K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

20 tháng 4 2020

1.Hoa đồng tiền đẹp nhất trong khu vườn nhà em

2.Bạn em cao rất cao dáo

3.Nhà em sạch sẽ không một vết bẩn

20 tháng 4 2020

1.Hoa đồng tiền là cây hoa bà nội em thích nhất .

2. Bn em cao hơn cả em .

3. Nhà em sạch sẽ , thơm tho ko 1 hạt bụi .

11 tháng 6 2019

Câu sai là: C

21 tháng 2 2022

Ngay giữa sân trường em sừng sững một cây bàng. Em không biết cây được trồng từ bao giờ? Bao nhiêu tuổi? Em chỉ biết rằng khi em cắp sách tới trường thì đã có cây bàng này đang che mát một khoảng không gian.

5 tháng 4 2023

Mưa rả rích suốt đêm ngày mưa làm xám xịt mặt mũi

5 tháng 4 2023

Mưa rào rào suốt đêm ngày mưa xám xịt mặt mũi

11 tháng 3 2020
Mưa " rả rích" suốt đêm ngày,mưa "tối tăm" mặt mũi
12 tháng 3 2020

THAY TỪ ''KÉO DÀI'' BẰNG TỪ ''XỐI XẢ'' 

THAY TỪ ''LÀM TỐI'' BẰNG TỪ ''TỐI TĂM''

CÂU HOÀN CHỈNH :

MƯA XỐI XẢ SUỐT ĐÊM NGÀY, MƯA TỐI TĂM MẶT MŨI.

11 tháng 3 2020

Mưa rả rích suốt đêm ngày, mưa không thấy mặt mũi.

12 tháng 3 2020

Từ '' kéo dài '' thay bằng từ rả rích .

Từ '' làm tối '' thay bằng từ tối tăm.

30 tháng 11 2023

D. Quy định thứ tự đọc các thông tin của văn bản

4 tháng 2 2018

Chọn đáp án: B

Tham khảo:

Qua khổ thơ thứ ba, Tế Hải anh đã vẽ nên bức tranh đầy tươi sáng, sinh động khi dân làng đánh cá trở về. . .Với lối tả thực, hình ảnh “làn da ngắm rám nắng” hiện lên để lại dấu ấn vô cùng sâu sắc thì ngay câu thơ sau lại tả bằng một cảm nhận rất lãng mạn “Cả thân hình nồng thở vị xa xăm” – Thân hình vạm vỡ của người dân chài thấm đẫm hơi thở của biển cả nồng mặn vị muối của đại dương bao la. Cái độc đáo của câu thơ là gợi cả linh hồn và tầm vóc của con người biển cả. Hai câu thơ miêu tả về con thuyền nằm im trên bến đỗ cũng là một sáng tạo nghệ thuật độc đáo.Nhà thơ không chỉ thấy con thuyền nằm im trên bến mà còn thấy cả sự mệt mỏi của nó. Cũng như dân chài, con thuyền có vị mặn của nước biển, con thuyền như đang lắng nghe chất muối của đại dương đang thấm trong từng thớ vỏ của nó. Thuyền trở nên có hồn hơn, nó không còn là một vật vô tri vô giác nữa mà đã trở thành người bạn của ngư dân. Không phải người con làng chài thì không thể viết hay như thế, tinh như thế, và cũng chỉ viết được những câu thơ như vậy khi tâm hồn Tế Hanh hoà vào cảnh vật cả hồn mình để lắng nghe. Ở đó là âm thanh của gió rít nhẹ trong ngày mới, là tiếng sóng vỗ triều lên, là tiếng ồn ào của chợ cá và là những âm thanh lắng đọng trong từng thớ gỗ con thuyền.Có lẽ, chất mặn mòi kia cũng đã thấm sâu vào da thịt nhà thơ, vào tâm hồn nhà thơ để trở thành nỗi niềm ám ảnh gợi bâng khuâng kì diệu. Nét tinh tế, tài hoa của Tế Hanh là ông “nghe thấy cả những điều không hình sắc, không âm thanh như “mảnh hồn làng” trên “cánh buồm giương”… Thơ Tế Hanh là thế giới thật gần gũi, thường ta chỉ thấy một cách lờ mờ, cái thế giới tình cảm ta đã âm thầm trao cảnh vật: sự mỏi mệt, say sưa của con thuyền lúc trở về bến…”