K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

2 tháng 2 2018

A Mouse running over his face awakened a Lion from sleep. Rising angrily, he caught him and was about to kill him. Then the Mouse piteously entreated, saying:

“If you would only spare my life, I would be sure to repay your kindness.” The Lion laughed at him but allowed him to go. It happened shortly after this that some hunters, who bound him with a strong rope to the ground, caught the Lion. The Mouse, recognizing his roar, came and gnawed the rope with his teeth, and set him free, exclaiming:

“You ridiculed the idea of my ever being able to help you, never expecting to receive from me any repayment of your favor. Now you know that it is possible for even a Mouse to confer benefits on a Lion.”

My family is a small one with only three members: my mother, my brother, and I. My mother is a great woman who has always taken very good care of my brother and me.Unfortunately, she is currently unemployed, but we feel secure with her at home when we are. Every morning she fixes breakfast for us, and then my brother, who is in tenth grade, either walks or rides the bus to Overfelt High School. On the other hand, I work at Micro Lamba Wireless Company, but when I am not working I study English at San Jose College. Not only do my brother and I differ in age and occupation, but we are un in personality. While I am shy and quiet, my brother is very amusing because he is always telling jokes or saying something funny. In brief, we may be just a small family, but we always spend a good time together since our mother is so caring and my brother so amusing.

dịch nek:

Gia đình tôi chỉ là một thành viên nhỏ với ba thành viên: mẹ tôi, anh trai tôi, và tôi. Mẹ tôi là một phụ nữ tuyệt vời, luôn chăm sóc anh trai và tôi rất tốt. Thật đáng tiếc, hiện nay cô ấy đang thất nghiệp, nhưng chúng tôi cảm thấy an toàn với cô ấy ở nhà khi chúng ta. Mỗi buổi sáng, cô chuẩn bị bữa ăn sáng cho chúng tôi, và anh trai tôi, đang học lớp mười, hoặc đi bộ hoặc đi xe buýt tới trường Overfelt High School. Mặt khác, tôi làm việc tại Micro Lamba Wireless Company, nhưng khi tôi không làm việc, tôi học tiếng Anh tại San Jose College. Không chỉ anh trai tôi và tôi khác về tuổi tác và nghề nghiệp, nhưng chúng tôi không giống như cá tính. Trong khi em nhút nhát và im lặng, em trai tôi rất vui vì anh ấy luôn nói đùa hoặc nói những điều vui nhộn. Tóm lại, chúng ta chỉ là một gia đình nhỏ, nhưng chúng tôi luôn dành thời gian bên nhau kể từ khi mẹ chúng tôi chăm sóc và anh trai của tôi rất vui.

k cho mik nha

22 tháng 1 2018

I love and proud of my family.

My little family is always filled with my father's laughter, warm mother's voice and his brother's hyperactivity. My father is a soldier fighting in the field, still working in the military. Perhaps because of the years of struggle and training, my father became more radical and stern but also very funny, witty. On the surface, the father is tough but the key is very emotional. Dad is a solid pillar in the family. Dad is not only a spiritual supporter for me but also my sister. Un father, mother is soft woman, gentle and responsible. the Vietnamese women themselves are still so, her mother hard, sacrificed without a lament. Mother always take care of family is happiness. For us, she is both a friend and a great teacher. My parents are idols in my heart. The hottest, most active house is none other than his six-year-old brother. This year, it will go to first grade. Seeing him excitedly preparing for the new school year, I saw myself again five years ago, also innocent innocent that. However, I'm good and smart. Two sisters I can play together all day long not bored. If one day without your laughter, my family seems empty, especially I will miss you very ...

My little family is happy. There will be times difficult or meet three storms but my family will remain resilient because everyone has a heart of love, trust.

Lời dịch :

Tôi rất yêu và tự hào về gia đình mình.

Gia đình nhỏ của tôi lúc nào cũng ngập tràn tiếng cười của bố, giọng nói ấm áp của mẹ và sự hiếu động của em trai. Bố tôi vốn là bộ đội chiến đấu ngoài chiến trường, đến nay vẫn công tác trong ngành quân đội. Có lẽ vì trải qua những năm tháng đấu tranh và rèn luyện, bố tôi trở nên cương trực và nghiêm khắc hơn nhưng cũng rất vui tính, dí dỏm. Nhìn bề ngoài, bố là người cứng rắn nhưng bên trọng lại sống rất tình cảm. Bố là trụ cột vững chắc trong gia đình. Bố không chỉ là điểm tựa tinh thần cho mẹ mà còn là tất cả với chị em tôi. Khác với bố, mẹ là người phụ nữ yếu mềm, dịu dàng và đảm đang. Như những người phụ nữ Việt Nam tự bao đời nay vẫn thế, mẹ chịu khó, hi sinh mà không một lời than vãn. Mẹ luôn coi chăm sóc gia đình là niềm hạnh phúc. Với chúng tôi, mẹ vừa là người bạn vừa là người thầy vĩ đại nhất. Bố mẹ là thần tượng trong trái tim tôi. Vui nhộn, hiếu động nhất nhà không ai khác là cậu em trai sáu tuổi. Năm nay, nó sẽ vào lớp một. Nhìn cậu hào hứng chuẩn bị mọi thứ cho năm học mới, tôi như gặp lại chính mình của năm năm về trước, cũng hồn nhiên trong sáng như thế. Tuy hiếụ động nhưng em ngoan và rất thông minh. Hai chị em tôi có thể chơi với nhau suốt ngày không chán. Nếu một ngày mà thiếu vắng tiếng nói tiếng cười của em, gia đình tôi dường như trống trải, nhất là tôi sẽ nhớ em vô cùng...

Gia đình nhỏ của tôi thật hạnh phúc. Cũng sẽ có lúc khó khăn hay gặp phong ba giông tố nhưng gia đình tôi vẫn sẽ mãi kiên cường vì trong mọi người đều có một trái tim yêu thương, tin tưởng.

5 tháng 11 2018

All of the special holidays in my country, I Tet the most. Tet is an occasion to everyone get together in warm atmosphere. Before Tet holiday, Everyone prepares many things and decorates their house. I plant a lot of flowers in front of my house and buy many things such as clothes, foods ...

Besides, most of the streets also are decorated beautifully with colorful lights and flowers. During Tet, I spends more time on visiting my relatives, friends and colleagues. Especially, I give to each other the best wishes for the new year. Tet is an opportunity for children receive lucky money. There is a funny thing that people try to avoid argument or saying any bad things at Tet. I love Tet holiday!

25 tháng 12 2018

I have read many fairy tales of the world but I am still impressed with Cinderella. Cinderella in the story is beautiful, gentle and very naive. She had a long time of suffering to find a perfect happiness.

Cinderella is so beautiful! The figure of her small, tall girl. The oval, delicate face stood out, the skin was white and pink and smooth. The black eyes, bright and shining beneath the natural curling eyelashes, increased the charm of the eyes. The long, curved willow eyebrows increase the natural look of those charming eyes. The coconut veral nose peaked beauty for her face. Soft, plump, shiny lips a thin lipsk. The white, steady teeth keep poking between the lips, hiding a beautiful beauty. Black hair, silky smooth hair across shoulders. Usually Cinderella only wore a ragged, patched patch to clean the house. The face of the Cinderella is so beautiful that she always gets smudged because she has to sweep the place where the house or at is dirty. Because of her lemongrass form, she was called Cinderella. Cinderella is very hardworking, always cleaning her feet. She is very cool or good. Cinderella has a very good streak: gentle, gentle, hardworking - the best qualities and qualities of women.

Cinderella's life has a long and arduous journey to find true happiness. To lead to that good result is a long story.

As a child, Cinderella lived very happily with her parents in a spacious, comfortable house. Suddenly, her mother became seriously ill and died. Her father took her next wife. The stepmother had two children of the same age as Cinderella. Her two children are thin, they are fat. After that, Cinderella's father suffered an accident so he also died. After his death, the stepmother forced her to serve and submit to her mother and daughter. The splendid sets, the beautiful shoes and the magnificent decorated room were too far away for Cinderella. The mother-in-law for Cinderella wore junk suits, patched boots and rough shoes. She forced her to work on her feet. Two of her own children only know how to play, lethargy, live the happy life that Cinderella should have. The cute Cinderella can only be in the dusty, dirty at, filled with rotten old goods and she has friends who are rats. Then one day, Hoang from the reception party invited the mother and her stepmother and even Cinderella. But she only bought and dressed herself and her two ugly children. She even forced Cinderella to pick up beans to fling her hands without going to a party. May have a fairy to help her, she had a gorgeous outfit, a beautiful car to attend the party. Cinderella danced with the prince after twelve hours - now she told her that if the miracle would not be gone. She hastily dropped the shoe to make the prince look everywhere. Finally, the prince found the owner of the shoe. The Prince found his fiancée - Cinderella and married her to be his wife. The lives of two people are very happy.

Cinderella is a girl who is na, gentle and very beautiful. With her pure soul and good qualities, she found her true happiness. Through the story, I understand that people who are good, gentle, gentle will be rewarded.

k cho mk nha :33 

Cám ơn !!

25 tháng 12 2018

Hello, I am a little girl. My mother died when I was young and my father went to work far away, so I shared with my evil stepmother to treat me a hired worker.

Chỉ giúp dc tưng đây thui

Dịch hộ mik câu chuyện tiếng anh này ạ, cô giáo bảo mik dịch để làm 1 bài thuyết trình về sự thú vị của tiếng anh, mik sẽ tick cho ạGrandma's plate of cookiesJannie and Juna are playing in the living room, grandma has finished baking a plate of delicious strawberry jam cookies.But, other than grandma, it looks like someone ate 3 pies."Jannie, did you eat three of my cookies?" she asked- No, I'm playing with dolls. - Jannie shakes her head- Hmm, Juna, you ate 3...
Đọc tiếp

Dịch hộ mik câu chuyện tiếng anh này ạ, cô giáo bảo mik dịch để làm 1 bài thuyết trình về sự thú vị của tiếng anh, mik sẽ tick cho ạ

Grandma's plate of cookies
Jannie and Juna are playing in the living room, grandma has finished baking a plate of delicious strawberry jam cookies.
But, other than grandma, it looks like someone ate 3 pies.
"Jannie, did you eat three of my cookies?" she asked
- No, I'm playing with dolls. - Jannie shakes her head
- Hmm, Juna, you ate 3 cookies, didn't you?
- I'm taking care of Teddy, Jannie can see it too!- Juna also shook her head
After a while, 10 cakes were lost 3 of them, only 7 left. But lost 2 more. Grandma was very surprised. At this time, the youngest brother William was coming out, and his grandmother hurriedly asked:
- Hey William, did you eat two more of my pies?
- No! I was just fed a bag of macaroons by Aunt Marie just now, now my stomach is full!- William said
Now it's all gone. Grandma was very angry. She decided to find the culprit. When she saw the father of 3 sisters eating something, she immediately patted her shoulder. Oh my god! Dad was the culprit, his mouth still covered with strawberry jam and crumbs. Dad scratched his head, embarrassed. But dad's guilty face made the whole family laugh
- Haha!

0
13 tháng 11 2016

Trong cuộc đời mỗi con người ai cũng có những kỷ niệm đáng nhớ không thể nào quên. Quãng đời học sinh của bạn và tôi cũng vậy, một khi đã trải qua thì không khỏi ghi lại trong lòng những dấu ấn sâu sắc. Nhưng đấy không nhất thiết phải là kỷ niệm ngập tràn niềm vui và tiếng cười. Đôi khi đó lại là một câu chuyện buồn cứ khiến lòng ta phải ray rứt mãi như câu chuyện tôi sắp kể cho các bạn sau đây.
Giờ ra chơi hôm ấy, tôi được phân công trực nhật cùng Liên. Tôi bảo Liên cứ xuống căn tin ăn sáng, để một mình tôi trực được rồi. Hình như Liên chỉ chờ có thế, cô bạn gật đầu rối rít rồi phóng như bay xuống sân. Trong lớp giờ chỉ còn lại mình tôi. Tôi câm giẻ định lau bảng nhưng tâm trạng lo âu, thấp thỏm đã kéo tôi ngồi xuống ghế giáo viên. Chuyện là tiết đầu tiên hôm nay tôi đã nghịch ngợm trong lớp, không chịu nghe cô Toán giảng bài. Điều đó khiến cô Toán khó chịu lắm, bèn phạt tôi đứng suốt cả hai tiết và ghi hẳn tên tôi vào sổ đầu bài, đề nghị mời phụ huynh.
Tôi run run giở cuốn sổ đầu bài đặt ngay trên bàn giáo viên. Đây, giấy trắng mực đen đây, bằng chứng tội lỗi của tôi đây! Thế nào cô chủ nhiệm cũng mời gặp mẹ tôi cho xem. Có lần đạt điểm kém, tôi phải đối diện với khuôn mặt buồn rười rượi của mẹ. Mẹ tôi luôn phải làm việc vất vả để kiếm từng đồng lương ít ỏi nuôi tôi ăn học. Nếu mẹ biết tin này sẽ thất vọng về tôi biết nhường nào. Ôi, tôi thật là một đứa con bất hiếu.
Chợt, trong đầu tôi lóe lên một ý nghĩ. Tôi đã tìm ra cách giải quyết vấn đề rồi. Chỉ cần cô chủ nhiệm không đọc được lời phê này thì sẽ không có chuyện gì xảy ra nữa. Nghĩ được là làm ngay, tôi liền dùng bút xóa xóa đi dòng chữ của cô Toán trong sổ đầu bài. Thận trọng, tôi đặt sổ đầu bài vào vị trí cũ rồi thở phào nhẹ nhõm vì đã trút được nỗi muộn phiền trong lòng. Reeng… reeng… Tiếng chuông báo hiệu hết giờ ra chơi. Tôi xóa vội bảng, quơ vài nhát chổi rồi vào học như bình thường.
Mọi việc vẫn diễn ra bình thường cho đến cuối tuần ấy. Giờ sinh hoạt, cô chủ nhiệm xem xét sổ đầu bài. Cô đưa mắt nhìn thật kỹ vào trang giấy, đôi mày cô nhíu lại, rồi bất chợt cô ngước lên, nhìn quanh lớp. Tôi hoảng hốt, bối rối, không dám đối diện với ánh mắt của cô. Hai bàn tay tôi xiết chặt vào nhau, tim tôi đập thình thịch. Hình như cô đã quan sát được thái độ của tôi. Thôi rồi, tôi biết mình sắp bị cô mắng vì tội tày đình này. Thật xấu hổ quá! Trong đầu tôi lúc ấy có biết bao nhiêu nỗi lo sợ, sợ bị hạ hạnh kiểm, sợ mẹ buồn, sợ bạn bè chê cười, … Nhưng sao đến cuối giờ cô chẳng hề đả động gì đến chuyện sổ đầu bài. Lạ thật! Trong tôi đặt ra hàng trăm câu hỏi tại sao và tại sao. Dù vẫn cảm thấy bất an nhưng lòng tôi đã nhẹ nhõm hơn. Và tôi mong rằng sai lầm ấy của mình sẽ được chôn giấu mãi mãi dưới lớp bụi thời gian.
Khoảng hai tuần sau đó, vào ngày Giáng sinh, chẳng hiểu vì sao cô chủ nhiệm dành tặng riêng tôi một tấm thiệp vào cuối giờ. Tôi cảm ơn cô rồi vội chạy về nhà, vui mừng mở tấm thiệp ra đọc. Những dòng chữ tròn trịa của tôi khiến cô ngỡ ngàng, sững sờ.
“Giáng sinh năm nay, cô chúc em ngày càng học giỏi và ngoan ngoãn. Cô mong em sẽ là một cô bé can đảm hơn để đối mặt với hiện thực, để tìm được cách giải quyết đúng đắn nhất cho mọi khó khăn trong cuộc sống. Trong đời người ai cũng phải phạm sai lầm. Nhưng điều quan trọng là ta rút ra được kinh nghiệm để sống tốt hơn, chứ không phải là che giấu sai lầm đó đến suốt đời. Hãy dũng cảm lên, em nhé!”
Tôi sững người, chẳng nói được nên lời. Vậy là cô đã biết hết mọi chuyện rồi ư. Da mặt tôi tê rân rân và nóng dần lên vì xấu hổ với cô và với chính bản thân mình. Cảm ơn cô vì đã bao dung, cảm ơn cô vì đã cho tôi những lời khuyên đầy ý nghĩa ấy.

 

13 tháng 11 2016

“Đại dương lớn bởi dung nạp trăm sông,con người lớn bởi rộng lòng bao dung cả những điều lầm lỗi”.Đó là bài học đầu tiên tôi học được từ cô giáo của mình và cho đến tận bây giờ,những kỉ niệm yêu thương về cô giáo đầu tiên vẫn còn in đậm trong tâm trí của tôi!
Ngày ấy tôi mới vào học lớp 1.Cô giáo của tôi cao,gầy,mái tóc không mướt xanh mà lốm đốm nhiều sợi bạc,cô ăn mặc giản dị nhưng lịch thiệp.ấn tượng nhất ở cô là đôi mắt sáng,nghiêm nghị mà dịu dàng.Cái nhìn vừa yêu thương vừa như dò hỏi của cô cho đến bây giờ tôi vẫn chẳng thể nào quên…
Hôm ấy là ngày thứ 7.Mai có một chiếc bút máy mới màu trắng sọc vàng với hàng chữ “My pen”lấp lánh và những bông hoa nhỏ xíu tinh xảo ẩn nấp kín đáo mà duyên dáng ở cổ bút.Tôi nhìn cây bút một cách thèm thuồng,thầm ao ước được cầm nó trong tay…
Đến giờ ra chơi,tôi một mình coi lớp,không thể cưỡng lại ý thích của mình,tôi mở cặp của Mai,ngắm nghía cây bút,đặt vào chỗ cũ rồi chẳng hiểu vì sao tôi bỗng không muốn trả lại nữa.Tôi muốn được nhìn thấy nó hàng ngày,được tự mình sở hữu nó,được thấy nó trong cặp của chính mình…
Hết giờ ra chơi, các bạn chạy vào lớp,Mai lập tức mở cặp và khóc oà lên khi thấy chiếc bút đã không cánh mà bay!Cả lớp xôn xao,bạn thì lục tung sách vở,bạn lục ngăn bàn,có bạn bò cả xuống gầm bàn ngó nghiêng xem chiếc bút có bị rơi xuống đất không…Đúng lúc đó,cô giáo của chúng tôi vào lớp!Sau khi nghe bạn lớp trưởng báo cáo và nghe Mai kể chi tiết về chiếc bút:nào là nó màu gì,có chữ gì, có điểm gì đặc biệt,ai cho,để ở đâu,mất vào lúc nào…Cô yên lặng ngồi xuống ghế.Lớp trưởng nhanh nhảu đề nghị:
-Cô cho xét cặp lớp mình đi cô ạ!
Cô hình như không nghe thấy lời nó nói, chỉ chậm rãi hỏi:
-Ra chơi hôm nay ai ở lại coi lớp?
Cả lớp nhìn tôi,vài giọng nói đề nghị xét cặp của tôi,những cái nhìn dò hỏi,nghi ngờ,tôi thấy tay mình run bắn,mặt nóng ran như có trăm ngàn con kiến đang bò trên má. Cô giáo tôi nổi tiếng là nghiêm khắc nhất trường,chỉ một cái gật đầu của cô lúc này,cái cặp bé nhỏ của tôi sẽ được mở tung ra…Bạn bè sẽ thấy hết,sẽ chê cười,sẽ chẳng còn ai chơi cùng tôi nữa…Tôi sợ hãi,ân hận,xấu hổ,bẽ bàng…Tôi oà khóc,tôi muốn được xin lỗi cô và các bạn…Bỗng cô giáo của tôi yêu cầu cả lớp im lặng,cô hứa thứ hai sẽ giải quyết tiếp,giờ học lặng lẽ trôi qua…
Sáng thứ hai,sau giờ chào cờ,cô bước vào lớp,gật đầu ra hiệu cho chúng tôi ngồi xuống.Cô nhẹ nhàng đến bên Mai và bảo:
-Hôm thứ bảy bác bảo vệ có đưa cho cô cây bút và nói rằng bác nhặt được khi đi đóng khoá cửa lớp mình,có phải là cây bút của em không?
Mai cầm cây bút,nó sung sướng nhận là của mình,cô dặn dò cả lớp phải giữ gìn dụng cụ học tập cẩn thận,giờ học trôi qua êm ả,nhẹ nhàng…Ra chơi hôm ấy,các bạn lại ríu rít bên tôi như muốn bù lại sự lạnh nhạt hôm trước.Chỉ riêng tôi là biết rõ cây bút thật của Mai hiện ở nơi đâu…
Sau đó vài ngày cô có gặp riêng tôi,cô không trách móc cũng không giảng giải gì nhiều.Cô nhìn tôi bằng cái nhìn bao dung và thông cảm,cô biết lỗi lầm của tôi chỉ là sự dại dột nhất thời nên đã có cách ứng xử riêng để giúp tôi không bị bạn bè khinh thường,coi rẻ…
Năm tháng qua đi,bí mật về cây bút vẫn chỉ có mình tôi và cô biết.Nhưng hôm nay,nhân ngày 20/11, tôi tự thấy mình đã đủ can đảm kể lại câu chuyện của chính mình nh¬ là một cách thể hiện lòng biết ơn và kính trọng đối với người đã dạy tôi bài học về sự bao dung và cách ứng xử tế nhị trong cuộc sống.
Giờ đây tôi đã lớn,đã biết cân nhắc đúng sai trước mỗi việc mình làm, tôi vẫn nhớ về bài học thuở thiếu thời mà cô đã dạy: Bài học về lỗi lầm và sự bao dung! Và có lẽ trong suốt cả cuộc đời mình,tôi sẽ chẳng lúc nào nguôi nỗi nhớ về cô như nhớ về MỘT CON NG¬ỜI CÓ TẤM LÒNG CAO CẢ!

22 tháng 2 2018

 Long ago, in a time forgotten, there was a world that was owned by Men, Elves and Dwarves. Legend said that at that time, there was a dark lord on his dark throne. He created a ring that had a power to rule everything, so he could be the king of that world. But he is vanquished in battle by an alliance of Elves and Men, and the ring came into forgotten, losted in the land where the shadow lies. Year after year, it was burried under the mud in the cursed river where the dark lord lied down, hiding its power ,and no one could know about its existence, except the dead one.

20 tháng 2 2018

Now I am going to tell you about " The story of Mai An Tiem.

First, King Hung ordered Mai An Tiem and his family to live on an island. The island was very far away.

Then one day, An Tiem found some black seeds and he grew them. The seeds gave watermelons.

Next, An Tiem ' family exchanged the watermelon for food and drink.

In the end, King Hung heard about the story and he let An Tiem and his family go back home.

The story is stopped here. Thank you for your listening.

13 tháng 11 2021

The main charater is a girl named Tam, her life was full of sorrow and misery but at the end she had found the happiness in her life. She was motherless, and after her father was gone, she lived with sterpmother's control.
With the god's help. Tam became the Queen but her sterpmother did not leave her alone. She tried to kill Tam and had some successful time. But finnally Tam came back to her life. Meanwhile, the King found Tam was not died and took her home. And this time, she fought back to her stepmother. Afterall, her stepmother and her sterpmother's daughter died.

15 tháng 11 2021

lên mạng search á bạn

rồi lọc ra những ý hay, súc tích rồi ghép vô bài văn của bạn

Chúc bạn học tốt !!!

6 tháng 4 2016

if i pick up money, i will find and return the person to lose

(nếu tôi nhặt đc tiền, tôi sẽ tìm và trả lại người bị mất)

if i have many clothes, i will let those who need it

(nếu có nhiều quần áo, tôi sẽ cho những người cần đến nó)

if i have many toys, i will let those for the poor kid

(nếu có nhiều đồ chơi, tôi sẽ cho những đứa trẻ nghèo)

if i have many money, i will let those for the poor person

(nếu có nhiều tiền, tôi sẽ cho những người nghèo)

if i pick up one teddy bear thrown the road, i will take it home and cleaned

(nếu tôi nhặt đc gấu bông, tôi sẽ mang nó về và rửa sạch)

tick mình nhoa, mình ngối nghĩ 15 phút liền đóa