K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

21 tháng 2 2022

bị ăn đòn

21 tháng 2 2022

bị phân biệt 

Nhanh thật, mới đó thôi mà đã qua rồi! Mình xin chúc toàn thể đại gia đình hoc24 có một cái Tết thật đầm ấm, hạnh phúc và tràn đầy tình yêu thương cùng gia đình và người thân nha!!!- Năm qua, chúng ta đã phải trải qua khá là nhiều gian nan, khó khăn và đã vất vả rồi, đúng không nào? Mọi người cảm nhận thế nào trong những gì đã qua nè? Còn gì để hối tiếc không? Chúng ta sắp bước qua một năm mới, tràn đầy...
Đọc tiếp

Nhanh thật, mới đó thôi mà đã qua rồi! Mình xin chúc toàn thể đại gia đình hoc24 có một cái Tết thật đầm ấm, hạnh phúc và tràn đầy tình yêu thương cùng gia đình và người thân nha!!!

- Năm qua, chúng ta đã phải trải qua khá là nhiều gian nan, khó khăn và đã vất vả rồi, đúng không nào? Mọi người cảm nhận thế nào trong những gì đã qua nè? Còn gì để hối tiếc không? Chúng ta sắp bước qua một năm mới, tràn đầy nhiệt huyết và yêu thương! Riêng mình, mình cảm nhận được rằng, năm qua (2022), là một khoảng thời gian để mình sửa đổi bản thân, cảm nhận, trải nghiệm bên ngoài và nhận ra được ý nghĩa của cuộc sống. Nếu không phiền, mọi người cùng lắng nghe câu chuyện của mình nhé!

- Vào năm trước kia (2021), khi vẫn còn học Online (do ảnh hưởng từ dịch bệnh Covid), mình vẫn chỉ là một cậu học sinh bình thường. Không điểm nhấn, không nổi bật, không cảm xúc dường như là những đặc điểm quen thuộc của mình với các bạn trong lớp. Lúc ấy, dường như mình rất ít bạn bè, ít giao lưu, ít hòa nhập với mọi người trong tập thể, nên dường như mình rất ít được biết đến. Khi đấy, lúc nào mình cũng chỉ nghĩ "Cuộc sống này đúng là một thế giới hoang tàn, chán nản". Một phần cũng do ông cố mình vừa mới mất. Ông là người duy nhất hiểu được mình, yêu thương mình, nuông chiều mình và hết mực dạy dỗ mình những điều hay ý đẹp trong cuộc sống, thế mà giờ ông lại ra đi. Mình rất buồn, và chán nản, chẳng thèm để ý tới mọi việc xung quanh. Lúc đấy, trong đầu mình tràn ngập những ý nghĩ tiêu cực. Mình nghĩ chắc đấy là ngày tận thế của mình. Nhưng đâu ai ngờ được, cuộc gặp gỡ với một người bạn trong lớp, lại là nguồn động lực cho mình vượt qua khó khăn, trở lại với con người trước kia của mình.

- Cậu ấy từng là lớp trưởng cũ của mình, rất hiền, và học rất giỏi. Cậu ấy rất sôi nổi, rất nhiều điểm nhấn nổi bật, và lúc nào cũng rất nhiệt huyết với tất cả mọi người. Ai trong lớp cũng rất quý cậu ấy. So với mình, cậu ấy hơn tôi rất nhiều điều. Mình cũng không nghĩ rằng mình có thể làm quen được với cậu ấy, nên mình cũng chỉ biết lắng nghe theo mọi người. Nhưng sau đó một thời gian ngắn, cô giáo chủ nhiệm giao cho mình chức Tổ Trưởng để quản lý mọi người. Mình thực sự rất bất ngờ. Lúc ấy, mình định từ chối nhiệm vụ này, nhưng do nhìn thấy cô giáo rất cố gắng để sắp xếp lớp ổn định hơn, mình đành im lặng nhận nhiệm vụ được dao. Và đương nhiên là mỗi sáng, nhiệm vụ của mình là điểm danh các bạn trong tổ, và báo cáo lại cho lớp trưởng. Từ đấy, mình và cậu ấy bắt đầu làm quen. Trong những thời gian đầu, mình cũng xem cậu ta như những người bạn bình thường. Mình ứng xử với cậu ta theo đúng cách của mình, khá nhạt nhẽo, nhưng cậu ta vẫn vui tươi, bắt chuyện với mình một cách khá là tự nhiên. Dần dần, mình cũng thân với cậu ta hơn, hiểu cậu ta hơn, và chia sẻ những chuyện trong lớp cùng với cậu ta. Và cậu ta cũng vậy, bọn mình rất sôi nổi, luôn vui vẻ, và hoạt động nhiệt huyết hơn trong lớp. Khi biết được chuyện của mình, cậu ta cũng rất thông cảm với mình, chia buồn cùng mình, và động viên mình nhiều hơn. Mình cũng không biết từ thời gian nào, mà cậu ta dần dần, đưa mình ra khỏi bóng tối, chiếu sáng con đường học tập cho mình, dẫn dắt mình rất nhiều. Những lúc tuyệt vọng, cậu ta luôn nói với mình một câu: " Không sao đâu, thất bại là mẹ thành công, phải có thất bại mới tạo nên thành công được chứ! Cậu không được bỏ cuộc đâu nhé! Mình tin là cậu sẽ làm được, cùng tiến lên nào!". Mọi khó khăn bên cạnh mình và cậu ta, cậu ta không bao giờ tuyệt vọng, mà ngược lại còn vui vẻ làm lại từ đầu. Mình rất đỗi khâm phục cậu ấy, luôn cố gắng gặt hái những điều tốt từ cậu ấy, cùng cậu ấy tạo dựng mọi thứ thật tốt, để tạo thành những sản phẩm mà cả 2 đứa mình nghĩ ra.Bọn mình không bao giờ thất vọng trước khó khăn, luôn đứng dậy và làm lại tất cả, dù cho nó có bị lỗi quá nhiều, dù cho nó có chưa tốt bao nhiêu, tất cả đều được chỉnh sửa dưới sự nhiệt huyết mạnh mẽ của bọn mình. Dần dần sau đó, mình cũng trở thành một người tràn đầy nhiệt huyết, luôn vui vẻ và yêu đời giống như cậu ta vậy! Mình rất vui khi sống cùng cảm giác đó, mình được các thầy cô giáo khen ngợi, được các bạn trong lớp quý mến, y như là một bản sao của cậu ta vậy! Thật sự, cậu ta là người mà mình mang ơn rất nhiều, chỉ một câu nói của cậu ta, mà đã thay đổi tất cả mọi thứ trong cuộc đời mình

- Thời gian cứ trôi, trôi mãi, và cuối cùng cũng tới ngày tổng kết. Dù không được tốt cho lắm, nhưng mình và cậu ấy đã cùng cố gắng hết sức, mình thật sự rất tự hào về ngày đó!- Mặc dù tới năm nay, cậu ấy đã chuyển đi, nhưng trong mình, cậu ta vẫn ở đây, ở mãi trong trái tim mình, soi sáng con đường tương lai, cùng mình tiếp tục bước đi, mình luôn nghĩ, cậu ta vẫn luôn dõi theo mình. Mình rất biết ơn năm vừa qua, nó chính là khoảng thời gian quý giá để mình sửa đổi, thay đổi suy nghĩ về cuộc sống, tiếp tục quãng đường còn lại phía trước cho tới cùng. Thật sự, mình rất cảm ơn cậu ta, cảm ơn thời gian vừa qua, biết ơn tất cả! Mình mong rằng, mọi người trong cộng đồng Hoc24 yêu quý này, nếu còn gì hối tiếc trong thời gian vừa qua, hãy đừng suy nghĩ nhiều về nó, và tận hưởng những thời gian quý giá trong đời mình. Sống vì ước mơ của chúng ta, đời vẫn còn dài, đừng bỏ cuộc chỉ vì một chút đau thương, khó khăn trong cuộc sống nhé! 

Hôm nay, VDNam mình (Kurouba Ryousuke) và một người bạn nữa cùng với mình (NA), xin chúc các Thầy Cô, các Anh Chị CTV, CTVVIP, và các bạn thân mến trong cộng đồng Hoc24 này, một cái tết thật sum vầy, vui vẻ, tràn đầy yêu thương cùng gia đình, và hãy cố gắng sống hết mình trong năm tiếp theo!!! Happy New Year!!! 

2

*(Gợi ý một chút về người bạn của mình nè:): tên của chị ấy có ý nghĩa với một Bầu trời xanh, vẻ đẹp hiển nhiên!!)*

- Em xin chúc mọi người ở cộng đồng Hoc24 có một cái tết thật đầm ấm, sum vầy, vui vẻ và được đoàn tụ bên gia đình!!!!!

- Năm nay là năm đầu tiên, mà em được đón tết cùng Hoc24! Em rất háo hức và hồi hộp tới giây phút này, thật đẹp biết bao!

22 tháng 1 2023

Cảm ơn bạn rất rất nhiều. Chúc bạn một năm mới vui vẻ, có một cái tết đầm ấm bên gia đình đồng thời chúc bạn ngày càng học giỏi hơn nè

19 tháng 10 2021

Của bạn đây nha ❤

Trong văn bản “Bức tranh của em gái tôi” của Tạ Duy Anh, em cảm thấy rất ấn tượng trước tâm trạng của nhân vật người anh. Lúc đầu, cả nhà ai cũng vui mừng trước tài năng của Kiều Phương nhưng trừ người anh. Cậu cảm thấy mặc cảm, thấy mình bất tài, đôi khi cậu còn muốn khóc thầm. Chỉ cần một lỗi nhỏ ở người em cũng đủ để cậu nổi nống, khó chịu. Lúc bấy giờ, chỉ có những cảm giác khó chịu, ghen ghét trong người anh trai. Tuy vậy nhưng cậu vẫn quan tâm đến em, lén xem tranh của em, lặng lẽ thở dài. Nhưng khi Mèo ôm cổ muốn cùng cậu đi nhận giải, cậu còn đẩy em gái ra. Nhưng khi nhìn thấy bức tranh đạt giải nhất của em gái, cậu ngỡ ngàng, sau đó là hãnh diện, rồi cuối cùng là xấu hổ. Cậu ngỡ ngàng vì người em gái mà cậu đã ghen ghét, đố kị lại vẽ cậu, cậu hãnh diện vì bức tranh đó đã đạt giải nhất. Còn cậu đã xấu hổ vì Mèo vẽ cậu đẹp quá, cậu thì không được đẹp như trong tranh. Người anh chính là hiện thân của sự đố kị, ghen ghét. Nhưng cậu cũng đã biết nhận ra lỗi lầm của mình và thấy được tình cảm nhân hậu, trong sáng của Kiều Phương.

NG
15 tháng 8 2023

Bố và mẹ em cãi nhau vì hôm qua bố đi nhậu 1 giờ sáng mới về.

18 tháng 2 2018

chuyện nhà bạn làm sao mình biết được

18 tháng 2 2018

Ba là cây nên vàng, mẹ là cây nến xanh, con là cây nến hồng, ba ngọn nến lung linh……. Những bài hát về gia đình lại vang lên mang trong em những cảm xúc thật là kì là. Nay phải đi học ở cách xa nhà, em mới càng cảm nhận được, ở cùng với cha mẹ của mình có những điều đáng quý như thế nào.

Hôm nay là ngày cuối tuần được nghỉ, em lại xách cặp để trở về cạnh cha, cạnh mẹ và người em trai thân thiết của mình. Ăn cơm xong, cả nhà đã cùng nhau quây quần bên bàn nước buổi tối.
Gia đình em có bốn thành viên: cha mẹ, em và em trai của em. Cha mẹ của em là những con người hết sức tâm ly, lúc nào cũng yêu thương và lo lắng, chăm sóc cho em. Có những khi, em không ngoan nhưng mẹ chẳng bao giờ đánh em mà chỉ bảo cho em những điều hay, lẽ phải. điều đó làm cho em lại càng phải cố gắng thật nhiều để không phụ công ơn của cha mẹ.

Buổi chiều, em cùng mẹ nấu cơm. Những mớ rau ngon lành được mẹ mua, lựa chọn một cách dễ dàng. Điều đó đã làm cho bữa cơm được chuẩn bị dễ dàng hơn. Lúc hai mẹ con nấu cơm thì bố và em trai của em đang cùng nhau chơi đá bóng trong vườn. trong bếp, là tiếng nói chuyện thủ thỉ của mẹ và em. Mẹ hỏi chuyện học hành, bài vở cho tới những chuyện bạn bè của những lứa tuổi mới lớn. những điều sâu kín ấy, em thường kể cho mẹ biết vì trong lòng em, mẹ không chỉ là mẹ, mẹ còn là người bạn, người chị luôn cho em những lời khuyên vào những lúc quan trọng nhất. trong bếp là thế, còn bên ngoài thì tiếng cười nói của bố và em trai vô cùng rôm rả. Tiếng nói chuyện vang vọng khắp cả khoảng sân nhỏ. Bố và em trai đang nhạn mình là những đội bóng của nước ngoài rồi cùng nhau thi đấu. những hình ảnh đo như hòa vào cùng với buổi chiều của cả gia đình. Chuẩn bị xong bữa cơm, gia đình em cùng nhau quây quẩn bên mâm cơm và lắng nghe chương trình thời sự đàng được phát sóng. Thình thoảng bố lại nói lên suy nghĩ của mình về những vấn đề thời sự nóng bỏng, về những cuộc chiến tranh. Em trai của em thì khác. Sự lựa chọn của em trai em toàn nghiêng về lĩnh vực thể thao với những pha đấu bóng đẹp mắt và cùng nhận xét với bố em xem đội nào sẽ là đội chiến thắng. còn lại mẹ và em. Với mẹ thì mẹ thường thỉnh thoảng mới nhận xét về tin tức của các nước còn phần lớn thời gian trong bữa cơm, mẹ thường tìm và gắp những phần thức ăn ngon nhất của cả ba bố con, mẹ còn hay nhắc nhở bố con tập trung vào ăn cơm chứ không chú ý vào xem nhiều quá, điều đó sẽ làm cho mình bị đâu dạ dày. Đó quả là một căn bệnh nguy hiểm và gây ảnh hưởng cho cuộc sống của mình rất nhiều.

Sau bữa cơm, dọn dẹp xong, cả gia đình em lại ngồi bên chiếc bàn uống nước trong phòng khách. Những bộ ấm chén mới tinh được đặt bên cạnh chiếc đĩa hoa quả. Hôm nay, mẹ mua một quả dưa hấu to và đỏ. Mẹ bảo đây là quà chiêu đãi con gái về nhà. Quả thức là hạnh phúc vô cùng. Bởi dưa hấu là một trong những loại quả mà em yêu thích nhất. bố ngồi hỏi em xem chuyện học hành như thế nào, có cần bố giúp đỡ chuyện gì hay không.

Những lúc như thế này, trong lòng em lại dâng lên một niềm xúc động. Bố bảo con gái thì cần phải chú ý vào chuyện học hành sao cho sau này được thành đạt. em trai của em lúc này luôn ngoan ngoãn ngồi lắng nghe những gì mà bố nói. Bố kể những chuyện ngày xưa thời bố còn đi học. đó cũng là những kỉ niệm rất đẹp. Bổ luôn nói với chúng em rằng: điều hối hận nhất của bố ngày trước chính là việc đã không cố gắng học hết, bởi thể cho nên bố luôn cố gắng để cho hai chị em học hành. Tuy chiều con gái là thế, nhưng bố đối với em trai lại nghiêm khắc hơn rất nhiều. điều đó làm cho em cảm thật vô cùng vui sướng. không phải vì bố thiên vị ai đâu nhé. Chỉ vì bố bảo, con gái dễ nghe lời hơn, bố cũng lo lắng em trai của em mải chơi cùng các bạn mà quên đi chuyện học hành. Cho tới tận hôm nay, khi được nghe những lời tâm sự của bố, em mới cảm thấy thật là hạnh phúc và may mắn khi có được một người cha tuy ít nói, trầm tĩnh nhưng cức kì sâu sắc và một người mẹ dịu dàng, đảm đang, luôn hết long hi sinh vì chồng, vì con.

Cả gia đình quây quần bên nhau, cùng nhau tâm sự và kể cho nhau nghe những câu chuyện mà mình đã nhìn thấy, đã trải qua trong cuộc sống. tuy đó chỉ là những câu chuyện ngắn ngủi nhưng nó lại thể hiện sự quan tâm lẫn nhau trong một gia đình. Đây mới là điều đáng quý nhất trong cuộc sống mà có những khi ta mỏi mệt hay gặp những chuyện không vui thì gia đình sẽ là nơi ở bên và che chở cho ta trong suốt cuộc đời này.

Em hãy viết 1 đoạn văn ngắn ( từ 5 câu trở lên ) kể về gia đình em theo dàn ý sau :a. Gia đình em gồm mấy người ? đó là những ai ?b. Nói về từng người trong gia đình em .c. Tình cảm của mọi người trong gia đình đối với em như thế nào ?d. Em cần làm những việc gì để mọi người trong gia đình em vui lòng ?e.Được sống trong gia đình hạnh phúc , em có cảm nghĩ gì...
Đọc tiếp

Em hãy viết 1 đoạn văn ngắn ( từ 5 câu trở lên ) kể về gia đình em theo dàn ý sau :

a. Gia đình em gồm mấy người ? đó là những ai ?

b. Nói về từng người trong gia đình em .

c. Tình cảm của mọi người trong gia đình đối với em như thế nào ?

d. Em cần làm những việc gì để mọi người trong gia đình em vui lòng ?

e.Được sống trong gia đình hạnh phúc , em có cảm nghĩ gì ?

____________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________

4

Gia đình em có tất cả 4 người, gồm bố, mẹ, em và em gái của em. Bố em năm nay bốn mươi tuổi nhưng trông bố còn trẻ và đẹp trai lắm. Công việc của bố là làm nhân viên tại một công ty lớn, mỗi ngày đều về nhà lúc 5 giờ chiều. Có những hôm phải tăng ca, bố đều về rất muộn nên em thương bố lắm. Mẹ em là một người phụ nữ xinh đẹp dù rằng đã gần bốn mươi. Mẹ là một bác sĩ, vậy nên mỗi khi trong nhà ai bị bệnh là chẳng cần phải ra ngoài khám làm gì cả. Không chỉ vậy đâu, mẹ em còn rất đảm đang nữa, món nào mẹ nấu cũng đều ngon cả, nhà em ai cũng thích. Em năm nay đang học lớp 3 tại trường Tiểu học gần nhà, còn em gái em thì mới học mẫu giáo năm ngoái thôi. Bé con ấy đáng yêu và dễ thương lắm, lúc nào cũng cười thật tươi, thật vui vẻ khiến ai cũng thích cả. Gia đình em lúc nào cũng hòa thuận vui vẻ, mỗi ngày thưởng thức những món ăn ngon mẹ làm, căn nhà nhỏ luôn tràn ngập tiếng cười hạnh phúc. Em rất yêu gia đình mình.

10 tháng 12 2018

gia đình em gồm 4 người : bố , mẹ em và em gái em . bố em năm nay 40 tuổi nhưng bố còn trẻ và đẹp trai lắm . công việc của bố em là nhân viên của 1 công ti . mẹ em là người phụ nữ nhất mà em biết mặc dù mẹ đã gần 40 . mẹ là 1 công nhân và mẹ rất chu đáo và tỉ mỉ, mẹ còn rất khéo léo. trong nhà nếu ai có bệnh, chả cần đi bệnh viện , mẹ như bác sĩ mua thuốc cho người đó uống . không chỉ vậy , mẹ còn rất đảm đang nữa , hôm nào mẹ nấu , ai ai cũng tấm tắc khen ngon . em năm nay học lớp 3 trường tiểu học gần nhà , còn em gái thì mới học mầm non nhưng rất nghịch ngợm.Nhưng bé con đáng yêu và dễ thương lắm , lúc nào cũng là niềm vui của cả nhà. gia đình tuy nhỏ nhưng sống rất hòa thuận, đầm ấm, lúc nào cũng tràn ngập tiếng cười . em yêu gia đình em nhất trên đời . 

24 tháng 3 2022

m mới có bài này lên mình chịu

19 tháng 12 2022

  Tham khảo

Năm nay, tôi lại được chứng kiến cảnh mọi người hối hả cho mùa gặt, dù ai cũng thấm mệt trước tiết trời hanh khô của quê tôi nhưng trên gương mặt lam lũ của những người nông dân toát lên niềm hạnh phúc khi lúa năm nay được mùa.

Trên khắp các cánh đồng, tiếng người hòa cùng tiếng máy gặt tạo nên không khí rôm rả, và cũng nhờ thế mà mọi người vơi đi phần nào nỗi lo về dịch bệnh đang hoành hành.Nhờ “kỳ nghỉ tết lịch sử” mà tôi có thời gian tâm sự với mẹ, ngồi nghe mẹ kể chuyện thời xửa thời xưa hay lặng nhìn những đứa trẻ lấm lem bùn đất đi bắt ốc vào mỗi buổi chiều. Tôi chợt nhận ra, bản thân mình như được sống lại những tháng ngày vô lo, vô nghĩ của trước kia. Mọi thứ êm ả, nhẹ nhàng như dòng chảy của sông Hương. Năm 2021 hẳn là một năm đáng nhớ đối với nhiều người. Với tôi, bên cạnh nỗi lo sợ về sự nguy hiểm của dịch bệnh toàn cầu, thì “kỳ nghỉ Tết lịch sử” cũng cho tôi nhiều thứ tích cực. Tôi được bên cạnh gia đình nhiều hơn, phụ giúp được nhiều việc đồng áng hơn, lại được hòa vào cuộc sống dân dã, mộc mạc và đầy chân tình của người dân quê tôi. Tâm hồn như được gột rửa khỏi áp lực của việc học hành, hay đi làm thêm trang trải cuộc sống nơi thành phố.

Sau “kỳ nghỉ Tết lịch sử” ấy, tôi như một con người mới luôn vui vẻ và lạc quan trong cuộc sống thời kỳ Covid này hơn.

6 tháng 1 2022

Giải hộ mik , hu hu 

19 tháng 12 2022

Tham khảo:

Vài tháng qua là một điều gì đó chưa từng có, và tôi hy vọng, điều mà chúng ta sẽ không bao giờ gặp lại. COVID-19 là một loại virus khủng khiếp đang gây ra rất nhiều thiệt hại cho toàn thế giới theo những cách vô hạn. Những thiệt hại về nhân mạng và sức khỏe là đáng sợ, và những thiệt hại về tài chính cho các cá nhân, công ty và quốc gia là một câu chuyện chưa được kể hết.

Cũng quan trọng như vậy, tôi muốn đề cập đến một số điều khác mà tôi thấy cũng quan trọng không kém. Thế giới hoạt động cân bằng, và chúng ta nhận thấy điều tốt và điều xấu, khi chúng ta gắn nhãn chúng, thường đan xen với nhau. Hơn bất cứ điều gì, trải nghiệm COVID-19 đã dạy tôi rằng có nhiều điều tốt trên thế giới hơn là điều xấu. Vâng, COVID-19 thật kinh khủng, nhưng nó cũng đã đưa chúng ta đến với nhau theo những cách không ngờ. Hoa Kỳ, so với các quốc gia khác, là người nghiện công việc. Tôi nói điều này với lòng trắc ẩn và quý mến, nhưng sự thật cũng vậy. Chúng tôi làm việc chăm chỉ và đó là điều đáng tự hào, nhưng trong 50 năm qua, chúng tôi đã mất những gì?

Vài tháng qua buộc chúng tôi phải lùi lại một bước và suy ngẫm. Lúc đầu, điều đó thật đáng sợ và đau đớn đối với rất nhiều người, nhưng tất cả chúng ta đã thay đổi theo những cách tinh tế nhất và không quá tinh tế. Tôi đã theo dõi những thay đổi này và nó khiến tôi tự hào về cộng đồng, tiểu bang, quốc gia và thế giới của chúng ta. Trong một thời gian rất ngắn, chúng tôi đã điều chỉnh và thay đổi khóa học nhiều lần. Một số người mong muốn mọi thứ trở lại bình thường, nhưng tôi hy vọng mọi thứ không bao giờ trở lại bình thường.

Trước COVID-19, bạn có thường xuyên đi bộ trên đường mòn và tìm thấy những thông điệp tích cực, đầy hy vọng trên vỉa hè không? Bạn có thấy những viên đá được vẽ bằng những từ tử tế không? Tôi không nhớ là đã thấy điều đó trước đây. Bây giờ, tôi thấy nó thường xuyên trên đường đi bộ và nó mang lại cho tôi niềm vui. Mọi người đang làm mặt nạ cho người khác, thường chỉ vì lòng tốt và sự quan tâm. Khi nào bạn nhớ lại rằng xảy ra trên quy mô rộng như vậy trước đây? Tôi thực sự không.

Tại nơi làm việc, thông thường trong các cuộc gọi Nhóm của chúng tôi, bạn sẽ nghe tất cả chúng tôi hỏi nhau về cách chúng tôi đang làm và thực sự có ý nghĩa như vậy! Tôi đang thấy mọi người kết nối lại, đó là điều chúng tôi đã mất trong vài thập kỷ qua. Mọi người đang dành thời gian cho gia đình, nấu những bữa ăn thực sự một lần nữa và chia sẻ. Những cử chỉ đơn giản này đang tác động đến sức khỏe thể chất và cảm xúc của chúng ta theo những cách tích cực. Một số người đang bắt đầu những sở thích mới, hoặc học lại những điều mới. Đây là cuộc sống, và nó là tốt!

Đầu sự nghiệp, tôi đọc cuốn Tìm kiếm ý nghĩa của Man Man, của Viktor Frankl. Hầu hết các loại tư vấn của chúng tôi đã đọc nó. Tôi sẽ thừa nhận, tôi không phải là cố vấn điển hình và tôi không bị ràng buộc nhiều với cảm xúc. Tôi là một INTJVì vậy, có bạn đi. Dù sao, cuốn sách này là về sự lựa chọn của chúng tôi. Đối với những người không biết, Viktor Frankl đã sống sót qua nhiều trại tập trung của Đức Quốc xã trong Thế chiến II. Ông sống mỗi ngày trong nhiều năm không chắc chắn. Qua trải nghiệm đó anh nhận ra mình có một lựa chọn. Ngay cả khi bị giam cầm, anh ta có quyền tự do và sức mạnh của chính mình và anh ta nhận ra rằng anh ta có thể chọn cách tiếp cận mỗi ngày. Tất cả chúng ta đứng dậy và quyết định cách chúng ta nhìn thế giới hàng ngày. Anh ta tìm kiếm ý nghĩa trong từng việc nhỏ anh ta làm mỗi ngày, và điều đó đã giải thoát anh ta khỏi nhà tù vật lý nơi anh ta sống.

Tôi không dám so sánh bất kỳ điều gì chúng ta hiện đang đối phó, với kinh nghiệm của anh ấy. Tuy nhiên, tôi đã học được rất nhiều từ thông điệp mà anh ấy truyền tải trong bài viết của mình.

Có những người sẽ chọn sự diệt vong và u ám và sợ hãi, nhưng cũng có những người vươn lên chọn ý nghĩa trong những trải nghiệm khó khăn mà chúng ta chịu đựng và nổi lên ở phía bên kia với sự phát triển mới vì nó. Quan điểm của tôi cho tất cả những điều này là chúng ta với tư cách là cộng đồng, tiểu bang và quốc gia, đã lấy ra vẻ đẹp, từ một tình huống đáng buồn khác. Bạn có thể dành một chút thời gian để nhìn vào đó, mỉm cười và tiến về phía trước và tiến về phía trước trong các cuộc chiến hiện tại của cuộc sống.