K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

16 tháng 7 2019

Chắc nhầm r bn!

16 tháng 7 2019

nhầm gì bạn?

Lần đầu viết chuyện, không hay nhể, một câu chuyện có thật của ai đó. ... Không có đềNgày hôm đó, tôi đến trường học, ngôi trường mới của tôi. Tôi đã gặp anh, đối với tôi lúc đó, anh chỉ như bao người con trai khác-đáng ghét. Nhưng nhìn anh khá quen, hình như tôi đã gặp anh ở đâu thì phải. Sau đấy vài hôm, tôi để ý rằng, cách anh cư xử với tôi khác với những người con gái...
Đọc tiếp

Lần đầu viết chuyện, không hay nhể, một câu chuyện có thật của ai đó. ...

Không có đề
Ngày hôm đó, tôi đến trường học, ngôi trường mới của tôi. Tôi đã gặp anh, đối với tôi lúc đó, anh chỉ như bao người con trai khác-đáng ghét. Nhưng nhìn anh khá quen, hình như tôi đã gặp anh ở đâu thì phải. Sau đấy vài hôm, tôi để ý rằng, cách anh cư xử với tôi khác với những người con gái khác. Anh đối xử với họ thì như thưởng, người lạ. Rõ ràng tôi cũng vậy mà anh lại quan tâm tôi, mỗi khi tôi buồn thì anh chọc ghẹo, làm tôi tức và vui. Chuyện gì đang xảy ra vậy? Có những người khác xinh hơn tôi, tốt hơn tôi, việc gì anh phải để ý đến tôi?
Sau khoảng 1 tháng đi học, anh đi cùng đường với tôi, đã gặp nhau. Anh lướt qua tôi, tôi chỉ nghĩ là đi qua thôi, chả có gì cả. Nhưng bỗng anh dừng lại, có vẻ như chờ cái gì. Hóa ra anh trờ tôi đến, hỏi tôi:'' Có muốn đến trường cùng anh không? Anh cũng đến trường '' Chẳng là hôm đó, tôi và anh cùng đến trường tập kịch. Tôi kịch văn, anh kịch tiếng anh, trường cũng không đông nên có lẽ anh mới mạnh bạo như vậy. Xong tôi từ chối, nhìn vẻ mặt anh lúc đó khá buồn nhưng cũng phóng đến trường, tất nhiên mà trước tôi.
Đến ngày 24/12, ngày Noel. Suốt một buổi sáng, anh gọi tôi đến chỗ anh để hỏi điều gì. Tôi cũng đâu có lại. Tan học, cùng đường mà, lại gặp nhau, anh đang đi cùng bạn, hỏi nhỏ với tôi là đi chơi không? Tôi lơ ngơ không hiểu, hỏi cái gì cơ. Chắc anh bực mình, chậc một cái rồi đi trước. Chiều hôm đấy, trên đường đi học lại gặp, hóa ra những gì anh hỏi lúc sáng là đi chơi Noel không. Tôi cũng từ chối. Mặc dù khá vui khi lần đầu tiên có người con trai nào dủ tôi đi chơi Noel. 
Càng ngày, anh càng quan tâm tôi, tôi cũng để ý anh nhiều hơn. Bỗng một ngày, tôi chợt nhận ra: Tôi thích anh mất rồi!!! Chuyện gì thế này, tôi vốn là người con gái không biết yêu là gì, vậy mà ...Thật sự, tôi không thể hiểu được là tại sao nữa. Anh khiến tôi rung động. Tôi không thể kể với ai, không thể tâm sự với ai cả. Đành dấu kín trong lòng. Nhưng anh cuối cấp, anh ra trường đúng lúc tôi thích anh. Một nỗi buồn rất lớn. Tôi không thể làm gì hơn ngoài việc khóc vào mỗi tối, việc này giống như mới chia tay người yêu vậy. Cô đơn, một mình chịu nỗi khổ tâm, chẳng ai biết chuyện này cả. Tôi không biết làm thế nào để quen anh nữa. Mỗi lần sắp quên thì anh lại xuất hiện, không thể tránh được anh. Tôi không biết làm thế nào để hết thích anh nữa. Và một câu hỏi nữa là: Liệu, anh có thích tôi không?
                    Tôi không dám nói ra vì sợ.
                    Sợ anh biết tôi thích anh.
                   Cũng sợ anh không biết là tôi thích anh.
                   Chuyện gì đang xảy ra với tôi vậy?
#Moon

0
Trước hết, anh mong Cưu đọc được tus nàyCưu à, em đã thi xong chưa, kết quả thế nào rồi, anh mong e có kết quả thi tốtAnh cx xin lỗi vì hôm trước đã làm em buồn,anh thực sự xin lỗi, anh chỉ muốn đừng vì anh mà em phải từ bỏ cả tương lai phía trước Mà xa nhau 9 ngày ròng rã anh rất nhớ em, nhưng nghĩ lại thì nghĩ em đang học nên lại thôi không muốn làm phiềntính ra như vậy thì em giận...
Đọc tiếp

Trước hết, anh mong Cưu đọc được tus này
Cưu à, em đã thi xong chưa, kết quả thế nào rồi, anh mong e có kết quả thi tốt
Anh cx xin lỗi vì hôm trước đã làm em buồn,anh thực sự xin lỗi, anh chỉ muốn đừng vì anh mà em phải từ bỏ cả tương lai phía trước
Mà xa nhau 9 ngày ròng rã anh rất nhớ em, nhưng nghĩ lại thì nghĩ em đang học nên lại thôi không muốn làm phiền
tính ra như vậy thì em giận anh, rồi em chặn anh cũng không có gì làm lạ, anh chỉ cần em học tốt, còn lại anh không nghĩ gì đâu, nhưng anh cũng mong em sớm nghĩ lại, tạo cho anh cơ hội để anh nói lời xin lỗi
có thể là em nghĩ anh vô tâm, bỏ em đi với người con gái khác, nhưng không, lòng này anh chỉ có em thôi, mong em đừng suy nghĩ nhiều rồi tự làm khổ mình, thấy em buồn anh đau lòng lắm
nhưng trong lòng anh vẫn còn câu hỏi, liệu, em có còn yêu anh không?
anh biết, anh làm như vậy là không thể chấp nhận được, anh rất hiểu em mà, em chỉ đem lòng yêu mình anh, dành trọn trái tim cho anh thế mà anh lại lôi lí do học hành ra để không gặp em nữa
Liệu có thật như vậy?
Em biết em đã từng nói gì với anh không, em đã nói là: "gần đây em học tệ quá, từ lúc yêu đương em học xuống dốc không phanh". Anh nghe tới đó rất buồn, nhưng anh không muốn yếu đuối, bởi em cũng không muốn vậy, anh thầm nghĩ rằng, anh đã đòi hỏi quá nhiều tình cảm từ trái tim em không, anh nghĩ lại thì kì thi HK1 cũng sắp tới, và buộc mình không được làm phiền em nữa anh mới nói như vậy
Anh nói như vậy là không cần em xin lỗi hay bỏ qua gì đâu, chỉ muốn nói cho em hiểu là, một thằng như anh không xứng đáng để được em tôn trọng, em còn rất nhiều chàng trai và con đường khác, nhưng em lại chọn anh, anh thấy khoảng thời gian bên em vừa qua đã là quá đủ rồi, cảm ơn em.
Còn bây giờ, đây chỉ là cảm nghĩ của anh thôi nhé, em chặn anh không lí do, không một lời cảnh báo, không nói gì thêm, liệu có phải em nghĩ đã tới ngày kết thúc cuộc tình 8 tháng 24 ngày của chúng ta không
Nếu em muốn tìm một hạnh phúc mới thì anh cũng tôn trọng quyết định của em, mặc dù là 1 thằng con trai, anh không muốn nhường em cho ai khác, nhưng anh luôn nhớ câu hứa của mình:
-Nếu anh không thể cho em niềm vui và hạnh phúc, em theo ai khác hơn anh thì anh cũng sẽ vui lòng.
anh cũng không cần lí do để chia tay, nếu em muốn, anh sẽ theo ý kiến cảu em, Haizzz, biết sẽ buồn lắm, anh sẽ phải khóc rất nhiều nhưng, anh xin lỗi
Cưu à, em có nghe thấy anh gọi không, anh mong rằng chuyện này vẫn còn có khả năng cứu vãn, nhưng rốt cuộc anh thật tệ phải không, xin lỗi vì đã làm phiền em trong thời gian qua
Anh xin lỗi em, Cưu ạ

Mình cũng mong mọi người nói tin này tới Cưu nha

8
24 tháng 12 2019

Trời , Chi ko tin nổi luôn , Thiên kinh thật đấy , Chi nghĩ Thiên thật lòng với Cưu đó , mong Cưu bỏ qua cho Thiên nha

_Hai đứa tụi bay lại có chuyện rồi !

_Bh tao sẽ nói thật lòng ok nha!!

: Thật ra ý tình cảm , cảm xúc của con người đều phụ thuộc vào thời gian và mọi người xung quanh,... Đến khi thật lòng thì chính bản thân mình với người khác sẽ gặp nhiều tổn thương . Tình yêu xuất phát từ hai phía, tao cx biết hai đứa bay ko muốn ai làm tổn thương ai cả, v nên đừng ép buộc nhau, đừng từ bỏ 1 thứ gì mà mình coi là tất cả.

_____Tao mong hai đứa đừng nhắc đến 1 lý do '' Học tập '' chính nó là lý do khiến tao rơi nhiều nước mắt nhất và cũng là lý do của mày nữa đó Thiên ạ !! Mày quan tâm đến việc học tập của Cưu thì không sao, vẫn bình thường đúng không , nhưng đến khi chính bản thân mày còn không biết con Cưu nó cần mày , cần những dòng nhắn tin vui vẻ với nhau, cần lời động viên quan tâm từ mày đó Thiên ạ.

_Nếu lòng mày hỏi nó: Em có yêu anh không ??...Thì tao xin thưa với mày rằng Mày đg nghi ngờ về tình cảm của nó giành cho mày.V mà mày còn có thể nói hiểu nó , tao chỉ xin mày '' Sống thật với bản thân mình, đừng bh suy diễn lung tung trong khi Cưu còn tình cảm và coi mày là người duy nhất ''

_Thiên , mày biết không : khi con gái nó luôn vui vẻ, luôn biết được người mình yêu luôn quan tâm, luôn động viên mình thì chắc chắn rằng nó sẽ cố gắng bằng được để mày không phải thất vọng, để mày có thể yên tâm.

___Nếu mày không xứng đáng để nó tôn trọng thì mày sai hoàn toàn không xứng đáng v thì sao nó lại yêu mày, nó lại giành tình cảm trọn vẹn cho mày vậy Thiên ?? Cho tao câu trả lời đi..

'' Qúa đủ '' bộ Thiên ơi, khi mày viết ra từ đó cảm giác như thiếu một thứ gì đó hay không ?? Mày viết ra từ đó , mày có cần hiểu cảm giác của Cưu không ???

- Cảm nghĩ của mày , tao Tôn Trọng.

_Khi chính mình hứa thì phải thực hiện được nhưng đừng nói : Không thể cho em niếm vui và hạnh phúc.

Vì mày và Cưu đã giành tình cảm cho nhau rồi đó là niếm vui và hạnh phúc lớn nhất đó !!

____Khi chia tay phải cần 1 lý do vì mình sẽ biết rằng người đó từ trước tới giờ có yêu mình thật lòng không hoặc chỉ rung động 1 khoảng thời gian !!

~ Tao nói thật đó Thiên ạ ! Với tư cách là BFF à không chỉ là bạn bình thường thôi dù thế nào đi nữa thì tao vẫn sẽ cho mày một lời khuyên chân thành . Tao mong mày đừng bao giờ lôi " Việc học " ra vì nó sẽ làm tổn thương nhiều lắm !!

~~~~~~~Nghe lời tao , hai đứa chúng mày cần phải tha lỗi cho nhau dù chỉ 1 lần , đừng 1 phút giận hờn, dỗi, tức ,.. mà làm mất đi Người mà mình Yêu nhất nhé !! không lại giống tao và người yêu cũ , cảm giác mất mác lắm đó !!!

_____Xin lỗi nhé! Tao ko có nhiều thời gian để tâm sự với 2 đứa tụi bay nx rồi !! Lúc nào khó khăn đừng quên tao ...

#Ginnn

.....<3

Trước hết, anh mong Cưu đọc được tus nàyCưu à, em đã thi xong chưa, kết quả thế nào rồi, anh mong e có kết quả thi tốtAnh cx xin lỗi vì hôm trước đã làm em buồn,anh thực sự xin lỗi, anh chỉ muốn đừng vì anh mà em phải từ bỏ cả tương lai phía trước Mà xa nhau 9 ngày ròng rã anh rất nhớ em, nhưng nghĩ lại thì nghĩ em đang học nên lại thôi không muốn làm phiềntính ra như vậy thì em giận...
Đọc tiếp

Trước hết, anh mong Cưu đọc được tus này
Cưu à, em đã thi xong chưa, kết quả thế nào rồi, anh mong e có kết quả thi tốt
Anh cx xin lỗi vì hôm trước đã làm em buồn,anh thực sự xin lỗi, anh chỉ muốn đừng vì anh mà em phải từ bỏ cả tương lai phía trước
Mà xa nhau 9 ngày ròng rã anh rất nhớ em, nhưng nghĩ lại thì nghĩ em đang học nên lại thôi không muốn làm phiền
tính ra như vậy thì em giận anh, rồi em chặn anh cũng không có gì làm lạ, anh chỉ cần em học tốt, còn lại anh không nghĩ gì đâu, nhưng anh cũng mong em sớm nghĩ lại, tạo cho anh cơ hội để anh nói lời xin lỗi
có thể là em nghĩ anh vô tâm, bỏ em đi với người con gái khác, nhưng không, lòng này anh chỉ có em thôi, mong em đừng suy nghĩ nhiều rồi tự làm khổ mình, thấy em buồn anh đau lòng lắm
nhưng trong lòng anh vẫn còn câu hỏi, liệu, em có còn yêu anh không?
anh biết, anh làm như vậy là không thể chấp nhận được, anh rất hiểu em mà, em chỉ đem lòng yêu mình anh, dành trọn trái tim cho anh thế mà anh lại lôi lí do học hành ra để không gặp em nữa
Liệu có thật như vậy?
Em biết em đã từng nói gì với anh không, em đã nói là: "gần đây em học tệ quá, từ lúc yêu đương em học xuống dốc không phanh". Anh nghe tới đó rất buồn, nhưng anh không muốn yếu đuối, bởi em cũng không muốn vậy, anh thầm nghĩ rằng, anh đã đòi hỏi quá nhiều tình cảm từ trái tim em không, anh nghĩ lại thì kì thi HK1 cũng sắp tới, và buộc mình không được làm phiền em nữa anh mới nói như vậy
Anh nói như vậy là không cần em xin lỗi hay bỏ qua gì đâu, chỉ muốn nói cho em hiểu là, một thằng như anh không xứng đáng để được em tôn trọng, em còn rất nhiều chàng trai và con đường khác, nhưng em lại chọn anh, anh thấy khoảng thời gian bên em vừa qua đã là quá đủ rồi, cảm ơn em.
Còn bây giờ, đây chỉ là cảm nghĩ của anh thôi nhé, em chặn anh không lí do, không một lời cảnh báo, không nói gì thêm, liệu có phải em nghĩ đã tới ngày kết thúc cuộc tình 8 tháng 24 ngày của chúng ta không
Nếu em muốn tìm một hạnh phúc mới thì anh cũng tôn trọng quyết định của em, mặc dù là 1 thằng con trai, anh không muốn nhường em cho ai khác, nhưng anh luôn nhớ câu hứa của mình:
-Nếu anh không thể cho em niềm vui và hạnh phúc, em theo ai khác hơn anh thì anh cũng sẽ vui lòng.
anh cũng không cần lí do để chia tay, nếu em muốn, anh sẽ theo ý kiến cảu em, Haizzz, biết sẽ buồn lắm, anh sẽ phải khóc rất nhiều nhưng, anh xin lỗi
Cưu à, em có nghe thấy anh gọi không, anh mong rằng chuyện này vẫn còn có khả năng cứu vãn, nhưng rốt cuộc anh thật tệ phải không, xin lỗi vì đã làm phiền em trong thời gian qua
Anh xin lỗi em, Cưu ạ

Mình cũng mong mọi người nói tin này tới Cưu nha

2
25 tháng 12 2019

liệu cs khi nào ông vừa ghi tus vừa khóc sướt mướt như bánh bèo xem phim ngôn tình ko nhỉ

Có bạn trai không biết giao tiếp là như nào:1. Đưa chàng về nhà ăn cơm, bố lôi ra một chai rượu, cười xởi lởi bảo:“ Cháu uống tự nhiên như ở nhà nhé.” Chàng đáp:“ Cháu mà tự nhiên như ở nhà thì chai này đi ngay trong một nốt nhạc.”2. Tôi giả vờ khen:“ Bạn gái cũ của anh xinh nhỉ?” Hắn đáp:“ Em đừng để tâm mấy cái đó, giờ với anh xinh hay xấu không quan trọng nữa.”3. Đi...
Đọc tiếp

Có bạn trai không biết giao tiếp là như nào:

1. Đưa chàng về nhà ăn cơm, bố lôi ra một chai rượu, cười xởi lởi bảo:“ Cháu uống tự nhiên như ở nhà nhé.” Chàng đáp:“ Cháu mà tự nhiên như ở nhà thì chai này đi ngay trong một nốt nhạc.”

2. Tôi giả vờ khen:“ Bạn gái cũ của anh xinh nhỉ?” Hắn đáp:“ Em đừng để tâm mấy cái đó, giờ với anh xinh hay xấu không quan trọng nữa.”

3. Đi chợ đêm, tôi mặc cả:“ Cháu còn mỗi 90k thôi, chú để cho cháu đi mà.” Chủ quán lưỡng lự một hồi, đang định gật đầu thì hắn ở sau lưng xen vào:“ Anh vẫn còn tiền nè em.”

4. Bị đứa lớp bên bắt nạt, về mách anh người yêu. Anh ta nóng mặt quát:“ Láo thật! Đánh chó phải ngó mặt chủ chớ!”

5. Đưa hắn về nhà chơi, hắn thấy bà ngoại đang coi TV một mình bèn chạy lại hỏi han:“ Ông đâu rồi hả bả?” Bà tôi móm mém cười bảo:“ Ông đi đến một nơi rất xa rồi.” Thực ra ông tôi mất đã lâu. Không ngờ hắn hồn nhiên hỏi tiếp:“ Sao bà không đi theo ông ạ?”

6. “Anh cầm tay em có được không?” Thánh thần thiên địa ơi, muốn cầm thì cầm đi, chẳng lẽ phải để tôi nhắc đến bước nắm tay rồi đó sao?

7. Mẹ tôi hỏi hắn có hút thuốc không, hắn lắc đầu quầy quậy. Mẹ hài lòng lắm, bèn kể thêm là ông tôi hút thuốc nhiều, phổi rỗ như tổ ong. Hắn tiếp lời như này đây:“ Vậy ông chết chưa ạ?”

8. -“Em giận à?”
-“Không.”
-“Vậy thì tốt.”

9. Tôi hỏi:“ Tết năm nay anh hi vọng bất ngờ gì sẽ hiện diện trong bữa cơm tất niên?” Ý tôi là muốn hắn đưa tôi về ra mắt bố mẹ. Kết cục hắn phang cho câu:“ Giò lụa.”

10. Sau khi chơi tàu lượn trên không xong, tôi ôm bụng nôn thốc nôn tháo, hắn vừa xoa lưng cho tôi vừa trầm trồ:“ Trưa nay em ăn nhiều loại hoa quả nhỉ!”

11. Trong lúc điên tiết, tôi hét vào di động:“ Đừng có liên lạc với tôi nữa!” Kết quả mấy hôm liền hắn im thin thít và lặn mất tăm thật. Cực chẳng đã, tôi đành gọi cho hắn:“ Ý anh là như thế nào?” Hắn mới thật thà phân bua:“ Em không cho anh liên lạc trước mà, anh đâu dám trái lời em.”

12. -“Mai đi xem phim với mình nhé?”
-“Okie.”
-“Không ngờ cậu dễ rủ thật.”

13. -“Anh đang làm gì đấy.”
-“Chơi Game.”
-“Vậy à. Vậy anh chơi tiếp đi.”
-“Ừ.”
…Thật chỉ muốn lao vào đập tan máy tính của hắn.

14. -“Đôi giày này xinh anh nhỉ?”
-“Em thích là được.”
-“Em muốn cắt tóc ngắn?!”
-“Em thích là được.”
-“Em muốn đi chơi?!”
-“Em thích là được.”
-“Em giận thật đấy!!”
-“Em thích là được.”
-“Em muốn chia tay!!!”
-“Em thích là được.”

15. -“Trưa nay anh mời em đi ăn cơm nhé.”
-“Để hôm khác đi.”
-“Ừ thế anh đi ăn đây.”
… Sao không rủ thêm một câu nữa chứ?!

16. Lần đầu tiên hôn nhau, hắn cười bảo: “Em nhận ra vị trí cái răng giả của anh không?” Tôi nghĩ thầm trong bụng “Sao hỏi câu ngốc thế không biết” nhưng vẫn nhỏ nhẹ lắc đầu. Hắn bèn trợn mắt kinh ngạc:“ Thật á? Không thể nào! Bạn gái cũ của anh nhận ra ngay mà!” Đã chia tay.

17. Thú thật thì nói chuyện với Siri còn thú vị hơn nói chuyện với hắn.

18. Ngồi học ở thư viện, bất ngờ nhận được mẩu giấy của chàng trai đối diện: “Mấy tuần nay mình đều thấy bạn, chúng mình làm quen nhé!” Ngẩng lên thấy tai anh ta đỏ ửng, nhìn cũng dễ thương, tôi bèn thu dọn sách vở, đến bên anh ta bảo:“ Mình về đây, cậu có muốn về cùng không?” Ai ngờ hắn đáp:“ Cậu về trước đi, mình còn bài này chưa làm xong.”

19. -“Em lạnh quá.”
-“May mà anh mặc áo lót giữ ấm, chẳng lạnh tí nào.”

20. -“Đêm qua 2h em mới ngủ.”
-“Thế à, anh thì 3h.”
… Tôi thèm so xem ai ngủ muộn hơn với nhà anh đấy à? Anh cũng không buồn quan tâm có chuyện gì buồn phiền làm tôi ngủ muộn thế?

21. -“Làm thế nào để tỏ tình với chàng trai mình thích?”
-“Thì cứ thẳng thắn nói ra thôi.”
-“Mình thích cậu.”
-“Đúng rồi đó.”
… Thật đúng là, muốn lãng mạn tí cũng không được, đành phải banh lỗ tai hắn ra mà hét vào:“ Là cậu đó, người tôi thích là cậu đó!”

22. -“Nếu em bằng lòng cùng anh cày game mỗi ngày, anh sẽ thành bạn trai của em chứ?”
-“Em lên level mấy rồi?”

23. Từ lúc quen hắn, tôi chợt nhận ra mình có khả năng kiềm chế cảm xúc vô cùng tuyệt vời, dường như có đủ sức mạnh để bao dung tha thứ cho cả nhân loại vậy.

24. -“Nếu em và mẹ anh rơi xuống sông cùng lúc, anh sẽ cứu ai?”
-“Mẹ anh biết bơi, mẹ sẽ cứu em lên.”
-“Không, bắt buộc anh phải nhảy xuống cơ!”
-“Thế thì em chết chắc rồi, vì anh không biết bơi, mẹ nhất định sẽ cứu anh trước.”

Nguồn: Weibo
Dịch: Kiem Duong
-------------------------------

0
# ĐoảnTrời đã khuya lắm rồi, tôi vừa làm xong đống bài tập chất cao như núi của giáo viên giao cho. Thật là mệt chết đi được ~. Ngả lưng xuống giường, tôi vội vàng cầm con dế yêu quý để xem tin nhắn mà ny gửi cho. Đây có lẽ là một thói quen không thể bỏ được của tôi rồi. Nhưng có lẽ làm tôi thất vọng, hụt hẫng. Không một tin nhắn gửi đến hỏi han như mọi khi, tôi cũng cảm...
Đọc tiếp

# Đoản
Trời đã khuya lắm rồi, tôi vừa làm xong đống bài tập chất cao như núi của giáo viên giao cho. Thật là mệt chết đi được ~. Ngả lưng xuống giường, tôi vội vàng cầm con dế yêu quý để xem tin nhắn mà ny gửi cho. Đây có lẽ là một thói quen không thể bỏ được của tôi rồi. Nhưng có lẽ làm tôi thất vọng, hụt hẫng. Không một tin nhắn gửi đến hỏi han như mọi khi, tôi cũng cảm thấy buồn lắm chứ. Chắc có lẽ anh ấy bận rồi cũng nên.
Nằm cảm thấy chán chường, tôi bấm thử vào nick facebook của anh để chơi cho đỡ chán, cũng lâu rồi tôi không vào nick của anh. Ồ, nick anh cũng khá nhiều thông báo, tin nhắn đấy. Nhưng tôi không rảnh mà xem trộm tin nhắn của anh, tôi chỉ lướt lướt bản tin mà thôi. Lướt mãi cũng chán tôi định off thì bỗng có tin nhắn Bảo Anh gửi đến và dòng chữ hiện lên:
- ck, bao giờ anh đá con Dương vậy?- Bảo Anh
- Từ từ đã nào, còn phải có trò vui cho màn kết chứ eiu.- Nhật Minh
- Không chịu đâu, dù gì anh cũng thắng cuộc lũ bạn rồi mà.- Bảo Anh
- Anh phải tốn công lắm mới tán được con mọt sách lạnh lùng ấy giờ phải chơi tý đã chứ.- Nhật Minh
- Hư hư anh thích trêu đùa mà bỏ mặc em à - Bảo Anh
- Anh chỉ yêu mình em mà thôi, làm sao mà bỏ được.- Nhật Minh
............
Những tin nhắn ấy đã đập vào mắt tôi. Tôi lúc này cảm giác thật là hỗn lộn chỉ có thể miêu tả bằng từ '' đau ''. Tôi ước gì đây chỉ là ảo tưởng mà thôi. Tôi- Ánh Dương này đang làm con rối cho họ ư? Rồi bạn thân tôi- Bảo Anh; người mà tôi yêu, tin tưởng, luôn nói yêu tôi thật lòng- Nhật Minh cũng lừa rối tôi ư? Họ là những người mà tôi luôn tin tưởng, giúp tôi vui vẻ, hòa đồng với mọi người thì ra là đang giễu cợt tôi

Cố gắng kìm nén nước mắt, tôi nhắn tin gửi cho Nhật Minh:
- Chúng mình chia tay đi.
cố gắng mãi tôi mới nhắn được dòng chữ chia tay với anh ấy. Tôi cảm thấy thật mệt mỏi. Tôi chặn hết tài khoản facebook, cắt đứt liên lạc với họ- những con người đã lừa dối tôi.

Cả đêm hôm đó, tôi khóc. Khóc vì thấy mình thật ngu ngốc. Ngu ngốc đến nỗi không biết người ta đang đem mình ra cá cược. Tôi thấy thật hận mình. Tôi tự nhủ chỉ hnay tôi yếu đuối mà thôi, từ mai tôi sẽ sống tốt hơn.
_____________dải phân cách__________________
Sáng sớm hôm sau, tôi vẫn đi đến trường. Nhưng với khuôn mặt lạnh băng, không cảm xúc. Đâu còn sự hồn nhiên của cô gái 18 tuổi, tuổi tràn đầy nhiệt huyết. Tôi cảm thấy mình không thể như vậy, tôi không muốn mình bị tổn thương.
Những lời bàn tán về tôi vì thay đổi, nhưng tôi mặc kệ. Cô bạn thân giả tạo của tôi còn rối rít hỏi thăm:
- Bạn sao vậy? Có chuyện gì buồn à, tâm sự với mình đi
Nếu như là Anhs Dương ngày trước thì có lẽ đấy là một câu nói làm tôi vô cùng cảm kích và sẽ kể hết mọi buồn phiền cho cô ta nghe. Nhưng tôi giờ đã khác, câu nói đó làm tôi muốn ói ra mà thôi. Nhếch mép cười khinh bỉ cô bạn, tôi mỉa mai:
- Tôi vẫn tốt. Tốt vì mình đã đc trở thành 1 con rối rất hữu ích cho người ta.
Và tôi bước đi, gặp ánh mắt khó hiểu của Nhật Minh tôi chỉ cười lạnh.
từ đó tôi bỏ mặc tất cả chỉ chú tâm học và học mà thôi. Tôi muốn mình học thật giỏi để còn sang Mỹ du học, tôi muốn trốn tránh tất cả, rời khỏi nơi mà tôi coi là ác mộng.
______________3 tháng sau______________________
Thời gian trôi thật nhanh, thoáng cái đã đến ngày bế giảng rồi. Bước trên con đường đến trường với lòng tràn đầy hân hoan. Tôi rất vui vì mình đã đc đứng đầu thủ khoa, và còn vui hơn nữa, ngày mai tôi sẽ rời xa nơi này, có thể một thời gian dài hoặc là mãi mãi.
Buổi lễ kết thúc với sự buồn tẻ như mọi năm không hơn, không kém.
Lặng lẽ ra bước ra phía sau trường, tôi muốn lưu giữ chút kỉ niệm nào đó. Nơi này vẫn thật yên tĩnh, rất hợp với kiểu mọt sách của tôi. Chính tại nơi đây, Nhật Minh đã tỏ tình tôi; và chính tại nơi đây, anh ấy đã đeo bám dai diết tôi để tôi đồng ý. Quanh đây đâu đó có tiếng cười của anh, những câu nói ân cần, những câu trêu đùa tôi để muốn tôi cười, anh đã cho tôi mượn bờ vai để dựa khi tôi buồn,.... Có lẽ là ở đâu quanh sau trường cũng có hình ảnh tôi và anh. Say sưa với suy nghĩ của mình, bỗng sau lương tôi bỗng có giọng nói trầm ấm:
- Anh cần lời giải thích vì sao em muốn chia tay với anh?
Quay đầu lại, tôi lạnh nhạt nói:
- Hừ, anh chỉ lừa dối tôi. Xem tôi là con cờ để cá cược với bạn bè chứ không hơn không kém. Yêu ư? thật nực cười.
Anh không nói gì, cũng phải thôi, đấy là sự thật. Tôi bước đi để lại cho anh câu:
-Anh đã thắng rồi. tôi sẽ buông tay, anh hãy đi đi không phải gượng ép yêu tôi đâu.
Tôi bước đi thật nhanh, sợ mình sẽ yếu đuối và bật khóc trước người khác mất. Dù sao cũng cám ơn họ. Họ đã mang cho tôi một thanh xuân ngọt cũng có, đắng cũng có. Nhờ vậy tôi đã trưởng thành rồi, bước theo con đường phía trước nơi sẽ chào đón tôi.

___________________________________________________________________

Gửi cậu

Thanh xuân-quãng thời gian mà ai cũng sẽ trải qua. Tớ cũng đã đi qua rồi, nó ngọt, đắng, cay,...đầy đủ tư vị. Tớ cứ ngỡ, treenmais trường,, cuộc sống của tớ sẽ bình lặng mà trôi đi nhẹ nhàng, nhưng thật may mắn đã có cậu bước vào con đường lạnh lẽo mà tớ đang đi, cùng tớ rảo bước. Trên con đường ấy luôn có chàng trai tươi cười với tớ, nói chuyện cùng tớ, kiên nhẫn làm bạn với tớ. Cậu tiếp cận tớ vì mục đích, tham vọng của cậu. Nhưng dù sao tớ cũng rất vui, cám ơn ccaauj vì đã ở bên tớ. Cám ơn đã đi cùng tớ trên một đoạn đường, cám ơn đã bước vào thanh xuân của tớ. Chẳng thể biết cùng tương phùng không, nhưng không sao, cậu vẫn là một kí ức tươi đẹp trong tớ....

__________

Bạn đọc, bạn thấy nó không hay, ừm bạn có thể góp ý, tôi rất sẵn lòng....Mong chiếu cố

#truyện cũ

0
Kook xinh đẹp, con nhà giàu. Người yêu Kook là Suga, một hot boy bóng rổ. Họ là cặp đôi nổi tiếng ở trường. Cả hai người cùng có một cuộc tình đẹp. Cho đến một ngày nọ Kook cùng Hope đi ăn tối ở một nhà hàng sang trọng. Lúc về Kook vô tình thấy Suga đang cùng Min thân mật với nhau rồi bỗng trái tim Kook như ngàn mũi dao đâm vào họ đang hôn nhau. Sáng hôm sau Kook tức giận đến tìm Suga:"...
Đọc tiếp


Kook xinh đẹp, con nhà giàu. Người yêu Kook là Suga, một hot boy bóng rổ. Họ là cặp đôi nổi tiếng ở trường. Cả hai người cùng có một cuộc tình đẹp. Cho đến một ngày nọ Kook cùng Hope đi ăn tối ở một nhà hàng sang trọng. Lúc về Kook vô tình thấy Suga đang cùng Min thân mật với nhau rồi bỗng trái tim Kook như ngàn mũi dao đâm vào họ đang hôn nhau.
Sáng hôm sau Kook tức giận đến tìm Suga:
" Tại sao anh lại làm như vậy với em. Anh nói anh và Min chỉ là bạn thế tối qua hai người đã làm gì ờ nhà hàng?"
Suga nhìn Kook " Em đã thấy."
Kook nói không cần suy nghĩ. " Đúng vậy. Nếu em không thấy thì không biết anh sẽ giấu em đến khi nào."
Suga nhún vài cười khinh miệt " Anh chỉ hôn có một cái thôi mà em muốn nghĩ sao cũng được."
[BÉP] Kook tát mạnh vào mặt Suga rồi bỏ đi. Vài ngày đầu Kook rất đau đớn, Kook đến tìm Hope tâm sự. Hope đã chỉ cách cho Kook:
"Mày cứ buồn thế này không phải là cách. Bây giờ mày phải quen một anh trưởng thành."
Nghe lời Hope, tối đó Kook quyết định đến quán Bar. Ở đó Kook đã gặp Vuy một tay ăn chơi, lại đẹp trai con nhà giàu. Vuy là người đầu tiên lọt vào mắt Kook, Kook đến gần Vuy hơn và Vuy cũng vậy thấy em nào xinh gai là tán tỉnh.
" Chào em, em có thể giới thiệu cho anh một loại cocktail nào ngon ngon không?" Vuy mở lời
Hai người làm quen với nhau và thế là đêm đó Vuy đưa Kook về nhà riêng của mình. Hai người cùng vào phòng cửa đóng kín [ Lục đục nội bộ nha &^%$#~@$&&%^%^%$^%$&^ ] thỉnh thoảng có vài tiếng rênnn khẽ vọng ra.
Sáng hôm sau, Kook nằm trên giường xem lại clip tối qua. Vuy trừng mắt:
" Em quay lại làm gì?"
Kook cười hồn nhiên " Vì là lần đầu tiên nên em muốn có kỉ niệm." Vuy nhướn mày nhìn Kook ngạc nhiên, Kook biết Vuy đang nghĩ gì nói tiếp " Em còn đi học mà." Vuy há mồm trợn mắt, mặt nhăn nhó:
" Em chưa 18. "
" Vâng " Kook đáp.
Vuy chạy về nhà hỏi Mon. Vuy kể đầu đuôi cho Mon nghe
" Kì này mày ở tù rục xương nha con" Mon nói. Vuy chạy về nhà trầm mặt nói với Kook:
"Phải làm gì để em xóa clip này?" Kook đá mắt về phía Vuy
"Lịch làm người yêu em, em đã né hết ngày anh đi làm ra rồi còn lại anh là của em. Nếu không muốn đi tù thì đừng dở chứng với em"
Từ đó hai người luôn bên nhau. Tình cảm qua đêm bây giờ đã thành tình cảm xuất phát từ trái tim của hai người. Thấy hai người hạnh phúc Suga muốn dành lại Kook. Suga quyết định thách đấu với Vuy.
1. Đấu sắc đẹp. ( Cả hai đều đẹp nhưng Vuy cao hơn) Vuy thắng.
2. Đấu võ ( Về phấn này Suga thắng chắc nhưng Vuy quyết không buôn tha) Vuy thắng.
Biết mình thất bại Suga đến tìm Kook xin lỗi. Kook từ chối Suga
" Sao em lại không tha thứ cho anh, chẳng phải em quen Vuy là để trả thù anh hay sao?"
Vuy nghe thấy toàn bộ cuộc trò chuyện. Suga đi khỏi Vuy mới đi vào mặt tối sầm
" Anh sợ con người em rồi đó."
" Em có lý do riêng của em mà. Nhưng bây giờ em yêu anh là thật lòng." Kook khóc lóc giải thích. Kook lại buồn rầu không ăn không uống, nhốt mình trong phòng mấy ngày liền. Thấy Kook hành hạ mình như vậy Jin đau lòng. Jin đến tìm Vuy giải thích mọi chuyện. Tối đó Vuy đến nhà Kook để xin lỗi.
Và hai người lại vui vẻ bên nhau như trước kia. Hai người chung sống cho đến khi Kook tốt nghiệp một đám cưới hoành tráng được diễn ra và cô dâu chú rể không ai khác là Vuy và Kook. Họ sống bên nhau trọn đời

10
4 tháng 5 2019

hay

4 tháng 5 2019

hay🙃 🙃 🙃

#ngontinh_review Tên: LÀM THẾ NÀO ĐỂ NGỪNG NHỚ ANH Tác giả: Mộng Tiêu NhịNhân vật chính: Tô Dương vs Tưởng Bách Xuyên Thể loại: Hiện đại, showbiz, tình đầu cũng là tình cuối, sạch, sủng, ngọt, thâm tình, hài hước, HESố chương: 64 chương + 8 phiên ngoạiTình trạng: Hoàn editTô Dương và Tưởng Bách Xuyên đã có 11 năm yêu nhau và 2 năm kết hôn, nhưng mọi chuyện vẫn được giấu trong bóng tối....
Đọc tiếp

#ngontinh_review
Tên: LÀM THẾ NÀO ĐỂ NGỪNG NHỚ ANH
Tác giả: Mộng Tiêu Nhị
Nhân vật chính: Tô Dương vs Tưởng Bách Xuyên
Thể loại: Hiện đại, showbiz, tình đầu cũng là tình cuối, sạch, sủng, ngọt, thâm tình, hài hước, HE
Số chương: 64 chương + 8 phiên ngoại
Tình trạng: Hoàn edit

Tô Dương và Tưởng Bách Xuyên đã có 11 năm yêu nhau và 2 năm kết hôn, nhưng mọi chuyện vẫn được giấu trong bóng tối. Bởi sự nghiệp và những thị phi chốn showbiz khiến cả hai không muốn đem những bí mật riêng tư ra ngoài ánh sáng.

Tưởng Bách Xuyên là một chàng trai mà khi yêu một người chính là định cả một đời. Vì thế, anh dành tất cả mọi sự ấm áp, dịu dàng đều cho Tô Dương.

Mỗi khi anh cất tiếng gọi “Đồng Đồng”, tên thân mật của cô, thì tiếng nói ấy như âm thanh của tơ trời, rất êm và chất chứa những tình cảm sâu nặng. Anh biết công việc mình bận rộn, lại thường xuyên công tác xa nhà nên tất cả thời gian rảnh đều muốn ở bên cô. Anh tặng cô những bó hoa hồng xinh đẹp; anh đến đón cô khi tan làm; anh xung phong vào bếp làm món mỳ cô thích; anh sắp xếp tủ đựng sách của cô; anh gọi điện và nhắn tin cho cô bất cứ khi nào có thời gian và ở mỗi thời khắc đặc biệt anh đều tặng cho cô một chiếc máy ảnh Laca…

Dường như, mỗi giây mỗi phút trôi qua của anh, anh đều muốn là của riêng cô. Vĩnh viễn đều như vậy.

Nhưng có một số người, đã biết chiếc “vảy ngược” trong tim anh nhưng vẫn cố chạm vào. Anh từ trước đến nay không hề tính toán vì vốn dĩ nó không hề ảnh hưởng đến Tô Dương. Chỉ là, một khi đi quá giới hạn anh cho phép, cái giá phải trả liền rất đắt.

Anh từng nói rằng, Tô Dương có thể làm mọi thứ, không cần uất ức chính mình, mọi chuyện đã có anh chống lưng. Nhưng Tô Dương là ai kia chứ, cô chính là nàng công chúa được sủng ái, dung túng vô pháp vô thiên mà lớn lên. Nên người khiến cô khó chịu một, cô liền trả lại gấp đôi. Phương châm của cô chính là đối với người gây chuyện với mình, không cần nhường nhịn chịu thiệt làm gì, xử được cứ xử, giết được cứ giết :v

Tô Dương như thế, Tưởng Bách Xuyên càng ác liệt hơn. Mỗi câu nói mỗi hành động của anh đều có mức độ sát thương cực lớn. Chẳng hạn như thanh mai trúc mã Kiều Cẩn muốn lợi dụng mối quan hệ của hai gia tộc mà gây khó dễ cho Tô Dương í. Anh nhà chẳng nói hai lời, cô ta tung ra chiêu nào, anh liền bẻ gẫy chiêu đó. Có giao tình cỡ nào thì nào, đụng đến Tô Dương thì coi như chấm hết. Cô ta khóc nháo van xin hay gì đều vô dụng. Anh vốn là người đối với kẻ mình ghét còn lạnh hơn băng tuyết ngàn năm 📷:v

Cho nên, vui nhất chính là đoạn cô ta chờ anh cả đêm dưới trời lạnh rồi còn cố tình đợi anh xoay người rời đi thì muốn chạy lại ôm anh để dàn cảnh chụp ảnh á. Anh nghe tiếng bước chân thì xoay người đẩy cô ta một cái té nhào, vẻ mặt ghét bỏ còn nói mấy câu tàn nhẫn dập tan hy vọng của cô ta luôn. Chưa kể sau này còn xuất hiện thêm một Bàng Việt Hy nữa, cô này cũng truy đuổi anh ráo riết. Đáng tiếc, số lần cô này bị anh phũ, mình đếm không xuể.

Có đoạn thấy Tưởng Bách Xuyên đang uống cafe, cô này đi vô quán xong muốn ngồi cùng bàn gạ gạ nói chuyện á, bị anh đuổi không cho ngồi chung xong uất ức ngồi chỗ khác. Lát sau Tô Dương đến, cô này tức quá bỏ đi, còn bị anh kiu nhân viên lại đòi tiền cô ta, chứ anh không quen nên không trả đâu. Đọc mà mình phụt cười luôn á. Người gì đâu phũ quá trời à 📷:v. Bởi trong suy nghĩ và tiềm thức của anh chính là, anh không cần phải đối xử tốt với ai hết trừ Đồng Đồng thôi 📷:v

***
11 năm – 129 chiếc máy ảnh Laca – lời nguyện ước cùng em đi hết cuộc đời này.

Cuối cùng, sau rất nhiều chuyện xảy ra, anh quyết định đánh dấu chủ quyền Tô Dương là của mình và đưa chuyện kết hôn của họ ra ánh sáng. Ai ngờ, chú Năm lại biến bóng lưng trong ảnh chụp hôn nhau của anh cùng vợ thành tác phẩm của hai nam phụ Lục Duật Thành và Cố Hằng. Hại anh uất nghẹn không thôi, phải lên weibo post bài nhận chính chủ 📷:v 📷:v.

Và thế là, từ một người đàn ông sát phạt quyết đoán lạnh lùng trên thương trường anh trở thành một người chồng cuồng ân ái khoe khoang chuyện tình cảm trá hình. Hại dân tình dậy sóng không thôi. Bởi, cả hai bây giờ đều là người nổi tiếng, đi đến đâu cũng bị xăm soi chụp hình. Mà anh cũng chẳng ngại ngần thể hiện những yêu thương sủng ái dành cho Tô Dương. Vì cô ấy là thanh xuân của anh, là mối tình đầu cũng là mối tình cuối, cùng anh đi hết quãng đường dài này.

Đối với Tô Dương tình yêu dành cho anh và niềm đam mê chụp ảnh là hai thứ vĩnh viễn không thay đổi. Trải qua 11 năm, họ đã có những lúc vui buồn cũng như hờn ghen giận lẫy, nhưng chưa có một giây phút nào Tô Dương hay Tưởng Bách Xuyên buông thả chính bản thân mình và từ bỏ. Họ vẫn luôn nỗ lực để có thể vun đắp cho cuộc hôn nhân này thêm bền vững và dài lâu, tựa như câu nói khi cô tặng anh một món quà, đó là: “Một chiếc cốc, cả cuộc đời.” Và cả cuộc đời của cô, là dành cho anh.

“Mây nhỏ phiêu lãng trên trời cao
Cơn gió thổi qua nơi mặt đất
Gió nhẹ nhàng lay động làn tóc
Làm thế nào để ngừng nhớ anh.”

“Ánh trăng thương nhớ nơi biển cả
Biển cả thương nhớ ánh trăng kia
Ngọt ngào tựa như đêm trăng sáng
Làm thế nào để ngừng nhớ em.”

***
“Làm thế nào để ngừng nhớ anh” là bộ truyện chuyên sủng mà mình đang phát cuồng trong thời gian này. Nội dung truyện ngọt ngào, ấm áp và cute hết chỗ nói luôn. Ngoài hai nhân vật chính được xây dựng tốt thì những nhân vật phụ trong truyện này phải nói là tuyệt vời. Mà đáng yêu quá thể đáng nhất chính là bộ đôi nam phụ Lục Duật Thành – Cố Hằng.

Từ bé cả hai đã luôn yêu thương dung túng và bảo vệ cho nữ chính như một điều hiển nhiên. Lúc đó, cả hai đều thích nữ chính nhưng không dám nói, cứ luôn đối tốt hết mức thôi, chờ lớn một tí thì tranh đua công bằng rồi bày tỏ. Ai ngờ, nửa chừng nhảy ra nam chính Tưởng Bách Xuyên đem công chúa nhỏ của họ đi mất. Vì vậy, câu nói thường xuyên của họ khi gặp Tô Dương chính là: “Chừng nào thì cậu chia tay?” 📷:v 📷:v

Một người là ảnh đế, một người là đại boss mà cứ như hai đứa trẻ trước mặt Tô Dương, bày ra đủ trò để nhận được sự chú ý và quan tâm của cô. Người giả vờ say rượu tự gọi cảnh sát đến bắt rồi gọi cho cô mượn tiền phạt. Người được cô gọi điện thì vui quá gọi cho người kia nửa đêm chỉ để khoe. Sau này, người vì chuyện tình thanh xuân dang dở của mình mà uất ức quá muốn viết cả kịch bản phim, cho mình làm nam chính, cho Tô Dương làm nữ chính, còn chồng cô và người bạn còn lại làm nhân vật phụ, bị bỏ rơi… Đọc mà cười xoắn cả ruột. Hai anh này hint tới tấp luôn í, đáng tiếc cuối cùng lại không thuộc về nhau 📷:v 📷:v
Review by Reviewtruyen24h

0
THANH XUÂN CỦA TÔI CÓ CẬU By:Monlun Tôi và cậu tình cờ được xếp học cùng lớp với nhau. Năm lớp sáu, cậu với tôi chẳng quen biết gì nhau, chẳng nói chuyện với nhau được lâu và tôi cũng chẳng để ý đến cậu. Do có lẽ chỗ ngồi của chúng ta quá xa nhau, đến mức tôi chẳng có lí do gì để thân với cậu. Cậu vẫn như thế, vẫn là một cậu lớp trưởng vui tính, hài hước và còn đẹp trai...
Đọc tiếp

THANH XUÂN CỦA TÔI CÓ CẬU

By:Monlun

Tôi và cậu tình cờ được xếp học cùng lớp với nhau. Năm lớp sáu, cậu với tôi chẳng quen biết gì nhau, chẳng nói chuyện với nhau được lâu và tôi cũng chẳng để ý đến cậu. Do có lẽ chỗ ngồi của chúng ta quá xa nhau, đến mức tôi chẳng có lí do gì để thân với cậu. Cậu vẫn như thế, vẫn là một cậu lớp trưởng vui tính, hài hước và còn đẹp trai nữa. Tôi biết cậu là một chàng trai mơ ước trong mắt của các cô bạn cùng lớp, thậm chí là cả khối. 

Tôi chưa từng thấy cậu buồn, chưa từng thấy cậu nhăn nhó khi đôi lúc điểm cậu hơi thấp. Nói là thấp nhưng thật ra cậu vẫn hơn rất nhiều người kể cả tôi. Tôi nhớ có một lần tôi đã nói gì đó làm cậu cáu, tôi cũng chẳng biết tại sao lúc đó tôi lại như vậy nữa nhưng chưa được năm phút cậu đã tươi cười như thường ngày, một phen làm tôi thót tim. Mãi đến khi gần cuối năm, cô chủ nhiệm lại giao cho cậu trọng trách giữ vở bài tập của các bạn. Việc đó vốn là không liên quan gì đến tôi đúng không, nhưng cậu lại giao cho tôi một nửa để giữ giúp cho cậu. Tôi cũng chẳng biết tại sao lại như thế, vốn là có rất nhiều bạn nữ có thể giúp cậu ấy giữ mà. Tôi cũng chấp nhận nhưng với vẻ mặt cau có. Tôi chỉ giúp cậu đến lần thứ ba thôi, sau đó cũng chẳng dại mà rước của nợ vào bản thân. Cậu lúc đó một mình mang hết cả 30 cuốn vở về, mặt cậu ấy có vẻ giận tôi lắm. Năm lớp sáu cứ thế trôi qua. Cậu với tôi lại chẳng gặp nhau trong suốt mùa hè. 

Thế rồi đến năm lớp bảy, tôi khi đó đã biết chăm sóc cho bản thân mình hơn, biết trau chuốt cho bản thân mỗi lúc đi học. Năm đó, tôi còn được làm tổ trưởng cơ đấy, thế nên thời gian tiếp xúc với cậu được nhiều hơn một chút. Tôi vốn thấp nên ngồi bàn đầu là điều dĩ nhiên. Không biết tại sao lúc đó tôi lại cực kì ấn tượng với một bạn nam ngồi trên bàn bạn ấy. Mỗi giờ ra chơi hay trống tiết là tôi lại ‘bơi’ xuống chỗ gần bạn nam ấy trò chuyện, cứ như thế dần tập cho tôi dần thói quen. Tôi dần thân hết tất cả các bạn nam ở khu đó, trừ cậu ra. Có lẽ là do định mệnh. Cuối năm, tôi thật sự rất ngưỡng mộ cậu, lúc nào cậu cũng có được điểm số thật cao và là học trò cưng của các giáo viên. Tôi nhớ nhất một lần, khi ấy là lúc chuẩn bị cho việc kiểm tra chi đội mạnh. Phân đội của mình thực hiện tốt lắm nhưng cậu ấy lại bắt bẻ bắt làm lại. Nhưng thực sự lúc đó rất buồn cười, tôi cứ như thế cười suốt buổi.

Năm lên lớp 8 có lẽ là năm tôi có nhiều kỉ niệm với cậu nhất. Ngay cả hè đó, không biết tại sao tôi với cậu lại học hè chung với nhau. Khi đó tôi ngồi dưới, cậu ngồi trên. Đôi lúc tôi bất giác mà ngồi ngắm bóng lưng cậu. Đôi lúc cậu nói những câu gì đó, tôi lại nói móc lại, thế là cậu ấy lại quay xuống liếc tôi. Mùa hè của tôi trải qua như vậy đó. 

‘Nếu hỏi tại sao chúng ta lại gặp nhau, có lẽ là do định mệnh đó.’

Một năm học mới lại tới, bỗng dưng một con ba mét bẻ đôi như tôi lại được ngồi bàn gần cuối. Và điều đặc biệt, là đằng sau tôi lệch bên trái là cậu. Tuy năm đó tôi không được làm tổ trưởng nhưng cũng chẳng sao, tôi cũng chẳng buồn gì. Thì lúc đầu cũng chẳng có gì vui cả, lâu lâu buồn buồn quay xuống chọc cậu thôi. Khu chỗ tôi vui lắm nha, bên cạnh là cậu bạn chuyên gia làm lớp cười, phía trên là cậu bạn ‘khó lường’ nhưng học cực kì giỏi. Phía sau là cậu- lớp trưởng thông minh. Và bên cạnh cậu là cô gái nghe Tiếng Anh cực kì siêu(nhờ cô bạn này mà tôi lại được hưởng sái vài cây kẹo). Khi tôi ngồi dưới này thì điểm số cũng cao lên đôi chút, cảm giác ngồi bàn gần cuối thật sướng. Khi kiểm tra có thể trao đổi với nhau mà chẳng bị giáo phiên gắt như ngồi bàn đầu. Bạn ‘heo’ ngồi bên cạnh thì chép bài liên phanh( vì hắn mà khi kiểm tra luôn bị nhắc nhở che bài lại). Thời gian cứ thế êm đềm trôi qua cho đến khi. Khi đó là một ngày trời mưa, khi mình đang nói chuyện với các bạn cùng lớp thì một bàn tay ai đó lạnh ngắt chạm vào hai má mình. Mình quay lại thì cậu ấy vừa đi qua, thế là cả lớp ồ lên. Nhưng mà chỉ vài phút là chìm thôi, vì mình không được nổi tiếng trong lớp cho lắm. Thế là về nhà mình ôm mặt nghỉ về cậu ấy. Nhưng chỉ mấy ngày sau đó, mình thấy cậu ấy thân thiết với cô bạn thân của mình, mình chợt nhận ra là cậu ấy đối xử với mọi người rất tốt, không chỉ riêng mình. Thế là tôi đã đánh bay cậu ấy ra khỏi đầu nhanh chóng, sau đó thì tôi và cậu ấy vẫn như bình thường, lâu lâu thì tôi cũng quay xuống hỏi bài, trao đổi nhau trong giờ kiểm tra Tiếng Anh(nhưng toàn mình hỏi thôi, cậu ấy chỉ hỏi để dò lại cho mình -_-). Thế là bơi qua hết học kì 1. À chưa hết, mình còn hay giở trò lắm. Không biết tại sao lên cấp 2 rồi mà cậu ấy còn dùng bút máy, mà thậm chí còn viết nhanh hơn cả một đứa viết bút bi như mình. Vào một ngày đẹp trời nào đó, khi cậu đang ở ngoài lớp, tôi đã lén rút hết mực trong bút máy cậu ra. Thế là khi vào lớp, cậu lấy bút ra viết. Cậu mở phần ống mực ra xem thì quay lên hỏi tôi có bút không cho mượn, bút cậu hết mực rồi. Thế là tôi ngồi cười khanh khách,thế nào mà cô bạn cùng phi vụ với tôi lại phản bội tôi chứ, nó khai hết. Thế là mặt cậu trở nên tức giận, bảo mất lòng tin ở tôi. Ơ, chứ cậu có đặt lòng tin vào tôi à. Tôi quay xuống, ngậm ngùi xin lỗi, thế là cậu ấy lấy luôn cây bút bi của tôi luôn( nói vậy thôi chứ cuối buổi vẫn trả. Hi Hi).

Dĩ nhiên là có một lần sẽ có lần 2, lần sau tôi cẩn thận hơn, chỉ làm một mình thôi, nhưng mà không biết tại sao đang gần xong thì cậu lại lù lù xuất hiện trước mặt tôi. Lần đó thì cậu không mượn bút tôi nữa, thật sự lúc đó tôi rất thê thảm à nha, suốt buổi đó cậu không nói gì với tôi cả. Thế là con người tôi mặt dày như tôi lại phải quay xuống xin lỗi lần nữa. Cậu thế mà lại mắng tôi là đồ phá hoại, cậu còn dọa nếu không quay lên sẽ mách cô. Tôi ngậm ngùi quay lên.

Canh giờ đổi tiết, tôi quay xuống tỏ ra thành thật xin lỗi, má phồng môi trề các kiểu. Thế là cậu đòi tôi sáu giọt mực hoặc là 3 giọt máu. Dĩ nhiên là tôi đâu có ngu tới mức mà chọn trả bằng máu, còn 6 giọt mực à. Tôi cũng thông minh lắm đấy không bị cậu dụ dỗ đâu. Nếu muốn có 6 giọt mực thì phải mua luôn cả hũ thì mới có được. Haiza, thật là nhức đầu à nha. Thế là tôi lên kế hoạch quỵt nợ. Tôi còn nhớ một lần tôi chơi trò ma sói. Chọn sói thì có 2 người huề nhau, chỉ còn mình tôi là chưa chọn. Tôi nghe theo đứa bên cạnh chọn theo nó. Đúng lúc đó cậu quay sang nói giảm ba giọt mực. Thế là tay tôi lập tức chuyển hướng. ‘Đúng đúng, hắn chính là sói, đúng đúng’. Thế là xong 3 giọt mực. Trước kì nghỉ tết, cậu ấy thế nào mà lại tha cho tôi coi như tết luôn. Thế là tôi được một cái tết trọn vẹn.

Sau kì nghỉ tết thì kế bên cậu có một cậu chuyển đến, ngồi ngay sau tôi luôn. Bạn này cũng cao lắm nha, tôi đứng cậu tới nách thì với bạn VP này thì tới vai. Tôi đã từng là kẻ thù của bạn VP này rồi. Vì tôi thấp nên vài lần ném vài thứ như chai nước, vở, vài thứ linh tinh vào của quý của cậu 

VP này thôi. Cậu bạn ‘heo’ bên cạnh tôi cũng đi đến nơi xa xăm bên dãy kia rồi, bù lại là một cậu VT kính dày 4 độ thôi.Nói chung là bạn VT này cũng tốt, lúc nào cũng giúp tôi trong học tập, bạn là ngọn nguồn của các trò chơi như uno, ma sói, mèo cảm tử,… vô vàn… Lúc đó mình thật sự có một cảm giác thích với bạn VP phía sau mình. Vì bạn ấy men nhất lớp mình à nha, bạn còn hay vuốt vuốt tóc mình nữa, vài lần còn soi lỗi sai của mình giúp mình sửa bài trước khi kiểm tra, trong khi mình cũng không nhờ và cũng chẳng biết là mình sai. Còn một lí do nữa là đã từng có môt lần bạn VP vô tình ôm mình từ phía sau. Dĩ nhiên là khi nói chuyện với bạn VP thì phải lôi luôn cậu rồi. Bỗng một ngày nào đó một bạn nam trong lớp nói có phải mình thích cậu hay không mà thấy cứ hay quay xuống bàn cậu. Lúc đó mình không biết tại sao bạn nam ấy lại biết nữa, nhưng điều dĩ nhiên là tôi phủ nhận rồi, con gái mà. Sau khi về nhà thì tôi cũng suy nghĩ về cậu, muốn biết cậu có cảm giác gì với mình hay không. Sau một vài ngày thì lớp tôi rực lên một trò mới đó là người thắng nói gì thì người thua phải nói đó. Không biết tại sao lúc đó bạn thân của tôi và cậu lại chơi trò đó. Cô bạn thân của tôi thắng bảo cậu nói “(tên tôi) SARANGHE. Cậu lúc đó trúng thứ gì thì phải, lại kéo tay tôi lại mà nói câu đó. Thế là lớp tôi lại ồ lên một trận. Sau đó thì cậu ấy hình như cũng ngại nói chuyện với tôi thì phải, nhưng chỉ 1 ngày thôi. Tôi còn nhớ như in cái ngày tôi giận cậu ấy, tôi lao vào đánh cậu ấy. Ai mà ngờ cậu ấy lại dùng tay đẩy đầu tôi ra cơ chứ. Ai bảo tôi thấp bé làm chi( Haiza, cái số của tôi). Tôi có một lời khuyên cho các bạn nữ là đừng bao giờ chơi vật tay hay oẳn tù tì với cậu ấy. Đầu tiên là về vật tay, dù là cậu ấy chỉ dùng 1 ngón tay đi nữa cũng thắng tôi luôn. Còn về oẳn tù tì, dù tôi có thắng hay thua vẫn luôn là người thua thiệt, vì cậu ấy búng rất đau(chẳng nể con gái gì cả). Ai biết con người trắng bơ trắng bóc như cậu ấy lại mạnh như vậy đâu cơ chứ.

Thoắt cái là đến cuối kì hai rồi. Khi đó là thời khắc đau lòng nhất lúc đi học sinh, đấy là trả bài kiểm tra học kì. Oái oài oai, đau khổ quá đi mà, mong ngóng tới bài kiểm tra của mình. Cậu dĩ nhiên là người đi phát bài kiểm tra, ai cậu cũng gọi bằng tên hết đến lượt tôi cậu lại bảo là mày. Lúc đó tớ cực kì hận cậu luôn, thật sự là bất công mà. Hứ, ứ thèm chơi với cậu nữa đâu.

Au Au, thế mà vài hôm sau tôi lại nghe được thông tin có một bạn gái tỏ tình với bạn ấy. Mà nghe đâu, cậu ấy chẳng trả lời gì, còn lơ bạn ấy luôn. Tôi thật ngưỡng mộ cô bạn ấy, bạn ấy hơn tôi ở nhiều chỗ, căn bản là bạn ấy dám nói ra cảm xúc của bản thân mình. Và, chuyện gì tới cũng sẽ tới, cô gái ấy lại bị bọn nữ giới trong lớp cạch mặt. Khi nghe các bạn khác kể, tôi cũng chỉ ậm ừ cho qua. Có lẽ bạn ấy đã thật sự thích cậu rồi, bạn ấy không xinh nhưng rất dễ thương và hiếu động. Tôi đã thấy cậu đã nhanh chân tới bế cô gái đó khi bạn bị ngất đi. Sau này tôi có hỏi cậu thì cậu ấy bảo chỉ tập trung cho việc học thôi, vì tương lai mai sau, với lại cậu ấy cũng sắp đi Hà Nội rồi. Tôi cười cười.
==============================

Kể từ hôm đó tôi cũng bớt mộng tưởng về cậu. Tôi cố gắng để quên đi cậu. Coi cậu là sự cảm nắng nhất thời, đem cậu mãi chỉ cất giấu trong lòng. Nhưng cớ sao cậu lại cứ hoài thả thính tôi như vậy. Tôi mệt lắm, tôi thực sự muốn cậu đi ra khỏi cuộc sống của tôi, tôi muốn là tôi của trước kia, chẳng phải bận tâm bất cứ điều gì cả. Tôi ngay cả căn bản nói lên cảm xúc của bản thân cũng không làm được, tôi sợ, sợ quan hệ của cả hai sẽ trở nên ngượng ngùng, sợ mọi người bàn tán, sợ tôi sẽ đánh mất cậu. Tôi đã quyết định sẽ không nói ra, chúng ta hãy cứ là bạn như vậy nhé, đơn giản như vậy thôi. Cảm ơn cậu vì đã xuất hiện trong cuộc đời của tớ, quấy nhiễu đầu óc của tớ, làm tuổi học trò của tớ bớt nhạt. 

Thính cuối năm.

Tổng kết cuối năm. Thật sự cậu ấy đã làm hành động vô cùng đáng yêu à nha. Cậu ấy đã làm kiểu chụp hình để tay chữ V lên mắt giống như tấm ảnh tôi chụp up trên facebook vài ngày trước vậy. Khuyến mãi thêm vụ lè lưỡi nữa chứ. Ú ÒA ƠI, đáng yêu chết mất. Thế là về nhà tôi tải ngay về hình chibi tạo kiểu như vậy làm avata một tuần liền, không biết cậu có nhận ra không nữa.

Học hè 

Lúc đó thì bọn con gái tụi tui vứt vở cậu ấy vòng vòng để cậu ấy lấy. Quăng đến tay tồi dĩ nhiên cuốn vở sẽ đi thêm vòng nữa rồi. Quay lại tôi vòng thứ 2. Lúc này thì cậu đã đứng đằng sau tôi rồi thế nên tôi không kịp nhận lấy vở mà chỉ đấy ra xa thôi. Cậu cốc đầu tôi mấy cái nhẹ hều. Rồi ép sát người tôi với lấy cuốn vở trên bàn. Cậu bảo tôi “ Lùn mà sung”. Đấy là biệt hiệu cậu ấy đặt cho tôi trên facebook luôn.

Đấy, năm tháng đi học Trung học cơ sở của tôi như vậy đấy. Không quá cao trào như trong ngôn tình, chỉ nhẹ nhàng như thế mà trôi qua thôi. Với những rung động đầu đời, đó là kí ức đẹp để khi nhớ về tôi sẽ mỉm cười.

Bây giờ tôi đã chuẩn bị hành trang để bước vào năm học lớp 9 với mục tiêu là tương lai sáng ngời như cậu đã nói. Tôi và cậu sẽ mãi là bạn trong suốt một năm học sắp tới. Năm học cuối cùng của tôi và cậu. Tôi chắc chắn sẽ để cậu cảm thấy vui vẻ và thoải mái khi nghĩ lại về một con nấm lùn như tôi. Cảm ơn cậu vì đã xuất hiện trong cuộc đời của tớ, quấy nhiễu đầu óc của tớ, làm tuổi học trò của tớ bớt nhạt. Thanh xuân của tôi có cậu.

==========================

1
19 tháng 11 2021
Em cả thanh xuân để đọc truyện Thanh xuân của tôi có cậu