K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

XIN HÃY   GIÚP     MÌNH     ĐI AHUHU   ĐỒ     NGUGiá như từ đầu mình ko nên yêu quá sớm , giờ đây thấy khổ quá trời , thằng người yêu mình dạo này lạ lắm , nó cứ bất đắc dĩ ghen hoài :nó cấm mình đủ thứ chuyện , mình ko thể chịu thêm được nữa , đây cũng là một phương pháp để học sinh thoát khỏi tư tưởng yêu quá sớm đấy , giúp mình với , mình biết mọi nội quy và chịu hình...
Đọc tiếp

XIN HÃY   GIÚP     MÌNH     ĐI AHUHU   ĐỒ     NGU

Giá như từ đầu mình ko nên yêu quá sớm , giờ đây thấy khổ quá trời , thằng người yêu mình dạo này lạ lắm , nó cứ bất đắc dĩ ghen hoài :

nó cấm mình đủ thứ chuyện , mình ko thể chịu thêm được nữa , đây cũng là một phương pháp để học sinh thoát khỏi tư tưởng yêu quá sớm đấy , giúp mình với , mình biết mọi nội quy và chịu hình phạt xứng đáng ,, thế nào cũng được , nhưng làm ơn hãy giúp mình :

cấm ngoại tình                cấm đánh son quá đậm              cấm đánh phấn quá nhiều

cấm mặc đồ quá hở        cấm thức khuya                          cấm thả tóc

cấm đi giày quá cao        cấm ăn thức ăn nhanh                cấm uống quá nhiều trà sữa và thức ăn ngọt

mình phát điên lên luôn     

10
27 tháng 12 2018

cấm thả tóc bạn à

24 tháng 4 2018

nhảm :)))

24 tháng 4 2018

nhat qua can bo them muoi

quê mình ở đông hà – ninh hải – ninh hoà – khánh hoà .một làng chài quen biển , dân cư làm nghề biển , nuôi tôm , làm muối ….truyện 1 : vào năm 2008 . mình học lớp 12 ..ở quê mình khi đó học sinh 12 thì phải có 3 bữa / tuần học phụ đạo vào ban đêm để ôn thi tốt nghiệp . nhà mình nằm trong hẻm hẹp và dài 2 bên là tường vách và một bên là dây kẽm ngăn hẽm với khu đất trống .....
Đọc tiếp

quê mình ở đông hà – ninh hải – ninh hoà – khánh hoà .một làng chài quen biển , dân cư làm nghề biển , nuôi tôm , làm muối ….

truyện 1 : vào năm 2008 . mình học lớp 12 ..ở quê mình khi đó học sinh 12 thì phải có 3 bữa / tuần học phụ đạo vào ban đêm để ôn thi tốt nghiệp . nhà mình nằm trong hẻm hẹp và dài 2 bên là tường vách và một bên là dây kẽm ngăn hẽm với khu đất trống .. đường thì nhỏ hẹp thiếu sáng .. lúc ấy tầm 10 giờ tối trên đường đi học về .. đạp xe đạp lúc quẹo vào nhà mình thì mình có phát hiện phía trước có một người con gái mặt áo trắng , không trong rõ mặt nhưng chắc chắn 1 điều là khá xinh .. vì là con trai mới lớn nên mình cũng nhát gái lúc chạy lại sát người con gái đó thì người con gái đó có lách qua để cho mình đi ( vì đường hẹp ) lúc qua mặt thì mình cũng có lén nhìn nhưng không dám nhìn trực diện .. vì như thế là mất lịch sự .. nhưng khi đi được 1 đoạn khoản 5 mét mình mới tiếc nuối vì lúc dậy thì giờ chưa thấy người nào đẹp như vậy . mình quay đầu lại nhìn thì …… không thấy cô gái đó nữa … lúc ấy vẫn chưa xoắn lắm chỉ thấy tiếc thôi .. nhưng khi mình đi được 1 đoạn nữa thì cảm giác lạnh cả người và đầu óc mình lại mụ mị nhớ về khoản khắc lúc chạy qua mặt cô gái đó .. hình ảnh rõ mồn một là cô gái đó đứng lách sát vào tường cảm giác như là tờ giấy bị dính chặc vào tường vậy .. lúc nhở lại cảnh đó thì hoản hồn mà chạy .. về tới nhà rồi mà biết bao nhiêu suy nghĩ ùa về .. từ bé đến lớn ở trong thôn mình chưa gặp người con gái ấy bao giờ .. vì ở quê rất ít người nên ai cũng biết mặt nhau cả .. và điều đáng nói là cái hẽm dài 50m chỉ có mỗi nhà em thôi … sau này mình có tâm sự với mẹ thì được kể gần đó lúc trước có người con gái mang thai chết tại đó

📷

đây là câu chuyện có thật 100% .. nếu các bác thích mình có thể kể tiếp 2 câu chuyện nữa ..

———————————————————————————————-
truyện 2 :quê mình gần biển nên nhỏ lớn giờ mình hay chứng kiến nhiều vụ đuối nước lắm .. khoản thời gian trước thì có một bé trai bị đuối nước .. thằng bé này thì mình có nhớ mặt nó ngờ ngợ thôi chứ mấy đứa nhỏ mình nhìn đứa nào cũng như đứa nào … năm 2009 . mình học năm 1 dh công nghiệp tphcm .. nghĩ hè về quê chơi .. ở thành phố quen rồi nên mình đi chơi rất khuya .. tầm 11h30 gì đấy mình về nhà .. cũng trên đường về nhà thì mình mắc tiểu quá nên tạc ra ngoài biển đi ( vừa nhanh vừa mát ) .. nơi mình gần biển nhưng không phải có bãi biển như mấy bác nghĩ đâu nhé .. nhà vẫn được xây ra sát mép nước .. vì là nơi kín gió nên không có sóng to gió lớn gì đâu .. kiểu như trong vịnh ấy .. nhà thằng bạn mình thì nằm gần mép nước .. mình đi ra gần nhà nó tiểu sẳn tiện có gặp nó thì anh em tán gẫu cho vui

.. ở quê thì trời tối lắm .. khoản 8 9 h là không thấy ai ở ngoài đâu hết .. đang hưởng thụ không khí của gió biển thì lúc đó có 2 đứa bé nắm tay nhau 1 trai 1 gái vừa chạy vừa cười chạy ngang qua mình . mặc đồ cũng bình thường như

mấy đứa khác thôi .. nói chung không có gì đặc biệt cả .. một lúc sau thì tụi nó cũng chạy ra đến ngay nhà thằng bạn mình .. mình cũng đi theo sau .. ( mình đi tiểu ) .. chúng nó vui vẻ như là không có mình ở đó vậy … mình để ý thấy tụi nó chạy quanh nhà thằng bạn mình .. vừa chạy vừa cười .. lúc đầu mình cũng thấy bình thường thôi .. nhưng khi mình gần ra tới nới thì mình thấy thằng bé trai nó đang đứng lên cái bờ tường nhà thằng bạn .. nó đưa tay kéo bé gái vào nhà thằng bạn .. lúc đấy mình cảm nhận có điều đéo ổn rồi .. cái tường mà ngày thường mình cũng nhãy qua để vào nhà thằng bạn cao hơn gắp 3 lần mấy đứa này nhé .. mình cũng đi ra xem sao .. nhưng nhìn vào nhà thằng bạn thì không thấy gì hết .. lúc ấy mình về luôn .. éo dám tiểu nữa .. cái mà mình nhớ nhất là khuôn mặt của thằng bé trai là mình đã gặp ở đâu rồi … không chắc chắn là thằng nhóc ngày trước không .. nhưng mình đảm bão 80% là nó .. sáng hôm sau mình có qua nhà thằng bạn để thông báo cho nó biết

và được nó kể câu chuyện thứ 3 …

có ai muốn nghe nữa không .. chứ mình thấy truyện 2 nhạt nhẽo quá

————————————————————————-

sau khi em kể nó chuyện tối hôm qua thì thằng bạn em nó cũng hơi ngạc nhiên nhưng cũng không phản ứng gì .. nó nói nhà nó có ma rồi nó kể chuyện này cho em ..

chuyện 3 :dạo gần đây thằng em út nó hay bị chói mắt và nói cái gì đó không ai hiểu , như đại loại là .. đang ăn cơm thì nói ” buổi sáng mà ai mở đèn vậy trời” … “chói mắt quá” .. “đuổi nó ra đi má” .hôm rồi bà gì nó có qua nhà nó chơi .. đang thay tả cho con bã trên ván

( như cái giường nhưng được ghép lại bằng những tấm ván to) thằng em út của bạn em thì đứng bên cạnh xem . nó tầm 6 hay 7 tuổi gì đó

đang xem thì thằng nhỏ nó chỉ tay về góc nhà hướng từ dưới biển sau nhà đi lên và nói : nó lại lên nữa kìa dì , chói mắt quá . lúc này bà dì mới quãn hồn nhìn theo hướng nó chỉ thì chẳng thấy gì .. nhưng thằng nhóc cứ khăn khăn là đang tiến lại gần phía bà với thằng bé trên ván .. hoảng quá bà ta sẳng tay cầm tả lót đầy shit vơ tứ tung và luôn mồm chửi cút .. một lúc sau thì thằng nhóc kia mới nói nó đi xuống nhà dưới rồi .. về sau người nhà gặn hỏi thì thằng nhóc mới bảo là đã thấy mấy hôm nay rồi

nhưng nói không ai nghe . có người hỏi nó thấy gì thì nó nói thấy người mà mắt sáng như cái đèn xe hơi vậy ..

4
26 tháng 11 2019

hoan ho

26 tháng 11 2019

no no no no

23 tháng 10 2021

hãy động não nhe các bạn

23 tháng 10 2021

4/5 + 9/3 = 12/15+ 45/15 = 19/5 (cái này mình rút gọn nha tại số hơi lớn)

      Học tốt

13 tháng 8 2016

ai bảo lúc 4h tôi thấy từ lúc 2h hơn cơ

13 tháng 8 2016

đúng là đăng bậy bạ thật

Chào các bạn mình là Thanh Huyền. Hôm trước mình với mấy bạn trong nhóm : Sư Tử Đáng Yêu ( Diểm Vi ), Song Ngư mơ mộng ( Lâm Thúy ), Thiên bình xinh đẹp ( Hồng Sương ), Bảo Bình Cá tính ( Kim Ngân ).Con bạn trong lớp tên Tường Vy chửi tụi mình nên tụi mình chửi lại. Nó nói với cả lớp hông chơi với tụi mình.Hồi sáng, tụi mình phát hiện con Ngân không thích chơi với tụi mình vì nó thích...
Đọc tiếp

Chào các bạn mình là Thanh Huyền. Hôm trước mình với mấy bạn trong nhóm : Sư Tử Đáng Yêu ( Diểm Vi ), Song Ngư mơ mộng ( Lâm Thúy ), Thiên bình xinh đẹp ( Hồng Sương ), Bảo Bình Cá tính ( Kim Ngân ).

Con bạn trong lớp tên Tường Vy chửi tụi mình nên tụi mình chửi lại. Nó nói với cả lớp hông chơi với tụi mình.

Hồi sáng, tụi mình phát hiện con Ngân không thích chơi với tụi mình vì nó thích thằng đầu đàn tên Minh Lâm. Nó còn mời lũ vào nhà ăn xoài còn nói xấu sau lưng tụi mình nữa. Cái thằng nhiều chuyện tên Nhựt nó nói tụi mình kêu lũ nó là đồ ăn chực. Nhưng bạn Thúy nó con em của bạn í. Tụi mình đang chơi tự nhiên lũ nó khéo nhau lại chửi tụi mình nên tụi mình chửi lại. Các bạn thấy tụi mình sai hay lũ nó sai. Nếu các bạn ko tin thì cứ hỏi các bạn kia đi mình chắc chắn.

8
9 tháng 1 2019

huyền ơi nó hai mặt lắm đó nói nó coi chừng quay qua cắn ak. Diễm Vi dấu ngã nhé

con đó giờ chắc vui lắm khi đc lũ thằng đầu đàn quan tâm

đúng là vừa hai mặt vừa mê trai

9 tháng 1 2019

sau vụ đó tao bị hiểu lầm rồi

Trong thế giới này có ai tự tin là mình biết hết tất cả mọi thứ , tất cả mọi chuyện không .Chúng ta đang sống trong một vũ trụ , một thiên hà rộng lớn .Chúng ta được sinh ra ,sinh tồn và chết đi . Có ai thắc mắc là khi chết đi chúng ta sẽ đi đâu không ,và thật sự có thế giới khác chứ.📷Mình đã từng nghĩ mình biết tất cả mọi thứ, nên mình không bao giờ tin vào những thứ hư vô ,...
Đọc tiếp

Trong thế giới này có ai tự tin là mình biết hết tất cả mọi thứ , tất cả mọi chuyện không .Chúng ta đang sống trong một vũ trụ , một thiên hà rộng lớn .Chúng ta được sinh ra ,sinh tồn và chết đi . Có ai thắc mắc là khi chết đi chúng ta sẽ đi đâu không ,và thật sự có thế giới khác chứ.

📷

Mình đã từng nghĩ mình biết tất cả mọi thứ, nên mình không bao giờ tin vào những thứ hư vô , hồn ma đối với mình chỉ là chuyện hoang đường từ trí tưởng tượng của con người .
Bạn bè mình mỗi khi tụ họp với nhau chúng hay kể những câu chuyện ma mà được ông bà hay người thân kể lại , nào là người không đầu , người phụ nữ răng nanh dài , khuôn mặt trắng bệch …….Lúc đấy mình chỉ cười thầm và nghĩ rằng trí tưởng tượng của con người đúng là kinh khủng thật . Vì lý do đó mình và nhóm bạn mình thường hay tranh luận với nhau về điều này , nhóm bạn của mình thường hay thách đố với mình chơi những trò chơi về gọi hồn như ma lon , cầu cơ và những trò chơi được xem trên mạng , mình đã tham gia hết nhưng hầu như chẳng có hiện tượng gì xảy ra làm cho mình càng chắc rằng quan niệm của mình là đúng. và thứ đã làm mình thay đổi quan điểm đó bắc đầu từ câu chuyện thách đố của đám bạn .
1 lời thách đố
Như bao buổi sáng khác mình đến trường , khi vữa bước chân vô cửa lớp đám bạn đã quay lại nhìn mình như đang đợi mình đến
-lại có chuyện gì nữa đây, bầy trò gì nửa hả
– tao có cách để mày nhìn thấy ma rồi phong nói ( phong luôn là đứa hay tranh cải với tôi về vấn đề ma quỷ )
– hazzzz lại nữa hả , cách gì mày nói luôn đi
-hehe vậy tụi tao thách mày tối nay giám 1 mình ra ngủ lại ở căn nhà mồ
mình xin nói một tí về căn nhà mồ ,không biết chổ các bạn thì sao chứ chổ mình mỗi nghĩa địa đều có một căn nhà mồ ,mình cũng không biết ngôi nhà đó dũng để làm gì chỉ biết người ta hay gọi đó là căn nhà mồ . Quay lại với câu chuyện ,thì mình là một người coi những lần thánh đố như những thử thách để chứng tỏ mình , mình đồng ý với thằng phong mà đâu biết rằng, đó chính là sai lầm lớn nhất của cuộc đời mình .
Nói là làm ,tối đó mình và một đám bạn đi đến nghĩa địa, bọn nó giúp mình trải nệm và mùng rồi đi về , chỉ còn lại một mình trên cái nghĩa địa này ,cái lạnh cấu xương , tiếng gío lùa như như tiếng người ân oán cũng đủ làm cho những người yếu tim phải chết ngắt , mình nằm xuống lấy điện thoại ra lước fb , khoe khoang với đám bạn được một Lúc thì cơn bù ngủ ập đến và mình chìm vào giắc ngủ Lúc nào không hay , mình có một giắc mơ rất kỳ lạ mình bị rược đuổi mởi một thứ gì đó rất khủng khiếp, nhưng lại không biết đó là thứ gì ,mình chạy mãi và cuối cũng mình bị rớt xuống vực thẩm, khi tới mặt đất cũng chính là lúc mình tỉnh dậy , thở hổn hển ,mồ hôi đầm đìa vì giắc mơ vừa rồi . Vừa định hình lại tinh thần thì mình nghe một tiếng gì đấy gần giống như tiếng đọc kinh nhưng không phải, tiếng đấy cứ to lên dần . Ngồi dậy nhìn đồng hồ thì chỉ mới có 1h, không biết ai tới đây sớm thế nhỉ , bất chợt mình nghe rất nhiều người họ đồng thanh như một lớp học hát , từ ngữ thì mình nghe nhưng chẳng hiểu gì nó cứ ngang ngang như đọc kinh . Trí tò mò của mình đang ở đỉnh điểm , mình nhẹ nhàng mở he hé để vừa con mắt nhìn ra ngoài ,và mình bắt gặp một thứ khủng khiếp nhất mà mình từng thấy , những người mặc áo cà sa như những thầy tu họ ngồi xếp hàng xung quanh và đang đọc những thứ mà mình đã nghe Lúc nãy ,còn chính giữa là một con quỷ khuôn mặt lở loét kinh tởm , mái tóc dài thưa thớt ,nó có vẻ đang rất đau đớn ,quằng quại ,la hét những âm thanh nghe ai oán rùng rợn nó có vẻ đang cố thoát thân ra khỏi vòng vây , cảnh tượng đó trông rất kinh khủng , bỗng nhiên nó dừng la hét lại , nó quay người lại nhìn thẳng vào cánh cửa mà đúng hơn nó đang nhìn thẳng vào mặt mình, đôi mắt của nó đỏ kè nhìn vào mắt mình, nó nở một tràng cười ghê rợn hehehehe….hehehehe và các thầy tu xung quanh từng người một họ gục xuống đến người cuối cùng . Nó rít lên một tiếng , rồi chạy thẳng về phía mình . Vì quá hoảng sợ mình đã ngất đi .sáng hôm sau đám bạn mình đánh thức mình dậy .
-gớm ngủ ở nghĩa địa mà ngủ ngon quá nhỉ”thằng phong nói . Mình đã tỉnh lại hẳn nhưng khi nhớ lại chuyện tối qua chân tay của mình vẫn đang run cập cập , mình cố trấn an bản thân ,đó chắc chỉ là giấc mơ thôi ,cố gắng lấy lại bình tĩnh .
-Tối qua mày thấy gì không
-thấy cái gì ,chẳng có gì cả . Vậy là trận thách đố này mình đã thắng .
Nhưng mình vẫn luôn suy nghĩ về giấc mơ đó , mình không biết là mơ hay không , nhưng mình tự nhủ với bản thân đó chỉ là giấc mơ
Chạy về nhà ,thay bộ đồ và tới trường ,vừa bước tới cửa thì nghe thấy giọng nói
-nó ….sẻ ….không …..tha….cho…..cậu….đâu” giật mình nhìn lên thì ra đó là thằng vĩnh , cái thằng này rất ít nói dù học chung một lớp, mà mình không mấy khi nghe nó nói
-cáiiii gì ,mình ấp úng .
– nhớ …..kỹ …..đấy ,
nó nói từng chữ một làm tôi nổi hết da gà , rồi nó bỏ đi , ”
-thằng này bị sao ấy nhỉ ” dù nói vậy nhưng trong đầu tôi lại suy nghĩ khác không lẽ nó biết cái gì.
2. MƠ HAY THẬT
Thằng vĩnh ngồi ở bàn dưới mình có cảm giác nó cứ nhìn chầm chầm , quay đầu xuống thì đúng như vậy, nó đang nhìn mình bằng một ánh mắt không thiện cảm mấy, mình cảm thấy cực kỳ khó chịu cái ánh nhìn của nó . Cuối cùng cũng học xong buổi học , về tới nhà , bật điện chẳng có cái nào sáng cả , mà hôm nay tự nhiên cảm thấy không khí trong ngôi nhà lạnh bất thường ” thôi kệ đi tắm cái đã” vừa bước chân vào nhà tắm mình hoảng hốt , phải nhảy lùi lại phía sau vì trong gương hiện lên khuôn mặt của con quỷ hôm ấy, ngồi bệt xuống sàn , tay ôm ngực thở gấp ,cố lấy lại bình tĩnh , được 15p sau mình bình tĩnh trở lại , lấy hết can đảm cố ngóc đầu nhìn lại vào gương thì chỉ thấy có mặt mình trong gương , đứng bật dậy nhìn vào gương cười thầm ” không ngờ giấc mơ đó làm mình ám ảnh đến thế” . bất chợt có một cái bóng đen lướt qua sau lưng mình , chết mẹ không phải là tưởng tượng rồi ,cắm đầu cắm cổ chạy ra phòng khách , thở như chưa bao giờ được thở , chân mình tê cứng không thể bước được nữa phải lết ra ghế sofa một cách mệt nhọc,
-chuyện quái quỉ gì đang diễn ra thế này ” . chẳng lẽ là do mình tưởng tượng ra , đúng rồi chắc là do mình mất ngủ và giấc mơ kia đã làm cho mình tưởng tượng mà thôi”, mình cố trấn áp bản thân .suy nghĩ nhiều làm mình ngủ lúc nào không hay mình lại mơ thấy mình bị rược đuổi nhưng cái thứ đuổi mình không còn mơ hồ mà đó chính là còn quỷ đó , giấc mơ kết thúc khi mình bị rơi xuống vực thẩm .giật mình tỉnh dậy
– chết tiệt ngủ cũng không yên nữa , chắc mai mình phải đi khám thử thôi” . tối hôm đó mình đi ra ngoài dạo một tí cho cho sản khoái đầu óc, vừa đi vừa huýt sáo . giật mình khi nghe một tràn tiếng cười ghê rợn phía sau mình”héhéhéhéhé……héhéhéhéhé ” quay đầu lại, thì miệng mình cứng đơ khi nhìn thấy ở cành cây xa xa có một người ốm nhách , tóc dài lưa thưa ,không nói chắc ai cũng biết đó là gì , mình sợ tới mức không còn biết suy nghĩ gì nữa chỉ biết nhấm mắt nhấm mũi mà chạy , dù rất muốn la lên nhưng cổ họng cứng ngắc, không thể phát ra được âm thanh gì nữa , chỉ biết chạy chạy và chạy . có một ai cầm lấy bàn tay của mình không cho mình chạy nữa, vì nhấm mắt nên không biết đó là ai , giờ trong đầu mình chỉ nghỉ đến con quỷ , cố vùng vẫy thoát thân . có một tiếng nói vang lên
-BÌNH TỈNH LẠI ĐI , NÓ KHÔNG CÒN ĐUỔI THEO NỮA” mở mắt ra thì nhìn thấy thằng vĩnh
-sao …..cậu” mình ấp úng .
-cậu vẫn còn sống , làm tôi bất ngờ đấy ”
-sao …sao….chứ ”
-chắc cậu đã biết những gì xẫy ra xung quanh cậu rồi,và cậu nên hiểu rằng cậu đang phải đối mặc với thứ gì ”
bỗng nhiên nó ép sát mặt vào mặt tôi
-cậu…..sẽ…chết”
trong khoảng khắc đó những gì sẩy ra từ tối quá tới giờ bổng nhiên xuất hiện rõ mồn một trước mắt mình , nước mắt lăn dài , vậy những gì mình thấy không phải là giất mơ , hay mình tưởng tượng ra, mình thật sự sợ mình chưa bao giờ có cảm giác tệ hại như thế này
– xin cậu hãy giúp tôi…..xin cậu ”
3 CHẠY TRỐN
– nếu giúp được cậu thì tôi đâu để đến lúc này, cậu đã đưa con quỷ đó lên và cậu sẽ là chính người đưa nó trở về địa ngục”
Mình ngạc nhiên
-mình đã đưa nó lên hồi nào chứ ” .
-Cậu thử nhớ tối hôm đó đi , nếu cậu không tiếp thêm dương khí cho nó ,có lẽ nó đã trở về địa ngục rồi , cậu đã phá tan công sức của nhưng anmi ”
-Anmi là ai chứ ” mình thắc mắt .
– đó là những người cậu đã thấy hôm nọ ,trong đó có cả tôi , nhưng điều đó giờ không còn quan trọng, quan trọng bây giờ là phải diệt được con quỷ đó ”
Mình bối rối càn thêm bối rồi
-vậy bây giờ phải làm sao ”
Trái ngược với sự bối rối của mình thằng vĩnh có vẽ rất bình tỉnh
-cậu có một vị thần bảo hộ ,luôn đi theo và bảo vệ cậu đó là lý do vì sao tới giờ này cậu vẫn còn sống , nhưng vì thần đó sẽ không thể bảo vệ cậu hoài được , nên mạng sống của cậu hoàn toàn phụ thuộc vào cậu ”
vĩnh tháo trên cổ ra một sợi dây chuyền có hình con mắt ,nhìn rất kì lạ đưa mình
-cầm lấy đi sợi dây chuyền này có thế bảo vệ cậu ,dù chỉ là một phần nào đó , 7 ngày con quỷ đó sẽ có 7 ngày để bắt cậu , nếu trong 7 ngày nó không bắt được cậu , dương khí nó sẽ yếu đi lúc đó tôi và các anmi có thể giúp cậu ”
vỉnh nói tiếp
-tôi không cần biết cậu sẻ làm gì trong 7 ngày đó , trốn chạy ,ẩn nấu …nhưng nên nhớ cậu không được chết , nếu cậu chết đi con quỷ sẻ vô cũng mạnh , và một điều khủng khiếp sẻ sẩy đến với con người ”
– mình….mình hiểu rồi ” mình ấp úng vì quá sợ hải .
sau khi nói chuyện xong vĩnh đưa mình trở về nhà , khi vừa đến đầu ngỏ thì gập bác tư .mình sẻ nói sơ về bác tư , bác ở một mình trong một căn nhà nhỏ gần nhà mình , bác đã ngoài 70 tuy nhiên bác chỉ sống một mình không vợ , không con , mình nghe mọi người nói bác từng là một pháp sự nỗi tiếng , nhưng không biết tại sao bây giờ lại thành ra thế này , bác và nhà mình khà là thân , hể có món gì ngon thì mẹ mình thường đêm qua cho bác , mình cũng coi bác như ông của mình.
bác tư thấy mình liền nói
-cháu đi đâu tối thế ”
-dạ , cháu đi dạo với bạn một tí ” mình trả lời.
bất chợt bác tư nhìn qua thằng vĩnh , mặt bác sầm lại , lông mày nhíu lại để nhìn rỏ hơn , khuôn mặt bác trở nên rất nghiêm trọng , còn vĩnh thì nhìn đi chổ khác như đang cố tình lảng tránh ánh nhìn của bác tư. – chào bác” vĩnh nói
-À..à chào cháu , cháu là bạn của tuấn hả” tuấn là tên của mình
-cháu tên là gì” bác tư hỏi
-dạ.. vâng cháu tên vĩnh ” vĩnh trả lời
trong giây phút ấy mình có cảm giác rất kỳ lạ về cách nói chuyện của bác tư cũng như là vĩnh .
khi mình định bước vào cổng thì vĩnh cầm tay mình lại và nói
-cậu hãy cận thận với người đàn ông lúc nãy nhé , tốt nhất là 7 ngày tới , cậu không nên gập ông ta”
gì chứ , lúc này mình càng chắc cách nói chuyện kỳ lạ của hai người , có điều gì ẩn khuất mà mình không tài nào hiểu được , vừa dứt suy nghĩ định quay lại định hỏi vĩnh thì chẳng thấy nó đấu cả ,
-thằng này đúng là ,đi ít nhất cũng chào hỏi một tiểng chứ ”
mình quay đâu bước vào nhà , lúc này trong đâu mình không còn suy nghĩ về con quỷ nữa, thay vào đó mình lại suy nghĩ về những lời của thằng vĩnh , tại sao phải cẩn thận với bác tư chứ , không lẽ bác tư có liên quan gì trong chuyện này , suy nghĩ hoài cũng mệt , mình quyết định đi tắm một lần nữa , đúng là lần này không có chuyện gì xẩy ra cả , đúng là ngày hôm nay mệt mỏi quá rồi , vừa đặt lưng xuống giường đã ngủ một giắc tới sáng, có lẽ đây là giắc ngủ ngon nhất từ hôm qua tới giờ , bởi mình không gập giấc mơ , hay mộng mị gì cả , nhìn sợi dây chuyền mà hôm qua thằng vĩnh đưa cho mình , chắc có lẽ nó đã giúp mình .
ngày thứ 2
Mình thay đồ chủng bị đi học ,thì nhớ rằng hôm qua lo chuyện con quỷ quá mà chưa học bài , hazzzz hôm nay dò bài củ chắc mình chết sớm . Vừa bước chân ra khỏi cổng thì đã gập bác tư ,mình có cảm giác như bác tư đang đợi mình ra
– chào bác tư , bác làm gì ngoài này sớm vậy ạ”
– à bác đang tập thế dục cho nó khỏe ,dạo này bác thấy hơi mệt trong người ”
– à vậy ạ, thôi cháu đi học đây ”
– khoan đã , cháu có thể kể cho ta vài điều về bạn cháu được không ”
– bạn cháu , ý bác là thằng vĩnh á hả ”
– đúng rồi”
lúc này mình nhớ lại những lời dặn của thằng vĩnh tối hôm qua , mình tìm cách lảng đi câu hỏi của bác tư
– thôi trể học rồi , có gì cháu sẻ nói chuyện với bác sau
– ừ, vậy cũng được
tự nhiên mình cảm thấy có lỗi với bác tư , vì bình thường có chuyện gì cũng hay qua nhà để tâm sự với bác , mà hôm nay phải nói dối bác như vậy , thôi để tí nữa hỏi thằng vĩnh xem sao .
cũng như thường ngày mình đến lớp , mấy thằng bạn thì lúc nào cũng cấm đầu vào chiết dt chơi game , thằng vĩnh ngồi bàn cuối để đọc sách , mình liền chạy ngay đến chổ thằng vĩnh
– Ê ,vĩnh ”
– có chuyện gì sao ” nó nói chuyện với mình trong khi trong tay vẫn cầm chầm chầm cuốn sách
– về chuyện hôm qua đó , tại sai cậu lại keo mình cẩn thận với bác tư , không lẻ bác tư có liên quan gì sao ”
khi nghe mình nói tới chuyện này thằng vĩnh buôn cuốn sách trên tay xuống , nó nói nhỏ vào tai mình
– mình nghi ngờ chính bác ấy đã chỉ điểm cho con quỷ tới bắt cậu ”
– gì chứ , sao cậu lại nghĩ như vậy ”
– vì tớ thấy âm khí tỏa ra trên người bác ấy rất nhiều , tớ chắc rằng bác ấy với con quỷ có liên quan gì đấy ”
– không đâu , không thể nào bác ấy đối sử với mình như vậy ”
– tại cậu không biết thôi , nếu cậu chết đi con quỷ sẻ có một sức mạnh rất lớn và nó sẻ chia sẻ một phần sức mạnh của mình cho những người đã giúp nó”
vĩnh tiếp tục :
– theo tớ biết bác tư từng là một pháp sư , tuy nhiên ông ấy đã mất hết sức mạnh , cho nên ông ấy làm chuyện này cũng không có gì khó hiểu ”
– nhưng ông ấy rất thân với tớ , với gia đinh tớ , làm sao ông ấy hại tớ được chứ ”
– trong thế giới của pháp sư , không có chuyện gia đình , hoặc tình cảm , họ chỉ nghỉ đến làm sao để đạt sức mạnh cao nhất , thậm chị phải đánh đổi hết tất cả mọi thứ ”
vĩnh nói tiếp :
– cậu biết vì sao hầu hết pháp sư không có gia đình không , vì họ đã giết cả gia đình để mua lấy sức mạnh ”
mình đã ngồi bệt xuống ghế sau khi nghe vĩnh nói , chân tay mình trở nên bủn rủn , không còn tí sức lực nào , lúc này mình cảm thấy ghê tởm ông ta , vậy mà bao năm qua mình đã yêu quý ông ấy , còn xem ông ấy như ông ruột của mình vậy mà….TÙNG,TÙNG….TÙNG , tiếng trống báo hiệu cho giơ vô lớp , mình lết đôi chân mệt mỏi trở về bàn học , trong những tiếp học ấy , đầu óc mình không thể nào ngừng suy nghĩ về ông ta

0
Kể chuyện Ma cấm ** Lời đầu tiên xin cảm ơn truyenmacothat đã duyệt , vì dạo này công việc đôi chút rảnh nên mình chia sẻ vài câu chuyện trong cái xóm gọi là xóm gò mây ở xã đức lân huyện mộ đức tỉnh quảng ngãi ! Mình đã xa quê hơn 10 năm nên có thể chia sẻ hết cái thông tin chính xác nhất cho các bạn gần xa thân mến dễ hình dung ,Từ ngoài đường quốc lộ nối dài hết các miền ,...
Đọc tiếp

Kể chuyện Ma cấm **

Lời đầu tiên xin cảm ơn truyenmacothat đã duyệt , vì dạo này công việc đôi chút rảnh nên mình chia sẻ vài câu chuyện trong cái xóm gọi là xóm gò mây ở xã đức lân huyện mộ đức tỉnh quảng ngãi ! Mình đã xa quê hơn 10 năm nên có thể chia sẻ hết cái thông tin chính xác nhất cho các bạn gần xa thân mến dễ hình dung ,

Từ ngoài đường quốc lộ nối dài hết các miền , trên đó có 1 nơi tên quảng ngãi quê tôi . Đi từ đường lớn vào mất khoảng 1 cây số là tới xóm đồn là xóm đầu tiên. Xóm tôi là thứ 2 tên xóm gò mây rồi tiếp nữa là xóm làng . Nói chung cái xóm nào cũng toàn là mã mồ rộng mênh mông . Nhà thì ít mà mộ thì nhiều vô kể .

📷

Trong xóm thì hay tụ tập lại nào là đá banh nào là chăn bò đủ trò , tối thì nhóm đóng củi giữa con đường duy nhất dẫn vào xóm rồi ngồi tụ tập chơi . Hôm đó tôi cùng mấy thanh niên cùng xóm chơi năm mười , thì cái thằng tên pháp nó trốn mãi mà chẳng thấy nó ra , trong khi anh em đã ngồi chơi và hô lớn là thôi đi ra đi .

Ở quê thì 5h hơn là chạng vạng tối om rồi . Anh em ráng kiếm lần nữa thì kiếm không tài nào ra nổi mà chả biết thằng đấy trốn ở đâu , vô nhà xuống gầm giường kiếm cũng không có , lu nước cũng không . Đến tối quá thì mới báo cha cha mẹ nó cùng kiếm , ra mấy cái lùm cái ao phía sau cũng chả thấy , ráng đến ngày hôm sau mới thấy thằng đó trong lùm tre , miệng bị nhét cứt bò đầy họng . Ai cũng biết ma giấu từ đêm qua rồi nhưng vẫn hỏi nó xem , nó nói là có người rủ nó đi chơi kêu đi trốn chỗ này không ai kiếm được ! Tính đến sau này nó bị ma giấu xong nó cực kì dạng dĩ . Ai cũng phải nể nó luôn . Đường từ nhà nó xuống tới chỗ đám củi hay đốt để ngồi chơi đi qua 2 3 cái hoang . Mà tối đen như mực nó cỡ nào cũng đi 1 mình không cầm theo đèn .

… tiếp theo câu chuyện mẹ mình nhé ! Xin giới thiệu mẹ tôi năm nay 55t . Xưa mẹ tôi làm giáo viên dạy mẫu giáo ở quảng ngãi nhé ! Rồi mới cưới ba tôi , ba tôi làm thú ý , mẹ tôi cũng vì mê tiếng đàn bên cửa sổ mà lấy ba tôi để rồi bây giờ mẹ con tôi khổ như con chó !

…. mình xin tạm ngưng vì mình lỡ bận công việc , ai muốn nghe tiếp phản hồi mình nhé !

Thể hiện lòng tự trọng bằng cách ghi nguồn TruyenMaCoThat.Net và tên tác giả khi lấy truyện đi bất cứ đâu📷📷Truyện ma liên quan

Bóng người trong cty gỗ ở Bình Dương – Tác Giả pô đạt

Tuổi thơ và những câu chuyện ma – Tác Giả HắcThiênLang

1
7 tháng 6 2019

bn ơi! bn dùng từ rất thô bn ạ!

9 tháng 6 2019

- Đv :)

Hôm nay rảnh rỗi, chợt nhớ lại câu chuyện ma từ cách đây gần 10 năm do chính bản thân mình trải nghiệm, từ cái thời mình còn là sinh viên ấy!!! thôi ko dài dòng, mình xin phép kể nhé…Ngày mình còn là sinh viên,mình có đi làm thêm cho 1 nhà hàng để có tiền trả tiền trọ và đỡ đần giúp bố mẹ. nhà hàng đó chuyên món đặc sản thịt dê, mình đc nhận vào do có người quen giới thiệu. công...
Đọc tiếp

Hôm nay rảnh rỗi, chợt nhớ lại câu chuyện ma từ cách đây gần 10 năm do chính bản thân mình trải nghiệm, từ cái thời mình còn là sinh viên ấy!!! thôi ko dài dòng, mình xin phép kể nhé…
Ngày mình còn là sinh viên,mình có đi làm thêm cho 1 nhà hàng để có tiền trả tiền trọ và đỡ đần giúp bố mẹ. nhà hàng đó chuyên món đặc sản thịt dê, mình đc nhận vào do có người quen giới thiệu. công việc nhẹ nhàng với mức lương khoảng 500 ngàn/tháng ! cứ sáng đi học thì chiều mình đi làm, thỉnh thoảng ở lại trực tối ! Thời gian đầu thì ko có chuyện gì xảy ra , nhưng đc tầm vài tháng thì bắt đầu có chuyện lạ, cứ buổi tối nào mình ở lại là lại có cảm giác có người luôn ở phía sau lưng nhìn mình , rồi có hôm nhà hàng có việc mình ngủ lại còn bị nó dắt mộng du làm mọi người toán loạn đi tìm, cái vụ mình bị dắt đi mộng du thì mình kể sau nhé ! trc tiên để mình miêu tả sơ nhà hàng. Nhà hàng này gồm có là phòng vip, 1 nhà lá cọ, 1 nhà lớn như hội trường và ở ngoài trời ,nhân viên phục vụ tầm hơn chục ng, chủ yếu là sinh viên ,trong nhà hàng có 4 thằng tên Nhân, Bình,Hòa,Hiếu tên của 4 đứa nó ghép đc với chữ Bất đc thành Bất Nhân, Bất Bình, Bất Hòa , Bất Hiếu ,đc mỗi thằng Hiếu chơi đc nhất (mặc dù nó bất Hiếu), còn 3 thằng kia toàn thằng đểu đúng như cái tên của nó, đặc biệt là thằng Nhân là thằng đểu nhất, thời gian mình mới vào làm nó chuyên xúi dục mình lấy trộm đồ của ông chủ nhưng mình ko làm, đâm ra nó ghét mình !
Chỗ ưa thích của mình là nhà lá cọ vì nó lúc nào cũng mát. Buổi tối bắt đầu có cảm giác có ng luôn nhìn mình đằng sau , tối đó đến mình trực tối, đang ngồi trong nhà lá cọ , ngồi cái chỗ ưa thích của mình, đang ngồi xem khách có cần gì thì đi lấy, khách vẫn đang ăn uống bình thường chưa gọi gì ,mình bỗng thấy sao lạnh lạnh sau gáy , ngày nhỏ gặp ma nhiều rồi nên là mình biết ngay là có cái gì rồi !
Từ hôm đó, ngày nào mình cũng dò hỏi xem ngày trc ở đây có ai chết ko, tất nhiên là chỉ ngầm hỏi mấy nhân viên làm lâu năm trong nhà hàng thôi, chứ ngu gì hỏi ông chủ, mất công bị chửi mà có khi mất việc cũng nên , tất cả chỉ nhận đc cái lắc đầu. Càng ngày hiện tượng đó càng nhiều nên mình cũng bắt đầu ớn ớn, có hôm ban ngày hẳn hoi, mình đang bưng đồ ăn và bia ra bàn cho khách , đang đi rất chi là ngon lành, bỗng nhiên mình bị té 1 cái rất chi là vô lý, có cảm giác có ng xô mình té , đổ hết đồ ăn và mấy chai bia vỡ tan, may mà chỉ bị ông chủ quở 1 tý là thôi chứ ko bị mắng té tát như mình nghĩ, cũng cái tối hôm đó mình trực đêm , đang ngồi chơi rắn trên cái 1200 huyền thoại trong nhà lá thì mình nghe có tiếng tắc kè trong phòng hội trường, chắc mẩm tóm đc con tắc kè về ngâm riệu , vào đó mình nhìn thấy nó mờ mờ ở gần cửa sổ, cởi áo ra quấn vào tay thế là vồ đc nó , đang mừng vui vì sắp có bình riệu tắc kè, thì ôi mẹ ơi, ngay trc mặt mình là cái bóng mờ mờ của 1 đứa con gái tóc xõa che kín khuôn mặt đang cúi gằm. Mồm há hốc kinh hãi mà có la lên đc đâu, nó từ từ ngẩng mặt lên , ôi má ơi, e thề là e đái ra quần luôn , hai hốc mắt máu chảy ra xối xả, ngay lúc đó nghe thấy tiếng ông chủ kêu , chắc là khách cần gì mà gọi hoài ko thấy nên ông chủ đi tìm, ông ấy vào trong nhà hội trg bật điện lên thấy mình đang đứng trân trân, mặt xanh như tàu lá chuối , ông ấy tưởng mình trúng gió dìu vào phòng nghỉ trưa cho nhân viên, mình kể lại cho ổng nghe , ông ấy mới buồn rầu kể lại là cách đây gần 5 năm , có 1 chị cũng là sinh viên làm thêm ở đây, chắc là do thất tình nên tự tử , hôm chị ấy chết chị ấy làm tối, có mỗi mình chị ấy phục vụ , cũng ít khách, chỉ có 1 bàn ngồi ngoài trời. Kể thêm về cái chỗ ngoài trời , khá thú vị mỗi bàn có 1 tên riêng gồm Xoài (có cây xoài), Miếu (có cái miếu),Lan( có cây ngọc Lan) ,Táo (có cây Táo) và Bưởi( có cây bưởi ) . Xoài, Miếu,Lan ,Táo ,Bưởi mỗi tên có 4 bàn , hôm đó bàn khách cuối cùng ngồi ở dãy cây Bưởi dãy xa nhất , chị đó ngồi ở gốc cây Lan chờ coi khách có gọi gì thì nó lại , ở ngoài trời mà um tùm cây cối tranh tối tranh sáng nên có ai biết đâu, tới gần 22h khách gọi thanh toán, gọi mãi chị nhân viên ngay đó mãi mà ko trả lời cứ gục mặt trên bàn, nghĩ là nhân viên phục vụ ngủ gật nên khách vào tận trong quầy thanh toán với thu ngân ! Khách bảo là nhân viên của nhà hàng ngủ gật, ông chủ mới ra gọi , chạm vào thì người đã cứng ngắc rồi,hai tay buông thõng xuống dưới, trên tay còn lọ thuốc ngủ liều nặng đã dốc hết ! Trời lạnh nữa nên thân thể cứng ngắc rồi , công an đến điều tra thì kết luận là tự tử ! mãi sau này một trong những người khách đến nhà hàng ăn tối hôm đó mới kể là tối hôm đó thấy chị này quằn quại ở bàn gốc cây Lan( bàn Lan cách Bưởi tầm chục mét ) nhưng vì đang phê phê riệu với lại trời tối nên ông ấy nghĩ là mình hoa mắt nên ko để ý, tới khi phát hiện chị ấy chết rồi thì ông ấy mới té ngửa là chị ấy uống thuốc ngủ tự tử ,nhưng ko dám nói ngay lúc đó. Một thời gian dài nhà hàng đến khốn khổ , hay tin nhà hàng có ng tự tự chết đâm ra nhiều thực khách cũng e ngại mỗi khi đến ăn . Thời gian trôi qua, vụ tự tử đó cũng lắng xuống, nhà hàng lại đông khách trở lại, nhưng là nỗi ám ảnh cho mình vì hồn ma chị đó cứ quanh quẩn ko chịu siêu thoát..
Sau lần đó mình đã quen với việc có hồn ma trêu trọc, riết thành quen nên ko sợ nữa , chỉ tội mấy đứa nhân viên sau này mới vào làm nên ko biết,cá biệt có đứa con gái bị hù cho đến nỗi hất cả mâm đồ ăn mà bỏ chạy, chả phải nói hôm sau nó trốn biệt luôn ko dám đến làm nữa. Có lần mình bị trêu, hôm đó mình làm tối, đang ngồi cạnh gốc cây Lan thì bỗng thấy lạnh gáy, tự nhiên sao buồn ngủ thế , thế là ngủ luôn, ko biết mô tê gì luôn,sáng hôm sau tỉnh dậy thấy đang nằm trong phòng nghỉ rồi ! Mấy đứa làm cùng kể lại là hôm qua thấy mình gục mặt bất tỉnh tưởng trúng gió nên khênh vào đây, nhớ lại mà chưa hoàn hồn ! sau nhớ lại đúng cái chỗ chị kia chết mấy năm trc, đc vài hôm mình lại quên luôn chuyện đấy, hết giờ lên lớp là lại đi làm. Có hôm mình đang ngồi nhắn tin với mấy con bồ, tự nhiên nghe thoang thoảng có ai nói bên tai “ĐÀO LÊN ,ĐÀO LÊN ĐI “ , biết là lại gặp rồi nên mình mặc kệ..
Tối hôm đó lại ngủ mơ, lại mơ thấy chị đó, chị ấy dắt mình đi tới gốc cây Ngọc Lan rồi biến mất,mình choàng tỉnh mồ hôi nhễ nhại ! Dậy tắm rửa rồi đi học, học xong lại đi làm,công việc phục vụ chạy bàn lúc đông khách bận như chạy xô nên mình lại nhanh chóng quên, coi như ko có gì xảy ra,đc lúc rảnh rỗi đang ngồi trong nhà lá thì lại nghe tiếng gọi “ ĐÀO LÊN, ĐÀO LÊN ĐI “ ! Ngay lúc đó khách gọi lấy thêm đồ uống , làm mình như tỉnh mộng ! Công việc bận bịu lại làm mình quên chuyện đó thêm lần nữa,ko phải ra oai đâu nhưng mà trải qua mấy lần “gặp “ rồi nên mình ko sợ , với lại ông bà mình trông nghĩa trang, nhà cạnh ngay nghĩa trang luôn nên chả sợ gì cả , cái chuyện ban đêm vào nghĩa trang với mình nó là chuyện rất chi là bình thường. Mỗi lần gặp thì mình cũng thấy hồi hộp lắm, tim đập nhanh, nhưng đc cái vẫn giữ đc bình tĩnh, qua vài ngày lại quên hết ngay, như chưa có chuyện gì xảy ra cả !
Thời gian trôi qua, hôm dó nhà hàng có đơn đặt hàng đám cưới trọn gói, tập trung tất cả nhân viên trong nhà hàng để đi phục vụ, chỉ để lại nhà vài người thôi ! Tối trc hôm đám cưới ông chủ thết đãi tất cả nhân viên 1 bữa ra trò gọi là khao quân trc khi lâm trận , bia bật tưng bừng ! hôm đó mình nốc hết 7 hay 8 chai gì đó , ko say lắm nhưng chỉ khổ cái nhà vệ sinh thôi ! Tiệc tan cũng gần 12h đêm, buồn ngủ quá nên mình đi ngủ, mình lại mơ màng thấy chị kia, lại dắt mình ra gốc cây Ngọc Lan rồi mình nghe “ ĐÀO LÊN, ĐÀO LÊN “ ! Choàng tỉnh, chả hiểu mô tê gì, mình đang ngủ cạnh gốc Ngọc Lan rồi,trong tay có mảnh giấy viết 3 chữ” đào lên, gốc cây Ngọc Lan”, nhìn qua cũng biết là nét chữ con gai, cất mảnh giấy vào túi, xem đt thì mới gần 4h sáng, lững thững đi vào phòng , thấy mọi người đang nhớn nhác nhìn mình với ánh mắt ngạc nhiên. Thằng Nhân làm cùng nó bảo tất cả đang đi tìm mình, hỏi mình đi đâu, mình bảo là bị mộng du, ra ngủ ngoài gốc cây ngọc lan,tất cả chúng nó há hốc mồm vì “ bái phục “ ( tự hào ghê ) !Mọi ng bảo mình đang ngủ bỗng thức dậy rồi ra ngoài, bác đếp trưởng thấy mình đi ra ngoài, nghĩ là đi tè thôi, ai ngờ ca tiếng ko thấy quay về nằm,gọi tất cả dậy , tìm mãi ko thấy, ai ngờ mình ngủ gục ngoai gốc cây Lan, Nhớ lại giấc mơ mình gắn kết các chi tiết lại và suy luận chắc chắn hồn ma kia có điều gì đó trăn trối nên cứ luẩn quẩn ko chịu siêu thoát. Sáng hôm sau, tất cả lại đc ăn sáng trc khi đi phục vụ đám cưới. Sau khi xong đám cưới mình sẽ “ đào lên “ như hồn ma kia nói !
Đám cưới xong xuôi, mệt phờ người. 8h tối về tới nhà hàng, mệt rã ng nhưng lại phải làm tiếp vì nhà hàng đang đông khách. Tầm 10h tối đã vãn khách, mình lấy lý do ra xem khách cần gì thì lấy, ngồi cạnh gốc cây Lan luôn, mình dò dẫm tìm , đất trong gốc cây cừng ngắc, rồi mình thấy 1 viên gạch( gạch xây nhà ấy), nhấc nó lên là 1 cái hộp nhỏ bằng nhựa, đc chôn trong cái quấn băng dính kín hết bên ngoài, bên trong có 1 quyển sổ nhỏ , như là nhật ký ấybằng khoảng 3 ngón tay, 1 chiếc nhẫn và 1 chiếc khăn tay. Cất những thứ đó đi mình tiếp tục công việc. Về phòng mình mở đọc từng trang nhật ký mình biết sơ qua là chị này tển Ngọc Lan, yeu 1 ng con trai tên Tuấn , từng trang từng trang nhật ký vẽ lên bao nhiêu điều tươi đẹp của tình yêu đôi lứa, rồi đến gần cuối từng câu chữ có vẻ đẫm nước mắt , đại ý là chàng trai kia yêu người khác , làm chị ấy sống trong đau khổ. Trang cuối cùng chỉ vỏn vẹn vài dòng:
” tình yêu e trao anh là vĩnh cửu, xin chôn vùi giấc mơ đời e dưới gốc cây mang tên mình , gửi đến a , người em yêu Trần Minh Tuấn, mong ai đó sẽ gửi giúp đến a những kỷ vậy này “
Trong Nhật Ký có ghi lại địa chỉ của chàng trai tên Tuấn kia, từ đó mình chỉ gặp lại chị đó 1 lần nữa , trong mơ chị ấy nhờ mình đem những thứ đó tận tay đưa lại cho a Tuấn…
Mình tiếp tục làm cho nhà hàng đó thêm khoảng nửa năm nữa, vì học hành quá nhiều, mong muốn của chị Ngọc Lan mãi sau khi ra trg mình mới thực hiện đc vì quê a Tuấn ở xa. Lúc mình đến nhà a Tuấn thì a đã vợ con đuề huề rồi, mình kêu a ấy ra ngoài uống nc nói chuyện cho tiện, mình trao lại những thứ đó cho a ấy rồi xin phép ra về !
Truyện này do chính bản thân mình trải qua, ai ko thích cũng xin đừng ném đá, có ném cũng chả trúng đâu vì mình đang ở 1 nơi rất xa cơ ạ ! chúc các chế đọc truyện vui vẻ !!!!

0
#Ngontinh_review[ BẾN XE - THƯƠNG THÁI VI ]Đã biết truyện này từ lâu , và đã đọc rất nhiều cmt nhận xét về cái kết bi thương của nó , lúc đó mình chả dám đọc , thế nhưng hôm nay không hiểu thế nào lại đọc nó , đọc xong cả ngày hôm nay mình vẫn ám ảnh bộ truyện này nó làm mình cảm thấy chạnh lòng , nếu họ không phải thầy trò thì kết cục của nó sẽ khác , có lẽ vì họ sẽ không...
Đọc tiếp

#Ngontinh_review

[ BẾN XE - THƯƠNG THÁI VI ]

Đã biết truyện này từ lâu , và đã đọc rất nhiều cmt nhận xét về cái kết bi thương của nó , lúc đó mình chả dám đọc , thế nhưng hôm nay không hiểu thế nào lại đọc nó , đọc xong cả ngày hôm nay mình vẫn ám ảnh bộ truyện này nó làm mình cảm thấy chạnh lòng , nếu họ không phải thầy trò thì kết cục của nó sẽ khác , có lẽ vì họ sẽ không gặp nhau nên kết cục sẽ khác , thật sự mấy ai chấp nhận được tình yêu thầy trò , ai có thể chấp nhận yêu một người khiếm thị , ai có thể chấp nhận hy sinh vì người mình yêu ??

Với một người luôn tự tin vào đôi mắt của mình , nhưng đến một ngày mắt người đó không thấy đường nữa thì cảm giác lúc đó của người ấy sẽ như thế nào ? Sợ hãi , lạnh lẽo , cô đơn ... Mình nghĩ đó là cảm xúc của thầy Chương trong câu chuyện này chính là như vậy , chỉ trong một ngày ba mẹ mất , đôi mắt thầy tự hào cũng mất và nó đã làm thầy khép trái tim của mình lại , thầy đã chọn cách tách biệt với mọi thứ , nhưng ngày đầu tiên lên lớp , thầy đã gặp một cô học sinh cứng đầu và cố chấp rất giống mình , cô ấy dìu thầy về phòng làm việc sau mỗi giờ tan lớp , giúp thầy chấm bài , giúp thầy lau dọn phòng , tưới hoa ... Và đưa thầy ra bến xe , tình yêu thầy trò được vun đắp theo năm tháng đi bên cạnh nhau , người đi người dìu , khi thầy nghe người khác chỉ trích người con gái thầy yêu , thầy đã làm gì ?? Thầy đã lấy sinh mạng của mình để đổi lấy danh dự và tương lai tốt đẹp cho người con gái mà thầy yêu , mấy ai có đủ can đảm đến vậy ??

Lúc đọc đến chương cuối mình không nghĩ thầy sẽ chọn kết thúc mình ở bến xe , và mình đã sai , có lẽ thầy muốn kiếp sau lại đợi người con gái thầy yêu ở đấy nên mới chọn nơi có nhiều kỉ niệm của hai người nhất để kết thúc nó ...

[ Đừng nói là Liễu Địch , cho dù là mình , mình cũng chấp nhận cả đời này đợi thầy ấy ]

✓ Đây là cảm nhận của mình , có thể hỗn loạn , có thể không hay , nhưng nó vẫn là cảm nhận và là suy nghĩ , cảm xúc mình viết ra thôi , nên xin mọi người thông cảm , mình thành thật cảm ơn !!


0