K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

9 tháng 1 2018

bạn có thể tham khảo 2 bài văn dưới đây

BÀI LÀM 1

Hè năm học lớp hai, lần đầu tiên em theo ba về quê nội nhân ngày giỗ ông nội.

Xuống xe, ba đưa em đi trên cây cầu nhỏ rồi theo con đường đất vào làng. Hai bên đường, những đám ruộng lúa đang thì con gái nhấp nhô sóng gợn theo làn gió. Xa xa là gò Tú Lang, gò Dưa cao cao lô nhô đám trẻ mục đồng và đàn trâu bò đang được chăn thả. Trôn đường làng, thỉnh thoảng có một chiếc xe bò hay một chuyến xe ngựa chạy lộc cộc. Đi hết đoạn đường băng qua cánh đồng, trước mắt em hiện ra những mái nhà ngói đỏ lấp ló sau luỹ tre cao cong gọng vó. Nhà nội đây rồi. Mái nhà cổ kính, rêu phong ẩn trong hàng cau cao vút, toả hương thơm ngát. Giữa hàng râm bụt được cắt tỉa ngay ngắn, nhà nội rộng thoáng, ngoài sân đang phơi lúa vàng rực cả ngôi nhà.

Bà con trong họ và bà con lối xóm đang xúm xít trong bếp gói bánh cúng giỗ. Tiếng chào, gọi hai bố con mới về ấm áp, đầy tình quê vang lên ríu rít, tất bật, vui như tiếng chim bay về tổấm. Quê em thật đẹp, mộc mạc và chân tình.

BÀI LÀM 2

(Kể về thành thị)

Em sinh ra và lớn lên ở thành phố biển, nơi có bãi tắm đẹp nhất vùng Duyên hải miền Trung: thành phố Nha Trang.

Nhà em ở đường Nguyễn Thái Học, con đường khá ngắn nối vùng đầm Xương Huân và phố Phan Bội Châu. Nhà cửa dọc hai bên phố đẹp hơn ở xóm Đầm. Cửa hiệu bày bán hàng hoá trong tủ kính sáng choang. Trên đường phố, người và xe đi lại tấp nập, đông như trẩy hội, nhất là khu vực chợ Đầm. Từ chợ Đầm, theo đường Lê Lợi, bạn sẽ hướng ra bãi biển. Gió biển thổi mát rượi,lồng lộng bốn mùa. Rặng dừa lao xao trong trong gió mời gọi khách đến thăm vùng thuỳ dương cát trắng, Đại lộ Trần Phú to và đẹp với viện Pasteur, hàng chục cao ốc, khách sạn tối tân, hiện đại. Trên bờ biển, các lều hóng gió mọc lên như nấm. Nổi bật nhất nơi đây là Đài tưởng niệm Liệt sĩ và cửa hàng mĩ nghệ xuất khẩu, lặng trong gió biển khoáng đạt, đài tưởng niệm Liệt sĩ trang nghiêm sừng sững giữa quảng trường 2 Tháng 4.

Đến Nha Trang, bạn chắc chắn sẽ hài lòng về cảnh đẹp và lòng hiếu khách, tính hiền hoà của người dân Khánh Hoà quê em.

9 tháng 1 2018

Năm nào cũng thế, cứ đến kì nghỉ hè là em lại được về quê nội chơi. Ở quê nội thật là thích, em được vui chơi thoải mái  với bao đứa bạn cùng lứa tuổi.Sáng ấy , em dậy sớm theo  nội ra đồng.

      Khung cảnh làng quê dần hiện ra trước mắt em theo chân  nội.  Xung quanh  ngôi làng được bao bọc bởi hàng tre xanh rì rào và dòng sông trong vắt uốn lượn quanh co.Con đường làng được rải nhựa phẳng lì chạy băng qua cánh đồng lúa chín vàng óng , thẳng cánh cò bay. Tiếng trò chuyện rôn rả của các bác nông dân vọng lại từ phía xa. Trên bờ ruộng ,các chị phụ nữ đang buộc lúa. Lúc ấy là vụ gặt. Những đoàn xe thồ nối đuôi nhau chở nặng lúa chín về làng ,lưng áo ai cũng đẫm mồ hôi nhưng vẻ mặt thì rất vui vẻ.

30 tháng 12 2017

bài làm 1

Quê em là một xóm chài ven biển miền Trung. Bố mẹ em làm nghề đánh bắt cá. Đây là nghề mà trước đây ông bà nội em truyền lại. Cuộc sống ở xóm chài nơi em ở vui nhất là vào những buổi sáng. Khi hừng đông vừa mới hé, đứng trên bãi biển nhìn ra khơi xa, hàng trăm chiếc thuyền câu, giong buồm tiến vào bờ như những thuyền trận chiến thắng trở về. Trên bờ hầu hết là phụ nữ, trẻ con đứng chờ người nhà của mình về để phụ giúp gánh cá ra chợ hoặc thu dọn những phương tiện đánh bắt cá đưa về nhà phơi phong, giặt giũ. Còn buổi tối, đứng trền bãi cát nhìn ra biển mới thấy thú vị. Hàng trăm những ngọn đèn như những ngôi sao nhấp nháy trên bầu trời lúc ẩn, lúc hiện. Đó là những thuyền đánh cá đèn của xóm chài nơi em ở và các xóm chài lân cận. Vùng biển quê em là thế đấy. Em rất yêu cuộc sống quê mình. 


Bài làm 2
Em sinh ra ở thành thị, chưa biết nông thôn là thế nào cả. Mới tuần trước đây thôi, bố mới đưa em đi về thăm một người bạn của bô ở tận mãi Ba Tri, Bến Tre nhân dịp bố được nghỉ lễ 30 – 4 và 1 – 5. Khác với thành phố rất nhiều, đó là cảm giác đầu tiên của em khi từ trên con đường nhựa, bố cho xe rẽ phải vào con đường đá đỏ. Hai bên đường là những thửa ruộng lúa đã chín văng trải dài lút cả tầm mắt. Hết ruộng lúa là đến làng xã. Nhà cửa thưa thớt không như ở thị thành. Nhà cách nhà có khi đến cả vài chục thước. Những vườn cây ăn trái xanh tốt kế tiếp nhau trông như một rừng cây. Khí hậu ở đây sao mà trong lành mát mẻ quá. Đi dưới đường quê, không cần phải đội nón mũ, bởi bóng cây hai bên đường trùm xuống mát rượi. Thỉnh thoảng có những chiếc xe bò lộc cộc lăn bánh trên đường. Cuộc sống ở đây diễn ra nhẹ nhàng, êm ả không như cuộc sống ồn ào, náo nhiệt nơi thị thành. Tuy mới biết nông thôn lần đầu vậy mà em rất thích cuộc sống ở đây.

Bài làm 3


Tháng trước, em vừa mới được bố mẹ cho lên thăm chú Hùng bạn của bố em một ngày. Từ thành phố của em lên chỗ chú mất gần ba tiếng đồng bằng xe Honda. Đó là một vùng trung du rộng lớn,đồi núi trập trùng nối tiếp nhau chạy mãi vào vùng rừng núi đại ngàn. Trang trại của chú là một vùng đồi thoai thoải trồng toàn những loại cỏ dùng cho bò sữa. Nhà chú nuôi rất nhiều bò, có lẽ đến vài chục con cả to lẫn nhỏ. Thấy bố mẹ em lên chơi, chú mừng lắm. Chú bảo anh Hoàng con trai chú đang là học sinh lớp Năm, dẫn em lên đồi cỏ sau nhà, xem những con bê đang gặm cỏ, Nhìn những con bê lông đen khoang trắng vừa ăn cỏ vừa đùa giỡn với nhau, anh Hoàng nói: “Mấy con bê này nó lí lắc lắm. Nhiều khi nó còn giỡn cả với anh nữa chứ! Lúc đầu anh sợ lắm, nhưng giờ thì quen rồi. Để anh đùa nghịch với nó cho em xem nhé!” Thế là anh Hoàng chạy đến cầm tai một chú bê kéo lại. Chú ngoan ngoãn theo anh. Rồi đột nhiên chú nhảy cẫng lên, thoát khỏi tay anh Hoàng chạy biến. Anh đuổi theo, nó chạy lòng vòng một hồi rồi vụt leo xuống chân đồi miệng kêu be be… Nếu được ở lại lâu với anh Hoàng, cùng anh Hoàng đùa giỡn với mấy chú bê này thì thích thú biết bao. Hè này, thế nào. em cũng đòi bố mẹ lên đây một lần nữa.

 

30 tháng 12 2017

ĐỀ BÀI

Em hãy kể những điều em biết về nông thôn hoặc thành thị.

BÀI THAM KHẢO

Bấy giờ, em mới biết thế nào là nơi đô thị. Hè vừa rồi, em được mẹ cho lên thị xã chơi ba ngày ở nhà dì Phượng - bạn cùng học với mẹ hồi ở phổ thông. Suốt ba ngày, em được dì Phượng cho đi mấy vòng khắp thị xã. Đi đến chỗ nào, em cũng đều thấy nhà cửa san sát nhau chạy dọc theo các đường phố. Nhà cao tầng là phổ biến, và hầu như nhà nào cũng là những cửa hàng, cửa hiệu, bày bán đủ các loại mặt hàng. Chỗ thì ghi “Cửa hàng tạp hóa”, chỗ thì ghi “Cửa hàng vải sợi”, “Kim khí điện máy”, “Tiệm giày da”, “Quần áo may sẵn” v.v... Đường sá thì đều rải nhựa hết kể cả mấy con hẻm cũng tráng nhựa láng bóng. Buổi tối đi ra đường, em mới thấy cảnh tấp nập đông vui. Người và xe cộ ngược xuôi như mắc cửi. Đèn điện sáng trưng hai bên đường. Em thích nhất là được dì cho đi chơi ở công viên trung tâm của thị xã. Ngồi trên những bàng đá, ngắm nhìn những vòi nước phun lên qua ánh đèn tạo thành những sắc cầu vồng thật là đẹp. Đấy, thị xã trong mắt em là thế. Và em cũng chỉ biết có vậy thôi, nó khác thật nhiều so với vùng quê của em.


 

20 tháng 3 2020

Em sinh ra ở thành thị, chưa biết nông thôn là thế nào cả. Mới tuần trước đây thôi, bố mới đưa em đi về thăm một người bạn của bố ở tận mãi Ba Tri, Bến Tre nhân dịp bố được nghỉ lễ 30 - 4 và 1 - 5. Khác với thành phố rất nhiều, đó là cảm giác đầu tiên của em khi từ trên con đường nhựa, bố cho xe rẽ phải vào con đường đá đỏ. Hai bên đường là những thửa ruộng lúa đã chín văng trải dài lút cả tầm mắt. Hết ruộng lúa là đến làng xã. Nhà cửa thưa thớt không như ở thị thành. Nhà cách nhà có khi đến cả vài chục thước. Những vườn cây ăn trái xanh tốt kế tiếp nhau trông như một rừng cây. Khí hậu ở đây sao mà trong lành mát mẻ quá. Đi dưới đường quê, không cần phải đội nón mũ, bởi bóng cây hai bên đường trùm xuống mát rượi. Thỉnh thoảng có những chiếc xe bò lộc cộc lăn bánh trên đường. Cuộc sống ở đây diễn ra nhẹ nhàng, êm ả không như cuộc sống ồn ào, náo nhiệt nơi thị thành. Tuy mới biết nông thôn lần đầu vậy mà em rất thích cuộc sống ở đây.

 Hè năm ngoái, em được theo chân bố vào thành phố Hồ Chí Minh công tác vài hôm, Dù thời gian ngổn ngủi nhưng bố đã tranh thủ đưa em đi chơi một vài nơi. Chao ôi! Thành phố mới ồn ào, sôi động làm sao! Bước xuống đường, xe cộ nối đuôi nhau từng hàng đi lọi như mắc cửi. Ở quê, em thường được mẹ chèo xuồng dẫn đi học. Còn ở đây, mọi người ai cũng đi xe máy và ô tô. Có chiếc xe to như cái nhà di động, cao đến tận hai tâng. Bên lề đường, nhà cửa sát nhau chẳng có kẽ hở với đủ màu sác. Thật là sặc sỡ và bắt mắt. Có tòa nhà, em ngước lên nhìn mãi mà Châng thấy nóc đâu, trông nó như những cột trụ trời vậy. Em vừa thích, vừa sợ khi được bố dân đi thang máy. Thật tài tình, chỉ trong có mấy giây, em đã lên đến lưng chừng trời. Hằng ngày, mẹ em thường đi chợ của các bà bán hàng trên ghe thuyền. Nếu lên đây, chác mẹ phải ngọc nhiên và lọ lâm lâm. Bởi lẽ, hàng hóa được bày bán trong siêu thị rộng lớn, đèn điện lốp lánh, nhìn cái gl cũng đẹp. Siêu thị còn được trang trí lộng lây với các dây màu và đèn nhâ'p nháy, Em thích thú chạy nhảy khắp nơi. Thố nhưng, em vân thích nhất là được bố cho đến thủy cung chơi. Bố bảo nơi đây được xây dựng sâu dưới lòng đất. Khi vào, em ngỡ ngàng đến nỗi không thốt lên lời. Không phải biển cả, mà chú cá heo vân bơi lội tung tăng, Em thậm chí còn được nhìn sát mặt chú, sờ vào chú. Lại còn vô vàn loài vột dưới đáy đại dương cũng ở đây nữa chứ. Chao ôi, đẹp làm sao! Em rất muốn đưa mẹ lên đây chơi một lân, Chắc chắn mẹ sẽ thích. Cuộc sống thành phố khác hỏn cuộc sống ở thôn quê. Em rất yêu thích nơi này. Em muốn được bố đưa lên đây nhiều làn hơn nữa.

11 tháng 12 2019

Em hãy viết một đoạn văn ngắn (khoảng 5-7 câu) kể những điều em biết về nông thôn (hoặc thành thị)

Gợi ý làm bài:

• Nhờ đâu em biết (em biết khi đi chơi, khi xem ti vi, khi nghe kể .....)?

• Cảnh vật, con người ở nông thôn (hoặc thành thị) có gì đáng yêu?

• Em thích nhất điều gì?

• Tình cảm của em về cảnh vật và con người ở nông thôn (hoặc thành thị)?

Bây giờ, em mới biết thế nào là nơi đô thị. Hè vừa rồi, em được mẹ cho lên thị xã chơi ba ngày ở nhà dì Phượng - bạn cùng học với mẹ hồi ở phổ thông. Suốt ba ngày, em được dì Phượng cho đi mấy vòng khắp thị xã. Đi đến chỗ nào, em cũng đều thấy nhà cửa san sát nhau chạy dọc theo các đường phố. Nhà cao tầng là phổ biến, và hầu như nhà nào cũng là những cửa hàng, cửa hiệu, bày bán đủ các loại mặt hàng. Chỗ thì ghi "Cửa hàng tạp hóa", chỗ thì ghi "Cửa hàng vải sợi", "Kim khí điện máy", "Tiệm giày da", "Quần áo may sẵn" v.v... Đường xá thì đều rải nhựa hết kể cả mấy con hẻm cũng tráng nhựa láng bóng. Buổi tối đi ra đường, em mới thấy cảnh tấp nập đông vui. Người và xe cộ ngược xuôi như mắc cửi. Đèn điện sáng trưng hai bên đường. Em thích nhất là được dì cho đi chơi ở công viên trung tâm của thị xã. Ngồi trên những ghế đá, ngắm nhìn những vòi nước phun lên qua ánh đèn tạo thành những sắc cầu vồng thật là đẹp. Đấy, thị xã trong mắt em là thế. Và em cũng chỉ biết có vậy thôi, nó khác thật nhiều so với vùng quê của em.

3 tháng 2 2018

Quê hương em là vùng nông thôn yên bình và và cùng tươi đẹp. Nơi ấy có cây đa, giếng nước đầu làng, có lũy tre ôm ấp xóm thôn. Đi khỏi làng một đỗi là cánh đồng lúa rộng mênh mông. Trong những ngày mùa, đồng lúa như tấm thảm khổng lồ màu vàng óng ánh. Đó đây từng tốp người hăng say gặt hái. Ai cũng phấn khởi trước những mùa vàng trù phú. Thóc vàng đầy ắp, những bao, những quang gánh kĩu kịt, thóc theo chân người nông dân về làng, về sân phơi. Đâu đâu cũng nghe mùi thơm rơm rạ, mùi hương lúa mới. Đàn trâu bò vui mừng vì chúng được hưởng phút an nhàn, được ăn rơm mới no nê. Đàn gà hớn hở ăn thóc, chúng no căng diều nên chẳng muốn đi bới đất tìm mồi. Lũ chó chạy lăng xăng theo chủ ra đồng ruộng. Tất cả đều vui mừng trước cảnh ruộng nông thôn yên bình và trù phú.

23 tháng 12 2018

Bây giờ, em mới biết thế nào là nơi đô thị. Hè vừa rồi, em được mẹ cho lên thị xã chơi ba ngày ở nhà dì Phượng - bạn cùng học với mẹ hồi ở phổ thông. Suốt ba ngày, em được dì Phượng cho đi mấy vòng khắp thị xã. Đi đến chỗ nào, em cũng đều thấy nhà cửa san sát nhau chạy dọc theo các đường phố. Nhà cao tầng là phổ biến, và hầu như nhà nào cũng là những cửa hàng, cửa hiệu, bày bán đủ các loại mặt hàng. Chỗ thì ghi "Cửa hàng tạp hóa", chỗ thì ghi "Cửa hàng vải sợi", "Kim khí điện máy", "Tiệm giày da", "Quần áo may sẵn" v.v... Đường sá thì đều rải nhựa hết kể cả mấy con hẻm cũng tráng nhựa láng bóng. Buổi tối đi ra đường, em mới thấy cảnh tấp nập đông vui. Người và xe cộ ngược xuôi như mắc cửi. Đèn điện sáng trưng hai bên đường. Em thích nhất là được dì cho đi chơi ở công viên trung tâm của thị xã. Ngồi trên những bàng đá, ngắm nhìn những vòi nước phun lên qua ánh đèn tạo thành những sắc cầu vồng thật là đẹp. Đấy, thị xã trong mắt em là thế. Và em cũng chỉ biết có vậy thôi, nó khác thật nhiều so với vùng quê của em.

12 tháng 12 2021
…, ngày… tháng… năm… Nga thân mến! Năm ngoái, mình được về quê Nga chơi, nên mình đã biết về quê của Nga rồi đấy. Còn Nga nói là chưa hề lên thành phố lần nào phải không? Vậy nên hè này, Nga ráng lên mình chơi nhé. Lúc đó, mình sẽ dẫn Nga đi chơi công viên, vào cung thiếu nhi. Rồi sau đó chúng mình sẽ vào viện bảo tàng của tỉnh xem những hiện vật lịch sử trưng bày ở trong đó. Thích lắm Nga ạ! Nếu Nga muốn đọc sách thì mình có thể Nga đến thư viện thành phố. Mình sẽ mượn cho Nga nhiều truyện tranh, từ truyện “Đô-rê-mon” đến “Thám tử lừng danh Conan” hay “Pô-kê-môn” hoặc “Sa-lô-môn”… Thư viện rất rộng nên sách nào cũng có. Mình biết Nga là một cô bé thích đọc truyện, thế nào mình cùng cố gắng giúp Nga thỏa mãn được cái sở thích ấy. Sắp đến hè rồi, cố gắng thu xếp lên chỗ mình. Hẹn gặp vào khi đó nhé! Bạn thân
12 tháng 12 2021

Bạn tham khảo nha

.... thân mến,

Đầu thư, tớ muốn gửi lời hỏi thăm đến cậu và gia đình. Khi nhận được thư của cậu, tớ cảm thấy rất vui. Hôm nay, tớ được nghỉ học nên ngồi viết thư trả lời cậu. Tớ sẽ kể cho cậu nghe về quê hương của tớ như lời hứa.

Nơi tớ sinh ra và lớn lên là một vùng làng quê thanh bình. Khi hoàng hôn buông xuống, ông mặt trời lặn dầu sau lũy tre làng. Những cơn gió khẽ thổi xua tan đi cái oi bức mùa hè. Từng đám mây khổng lồ lững thững trôi như đang làm biếng vì sắp kết thúc một ngày. Dưới cánh đồng, những bông lúa trĩu nặng đang đung đưa theo làn gió mát từ xa thổi vào. Hương lúa chín thơm mang hơi thở của làng quê khiến ai ngửi thấy cũng đều say mê. Các bác nông dân ra về sau một ngày làm đồng vất vả. Những cánh diều đang bay lượn trên bầu trời.

Khi nào được nghỉ hè, cậu hãy xin phép bố mẹ về quê tớ chơi nhé. Tớ tin cậu sẽ cảm thấy rất vui đó. Lời cuối thư, tớ chúc cậu học tập thật tốt!

....

4 tháng 12 2021

Văn mẫu : Tả về thành thị

Tôi sinh ra và lớn lên ở Hà Nội. Tình yêu Hà Nội đã ngấm vào tâm hồn tôi từ lúc nào không biết nữa. Tôi yêu những con đường xanh mát bóng cây, yêu những ngôi nhà mái ngói ẩn hiện san sát bên nhau, yêu từng con phố nhỏ, yêu những cây bàng khẳng khiu mỗi khi đông về. Tôi yêu cả những chiều cùng bố mẹ đi dạo bên Hồ Tây, ngắm mặt nước lung linh dát vàng dưới ánh chiều tà rực đỏ, yêu con phố Phan Đình Phùng với hai hàng sấu thả ngàn lá dát vàng không gian. Tôi yêu những buổi sớm mùa đông, sương giăng kín mặt hồ Gươm. Tháp rùa ẩn hiện trong sương mờ càng làm tăng thêm vẻ uy nghi, huyền ảo. Yêu những con người Hà Nội thân thiện, hiền hòa. Yêu lắm nơi đây để "Dù có đi bốn phương trời, lòng vẫn nhớ về Hà Nội"

31 tháng 12 2021

Chủ nhật vừa rồi, em được bố mẹ cho về quê chơi. Quê em là một vùng nông thôn yên bình và xinh đẹp. Trước cổng làng là lũy tre xanh rì rào như đang vẫy gọi em nhanh vào trong. Những ngôi nhà trong làng chủ yếu là nhà nhỏ, nhà cấp 4. Tuy không cao lớn nhưng rất sạch sẽ và xinh đẹp. Đặc biệt, nhà nào cũng có vườn, trồng nhiều loại rau xanh, cây cối xum xuê. Trông đến là thích mắt. Những con đường trong làng là đường trải nhựa, hai bên trồng đầy cỏ xanh và hoa mười giờ. Điều em thích nhất, là cánh đồng lúa rộng mênh mông, xanh mướt và nồng đượm hương thơm ở cuối làng. Nhìn khung cảnh ấy, em thấy lòng mình nhẹ tênh như cánh gió. Em yêu tha thiết vẻ đẹp bình dị của quê hương em.

31 tháng 12 2021

Em sinh ra và lớn lên ở thành phố Hồ Chí Minh. Nơi đây có rất nhiều danh lam thắng cảnh đẹp,nhiều khu vui chơi giải trí. Nhà cao tầng mọc san sát nhau chạy dọc theo hai bên phố. Cửa hàng, cửa hiệu, bày bán đủ các loại mặt hàng. Đường phố tấp nập đông vui, người và xe cộ ngược xuôi rất náo nhiệt. Người dân thành phố rất thân thiện và mến khách. Ngoài ra thành phố Hồ Chí Minh còn là trung tâm thương mại lớn nhất cả nước. Em rất hãnh diện là người con thành phố mang tên Bác.

20 tháng 12 2018

Bây giờ, em mới biết thế nào là nơi đô thị. Hè vừa rồi, em được mẹ cho lên thị xã chơi ba ngày ở nhà dì Phượng - bạn cùng học với mẹ hồi ở phổ thông. Suốt ba ngày, em được dì Phượng cho đi mấy vòng khắp thị xã. Đi đến chỗ nào, em cũng đều thấy nhà cửa san sát nhau chạy dọc theo các đường phố. Nhà cao tầng là phổ biến, và hầu như nhà nào cũng là những cửa hàng, cửa hiệu, bày bán đủ các loại mặt hàng. Chỗ thì ghi "Cửa hàng tạp hóa", chỗ thì ghi "Cửa hàng vải sợi", "Kim khí điện máy", "Tiệm giày da", "Quần áo may sẵn" v.v... Đường sá thì đều rải nhựa hết kể cả mấy con hẻm cũng tráng nhựa láng bóng. Buổi tối đi ra đường, em mới thấy cảnh tấp nập đông vui. Người và xe cộ ngược xuôi như mắc cửi. Đèn điện sáng trưng hai bên đường. Em thích nhất là được dì cho đi chơi ở công viên trung tâm của thị xã. Ngồi trên những bàng đá, ngắm nhìn những vòi nước phun lên qua ánh đèn tạo thành những sắc cầu vồng thật là đẹp. Đấy, thị xã trong mắt em là thế. Và em cũng chỉ biết có vậy thôi, nó khác thật nhiều so với vùng quê của em