K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

24 tháng 8 2021

dài thế

không tham khỏa Mưa! Hôm nay ta đã đi trong mưa, tắm mưa, dầm mưa. Cảm ơn mưa, cảm ơm vì ta đã được hòa mình vào mưa, được nếm trải hương vị của mưa và ngập tràn cảm xúc, suy nghĩ. Ta cũng không biết vì sao, tại sao lại thế nữa. Lúc ta đang lang thang không biết đi về đâu, không biết phải làm gì thì bỗng nhiên mưa đến, một cơn mưa ập xuống. Lúc đầu thì sao nhỉ? Ta đã tránh mưa, ta sợ mưa, sợ ướt, sợ...Nhưng rồi mọi cảm xúc ùa về, bỗng nhiên ta nảy ra một ý định sẽ đi trong mưa. Lúc đấy mưa lớn lắm, cơn mưa này làm ta nhớ đến một kỷ niệm, một ai đó. Trên người ta lúc ấy chả có gì ngoài một túi sách mang theo là đống lộn xộn giấy tờ, quần áo. Ta có thể bị ướt, ta có thể sao cũng được nhưng ta phải che chắn cho chút ít vật ta mang trên người. Cứ thế, ta ôm cặp, ta che cặp và ta đi trong mưa.Ta biết mọi người nhìn ta nhiều lắm, ta cũng biết và hiểu họ nghĩ gì, họ sẽ nói gì. Ta điên ư? Cũng được. Ta bị làm sao ư? Cũng chẳng sao. Người đời vẫn cứ cho ta là không bình thường đó thôi. Ta chỉ biết lúc đó mưa lớn lắm vì rất nhiều người dừng lại để tránh mưa, ta cũng không quan tâm nhiều lắm, chẳng qua vì đôi lúc ta có đi ngang qua họ thôi.Lúc đấy chỉ có ta và những hạt mưa, đâu đó, thi thoảng còn có những vệt sáng lóe lên, ta biết đó là chớp. Cũng may cho ta là mưa trong này không có sấm sét như ở quê ta, nếu không ta cũng sợ phát khiếp và cũng chẳng có gan đâu mà thả hồn trong mưa nữa. Ngày xưa, ngày đó ta còn ở quê, ta yêu mưa lắm, đã nhiều lần ta một mình đạp xe đi trong mưa, đó là những ngày tháng tuyệt vời nơi ta sinh ra, nơi ta đánh dấu tuổi thơ tươi đẹp, táo bạo và cũng biết bao tai tiếng. Tất cả chỉ còn là quá khứ, là một thời ta đã đi qua.Nhớ lại ta cũng không quên kỷ niệm về mưa nơi xa quê, ngoài bầu trời quê ta, ngoài hình ảnh những thửa ruộng ta đã đi qua trong mưa, những đường phố và những người thân quen, đây là lần thứ hai ta làm bạn cùng mưa. Cũng lâu rồi nhỉ? Ta nhớ hồi đó ta mới vào Sài Gòn học, cũng vào một buổi chiều mưa ta đã dầm mình trong mưa đi đón bạn. Hồi đó mới đẹp làm sao!


Hình ảnh của ta ngày đó là một đứa con gái ngây thơ, yếu đuối và cũng cá tính lắm, ta biết chứ vì ta sinh ra đã là như thế. Dù ở đâu, trong hoàn cảnh nào ta cũng không muốn mình sống một cách lặng lẽ giản đơn. Có lẽ vì điều đó mà sóng gió của cuộc đời mới tìm đến với ta. Kỷ niệm về mưa luôn đọng lại trong ta đến từng chi tiết, hình ảnh. Thế đó, chỉ để biết rằng ta thích mưa, ta yêu mưa.Chiều nay lúc đi trong mưa, mưa nhớ ta nghĩ gì không? Ta nghĩ nhiều lắm, ta đã nói với ta, nói với mưa nhiều điều mưa nhỉ! Ta muốn cảm xúc lúc đó hiện hữu để ta có thể viết lên tất cả, nói lên mọi điều. Ta đi, mưa rơi, cứ thế, cứ thế..., hôm nay đúng là một ngày đáng nhớ. Từ sáng đến chiều ta nhớ lại mình không hề ăn gì, điều kinh khủng hơn là lấy một giọt nước ta cũng không buồn uống. Có đáng ngạc nhiên không nhỉ? Nhưng đó là sự thật.

Môi ta khô cháy, ta chẳng hề có cảm giác đói, lúc đó ta chỉ khát, cũng có thể ta chẳng biết là mình khát đâu, hay cũng chẳng buồn quan tâm là cơ thể ta một ngày mệt mỏi vì không được tiếp nạp năng lượng. Chỉ vô tình khi nhưng hạt mưa rơi trên mặt, rớt xuống môi ta, ta mới biết mình khát, ta mới thấy những hạt mưa đọng trên môi ngọt làm sao.

Cứ thế ta đã cố để những hạt mưa rơi vào miệng, ta uống nó, ta cảm nhận nó, ta như cảm nhận một điều gì đó không đơn giản như mưa, như nước. Ta đã nghĩ đến đời ta, nghĩ đến những gì đã qua, những người quanh ta, những điều sắp tới đang chờ ta, chờ sự quyết định của ta. Ta nhớ đến những nụ hôn, những đắng cay, hạnh phúc ngọt ngào của cái gọi là tình yêu trong đời ta.Ta muốn khóc, ta ước lúc đó mình có thể khóc, nhưng thật khó vì nước mắt của ta nó lì lắm, không chịu tuôn ra đâu dù lòng ta đang khóc. Ta cứ đi, mưa càng lúc càng lớn, đi được một lúc ta cảm thấy chân mình tê cứng, như nó to ra và chai cứng. Ta lạnh, ta ướt, rất may cho ta vì hôm nay hình ảnh của ta không phải là một người váy áo và dép cao. Ta đã mặc gì nhỉ? Ôi thật may mắn vì bộ đồ ngớ ngẩn đó có ích hơn trong hoàn cảnh đó, một điều đáng ngạc nhiên là hôm nay ta đi dép kẹp, cũng khá ổn trong hoàn cảnh này.

Đâu rồi hình ảnh một người kiêu ngạo với những bước đi đầy kiêu hãnh và dáng người với bờ vai và cái đầu luôn hiên ngang. Lúc đó chỉ còn lại hình ảnh một con bé ướt sũng, lạnh, chân gần như không bước nổi, ta cảm thấy như vai ta, người ta co lại. Lúc đó chắc chẳng có ma nào nhận ra ta là một cô gái, và chẳng ma nào thèm để ý đến vì ta là một cô gái, trong mắt họ hay chăng chỉ là một con dở người.
Cũng kệ, ta chẳng thèm quan tâm, với ta họ đều là những người xa lạ. Đầu óc quay cuồng với bao suy nghĩ, ta nghĩ về một chiều mưa, về một dáng hình, và biết bao câu nói, hình ảnh. Ta miên man với những kỷ niệm, khát khao và mong muốn.

Lúc đó ta nhớ lại, ta biết ta bước đi không nổi. Mưa cứ rơi, nhà vẫn chưa tới, gần như ta muốn bỏ cuộc, ta muốn có ai đó, người nào đó chở ta. Ngớ ngẩn hơn lúc đó ta ước một người đến nắm lấy tay ta, cõng ta đi, ta định hình rõ đó là ai, là người nào, nhưng càng nghĩ lại càng xót xa. Ta trở về với thực tại ta một mình và ta phải cố thôi.Lúc đó ta đã nghĩ khi về nhà tắm rửa xong ta phải ngồi ngay vào máy để viết nên tâm trạng và hình ảnh lúc ấy. Nhưng về nhà ta lại phải dọn dẹp và rồi lúc này đây ta mới có thể ngồi và hồi tưởng lại giờ phút ngớ ngẩn đó. Ta nhớ khi ta về gần đến nhà thì cũng là lúc mưa ngừng rơi, chỉ còn lác đác mấy hạt.Thế đấy, ta cười với mình và tự nhủ "Sau cơn mưa trời lại tạnh và sáng". Lúc đó đã là tối, sau cơn mưa ta biết mặt trăng sẽ sáng, vì hôm nay là 14 mà. Ta vừa ngó ra nhìn trời rồi, trời mát, không còn mây đen mù mịt, ta không thấy trăng đâu vì chỗ ta nhìn không thể thấy hết cả bầu trời.

Chân lý của cuộc đời luôn đúng, ta nhận ra rằng với ta chả có gì đáng sợ, không có gì là đường cùng. Có ý chí, quyết tâm là có con đường. Liệu chí ta đã hết, năng lượng sống trong ta không còn sao? Phải vươn lên sau khi ngã thôi, té thì đau đấy nhưng nhờ thế ta mới có thể tránh được một số bẫy đời, với ta kinh nghiệm vẫn là kim chỉ nam.Ví dụ trời mưa thường người ta sẽ tránh mưa hoặc che chắn, nhưng ta chấp nhận đi trong mưa, mưa ướt, lạnh, xa hơn hay chăng chỉ là một trận cảm sốt. Nhưng ta chẳng sao, có chăng chỉ là chân tay buồn đau một chút, bên cạnh đó nó cho ta thông suốt một số tư duy, một số điều. Ta đã nhận ra và chấp nhận một điều, ta là người cô độc, và ta hiểu ra ta có thể làm được nhiều điều hơn mình tưởng. Ta có thể đi bộ cả môt quãng đường rất dài, bình thường ta xin thua, ta có thể trả lời được người ta tránh né, ta đã tìm được giải pháp cho một việc.Thế là đủ với một người một ngày không thể giải quyết được gì cho đến lúc vừa xong. Ta chỉ biết ta thấy lúc này mình thoải mái hơn mưa à. Cám ơn trời phật, cha mẹ đã sinh con ra, đã cho con một đời để sống. Cám ơn người dù là ai, tốt hay xấu, yêu hay ghét cũng đã cho tôi được trải nghiệm và hiểu người hiểu đời hơn.
Cám ơn tất cả, sống là một nghệ thuật. Ta không dám nghĩ mình sẽ đóng vai gì, diễn như thế nào, ta sẽ không quan trọng và sợ hãi gì nữa. Đời và người hãy nhìn ta nhé! Ta sẽ thay đổi, sẽ cố gắng, sẽ là ta. Hãy đợi đấy!
Tick cho mình nha

24 tháng 4 2016

Mưa đến quá nhanh. Gió thổi mỗi lúc một mạnh, cơn mưa ào ào kéo tới. Mưa sầm sập. Mưa trút nước ào ào. Đất trời mù mịt trong màn mưa trắng xóa, Mưa trút xuống mái nhà, tuôn ào ào xuống cái máng nước, chảy tràn ra đầy sân, đầy ngõ. Mưa rơi bùng bùng trên lá sen xanh. Mưa gõ trống bong bong vô hồi kì trận trên lá chuối tơ. Cây cối hả hê đón cơn mưa rào đầu hạ, được tắm mát và uống nước thỏa thích. Khóm chanh khép lá, khóm bưởi khép cành như đứng rung bảo vệ chở che chùm trái lúc lỉu. Khóm dừa, lũy tre xõa tóc bơi trong mưa gió. Cây lá trong vườn được tắm gội, mắt lá sáng bừng lên mơn mởn xanh. Mưa làm hồi sinh vạn vật.

Lộp độp, lộp độp. Mưa rồi. Cơn mưa ào ào đổ xuống làm mọi hoạt động dường như ngừng lại. Mưa ào ạt. Mưa như trút nước xối xuống tầm tã. Đất trời mù mịt, trắng xóa trong màn mưa. Cây cối hả hê đứng tắm mát trong mưa. Cây cỏ sáng ngời lên xanh biếc. Gió thổi mạnh, mưa quất vào cửa sổ, mưa dội xuống mái nhà, xuống mặt sân ầm ầm. Nước chảy cuồn cuộn khắp các rãnh cống. Tiếng sấm ì ầm từ Tam Đảo, Ba Vì xa xa vọng lại. Thật mát mẻ và thích thú biết bao. Một lát sau, mưa ngớt dần rồi tạnh hẳn.

 

Ánh nắng lại chiếu sáng rực rỡ trên những thảm cỏ xanh. Nắng lấp lánh như đùa giỡn, nhảy nhót với những gợn sóng trên dòng sông Nhuệ. Mấy chú chim không rõ tránh mưa ở đâu giờ đã đậu trên cành cây cất tiếng hót véo von. Chị gà mái tơ lông vàng mượt vừa đi vừa kêu "coóc… COÓC…". Chú gà trống khoác bộ áo tía sặc sỡ, chiếc mào đỏ rực, cái đuôi vàng điểm đen uốn cong dạo bước đi theo người đẹp. Đàn gà con líu ríu chạy theo gà mẹ đi tìm mồi quanh sân quanh vườn. Chú mèo khoang ngồi cạnh cửa sổ, nâng bàn tay trắng muốt lên rửa mặt; cái đuôi tam thể uốn cong, lâu lâu lại rung lên làm duyên.

Sau cơn mưa, có lẽ cây cối, hoa lá là tươi đẹp hơn tất cả. Được tắm mát và uống nước hả hê sau những tháng ngày nắng hạn. Gió thổi, lá reo. Ánh nắng làm cho ngọn cây, vòm lá lấp lánh, biêng biếc. Cây bưởi, cây chanh, cây hồng xiêm… như được khoác áo mới màu xanh tươi mỡ màng. Sau cơn mưa, vườn bà em sum sê cây trái. Những chùm cam chanh trĩu quả căng tròn mọng nước ngọt.

Con đường trước cửa đang khô dần. Trên đường, xe cộ.qua lại nườm nượp như mắc cửi. Trẻ con đi học về nói cười lao xao. Những gánh quà rong xúm xít người vây quanh. Cái ghế đá trên công viên đã có nhiều người ngồi chơi ngắm cảnh. Vài ba cô thiếu nữ ăn mặc thật đẹp, nắm tay nhau dạo bước trên các lối viền quanh luống hoa. Góc phố, mấy cô bé đang chơi nhảy dây. Những bím tóc tun ngủn vung vẩy theo từng nhịp chân nhảy.
Không khí mát lành. Bầu trời sáng trong, bao la.

4 tháng 3 2017

Cx đc !ok

Tham khảo:
 Sau một tuần nắng nóng kéo dài, cuối cùng cơn mưa rào cũng đã đến. Mây đen ùn ùn kéo từ đâu tới, bầu trời trong xanh phút chốc đã khoác lên mình chiếc áo đen. Sau đó, những giọt mưa bắt đầu rơi tí tách. Chị gió nhón nhẹ chân qua làm cây cối đung đưa. Làn nước chảy đi mang theo những chiếc lá vàng khô trông như những con thuyền đang đi vào dòng nước xoáy. Trên bầu trời, chớp loé sáng rạch ngang chân trời. Một lúc sau, mưa bắt đầu ngớt dần. Chiếc cầu bảy sắc hiện ra cuối trời tăng thêm vẻ đẹp cho thiên nhiên kiến ai ngắm nhìn cũng phải trầm trồ khen ngợi. Sau cơn mưa, vạn vật như được tắm gội thay bộ quần áo mới. Em rất thích cơn mưa, nhờ cơn mưa mưa mà cây cối tươi tốt.

 
19 tháng 9 2021

Đâu là mở bài đâu là thân bài và đâu là kết bài vậy ak 

24 tháng 9 2020

Vào mỗi độ hè về, những tia nắng chói chang lại tinh nghịch vui đùa qua các kẽ lá rồi phản chiếu xuống vạn vật thiên nhiên như muốn khoe sự lấp lánh, kiêu sa của bản thân mình với mọi người xung quanh. Mùa hè là mùa của ánh nắng vàng nhuộm hết cả những con đường làng quê, những cơn gió mát lạnh thoáng qua, người ta thường nói đó là cơn gió “mồ côi”, giúp cái nắng như giảm xuống, mùa của tiếng ve kêu trong cành hoa phượng đỏ rực một góc trời thân yêu, mùa chia tay lũ bạn, những kỷ niệm tuổi học trò vương đâu đó, mà muốn nhắn nhủ hay gửi gắm lời yêu thương thật là khó. Và hơn hết, một cơn mưa rào giữa cái nắng oi bức đó, là những thứ mà khiến tâm hồn mỗi đứa trẻ chúng em thêm yêu thiên nhiên, yêu cuộc sống hơn.

Thiên nhiên là thứ có thể thay đổi cảm xúc con người ta, con người có thể hòa nhập với thiên nhiên nhưng cũng khó chịu với nhiên nhiên và trong những ngày oi bức của đầu tháng 5 đến cuối tháng 7 thì cơn mưa rào như một người bạn mà bất kỳ ai cũng yêu mến và cần đến. Yêu mến vì biết chỉ có chúng mới giúp con người thấy thoải mái sau những ngày làm mệt nhọc giữa trưa nắng hè chói chang, và chỉ có cơn mưa rào mới biết sự vất vả của người dân nơi đây như thế nào.

Cơn mùa rào mùa hạ như báo hiệu một điều gì đó mới mẻ sẽ đến, mới mẻ trong tâm hồn, mới mẻ cho vạn vật thiên nhiên khi được tắm mình rửa trôi sau bao ngày khô nắng. Chúng em sinh ra và lớn lên ở vùng quê nông thôn, đầy nắng gió và tiếng cười của tuổi thơ, mọi vạn vật đều theo chúng em lớn lên, chúng em được chứng kiến những điều kỳ lạ của thiên nhiên dưới bầu trời quê hương mình và cơn mưa rào là trận mưa mang lại cho lũ trẻ chúng em nhiều kỷ niệm nhất.

Một buổi chiều đến, sự oi ả nóng bức lại kéo đến, nghe rõ cả tiếng thở dài của các bác nông dân đi làm nông về, những chiếc nón đội đầu là dụng cụ tạo ra những cơn gió mát do chính người dân tự sáng tạo ra, tiếng xì xào với nhau “ Hôm nay, lại 40 độ rồi các bác nhỉ? “ Một câu hỏi nhưng ấn chứa bao sự nhọc nhằn, mệt mỏi, sự cố gắng trong công việc, nghe thấy thương các bác làm sao và chúng em lại nghĩ đến cha mẹ, cũng đang miệt mài giữa ngoài đồng nắng gắt để kiếm sống, vì một cuộc sống tốt đẹp cho con cái mình sau này. Sự chói chang của những đợt nóng mùa hạ còn khiến cho hàng cây cổ thụ và những bãi cỏ dài, nơi chúng em hãy nằm sải người vào chiều mát , giờ đây cũng không còn sức sống vào buổi trưa nóng nực nữa, chúng như héo rũ không còn được đung đưa thả mình vào những cơn gió như thường ngày, dường như chúng đang tức giận vì chị gió nay đi đâu, không đoái hoài đến chúng. Trong suy nghĩ của mỗi người dân cũng mong muốn một cơn mưa rào mát lạnh để xoa dịu mọi  vạn vật thiên nhiên, cơn mưa rào như một điều ước nho nhỏ giữa sự nóng bức của đất trời. Như nhận được lời thỉnh cầu của người dân, mà từ phía đông, đôi ba mảng mây đen mọng nước xuất hiện, như báo hiệu một điều gì đó sắp xảy ra. Và rồi một lúc sau, mây đen từ đâu ùn ùn kéo tới, che kín cả bầu trời, các làn mây khổng lồ lao tới như muốn úp xuống mặt đất, như muốn thử thách với mọi người về sự đáng sợ của nó. Và sự xuất hiện của những cơn gió bắt đầu đến, chị gió như vừa đi nghỉ dưỡng ở một nơi nào đó và bắt đầu với công việc của mình, gió như điên cuồng thổi đến làm cây cối nghiêng ngả, người đi bộ cũng khó khăn trong việc đối diện với sức gió, gió quá mạnh và những tia nắng dần biến mắt, dường như thấy được sức mạnh của đám mây đen và gió lớn nên những tia nắng phải trốn tránh kịp thời.

Và những dấu hiệu đó cho thấy, một cơn mưa rào sắp xuất hiện, và mọi người reo vang trong sự thỏa mãn  “ A ! sắp mưa rồi” Những tia chớp loằng ngoằng kéo theo từng vệt dài với âm thanh vang dội, từng bầy chim hoảng loạn bay đi tìm nơi trú ẩn, sấm chớp ầm trời. Và tiếng trẻ con, người dân xôn xao thu dọn đồ đạc ngoài sân, chạy về nhà trú mưa, có những đứa trẻ thích thú khi mưa đến, rủ nhau ra ngoài tắm mưa với tiếng cười đùa vang cả bầu trời tối sầm lại.

Từ xa, mưa bắt đầu giăng hàng đổ xuống như một tấm thảm lớn, chắn ngang cả một vùng trời, tiếng mưa rào ào ào lúc đầu còn nhỏ dần sau âm thanh càng ngày càng lớn dần và nó che hết đi những thứ âm thanh xung quanh chúng ta, tiếng gia đình đang nói chuyện bàn bạc, tiếng mèo kêu một góc nhà. Tất cả đều mờ nhạt trong tiếng mưa rào, sức mạnh của nó thật lớn, cơn mưa bắt đầu rơi như trút, mưa rơi lộp độp trên mái hiên, rồi đọng lại giữa sân nhà, mưa như đang tức giận hay hả hê một chuyện gì đó, hay là sự vô tâm của con người trước cơn mưa rào. Nhưng nó lại không biết được, mọi người mong đợi cơn mưa rào từng ngày, những hạt mưa mát lạnh đậu xuống như xua tan hết tất cả cái oi bức của mùa hè, cơn mưa rào tươi mát vạn vật, mọi thứ như được có sức sống trở lại, cây cối như được gội rửa tẩy hết đi những bụi bẩn của những ngày nắng nóng đã qua. Sau các cửa kính cửa sổ là những ánh mắt của mọi người nhìn ra sân, nhìn những giọt mưa đang tí tắc nhỏ dần, như muốn níu kéo một thứ gì đã sắp xa rồi, mọi người có khoảng thời gian nghỉ ngơi trò chuyện với nhau trong quá trình cơn mưa diễn ra, những câu chuyện trẻ con kể với nhau khi mưa đến gắn với tác phẩm văn học mà chúng được học và bọn trẻ áp dụng vào đời sống khi chứng kiến cơn mưa rào. Tiếng bọn trẻ thì thầm với nhau “Sơn Tinh – Thủy Tinh đang đánh nhau kìa, nước dâng lên rồi” Thật hồn nhiên và dễ thương như chúng em ngày xưa, tin rằng khi mỗi lần cơn mưa rào đến là Sơn Tinh – Thủy Tinh đánh nhau, hay những lời dọa nạt mà cha mẹ dành cho những đứa trẻ không nghe lời “ Ông sấm đến bắt đứa nào hư kìa” Chỉ nghe thoáng qua thôi cũng khiến lòng ta xao xuyến.

Mưa đến nhanh rồi cũng đi nhanh, cơn mưa rào như thiếu nữ mới trưởng thành, e ngại và thoáng qua nhanh, để lại sự tiếc nuối của bao người. Mây đen cũng dần nhường chỗ cho bầu trời, ánh sáng lại trở lại, sau cơn mưa rào không gian đều mát mẻ và trong lành, đằng xa phía cuối trời, cầu vồng hiện ra với bảy sắc cầu vồng lung linh, kì diệu. Lũ trẻ làng em, ngắm nhìn sắc cầu vồng dưỡng như là sở thích của chúng khi cơn mưa rào kết thúc, bọn trẻ tụm ba tụm bảy rủ nhanh đi xem cầu vồng cho đến khi cầu vồng nhạt dần và mất dần ở phía xa. Và mọi thứ lại trở lại hoạt động như lúc đầu, tiếng nói chuyện, đi lại nhộn nhịp từ những chỗ trú mưa, mọi người lại tiếp tục công việc của mình, các bác nông dân tiếp tục vác quốc, khoác áo ra đồng, lũ trẻ tiếp tục mang những cánh diều ra thả giữa khoảng không gian rộng lớn, những chú chó tinh nghịch, chú mèo dễ thương kéo nhau ra sân nô đùa với nhau. Trên khuôn mặt mỗi người dân không còn là sự mệt nhọc, thở dài như trước, mà trên khuôn mặt phúc hậu của họ rộn ràng niềm vui, thích thú, cảm giác thoải mái giúp họ có động lực trong công việc và chất lượng đem lại cao. Và trên bầu trời cao, những chú chim bay vi vút qua lại hòa quyện với những làn gió còn thoang thoảng đâu đây khiến vạn vật trở nên nhộn nhịp, đáng yêu đến kì lạ. Tiếng hò hét, rủ nhau ra ngoài vang cả xóm làng của lũ trẻ, sự thích thú trên khuôn mặt chúng vì được nghỉ một buổi học vì trận mưa rào to, và khi cơn mưa kết thúc chúng cũng thấy tiếc nuối.

Mỗi cơn mưa rào qua đi mang lại rất nhiều lợi ích cho cuộc sống mọi người xung quanh, đặc biệt là vùng nông thôn, cơn mưa rào làm cho cây cối đâm chồi nảy lộc sớm, mang lại những bể chứa nước đầy ngập nước, sinh hoạt đời sống nhân dân có sự mới mẻ hơn. Bọn trẻ chúng em – những đứa con thân yêu của quê hương, dù đã trưởng thành, phải làm việc công tác ở nơi xa nhà nhưng quên sao được cơn mưa rào trên quê hương mình, nơi gắn bó với những kỷ niệm tuổi thơ, nơi nuôi dưỡng sự quyết tâm hoài bão lớn trong tâm trí chúng em. Khi trở về quê hương yêu dấu, khi phải chứng kiến lại cơn mưa rào mùa hạ, trong lòng chúng em lại xao xuyến những kỉ niệm cũ, vừa vui vừa buồn, vui vì được sống lại chính mình trong những năm tháng tuổi thơ, sự hồn nhiên bên lũ bạn, rủ nhau tắm mưa, bắt cá sau những trận mưa rào, buồn vì khi trở về thực tại, tất cả đã qua rồi, chỉ còn lại kỉ niệm đẹp trong ký ức con người. Cơn mưa rào quê em là thế đó, bình yên và thanh bình như chính cuộc sống con người nơi đây.

24 tháng 9 2020

Suốt cả một tuần nay, trời không một gợn mây nào, ánh nắng như thiêu như đốt chiếu xuống mặt đất khiến vạn vật kho héo. Thật may mắn cơn mưa rào đã kịp đến làm dịu mát cỏ cây hoa lá.

Từng cơn gió nam thổi đến mang theo hơi nước lành lạnh khiến em khoan khoái. Cái mùi nồng nồng ngai ngái của cơn mưa khiến đầu óc tất cả đều cảm thấy thư thả. Bầu trời đang trong xanh nay bị che khuất bởi những đám mây đen đang ngày một lớn dần ở phía đằng Đông. Trong không gian thoáng đãng ấy, em còn nghe văng vẳng tiếng sấm từ xa. Họ hàng nhà kiến đã rủ nhau mang thực phẩm lên cao tránh mưa từ lâu rồi.

Đầu tiên là một hai giọt mưa to tròn nặng trĩu rơi xuống, sau đó “rào…rào” hàng vạn những giọt nước trong suốt khác cũng ồ ạt nối tiếp. Mưa trắng trời trắng đất, những giọt mưa lao nhanh, hết xiên bên trái lại tạt bên phải tạo thành những bong bong nhỏ li ti trên mặt đất. Không gian mát lạnh, hơi nước đã xóa tan đi cái nóng của mấy tuần nay. Những giọt mưa đập xuống mái tôn, rơi trên tàu lá chuối. Cây cối reo hò vui mừng đón chào cơn mưa, những bông hoa hướng dương uốn mình lắc lư theo gió.

Mưa đã về! Trong khoảng không rộng lớn ấy bỗng vang tiếng ì ùng khiến bọn trẻ sợ hãi, đó là tiếng sấm đầu hè. Nó báo hiệu mùa hè thật sự đã đến rồi. Trên con đường rộng lớn, mọi người hối hả mặc áo mưa hoặc nhanh chân tìm chỗ trú để không bị ướt.Nước mưa cuồn cuộn dồn vào miệng cống thoát nước, cây cối hả hê uống những giọt nước trong lành, mát lạnh để bù lại cái khát suốt cả một tuần qua.

Cơn mưa kéo dài đến tận một tiếng sau mới dần tạnh. Ở phía đằng đông chân trời mang một màu ửng hồng rất đẹp. Những người trú mưa lại bắt đầu ra đường hoạt động trở lại, ánh nắng vàng chiếu khắp mặt đất. Những cánh hoa còn vương những giọt nước mưa được ánh mặt trời chiếu rọi lấp lánh và lung linh như những viên pha lê quý hiếm. Xe cộ đi lại như mắc cửi, tiếng cười nói, tiếng phương tiện hoạt động lại ồn ào, ầm ĩ trái ngược hẳn với lúc trời mưa.

Em rất yêu thích cơn mưa. Cơn mưa giúp cho cỏ cây tươi tốt, đất đai màu mỡ. Em cũng thích được ngắm nhìn vạn vật dưới cơn mưa nữa.

Trời nóng oi bức đến mười ngày, hôm qua một trận mưa rào vừa ập xuống.

Trời bỗng tối sầm lại, gió thổi ù ù, mây đen kéo đến ùn ùn như ông trời đang mặc áo giáp đen ra trận. Không hiểu từ đâu mối bay ra rợp trời, mối trẻ hay rất cao, cao đến sát mái nhà, ngọn cây. Mối già bay thấp, có con bay là là mặt đất. Mối bay ra rất nhiều tưởng như vơ tay lên là bắt được đến vài con mối. Ngoài vườn, mẹ gà cục cục dẫn đàn con tìm nơi ẩn nấp, những chú gà con như những nắm bông vàng chạy lon ton, thỉnh thoảng lại kêu "chiếp chiếp". Gió ngày càng thổi mạnh, bãi mía trước nhà được cơn gió thổi làm lá mía xào xạc như muôn ngàn thiếu nữ đang múa gươm. Bụi cuốn mù trời, lá khô cuốn theo chiều gió chạm xuống đất nghe xào xạc dồn vào một góc sân như một bàn tay vô hình đã quét lại. Ngoài đầu  ngõ, những chú kiến hối hả hành quân về tổ mang theo bao nhiêu là thức ăn dự trữ báo hiệu trước một trận mưa rất to sắp đến. Gió thổi mát ơi là mát. Những cọng cỏ gà rung rinh tai nghe ngóng. Đến cả bụi tre đầu ngõ cũng kẽo kẹt đưa võng, lá tre choẽ xuống như những cô thiếu nữ đang ngổi tần ngần gỡ tóc. Hàng bưởi ven bờ ao đu đưa bế những đứa con đầu tròn trọc lốc.

Bỗng chớp loé sáng rực, cả bầu trời như có một chiếc bút kỳ lạ đã vẽ lên bầu trời một nét vẽ thật rõ sáng rồi vụt tắt, ông sấm được thể ra oai ghé xuống sân cười khanh khách, có lúc phát ra những tiếng đùng đoàng như mìn phá đá. Cây dừa vốn thường ngày đứng im lặng ở góc vườn nay thả sức sải tay bơi như những vận động viên đang bơi lội. Những chị mùng tơi ở hàng rào cạnh tường lâu nay uốn éo giờ được nhảy múa hả hê.

Lộp bộp, lộp bộp, trời đã mưa. Trẻ em trong xóm reo lên. Mưa ù ù như xay lúa, mưa sầm sập giọt ngã giọt bay. Nước sùi bọt trắng xoá cả sân. Đất trời mù trắng nước, mưa chéo mặt sân, mùi nước mưa ngai ngái, ngòn ngọt. Mưa rào rào trên mái tôn. mưa bùng nhùng trên các tàu lá chuối, lá khoai. Nước chảy ồ ồ, xối xả. Nước ngập cả sân. Mấy ông cóc cụ nhảy chồm chồm bì bõm trong nước mưa. Nước chảy đục ngầu ngầu, cuồn cuộn dồn về ao, nước mấp mé vườn nhà. Bỗng lóe lên một ánh chớp, sấm kêu "đùng" một cái làm trẻ con trong xóm hét lên một tiếng rõ to. Cây lá trong vườn hả hê run rẩy.

Mưa ngớt dần rồi lạnh hẳn, mấy con chim chào mào từ gốc cây nào đó bay ra hót râm ran như đón ông Mặt Trời lại mỉm cười, những tia nắng vàng óng ánh sau những vòm lá bưởi. Bầu trời lại trong xanh và cao như một bàn tay vô hình đã gột rửa sạch những đám mây đen. Tiếng bàn chân chạy lép nhép ngoài đường. Trẻ em trong xóm rủ nhau đi bắt cá rô ngược dòng nước.

Trận mưa rào thật là thích đã đem đến cái không khí trong lành, khoan khoái dễ chịu. Cây cối như vụt lớn hẳn lên, sum suê hơn mọi ngày, cái bể nhà em lại đầy ắp nước mưa.

Trời nóng oi bức đến mười ngày, hôm qua một trận mưa rào vừa ập xuống.

Trời bỗng tối sầm lại, gió thổi ù ù, mây đen kéo đến ùn ùn như ông trời đang mặc áo giáp đen ra trận. Không hiểu từ đâu mối bay ra rợp trời, mối trẻ hay rất cao, cao đến sát mái nhà, ngọn cây. Mối già bay thấp, có con bay là là mặt đất. Mối bay ra rất nhiều tưởng như vơ tay lên là bắt được đến vài con mối. Ngoài vườn, mẹ gà cục cục dẫn đàn con tìm nơi ẩn nấp, những chú gà con như những nắm bông vàng chạy lon ton, thỉnh thoảng lại kêu "chiếp chiếp". Gió ngày càng thổi mạnh, bãi mía trước nhà được cơn gió thổi làm lá mía xào xạc như muôn ngàn thiếu nữ đang múa gươm. Bụi cuốn mù trời, lá khô cuốn theo chiều gió chạm xuống đất nghe xào xạc dồn vào một góc sân như một bàn tay vô hình đã quét lại. Ngoài đầu  ngõ, những chú kiến hối hả hành quân về tổ mang theo bao nhiêu là thức ăn dự trữ báo hiệu trước một trận mưa rất to sắp đến. Gió thổi mát ơi là mát. Những cọng cỏ gà rung rinh tai nghe ngóng. Đến cả bụi tre đầu ngõ cũng kẽo kẹt đưa võng, lá tre choẽ xuống như những cô thiếu nữ đang ngổi tần ngần gỡ tóc. Hàng bưởi ven bờ ao đu đưa bế những đứa con đầu tròn trọc lốc.

Bỗng chớp loé sáng rực, cả bầu trời như có một chiếc bút kỳ lạ đã vẽ lên bầu trời một nét vẽ thật rõ sáng rồi vụt tắt, ông sấm được thể ra oai ghé xuống sân cười khanh khách, có lúc phát ra những tiếng đùng đoàng như mìn phá đá. Cây dừa vốn thường ngày đứng im lặng ở góc vườn nay thả sức sải tay bơi như những vận động viên đang bơi lội. Những chị mùng tơi ở hàng rào cạnh tường lâu nay uốn éo giờ được nhảy múa hả hê.

Lộp bộp, lộp bộp, trời đã mưa. Trẻ em trong xóm reo lên. Mưa ù ù như xay lúa, mưa sầm sập giọt ngã giọt bay. Nước sùi bọt trắng xoá cả sân. Đất trời mù trắng nước, mưa chéo mặt sân, mùi nước mưa ngai ngái, ngòn ngọt. Mưa rào rào trên mái tôn. mưa bùng nhùng trên các tàu lá chuối, lá khoai. Nước chảy ồ ồ, xối xả. Nước ngập cả sân. Mấy ông cóc cụ nhảy chồm chồm bì bõm trong nước mưa. Nước chảy đục ngầu ngầu, cuồn cuộn dồn về ao, nước mấp mé vườn nhà. Bỗng lóe lên một ánh chớp, sấm kêu "đùng" một cái làm trẻ con trong xóm hét lên một tiếng rõ to. Cây lá trong vườn hả hê run rẩy.

Mưa ngớt dần rồi lạnh hẳn, mấy con chim chào mào từ gốc cây nào đó bay ra hót râm ran như đón ông Mặt Trời lại mỉm cười, những tia nắng vàng óng ánh sau những vòm lá bưởi. Bầu trời lại trong xanh và cao như một bàn tay vô hình đã gột rửa sạch những đám mây đen. Tiếng bàn chân chạy lép nhép ngoài đường. Trẻ em trong xóm rủ nhau đi bắt cá rô ngược dòng nước.

Trận mưa rào thật là thích đã đem đến cái không khí trong lành, khoan khoái dễ chịu. Cây cối như vụt lớn hẳn lên, sum suê hơn mọi ngày, cái bể nhà em lại đầy ắp nước mưa.

13 tháng 7 2021

Tham khảo

 

Mưa nhẹ nhàng chợt về trên phố em, mưa hiền hòa một chiều qua sân trường em, mùa hè đến…”, mỗi khi ca vang lời hát, lòng em lại xao xuyến nghĩ về cơn mưa rào đầu hạ. Những lúc ngắm mưa, như mang phép lạ, nó làm dịu mát tâm hồn em.

Sau bao ngày hè oi bức, nóng nực, bầu trời sâu vời vợi không một gợn mây. Không khí oi ả bao trùm cả không gian làm mọi vật đều uể oải, rã rời. Bỗng từ đằng xa những đám mây đen ì ạch trôi về từ vùng biển, nhờ trận gió nồm nam đẩy chúng mau chóng bao phủ kín bầu trời. Tia nắng mặt trời chỉ còn le lói, nhường chỗ cho cơn giông. Khí trời dịu mát hơn, có lẽ ai cũng đoán được một trận mưa rào sắp ập tới. Những hạt mưa đầu tiên lao xuống mặt đất, mưa mau hơn. Rồi…Rào…Rào…Rào… Mưa tuôn xối xả tạo thành một màn nước trắng xóa. Em không ngờ mưa nhanh như thế, em lặng ngắm nhìn cơn mưa ấy. Vô vàn giọt nước với vận tốc nhanh, mạnh thi nhau tuôn trào xuống mặt đất, tạo nên những tiếng kêu lộp độp. Hạt mưa hồn nhiên gieo mình trên tàu lá chuối, tiếng mưa hối hả, chúng nô đùa với cây lá. Em đưa đôi bàn tay hứng những giọt nước mưa chảy vào giọt gianh, giọt nước tròn trịa, mát lạnh. Mưa chéo mặt sân sủi bọt, Chớp chạy ngoằn ngoèo, sấm đến góp vui, vỗ tay khanh khách cười. Mưa làm mặt đất dậy lên hương vị nồng nồng. Mưa không ngớt, hạt mưa ngày càng nặng thêm, tưởng như bọc nước khổng lồ của trời bị thủng làm tuôn hoài dòng nước xuống nhân gian. Dăm ba đứa trẻ khoái trí, đầu trần ra tắm mưa. Chúng la hét, tiếng cười giòn tan trong trẻo như giọt mưa vậy. Cây cối sau bao ngày ủ rũ nay tươi tỉnh, bóng bảy đón nhận làn nước ngọt lành.

Em lắng nghe tiếng mưa dội trước hiên, mưa đồm độp trên mái những mái tôn. Dòng nước cuốn, xoáy tít xuống miệng cống. Giọt nước trong veo như hạt ngọc, nhìn cơn mưa, sao lòng em thấy thắt lại. Liệu đâu đó, người dân phải hứng chịu những trận mưa axit độc hại, lỗi tại ai đây? Mọi người trên đường vội tấp vào lán bên đường trú mưa. Có chiếc xe phóng vù qua làm nước bắn tung trắng toát. Nửa tiếng đồng hồ trôi qua, mưa nhẹ hạt dần và ngớt hẳn. Bầu trời lại quang đãng với những ánh nắng vàng dịu, tinh khôi. Em dang rộng bàn tay để thu vào lòng mình vị tươi mát, trong sạch của đất trời khi cơn mưa rào đi qua. Mọi người trú ở các lán hiện lại tiếp tục lộ trình của mình. Trên con đường còn đọng lại những vũng nước lớn do cơn mưa để lại.

 

Mùa hạ với những vị khách không mời mà đến làm lòng ta lưu luyến mãi. Mong sao cơn mưa rào vẫn đẹp nguyên như ngày nào.

13 tháng 7 2021

hay thật á

 

Hè đến, đem theo những tia nắng chói chang làm rạo rực cả lòng người, cái oi ả, cái nóng bức làm con người ta thèm khái cái lạnh của mùa đông, cái mát mẻ của mùa thu. Sau bao ngày nóng như lửa đốt, rồi trời cũng đổ một cơn mưa rào thật to: Rào! Rào! Rào!

Khi những tia nắng gay gắt còn vương lên những hàng cây, những mái nhà, không gian nóng nực, oi ả. Bỗng mây đen từ đâu ùn ùn kéo đến, ông mặt trời khẽ khàng nhường chỗ cho những đám mây đen mới đến kia. Chị gió bắt đầu xuất hiện, phải chăng lâu lắm rồi mới được tự do vui lượn như này nên chị khoái chí lắm, lượn hết nơi này đến nơi khác, hết trêu những chú bướm ngoài vườn, lại chọc những chiếc lá phượng ngẩn ngơ. Rồi những giọt mưa đầu tiên bắt đầu rơi xuống: ‘’ Lộp độp ! Lộp độp !’’ Mưa xuống như trút nước, không gian chìm trong hơi của đất, của mát lành. Không còn cái gay gắt của nắng hạ, lòng ta chỉ cảm thấy cái man mát, dịu nhẹ của cơn mưa rào đầu hạ. Mưa xuống, mát lòng người, cây cối cũng tha hồ tắm mưa sau bao ngày nắng hạn. Người người hối hả chạy đi tìm chỗ trú mưa. Cây cối thì tắm mưa xong bóng nhẫy, lấp lánh, mùi mưa man mác, tiếng mưa tí tách nghe thật vui tai như tạo nên một bản giao hưởng mùa hạ, gần gũi, thân quen mà đặc biệt làm sao.

 

Em rất yêu cơn mưa rào mùa hạ, yêu cái man mát của mùi mưa, yêu tiếng lách tách của những giọt mưa đậu trên bậu cửa sổ. Yêu mưa rào mùa hạ, em yêu luôn cả mùa hạ thân quen.

28 tháng 4 2021

Tham khảo nha em:

Mùa hạ là mùa của ánh nắng vàng nhuộm hết cả những con đường với những cơn gió mát lành, giúp cho cái nắng gắt như được giảm xuống, là mùa của những tiếng ve kêu lẫn trong những cành hoa phượng đỏ rực cả một góc trời. Và hơn hết, em yêu nhất chính là những cơn mưa rào chợt đến chợt đi tưới mát tất cả vạn vật.

Buổi chiều hôm ấy, trời bỗng nhiên oi ả hơn mọi ngày. Ánh nắng như chói chang hơn, cả một vùng không hề có lấy một chút gió nào. Ai ai cũng cảm thấy mệt mỏi, những chiếc quạt máy như không đủ công suất để phục vụ cho tất cả mọi người nữa, chúng chỉ chạy một cách lờ đờ. Ngay cả với những hàng cây cổ thụ và những bãi cỏ dài nay cũng như không còn sức sống nữa. Chúng như héo rũ, không còn được đung đưa theo những cơn gió như thường ngày. Ai cũng mong có một cơn mưa mát lành tới để làm dịu bớt cái oi nóng của những ngày hè. Và rồi, chỉ khoảng nửa tiếng sau đó, trời đất như thay đổi. Những đám mây đen sì từ chân trời bay về.

Trời bỗng nổi lên những trận gió lớn như mang biết bao hơi lạnh từ biển vào trong đất liền. Trẻ con cùng nhau reo vui, chào đón cơn mưa đến với niềm vui hân hoan, hạnh phúc. Và rồi “Ầm!” một tia chớp như xé toạc cả bầu trời cùng với tiếng sấm ì ùng. Ngay lập tức, người lớn vội vàng chạy về nhà đóng cửa, cất đồ phơi ở bên ngoài, còn những lũ trẻ thì cười vui sướng, hẹn cùng nhau đá bóng dưới trời mưa. Hoạt động của con người như nhanh hơn để chạy đua với thời tiết. Những hạt mưa lớn bắt đầu rơi “lộp bộp” ở trên mái hiên, trên những con đường.

 

Và nhanh chóng sau đó, cơn mưa lớn bắt đầu rơi như trút, những hạt mưa mát lạnh đậu xuống như xua tan hết tất cả cái oi nóng của mùa hè, làm cho lòng người cũng cảm thấy trong lành vui sướng hơn bao giờ hết. Cơn mưa tưới mát vạn vật, mang đến cho con người và thiên nhiên một sức sống mới hơn bao giờ hết. Cây cối như được gội rửa, tẩy đi hết những bụi bẩn của những ngày qua. Cơn mưa mùa hạ tới nhanh mà đi cũng nhanh. Sau cơn mưa, tất cả mọi thứ như được khoác thêm một lớp áo mới - tươi mát và trong xanh hơn bao giờ hết. Mọi vật cùng vui sướng khi được tắm mát sau rất nhiều ngày oi bức. phía xa xa, trên bầu trời trong xanh sau trận mưa, bỗng nhiên xuất hiện những tia sáng lung linh, cong cong vươn lên giữa bầu trời - cầu vồng sau mưa.

Mưa mùa hạ không chỉ tưới mát sức sống cho vạn vật mà còn làm cho con người cảm thấy yêu đời hơn bởi những gì mà nó đem tới. Những cơn mưa chợt tới chợt đi đã trở thành một hình ảnh tượng trưng cho mùa hè và cùng giúp chúng ta được gần nhau hơn, để có những phút giây gần bên nhau, cùng lắng nghe những tiếng mưa rơi bên hiên nhà.

5 tháng 3 2018

Mưa! Hôm nay ta đã đi trong mưa, tắm mưa, dầm mưa. Cảm ơn mưa, cảm ơm vì ta đã được hòa mình vào mưa, được nếm trải hương vị của mưa và ngập tràn cảm xúc, suy nghĩ. Ta cũng không biết vì sao, tại sao lại thế nữa. Lúc ta đang lang thang không biết đi về đâu, không biết phải làm gì thì bỗng nhiên mưa đến, một cơn mưa ập xuống. Lúc đầu thì sao nhỉ? Ta đã tránh mưa, ta sợ mưa, sợ ướt, sợ...Nhưng rồi mọi cảm xúc ùa về, bỗng nhiên ta nảy ra một ý định sẽ đi trong mưa. Lúc đấy mưa lớn lắm, cơn mưa này làm ta nhớ đến một kỷ niệm, một ai đó. Trên người ta lúc ấy chả có gì ngoài một túi sách mang theo là đống lộn xộn giấy tờ, quần áo. Ta có thể bị ướt, ta có thể sao cũng được nhưng ta phải che chắn cho chút ít vật ta mang trên người. Cứ thế, ta ôm cặp, ta che cặp và ta đi trong mưa.Ta biết mọi người nhìn ta nhiều lắm, ta cũng biết và hiểu họ nghĩ gì, họ sẽ nói gì. Ta điên ư? Cũng được. Ta bị làm sao ư? Cũng chẳng sao. Người đời vẫn cứ cho ta là không bình thường đó thôi. Ta chỉ biết lúc đó mưa lớn lắm vì rất nhiều người dừng lại để tránh mưa, ta cũng không quan tâm nhiều lắm, chẳng qua vì đôi lúc ta có đi ngang qua họ thôi.Lúc đấy chỉ có ta và những hạt mưa, đâu đó, thi thoảng còn có những vệt sáng lóe lên, ta biết đó là chớp. Cũng may cho ta là mưa trong này không có sấm sét như ở quê ta, nếu không ta cũng sợ phát khiếp và cũng chẳng có gan đâu mà thả hồn trong mưa nữa. Ngày xưa, ngày đó ta còn ở quê, ta yêu mưa lắm, đã nhiều lần ta một mình đạp xe đi trong mưa, đó là những ngày tháng tuyệt vời nơi ta sinh ra, nơi ta đánh dấu tuổi thơ tươi đẹp, táo bạo và cũng biết bao tai tiếng. Tất cả chỉ còn là quá khứ, là một thời ta đã đi qua.Nhớ lại ta cũng không quên kỷ niệm về mưa nơi xa quê, ngoài bầu trời quê ta, ngoài hình ảnh những thửa ruộng ta đã đi qua trong mưa, những đường phố và những người thân quen, đây là lần thứ hai ta làm bạn cùng mưa. Cũng lâu rồi nhỉ? Ta nhớ hồi đó ta mới vào Sài Gòn học, cũng vào một buổi chiều mưa ta đã dầm mình trong mưa đi đón bạn. Hồi đó mới đẹp làm sao!

Hình ảnh của ta ngày đó là một đứa con gái ngây thơ, yếu đuối và cũng cá tính lắm, ta biết chứ vì ta sinh ra đã là như thế. Dù ở đâu, trong hoàn cảnh nào ta cũng không muốn mình sống một cách lặng lẽ giản đơn. Có lẽ vì điều đó mà sóng gió của cuộc đời mới tìm đến với ta. Kỷ niệm về mưa luôn đọng lại trong ta đến từng chi tiết, hình ảnh. Thế đó, chỉ để biết rằng ta thích mưa, ta yêu mưa.Chiều nay lúc đi trong mưa, mưa nhớ ta nghĩ gì không? Ta nghĩ nhiều lắm, ta đã nói với ta, nói với mưa nhiều điều mưa nhỉ! Ta muốn cảm xúc lúc đó hiện hữu để ta có thể viết lên tất cả, nói lên mọi điều. Ta đi, mưa rơi, cứ thế, cứ thế..., hôm nay đúng là một ngày đáng nhớ. Từ sáng đến chiều ta nhớ lại mình không hề ăn gì, điều kinh khủng hơn là lấy một giọt nước ta cũng không buồn uống. Có đáng ngạc nhiên không nhỉ? Nhưng đó là sự thật.

Môi ta khô cháy, ta chẳng hề có cảm giác đói, lúc đó ta chỉ khát, cũng có thể ta chẳng biết là mình khát đâu, hay cũng chẳng buồn quan tâm là cơ thể ta một ngày mệt mỏi vì không được tiếp nạp năng lượng. Chỉ vô tình khi nhưng hạt mưa rơi trên mặt, rớt xuống môi ta, ta mới biết mình khát, ta mới thấy những hạt mưa đọng trên môi ngọt làm sao.

Cứ thế ta đã cố để những hạt mưa rơi vào miệng, ta uống nó, ta cảm nhận nó, ta như cảm nhận một điều gì đó không đơn giản như mưa, như nước. Ta đã nghĩ đến đời ta, nghĩ đến những gì đã qua, những người quanh ta, những điều sắp tới đang chờ ta, chờ sự quyết định của ta. Ta nhớ đến những nụ hôn, những đắng cay, hạnh phúc ngọt ngào của cái gọi là tình yêu trong đời ta.Ta muốn khóc, ta ước lúc đó mình có thể khóc, nhưng thật khó vì nước mắt của ta nó lì lắm, không chịu tuôn ra đâu dù lòng ta đang khóc. Ta cứ đi, mưa càng lúc càng lớn, đi được một lúc ta cảm thấy chân mình tê cứng, như nó to ra và chai cứng. Ta lạnh, ta ướt, rất may cho ta vì hôm nay hình ảnh của ta không phải là một người váy áo và dép cao. Ta đã mặc gì nhỉ? Ôi thật may mắn vì bộ đồ ngớ ngẩn đó có ích hơn trong hoàn cảnh đó, một điều đáng ngạc nhiên là hôm nay ta đi dép kẹp, cũng khá ổn trong hoàn cảnh này.

Đâu rồi hình ảnh một người kiêu ngạo với những bước đi đầy kiêu hãnh và dáng người với bờ vai và cái đầu luôn hiên ngang. Lúc đó chỉ còn lại hình ảnh một con bé ướt sũng, lạnh, chân gần như không bước nổi, ta cảm thấy như vai ta, người ta co lại. Lúc đó chắc chẳng có ma nào nhận ra ta là một cô gái, và chẳng ma nào thèm để ý đến vì ta là một cô gái, trong mắt họ hay chăng chỉ là một con dở người.
Cũng kệ, ta chẳng thèm quan tâm, với ta họ đều là những người xa lạ. Đầu óc quay cuồng với bao suy nghĩ, ta nghĩ về một chiều mưa, về một dáng hình, và biết bao câu nói, hình ảnh. Ta miên man với những kỷ niệm, khát khao và mong muốn.

Lúc đó ta nhớ lại, ta biết ta bước đi không nổi. Mưa cứ rơi, nhà vẫn chưa tới, gần như ta muốn bỏ cuộc, ta muốn có ai đó, người nào đó chở ta. Ngớ ngẩn hơn lúc đó ta ước một người đến nắm lấy tay ta, cõng ta đi, ta định hình rõ đó là ai, là người nào, nhưng càng nghĩ lại càng xót xa. Ta trở về với thực tại ta một mình và ta phải cố thôi.Lúc đó ta đã nghĩ khi về nhà tắm rửa xong ta phải ngồi ngay vào máy để viết nên tâm trạng và hình ảnh lúc ấy. Nhưng về nhà ta lại phải dọn dẹp và rồi lúc này đây ta mới có thể ngồi và hồi tưởng lại giờ phút ngớ ngẩn đó. Ta nhớ khi ta về gần đến nhà thì cũng là lúc mưa ngừng rơi, chỉ còn lác đác mấy hạt.Thế đấy, ta cười với mình và tự nhủ "Sau cơn mưa trời lại tạnh và sáng". Lúc đó đã là tối, sau cơn mưa ta biết mặt trăng sẽ sáng, vì hôm nay là 14 mà. Ta vừa ngó ra nhìn trời rồi, trời mát, không còn mây đen mù mịt, ta không thấy trăng đâu vì chỗ ta nhìn không thể thấy hết cả bầu trời.

Chân lý của cuộc đời luôn đúng, ta nhận ra rằng với ta chả có gì đáng sợ, không có gì là đường cùng. Có ý chí, quyết tâm là có con đường. Liệu chí ta đã hết, năng lượng sống trong ta không còn sao? Phải vươn lên sau khi ngã thôi, té thì đau đấy nhưng nhờ thế ta mới có thể tránh được một số bẫy đời, với ta kinh nghiệm vẫn là kim chỉ nam.Ví dụ trời mưa thường người ta sẽ tránh mưa hoặc che chắn, nhưng ta chấp nhận đi trong mưa, mưa ướt, lạnh, xa hơn hay chăng chỉ là một trận cảm sốt. Nhưng ta chẳng sao, có chăng chỉ là chân tay buồn đau một chút, bên cạnh đó nó cho ta thông suốt một số tư duy, một số điều. Ta đã nhận ra và chấp nhận một điều, ta là người cô độc, và ta hiểu ra ta có thể làm được nhiều điều hơn mình tưởng. Ta có thể đi bộ cả môt quãng đường rất dài, bình thường ta xin thua, ta có thể trả lời được người ta tránh né, ta đã tìm được giải pháp cho một việc.Thế là đủ với một người một ngày không thể giải quyết được gì cho đến lúc vừa xong. Ta chỉ biết ta thấy lúc này mình thoải mái hơn mưa à. Cám ơn trời phật, cha mẹ đã sinh con ra, đã cho con một đời để sống. Cám ơn người dù là ai, tốt hay xấu, yêu hay ghét cũng đã cho tôi được trải nghiệm và hiểu người hiểu đời hơn.
Cám ơn tất cả, sống là một nghệ thuật. Ta không dám nghĩ mình sẽ đóng vai gì, diễn như thế nào, ta sẽ không quan trọng và sợ hãi gì nữa. Đời và người hãy nhìn ta nhé! Ta sẽ thay đổi, sẽ cố gắng, sẽ là ta. Hãy đợi đấy!
Tick cho mình nha

9 tháng 5 2019

Mấy hôm nay trời nắng như đổ lửa. Cây cối như muốn khô lại vì nắng. Chẳng ai muốn ló mặt ra khỏi nhà. Bà em vừa phe phẩy quạt vừa nói : ” Có lẽ trời sắp mưa to đây!”

Quả đúng như vậy! Quá trưa, trời bỗng nổi cơn dông. Những đám mây đen ùn ùn kéo đến che phủ bầu trời.Gió thổi tốc cát trên đường bụi mù, càng lúc gió càng mạnh, mặc sức điên đảo trên các cành cây. Các bác nông dân hối hả trở về nhà. Một lúc sau, mưa đã xuống. Lúc đầu mới chỉ lộp độp rơi trên mái nhà. Những giọt nước lăn xuống mái phên nứa rồi ào aò đổ xuống. Dường như mọi người không thể tưởng rằng mưa lại đến nhanh như thế. Mọi hoạt động như ngừng lại. Ngoài đường, bóng người thưa thớt dần. Trong sân, chị gà mái cuống quýt dẫn đàn con tìm chỗ trú. Mưa ào ạt .Mưa xối xả như cho bõ những ngày nóng nực. Ai ai cũng vui mừng. Khí nóng đã bị xua tan, gió mang mùi của đất, của cây cỏ, hoa lá bay khắp không gian.

Mưa rào rào như trút nước xuống sân gạch, đen ngòm. Nước cuồn cuộn dồn vào các cống rãnh. Những hạt mưa to và nặng đập bùng bùng vào lòng lá chuối. Từng chùm sấm rền vang. Những tia chớp sáng loé rạch ngang bầu trời đen thẫm. Trong nhà bỗng tối sầm lại, một mùi nồng nồng ngai ngái của những trận mưa đầu mùa lan toả.

Một lát sau, mưa nhỏ dần rồi tạnh hẳn. Bầu trời quang đãng như vừa được giội rửa. Ánh nắng chan hoà xuống mặt đất. Chị gà mái mơ dẫn đàn con đi kiếm mồi. Trên các cành cây, chim hót líu lo. Trong vườn, cây cối tươi tắn hẳn lên.

Ngoài ngõ, tiếng chân người lội bì bõm. Ai cũng vui vẻ ra khỏi nhà hít thở không khí trong lành. Trên cánh đồng lại rộn rã tiếng cười, tiếng nói chuyện rôm rả.