K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

2 tháng 4 2019

ko

16 tháng 4 2019

https://bingbe.com/sotingaymua ngu dậy

nhớ kết bạn với mình đó

không giông cũng thả tim nhé ❤️ ❤️ ❤️ ♥️ ♥️ ♥️ ❣️ ❣️ ❣️

Chào các bạn, mình hiện đang sinh sống và làm việc tại Đà Nẵng, mình vào thẳng vấn đề luôn nhé. Các bạn đọc xong thì cho mình 1 vài ý kiến để mình cải thiện hơn nha. Cám ơn các bạn.Mở đầu là chuyện của chú mình, nhà mình ngày xưa chưa giải tỏa thì nó nằm ở phía Bắc Tượng Đài, sau cây đa cổ thụ mà đến giờ cây đó vẫn sum xoê. Chú mình mất khi đó mới 28 tuổi, chú chưa có gia...
Đọc tiếp

Chào các bạn, mình hiện đang sinh sống và làm việc tại Đà Nẵng, mình vào thẳng vấn đề luôn nhé. Các bạn đọc xong thì cho mình 1 vài ý kiến để mình cải thiện hơn nha. Cám ơn các bạn.
Mở đầu là chuyện của chú mình, nhà mình ngày xưa chưa giải tỏa thì nó nằm ở phía Bắc Tượng Đài, sau cây đa cổ thụ mà đến giờ cây đó vẫn sum xoê. Chú mình mất khi đó mới 28 tuổi, chú chưa có gia đình. Trước khi nhận được tin chú bị tai nạn thì hàng xóm quanh nhà kể lại là tối đó nghe tiếng cú mèo kêu thảm thiết, qua ngày hôm sau tầm chiều tối thì cả nhà nhận được tin chú bị tai nạn, cả nhà khi đó đạp xe lên bệnh viện quân y thì bác sĩ bảo ko có khả năng cứu được, chiều hôm sau người ta đưa chú về. Chú nằm đó rút ống oxi máu từ miệng, tai và mắt thấm đầy cả mấy cái khăn. Sau đó chú mất. Chuyện sẽ chẳng có gì nếu chỉ đơn giản như vậy, sáng hôm sau trước khi khâm liệm chú. Bà họ hàng phía nội, chú mình gọi bằng cô ruột ấy đứng khóc và nói ” con ơi con chết chi tội rứa con, có chết thì để cô chết thay cho con, con ơi là con ” và chỉ đúng 3 4 tháng sau bà ấy chết. Khi chôn chú xong, 3 ngày sau thì mở cửa mả ấy thì tối đó trên mái tôn nhà chú 4 mình tự dưng nó rung lên thằng cu em họ mình khi đó còn nhỏ, mẹ nó đưa nó ra trước cửa để đi vệ sinh nó nhìn lên mái tôn nhà chú 4 tự dưng nó hét lên thất thanh.
Nhà cô hai của mình có anh con trai tên Toàn, khi chú Tám mất anh ở xa ko về chịu tang Cậu được. Vài tháng sau anh về, anh qua ngoại thắp nhang cho cậu. Tối đó anh đi vệ sinh Cậu Tám về gọi anh” Toàn ơi, cậu chết răng con ko về” ông anh mình ông nín tè vọt vô nhà luôn.
Khoảng thời gian sau này thì chú mình ko về nữa, có lẽ chú đi đầu thai nơi khác rồi và chuyện của chú thì nhiều phen mình sợ phát khiếp lên. Ví dụ như khi chú mất, cả nhà mấy anh chị em ngồi chơi trước bàn thờ. Bà nội mình nói : Chú tụi bây chết rồi mà đứa mô hỗn với người lớn là chú hiện về vứt trái cây trên bàn thờ xuống. Nội vừa nói xong trái táo trên bàn thờ hắn rơi xuống 1 phát cả đám la thất thanh bỏ chạy tán loạn.
Chuyện thứ 2 là về cậu Thạch mình: Cậu mất khi đó mình chưa ra đời, chỉ nghe mẹ kể lại thôi. Mẹ kể cậu hồi kháng chiến là sinh viên đi học xa nhà, cậu thuê trọ ở chung với 1 anh nữa nhưng anh đó thì nhát gan hơn cậu mình. Mẹ nói cậu thuê trọ mọi lần ko xảy ra chuyện nhưng tự dưng có 2 đêm, lúc cậu đang học thì nghe ngoài cửa có người gọi tên, cậu ra mở cửa thì ko thấy ai. Đêm hôm sau vẫn vậy vẫn gọi tên và lần này là 1 cô gái, sau 2 đêm đó cậu sốt li bì sốt đến độ ông bà ngoại mình đưa cậu về, cho cậu vào bệnh viện đa khoa đà nẵng cậu nằm khoa hồi sức mà cũng lạ kỳ là ko tìm ra bệnh, cậu sốt mê man ko có cách nào tỉnh, ông ngoại mình khi đấy là thầy thuốc đông y ông bao giờ tin vào chuyện bói toán hay ma quỷ, bà ngoại mình thì sợ ông ngoại nên ko dám đi xem thầy, chỉ dám nhờ cô nào đấy đi xem hộ. Cô đó đi xem vừa ló mặt tới thì bà thầy bói chỉ thẳng mặt ” về đi ko còn chi đâu nữa mà xem ” cô về cũng là lúc cậu mình mất. Lúc cậu mất, ông ngoại tự dưng đập hết đồ đạc trong nhà luôn miệng nói: Tại răng ko cứu con? Tại răng để cho nó bắt con đi? Tại răng??? Rồi ông ngoại ngất. Đến khi ông tỉnh lại thì cậu cũng mồ yên mả đẹp, khi đấy ông mới nhận thức được chuyện con trai mình chết, lúc đó ông khóc ông bảo : Con ơi con chết mà ba ko biết chi hết. Lỗi tại ba và vì cậu mình chết nên bà ngoại mình suy sụp tinh thần vài năm sau bà cũng chết vì lao phổi, lúc đó bà chỉ 60t thôi. Bà mất khi ấy mình chỉ có 1tuổi hơn nên mình ko biết đc bà ngoại của mình như thế nào.
Chuyện thứ 3: Ông nội mình, ông mất cũng đc 8 năm rồi, ông bị suy tim trước khi ông nội mất thì cũng có vài lần mình thấy ông khóc, khóc rấm rức tội lắm. Mình hỏi thì ông nói ” nội sợ chết”. Rồi tết năm đó cả nhà họp mặt, nội nói : Ông bà nói rồi đó, ra giêng là đi. Mình sợ tái mặt, nội lúc đó ăn nhiều lắm bao nhiêu ăn cũng hết mà sau này mình mới biết là người gần chết họ ăn rất nhiều, ko biết phải ko. Mọi chuyện êm xuôi qua đi cho tới giữa năm, mùng 6 tháng 5 âm lịch, tức là qua ngày tết đoan ngọ 1 ngày, sáng sớm thím hay nấu bún bán buổi sáng. Sáng nào cũng vậy 4h sáng thím dậy, nội nói : Thảo, có 2 thằng hắn rình nhà mình, rình cả đêm. Thím sợ tưởng ăn trộm, thím hé cửa nhìn, nội nói hắn thấy mi hắn tuôn đầu bỏ chạy rồi. 6h sáng, thím gọi vào nhà bảo chú mình dậy cho con đi học. Nội cũng gọi : Và Hai ( bà nội mình) bà vô kêu thằng Tuấn dậy cho con Quỳnh đi học. 6h30 sáng, bà hàng xóm qua ăn bún hỏi vọng vào nhà ” ông ơi, ông khỏe chưa? ” ông bảo ” tui khỏe cô ơi “. Bà ăn xong bà đi chợ, thím chạy vào nhà lay nội dậy ăn sáng, lây mãi ko thấy ông dậy, thím hoảng chạy qua kêu chú 4. Chú qua nhìn rồi sờ bảo ông đi rồi. Bà hàng xóm khi đó đi chợ về đi ngang qua nhà, thấy nhà rộn ràng bà chạy vào hỏi, hỏi xong biết nội mất bà tái cả mặt vì sợ. Mình khi nghe xong mới hiểu, 2 thằng mà nội nói thật ra là người âm họ về họ đưa nội mình đi.
Chuyện về ông ngoại: Ngoại mình thì lúc sống thì ông là thầy thuốc đông y. Ông khó tính và ko tin về tâm linh. Ông ngoại mất vì trụy tim mạch, trước khi mất ông có gặp lại ông cố ngoại của mình. Sáng sớm mẹ mình lên ngoại mở quán bán bún thì ông ngoại chạy ra hỏi : Mi có thấy ba ta đâu ko? Ông mới ngồi với ta đây mà chừ ông đi mô ko thấy, mẹ mình cười bảo chừng này mà còn có ba hả??? Rứa là ông vô phòng, sáng dậy ông đau nhưng vẫn gắng gượng đi vệ sinh, mẹ thấy tình hình ko ổn mẹ gọi cậu đưa ông đi bệnh viện hoàn mỹ, lên tới nơi ông ko còn tỉnh táo và rơi vào hôn mê. Chị họ của mình thấy vậy thì làm thủ tục đưa ngoại mình qua đa khoa, ở khoa hồi sức. Ngoại nằm đấy tầm 5 ngày thì mất. Đưa ngoại về lúc đó 2h sáng, đi xem thầy thì thầy bảo ko tốt, ngày trùng giờ trùng. Nếu chôn thì chỉ nên để 1 ngày, ko thì phải để 1 tuần sau. Khâm liệm thì phải qua ngày hôm nay, hôm sau mới được liệm. Rứa là đám ngoại diễn ra cả tuần lễ. Ông ngoại mình mất căn nhà chỉ còn bà ngoại kế ở, chuyện của bà này thật sự rất sợ. Bà thấy quỷ. Mai mình kể cho các bạn nghe. Chúc các bạn vui vẻ.
Chuyện gia đình nên các bạn ném nhẹ tay. Chuyện thật ko thêm bớt nhé.

0
Chào các Bạn.M tên là Tuấn, quê mình ở Lương Tài, Bắc Ninh. Sau đây m xin kể về 1 câu chuyện có thật 100% mà chính mình là người đã trải qua. Mình xin miêu tả qua về ngôi nhà của mình, Ngôi nhà của mình được bố mẹ mình vất vả xây dựng vào năm 2002 , lúc đó m đang học lớp 2, và nó được xây dựng trên ven của 1 bãi bóng ở làng. Bãi bóng đó còn được gọi là bãi Mả Chùa vì trc thời...
Đọc tiếp

Chào các Bạn.

M tên là Tuấn, quê mình ở Lương Tài, Bắc Ninh. Sau đây m xin kể về 1 câu chuyện có thật 100% mà chính mình là người đã trải qua. Mình xin miêu tả qua về ngôi nhà của mình, Ngôi nhà của mình được bố mẹ mình vất vả xây dựng vào năm 2002 , lúc đó m đang học lớp 2, và nó được xây dựng trên ven của 1 bãi bóng ở làng. Bãi bóng đó còn được gọi là bãi Mả Chùa vì trc thời chiến tranh nó dùng để chôn ngươi chết.. mình nhớ lúc đào móng nhà bố mẹ mình kể là đào được 4 hay 5 cái tiểu ý. Xung quanh nhà thì 3 hướng là ao vs mương, thì do nuóc đánh sạt đất nên chỗ nào cũng lộ ra nửa cái tiểu các B ạ.

📷

Mình giờ đã trưởng thành và đang lm quản lý tại 1 siêu thị tại Hà Nội, nay ko ngủ đk nên mình nhớ ngày trc hay vào trang truyện ma có thật để đọc nên hôm nay m vào m đọc, do trc kia máy cùi nên ko kể lại truyện cho mn đuọc nên hôm nay m xin kể cho các bạn nghe.

Hồi đó mình nhớ vào năm 2009 hay là 2010 ý, lúc đó m đang ôn thi lên lớp 10 nên m học rất nhiều, m thường dậy học vào tầm 2h 3h sáng ý. Khi đó là mùa hè nên cả nhà mình lên tầng 2 ngủ cho mát, vì ở quê nên mn biết buổi tối mà mở cửa ngủ thì thích ntnao r đấy. Hôm đó 2h sáng m xuống nhà để học, vừa bước xuống đến lan can giữa tầng 2 vs tầng 1 thì m nghe thấy tiếng gõ cửa “ h mình kể lại mà tay mình nổi hết cả da gà r đây này”. Lúc đó m cũng rất sợ r nhưng do tò mò nên mình bước từng bước xuống, càng xuống thì tiếng gõ càng to, khi bước gần đến cửa cách khoảng còn 2 bậc thang thì m thấy 1 cánh tay đen sì đang gõ cửa, m khi đó sợ đến mức ko đi đk nữa. M định chạy lên tầng để gọi bố nhưng sợ quay lại thì nó ở đằng sau nên mình đánh liều bước xuống đối diện nó xem là nó là ma hay là trộm trêu mình..khi mình đứng đối diện cái cửa “ nhà mình cửa kính nhé các bạn” thì ko thấy ai hết, cánh tay đen sì kia cũng biến mất, nhưng tiếng gõ cửa thì vẫn còn..lúc đó m sợ quá chạy 1 mạch lên tầng 2 gọi bố mình. Bố mình vs mình xuống mở cửa thì ko thấy gì hết. Bố mình bảo mình mơ ngủ nên thấy linh tinh nhưng m ko hề mơ ngủ hay hoa mắt. Mà trong khi đó con chó nhà mình nó vẫn nằm ngay ngoài cửa đó luôn, mà nó cũng ko sủa câu nào. Đièu kỳ lạ là con chó nhà m từ hôm đó trở đi nó như bị ốm mất 1 tuần, ko ăn uống gì suốt ngày chỉ nằm.

Từ đó trở đi m ko gặp cảnh tượng nào như v nữa. Nhưng cũng từ hôm đó trở đi mình hôm nào cũng bị bóng đè, ngày 30 hôm thì cả 30 hôm bị bóng đè. M bị nhiều đến nỗi là để dao ở đầu giường mà vẫn bị. Có 1 lần mình đang ngủ thì có cảm giác bị bóng đè nhưng lần này mình lại cử động được, mình ngồi dậy vẫn thấy bố mình nằm ngủ bên cạnh nhưng khi mình nhìn lại chỗ mình nằm thì vẫn thấy mình đang nằm ở đó.. thật sự lúc đó mình rất rất là sợ mình cứ nghĩ lần này chắc mình chết thật r . Trong đầu mình khi đó chỉ biết nằm lại xem nhỡ đầu hồn lại nhập vào xác , khi m nằm lại chỗ cũ thì trong ng mình cảm giác rất khó tả như kiểu cảm giác bị bóng đè ý. Lần này mình tỉnh dậy thì mới biết m còn sống. Chuyện này cũng hơi sợ nên m ko dám kể cho b mẹ mình biết sợ bme mình lại lo lắng.. có 1 hôm bố mẹ mình dậy đi cấy từ 2h sáng vì trưa rất nắng nên bố mẹ mình đi sáng sớm để còn về sớm.

M dậy mở cửa cho bố mẹ mình đi cấy xong mình lại lên giường nằm ngủ, m nhớ m đang ngủ thì có tiếng ng gọi văng vẳng trên trần nhà, m sợ quá chùm chăn ngủ đến sáng, khi bố mẹ mình về gọi cửa thì thấy mình ngã xuống đất từ bao h r. Còn nữa có lần mẹ mình ngủ trưa thì lúc đó 2 ae mình vẫn đang xem tivi, mẹ mình bảo vẫn đang nghe tivi mà bị bóng đè gọi ko gọi đk mà dậy ko dậy đk, lúc đó mẹ mình nhìn ra cửa sổ thì thấy 1 thằng tây mặc bộ quần áo nguỵ đang đứng chỗ cửa sổ. Đấy là mình còn chưa kể vụ toàn bộ hàng xóm nhà mình vs nhà mình cả dãy toàn bị mất trộm quần áo con của phụ nữ. Hôm sau mấy nhà sợ mất nên phơi ở trong nhà nhưng sáng hôm sau vẫn mất. Mấy bà đi sang nhà nhau kể về vụ đấy thỉ nhà nào cũng bị kêu mất như vậy.

Hôm đó cả xóm nhà mình đi xem bói thì thầy bảo ở xóm Mả Chùa nhà mình có 1 con ma nó hay đi trêu người. Sau nhà mình là có 1 ngồi nhà nhỏ, cây vải thiều mọc um tùm quanh ngôi nhà đó, đó là ngôi nhà của bác nuôi vịt ngủ để trông vịt. Mấy hôm sau thì con gái bác chăn vịt kê lại cái giường thì thấy dưới gầm giường có 1 tổ chuột to, lôi ra thì toàn là cóc xê vs quần con..thật sự mình kể lại mà rủn hết cả người. Mình nhớ có lần bác nuôi vịt sang cho nhà mình chùm vải thiều kể răng có lần bác ý đang ngủ thì có 1 ô già gọi dậy bảo s lại ở trên đất của ô ý, thì Bác này cũng bảo là đây là đất của địa phương tôi đã mua và có giấy tờ đàng hoàng.. nói xong bác tỉnh dậy biết là bị ma gọi nên dậy thắp hương r hôm sau khấn bái thì ko gặp vấn đề như v nữa.

Mình cũng xin dừng bút ở đây, mọi chuyện m vừa kể đều là sự thật 100%. Lần sau rảnh thì m xin kể về 1 vài câu chuyện về ngôi đền thiêng của làng mình. M cảm ơn.

0
Chào các bác. Lâu rồi ko thấy page có truyện nào dài kì để ae hóng cho đỡ buồn, đó là động lực để tớ quyết tâm “cào phím” để cho ra đời DUYÊN ÂM. Do vừa viết vừa nghĩ nên tớ ko có số chương cụ thể. Cơ mà như vậy mới tạo động lực cho ae hóng chứ nhỉ. Hihi…Thôi ko dài dòng nữa. Bây giờ tớ sẽ vào chuyện chính. Trước hết là tớ nói sơ qua về DUYÊN ÂM. Đây là đứa con tinh...
Đọc tiếp

Chào các bác. Lâu rồi ko thấy page có truyện nào dài kì để ae hóng cho đỡ buồn, đó là động lực để tớ quyết tâm “cào phím” để cho ra đời DUYÊN ÂM. Do vừa viết vừa nghĩ nên tớ ko có số chương cụ thể. Cơ mà như vậy mới tạo động lực cho ae hóng chứ nhỉ. Hihi…

Thôi ko dài dòng nữa. Bây giờ tớ sẽ vào chuyện chính. Trước hết là tớ nói sơ qua về DUYÊN ÂM. Đây là đứa con tinh thần mà tớ đã định viết rất lâu rồi nhưng bây giờ mới có dịp. Về nội dung thì đây đều là những câu chuyện có thật đã xảy ra với tớ, hoặc tớ được nghe, được chứng kiến. Tất nhiên là để đảm bảo nội dung và tính logic cho truyện thì tớ đã chỉnh sửa một số chỗ để hợp lý hơn. Về cách xưng hô trong truyện thì để gần gũi hơn với ae, tớ sẽ xưng là “tớ” và gọi ae là ” các bác” ( dân chuyên văn nên hơi nhiều thủ tục tí, ae thông cảm).

📷

Truyện này cũng ko biết phải bắt đầu từ đâu nữa, nhưng nghe mẹ tớ kể lại: Ngày xưa bà nội tớ là thầy cúng. Một lần, trong làng có thằng bé bị chết đuối( ko biết ở chỗ các bác thế nào chứ ở chỗ tớ người chết đuối nếu vớt dc xác lên sẽ mang đi chôn ngay, sau đó làm lễ câu vong về nhà). Lần này cũng vậy, bà nội tớ đi làm lễ câu vong cho thằng bé kia. Người ta đặt một cây chuối bắc ngang qua lòng sông chỗ nó chết đuối. Ở giữa gắn một lá bùa. Bà tớ ngồi trên bờ sông cùng người nhà thằng bé, bà đọc một bài kinh để câu hồn nó lên bờ.

Nếu hồn lên sẽ thấy là bùa rơi ra và cây chuối rung lên. Mọi lần chỉ cần đọc một lần thôi là vong đã lên rồi, nhưng lần này đọc đến 3 lần mà vẫn chưa thấy phản ứng gì, trời thì nắng, bà tớ đang định quay về thì tự nhiên giữa lòng sông sùi bọt lên, rồi chẳng biết từ đâu có một đàn các bới đến đớp mất là bùa. Bà tớ nhìn thấy cảnh ấy xong thì ngạc nhiên lắm, nhưng cũng ko nói gì. Xong bà chỉ bảo là vong này nghịch lắm, nếu ko phải thầy cao tay sẽ ko làm được. Sức của bà tớ thì cũng có hạn nên ko thể làm gì được. Đêm đó bà tớ nằm mơ, thấy có đứa bé cứ đứng ngoài sân cười sằng sặc. Nó vừa cười vừa bảo sẽ theo một người trong nhà tớ. Nhưng là theo ai thì nó ko nói rõ. Nó nói xong thì bà tớ bừng tỉnh, mồ hôi vã ra khắp người. Bà chỉ mong những gì nó nói không phải là sự thật. Hôm sau bà gọi mẹ tớ sang và kể lại ( mẹ tớ lấy chồng làng bên ).

Nghe xong mẹ tớ chỉ cười và bảo bà lại nghĩ quá. Mấy hôm sau thì bà nhận được tin mẹ mang bầu tớ. Mọi chuyện vẫn bình thường. Nhưng đến tháng thứ 8 thì mẹ tớ đau bụng dữ dội. Rồi mẹ sinh tớ, non một tháng. Và đó cũng là tháng 7 âm lịch. Và có lẽ đây cũng là khởi nguồn của tất cả những gì xảy ra với tớ sau này….
Cũng khá dài rồi nên tớ xin được dừng chuyện ở đây. Hẹn các bác ở chap 2.

0
Hôm nay rảnh rỗi, chợt nhớ lại câu chuyện ma từ cách đây gần 10 năm do chính bản thân mình trải nghiệm, từ cái thời mình còn là sinh viên ấy!!! thôi ko dài dòng, mình xin phép kể nhé…Ngày mình còn là sinh viên,mình có đi làm thêm cho 1 nhà hàng để có tiền trả tiền trọ và đỡ đần giúp bố mẹ. nhà hàng đó chuyên món đặc sản thịt dê, mình đc nhận vào do có người quen giới thiệu. công...
Đọc tiếp

Hôm nay rảnh rỗi, chợt nhớ lại câu chuyện ma từ cách đây gần 10 năm do chính bản thân mình trải nghiệm, từ cái thời mình còn là sinh viên ấy!!! thôi ko dài dòng, mình xin phép kể nhé…
Ngày mình còn là sinh viên,mình có đi làm thêm cho 1 nhà hàng để có tiền trả tiền trọ và đỡ đần giúp bố mẹ. nhà hàng đó chuyên món đặc sản thịt dê, mình đc nhận vào do có người quen giới thiệu. công việc nhẹ nhàng với mức lương khoảng 500 ngàn/tháng ! cứ sáng đi học thì chiều mình đi làm, thỉnh thoảng ở lại trực tối ! Thời gian đầu thì ko có chuyện gì xảy ra , nhưng đc tầm vài tháng thì bắt đầu có chuyện lạ, cứ buổi tối nào mình ở lại là lại có cảm giác có người luôn ở phía sau lưng nhìn mình , rồi có hôm nhà hàng có việc mình ngủ lại còn bị nó dắt mộng du làm mọi người toán loạn đi tìm, cái vụ mình bị dắt đi mộng du thì mình kể sau nhé ! trc tiên để mình miêu tả sơ nhà hàng. Nhà hàng này gồm có là phòng vip, 1 nhà lá cọ, 1 nhà lớn như hội trường và ở ngoài trời ,nhân viên phục vụ tầm hơn chục ng, chủ yếu là sinh viên ,trong nhà hàng có 4 thằng tên Nhân, Bình,Hòa,Hiếu tên của 4 đứa nó ghép đc với chữ Bất đc thành Bất Nhân, Bất Bình, Bất Hòa , Bất Hiếu ,đc mỗi thằng Hiếu chơi đc nhất (mặc dù nó bất Hiếu), còn 3 thằng kia toàn thằng đểu đúng như cái tên của nó, đặc biệt là thằng Nhân là thằng đểu nhất, thời gian mình mới vào làm nó chuyên xúi dục mình lấy trộm đồ của ông chủ nhưng mình ko làm, đâm ra nó ghét mình !
Chỗ ưa thích của mình là nhà lá cọ vì nó lúc nào cũng mát. Buổi tối bắt đầu có cảm giác có ng luôn nhìn mình đằng sau , tối đó đến mình trực tối, đang ngồi trong nhà lá cọ , ngồi cái chỗ ưa thích của mình, đang ngồi xem khách có cần gì thì đi lấy, khách vẫn đang ăn uống bình thường chưa gọi gì ,mình bỗng thấy sao lạnh lạnh sau gáy , ngày nhỏ gặp ma nhiều rồi nên là mình biết ngay là có cái gì rồi !
Từ hôm đó, ngày nào mình cũng dò hỏi xem ngày trc ở đây có ai chết ko, tất nhiên là chỉ ngầm hỏi mấy nhân viên làm lâu năm trong nhà hàng thôi, chứ ngu gì hỏi ông chủ, mất công bị chửi mà có khi mất việc cũng nên , tất cả chỉ nhận đc cái lắc đầu. Càng ngày hiện tượng đó càng nhiều nên mình cũng bắt đầu ớn ớn, có hôm ban ngày hẳn hoi, mình đang bưng đồ ăn và bia ra bàn cho khách , đang đi rất chi là ngon lành, bỗng nhiên mình bị té 1 cái rất chi là vô lý, có cảm giác có ng xô mình té , đổ hết đồ ăn và mấy chai bia vỡ tan, may mà chỉ bị ông chủ quở 1 tý là thôi chứ ko bị mắng té tát như mình nghĩ, cũng cái tối hôm đó mình trực đêm , đang ngồi chơi rắn trên cái 1200 huyền thoại trong nhà lá thì mình nghe có tiếng tắc kè trong phòng hội trường, chắc mẩm tóm đc con tắc kè về ngâm riệu , vào đó mình nhìn thấy nó mờ mờ ở gần cửa sổ, cởi áo ra quấn vào tay thế là vồ đc nó , đang mừng vui vì sắp có bình riệu tắc kè, thì ôi mẹ ơi, ngay trc mặt mình là cái bóng mờ mờ của 1 đứa con gái tóc xõa che kín khuôn mặt đang cúi gằm. Mồm há hốc kinh hãi mà có la lên đc đâu, nó từ từ ngẩng mặt lên , ôi má ơi, e thề là e đái ra quần luôn , hai hốc mắt máu chảy ra xối xả, ngay lúc đó nghe thấy tiếng ông chủ kêu , chắc là khách cần gì mà gọi hoài ko thấy nên ông chủ đi tìm, ông ấy vào trong nhà hội trg bật điện lên thấy mình đang đứng trân trân, mặt xanh như tàu lá chuối , ông ấy tưởng mình trúng gió dìu vào phòng nghỉ trưa cho nhân viên, mình kể lại cho ổng nghe , ông ấy mới buồn rầu kể lại là cách đây gần 5 năm , có 1 chị cũng là sinh viên làm thêm ở đây, chắc là do thất tình nên tự tử , hôm chị ấy chết chị ấy làm tối, có mỗi mình chị ấy phục vụ , cũng ít khách, chỉ có 1 bàn ngồi ngoài trời. Kể thêm về cái chỗ ngoài trời , khá thú vị mỗi bàn có 1 tên riêng gồm Xoài (có cây xoài), Miếu (có cái miếu),Lan( có cây ngọc Lan) ,Táo (có cây Táo) và Bưởi( có cây bưởi ) . Xoài, Miếu,Lan ,Táo ,Bưởi mỗi tên có 4 bàn , hôm đó bàn khách cuối cùng ngồi ở dãy cây Bưởi dãy xa nhất , chị đó ngồi ở gốc cây Lan chờ coi khách có gọi gì thì nó lại , ở ngoài trời mà um tùm cây cối tranh tối tranh sáng nên có ai biết đâu, tới gần 22h khách gọi thanh toán, gọi mãi chị nhân viên ngay đó mãi mà ko trả lời cứ gục mặt trên bàn, nghĩ là nhân viên phục vụ ngủ gật nên khách vào tận trong quầy thanh toán với thu ngân ! Khách bảo là nhân viên của nhà hàng ngủ gật, ông chủ mới ra gọi , chạm vào thì người đã cứng ngắc rồi,hai tay buông thõng xuống dưới, trên tay còn lọ thuốc ngủ liều nặng đã dốc hết ! Trời lạnh nữa nên thân thể cứng ngắc rồi , công an đến điều tra thì kết luận là tự tử ! mãi sau này một trong những người khách đến nhà hàng ăn tối hôm đó mới kể là tối hôm đó thấy chị này quằn quại ở bàn gốc cây Lan( bàn Lan cách Bưởi tầm chục mét ) nhưng vì đang phê phê riệu với lại trời tối nên ông ấy nghĩ là mình hoa mắt nên ko để ý, tới khi phát hiện chị ấy chết rồi thì ông ấy mới té ngửa là chị ấy uống thuốc ngủ tự tử ,nhưng ko dám nói ngay lúc đó. Một thời gian dài nhà hàng đến khốn khổ , hay tin nhà hàng có ng tự tự chết đâm ra nhiều thực khách cũng e ngại mỗi khi đến ăn . Thời gian trôi qua, vụ tự tử đó cũng lắng xuống, nhà hàng lại đông khách trở lại, nhưng là nỗi ám ảnh cho mình vì hồn ma chị đó cứ quanh quẩn ko chịu siêu thoát..
Sau lần đó mình đã quen với việc có hồn ma trêu trọc, riết thành quen nên ko sợ nữa , chỉ tội mấy đứa nhân viên sau này mới vào làm nên ko biết,cá biệt có đứa con gái bị hù cho đến nỗi hất cả mâm đồ ăn mà bỏ chạy, chả phải nói hôm sau nó trốn biệt luôn ko dám đến làm nữa. Có lần mình bị trêu, hôm đó mình làm tối, đang ngồi cạnh gốc cây Lan thì bỗng thấy lạnh gáy, tự nhiên sao buồn ngủ thế , thế là ngủ luôn, ko biết mô tê gì luôn,sáng hôm sau tỉnh dậy thấy đang nằm trong phòng nghỉ rồi ! Mấy đứa làm cùng kể lại là hôm qua thấy mình gục mặt bất tỉnh tưởng trúng gió nên khênh vào đây, nhớ lại mà chưa hoàn hồn ! sau nhớ lại đúng cái chỗ chị kia chết mấy năm trc, đc vài hôm mình lại quên luôn chuyện đấy, hết giờ lên lớp là lại đi làm. Có hôm mình đang ngồi nhắn tin với mấy con bồ, tự nhiên nghe thoang thoảng có ai nói bên tai “ĐÀO LÊN ,ĐÀO LÊN ĐI “ , biết là lại gặp rồi nên mình mặc kệ..
Tối hôm đó lại ngủ mơ, lại mơ thấy chị đó, chị ấy dắt mình đi tới gốc cây Ngọc Lan rồi biến mất,mình choàng tỉnh mồ hôi nhễ nhại ! Dậy tắm rửa rồi đi học, học xong lại đi làm,công việc phục vụ chạy bàn lúc đông khách bận như chạy xô nên mình lại nhanh chóng quên, coi như ko có gì xảy ra,đc lúc rảnh rỗi đang ngồi trong nhà lá thì lại nghe tiếng gọi “ ĐÀO LÊN, ĐÀO LÊN ĐI “ ! Ngay lúc đó khách gọi lấy thêm đồ uống , làm mình như tỉnh mộng ! Công việc bận bịu lại làm mình quên chuyện đó thêm lần nữa,ko phải ra oai đâu nhưng mà trải qua mấy lần “gặp “ rồi nên mình ko sợ , với lại ông bà mình trông nghĩa trang, nhà cạnh ngay nghĩa trang luôn nên chả sợ gì cả , cái chuyện ban đêm vào nghĩa trang với mình nó là chuyện rất chi là bình thường. Mỗi lần gặp thì mình cũng thấy hồi hộp lắm, tim đập nhanh, nhưng đc cái vẫn giữ đc bình tĩnh, qua vài ngày lại quên hết ngay, như chưa có chuyện gì xảy ra cả !
Thời gian trôi qua, hôm dó nhà hàng có đơn đặt hàng đám cưới trọn gói, tập trung tất cả nhân viên trong nhà hàng để đi phục vụ, chỉ để lại nhà vài người thôi ! Tối trc hôm đám cưới ông chủ thết đãi tất cả nhân viên 1 bữa ra trò gọi là khao quân trc khi lâm trận , bia bật tưng bừng ! hôm đó mình nốc hết 7 hay 8 chai gì đó , ko say lắm nhưng chỉ khổ cái nhà vệ sinh thôi ! Tiệc tan cũng gần 12h đêm, buồn ngủ quá nên mình đi ngủ, mình lại mơ màng thấy chị kia, lại dắt mình ra gốc cây Ngọc Lan rồi mình nghe “ ĐÀO LÊN, ĐÀO LÊN “ ! Choàng tỉnh, chả hiểu mô tê gì, mình đang ngủ cạnh gốc Ngọc Lan rồi,trong tay có mảnh giấy viết 3 chữ” đào lên, gốc cây Ngọc Lan”, nhìn qua cũng biết là nét chữ con gai, cất mảnh giấy vào túi, xem đt thì mới gần 4h sáng, lững thững đi vào phòng , thấy mọi người đang nhớn nhác nhìn mình với ánh mắt ngạc nhiên. Thằng Nhân làm cùng nó bảo tất cả đang đi tìm mình, hỏi mình đi đâu, mình bảo là bị mộng du, ra ngủ ngoài gốc cây ngọc lan,tất cả chúng nó há hốc mồm vì “ bái phục “ ( tự hào ghê ) !Mọi ng bảo mình đang ngủ bỗng thức dậy rồi ra ngoài, bác đếp trưởng thấy mình đi ra ngoài, nghĩ là đi tè thôi, ai ngờ ca tiếng ko thấy quay về nằm,gọi tất cả dậy , tìm mãi ko thấy, ai ngờ mình ngủ gục ngoai gốc cây Lan, Nhớ lại giấc mơ mình gắn kết các chi tiết lại và suy luận chắc chắn hồn ma kia có điều gì đó trăn trối nên cứ luẩn quẩn ko chịu siêu thoát. Sáng hôm sau, tất cả lại đc ăn sáng trc khi đi phục vụ đám cưới. Sau khi xong đám cưới mình sẽ “ đào lên “ như hồn ma kia nói !
Đám cưới xong xuôi, mệt phờ người. 8h tối về tới nhà hàng, mệt rã ng nhưng lại phải làm tiếp vì nhà hàng đang đông khách. Tầm 10h tối đã vãn khách, mình lấy lý do ra xem khách cần gì thì lấy, ngồi cạnh gốc cây Lan luôn, mình dò dẫm tìm , đất trong gốc cây cừng ngắc, rồi mình thấy 1 viên gạch( gạch xây nhà ấy), nhấc nó lên là 1 cái hộp nhỏ bằng nhựa, đc chôn trong cái quấn băng dính kín hết bên ngoài, bên trong có 1 quyển sổ nhỏ , như là nhật ký ấybằng khoảng 3 ngón tay, 1 chiếc nhẫn và 1 chiếc khăn tay. Cất những thứ đó đi mình tiếp tục công việc. Về phòng mình mở đọc từng trang nhật ký mình biết sơ qua là chị này tển Ngọc Lan, yeu 1 ng con trai tên Tuấn , từng trang từng trang nhật ký vẽ lên bao nhiêu điều tươi đẹp của tình yêu đôi lứa, rồi đến gần cuối từng câu chữ có vẻ đẫm nước mắt , đại ý là chàng trai kia yêu người khác , làm chị ấy sống trong đau khổ. Trang cuối cùng chỉ vỏn vẹn vài dòng:
” tình yêu e trao anh là vĩnh cửu, xin chôn vùi giấc mơ đời e dưới gốc cây mang tên mình , gửi đến a , người em yêu Trần Minh Tuấn, mong ai đó sẽ gửi giúp đến a những kỷ vậy này “
Trong Nhật Ký có ghi lại địa chỉ của chàng trai tên Tuấn kia, từ đó mình chỉ gặp lại chị đó 1 lần nữa , trong mơ chị ấy nhờ mình đem những thứ đó tận tay đưa lại cho a Tuấn…
Mình tiếp tục làm cho nhà hàng đó thêm khoảng nửa năm nữa, vì học hành quá nhiều, mong muốn của chị Ngọc Lan mãi sau khi ra trg mình mới thực hiện đc vì quê a Tuấn ở xa. Lúc mình đến nhà a Tuấn thì a đã vợ con đuề huề rồi, mình kêu a ấy ra ngoài uống nc nói chuyện cho tiện, mình trao lại những thứ đó cho a ấy rồi xin phép ra về !
Truyện này do chính bản thân mình trải qua, ai ko thích cũng xin đừng ném đá, có ném cũng chả trúng đâu vì mình đang ở 1 nơi rất xa cơ ạ ! chúc các chế đọc truyện vui vẻ !!!!

0
11 tháng 5 2019

là gì

12 tháng 5 2019

bạn tui, lưu trung TV

28 tháng 7 2020

Đăng ảnh lên Bingbe của gì vậy. Chỉ tui với 😘🥰😍