K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

7 tháng 12 2021

A

7 tháng 12 2021

A  ah?

2 tháng 8 2021

. Bài thơ Đêm nay bác không ngủ sử dụng phương thức biểu đạt gì?

   A. Tự sự

   B. Miêu tả

   C. Biểu cảm

   D. Biểu cảm kết hợp với tự sự, miêu tả

2 tháng 8 2021

D

19 tháng 5 2021

Câu 11. Văn bản "Đêm nay Bác không ngủ" sử dụng phương thức biểu đạt gì? 

A. Miêu tả, nghị luận và tự sự. 

B. Tự sự và biểu cảm. 

C. Miêu tả và biểu cảm. 

D. Biểu cảm kết hợp với tự sự và miêu tả.

19 tháng 5 2021

D. Biểu cảm kết hợp với tự sự và miêu tả.

1 tháng 8 2019

Trong hồi tưởng người cháu biết bao kỉ niệm thân thương, gợi lại trong kí ức người cháu

- Năm lên bốn tuổi, nạn đói trở thành nỗi ám ảnh

- Tám năm ở cùng bà khi cha mẹ bận công tác, bà thay cha mẹ nuôi nấng, dạy dỗ cháu

- Năm giặc đốt làng, bà vẫn vững lòng làm chỗ dựa cho bố mẹ, con cháu

- Kỷ niệm nào về bà cũng đậm yêu thương

- Đan xen giữa những đoạn tả sinh động, cảnh bếp lửa chờm vờn trong sương sớm, cảnh đói, cảnh làng cháy, đặc biệt hình ảnh cặm cụi, tần tảo sớm hôm

→ Lời kể chân thực, cảm động của người cháu về những kỉ niệm tuổi thơ gắn với bà

28 tháng 11 2021

Em tham khảo:

Trong hồi tưởng người cháu biết bao kỉ niệm thân thương, gợi lại trong kí ức người cháu

- Năm lên bốn tuổi, nạn đói trở thành nỗi ám ảnh

- Tám năm ở cùng bà khi cha mẹ bận công tác, bà thay cha mẹ nuôi nấng, dạy dỗ cháu

- Năm giặc đốt làng, bà vẫn vững lòng làm chỗ dựa cho bố mẹ, con cháu

- Kỷ niệm nào về bà cũng đậm yêu thương

- Đan xen giữa những đoạn tả sinh động, cảnh bếp lửa chờm vờn trong sương sớm, cảnh đói, cảnh làng cháy, đặc biệt hình ảnh cặm cụi, tần tảo sớm hôm

→ Lời kể chân thực, cảm động của người cháu về những kỉ niệm tuổi thơ gắn với bà

11 tháng 11 2018

Đáp án A

→ Sự kết hợp giữa tự sự với yếu tố miêu tả, biểu cảm sẽ giúp văn bản trở nên sinh động, giàu sức biểu cảm

10 tháng 11 2021

Câu b nào vậy ạ câu 1 hay câu 2 ạ

QT
Quoc Tran Anh Le
Giáo viên
2 tháng 10 2023

Về hình thức, văn bản là một bài thơ văn xuôi không ràng buộc bởi luật thơ và cũng không có vần. Tuy nhiên bài thơ vẫn có âm điệu nhịp nhàng.

Bài thơ có sự kết hợp của các phương thức biểu đạt là biểu cảm và tự sự, miêu tả.

TK:

Tôi có một người bạn Tên là Hoa, chúng tôi lớn lên cùng nhau, cùng chơi, cùng học chung một lớp, tuổi thơ của chúng tôi trải qua biết bao nhiêu kỉ niệm vui buồn, giữa tôi và Hoa có một kỉ niệm mà tôi không bao giờ quên đó là kỉ niệm ngã xe.

Tôi còn nhớ khi ấy chúng tôi học lớp 6, hai đứa lại cùng chung một xóm, tôi đầu xóm Hoa cuối xóm nhưng mỗi lần đi học Hoa thường rủ tôi cùng đi, hôm ấy cũng như mọi ngày Hoa sang rủ tôi đi học chúng tôi vừa đi vừa trò chuyện rất vui vẻ. Đang đi bỗng có một chiếc xe máy đi ngược chiều phóng tới dù tôi và Hoa đã đi hết vào lề đường nhưng chiếc xe đó vẫn va vào xe chúng tôi khiến tôi mất tay lái, loạng choạng rồi cả xe lẫn người nằm xoài trên đường. Ngay lúc đó chiếc xe máy phóng thật nhanh và không thèm ngoáy lại nhìn, tôi ngã quả đó vừa đau vừa tức, khi ấy Hoa đã nhanh chóng tiến tới đỡ tôi vào lề đường ngồi rồi dựng xe lên giúp tôi. Hoa tỏ ra rất lo lắng, phủi bụi quần áo cho tôi rồi cẩn thận ngó xem tôi có bị đau chỗ nào không, Hoa thấy tôi bị đau liền bảo tôi lên xe để bạn ý trở đi học, trên đường đi Hoa còn liên tục hỏi thăm tôi "cậu có bị đau lắm không?", rồi cứ bắt tôi vào phòng y tế của trường, khiến tôi cảm giác đôi khi bạn ấy như là bà cụ non vậy, nhưng đối với tôi sự quan tâm của bạn ấy khiến tôi cảm thấy an ủi một phần nào, tôi cứ nhìn bạn ấy rồi thầm cảm ơn vì mình đã có một người bạn tốt

19 tháng 12 2021

tham khao:

 

Hoàng là bạn thân chơi với tôi từ nhỏ, chúng tôi cùng lớn lên, chơi đùa và học tập cùng nhau, trải qua biết bao nhiêu kỉ niệm vui buồn nhưng duy nhất có một kỉ niệm mà khiến tôi không bao giờ quên đó là kỉ niệm tôi bị bong gân

Tôi còn nhớ hồi chúng tôi học lớp 5, hai thằng tôi học cùng lớp lại cùng chung một xóm nên ngày nào hai đứa cũng rủ nhau ra cánh ruộng trước cửa nhà tôi để đá bóng. Cũng như mọi hôm chúng tôi đang đuổi theo quả bóng nhưng do mặt ruộng trơn tôi đã bị ngã nhưng lần này tôi cảm giác tôi đau buốt lên tận óc, vì quá hoảng và đau đớn tôi chỉ biết khóc toáng lên, Hoàng thấy tôi thế vội vàng ra dìu tôi, ánh mắt vô cùng lo lằng liên tục động viên, rồi mẹ tôi đưa tôi đi viện, bác sĩ bảo tôi bị bong gân điều trị một thời gian là khỏi, kể từ đó ngày ngày Hoàng sang nhà tôi trở tôi đi học, nhưng tôi vẫn không thể quên ánh mắt như muốn khóc khi thấy tôi bị ngã, tôi thầm cảm ơn khi mình có một người bạn