K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

23 tháng 10 2020

Nhớ ngày còn bé khi ta lần đầu tiên cắp sách tới trường. Đối với ta lúc đó mái trường mới xa lạ, bí ẩn làm sao. Mọi thứ đều lạ lẫm, tất cả đều phải thay đổi. Ta đã được vào một thế giới mới, ta phải tự bước trên chính đôi chân nhỏ bé của mình. Nhưng sát cánh bên ta sẽ là bạn bè dìu dắt, dẫn đường chỉ lối cho ta là thầy có. Mái trường sẽ mở ra và tiếp nhận ta, chăm sóc và yêu thương ta không kém gì gia đình. Thời gian trôi qua để lại trong ta biết bao kỉ niệm. Giờ đây ta đã có kỉ niệm về mái trường; mọi thứ thật gần gũi, thân thiết và làm cho ta cảm thấy hạnh phúc. Mái trường đã cho ta quá nhiều, những thứ ấy ta đều phải nhớ, phải trân trọng, coi nó như thứ quý giá. Và thử tưởng tượng xem một ngày kia bạn sẽ rời xa mái trường. Và khi ngày ấy đến, nước mắt ai sẽ rơi, trái tim ai sẽ buồn, lòng ai sẽ đau? Đó chính là ta, bởi vì trong tim ta đã có mái trường, ta yêu thương và quý trọng mái trường.Mai đây, dù có đi đâu xa thì trái tim ta vẫn hướng về mái trường, về tuổi thơ. Mái trường là ngôi nhà thứ hai của ta. Nơi đây đã cho ta nhiều điều quý giá, luôn cổ vũ, động viên ta dù có thế nào. Cám ơn mái trường, tình yêu tuổi thơ của ta.

8 tháng 11 2019

kham khảo

Viết đoạn văn ngắn từ 5 đến 7 câu có dùng từ mượn - Ngữ văn Lớp 6 - Bài tập Ngữ văn Lớp 6 - Giải bài tập Ngữ văn Lớp 6 | Lazi.vn - Cộng đồng Tri thức & Giáo dục

vào thống kê

hc tốt 

Tôi yêu ngôi trường, ngôi trường thân thuộc, ngôi trường giản dị mà mộc mạc chất phác, luôn dang rộng cánh tay ôm ấp những cô cậu học trò vào lòng. Ngôi trường thật đẹp. Từ cánh cổng trước luôn rộng mở đón trào học sinh, đến bác bảo vệ, và cả đến những nhóm bạn cùng chia sẻ vui buồn,… là bao kí ức, bao kỉ niệm. Ngôi trường chính là dòng sông chi thức, mà trên đó các thầy cô giáo đang tận tụy, cần mẫn ngày đêm lái con đò về đích – nơi mà nó thuộc về. Có lẽ chính vì vậy mà các thế hệ học sinh luôn dành cho ngôi trường những tình cảm dạt dào, những tình cảm khó phai để rồi bước qua cánh cổng trường, lòng ai cũng đầy sự lưu luyến, bồn chồn mà không dám quay lại. Trong con tim luôn im đậm những ngày còn vui buồn bên bạn bè, những lúc được nghe những lời giảng sâu lắng của các thầy cô, cho đến những mùa hoa phượng nở rực cháy sân trường, từng bông hoa như từng tấm lòng của học sinh, thật sâu sắc. Dù có rời xa quê hương, xa đất nước, nhưng trong trái tim ta luôn còn hình bóng ngôi trường, vẫn thân quen, vẫn trầm ấm như ngày nào. 

16 tháng 11 2016

Ở một vùng đất xa xôi của tỉnh Gia Lai đến Huế để học tập, em đã được gia đình và thầy cô tạo điều kiện để vào học ở ngôi trường Trung Học Phổ Thông - Ngôi trường mang tên người chiến sĩ cách mạng lão thành Phan Đăng Lưu mà các thế hệ anh chị đã đi qua.
Bước vào lớp học mới, bạn bè, thầy cô, chuyện gì cũng mới, đã làm cho bản thân mình cảm thấy lúng túng, rụt rè bối rối... Trong đầu suy nghĩ, bạn bè ở đây sẽ nhìn mình với một ánh mắt khác lạ, không thiện cảm. Nhưng ngược lại các bạn ở đây rất hồn nhiên, giúp đỡ tôi vào lúc khó khăn nhất, các bạn đã đến hỏi thăm, tâm sự, sẻ chia những chuyện trong lớp, tuyệt vời vô cùng tập thể lớp thân thương 12A12, những kỷ niệm còn mãi trong lòng tôi.
Ngồi trong lớp, những giờ ra chơi nhìn sân trường thấy các bạn đùa vui rất đỗi hồn nhiên và sáng trong như màu áo trắng, các bạn nam thì đá cầu, đuổi bắt; đó đây những tà áo dài bay bay trong gió; và dưới những gốc phượng già nhóm nữ sinh nào đang tụm năm tụm bảy bàn tán chuyện của ngày qua, ngày mai... và chính ở ngôi trường này người thầy đã để lại cho tôi ấn tượng nhiều nhất chính là thầy Phó Hiệu trưởng, thầy chăm lo cho học sinh hết mực, thầy đã không phân biệt giữa học sinh giỏi và học sinh yếu, thầy đã giúp đỡ rất nhiều về mặt vật chất lẫn tinh thần của những bạn học sinh nghèo hiếu học... thầy luôn làm những việc mà khả năng thầy có. Đó cũng chính là trách nhiệm mà người thầy đem đến cho mỗi học sinh thân yêu của mình, yêu biết mấy những tấm lòng nhân hậu cùng trách nhiệm mà thầy trao cho.



Cũng có những giờ ra chơi, em xòe tay buộc gió, có lúc bất chợt thấy một người thầy khác cuối hành lang. Thầy đứng một mình thôi và hình như có bụi phấn nào đó đang rơi rơi trên mái đầu tóc bạc, trên bàn tay gầy guộc. Rồi có những giờ ra chơi, em không còn vô tư khi thấy thầy sau khói thuốc cuối hành lang. Thầy nghĩ gì? Thầy ơi! Vùng khói thuốc bung lên làm mái tóc bạc nay lại bạc thêm, em nhớ mãi thầy ơi! Đó là thầy chủ nhiệm của tôi, Thầy đã lặng lẽ chăm lo cho chúng tôi từng chút một, và những năm tháng cuối cấp này thầy càng lặng lẽ hơn.
Có một ngôi trường và thầy cô giáo đẹp như một bài ca không thể nào quên.
 

16 tháng 11 2016

Dù ta đi đâu về đâu , có mắc sai lầm hay ko còn nơi đâu để đi , thì sẽ có gia đình ở bên và gia đình cũng chính là nơi ta yêu quý nhất.Gia đình là nơi che chở cho ta , cho ta cảm thấy tình yêu thương , sự êm đềm , bình yên . gia đình luôn yêu thương ta , nuôi nấng ta , mặc dù chúng ta làm sai hay phạm lỗi đi chăng nữa thì gia đình sẽ luôn bên ta dù cho cả thế giới quay lưng lại với chúng ta . Ở đây , chúng ta ko thiếu thứ gì , có cả sự vui vẻ lẫn nỗi buồn , sự đau thương , mất mát hay sự sum vầy , hạnh phúc . có đôi khi chúng ta có thể thấy ghét gia đình và tự nói với bản thân '' mình rất ghét gia đình này , sao lại cho tôi sinh ra ở đây '' , nhưng khi suy nghĩ lạ những sự vất vả mà những người trong gđình đã phải vất vả lao động cho chúng ta được đầy đủ thì lại làm cho ta cảm thấy có lỗi khi suy nghĩ như vậy .Đôi khi ta được điểm kém , nhờ có gia đình ở bên an ủi ta rằng '' Phải có vấp ngã mới có thành công chứ con , cũng giống như câu tục ngữ ' Thất bại là mẹ thành công ', con phải biết lấy những lần này làm kinh nghiệm chứ ko phải lấy đó là chướng ngại vật '' . Chúng ta phải tự cảm nhận thấy rằng , chúng ta đang sống trong một gia đình hạnh phúc .Ở ngoài xã hội kia còn rất nhiều đứa trẻ ko có gia đình , đâu có được yêu thương , đùm bọc . Nếu ko có gia đình thì chúng ta sẽ thật buồn tủi và cô đơn , ko có ai chăm sóc . Gia đình rất quaqn trọng với ta , hãy trân trọng những giây phút được ở bên gia đình , và đừng oán trách hay ghét ai trong gia đình vì những điềuhọ làm chỉ muốn tốt cho chúng ta .

''Thương cho roi cho vọt

Ghét cho ngọt cho bùi ''

14 tháng 10 2021

Cuộc đời của mỗi con người đều được sinh ra trong một gia đình tràn ngập hạnh phúc. Đó là nơi nuôi dưỡng những con người.“ tổ ấm gia đình , ko gì sánh đc , một mai mốt bc’, đưa ta vào đời ..” Người xưa nói, dù là vua chúa hay anh dân cày, người hạnh phúc nhất là người tìm được sự yên ấm dưới mái nhà của mình. Dù là biệt thự, chung cư, hay nhà ngói, song cần nhất, đó phải là một mái ấm.Có phải chăng chính vì thế mà có câu “ gia đình là bếp lửa sưởi ấm….”. Những câu hát " “ lung linh lug linh tình mẹ tình cha , lung linh lung ling cùng một mái nhà . Lung linh lung linh cùng buồn cùng vui , lung linh lung linh 2 tiếng ... gia đình. Đó là điều mà nhân dân Việt Nam ta luôn coi trọng

14 tháng 10 2021

Cảm ơn bạn nhiều lắm

 

24 tháng 11 2016

Giờ đây tôi đã là một cô học trò chững chạc, đã bước vào sân của ngôi trường THCS với nhiều điều mới mẻ. Nhưng, lm sao tôi có thể quên đc, những kí ức đẹp về mái trường tiểu học đầy ngây ngô thuở ấy. Đúng, trog đầu tôi thấp thoáng hiện về những hàng ghế đá xếp dọc theo hàng cây bàng to và rộng, mà ngày xưa chúng tôi hay ngồi trò chuyện tán gẫu với nhau, hay mấy chậu hoa lan trắng mà đích thân tôi trồng ở gần cửa sổ nhỏ. Tôi trông phía xa, có một hình ảnh hiện lên, đó là gương mặt của bạn bè, của thầy cô giáo cứ chốc chốc lại mỉm cười, hướng về tôi cùng ánh nhìn đầy niềm hy vọng. Tôi cảm giác như họ chờ đợi một điều gì đó ở cô học trò này, vì thế lúc nào tôi cũng tự nhủ mình phải cố gắng học tập để đền đáp công ơn của thầy cô giáo năm xưa và khiến cho bạn bè và cả bản thân tôi tự hào.

Từ đồng nghĩa: trông, nhìn.

Từ trái nghĩa: to, nhỏ.

24 tháng 11 2016

cảm ơn bạn nhiều nha yeu

9 tháng 8 2018

bài 1 

tiên học lễ hậu học văn 

học ăn học nói học gói học mở 

học thầy ko tày học bạn 

anh thuận em hòa là nhà có phúc 

đi khắp thế gian ko ai tốt bằng mẹ 

gánh nặng cuộc đời ko ai khổ bằng cha 

cha mẹ nuôi con biển hồ lai láng 

con nuôi cha mẹ kể tháng kể ngày

bài 2

mùa thu là mùa của gió của sương và cũng là mùa mà em cất tiếng khóc chào đời . mùa thu đối với em là một mùa rất đẹp  , nó có sương thu vào sáng sớm , có gió thu khi chiều về , có những cơn mưa  nhỏ phảng phất ,... mùa thu không khí dễ chịu và trong lành . thời tiết mát mẻ , nó đem lại cho ta một cảm giác thoải mái đến lạ thường . nó cũng là mùa tựu trường của chúng em . sau những ngày hè nóng bức và dài đằng đẵng thì mùa thu đến cho chúng em được trở lại mái trường gặp lại bạn bè thầy cô và bắt đầu năm học mới .

12 tháng 11 2019

Trường học là dạy cho em muôn vàn kiến thức trong cuộc sống. Khoác trên mình tấm áo màu rêu vàng, ngôi trường với biển tên:" Trường THCS ..........." lấp ló trong màu xanh cây cối tạo nên cảm giác thật cổ kính, nghiêm trang. Các dãy nhà được xây theo hình chữ U với các bức tường phủ sơn vàng óng toát lên vẻ thân thương, gần gũi. Trong các lớp học ngoài những những vật dụng cần thiết như bàn ghế, bảng đen, phấn trắng còn có rất nhiều những thiết bị hiện đại khác như máy chiếu, máy in,…phục vụ cho công việc học tập. Đằng sau trường là một khu đất rộng dùng làm nơi để học thể dục và thi đấu thể thao. Trước cửa mỗi lớp học có những bồn hoa bé bé xinh xinh với những bông hoa màu sắc nổi bật thu hút những anh ong chị bướm đến hút mật đùa vui. Ngoài ra, trên sân trường còn có rất nhiều những cây bóng mát khác nhau như cây phượng với sắc đỏ rực rỡ, cây bàng với sắc xanh ngọc dịu mát,… Đội ngũ giáo viên trường em đều là những thầy cô với chuyên môn cao và nhiệt huyết đối với nghề. Và một trong số những thầy cô mà tôi kính trọng thì có lẽ cô Nga, giáo viên chủ nhiệm lớp em là người em yêu quý nhất. Cô luôn luôn hết mình và tận tâm đối với nghề, luôn coi học sinh như con của mình mà chăm sóc, dạy dỗ.Ở đó em còn có các bạn bè luôn giúp đỡ em . Em cảm thấy mình rất may mắn khi có thể được học tập tại môi trường lành mạnh này.