K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Hê nhô mn ạ.Bây giờ chúng ta đang phải ở nhà tránh dịch Covid-19.Vừa hôg đc đi chơi nhìu vừa phải làm bài tập nứa...Mọi ngừi thấy chán hôg?Nên hôm nay em sẽ đọc cho mn nghe 1 câu chuỵn,mong mọi ngừi cóa thể thấy zui và thoải mái hưn...Thui,hôg dài dòng văn tự nứa.Em xin đọc ạ(em hôg bít tên chuỵn vì nó chỉ là 1 mẩu chuỵn vui thui ạ). E hèm!!! Một vị bác sĩ dẫn đám học sinh đến nhà xác,tới gần 1 cái xác,vị...
Đọc tiếp

Hê nhô mn ạ.Bây giờ chúng ta đang phải ở nhà tránh dịch Covid-19.Vừa hôg đc đi chơi nhìu vừa phải làm bài tập nứa...Mọi ngừi thấy chán hôg?Nên hôm nay em sẽ đọc cho mn nghe 1 câu chuỵn,mong mọi ngừi cóa thể thấy zui và thoải mái hưn...Thui,hôg dài dòng văn tự nứa.Em xin đọc ạ(em hôg bít tên chuỵn vì nó chỉ là 1 mẩu chuỵn vui thui ạ).

E hèm!!!

Một vị bác sĩ dẫn đám học sinh đến nhà xác,tới gần 1 cái xác,vị bác sĩ nói:

-Muốn làm đc công việc này các em phải có trong mình 2 yếu tố.1 là phải dũng cảm.

Nói rồi vị bác sĩ cho ngón tay vào hậu môn cái xác rồi đưa lên miệng mút.Đám học sinh sợ hãi lắm nhưng vẫn cố nhắm mắt làm theo.Vị bác sĩ lại nói tiếp:

-Thứ 2,cácem cần phải biết quan sát.Ngón tay tôi cho vào hậu môn cái xác là ngón giữa nhưng ngón tôi mút là ngón trỏ...

Hết òi!!! Mọi ngừi thấy zui hăm???

1

Bùn thiệt sự...

Em hôg bít ạ,nhưng em thấy em em nt vs chị ík bảo đc.Nhưng xóa đi cũng hôg sao ạ.Em đăng xong em mí thấy nó nhàm chán...

hello đại gia đình Hoc24! Xin tự giới thiệu tên em là...à mà thôi. Em lớp 6, 2k8. Hôm nay em sẽ mở một store về logo, tên Logo Online.Thực ra ko phải tự tay em làm mà cần một ông chú giỏi kĩ thuật số giúp đỡ. Sau đây là một số kiểu logo ( phần bình luận ạ) Các anh/ chị/ bạn thấy đấy, logo của em rất oách đúng không nào? Vậy thì hãy nhanh tay đặt hàng nha!Mỗi logo chỉ 5SP thôi ạ. Ai đặt hàng vui lòng đăng kí...
Đọc tiếp

hello đại gia đình Hoc24! Xin tự giới thiệu tên em là...à mà thôi. Em lớp 6, 2k8. Hôm nay em sẽ mở một store về logo, tên Logo Online.Thực ra ko phải tự tay em làm mà cần một ông chú giỏi kĩ thuật số giúp đỡ. Sau đây là một số kiểu logo

( phần bình luận ạ)

Các anh/ chị/ bạn thấy đấy, logo của em rất oách đúng không nào? Vậy thì hãy nhanh tay đặt hàng nha!Mỗi logo chỉ 5SP thôi ạ. Ai đặt hàng vui lòng đăng kí theo form dưới đây

Tên cho logo:

Tên phụ( nếu thích):

Hinhf trên logo banj thích( ví dụ:vương miện, trang phục, kính, hoa,...)

Hình dáng logo( tròn, vuông, nét quẹt màu,...)

Màu( đen-trắng- xám; xanh đậm-nhạt -vừa;...)

Vậy là hết rồi đó ạ. Mong được chị dâu @Đào Nguyệt Hằng

0
20 tháng 4 2020

cần gì giúp nấy

20 tháng 4 2020

Làm cho chị 1 cái logo theo yêu cầu này nhé :

- Hình chữ A viết hoa kiểu uốn lượn mềm mại nhưng không diêm dúa quá. Đuôi cua chữ A nối thêm một hình trái tim. Chữ viế có đậm nhat nhé. Màu đen cho em dễ làm. Trên đỉnh chữ có tai mèo, tai mèo kiểu như viết chữ ý. Màu đen ha. Một cái dấu gạch giống chữ kí ở dưới. Mỏng dần từ trái sang phải. Cuối cùng ghi nickname của chị ở dưới nhé ( cái này chị tự làm ) . Chơi khó em quá không ?

Sau đây, Linh xin được viết một câu truyện tình cảm. Nó không hay lắm, mọi người thông cảm cho Linh nhé. Không có đề Ngày hôm đó, tôi đến trường học, ngôi trường mới của tôi. Tôi đã gặp anh, đối với tôi lúc đó, anh chỉ như bao người con trai khác-đáng ghét. Nhưng nhìn anh khá quen, hình như tôi đã gặp anh ở đâu thì phải. Sau đấy vài hôm, tôi để ý rằng, cách anh cư xử với tôi khác với những người con gái...
Đọc tiếp

Sau đây, Linh xin được viết một câu truyện tình cảm. Nó không hay lắm, mọi người thông cảm cho Linh nhé.
Không có đề
Ngày hôm đó, tôi đến trường học, ngôi trường mới của tôi. Tôi đã gặp anh, đối với tôi lúc đó, anh chỉ như bao người con trai khác-đáng ghét. Nhưng nhìn anh khá quen, hình như tôi đã gặp anh ở đâu thì phải. Sau đấy vài hôm, tôi để ý rằng, cách anh cư xử với tôi khác với những người con gái khác. Anh đối xử với họ thì như thưởng, người lạ. Rõ ràng tôi cũng vậy mà anh lại quan tâm tôi, mỗi khi tôi buồn thì anh chọc ghẹo, làm tôi tức và vui. Chuyện gì đang xảy ra vậy? Có những người khác xinh hơn tôi, tốt hơn tôi, việc gì anh phải để ý đến tôi?
Sau khoảng 1 tháng đi học, anh đi cùng đường với tôi, đã gặp nhau. Anh lướt qua tôi, tôi chỉ nghĩ là đi qua thôi, chả có gì cả. Nhưng bỗng anh dừng lại, có vẻ như chờ cái gì. Hóa ra anh trờ tôi đến, hỏi tôi:'' Có muốn đến trường cùng anh không? Anh cũng đến trường '' Chẳng là hôm đó, tôi và anh cùng đến trường tập kịch. Tôi kịch văn, anh kịch tiếng anh, trường cũng không đông nên có lẽ anh mới mạnh bạo như vậy. Xong tôi từ chối, nhìn vẻ mặt anh lúc đó khá buồn nhưng cũng phóng đến trường, tất nhiên mà trước tôi.
Đến ngày 24/12, ngày Noel. Suốt một buổi sáng, anh gọi tôi đến chỗ anh để hỏi điều gì. Tôi cũng đâu có lại. Tan học, cùng đường mà, lại gặp nhau, anh đang đi cùng bạn, hỏi nhỏ với tôi là đi chơi không? Tôi lơ ngơ không hiểu, hỏi cái gì cơ. Chắc anh bực mình, chậc một cái rồi đi trước. Chiều hôm đấy, trên đường đi học lại gặp, hóa ra những gì anh hỏi lúc sáng là đi chơi Noel không. Tôi cũng từ chối. Mặc dù khá vui khi lần đầu tiên có người con trai nào dủ tôi đi chơi Noel.
Càng ngày, anh càng quan tâm tôi, tôi cũng để ý anh nhiều hơn. Bỗng một ngày, tôi chợt nhận ra: Tôi thích anh mất rồi!!! Chuyện gì thế này, tôi vốn là người con gái không biết yêu là gì, vậy mà ...Thật sự, tôi không thể hiểu được là tại sao nữa. Anh khiến tôi rung động. Tôi không thể kể với ai, không thể tâm sự với ai cả. Đành dấu kín trong lòng. Nhưng anh cuối cấp, anh ra trường đúng lúc tôi thích anh. Một nỗi buồn rất lớn. Tôi không thể làm gì hơn ngoài việc khóc vào mỗi tối, việc này giống như mới chia tay người yêu vậy. Cô đơn, một mình chịu nỗi khổ tâm, chẳng ai biết chuyện này cả. Tôi không biết làm thế nào để quen anh nữa. Mỗi lần sắp quên thì anh lại xuất hiện, không thể tránh được anh. Tôi không biết làm thế nào để hết thích anh nữa. Và một câu hỏi nữa là: Liệu, anh có thích tôi không?
Tôi không dám nói ra vì sợ.
Sợ anh biết tôi thích anh.
Cũng sợ anh không biết là tôi thích anh.
Chuyện gì đang xảy ra với tôi vậy?

#LinhMuộiMuội

0
17 tháng 8 2020

chỉ có thế thôi, câu truyện kết thúc rồi.

Nguyễn Quỳnh Ngânồ thế ak,tiếc quớ

CHUYÊN MỤC VIẾT TRUYỆN CỦA JUNNY 🍀LIST TRUYỆN:🍀 👉Chap I: Văn án:Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến 👉Chap II: Nắng tháng ba:Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến 👉Chap III:Ngày sinh nhật của chị:Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến 👉Chap IV: Món quà sinh nhật:Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực...
Đọc tiếp

CHUYÊN MỤC VIẾT TRUYỆN CỦA JUNNY

🍀LIST TRUYỆN:🍀

👉Chap I: Văn án:Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến

👉Chap II: Nắng tháng ba:Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến

👉Chap III:Ngày sinh nhật của chị:Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến

👉Chap IV: Món quà sinh nhật:Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến

👉Thêm nữa, ai còn chưa đọc Ngẫu hứng 01: Nhật kí ngày mưa. thì vào link này đọc nhé:Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến

---------------------------------------------------------------------------

CHAP 5: NGẮM NHÌN KHI TRỜI BỚT NẮNG

Qua vệt mưa phùn đầu mùa đọng lại trên tấm kính cửa sổ trong suốt, tôi thờ thẫn nhìn ngắm nàng thơ cuộc đời. Hội học sinh hôm nay vắng người, chỉ có tôi và chị.

Chị đã sớm ở dưới mái hiên, bên cạnh là chàng trai cao lớn, tuấn tú. Anh ta ôm trọn chị vào lòng. Chị có ấm áp không? Còn tôi, tôi lạnh tới mức cõi lòng tan rã thành từng mảnh vỡ vụn héo tàn, pha lẫn một chút nhức nhối nơi lồng ngực trái, lọt thỏm đáy tâm tưởng trống trải triền miên.

Này nàng thơ của em, chị thật lộng lẫy dưới cơn mưa phùn nhưng sự lộng lẫy ấy không dành cho em, chị lộng lẫy bên chân ái của chị. Hào quang từ nụ cười rạng rỡ nơi bờ môi ấy sắp tàn vẩy lên tim em một chút ướt át, một hơi thở lạnh lẽo cõi nhân gian.

Vẫn là đôi bàn tay rắn chắc luồn vào mái tóc mượt như nhung lụa của chị, vẫn là bàn tay nhỏ nhắn siết chặt vạt áo sơ mi trắng phau.

Chị và anh ta trao nhau nụ hôn dưới mái hiên cùng màn mưa phùn của tạo hóa.

Nếu là một đứa mê tiểu thuyết ngôn tình thì hình ảnh trước mắt thật lãng mạn biết bao. Nhưng không, tôi chỉ thở dài, đáy lòng như đeo quả cân ngàn kí. Và cảm giác, tâm can vẫn đau đớn, bất lực như vậy. Nó hết như một con rắn độc gieo rắc vào tiềm thức ta những miền kí ức buồn khổ, thê lương.

Mưa phùn giăng mù lối vào con tim chị rồi, nói cho em biết, em còn có thể tiếp tục như vậy tới bao giờ?

-----------------------------------------------------------------

🤝P/s: Mọi người cho mình ý kiến về fic này nhé. Tào lao cũng được, nhận xét thành thực thì lại càng hay. Dù sao đó cũng là động lực để mình viết tiếp nha. Cảm ơn nhiều ạ.❤️❤️❤️

Kí: #Junny

0

Chúc thi tốt nha ! Thi tốt để còn onl trên Hoc24 nà ! Goodluck ღRyo_ゆうの夫☆ ❤️❤️❤️

2 tháng 7 2020

Thi xong òi chị ơi

Điểm thấp qué

"Đi tắm." Giản Dao ngồi dưới nhà chờ đợi. Hôm nay là lấn đầu tiên cô tận mắt chứng kiến năng lực nghề nghiệp của Bạc Cận Ngôn. Ấn tượng của cô về anh đã có sự thay đổi lớn. Người đàn ông này trong công việc đáng kính hơn trong cuộc sống gấp nhiều lần. Trông anh giống một thần thám thực thụ, tuy vẫn còn hơi cao ngạo và khó gần, nhưng anh mang đến cảm gác đáng tin cậy cho người...
Đọc tiếp

"Đi tắm."

Giản Dao ngồi dưới nhà chờ đợi. Hôm nay là lấn đầu tiên cô tận mắt chứng kiến năng lực nghề nghiệp của Bạc Cận Ngôn. Ấn tượng của cô về anh đã có sự thay đổi lớn. Người đàn ông này trong công việc đáng kính hơn trong cuộc sống gấp nhiều lần. Trông anh giống một thần thám thực thụ, tuy vẫn còn hơi cao ngạo và khó gần, nhưng anh mang đến cảm gác đáng tin cậy cho người khác.

Vì vậy, dù thời gian không còn sớm, Giản Dao vẫn theo anh về ngôi biệt thự, toàn tâm toàn ý phối hợp điều tra. Cô không ngủ nghỉ cũng chẳng sao.

Một lúc sau, Bạc Cận Ngôn mặc áo choàng tắm đi xuống tầng một, mái tóc ngắn ướt rượt của anh dính vào trán, gương mặt càng trắng trẻo. Anh đi thẳng đến bên ghế sofa ở phòng khách ngồi xuống, tiện tay cầm quyển sách lên đọc.

"Tối nay còn có việc gì không?" Giản Dao hỏi.

Bạc Cận Ngôn chẳng thèm ngẩng đầu: "Không."

"Chúng ta không cần trợ giúp cảnh sát tìm kiếm thi thể nạn nhân và tội phạm sao?"

Anh nhướng mắt liếc cô một cái: "Đó là việc của cảnh sát. Tôi chỉ phụ trách phân tích vụ án."

Giản Dao lập tức hiểu lời anh nói. Bây giờ cảnh sát huy động một lực lượng lớn, có khả năng tìm kiếm xác nạn nhân thông đêm, cô và anh cũng chẳng giúp được gì. Thế là cô đứng dậy: "Vậy tôi về nhà trước, ngày mai lại đến đây."

Bạc Cận Ngôn bình thản giở sách, nhẹ nhàng thốt ra hai từ: "Không được!"

Giản Dao ngạc nhiên nhìn anh, lại nghe anh từ tốn nói tiếp: "Bây giờ toàn bộ thời gian của em đều thuộc về tôi."

Giản Dao ngẩn người, trố mắt nhìn gương mặt nghiêng của anh. Nếu đổi lại là người đàn ông khác nói câu này, ít nhiều cũng mang hàm ý chòng ghẹo hoặc mờ ám. Nhưng lời nói thốt ra từ miệng Bạc Cận Ngôn, đương nhiên đúng nghĩa đen của từ ngữ.

Nhưng bây giờ chẳng phải hết việc rồi hay sao?

Giản Dao: "...Tôi về nhà trước, khi nào anh gọi, tôi sẽ đến ngay."

"Không được. Nếu nữa đêm cần đi xem thi thể nạn nhân, lẽ nào tôi còn phải mất thời gian lái xe đến đón em?"

Giản Dao im lặng trong giây lát. Bây giờ bắt tội phạm càng sớm ngày nào, sẽ có thể ngăn cản hắn giết người ngày đó.

Cô hỏi: "Vậy tôi ngủ ở đâu?"

"Phòng của Phó Tử Ngộ."

***

Đêm đã về khuya, Giản Dao nằm trên chiếc giường rộng lớn, ngắm nhìn rừng núi tối đen bên ngoài cửa sổ. Cô không tài nào ngủ nổi.

Đã mười một giờ đêm, Bạc Cận Ngôn vẫn chưa ngủ. Buổi tối yên tĩnh, cô có thể nghe thấy tiếng bước chân của anh đi ngoài hành lang. Thậm chí cô còn nghe thấy tiếng anh lật giở sách, anh viết chữ trên tấm bảng trắng và tiếng động nhẹ ở căn phòng làm việc bên cạnh.

Giản Dao bị đánh thức bởi tiếng chuông điện thoại.

“Giản Dao, bọn anh đã phát hiện ra thi thể nạn nhân.” Đầu kia điện thoại truyền đến tiếng gió thổi ù ù, tiếng người ồn ào huyên náo. Lý Huân Nhiên ngừng vài giây, giọng nói của anh vô cùng nặng nề: “Rất nhiều.”

Giản Dao lập tức bật dậy rời khỏi phòng.

Hành lang tối om, cô đi đến phòng Bạc Cận Ngôn, gõ cửa gọi tên anh nhưng không có ai trả lời.

Giản Dao lại rút điện thoại gọi vào máy di động của anh nhưng vẫn không có người bắt máy, bên trong cũng chẳng có tiếng chuông điện thoại. Hay là anh nửa đêm đi ra ngoài?

Giản Dao chạy xuống tầng một, mở tủ tìm chìa khóa.

Khi cô đẩy cánh cửa phòng ngủ của Bạc Cận Ngôn, một luồng khí nóng thổi vào mặt cô. Anh mở điều hòa nóng.

Trong phòng ngủ tối om. Giản Dao lờ mờ nhìn thấy một chiếc giường cỡ lớn đặt giữa phòng, trên giường có người đang nằm. Giản Dao bật đèn, lại gọi hai tiếng, Bạc Cận Ngôn vẫn không tỉnh giấc. Cô đành tiến lại gần.

Giản Dao đẩy cánh tay anh: “Bạc Cận Ngôn!”

Anh vẫn bất động.

Giản Dao chỉ còn cách vỗ nhẹ vào mặt anh hai cái: “Mau tỉnh dậy đi!”

Cuối cùng anh cũng có phản ứng, đôi lông mày hơi nhướn lên. Giản Dao tưởng anh thức giấc, ai ngờ anh vẫn nhắm mắt, giơ tay, túm lấy tay cô. Giản Dao ngẩn người. Bạc Cận Ngôn cầm tay cô, đưa lên miệng đặt một nụ hôn nhẹ nhàng.

Lòng bàn tay truyền đến xúc cảm ấm nóng mềm mại, hơi thở đàn ông phả vào làn da giá lạnh của cô. Cảm giác buồn buồn từ lòng bàn tay truyền đến sống lưng, khiến Giản Dao cứng đờ người. Khi cô định rút tay về, liền nghe thấy giọng nói trầm ấm của anh, tựa hồ vô ý thức lẩm bẩm: “Thần Mặc...tự đi ngủ đi...”

Giản Dao nhíu mày. Thần Mặc?

Theo phản xạ có điều kiện, đầu óc cô lập tức xuất hiện ý nghĩ, đây là tên bạn gái anh?

Giản Dao không nghĩ ngợi nhiều, cô dùng sức rút tay về. Hàng lông mi của Bạc Cận Ngôn rung rung, đôi mắt đen cuối cùng cũng từ từ mở ra.

Bốn mắt nhìn nhau. Bạc Cận Ngôn vẫn nằm bất động, thần sắc anh nhanh chóng khôi phục sự tỉnh táo: “Tại sao em lại xuất hiện trong phòng của tôi?”

Bàn tay Giản Dao vẫn còn lưu lại cảm giác ấm nóng, cô vội lên tiếng: "Bọn họ tìm thất xác nạn nhân rồi."

***

Giản Dao về phòng thay quần áo. Khi cô ra ngoài hành lang, Bạc Cận Ngôn đã mặc ple đi giày da chỉnh tề. Anh đột nhiên dừng bước, cúi đầu nhìn xuống đất: “Trầm Mặc, đừng đứng chắn đường.” (Chữ Thần và chừ Trầm đồng âm nên lúc đầu Giản Dao hiểu nhầm sang tên kia)

Giản Dao thuận theo ánh mắt của Bạc Cận Ngôn, mới phát hiện có một con rùa rất lớn đang đứng giữa cửa phòng anh.

Con rùa đó dường như hiểu tiếng con người, chậm chạp đi về một bên mép cửa.

1
1 tháng 8 2018

Đây là tiểu thuyết của tác giả TQ, bạn đó re-up lại thôi

bài hay nhưng cái tên kì kì

Chuyên mục Hóng: Đây là 1 câu chuyện đã khiến mình kinh hãi tụt cùng, đăng lên cho mọi người cùng biết: [LẦN ĐẦU TIÊN GẶP PHẢI BẠN TRAI BUỒN NÔN NHƯ THẾ NÀY] ----------------------------------- Group Weibo Việt Nam: https://www.facebook.com/groups/weibovn/ Fanpage Weibo Việt Nam: https://www.facebook.com/weibovietnam/ Nguồn: https://m.weibo.cn/6706177608/4488641902515413 Người dịch: Hậu Lê _______________________ Tôi với bạn trai...
Đọc tiếp

Chuyên mục Hóng:

Đây là 1 câu chuyện đã khiến mình kinh hãi tụt cùng, đăng lên cho mọi người cùng biết:

[LẦN ĐẦU TIÊN GẶP PHẢI BẠN TRAI BUỒN NÔN NHƯ THẾ NÀY]

-----------------------------------

Group Weibo Việt Nam: https://www.facebook.com/groups/weibovn/

Fanpage Weibo Việt Nam: https://www.facebook.com/weibovietnam/

Nguồn: https://m.weibo.cn/6706177608/4488641902515413

Người dịch: Hậu Lê

_______________________

Tôi với bạn trai quen nhau vào tháng 4 thì đầu tháng 5 chuyển đến sống chung. Tôi quen anh ta ở bar, tôi cũng không biết anh ta làm nghề gì. Anh ta mỗi ngày chỉ biết chơi game, ngoài game ra đều là game. Ngày hôm đó quen anh ta vì cảm thấy anh ta rất đẹp trai, kiểu như NHAN CẨU đi (nhan cẩu chỉ những người rất để ý, coi trọng nhan sắc, ngoại hình). Sau khi sống chung rồi thì cảm thay anh ta rất kì lạ, anh ta không muốn chạm vào tôi vì sẽ nổi da gà. Bạn gái chạm vào bạn trai chẳng phải rất bình thường sao?? Buổi tối anh ta ngủ khỏa thân rồi quay lưng về phía tôi, sau đó tôi ôm ôm anh ta, để chân vào giữa 2 chân anh ta. Tôi có chứng rối loạn tăng động nên chân cứ động đi động lại, bỗng dưng cảm thấy dưới đũng quần anh ta có cái gì đó rất không thoải mái. Anh ta thì ngủ như con lợn chết nên không hề biết tôi đang làm gì anh ta. Sau đó tôi dùng tay mở khe mông anh ta ra, đoán xem tôi nhìn thấy gì nào. Cmn méo thể tin được hoa cúc anh ta nhét 1 cái nắp phích nước. Tôi cứ ngây ngốc rồi rút cái nắp ra, anh ta bị tôi đánh thức rồi. Anh ta gào lên bảo tôi làm cái gì đấy, rồi chạy vào nhà vệ sinh không thèm ra luôn, tôi đang nghĩ bạn trai tôi liệu có phải là đồng…..??? Anh ta tại sao lại nhét nắp phích nước vào chỗ đó chứ??? Cảm giác cái nắp đó rất buồn nôn, tôi đã sấy cho sạch và khô rồi.

(Ảnh bên dưới)

COMMENT:

5737++ Có lẽ anh ta tưởng mình là cái phích nước nóng (nên cần cái nắp đậy vào)

=>>> Phích nước chưa tiến hóa xong

=>>> hahahahah hợp lý

1080++ Bạn trai tôi thích bị tôi đ** nhưng lại không thích con trai, chỉ đơn giản là thể chất M thôi (M trong SM )

=>>> Bị bạn gái làm cho 1 lần sau đó liền thích luôn cảm giác ấy, nhưng tiếc là chia tay rồi

=>>> Cười chết mất, chợt nhớ ra bạn trai cũ bị tôi dùng sextoy chơi 1 lần, sau đó "giạng chân" đi tìm bạn trai mới rồi. Tôi 1 chút cũng không buồn. Thỉnh thoảng còn thấy anh ta đăng ảnh mới bạn trai cơ. Lúc đó tôi chợt có cảm giác vui vẻ yên tâm của 1 người mẹ già )

=>>> Hỏi thật, làm thế nào để *** bạn trai vậy?

=>>> Bị bạn gái *** tức là dùng c* giả *** hoa cúc của bạn trai chứ không phải bạn gái ở bên trên.

Còn 1 bài với nội dung "Thú vị" nữa, các thánh cứ hóng đi

Ảnh cái nắp đây: Bên dưới

7
3 tháng 4 2020

Êh...18+ sao sao nhể!

3 tháng 4 2020

Hỏi đáp Mỹ thuật

Dũng rón rén ngồi dậy mở cửa tủ áo cái lổ nhỏ nó đã ra công khoan cả ngày trong cái tủ không ai biết được, đưa mắt nhìn nó thấy cái đấu của Hằng đang gục lên xuống trong miệng còn ngậm con cu cương cứng của anh nó, cả 2 trần truồng thân thể Hằng trắng bóc qua ngọn đèn ngủ, nào vú nào lồn, cái ***** xinh xinh đo đỏ đang ướt đẫm nước không biết do nước dâm hay nước miếng của anh nó lông ***** xoăn...
Đọc tiếp
Dũng rón rén ngồi dậy mở cửa tủ áo cái lổ nhỏ nó đã ra công khoan cả ngày trong cái tủ không ai biết được, đưa mắt nhìn nó thấy cái đấu của Hằng đang gục lên xuống trong miệng còn ngậm con cu cương cứng của anh nó, cả 2 trần truồng thân thể Hằng trắng bóc qua ngọn đèn ngủ, nào vú nào lồn, cái ***** xinh xinh đo đỏ đang ướt đẫm nước không biết do nước dâm hay nước miếng của anh nó lông ***** xoăn tít lại từng đám anh nó đang nằm quay ngược đầu tay banh 2 mép ***** xưng mọng nước lưỡi liếm ***** tay chọt chọt vô cái lổ sâu hun hút, Dũng nuốt nước miếng ừng ực nó cũng ao ước được một lần chọt con cu của nó vào cái ***** êm ả kia một cái dù một lần thôi rồi muốn ra sao cũng được, nó đang thấy bức rức trong người càng coi thì con cu nó càng nứng, anh nó đang xoay người lại quỳ gối tay cầm con cu cương cứng chà len chà xuống cái ***** xưng mọng nước của chị Hằng, Hằng rướn người theo con cu của chồng 2 chân banh ra hết cở, nàng nứng lắm chỉ muốn con cu kia chọt sâu vào lồn, xựt con cu đâm sâu lút cán Hằng không kềm được tiếng rên 'a...a...đã quá anh ơi...đụ em mạnh lên nhanh lên anh...a...' tiếng lẹp nhẹp của cái ***** ướt nước hoà lẩn với tiếng rên rỉ của Hằng làm Hải không sao kềm chế được dập aò ạt như chạy đua từng cái thúc mạnh sâu vào ***** vợ, Hải cong lưng thúc ạch, ạch Hằng cong người ưỡn lên cao như cố đưa ***** cao cho con cu vào sâu hơn tay bấu chặt lưng chồng Hải thúc thêm vài chục cái cảm giác ***** vợ bóp hút chặt lấy con cu chàng xuất tinh ào ạt, bên này thằng Dũng cũng xục cặcc nhanh theo từng nhịp đụ của anh nó tưởng tượng như đang đụ chị Hằng một dòng khí bắn vào tường cùng một lúc với anh nó đang bắn khí vào ***** vợ, Hải vật người sang bên cạnh Hằng thở hồng hộc như mới chạy đua xong, Dũng nhìn thấy một dòng nước trắng đục đang từ từ chảy ra ngoài khe lồn, nhẹ nhàng nó rón rén đi ra hé cửa đứng chờ, Hằng lồm cồm ngồi dậy tay cầm bộ đồ ngủ mở cửa đi vào phòng tắm, thằng Dũng nhìn thấy chị Hằng trần truồng đi ra nó không bỏ xót một chi tiết nhỏ, cái thân thể cao cao dong dỏng cặp vú tưng tưng theo từng nhịp chân Hằng cái ***** đen rậm lông đang phơi ra trước mắt nó nhìn theo mà thèm thuồng, trở lại giường hình ảnh Hằng đưa cao chân ưỡn người theo nhịp đụ của anh nó như cuốn phim quay chậm, lơ mơ Dũng chìm sâu vào giấc ngủ buổi sáng mặt trời lên cao, Hải lay thằng em dậy.
Còn nữa
4
28 tháng 7 2018

mình ko nghĩ bạn nên đăng ở trang web này

29 tháng 7 2018

Ghê quớ hehe

CHUYÊN MỤC VIẾT TRUYỆN CỦA JUNNY Lời tác giả:😍 Sau khi đăng chương 2 cũng là chương đầu tiên của câu chuyện, mình đã nhận được khá nhiều bình luận tích cực và cả những góp ý nữa. Rất cảm ơn vì điều đó. Song song với đó, dạo này, có khá nhiều bạn tập tành viết lách như mình, mong rằng các bạn và mình sẽ cùng nhau cố gắng để đem lại những tác phẩm chất lượng, hấp dẫn nhất. 🍀LIST...
Đọc tiếp

CHUYÊN MỤC VIẾT TRUYỆN CỦA JUNNY

Lời tác giả:😍

Sau khi đăng chương 2 cũng là chương đầu tiên của câu chuyện, mình đã nhận được khá nhiều bình luận tích cực và cả những góp ý nữa. Rất cảm ơn vì điều đó. Song song với đó, dạo này, có khá nhiều bạn tập tành viết lách như mình, mong rằng các bạn và mình sẽ cùng nhau cố gắng để đem lại những tác phẩm chất lượng, hấp dẫn nhất.

🍀LIST TRUYỆN:🍀

👉Chap I: Văn án: Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến

👉Chap II: Nắng tháng ba: Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến

👉Thêm nữa, ai còn chưa đọc Ngẫu hứng 01: Nhật kí ngày mưa. thì vào link này đọc nhé: Câu hỏi của Star_Of_Pink - Mỹ thuật lớp 6 | Học trực tuyến

---------------------------------------------------------------------------

CHAP 3: NGÀY SINH NHẬT CỦA CHỊ

Ngày sinh nhật, chị tổ chức đãi bạn bè tại quán Bar nhỏ tại trung tâm Seoul hưng thịnh. Chị là hội trưởng hội học sinh, tôi lại là hội phó, có giao tình tốt, làm sao không mời cho được.

Ánh đèn trong Bar bảy màu sặc sỡ, xoay tròn lóa mắt. Nhạc xập xình từng cơn ồn ã.

Chị hôm nay đặc biệt hưng phấn, uống nhiều rượu, gò má hồng nhuận dưới ánh đèn léo lắt, bờ môi trái tim mọng nước, đỏ rực, lấp loáng vết men say còn đọng lại. Anh chàng kia vẫn luôn đứng bên cạnh chị, đôi tay cứng cáp đặt lên vòng eo nhỏ nhắn ấy, cứ như tuyên bố chủ quyền chị là của riêng anh ta vậy. Nhưng mà, tôi cũng muốn biết, chị thật sự là của anh ta sao?

Tôi quay phắt đầu, mái tóc buông xõa khẽ lướt thướt trong không trung, không nhìn nữa, đúng hơn là không nhìn nổi. Gọi cho mình ly tequila thứ năm, nốc cạn. Tâm tưởng tôi vùi vào thứ chất quyến rũ này. Trước mắt hơi mông lung, cảnh tưởng nhòe đi đôi phần, ánh đèn vẫn nhấp nháy, quay tròn.

- Này, Seungwan, nữ thần của cậu lên sàn nhảy kìa.

Seulgi bên cạnh huých tôi một cái, hất mặt về phía sàn nhảy. Tôi lại quay đầu nhìn, chị đang bám lấy cây cột trên sàn nhảy, thân hình nóng bỏng cong lên, quyến rũ và xinh tươi vạn phần. Anh chàng ấy cũng lên cùng chị, tay vịn vào eo chị, khuôn mặt kề sát vành tai ửng hồng. Cuối cùng, họ quay đầu lại và họ trao nhau nụ hôn.

Tôi chỉ cảm thấy rõ nực cười. Vì cảm giác chua xót, tàn tạ, thê lương cứ cuồn cuộn trào ngược lên tận cuống họng. Lòng cay đắng không thốt nên lời. Tôi cười nhạt, nụ cười mười phần trào phúng, không vướng bận chút vui tươi.

- Lại thêm một ly shot tequila nhé, nặng hơn trước.

Rượu được đặt lên bàn, trước con mắt lo lắng của Seulgi, lại một hơi nốc cạn, siết chặt hộp quà nhỏ trong túi áo, cơn đau đớn vùi dập đôi bàn tay mỏng manh, cứa rát vào cả con tim dần tan vỡ.

- Nếu chị ấy hỏi, cứ bảo mình có việc nên về trước.

Tôi đứng dậy, rời khỏi Bar mà không buồn liếc mắt đến đám đông đang hò hét điên cuồng sau lưng. Ra khỏi nơi ồn ào, nhức nhối đó, thấy một chiếc thùng rác, lẳng lặng rút ra từ túi áo hộp quà nhỏ, sẵn tiện vứt luôn vào thùng rác. Đáy mắt màu nâu sáng lạnh dần đi, tôi quay người rời khỏi nhưng đi được vài bước nặng nề, lại không cam lòng từ bỏ, cuối cùng quay lại tìm hộp quà ấy.

- Mày thật thảm hại đó.

Ngước mặt nhìn trời đêm, sâu thẳm trong đáy mắt là bóng hình một nàng thơ yêu kiều tỏa nắng, mùi nắng tháng ba. Dù có gay gắt bao nhiêu, thì nàng thơ của tôi cũng sẽ có cách làm dịu nhẹ nó, khiến nó ngọt lịm, giòn tan như đường mật.

Chị còn có là nàng thơ yêu kiều của em không?

Trời đêm mông lung trong ánh mắt buồn, xa xăm. Vì sao sáng như rụng xuống khỏi dải Ngân hà mà tìm về cõi nhân thế phù phiếm cùng bụi đời chua chát, thảm thê. Yêu đơn phương là như vậy sao?

-----------------------------------------------------------------

🤝P/s: Mọi người cho mình ý kiến về fic này nhé. Tào lao cũng được, nhận xét thành thực thì lại càng hay. Dù sao đó cũng là động lực để mình viết tiếp nha. Cảm ơn nhiều ạ.❤️❤️❤️

Kí: #Junny

0
27 tháng 6 2020

Why ok

27 tháng 6 2020

Cảm ơn nhiều

CUỘC CHIẾN TRANH PHI {Chương I: xuyên không.........} Chiếc xe hai cửa đậu trước một toà công ty rộng lớn , một người nữ nhân khoảng trừng 25-26 tuổi bước ra , trên người diện toàn hàng hiệu , vẻ đẹp sang trọng quý phái được diễn tả hết trên người nàng . Bước vào trong đại sảnh sau lưng là hai hộ vệ vest đen . Nhân viên công ty lịch sự cung kính chào nàng bằng Mộc chủ tịch , nữ nhân xinh đẹp...
Đọc tiếp

CUỘC CHIẾN TRANH PHI

{Chương I: xuyên không.........}

Chiếc xe hai cửa đậu trước một toà công ty rộng lớn , một người nữ nhân khoảng trừng 25-26 tuổi bước ra , trên người diện toàn hàng hiệu , vẻ đẹp sang trọng quý phái được diễn tả hết trên người nàng . Bước vào trong đại sảnh sau lưng là hai hộ vệ vest đen .

Nhân viên công ty lịch sự cung kính chào nàng bằng Mộc chủ tịch , nữ nhân xinh đẹp bước đi lên thang máy

" Chủ tịch ,đây là toàn bộ hợp đồng chúng ta sẽ kí với các cổ đông lớn của nước ngoài " Thư ký vừa thấy nàng lên đã chạy lại đưa một sấp giấy tờ.

" Để trên bàn , tôi sẽ xem " Nàng lạnh nhạt nói .

Thư ký đặt chồng giấy lên bàn sau đó lui ra đứng phía sau , chủ tịch rất đáng sợ , rất thích đóng băng người khác .

Nàng tên Mộc Khả Hân , là chủ tịch người đứng đầu của tập đoàn lớn Dark , đồng thời cũng tham gia vào hắc đạo với danh Boss của Sát.

Vào buổi chiều tối điện thoại run lên , thư ký vội đưa cho Mộc Khả Hân .

Nàng bắt máy đầu dây bên kia vang lên tiếng nói tức giận , Mộc Khả Hân tối sầm bọn hắn dám trái luật lệ của Sát .Nàng lạnh lùng trả lời , nàng đã tha cho bọn chúng một lần giờ không còn lần hai đâu . Nàng trả lời đã biết cho người trong điện thoại sau đứng dậy cho thư kí chuẩn bị xe

Tuy danh phận ở đây là thư ký nhưng thực tế lại là đàn em dưới chướng Boss .

Chiếc xe màu đen lao trong bóng đêm , một lúc sau có ba chiếc đen cũng bám đi theo .Ni Ni bên ghế phụ quay đầu nói với nàng .

" Cắt đuôi " Mộc Khả Hân liếc mắt phía sau .



Đoàng đoàng , tiếng súng ing ã vang lên ,Ni Ni cầm súng bắn ra ngoài . Bọn chúng chán sống , dám ngang nhiên làm vậy với trùm Hắc đạo.

Nàng cũng hai tay giữ súng chòm ra cửa sổ nhắm bắn súng .

" Ah" Tài xế trúng đạn , ngã sang một bên .

" Chết tiệt , tài xế dính đạn rồi " Ni Ni bực bội kêu lên .

Nàng lạnh giọng nói kêu nàng ta giữ lái , còn nàng thì lên súng bắn vào các xe phía sau .

Ni Ni trèo lên ghế tài giữ lái , Mộc Khả Hân bắn liên tục các xe phía sau , hôm nay nàng quá bất cẩn , chỉ đi một xe .

" Hự" Mộc Khả Hân bị trúng hai viên đạn , nàng lui người ra phía sau .

" Boss không sao chứ ?" Ni Ni lo lắng quay ra đằng sau .

Nàng lắc đầu kêu nàng yên tâm ,một tay vịnh vết thương một tay tiếp tục bắn .

Đến cuối cũng tiêu diệt được hết xe , nhưng nàng cũng bị mất máu quá nhiều mà ngất , trước khi ngất nàng nghe được tiếng Ni Ni và đàn em vừa mới đến .

Mở mắt ra lần nữa xung quanh là căn phòng to trang trí bằng vải đỏ , chiếc giường nàng nằm cũng màu đỏ , trên tường hai chữ uyên ương được dán trên đó . Mộc Khả Hân nheo mắt , nàng nhớ nàng bị ám sát , sau đó do mất máu nhiều mà ngất đi , đây là đâu ? Mộc Khả Hân ngồi dậy .

" Không đau " Thử nhúc nhích cơ thể không cảm giác đau do bị trúng đạn . Mộc Khả Hân nhìn xuống , nàng mặc bộ đồ đỏ thẩm , giống như tân nương trong các bộ phim truyền hình cổ trang , đây không phải tay nàng , tay của người cầm súng lâu năm đâu có mềm mại trắng trẻo thế này.

" Đây là đâu ?" Nàng nhăn mày nhìn vòng quanh căn phòng .

" Tiểu thư ngươi dậy rồi sao?" Một cô gái mặc đồ cổ trang khoảng 16-17 tuổi chạy vô trước giường nàng .

" Ngươi là ai ?" Mộc Khả Hân tăng cao phòng bị nhìn nàng .

" Tiểu thư ? Ngươi không biết Nhuỵ Nhi sao !" Cô bé mở to mắt kinh ngạc nhìn nàng .

" Ta chưa bao giờ gặp ngươi ,đây là đâu ? " Nàng có trí nhớ tốt nên nàng đảm bảo chưa từng biết người nào như cô gái trước mặt này .

" Tiểu thư ... sao ngươi lại như vậy " Nàng ta oà khóc .

" Nín đi , nói ta biết đây là đâu ?" Nàng vịn đầu nói.

" Đây là Thất Vương Phủ , ngày hôm qua tiểu thư được gả đến đây " Nhuỵ Nhi ngậm ngùi nói .

" Thất Vương Phủ ?" Nàng thật sự xuyên không rồi , điều này có thật sao ?

" Ta hỏi ngươi một số điều , ngươi phải trả lời " Cô bé này có vẻ không phải muốn hại nàng .

" Vâng tiểu thư , nhưng sao ngươi lại như vậy ? " Nàng mắt đỏ lên , tiểu thư rất đáng thương , tuy bên ngoài nhiều người không thích nàng , nhưng nàng vẫn trung thành với tiểu thư .

" Chỉ là chứng mất trí nhớ tạm thời thôi , không sao " Nàng mỉm cười an ủi Nhuỵ nhi .

" Dạ" Chứng mất trí nhớ tạm thời ? Lần đầu nàng nghe , nhưng tiểu thư nói luôn là đúng .

" Được , ta hỏi ngươi , ta là ai ? Tên gì ? Theo ngươi nói là đêm qua là tân hôn nhưng sao ta lại có một mình ?" Nàng hỏi một lượt các câu hỏi , Nhuỵ Nhi cũng trả lời lại , tuy có nhiều chỗ nàng ta không dám nói nhưng nàng kêu cứ bình thường , nàng mới khai thật.

Theo như lời Nhuỵ Nhi , đại lục này có tứ quốc Đông , Tây , Nam , Bắc và nàng đang sống tại Nam Quốc , thân thể này cũng tên Mộc Khả Hân , là đại tiểu thư của Thừa Tứơng Phủ , tính cách không đựơc nhiều ngừơi ưa thích , vào lễ hoa xuân đã đựơc chỉ hôn cho Thất Vương Gia Nam Quốc Phựơng Mặc Yên , đêm hôm qua là ngày đại hôn nàng gả cho hắn , nhưng không hiểu sao hắn lại bỏ đi khi vào phòng được mấy phút , Nhuỵ Nhi vô thì thấy nàng đã ngủ và vì vậy sáng nay đã có tình trạng thế này . Còn Nhuỵ Nhi là nha hoàn từ nhỏ của nàng , theo nàng thấy có thể tin tưởng nàng ta .

" Vương Phi thất sủng sao ? " Nàng thì thầm sau đó nhếch môi cười " Cũng tốt ".

" Tiểu thư ?" Nhuỵ Nhi thấy hành động nàng khó hiểu kêu lên .

" Không có gì , ta đói bụng , đem đồ ăn lên đi " Nàng đói rồi với lại nàng muốn gở thứ đồ nặng nề trên người ra .

2
13 tháng 12 2018

Thể loại này hay đó, viết típ đi a

13 tháng 12 2018

MK MỚI ĐĂNG Á

đọc và tham khảo nha viết nhìu nhg chưa hay