K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

16 tháng 12 2021

tham khảo

Chuyện được một bạn học tập tại Đại học Luật - hiện bạn được nhận nhiệm vụ đặc biệt trực thuộc một bộ phận tại Bộ thuật lại:

Tại dịp gặp mặt hội cựu bạn học, một chị bộ đội được tặng một bịch thịt lợn luộc cộng một chục lọ rượu gạo loại nặng độ - loại rượu đặc biệt được lựa chọn tại một cuộc hội chợ. Thật vậy, dịp được gặp mặt hội bạn học thật tuyệt, thật sự trọn vẹn.

Tạm biệt hội cựu bạn học, khệ nệ dạo bộ được một đoạn dọc lộ 1, chị bộ đội chợt mệt mệt, bịch thịt lợn luộc lại thật nặng. Chị bộ đội chợt gặp một cụ bộ đội. Cụ bộ đội tội nghiệp chị, đội bịch thịt lợn luộc hộ chị, được một đoạn lội tận trạm điện thoại tự động.

Chợt chị bộ đội nhận được một cuộc gọi điện thoại. Gọi điện được một chập, chị dự định gọi cụ bộ đội lại trạm điện thoại nhậu thịt nhậu rượu, đặng hậu tạ cụ. Cụ bộ đội bận việc dự tiệc tại một cuộc họp mặt trận huyện, vội tạm biệt chị, dặn chị thận trọng.

Thật đột ngột, một bọn trộm bịt mặt chặn chị bộ đội lại cạnh trạm điện thoại. Tệ thật, chị bộ đội bị mật phục tại đoạn lộ quẹo. Chị bộ đội giật thột, sợ sệt. Bị bọn trộm bịt mặt lộn xộn lục lọi ngực, bụng, chị bộ đội thật ngượng ngập, lập cập. Bọn trộm bịt mặt lại sục sạo lục lọi bịch thịt lợn, chọc bọc rượu gạo.

Bọn trộm dự định thực hiện một vụ trộm thật ngoạn mục, lột thật sạch: lột thịt luộc, lột rượu mạnh… Chị bộ đội gạt được mọi sự ngượng nghịu, chợt bực bội, lại hậm hực, vội chộp được một đoạn gậy gộc dựng cạnh cột trạm điện thoại. Chộp được gậy, chị bộ đội vụt gậy thật mạnh, đập lại bọn trộm. Một cuộc vật lộn kịch liệt thật bạo lực, hệt một cuộc đụng độ tại một mặt trận được tạo dựng lại… 

Hậu chuyện đụng độ, hiện tại chị bộ đội bị toạc một thẹo tại mặt, tại ngực. Ngược lại, bọn trộm bịt mặt bị nặng, thật đẹp mặt loại tội phạm: một bị bẹp ruột, một bị sệ thận, một bị rụng tuột mọi bộ phận, thật tội nghiệp.

28 tháng 9 2015

độ dợ ngượi

-_- 

28 tháng 9 2015

1. Cụ bộ đội đập bợm nhậu

Một chục chị bộ đội đội một chục hột vịt lộn bị một bọn lạ mặt chặn lại tại cột trụ điện. Chục chị bộ đội sợ chạy lại gọi một chục cụ bộ đội. Chục cụ bộ đội chạy lại định nện bọn lạ mặt một trận. Bọn lạ mặt sợ chạy, chục cụ bộ đội rượt kịp. Bọn lạ mặt bị đập một trận thật mạnh, một bị xệ ruột, một bị xệ thận, một bị xệ mọi bộ phận. Một chuyện thật tội nghiệp.

Tick nhá

27 tháng 9 2015

Nhà bà Hồng gần nhà bà Đào. Vì trồng nhiều cà mà nhà bà Hồng dành nhiều tiền và làm nhà nhiều tầng, dần dần thành bà hoàng làng này. Còn nhà bà Đào thì nghèo, vì chồng bà cù lần đòi trồng toàn bồ hòn, mà làng này thì cần gì bồ hòn, và bà Đào nghèo càng nghèo, nhà thì tồi tàn, toàn là lều và mùng. Nhà bà Hồng thì giàu vì nhiều gà và bò, còn nhà bà Đào thì nghèo vì vườn toàn chuồng gà.

Chiều chiều, bà Đào thường bần thần ngồi ngoài lều nhìn bà Hồng lùa gà và bò vào chuồng mà lòng buồn buồn vì thèm thuồng. Nhìn vào chuồng nhà mình, chuồng gì mà toàn ruồi, lòng bà Đào càng rầu rầu. Đường vào vườn nhà bà Hồng ngoằn ngoèo, hằng ngày mèo gà và bò thường lần mò tìm đường vào chuồng, nhà bà Hồng giàu thì càng giàu.

Rồi ngày kìa, bà Hồng vì thừa tiền làm nhầm nhà vào vườn cà mà thành nhà nghèo. Gà nhà bà Hồng vì mò nhầm đường mà lần vào chuồng nhà bà Đào. Bà Đào từ hồi nhiều gà, hằng ngày đều làm vài nghìn đề, dần dần dành nhiều tiền liền thành nhà giàu. Bà lừa chồng, cày vườn bồ hòn, trồng toàn dừa là dừa. Rồi vào mùa hè, dừa nhiều cùi, nhiều người thèm dừa tìm vào nhà bà, bà Đào càng ngày càng nhiều tiền.

Còn bà Hồng thì gầy mòn, ngày ngày vùi đầu trồng cà và ngồi chờ mùa cà, lòng buồn phiền vì nghèo nàn. Dù nhiều lần thèm dừa, bà đành thừ người nhìn vườn dừa nhà bà Đào, buồn buồn tình tình. Rồi bà nhìn vào chuồng gà nhà bà Đào, thì bàng hoàng vì toàn là gà nhà mình. Bà liền đùng đùng vào vườn nhà bà Đào, làm hàng tràng: “Đồ Đào đần, mày nghèo mà hèn, làm trò mèo lùa gà nhà bà vào chuồng nhà mày mà thành giàu!”. Bà Đào trừng trừng nhìn bà Hồng: “Mày đừng đùa? Nhà bà dù nghèo thì nghèo, thèm vào lùa gà nhà mày về, gà nhà mày toàn là gà đần, lần lần tìm đường mò vào chuồng nhà bà. Giờ nhà bà giàu rồi, cần gì gà nhà mày, mày làm gì thì làm, đừng nhiều lời!”.

Bà Hồng cần gì nhiều lời, lừ đừ lùa gà từ chuồng nhà bà Đào về chuồng nhà mình, hằng ngày bà đều trồng cà gần chuồng gà. Rồi dần dần, vườn cà vào mùa, vì thèm cà, bò và mèo hàng đàn tìm về, nhà bà Hồng giàu hoàn giàu. Còn nhà bà Đào thì vì chồng bà toàn đòi trồng bồ hòn mà vườn dừa còn vài hàng, nghèo hoàn nghèo.

21 tháng 1 2019

???????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????????

21 tháng 1 2019

??? ??? ?????? ???????? ?????? ? ?   ??????? ? ? ??? ?? ???? ????? ? ? ????? ?? ??? ??? ????? ? ? ?? ?? ??? ????? ??? ? ??? ??? ??? ???? ???? ??? ??? ?? ???? ?? ??? ??? ??? ??? ??? ? ? ?????? ??? ? ? ?????? ??? ??? ??? ???? ???? ??? ?????????? ?????? ??? ?? ??????? ?? ?? ??? ??? ?? ??? ???? ? ? ?? ????? ?? ??? ???? ????? ? ? ? ????? ??? ??? ??? ??? ? ? ??? ??? ? ?? ? ??? ? ???   ? ? ? ?????? ???? ??? ??? ??? ?? ?????? ?? ? ? ? ? ? ???????? ? ??? ??? ? ? ? ?

21 tháng 1 2019

                                 Nhà Bà Hồng Gần Nhà Bà Đào...bài văn toàn dấu huyền 

                                                      BÀI LÀM TOÀN HUYỀN

                                                              (372 chữ)​



Nhà bà Hồng gần nhà bà Đào. Vì trồng nhiều cà mà nhà bà Hồng dành nhiều tiền và làm nhà nhiều tầng, dần dần thành bà hoàng làng này. Còn nhà bà Đào thì nghèo, vì chồng bà cù lần đòi trồng toàn bồ hòn, mà làng này thì cần gì bồ hòn, và bà Đào nghèo càng nghèo, nhà thì tồi tàn, toàn là lều và mùng. Nhà bà Hồng thì giàu vì nhiều gà và bò, còn nhà bà Đào thì nghèo vì vườn toàn chuồng gà.

Chiều chiều, bà Đào thường bần thần ngồi ngoài lều nhìn bà Hồng lùa gà và bò vào chuồng mà lòng buồn buồn vì thèm thuồng. Nhìn vào chuồng nhà mình, chuồng gì mà toàn ruồi, lòng bà Đào càng rầu rầu. Đường vào vườn nhà bà Hồng ngoằn ngoèo, hằng ngày mèo gà và bò thường lần mò tìm đường vào chuồng, nhà bà Hồng giàu thì càng giàu.

Rồi ngày kìa, bà Hồng vì thừa tiền làm nhầm nhà vào vườn cà mà thành nhà nghèo. Gà nhà bà Hồng vì mò nhầm đường mà lần vào chuồng nhà bà Đào. Bà Đào từ hồi nhiều gà, hằng ngày đều làm vài nghìn đề, dần dần dành nhiều tiền liền thành nhà giàu. Bà lừa chồng, cày vườn bồ hòn, trồng toàn dừa là dừa. Rồi vào mùa hè, dừa nhiều cùi, nhiều người thèm dừa tìm vào nhà bà, bà Đào càng ngày càng nhiều tiền.

Còn bà Hồng thì gầy mòn, ngày ngày vùi đầu trồng cà và ngồi chờ mùa cà, lòng buồn phiền vì nghèo nàn. Dù nhiều lần thèm dừa, bà đành thừ người nhìn vườn dừa nhà bà Đào, buồn buồn tình tình. Rồi bà nhìn vào chuồng gà nhà bà Đào, thì bàng hoàng vì toàn là gà nhà mình. Bà liền đùng đùng vào vườn nhà bà Đào, làm hàng tràng: “Đồ Đào đần, mày nghèo mà hèn, làm trò mèo lùa gà nhà bà vào chuồng nhà mày mà thành giàu!”. Bà Đào trừng trừng nhìn bà Hồng: “Mày đừng đùa? Nhà bà dù nghèo thì nghèo, thèm vào lùa gà nhà mày về, gà nhà mày toàn là gà đần, lần lần tìm đường mò vào chuồng nhà bà. Giờ nhà bà giàu rồi, cần gì gà nhà mày, mày làm gì thì làm, đừng nhiều lời!”.

Bà Hồng cần gì nhiều lời, lừ đừ lùa gà từ chuồng nhà bà Đào về chuồng nhà mình, hằng ngày bà đều trồng cà gần chuồng gà. Rồi dần dần, vườn cà vào mùa, vì thèm cà, bò và mèo hàng đàn tìm về, nhà bà Hồng giàu hoàn giàu. Còn nhà bà Đào thì vì chồng bà toàn đòi trồng bồ hòn mà vườn dừa còn vài hàng, nghèo hoàn nghèo.

                                                      ----------Hết-----------

21 tháng 1 2019

Nhớ đến tết trước, Thái Tuấn thấy mấy đứa lít nhít kéo đến phía nó, thấy hứng thú muốn đá bóng với chúng. Thấy bóng tới, mấy đứa đó éo đá, cố ý nhắm trúng đít Thái Tuấn đá mấy phát. Thái Tuấn thấy muốn tát chết hết mấy đứa lít nhít quá láo lếu. Mấy đứa lít nhít thấy khó có lối thoát, khóc thút thít, biếu Thái Tuấn mấy cái bánh pháo tép.

Đến tết tiếp đó, Thái Tuấn thấy các chú các bác đón tết khác với các tết trước. Lắm đứa muốn đốt pháo, thấy khó thế- biết các bác các chú cấm mấy đứa đốt pháo. Đến sát tết, thấy có lắm cái gió có lắm cái rét, thiếu vắng cái nắng… Mấy đứa đến chúc tết thấy đói đói chén muốn hết mấy cái bánh tét lớn, chén đến mấy cái rá bánh mới rán xuống, chén tiếp mấy gắp cá chép nướng cháy khét.

Muốn tránh rét, mấy đứa cứ bám sát lấy cái bếp khoác lác với tán phét. Hết đứa lớn đến đứa bé cứ nói đến mấy món trứng tráng, món sốt cá, món nhúng, món nướng… khiến Thái Tuấn thấy muốn chén tiếp quá… Cái bếp cứ tắt ngóm với có lắm khói thế, mấy đứa bé bé rút hết. 

Tối đến, mấy đứa lớn hám gái thấy láo nháo có tiếng hát phía cuối xóm. Ngó đến phía đó thấy có ánh đuốc cháy sáng, thấy có ánh nến ánh đóm. Mấy đứa rón rén tiến đến thám thính, thấy mấy thím xúm xít ngắm nghía mấy cái áo mới sắm trước tết. Các thím môde quá, hot quá! Tóc các thím uốn xoắt tít, mắt các thím chớp chớp, ướt ướt. Có thím má lúm lúm, ngó cứ thấy ghét thế?! Có thím xúng xính áo khoác mới, váy mới, guốc mới, tất mới nốt (khuyến cáo: chớ có nói hết tuốt luốt- ví với nói đến yếm mới, áo lót mới với mấy thứ mới khác, chấm chấm chấm). Có mấy thím bế các bé gái má phúng phính. Các bé gái cứ hú hét kéo áo bắt mấy thím bế đến phía có mấy cái quán bán mứt tết, bánh rán, bánh nếp kế đó.

Mấy đứa hám gái đứng ngó mấy thím cứ thấy khoái khoái. Mấy đứa mới sán đến tán phét chém gió với mấy thím. Mấy đứa khoác lác đoán giá cái áo khoác, cái váy, cái guốc, cái tất, cái chấm chấm chấm… Có đứa muốn bế mấy bé gái mới mấy tháng khiến các bé hét toáng. Có đứa lén lén vuốt vuốt mái tóc các thím uốn xoắn tít, chấm chấm chấm… Có đứa cứ đứng ngó ngó cái má lúm khiến chúng thấy ghét thế?! Nói đến cuối, chấm chấm chấm… mấy thím thấy ghét mấy đứa hám gái hết biết, thấy mấy đứa oắt quá lếu láo, đúng đúng, quá đáng lắm, đúng thế đấy! Mắt mấy đứa hám gái cứ hấp háy, cứ chiếu tướng đến cái phía (chấm chấm chấm) dưới rốn các thím?!

Mấy thím thấy cú quá, xúm đến túm lấy mấy đứa hám gái nhúng xuống mấy cái hố nước đóng váng. Mấy đứa cố gắng tránh, có đứa uống hết mấy hớp nước ấy, có đứa cứ toái loái muốn ói lắm! Mới thấy, mấy đứa hám gái ướt lướt thướt, rét cóng, suýt chết! Mấy đứa hám gái hết dám tán phét, rón rén, lén lén trốn mất hút.

Thế mới biết, có hám gái đến mấy chớ có xớ rớ sán đến chém gió với mấy cái thím quá hot!

Thấy Nắng, Khói khoái muốn chết. Khói rón rén đến nói lí nhí với Nắng: 
- Nắng! Khói thích Nắng lúc Nắng bé tý xíu, lúc Nắng bú má... 
Nói tới đó Khói bí. Nắng nhướng mắt thốt: 
- Nhớ lúc Nắng tắm suối nước nóng, Nắng thấy Khói lén lút ngó Nắng, lúc ấy, Nắng chán quá, Nắng ghét quá, Nắng muốn đánh Khói tới tấp mấy cái...
Thấy Khói quá bứt rứt, quá bối rối, Cóc bước đến nói với Nắng:
- Nắng, thấy Khói thế chứ Khói thích Nắng lắm đó! Nắng chớ bức bối, chớ mắng nhiếc, chớ đánh đấm, chớ đá đít Khói...  
Nắng ngoái ngó Cóc, ngó Khói, nước mắt rớt xuống... hét:
- Cút, xéo, gấp!"
Rét quá, Khói với Cóc phóng mấy bước, Cóc nói với Khói:
- Quá quắt! Quá quắt! Khói cứ lết tới cuối phố nhé! Kiếm chút cháo, chút bánh tráng Thốt Nốt đớp mấy miếng hết đói, Khói cứ đứng đó, nếu thấy Nắng hết nóng, Khói cứ cố gắng nói tiếp, nói đến lúc Nắng hết gút mắc, hết thắc mắc nhé!
- Khói nhớ, Cóc cứ đến quán cóc phía đó ngắm nghía Khói, nếu Khói có té, Cóc cứ nhắn Tế đến nhé!

6 tháng 10 2021

Tham khảo:

Nhà bà Thìn thì gần nhà bà Đào, gần nhà bà Đào là nhà bà Hồng, vì nhà bà Đào trồng hành và trồng cà và dành tiền làm nhà. Chiều chiều bà Thìn nhìn bà Đào lùa bò và gà rồi về nhà thèm thuồng vì bà dành nhiều tiền, còn bà Hồng thì về nhà ngồi thiền buồn phiền vì bà Đào nhiều tiền và làm nhà.

QT
Quoc Tran Anh Le
Giáo viên
3 tháng 1

a. Khi viết một bài văn kể lại một sự việc có thật liên quan đến nhân vật/ sự kiện lịch sử, em cần lưu ý:

- Sự kiện được kể lại trong văn bản là có thật và liên quan đến nhân vật/ sự kiện lịch sử

- Sử dụng người kể chuyện ngôi thứ nhất (xưng “tôi”) thuật lại sự việc theo một trình tự hợp lí

- Sử dụng chi tiết, thông tin chọn lọc, tin cậy về sự việc, nhân vật/ sự kiện

- Sử dụng yếu tố miêu tả trong bài viết

- Kết hợp kể chuyện với miêu tả một cách hợp lí, tự nhiên

- Bố cục bài viết cần đảm bảo: mở bài, thân bài, kết bài

b. Câu văn theo em nên dùng dấu chấm lửng là:
Sống trong cảnh đất nước bị xâm lược nên từ nhỏ, Kim Đồng đã dũng cảm, quyết đoán, mạnh mẽ, có tinh thần yêu nước, căm thù giặc…

=> Dấu chấm lửng biểu đạt ý còn nhiều đức tính tốt đẹp của anh Kinh Đồng chưa được kể hết.

11 tháng 11 2019

Cách dùng dấu phẩy

   Nhịp điệu trong câu văn của Thép Mới được tạo ra bởi việc đặt dấu phẩy.

   - Giúp người đọc liên tưởng tới nhịp quay đều đều, chậm rãi, mệt mỏi của chiếc cối xay.

   - Giống nhịp điệu trong đời sống của người nông dân Việt Nam.