K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

23 tháng 5 2022

ý chị là giờ màn hình máy tính không còn hình của app nào cả ạ?
nếu vậy chị có thể làm thủ công là bấm Win trên bàn phím rồi nhấn giữ chuột trái vào app muốn đưa ra màn hình rồi kéo nó ra thử ạ
hình như cái này cũng có trên mạng á chị :33
em chỉ biết vậy thôi, nếu không giúp được thì em xin lỗi ạ '^'

_ XIN CHÀO _- Tại đây, với tư cách à người dùng bingbe khá lâu rồi, mình muốn nói rằng: " Bingbe loạn thật rồi :) "- Cái lồn gì cũng phốt nhau được, mình xin chịu ạ :) Những chuyện bé thì xé ra to rồi chửi nhau loạn xạ cả lên,. Xong lại chỉ vì đăng hình nhiều quá cũng bị phốt, mình đéo hiểu cái logic củ chuối này nó ở đâu ra nữa? Mặc dù không gặp được nhau ngoài đời thì cha mẹ sinh...
Đọc tiếp

_ XIN CHÀO _

- Tại đây, với tư cách à người dùng bingbe khá lâu rồi, mình muốn nói rằng: " Bingbe loạn thật rồi :) "

- Cái lồn gì cũng phốt nhau được, mình xin chịu ạ :) Những chuyện bé thì xé ra to rồi chửi nhau loạn xạ cả lên,. Xong lại chỉ vì đăng hình nhiều quá cũng bị phốt, mình đéo hiểu cái logic củ chuối này nó ở đâu ra nữa? Mặc dù không gặp được nhau ngoài đời thì cha mẹ sinh cho chúng ta cái tay để làm gì? Bingbe nó có phần chats riêng để làm gì? Sao không vào nhắn tin riêng rồi hỏi: " Vì sao bạn không đăng hình cùng 1 tus " Hay là chỉ bạn ấy cách đăng ? Chỉ vì muốn thể hiện cái tôi của bản thân mà đăng tus phốt? Đéo hiểu? Tự trọng quá cao đó nhá :)

- Ngồi lại mà suy nghĩ đi, mình không cấm các cậu phốt nhưng phốt những chuyện cần phốt chứ đừng phốt mấy chuyện xàm chó nhá :)

- À còn 1 chuyện nữa, cái từ sân si í tớ hỏi rằng ở bingbe này có ai hiểu cặn kẽ từ này không? Chắc chưa đến 1/10 người trên bingbe hiểu đâu nhỉ? Các cậu dùng từ mà không xét theo trường hợp của nó một chút nào luôn ó :w Mình nghĩ các cậu nên suy nghĩ kĩ từng trường hợp đi rồi mới cmt từ " Sân si " đấy vào nhé :)

- Pp các cậu, chắc cũng có một số người biết tớ nên tớ khỏi phải giới thiệu làm gì nhỉ :)

7
8 tháng 11 2019

nếu bn có thể cho mk kb vs đứa sẽ bj mk phốt mk sẵn sàng nhắn tin riêng

trên tinh thần nhiều người họ cx chẳng muốn lm phiền mn

nhưng nếu nó lm phiền mn

mn sẽ phootss nó

đó lak chuyện đương nhin

và bn cx dag lm j đây

ko pk dag phốt à

8 tháng 11 2019

- Ủa, đây gọi là phốt ạ, chỉ là 1 bài nói về suy nghĩ riêng mà thôi nhé :)

- Mà chẳng lẽ cậu lại tối cổ đến mức như vậy ư? Không biết rằng có gr để làm gì nữa :w chịu luôn á. Mà cậu chỉ cần tìm những gr có bạn í tham gia và nhắn vào đấy, có thẻ bạn đấy sẽ đọc được nếu bạn đấy không đọc được thì những người có quan hệ với bạn đấy sẽ đọc được. Còn chưa biết chừng cậu cũng đã addfr với bạn ấy rồi nhé :)

2 tháng 1 2017

Cắm ống hút vào hút là lấy hết nước ngay mà tay mình không cần phải nghiêng hay cầm vào cốc.

2 tháng 1 2017

LƯU Ý

Các bạn học sinh KHÔNG ĐƯỢC đăng các câu hỏi không liên quan đến Toán, hoặc các bài toán linh tinh gây nhiễu diễn đàn. Online Math có thể áp dụng các biện pháp như trừ điểm, thậm chí khóa vĩnh viễn tài khoản của bạn nếu vi phạm nội quy nhiều lần.

Chuyên mục Giúp tôi giải toán dành cho những bạn gặp bài toán khó hoặc có bài toán hay muốn chia sẻ. Bởi vậy các bạn học sinh chú ý không nên gửi bài linh tinh, không được có các hành vi nhằm gian lận điểm hỏi đáp như tạo câu hỏi và tự trả lời rồi chọn đúng.

Mỗi thành viên được gửi tối đa 5 câu hỏi trong 1 ngày

Các câu hỏi không liên quan đến toán lớp 1 - 9 các bạn có thể gửi lên trang web h.vn để được giải đáp tốt hơn.

Shift+Fact

8 tháng 11 2021

máy tính casio fx- 570es plus ko có phím fact m.n nhé

19 tháng 1 2018

lên google nha bn !

19 tháng 1 2018

a, Không

Ý nghĩa : Chỉ sự phủ định

Đã

Ý nghĩa : Chỉ về quan hệ thời gian

Được 

Ý nghĩa : Chỉ sự kết quả và hướng

Cũng 

Ý nghĩa : Chỉ sự tiếp diễn tương tự

Ở phần a có 3 từ không và ý nghĩa giống nhau bạn nhé

b, Phó từ : rất

Ý nghĩa : .........................

Ý nghĩa bạn tự làm nhé của câu b nhé trong sách ngữ văn ấy

Mình biết page cũng lâu rồi,cũng đọc được nhiều chuyện của mọi người nay mình xin xhia sẽ câu chuyện của mình đến các bạn ,mục đích chỉ là góp vui và cũng để các bạn thận trọng hơn trong việc tiềm kiếm nơi ở của mình.Mình là một người cực nhát gan (kể từ sau vụ nhà trọ) chứ trước đây mình cũng gan lắm hi.tối nào cũng nghe kể chuyên ma và xem phim ma dù đang ở nhà trọ ma...
Đọc tiếp

Mình biết page cũng lâu rồi,cũng đọc được nhiều chuyện của mọi người nay mình xin xhia sẽ câu chuyện của mình đến các bạn ,mục đích chỉ là góp vui và cũng để các bạn thận trọng hơn trong việc tiềm kiếm nơi ở của mình.

Mình là một người cực nhát gan (kể từ sau vụ nhà trọ) chứ trước đây mình cũng gan lắm hi.tối nào cũng nghe kể chuyên ma và xem phim ma dù đang ở nhà trọ ma ám.Nay rảnh rỗi mình xin gửi đến các bạn câu chuyện thật của mình đây là chuyện thật mình đã trải qua mình xin kể lại đúng như vậy không thêm bớt chi tiết hay hư cấu gì cả, các bạn nào ở cần thơ thì mình cho địa chỉ lại kiểm chứng luôn.

📷

Cách đây hơn năm rồi,lúc đấy mình ở trọ học cần thơ thời gian đầu mình ở với bạn bên trần văn hoài hẻm tên gì lâu rồi thì mình cũng không nhớ nữa, cái hèm đó đi đến cuối đường thì hẻm cụt quẹo phải có cái nhà mồ của gia đình chủ nhà trọ, đi thẳng vào thì có dãy nhà trọ dãy nhà trọ này không có cổng xây 2 mặt quay lưng vào nhau nhìn có vẻ vắng vẻ lắm dãy sau thì là dãy mình ở,nhưng vì không tìm được nhà trọ nào khác nên mình đành ở tạm chứ thấy cái đường ra phải đi qua cái nhà mồ là mình cũng ớn ớn rồi nên đi đêm thì mình chỉ đi với bạn thôi chứ không dám đi một mình nhưng cái nhà trọ này thì cũng còn kém xa cái sau này mình chuyển đi (cái này mình sẽ kể sau).cái nhà trọ này mất trộm thì nhiều chứ ma quỷ cũng ít thôi (vì không có cổng mà) không lang mang nữa mình xin đi vào vấn đề chính chuyện là hôm đó nhỏ ở với mình về quê mình ngủ mình đang ngủ thì nghe bước chân đi qua đi lại ngoài cửa vì mình trải chiếu ngủ trước đất phòng để đèn ngủ nên nhìn qua khe thì không thấy bóng người,nhưng bước chân thì càng lúc càng rõ và to (lúc này em hơi lạnh rồi), nằm niệm nam mô a di đà phật! một lát thì thiếp đi luôn.
Sáng dậy rồi cũng quên mất luôn,sau này em và nhỏ bạn không hợp nữa nên chuyển ra ở mình, nó thì qua ở với nhỏ kia, đêm đó vì chưa chuyển đồ đi hết nên ngủ lại đợi mai thì chuyển đi luôn lại một đêm sợ hãi của em, tối đó ngủ sớm nhìn phòng thấy trống trống cũng hơi lạnh rồi .mình đang ngủ thì có cảm giác sợ hải tim đập mạnh cái này mình ngủ cũng hay bị lắm(người ta nói thường bị bóng đè gì đó nhưng đó giờ mình không bị vậy khi nào ngủ mà có biến là ngủ sâu,đang ngủ nhưng thấy được xung quanh như thức vậy trong lòng sợ hải ,tim đập mạnh và cố gắng thức dậy bằng mọi cách) đêm đó đang ngủ thì mình cũng bị vậy cố gắng mở mắt ra thì phải mất 2 – 3 phút gì đó trong khi cố gắng mở mắt thì mình nghe tiếng cười rồi nói gì đó nhưng không rõ lắm tại đang mơ mang hay sau áh.Nhưng thôi em xin tạm biệt nhà trọ này và di cư đến cái nhà trọ khác cơn ác mộng của em cũng bắt đầu kể từ đây và nó ám ảnh mình đến tận bây giờ.
Mình xin kể qua cái nhà trọ này nó tọa lạc ở hẻm 188 đường 3/2 quận ninh kiều các bạn chạy vào hẻm đi khoảng 20m nhìn bên phài có cái cầu đi qua cái cầu ,bên trái có cái nhà nghỉ nhìn xéo một tí là thấy cái nhà trọ ,nhà bà chù o trước có lối đi thẳng vào bên trong nhà trọ này cũng xây 2 mặt đối lưng vào nhau dãy trước quay ra ngoài ,dãy trong thì quay mặt vào nhà bà chù, nhà bà chủ này thì có 2 gian,gian trên thì bà chủ ở,gian dưới thì gia đình con gái bà ngủ,phòng cùa mình thì tách biệt với 2 dãy đó tức là có một lối đi từ cổng vào trong phòng mình o cuối dãy đi đó từ cửa có thề nhìn thẳng ra cổng luôn.
Mình ờ đó khoảng 7-8 tháng gì đó ,àh có một chi tiết nữa mà mình đã bỏ qua có thể nó đã góp phần vào cơn ác mộng của mình sau này là cái cửa sổ mờ ra sau vườn là một chòm mả híc , lúc đầu mình cũng không nghĩ gì cả nhưng sau này mình đã đóng luôn cái cửa sổ đó lại và không bao giờ mở ra thêm một lần nào nữa.
Phòng cũng rộng rãi, lúc mình vào xem phòng thì trong phòng có để 2 cái giường khung sắt lót gỗ phía trên, chỗ rửa chén cũng khá rộng rãi, còn ái nhà tắm thì cũng nhỏ nhìn từ ngoài vào cũng âm u lắm vì quay cửa vào trong mà nên đi vệ sinh lúa nào cũng phải bắt đèn cả ,bà chủ nhà có gắn cái đèn tròn ở cửa màu vàng ấy nhưng mình vì sống một mình nên đi tắm chẳng bao giờ đóng cửa cả không hiểu sau cứ nhìn vào cái nhà tắm là mình đã thấy rờn rợn cả người rồi.mình sống ở đó thời gian đầu thì không thấy gì bất ổn cả,khoảng 3-4 tháng tiếp theo thì bắt đầu có biến.chuyện là vầy tối đó mình cũng như thường ngày online chát chít đã đời thì 10h hơn bắt đầu đi ngủ mình thì khó ngủ lắm nằm thì nằm vậy chứ cũng 11h hơn mới ngủ, đang ngủ thì nghe tiếng rõ cửa mình nghĩ là trộm chắc nó đang thăm dò mình ngủ chưa để biết đường mà làm ăn thôi..Mình ở một mình nên cũng hơi sợ nên dậy ra chốt cửa chặt lại rồi trở vào ngủ,cũng không nghĩ gì nữa.sau đó thì mình cũng quên luôn,Chuyện đó lại tiếp tục tái diễn vào cách đó mấy hôm nhưng lần này mình nằm im để nghe tiếng chân của nó xem có phải vậy không ,nhưng các bác ạ! Mình nghe rõ cửa 3 lần sau đó thì không nghe tiếng chân rời đi ,mình thấy hơi sợ rồi cố gắng trấn an rồi ngủ luôn,sáng dậy mình hỏi cái thằng ở cạnh bên thì nó bảo tối qua nó không nghe gì cả huhu dù đêm nào nó cũng thức rất khuya .Mình đem chuyện này nói lại với bạn trai mình thì anh bảo chuyển trọ đi ,mình thì cái tật làm biếng lại phải lang thang tiềm kiếm rồi chuyển đồ nữa nên mình bảo thôi cũng còn mấy tháng nữa thì ra trường rồi gắng ở chắc cũng không sao đâu,(nếu thời gian có thể quay lại mình sẽ đi ngay và luôn).
Thế là bạn mình bảo tối ngủ thì cài dao ở cửa,vậy là mình làm theo mấy tháng tiếp theo lại binh an mà sống sót nhưng chuyện chỉ thật sự bắt đầu khi mình về nhà thực tập và một tháng sau lên học chuẩn bị cho đợt tốt nghiệp thì mọi chuyện thật tệ. mình lên được 3 ngày thì ngày nào cũng học sáng-chiều –tối nên cũng rất mệt về là ngủ luôn nhưng hôm ấy không hiểu sau mình không ngủ được nằm mãi khoảng 11-12h gì đó quay qua quay lại chợt thấy 2 cái bóng in lên trên tường ngay giường mình nằm luôn mình tưởng minh hoa mắt nên gắng nhìn kĩ lại thì mẹ ơi! Đúng thật rồi một cái bóng hình người đàn ông, một cái bóng hình người đàn bà. Người đàn bà tóc ngắn không dài nha cắt kiều thập niên 80 vây trên vai đuôi thì vảnh ra ngoài, người đàn ông thì không thấy tóc.lúc này mình hoảng thật sự rồi nói trong bụng thôi chết mịa ! gặp rồi!
Với tay định lấy điện thoại điện cứu binh nhưng xui thay cho em nó là điện thoại tối nay giục dưới chân vì bạn em nói điện thoại tối ngủ không được để gần đầu nằm sóng hại não,lúc bạn em noi thì cũng trước đó lâu rồi nhưng mình không làm tự nhiên hôm đó rãnh rỗi sinh nong nỗi, quăng 2 cái điện thoại dưới chân luôn mà cái bóng đó nó đứng ngay công tắc điện ,có cho vàng em cũng chả dám ngồi dậy mà bắt lỡ nó hiện ra hay nắm tay nắm chân là em đứng tim chết tại chổ luôn.cuối cùng thì chỉ còn cách với tay lấy cái mền chùm đầu lại ôi mịa ơi! Lúc trùm cái chăn lại thì nguyên một bóng đen cái bàn tay để lên chăn em,rồi em mở mắt qua nhòm thì một cái bóng đen từ từ bay lên phủ lên cái chăn cũng tức là người em luôn( xin thề có chúa trời chứng dám con mà chém gió cho chó nó cắn chết con) như không tin vào mắt mình nữa em nhìn theo cái bóng đang lướt qua thì…..một cặp mắt đang ở ngoài nhìn chằm chằm vào em ,không hiểu sao em có thể nhìn qua cái chăn mà thấy được chứ! Nhưng em đã thấy và ngay lập tức em đã nhắm mắt luôn thề không mở ra nữa,nhiêu đó đã quá đủ.rồi thì em không dám ngủ luôn cứ nằm như vậy một hồi thì nghe tiếng bước chân đi qua đi lại trên đầu mình, rồi tiếng giấy rơi lộp bộp crying….nằm mãi đến 5-6h sáng gì đó thì em cũng thiếp luôn lúc ấy cũng chắc mình an toàn rồi 6h30 em thay đồ đi học nhìn em lúc ấy cũng khủng hoảng lắm rồi, cũng may vô trường thì hôm ấy không học, em phi xe đến chổ bạn em làm luôn và sau đó là màn tường thuật và 2 đứa đi kiếm nhà trọ ,chuyển ngay và luôn.Lúc về chuyển đồ thì gặp bà chủ nhà em cũng nói với bả mọi chuyện,rồi bả cười và phán một câu còn xanh hơn rau nữa “ vợ c.a mà cũng sợ ma àh” D.M ! lúc ấy em muốn giết người lắm rồi.Rồi bà nói “thôi ở đi mua đồ về cúng thường mùng 2 là bả cúng ah mà hôm nay chưa đến ngày,để mai bả cúng.em sợ bả luôn.2 đứa vô chuyển luôn cái nhà trọ tiếp theo em dừng chân là ở đường 30/4 đối diện đại học cần thơ khu 1 thì phải.nhà trọ này thì có 2 tầng em ở tầng trệt.lại một lần nữa sai lầm, số em nó đen thì phải.em ở tầng trệt phòng cuối cùng, ở cầu thang em thấy bà chủ có dán hình quan âm và phật gì đó vì em ít đi chùa chiền nên cũng không rõ lắm. nhưng có lẽ cái sai lớn nhất của em là lúc dọn đi đã không cúng kiến xin người ta đừng ám mình nên dọn chỗ mới cũng không khá là bao.Vì ám ảnh và sợ hãi nên tối thì em không dám ngủ phải thức mòn mỏi rồi thiếp đi thì thôi,mấy lần như vậy thì lúc tỉnh lại giữa đêm em nhìn quanh không thấy đồ đạc trong phòng đầu cả khỏng 2,3p gì thì thấy lại (không biết có hoa mắt không) ,nhưng hôm đó 11h hơn em nhắm mắt rồi mở ra lúc ấy chưa ngủ nha thì vẫn vậy đồ trong phòng cũng không thấy đâu cả.rồi mọi thứ lại trở lại .nhưng có lẽ đi làm em thật sự sợ hãi là hôm đó đang ngủ trưa thì em ngủ rất sâu như đã nói ở trên trước giờ em không bị bóng đè, ma đè gì cả chỉ là những lúc ngủ sâu thỉnh thoảng lại rất sợ như có cái gì đó nhưng không biết là cái gì ,đang ngủ thì em cũng thấy mình nằm ngủ như vậy nữa sau đó thì có một “người “ mặt bộ đồ trắng tóc rất dài che kín hết mặt đi lại nằm xuống cạnh em ,em cố gắng xoay qua thì không thề được ,lúc này em sợ rồi cố gắng cố gắng mở mắt thì phải hơn 5p mới mở ra được.sợ quá, em lấy điện thoại điện cho bạn em qua bạn em lại ngồi canh cho em ngủ híc.
Rồi có mấy lần em đang soi gương chải đầu thì thấy xẹt ngang có người đứng sau mình nhưng rất nhanh nhìn kĩ đã không thấy gì.ở được 1 tháng hơn thì bà chị qua ở cùng em những ngày an bình giờ mới bắt đầu,tối em đã an tâm mà ngủ.
Vài tuần sau em có đi gội đầu cái tiệm cũng gần nhà trọ củ,nhưng nó nằm phía ngoài này chưa qua cầu, chị chủ hỏi em sao dạo này xanh xao vậy thì em kể chị nghe chuyển đó và nói em dọn đi rồi .Lúc này chị mới nói, lúc trước chị nghe em nói ở đó chị không dám nói vì nói ra sợ em sợ,giờ em đi rồi chị mới dám nói.Chổ em đang ở trước là một cái vườn những năm 199x gì đó,lúc đó có mấy người vào đó tự vẫn cụ thể là thắt cổ chết híc.rồi chổ vườn đó là nơi chôn mồ mả gì gì đó của một gia đình ,sau này thì chủ trước bán lại cho bà chủ hiện tại ,bà ấy mới xây nhà và khu nhà trọ,hôm trước có con nhỏ đó ở giờ nó cũng chuyển đi rồi ,nó có ra nói với chị là tối ngủ thì thấy một người đứng ở đầu giường luôn,chân hỏng đất .Sáng sợ quá dọn đi luôn.Nói đến đây thì em chợt nhớ lại một chuyện là hôm em lên ,qua hôm sau sáng dậy thì thấy 3 phòng cạnh nhau nó chuyển đi một lượt luôn..rồi thấy bà chủ đốt 1 thau lửa để trước cửa mọi phòng ,lúc này em hơi nghi nghi rồi,nhưng nghĩ mình ở hơn tháng nữa chắc không sao nên thôi.
Sẵng đây em cũng kể mọi người nghe chuyện hồi nhỏ em gặp ma luôn,em nhớ hồi em tầm 9-10 tuổi gì đó,thời đó thì nghèo đó ,nhà nào có tivi là cũng khá lắm rồi,em thì mê phim lắm cách nhà em có khoảng đất trống đi hơn 200m thì có nhà bà chị đi chơi cùng có tivi tối em thường qua xem ké lắm hôm đó xem xong thì 9h hơn em về ,lúc đi ngang qua cái cơ quan xéo nhà em ,tự nhiên em nhìn lên bồn nước cơ quan thì thấy một người con gái mặc nguyên bộ đồ trắng,tóc dài lắm che kín mặt,ngồi trên bồn mà chải tóc ,lúc nhỏ cũng không sợ nhiều tại chưa biết nhiều ,em thấy vậy nên chạy về nhà chui vào nằm giữa ba mẹ rồi ngủ luôn.
Ở quê em ngày xưa mỗi khi đến tháng 7 mọi người hay lấy vỏ trái đào tiên đem phơi khô ,rồi khắc hình này hình kia cho trẻ con đeo lắm nói là chống tà ma gì đó,năm nào em cũng đeo cả.Năm đó cũng tháng 7 nhà em nghèo lắm không có điện ,không tivi nên 7h là ba mẹ em ngủ rồi em thì đi chơi hơn 8h cũng về ngủ ,đang nằm chưa ngủ thì em nghe có người gọi cửa sau đó là “ cô ơi! Tôi đói quá cho tôi xin bát cơm” huhu giọng nghe thê lương lắm ,em nằm im không dám nhúc nhích luôn cứ gọi như vậy 3 lần thì em không nghe nữa.Sáng dậy em nói với ba mẹ thì mẹ nói không nghe gì cả bảo em ảo tưởng sức mạnh.Nhưng em thề là em nghe rất rõ luôn.
Rồi có một lần em ngủ thì thấy một người đàn bà ăn mặc rất nghèo ,áo nâu đã sờn màu trông rất khắc khổ tay ẳm 1 đứa nhỏ đen nhẻm cứ đứng nhìn em, em đi ngang qua bà ấy nhưng khi nhìn bà ấy thì gương mặt là một màu đen như không có vậy không thể thấy được mặt muỗi đâu cả.Em mới nói với mẹ mẹ em đi coi thầy thì thầy bảo về cúng kiến sau này thì em ngủ cũng không thấy gì nữa.
Em viết văn không được hay nhớ được gì thì em kể vậy ,xin mọi người đừng ném đá em tội nghiệp.Nếu mọi người ủng hộ hôm nào em sẽ kể tiếp chuyện nơi em ở và chuyện của ba và ông em …em bị đau lưng không ngồi lâu được híc mọi người thông cảm em.

co anh co nhung no ko hien len ☹️ ☝️ ✌️ ✍️ ☘️ ☀️ ☂️ ☔️ ⚡️ ❄️ ☃️ ☄️ ⚓️ ✈️ ☠️ ⌛️ ⌚️ ☎️ ⌨️ ✉️ ✒️ ✏️ ✂️ ⚔️ ⚖️ ⚗️ ⚒️ ⚙️ ❤️ ❣️ ♨️ ♠️ ♣️ ♦️ ♥️ ➡️ ↗️ ☣️ ☢️ ⚠️ ↘️ ↙️ ↖️ ↕️ ↔️ ↩️ ↪️ ⤴️ ⤵️ ⚛️ ✡️ ☸️ ☯️ ✝️ ☦️ ☪️ ☮️ ♈️ ♉️ ♊️ ♋️ ♌️ ♍️ ♎️ ♏️ ♐️ ♑️ ♒️ ♓️ ▶️ ◀️ ⏏️ ⚜️ ♻️ ✔️ ☑️ 〽️ ✖️ ✳️ ✴️ ❇️ ®️ ™️ #️⃣ *️⃣ 0️⃣ 1️⃣ 2️⃣ 3️⃣ 4️⃣ 5️⃣ 6️⃣ 7️⃣ 8️⃣ 9️⃣ Ⓜ️ Ⓜ️ ㊙️ ㊗️ ▪️ ▫️ ◼️ ◽️ ◾️ ⚪️ ⚫️

1
21 tháng 1 2022

Sao thấy level của mình z

 

Chào các bạn điều đầu tiên mình muốn nói là mình k phải nhà văn , cũng k phải biết đc hết chuyện , mình chỉ viết những gì mình biết và đc tận mục sở thị . Ở bài lần trc mình đăng có bạn nói là sao k thế này , sao k thế kia rồi thì cái lọ cái chai . Thực sự mình tụt hết cả cảm xúc luôn đấy, nhưng nhiều bạn cũng khen và nói mình viết tiếp nên hôm nay bỏ qua dư luận nhân ngày chủ...
Đọc tiếp

Chào các bạn điều đầu tiên mình muốn nói là mình k phải nhà văn , cũng k phải biết đc hết chuyện , mình chỉ viết những gì mình biết và đc tận mục sở thị . Ở bài lần trc mình đăng có bạn nói là sao k thế này , sao k thế kia rồi thì cái lọ cái chai . Thực sự mình tụt hết cả cảm xúc luôn đấy, nhưng nhiều bạn cũng khen và nói mình viết tiếp nên hôm nay bỏ qua dư luận nhân ngày chủ nhật đầu của cái tháng cô hồn. Mình chúc tất cả page có ngày cn vui vẻ , đi chơi về muộn xíu để có lỡ gặp ma thì đem lên page kể cho mn nghe ^^z. Mình kể luôn nhé!
Mình xin giới thiệu nghề của mình là lái xe thường có những chuyến xe đi xa vì đường ban ngày đông và 1 phần cũng để tránh các chú công an nên hầu hết ae lái xe đều chạy vào ban đêm , nói chung các con đường to nhỏ ở ngoài bắc thì k có đường nào chưa in lốt xe mình ^^. Chuyện gặp ma quỷ thì cũng k phải ít , nhưng cái lần mình gặp đầu tiên cũng là cái lần mình k bh quên đc, giờ nghĩ lại kể cho các bạn mà thấy sởn gai ốc luôn
Hôm đó mình có đơn hàng chạy từ Ninh Binh ra thành phố Móng cái , xe mình chạy từ 7h tối đến 2h đêm thì gần đến nơi , mình nhớ cái đoạn đường đó là quốc lộ 18 nằm ở xả Hải Đông thuộc địa phận Hải Phòng thì phải. Hôm đây thế nào cái thằng lơ nó lại nghỉ chứ , hàng gấp mà khách giục nên mình chạy 1 mình. Đến cái đoạn này thì đường vắng tanh luôn, bóng đèn thì mờ mờ , đợt đó trời đang se lạnh , ban đêm thì sương bắt đầu phủ xuống rồi. Mà chạy đường dài nên lúc này mình cũng thấy hơi oải , nhìn ráo xung quanh xem có cái quán nào k để vào nghỉ ngơi lấy sức chút chạy tiếp. Đang nhìn ngó thì bỗng ở đâu xuất hiện 2 đứa trẻ con chạy ra làm cái rầm trước xe . Giật bắn cả mình , nghĩ bụng thôi chết cha đụng trúng con ngta rồi. Ngồi trên cabin 1 lúc trấn tĩnh , mình mới xuống xe cầm cái đèn pin xuống rọi thì lạ kỳ k có ai hết. Rọi hết trước sau , rồi gầm xe cũng k thấy gì luôn. Chả lẽ mình mơ đc à ? Đang loay hoay định lên xe vọt đi , thì ôi thần linh ơi có cái tay ở đâu nó chạm vào người mình , cảm giác lạnh buốt từ bàn tay truyền sang người mình. Rồi có tiếng trẻ con nói :
– Chú đụng chúng con rồi nè
Từ từ quay người lại thì , cha mẹ quỷ thần ơi chân mình lúc nó như đeo hàng nghìn tấn sắt đổ bê tông chân chặt dưới đường , người k nhúc nhích đc . Người có cái lông nào thì dựng sạch , cái đứa bé đó hình thù quái dị lắm , phần đầu thì nát bét rồi k nhận dạng được , chân tay thì lủng lẳng quần áo rách rưới . Bạn nào từng xem phim xác sống nó như nào thì đứa bé đó giống vậy đó. Lúc đó tim mình đập còn nghe rõ như tiếng máy nổ, người run còn chẳng được , ú a ú ớ. Đứa bé đó còn phát ra tiếng rên nghe rất man rợ. Ai mà là mình lúc đó thì ngất luôn chứ chẳng chơi , cũng vì mình cứng bóng vía mà cái chuyện thấy người bị xe cán cũng quen nên mình vẫn trụ đc ^^. Nhưng cái người bị nát đầu mà còn nói ch đc thì đây là lần đầu . Đang trôn chân đợi hồn nhập vào xác thì ở đâu có con bé chạc 7, 8 tuổi đang lóp ngóp bò từ gầm xe ra . Mà mình nhớ lúc trc mình rọi thì k thấy j hết. Con bé thì mặt mày trắng bệnh tay phải bị nát bét . 2 chân cũng vậy. Cứ nằm lết lét dưới đường rồi tiến về phía mình. Miệng cứ nhoẻn miệng cười , ông bà ông vải mình lúc đó mặt cắt k còn giọt máu nào luôn . Mồ hôi vã ra như tắm, mà cũng lạ thật k hiểu lúc đó sức mạnh phi thường nào mà mình có thể nhảy lên đc cabin đóng cửa cái rầm. Cố nổ máy mà k hiểu xe dở chứng k sao nổ được, 2 đứa kia thì lúa này đang đứng trước mũi xe tay cứ vẫy mình, cười 1 cách kinh khủng man rợ. Người mình run như cầy sấy , may sao lúc đó xe nổ đc máy lấy hết sức bình sinh nhấn ga lao thẳng vào 2 đứa , cái cảm giác tông trúng
vào như lúc đầu luôn. Nhìn qua gương chiếu hậu mình thấy 2 đứa bé đó vẫn loi ngoi bò rồi đứng dậy , tiếng cười man rợ vẫn văng văng như đeo đuổi mình. Chạy 1 mạch đến nơi là 4h sáng , ngồi uống cốc nước xong. Mình quyết quay xe về luôn 1 phần vì nóng ruột phần thì cũng hơi sợ.
Khi về mình cố đi chậm qua cái đoạn đó để xem có gì k? Mình cũng sợ là đụng phải người nên run lắm. Mà sao lúc này là 6h30 sáng đoạn đường này lạo trở nên tấp nập sầm uất , bắt đầu lộ ra mấy quán ăn , và quán nước ở 2 bên đường . Mình tấp vội vào quán đối diện cái đoạn hqua mình đụng chúng 2 đứa bé , lúc này chỗ đó lại xuất hiện có 2 cái miếu nhỏ ở mép đường. Vào quán gọi tô phở ngồi nhâm nhi chén rượu. Được 1 lúc thì bà chủ quán lại gần kéo ghế sát mình rồi hỏi :
– Đêm qua chú có đi qua đây đúng k?
Mình giả bộ hỏi vặn lại:
– E vừa chạy trên Móng Cái xuống có ch j k chị?
Bà chủ quán hỏi tiếp :
– tại đêm qua tôi thấy có cái xe giống xe chú đỗ ở bên kia đường, tôi lại nghĩ là chú.
Nghĩ bà chủ biết ch j đó nên mình cũng nói thẳng luôn:
– À vâng đêm qua e có đỗ lại ở đây chị ạ
– Thế chú cũng thấy cái đó hả?-chị hỏi
Giật mình hỏi lại chị :- ý chị là????
– Thì…. m..a.. chứ j nữa .- chị chủ quán nói với giọng run run có vẻ lo sợ điều gì đó
Lúc này như hiểu ra vẫn đề tôi biết ch biết câu ch về 2 đứa bé kia nên cũng ngồi kể lại đầu đuôi cho chị nghe . Nghe xong chị chủ quán mới nói :
– Đêm qua tôi ở trên tầng nhìn xuống thấy xe chú đậu ở đó , còn chú thì đứng như người mất hồn vậy. Tôi biết chú bị nó trêu nên k dám lại giúp chú.
Rồi chị kể lại cách đây 4 năm. Đúng cái chỗ đó có 2 đứa bé là con của 2 vợ chồng nhà bên mép đường kia , vừa nói chị vừa chỉ về căn nhà đối diện , giờ là 1 cửa hàng tạp hoá. 2 vợ chồng ấy người nơi khác đến , có 2 đứa con 1 trai 1 gái . Chị vừa nói đến đây thì tôi giật mình :
– Đúng rồi đêm qua e gặp cũng 1 đứa bé trai 1 bé gái đó chị
Chị kể tiếp , hôm đó cái ngày định mệnh bình thường thì bố mẹ nó k cho ra đường đâu. K hiểu hôm đó rui rủi làm sao mà 2 đứa chạy ra ngoài chơi rồi bị xe tông . Thảm khốc lắm , do đau buồn quá nên người vợ treo cổ tự tử còn người chồng sau đó cũng bán căn nhà rồi đi đâu k rõ. Từ đó đến nay đang yên ổn , thì dạo gần đây bỗng 2 đứa nó hiện về phá làng phá xóm . Không cho ai làm ăn , mấy nhà cũng mời thầy về xem thì biết do 2 đứa chết oan mà giờ k chịu đầu thai nên hồn cứ luẩn quẩn ở đây. Chúng tôi cũng lập miếu thờ rồi mà nó phá quá . Ngày trước ban đêm cánh lái xe đậu ở đây vào ăn đêm nhiều lắm. Mà từ khi bị 2 đứa phá thì ai cũng sợ chả dám đậu nữa. Còn người ở đây thì đêm nào nó cũng qua đập cửa ầm ầm, rồi khóc lóc hỏi ba mẹ nó đâu. Nhất là cái nhà cũ của nó, đến đời này là đời chủ thứ 5 rồi chú ạ. Chắc cao vía nên cũng trụ đc ở đây. Vừa nói chị vừa lắc đầu. Tôi gặp 2 đứa lần đầu vào cái đêm cách đây 3 tháng . Chị rít 1 hơi thuốc rồi kể tiếp
– Hôm đó trời mưa lâm thâm , mới có 11h đêm mà quán tự nhiên vắng khách, nên tôi định bụng đóng cửa đi ngủ sớm. Vừa kéo cửa định bước vào trog thì thấy bên ngoài có ai gọi cửa , tôi quay trở ra mở, ngó đâu ra thì k thấy ai . Nghĩ mình nghe nhầm nên tôi đóng lại rồi đi vào. Vừa vào nhà thì lại có tiếng đập cửa , tưởng đứa nào trêu tôi cầm gậy ra chửi . Nhưng lạ kì vẫn k có ai cả. Tôi định quay vào nhà lấy giấy đốt vía thì vừa quay mặt lại . Ôi trời đất cha sinh mẹ đẻ đến giờ điều kinh khủng nhất đối với tôi là gặp 2 đứa bé đó. Người máu me be bét , chỗ thì con chỗ thì mất khủng khiếp lắm chú à, 2 tay cứ xoè ra như xin cái j đó, miệng thì cười . Sợ quá tôi ngất lịm đi. Chồng tôi tưởng tôi trúng gió nên ra đỡ tôi vào phòng , sáng hôm sau tôi đem chuyện kể với mấy nhà hàng xóm thì mới biết nó cũng trêu mấy nhà rồi nên chúng tôi bàn nhau làm cơm cúng rồi lập miếu thờ cho 2 đứa nó. Ấy thế mà thỉnh thoảng nó vẫn hiện về phá đấy chú à.
Kể xong thì chị khuyên tôi là nên làm cơm cúng nó để nó đỡ phá , lúc này tôi cũng thấy hơi sợ nhưng nghĩ mình có làm j nó đâu, mà nó cũng biết mình là ai mà ám. Nghĩ vậy mình giả tiền rồi đứng dậy ra xe đi về. Quả đúng như lời chị chủ quán nói trên đường về xe mình lúc nổ lốp , lúc thì k nổ đc máy , hỏng hết cái này rồi đến cái khác.
Lúc này thì mình biết là do 2 đứa bé kia gây ra nên ngay hôm sau mình sắm lễ lộc đến nhờ chị chủ quán cũng giùm cho 2 đứa . Cũng từ đó đến này mình k đi lại tuyến đường đó nữa nên chưa thấy hiện tượng gì?
Hôm nay mình kể ch này vì mấy hôm nữa mình có chuyến hàng chạy lên Móng Cái cũng đi qua đường đó. Nếu có gặp nữa thì mình kể tiếp cho các bạn nghe

0
30 tháng 9 2021

https://www.youtube.com/channel/UCrvbojLGIWZot6_JUWWoMuw
đắng kí giúp mình

16 tháng 11 2021
Xác minh và tìm hiểu vấn đề (Nếu đang thực hiện các quy trình này một cách có chủ ý, bạn có thể bỏ qua bước này.)Khắc phục vấn đềYêu cầu xem xét lạiXác minh rằng trang của bạn không còn kích hoạt cảnh báo nữa
Chào mọi người, mình là Ngọa, từng theo dõi trang truyện này khá lâu và đọc các tác phẩm cũng khá nhiều rồi! Hôm nay mình xin mạo muội viết 1 truyện ma có thật đã từng xảy ra với mình khi đi học quân sự, nó không phải muốn là tin được, tùy vào suy nghĩ của từng người thôi.Tốt nghiệp THPT với cái bằng khá, mình bắt đầu ôn thi kì thi THPT Quốc gia, mới năm ngoái thôi… Và sau bao nhiêu...
Đọc tiếp

Chào mọi người, mình là Ngọa, từng theo dõi trang truyện này khá lâu và đọc các tác phẩm cũng khá nhiều rồi! Hôm nay mình xin mạo muội viết 1 truyện ma có thật đã từng xảy ra với mình khi đi học quân sự, nó không phải muốn là tin được, tùy vào suy nghĩ của từng người thôi.
Tốt nghiệp THPT với cái bằng khá, mình bắt đầu ôn thi kì thi THPT Quốc gia, mới năm ngoái thôi… Và sau bao nhiêu ngày hồi hộp chờ điểm, mình đã có số điểm bất ngờ, cũng thấp thôi!^^ Bố mình hướng mình nộp hồ sơ vào trườngn sĩ quan không quân, nhưng mình đã lựa chọn 1 con đường khác:”kiến trúc”…. Nhưng đời chẳng bao giờ như mơ, mình không vào được ngành mình ưa thích “thiết kế nội thất” do không có thời gian học vẽ, đành chuyển sang ngành xây dựng, cái ngành dễ vào, đông dân và cũng khó ra nhất trường.( H nghĩ lại chỉ muốn khóc vì quyết định sai lầm khi không vào quân sự T.T) Sau 1 tuần học chính trị, bọn mình được đưa đến trại… à nhầm!… Trung tâm giáo dục QPML nhé!… grin emoticon Học QS 1 tháng đó có khổ không? Có vất vả không?… Ờ thì học quân sự cũng có cái vui của nó, mới đầu tuy cũng mệt thật, vất vả thật, nhưng khi đã quen với cuộc sống trong đó, bạn sẽ cảm thấy như mình đang được đi nghỉ dưỡng… colonthree emoticon Kỉ niệm thì cũng nhiều lắm. Như 1 lần cả phòng suýt bị bò quanh bãi rác vì kháng lệnh thầy, hay 12 mạng trốn cả trung đội lên ăn trước,..vvv..vv…Nhưng thôi, mình không vòng vo nữa, đi vào vấn đề chính nhé! pacman emoticon
T2 17:29
Lần đó là tuân thứ 3 của đợt học quân sự, đến phiên trung đội mình trực, mà có được trực ban ngày đâu, con trai toàn trực đêm,… squint emoticon Mình vs thằng bạn được phân công trực ca từ 1h30- 3h30… Vâng! Bắp tay đeo băng đỏ trực,mặc quân phục, cổ đeo 1 cái còi, tay cầm dùi cui, bàn thì la liệt bánh trái và nước ngọt… Sướng ư??? Ừ sướng, khi mà phải trực sau khu nhà nghỉ giáo viên, cạnh đó là mấy bụi cây đầy muỗi, trời lại còn mưa lâm thâm nữa chứ! T.T Thường thì 5-10p tụi mình sẽ chia nhau đi kiểm tra 1 vòng qua các dãy phòng xem còn phòng nào sáng không? Có mất trật tự không? Hay phòng nào mở cửa và mấy thánh khác chuồn ra hện hò, tâm sự… pacman emoticon Nếu túm được thì lần đầu chỉ nhắc hoy, lần sau là báo cáo với thầy để…trị! squint emoticon Nhìn đồng hồ, xách mông đứng dậy:
– Ê H! Đến giờ đi tuần rồi… Mày vs tao chia ra tuần nhé, tý nữa quay lại!
– Mày đi 1 mình đi, tao sợ….
– WTF??? Thanh niên 19 tuổi đầu rồi… Có mỗi cái việc đi tuần 1 vòng thôi rồi về, sợ cái gì…?
– Maaa…. T nghe bọn nó nói ở đây giờ này lắm ma lắm! _ Nó vừa nói vừa cúi mặt xuống bàn.
– Mịa thằng cờ hó chết nhát, mày nói thế thì mày ra đây trực làm cc gì… Thôi thì về mà ngủ cho khỏe nhá!
– T sợ thật mà! Hay mày cứ đi 1 mình đi… T ở đây trông cho….
Mình kéo nó, năn nỉ nó đứng dậy mà đi tuần không thầy mà biết có 1 đứa không đi tuần thì… Nó chụp luôn cái phone vào tai… squint emoticon
– Thôi đi nào ông tướng, đi vs tao, 2 thằng đi, thì mày sẽ đỡ sợ hơn,…_ vừa nói vừa kéo taY nó đi.
– Bỏ tao ra, đã nói là không đi rồi…._ Nó điên tiết quát lớn! Tiếng quát vang dội vào các dãy hành lang dài hun hút rồi bật trở ra vang vọng toàn bộ cái sân trường tĩnh mịch không 1 tiếng dế kêu…
Ầmmmm…. Cánh cửa sau lưng 2 đứa dộng ra với sức công phá ngang đại bác. Thầy Nam “Thần” ló mặt ra, sở dĩ bọn mình gọi thày như thế vì cái uy của thầy rất ghê… Thầy mà điên tiết khè khè thì chuẩn bị sẵn tin thần đi là vừa Biểu tượng cảm xúc squint . Mặt thầy đỏ như chưa bao giờ được đỏ, thầy quát lớn:
– Các anh tính làm cái trò gì vậy? Trực đêm hay đánh nhau hả???
– Thầy.. thưa thầy…. _lí nha lí nhí! Biểu tượng cảm xúc squint
– Thích đánh nhau lắm chứ gì??? Được, 2 anh theo tôi.
Thầy gườm gườm, đất dưới chân mình như lún cả rồi. Biểu tượng cảm xúc squint Kết cục là 2 đứa phải trườn trên cái sân suốt 100m và trườn lại, trời thì mưa, trườn xong quân áo ướt nhẹp, lấm lem bùn đất, bẩn không thể tả nổi. Lần này thì giận nhau, quá giận luôn ấy. Nó lại đeo phone quay mặt đi hướng khác. Thôi thì bố kệ mày, thích thì ngồi đấy 1 mình con ạ! Bố đi tuần. Thế là 1 mình 1 dùi cui, đi dọc qua các hành lang, phòng nào còn ồn, còn sáng sáng cái điện thoại thì gõ dùi cui kèm theo lời nhắc nhở,… Hôm nay trời mát nên phòng nào phòng nấy im lặng kinh, cho đến khi mình dừng lại trước cửa phòng 404, có ánh sáng cuả điện thoại, mình ghé mắt vào ô cửa kính quan sát, căn phòng tối om, chắc mình nhìn nhầm. Vừa đi được 1 bước, lại là cái ánh sáng đó hắt ra, lần này, mình áp mặt thật nhanh vào ô cửa kính. Ở cuối căn phòng, trên chiếc giường, 1 gã đang nằm quay lưng vào tường bấm bấm, đoán biết đươc có người đang nhìn trộm, hắn từ từ quay mặt ra, chưa kịp nhìn rõ mặt mũi hắn thế nào hắn đã chiếu luôn cái đèn flah và ô cửa kính, ánh sáng làm mình chói mắt bật ra. Gõ cái dùi cui vào cửa:
– Đề nghị bạn gì đó trong phòng nghiêm túc tý nhé, ngủ đi, thầy phát iện là không hay đâu.!
Cộc…côc…côc… 3 tiếng gõ cửa đáp trả lại như thách thức.
– Đùa nhau à? _ Mình bắt đầu thấy bực rồi. Biểu tượng cảm xúc squint
Cộc côc cộc… liên tục là những tiếng gõ cửa vang lên trêu người.
– Phen này mày chết nhá con!
Bật đèn flah từ cái cục gạch E65, mình rọi vào phòng qua ô cửa kính đó xem thằng cờ hó đó muốn gì… Những gì mình thấy trong căn phòng khiến mình chuyển dần thái độ từ ngạc nhiên thành nghi vẫn và run sợ: Căn phòng phủ 1 lớp bụi dày như chưa từng được quét dọn, chỉ có duy nhất 1 cái giường đơn và 1 cái tủ gỗ dựng cạnh đó, mạng nhện thì cũng giăng ra nhiều thôi rồi. Vậy?? Cái thằng hồi nãy đâu??? Nó đi đâu mất rồi??? Chằng lẽ cái tin từ những trung đội trước rằng trong cái ngôi trường này vào ban đêm có ma là sự thật??? Ngó xuống cái ổ khóa, nó được khóa từ bên ngoài với 1 cái xích sắt lớn, đây chính là căn phòng cám mà mọi người trong trại vẫn hay nói tới. Không lẽ cái thằng kia là,..là…??? Đang miên man suy nghĩ thì bộp, 1 cái gì đó lạnh ngắt đập vào vai. Giật mình, hồn vía bay đâu mất. Trước mặt mình là 1 gã trạc tuổi, mái tóc mái của hắn rũ xuống làm mình không thấy rõ mắt hắn,mặt hắn gầy, chỉ được cái da trắng, trắng toát, người đang như hoa đá thì hắn hỏi 1 câu:
– Chú em làm gì ở đây vậy??? Tính đi ăn trộm à????
– Bạn là ai….?
– Phải gọi là anh? Anh hơn chú 3 tuổi đấy! A năm nay mới thi đậu vào trường này mà…_ lúc này người như có sức sống trở lại rồi.
– À vâng! Chính e phải hỏi a câu này mới đúng đấy??? Hôm nay đến phiên bọn e trực đêm??? A sao không ngủ mà lại lang thang bên ngoài giờ này??? Bị bắt là cả trung đội phải chịu trách nhiệm đấy???
– A ngủ không được, ra ngoài đốt tý thuốc thư giãn. Mà đốt hết mất rồi! Chú còn thuốc không???_ Hắn giơ cái bao thuốc ra vò vò…
– E không có thuốc và cũng không thích thuốc! Mùi thuốc làm e đau đầu.
– Thế à…._ Hắn tựa lưng vào tường nhìn mình chằm chằm.
– À anh ơi… Có chuyện gì lạ lắm! Hồi nãy e…_ và mình bắt đầu kể lại những gì mình chứng kiến từ nãy đến giờ.
– Thằng đó chết rồi??? Nó chết vì tình, chỉ với 1 lưỡi dao cắm sâu vào ngực, nó chết không thể siêu thoát….
– Làm..làm… sao mà anh biết1???
– Vì chính tao giết nó mà!!!_ Hắn ghé sát khuôn mặt lại gàn mặt mình, lúc này mình mới có thể quan sát kĩ khuôn mặt của hắn, và càng giật mình kinh hãi hơn khi mắt hắn chỉ là 1 màu đen kịt, mặt hắn bắt đầu nhễu rữa ra, một mùi hôi thối, tanh tưởi của xác chết bốc lên nồng nặc. Nghéooooooooooooooooooo….. Tiếng mèo kêu man dại trong màn đêm khiến mình quay đầu lại. 1 con mèo trắng, đôi mắt sáng rực trong màn đêm đang lao về phía mình, nó chồm lên cái bóng ma. Mùi hôi thối lập tức biến mất, cái bóng ma kia cũng không còn nữa. Mình chả quan tâm đến mọi thứ, kể cả việc tuần tra xem các phòng còn lại như thế nào, nhìn thẳng về phía trước, cắm đầu cắm cô chạy 1 mạch về bàn trực, thằng H đã nằm gục trên bàn rồi.
– H, H dậy đi mày, dậy,…_ Mình lay nó, cái mặt nó quay sang lúc này mình mới để ý kĩ là bọt mép nó trào cả ra rôi. Lấy nguyên chai nước ngọt dội thẳng mặt nó. Nó lơ mơ tỉnh dậy cuống quýt bấu lấy mình run run,…
– Hồi nãy có 1 anh đi qua đây! Anh ấy xin thuốc… Sau đó tao không biết gì nữa! @@@
Thế là 2 thằng đành ngồi vậy quan sát xung quanh cho đén khi hết phiên trực mới về,… Mệt mỏi vô cùng, sáng hôm sau cả trung đội thằng nào thằng nấy ngồi học trong trạng thái gật gà gật gù, thầy hỏi gì cũng gật gật, tay thì hí hoáy ghi ghi ghi chép chép mà có ghi được chữ nào đâu, vẽ bậy thì nhiều hơn,… Tệ hơn là trong những giấc ngủ gật mình vẫn thấy khuôn mắt man rợ đó, căn phòng đó, cái bóng ma cầm điện thoại đó xoay cái đầu 180 độ về phí mình, nhăn răng ra cười, 1 khuôn mặt giống mình y đúc. Ngủ trưa cũng không yên, toàn bị kéo cổ áo dậy rồi giộng mạnh xuống giường, bạn bè thằng nào thằng nấy ngủ say như chết chả thấy mẹ gì, khi mà mình thì đang bị đè. Về sau kêt thúc đợt học quân sự, mình có đem chuyên này kể với mẹ. Đi xem bói về, mẹ bảo may mà có ông ngoại cứu mình không mình chết chắc rồi. Thì ra cái con mèo trắng kia là ông ngoại, ông mất trước khi mình đươc sinh ra được 7 năm nhưng ông hay về báo mộng cho con gái của mình, mẹ mình là đứa con gái mà ông thuơg yêu nhất trong 6 đứa con, tuy mình chỉ là cháu ruột, nhưng ông rất yêu quý mình như cháu ruột vì mình rất ngoan! Thật sự cảm ơn ngoại rất nhiều.(Giờ này viết lại còn thấy sợ -_-)

0