K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Dành cho những bạn đang cần :

1. Thơ về tình mẹ

                     MẸ TÔI            

Bạn đừng cười khi trông thấy mẹ tôi

Ngày với tháng cứ mang đôi sọt rách             

Chiếc xe đạp lâu năm ốc vít kêu cành cạch...             

Tấm áo cũ nhàu mòn rách cả hai vai.             

Bạn đừng cười khi mỗi buổi sớm mai            

 Mẹ thức giấc từ canh hai mờ mịt             

Lọ mọ nồi xoong, thái rau gà, rau vịt              

Rồi lại vội vàng, rối rít đạp xe.             

Bạn đừng cười khi thấy mẹ dừng xe              

Và nhặt nhạnh từng thanh tre, thanh gỗ              

Mẹ báo "Mấy thứ này không có dùng thì khô             

Tiền chẳng có nhiều, nhặt cho đỡ phải mua."             

Bạn đừng cười khi thấy mẹ già nua             

Vẫn còng lưng vượt qua từng con dốc             

Những thứ mẹ mang nào vỏ chai, giấy lốc             

Sắt vụn, nhôm, đồng... một lũ nhóc lớn khôn.             

Bạn đừng cười khi gió rét mùa đông              

Sương lạnh ngắt, từng cơn giông ập tới              

Vẫn có một người khom lưng đạp xe rất vội            

Sóng gió cuộc đời không không ngăn nổi vòng lăn.             

Bạn đừng cười, cười trên những gian nan              

Những lo toan mà mẹ tôi chịu đựng              

Cả cuộc đời mẹ vẫn đang gồng sức              

Để gia đình có những khúc ca vui.             

Tôi tự hào vì có mẹ của tôi              

Một người mẹ luôn lôi thôi, lem luốc              

Nhưng trái tim có ai so bì được              

Cả tấm lòng, là ngọn đuốc sáng soi.             

Cầu mong Người sẽ ở mãi bên tôi!

(Trích “Những bài thơ hay về mẹ”)

2. bài văn nói về mẹ

"Tuôi thơ chở đầy cổ tích Dòng sòng lời mẹ ngọt ngào Đưa con đi cùng đất nước Chòng chành nhịp vòng ca dao " Lời thơ của Trương Nam Hương luôn vang vọng trong tôi về hình anh người mẹ dịu dàng, nhân hậu. bao dung và những câu hát ru hời mẹ hát ru tôi trên cánh nôi tuổi thơ. Lúc đó, kí ức tôi bỗng trở thành một cuốn băng bị tua ngược tái hiện lại hình ảnh người mẹ yêu quý của tôi - người mà tôi vẫn hằng biết ơn và tôn thờ bấy lâu nay. Từ khi được sinh ra, tôi đã nhận được một vòng tay âu yếm, một dòng sữa ngọt ngào và một tình thương mênh mông, tràn trề từ người mẹ của tôi. Tuy mẹ không đẹp bằng những người phụ nữ khác, tuy mẹ không có mái tóc dài đen mượt, không có làn da trắng hồng hay đôi mắt long lanh, nhưng trong mắt tôi mẹ vẫn là người đẹp nhất. Đẹp vì sự cần cù, nhẫn nại; đẹp vì sự thông minh, sáng suốt và hơn cả. Mẹ đẹp nhất ở khuôn mặt đôn hậu và đôi mắt luôn nhìn tôi trìu mến. Trong ánh mẳl ẩy, tôi nhận rõ được tình thương bao la không bao giờ vơi cạn của mẹ. Mẹ lo cho chúng tôi từng miếng ăn, giấc ngủ, cái mặc và việc học hành. Cái lo lang, trăn trở ấy đã hằn sâu lên đôi mắt của mẹ, trên nước da ngăm ngăm vì nắng mưa của cuộc đời, của thời gian. Nhiều lúc, mẹ rất nghiêm khắc và lạnh lùng, nhũng lúc như vậy tôi cảm thấy mẹ là người rất đáng ghét. Nhưng những lúc mẹ ôm tôi vào lòng, bàn tay gầy gò xương xương của mẹ vuốt nhẹ lên mái tóc tôi. Những suy nghĩ xấu xí khi ấy chợt tan biến khi nào tôi chẳng hay, hiên hiện nơi tôi chỉ còn là tình yêu thương mà tôi dành cho mẹ. Hằng ngày, đôi bàn tay xương xương đầy những vết chai sần ấy của mẹ vẫn chăm chỉ, miệt mài đi làm kiếm tiền nuôi gia đình, về nhà, bàn tay ấy còn giặt giũ, nấu cơm. Đôi bàn tay ấy đã làm nên biết bao điều kì diệu. Những khi tôi bị sốt, mẹ đã nắm chặt tay tôi mà ân cần chăm sóc. Trong tình yêu thương đó, tôi cảm nhận dược lòng mẹ thật bao la, rộng lớn và nó đã làm cho cơn sốt của tôi được bớt đi phần nào. Tôi vẫn nhớ như in cái ngày ấy, lúc đi học về, tôi bắt quả tang mẹ đọc trộm nhật kí của tôi. Tôi bước đến chỗ mẹ đang ngồi và quát lên: “Tại sao mẹ lại đọc trộm nhật kí của con? Mẹ không được đọc”. Cứ tưởng rằng mẹ sẽ giận dữ la rầy tôi, nào ngờ mẹ không nói gì cả mà bước ra khỏi căn phòng một cách lặng lẽ với đôi mắt rưng rưng. Tôi đóng sầm cửa lại và ngồi bẹp xuống sàn nhà khóc nức nở. Hôm ấy, tôi đã không ăn tối. Ngồi trong phòng, đôi mắt tôi đơ cứng, bơ phờ nhìn về góc bàn - nơi để quyển nhật kí, mặc kệ cho những lời mẹ gọi ở ngoài cửa. Đêm dó, tôi trăn trọc mãi không ngủ được. Phải chăng vì tôi đã quen ngủ với mẹ, được mẹ nâng niu, âu yếm đưa tôi vào thế giới cổ tích với biết bao điều kì diệu nên tôi mới như thế? Cảm xúc của tôi dâng trào lên một cách mành liệt, thấy hối hận vỉ đã quát mẹ tôi. Bây giờ, tôi chỉ muốn nói với mẹ rằng “Con xin lỗi mẹ rất nhiều!” “Mẹ ơi, con yêu mẹ nhiều lắm mẹ biết không? Cho dù con có khôn lớn, có trở thành người tài giỏi đốn đâu đi chăng nữa thi trong mất mẹ, con vẫn chỉ là đứa con bé bỏng, ngây thơ của mẹ. Con rất biết ơn mẹ. Con tự hào vì suốt cuộc đời này, mẹ mãi là nguồn sáng soi đường cho mỗi bước con đi. 

(Bài làm của HS)
 

 

2
14 tháng 10 2019

xin lỗi nhá , phần bài văn thì 

MB: Từ " Tuổi thơ " đến " bấy lâu nay "

TB: Từ"từ khi đc sinh ra" đến "mẹ rất nhiều!"

KB:Còn lại

29 tháng 1 2020

hay thật!

Đọc văn bản sau                         KHI MẸ VẮNG NHÀ                                                          Kính tặng mẹ emKhi mẹ vắng nhà,  em luộc khoai Khi mẹ vắng nhà, em cùng chị gia gạoKhi mẹ vắng nhà, em thổi cơmKhi mẹ vắng nhà ,em nhổ cỏ vườn Khi mẹ vắng nhà, em quen sân và quét cổngSớm  mẹ về thấy khoai đã chínBuổi mẹ về gạo đã trắng tinhTrưa em về cơm dẻo và ngônChiều mẹ về cho...
Đọc tiếp

Đọc văn bản sau

                         KHI MẸ VẮNG NHÀ

                                                          Kính tặng mẹ em

Khi mẹ vắng nhà,  em luộc khoai

 Khi mẹ vắng nhà, em cùng chị gia gạo

Khi mẹ vắng nhà, em thổi cơm

Khi mẹ vắng nhà ,em nhổ cỏ vườn 

Khi mẹ vắng nhà, em quen sân và quét cổng

Sớm  mẹ về thấy khoai đã chín

Buổi mẹ về gạo đã trắng tinh

Trưa em về cơm dẻo và ngôn

Chiều mẹ về cho đã quanh vườn

Tối mẹ về cổng nha sạch sẽ

Me bảo em Dạo này ngoan thế

Không mẹ ơi con đã ngoan đâu

Áo mẹ mua bạc màu 

Đầu em nắng cháy tóc 

Con chưa ngoan chưa ngoan

C1 Xác định phương thức biểu đạt

C2  trong thơ người mẹ đã khen con mình Day này ngoan thế Theo em thế nào là một người con ngoan

 

 

0
11 tháng 6 2019

En-ri-cô “xúc động vô cùng” khi đọc thư của bố vì:

– Bố gợi lại những kỉ niệm thiêng liêng giữa mẹ và En-ri-cô.

– Thái độ nghiêm khắc, kiên quyết của bố

– Những lời nói rất chân tình và sâu sắc của bố.

– En-ri-cô thấy hối lỗi, xấu hổ trước sự sai phạm của mình.

11 tháng 6 2019

Bài này có ở trong sách không ??

Trình bày cảm nhận của em về nhân vật người mẹ qua đoạn trích:"Cái ấn tượng khắc sâu mãi mãi trong lòng một người về cái ngày "hôm nay tôi đi học" ấy, mẹ muốn nhẹ nhàng, cẩn thận và tự nhiên ghi vào lòng con. Để rồi bất cứ một ngày nào đó trong đời, khi nhớ lại, lòng con lại rạo rực những cảm xúc bâng khuâng, xao xuyến. Ngày mẹ còn nhỏ, mùa hè nhà trường đóng của hoàn toàn,...
Đọc tiếp

Trình bày cảm nhận của em về nhân vật người mẹ qua đoạn trích:

"Cái ấn tượng khắc sâu mãi mãi trong lòng một người về cái ngày "hôm nay tôi đi học" ấy, mẹ muốn nhẹ nhàng, cẩn thận và tự nhiên ghi vào lòng con. Để rồi bất cứ một ngày nào đó trong đời, khi nhớ lại, lòng con lại rạo rực những cảm xúc bâng khuâng, xao xuyến. Ngày mẹ còn nhỏ, mùa hè nhà trường đóng của hoàn toàn, và ngày khai trường đúng là ngày đầu tiên học trò lớp Một đến trường gặp thầy mới, bạn mới. Cho nên ấn tượng của mẹ về buổi khai trường đầu tiên ấy rất sâu đậm. Mẹ còn nhớ sự nôn nao, hồi hộp khi cùng bà ngoại đi tới gần ngôi trường và nỗi chơi vơi hốt hoảng khi cổng trường đóng lại, bà ngoại đứng ngoài cổng như đứng bên ngoài cái thế giới mà mẹ vừa bước vào."

                                                                                                                     Trích Cổng trường mở ra - Ngữ văn 7 - Lí Lan

P/s: k chép mạng, help nha mn

0
Đọc hai đoạn văn sau và thực hiện các yêu cầu ở dưới  (1)  En-ri-cô yêu dấu của bố ! Việc học quả là khó nhọc đối với con. Như mẹ đã nói, con vẫn chưa đến trường với thái độ hăm hở và vẻ mặt tươi cười. Nhưng con thử nghĩ xem, một ngày sẽ trống trải biết bao nếu con không đến trường. Và chắc chắn chỉ một tuần lễ thôi, thế nào con cũng xin trở lại lớp học. Hiện nay...
Đọc tiếp

Đọc hai đoạn văn sau và thực hiện các yêu cầu ở dưới

  (1)  En-ri-cô yêu dấu của bố ! Việc học quả là khó nhọc đối với con. Như mẹ đã nói, con vẫn chưa đến trường với thái độ hăm hở và vẻ mặt tươi cười. Nhưng con thử nghĩ xem, một ngày sẽ trống trải biết bao nếu con không đến trường. Và chắc chắn chỉ một tuần lễ thôi, thế nào con cũng xin trở lại lớp học. Hiện nay tất cả thiếu niên đều đi học, En-ri-cô yêu dấu ạ. Con hãy nghĩ đến những người thợ tôi tôi vẫn đến trường sau khi lao động vất vả suốt ngày ; hãy nghĩ đến những cô gái đã đi học ngày chủ nhật vì cả tuần lễ phải bận rộn trong các xưởng thợ,đến những người lính ở thao trường trở về là đã viết viết, đọc đọc. Con hãy nghĩ đến những cậu bé câm và mù mà vẫn phải học [...]. Hãy can đảm lên con, người lính nhỏ của đạo quân mênh mông ấy. Sách vở là vũ khí của con, lớp học là đơn vị của con, trận địa là cả hoàn cầu và chiến thắng là nền văn minh nhân loại ...

                                                                                                                                                               (Theo Ét-môn-đô đơ A-mi-xi, Những tấm lòng cao cả)

(2) Bố nhớ, cách đây mấy năm, mẹ đã phải thức suốt đêm, cúi mính trên chiếc nôi trông chừng hơi thở hổn hển của con, quằn quại vì nỗi lo sợ, khóc nức nở khi nghĩ rằng có thể mất con!.... Nhớ lại điều ấy, bố ko thể nén được cơn tức giận đối với con. Hãy nghĩ xem, En-ri-cô à! Con mà lại xúc phạm đến mẹ con ư? Người mẹ sẵn sàng bỏ hết một năm hạnh phúc để tránh cho con một giờ đau đớn, người mẹ có thể đi ăn xin để nuôi con, có thể hi sinh tính mạng để cứu sống con!

                                                                                                                                                               (Theo Ét-môn-đô đơ A-mi-xi, Những tấm lòng cao cả)

a) Xác định nội dung chính và đặt nhan đề cho mỗi đoạn văn trên.

b) Nội dung hai đoạn văn trên có gì giống với văn bản Cổng trường mở ra của Lý Lan ?

c) Em hãy viết một đến hai câu vào đầu hoặc cuối mỗi đoạn văn để khái quát lại nội dung của đoạn.

2
19 tháng 8 2016

a. (1) Nội dung : Việc học rất quan trọng đối với mỗi con người và nhân loại. Việc học mãi mãi phải được duy trì và kế thừa bởi thế hệ trẻ.

Nhan đề : Việc học của chúng ta.

(2) Nội dung : Sự hi sinh và thương yêu của người mẹ đối với con.Người mẹ sẵn sàng từ bỏ tất cả  vì con.

Nhan đề : Hình ảnh của người mẹ.

b. Giống : Vì cả hai đoạn văn đề đề cập trọng tâm đến tầm quan trọng của việc học,vai trò của nhà trường (1),tấm lòng thương yêu con sâu sắc của mẹ(2).

c. (1) Việc học rất quan trọng đối với mỗi con người và nhân loại. 

(2)Người mẹ sẵn sàng từ bỏ tất cả  vì con. Sẵn sàng hi sinh hạnh phúc của mình cho con.

Nhớ tick cho mk nha !

19 tháng 8 2016

Thanks bạn !

Bài 1: Gạch chân dưới bộ phận trạng ngữ trong các đoạn văn sau, cho biết đặc điểm của các bộ phận trạng ngữ ấy?a-Nhà bên, cây cối trong vườn trĩu quả b-Con chó nhà tôi chết, bởi ngộ độc thức ăn . c- Nhờ sự giúp đỡ của anh, tôi tiến bộ . d-Một cây súng Mát với ba viên đạn, Kơ Long bám gót giặc từ sớm đến trưa. e-Rít lên một tiếng ghê gớm, chiếc “Mích” vòng lại . g-Mọi...
Đọc tiếp

Bài 1: Gạch chân dưới bộ phận trạng ngữ trong các đoạn văn sau, cho biết đặc điểm của các bộ phận trạng ngữ ấy?

a-Nhà bên, cây cối trong vườn trĩu quả

 

b-Con chó nhà tôi chết, bởi ngộ độc thức ăn .

 

c- Nhờ sự giúp đỡ của anh, tôi tiến bộ .

 

d-Một cây súng Mát với ba viên đạn, Kơ Long bám gót giặc từ sớm đến trưa.

 

e-Rít lên một tiếng ghê gớm, chiếc “Mích” vòng lại .

 

g-Mọi ngày, khi con đã ngủ, mẹ dọn dẹp nhà cửa .

 

h-Nhưng cũng như trước một chuyến đi xa, trong lòng con không có mối bận tâm nào khác ngoài chuyện thức dậy cho kịp giờ

 

i-Qua màng nước mắt , tôi nhìn theo mẹ và em trèo lên xe .

 

k-Vào đêm trước ngày khai trường của con ,mẹ không ngủ được .Một ngày kia ,còn xa lắm ngày đó con sẽ biết thế nào là không ngủ được .Còn bây giờ giấc ngủ đến với con dễ dàng như uống một ly sữa ,ăn một cái kẹo ...

                                                                        (Khánh Hoài )

 

1
5 tháng 4 2020

 mình có kết quả đấy

 Phần I: Đọc hiểu                      Đọc văn bản sau và thực hiện các yêu cầu     Ngày xưa, có một em bé gái đi tìm thuốc chữa bệnh cho mẹ. Em được Phật trao cho 1 bông cúc. Sau khi dặn em cách làm thuốc cho mẹ, Phật nói thêm: " hoa cúc có bao nhiêu cánh , người mẹ sẽ sống thêm bấy nhiêu năm". Vì muốn mẹ sống lâu, cô bên đường tước các cánh hoa ra thành nhiều cánh nhỏ. Từ đó hoa cúc có...
Đọc tiếp

 

Phần I: Đọc hiểu

                      Đọc văn bản sau và thực hiện các yêu cầu

     Ngày xưa, có một em bé gái đi tìm thuốc chữa bệnh cho mẹ. Em được Phật trao cho 1 bông cúc. Sau khi dặn em cách làm thuốc cho mẹ, Phật nói thêm: " hoa cúc có bao nhiêu cánh , người mẹ sẽ sống thêm bấy nhiêu năm". Vì muốn mẹ sống lâu, cô bên đường tước các cánh hoa ra thành nhiều cánh nhỏ. Từ đó hoa cúc có rất nhiều cánh...Ngày nay, cúc vẫn được dùng để chữa bệnh.

                                                                                                                    (Theo người mẹ và phái đẹp, NXB văn hóa, Hà Nội 1990)

Câu 1: Xác định PTBĐ của văn bản.

Câu 2: Chỉ ra bố cục, sự liên kết của văn bản.

Câu 3: Có thể đặt tên câu chuyện trên như thế nào?

Câu 4: Nêu cảm nghĩ của em sau khi đọc truyện bằng 1 hoặc 2 câu.

Phần II: Làm văn

      Mùa hè có thật nhiều hoạt động vui chơi thú vị và bổ ích. Miêu tả một cảnh vui chơi thú vị mà em tham gia hoặc chứng kiến.(đừng chép mạng nha, chép sách thì được)

Ai làm đúng mik kêu gọi bạn bè tick

10
20 tháng 9 2018

phần 1 :

1 , ptbđ chính là tự sự

2, 3 phần , lặp từ ngữ

3 , tại sao hoa cúc có nhiều cánh

4,  qua bài văn em thấy cô bé là 1 người con hiếu thảo , vì muốn cho mẹ sống lâu hơn nen đã xé cánh hoa làm nhiều phần. đó là hành động đền đáp công ơn vá hiếu thảo với mẹ

phần 2:

Kỳ nghỉ hè vừa qua, em cùng gia đình đi tham quan vịnh Hạ Long. Đã lâu lắm rồi em mới có một kì nghỉ hè thoải mái như thế này.

Để chuẩn bị cho chuyến đi em đã sắp xếp quần áo, đồ ăn uống... từ ngày hôm trước. Ô tô khởi hành từ lúc 5 giờ 30 sáng, gia đinh em đã có mặt tại điểm tập trung từ lúc năm giờ. Cứ tưởng mình đến sớm hơn cả không ngở đã có nhiều gia đình khác đến trước, bố em cầm trên tay chiếc túi du lịch to, mẹ thì cầm túi đồ ăn uống, còn em và bé Mi khoác trên vai chiếc ba lô nhỏ xíu đựng một số thứ lặt vặt. Dọc đường bộ từ Hà Nội đến Quảng Ninh, trước mắt em là cả một bức tranh sơn thuỷ hùng vĩ đầy cảm xúc. Ô tô luồn lách qua những chiễ cầu và núi đá nhỏ, sau hơn một tiếng thì đoàn du lịch bắt đầu xuống se để đi tàu thuỷ tham quan các hang động. Từ những vòm đá cao nhất rủ xuống những dải thạch nhũ cột băng pha trộn đủ mọi màu sắc của cầu vồng, em nghe nói hang đẹp nhất là hàng Đầu gỗ. Đây là cung điện với nhiều gian phòng ngoắt ngoéo, chỉ một giọt nước nhẹ rơi xuống từ những dải nhũ đá cũng đủ phá vỡ sự im lặng.

Thế là cả buổi sáng, em cùng gia đình chỉ tham quan hang động, mọi người bắt đầu chụp nhanh cảnh đẹp ở đây rồi vội vàng lên xe đến nhà nghỉ. Cả đoàn xuống xe lấy hành lý của mình chờ bác trưởng đoàn liên hệ phòng nghỉ, có những bé chỉ khoảng tầm lớp hai, lớp ba chạy lon ton ở vườn hoa. Riêng bé Mi thì nghịch nhất tí thì lại đuổi bạn làm cho mẹ nhắc nhở liên tục nhưng nó chẳng nghe, cứ thích nô đùa chạy nhảy với các bạn. Chà! Sao bác trưởng đoàn liên hệ gì mà lâu thế, cả đoàn đang định vào gặp thì từ xa, mấy anh hướng dẫn viên đã cầm chìa khoa phát cho từng người.

Buổi chiều cả nhà em ra vườn hoa chụp ảnh làm kỷ niệm rồi lên núi ngay gần nhà nghỉ “Thăng Long” ngắm cảnh, mẹ bảo cả nhà chụp mấy pô nhân lúc trời đẹp, riêng em và bé Mi được chụp riêng hai kiểu, lúc chụp nó bảo:

- Nè, Em hơi bị ăn ảnh đấy nhé!

Em trả lời:

- Xì! Chưa chắc.

Nghe vậy chú chụp ảnh bảo:

- Thôi hai cháu đừng cãi nhau nữa, chú thấy đứa nào cũng ăn ảnh cả.

Thế là hai đứa tranh nhau, cuối cùng mặt đứa nào cũng ngố trong ảnh. Chụp xong, cả nàh ra chợ mua ca, tôm gọi là đực sản nghỉ hè. Chà! Chợ Hạ Long sầm uất hơn cả Hà Nội. Ngay từ đầu chợ hàng loạt quầy bán dưa hấu, cá tôm, thịt... được xếp bày hàng chào khách. Nhưng gian tôm, cá là gian đông nhất vì ở đây phần lớn khách du lịch muốn mua quà nhân dịp đi nghỉ mát. Em và mẹ quan sát hàng quần áo trẻ em cạnh quầy bánh kẹo thì khá đông người mua nhất là những bác phụ huynh mua cho con mình mặc. Có hai em chạy lăng nhăng nên bị mẹ mắng, thấy vậy em liền bảo mẹ phải trông bé Mi cẩn thận kẻo lại bị lạc. Buổi tối, những chiếc đèn thắp sáng mọi nơi, em cùng mẹ và bé Mi ra ăn chè ở quán, cạnh khách sạn nơi mà gia đình em đang ở. Còn bố thì đọc báo, xem tivi ở phong nghỉ.Thời gian trôi qua, cả đoàn bắt đầu lên đường về Hà Nội.

Sức hấp dẫn của vịnh Hạ Long đã khiến cho nới đây quanh năm luôn là điểm hội tụ của khách du lịch trong và ngoài nước. Mọi người đều đến đây tham quan, nghỉ ngơi, tắm biển... Ai cũng thấy khoan khoái, hài lòng trước vẻ đẹp kì quan của thế giới.

mk ko chép chị mk làm

20 tháng 9 2018

phần 1 :

1 , ptbđ chính là tự sự

2, 3 phần , lặp từ ngữ

3 , tại sao hoa cúc có nhiều cánh

4,  qua bài văn em thấy cô bé là 1 người con hiếu thảo , vì muốn cho mẹ sống lâu hơn nen đã xé cánh hoa làm nhiều phần. đó là hành động đền đáp công ơn vá hiếu thảo với mẹ

phần 2:

Kỳ nghỉ hè vừa qua, em cùng gia đình đi tham quan vịnh Hạ Long. Đã lâu lắm rồi em mới có một kì nghỉ hè thoải mái như thế này.

Để chuẩn bị cho chuyến đi em đã sắp xếp quần áo, đồ ăn uống... từ ngày hôm trước. Ô tô khởi hành từ lúc 5 giờ 30 sáng, gia đinh em đã có mặt tại điểm tập trung từ lúc năm giờ. Cứ tưởng mình đến sớm hơn cả không ngở đã có nhiều gia đình khác đến trước, bố em cầm trên tay chiếc túi du lịch to, mẹ thì cầm túi đồ ăn uống, còn em và bé Mi khoác trên vai chiếc ba lô nhỏ xíu đựng một số thứ lặt vặt. Dọc đường bộ từ Hà Nội đến Quảng Ninh, trước mắt em là cả một bức tranh sơn thuỷ hùng vĩ đầy cảm xúc. Ô tô luồn lách qua những chiễ cầu và núi đá nhỏ, sau hơn một tiếng thì đoàn du lịch bắt đầu xuống se để đi tàu thuỷ tham quan các hang động. Từ những vòm đá cao nhất rủ xuống những dải thạch nhũ cột băng pha trộn đủ mọi màu sắc của cầu vồng, em nghe nói hang đẹp nhất là hàng Đầu gỗ. Đây là cung điện với nhiều gian phòng ngoắt ngoéo, chỉ một giọt nước nhẹ rơi xuống từ những dải nhũ đá cũng đủ phá vỡ sự im lặng.

Thế là cả buổi sáng, em cùng gia đình chỉ tham quan hang động, mọi người bắt đầu chụp nhanh cảnh đẹp ở đây rồi vội vàng lên xe đến nhà nghỉ. Cả đoàn xuống xe lấy hành lý của mình chờ bác trưởng đoàn liên hệ phòng nghỉ, có những bé chỉ khoảng tầm lớp hai, lớp ba chạy lon ton ở vườn hoa. Riêng bé Mi thì nghịch nhất tí thì lại đuổi bạn làm cho mẹ nhắc nhở liên tục nhưng nó chẳng nghe, cứ thích nô đùa chạy nhảy với các bạn. Chà! Sao bác trưởng đoàn liên hệ gì mà lâu thế, cả đoàn đang định vào gặp thì từ xa, mấy anh hướng dẫn viên đã cầm chìa khoa phát cho từng người.

Buổi chiều cả nhà em ra vườn hoa chụp ảnh làm kỷ niệm rồi lên núi ngay gần nhà nghỉ “Thăng Long” ngắm cảnh, mẹ bảo cả nhà chụp mấy pô nhân lúc trời đẹp, riêng em và bé Mi được chụp riêng hai kiểu, lúc chụp nó bảo:

- Nè, Em hơi bị ăn ảnh đấy nhé!

Em trả lời:

-Chưa chắc.

Nghe vậy chú chụp ảnh bảo:

- Thôi hai cháu đừng cãi nhau nữa, chú thấy đứa nào cũng ăn ảnh cả.

Thế là hai đứa tranh nhau, cuối cùng mặt đứa nào cũng ngố trong ảnh. Chụp xong, cả nhà ra chợ mua ca, tôm gọi là đực sản nghỉ hè. Chà! Chợ Hạ Long sầm uất hơn cả Hà Nội. Ngay từ đầu chợ hàng loạt quầy bán dưa hấu, cá tôm, thịt... được xếp bày hàng chào khách. Nhưng gian tôm, cá là gian đông nhất vì ở đây phần lớn khách du lịch muốn mua quà nhân dịp đi nghỉ mát. Em và mẹ quan sát hàng quần áo trẻ em cạnh quầy bánh kẹo thì khá đông người mua nhất là những bác phụ huynh mua cho con mình mặc. Có hai em chạy lăng nhăng nên bị mẹ mắng, thấy vậy em liền bảo mẹ phải trông bé Mi cẩn thận kẻo lại bị lạc. Buổi tối, những chiếc đèn thắp sáng mọi nơi, em cùng mẹ và bé Mi ra ăn chè ở quán, cạnh khách sạn nơi mà gia đình em đang ở. Còn bố thì đọc báo, xem tivi ở phong nghỉ.Thời gian trôi qua, cả đoàn bắt đầu lên đường về Hà Nội.

Sức hấp dẫn của vịnh Hạ Long đã khiến cho nới đây quanh năm luôn là điểm hội tụ của khách du lịch trong và ngoài nước. Mọi người đều đến đây tham quan, nghỉ ngơi, tắm biển... Ai cũng thấy khoan khoái, hài lòng trước vẻ đẹp kì quan của thế giới.