măng của các bạn Đội viên giơ lên. Hàng nghìn con mắt hướng về lá Quốc kì. Sao mà im lặng thế, những tiếng chim hót líu lo, tiếng cười đùa như đã biến mất. Từ loa vang lên: “Quốc ca”. “Đoàn quân Việt Nam đi chung lòng cứu nước, bước chân dồn vang trên đường gập ghềnh xa....”. Bài hát như nhắc chúng em nhớ đến bao chiến sĩ dũng cảm đã ngã xuống cho Tổ quốc độc lập tự do. Quốc ca kết thúc, Đội ca vang lên: “Cùng nhau ta đi lên theo bước Đoàn thanh niên đi lên, cố gắng xứng đáng cháu ngoan Bác Hồ...”. Bài hát như muốn nhắc nhở chúng em phải cố gắng chăm chỉ học hành để xứng đáng làm cháu ngoan Bác Hồ kính yêu. Quốc ca và Đội ca kết thúc. Cô tổng phụ trách nói: “Vì Tổ quốc xã hội chủ nghĩa, vì lí tưởng của Bác Hồ vĩ đại, sẵn sàng!”. Tiếng hô to đều của cả trường vang lên: “Sẵn sàng” như lay động cả một bầu không khí. Thầy Hiệu trưởng lên nhận xét thi đua và phổ biến công tác trong tuần cho khối bốn và năm. Thầy khen lớp em đạt nhiều thành tích trong đợt hai mươi tháng mười một. Buổi lễ kết thúc, chúng em lần lượt xếp hàng vào lớp.Khi vào lớp, hình ảnh của lá cờ vẫn thấp thoáng đâu đây trong phòng học. Mái trường thân yêu với những lá cờ đầu tuần mãi mãi sẽ không bao giờ phai mờ trong tâm trí chúng em.
 

23 tháng 2 2021

k mấy vậy bn

23 tháng 2 2021

bạn ngu toán khẩn cấp nói gì vậy