
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.


Mỗi sự vật trong khổ thơ thứ hai được miêu tả bằng những từ ngữ:
Mía: ngọt lịm đường.
Đồng bãi: xanh.
Đồi nương: xanh biếc.
Cam: ngọt.
Xoài: ngon.
Nông trại: vàng.
Ong: lạc đường hoa.

refer
Lá cam dày, một mặt bóng, rộng và dài độ ba ngón tay người lớn. Hái một lá non, vò vào lòng bàn tay, một mùi thơm nồng nàn tỏa ra. Bà vẫn hái lá cam, lá chanh nấu nước gội đầu, nấu nước tắm cho các cháu. Tháng Chạp, tháng Giêng, cây cam nảy lộc, lá xanh mơn mởn đâm ra tua tủa.

tham khảo :
Cây cam trong vườn nhà em đã lúc lắc những quả chín vàng mọng, nhìn chúng thật đáng yêu biết bao nhiêu. Mới ngày nào cây cam còn thấp lũn cũn như một cậu bé mới biết đi mà bây giờ đã lớn, có những chùm quả ngon ngọt. Cây cao chừng hơn năm mét, như một chiếc ô che nắng khổng lồ.

Rủ nhau chơi khắp Long Thành
Ba mươi sáu phố rành rành chẳng sai:
Hàng Bồ , Hàng Bạc , Hàng Gai
Hàng Buồm , Hàng Thiếc , Hàng Hài , Hàng Khay.

Cây hoa phượng không chỉ mang đến bóng râm, che mưa, che nắng cho con người mà để lại cho những ấn tượng khó phai cho bất cứ ai đi ngang vào mùa hoa nở.

TK
Mỗi lần về quê, từ xa em đã được nhìn thấy hình dáng hàng dừa xanh ngát, đung đưa trong gió. Nhìn hình ảnh ấy, em luôn thấy xúc động vô ngần.
Hàng dừa được người dân nơi đây trồng dọc theo bờ sông, dẫn lối đi vào trong làng. Cây dừa rất cao, vượt qua mọi tầng lá xanh của cây cối trong làng. Tàu dừa to, gồm nhiều nhánh lá nhỏ dài, như mái tóc đương xanh của người thiếu nữ xuân thì. Từng trái dừa lủng lẳng dưới tán lá, chứa bao dòng nước ngọt thanh - thứ nước mà những đứa trẻ luôn khao khát hơn bất kì loại nước ngọt nào.
Cây dừa gắn bó, cống hiến vô tư cho cuộc sống của người dân quê em. Người dân cũng vì thế mà tỉ mẩn, không để phí hoài dù chỉ một nhánh lá. Nước dừa, cùi dừa để ăn, uống trực tiếp, rồi con làm thành đủ thứ món ngon như mứt dừa, kẹo dừa hay đem kho với thịt. Lá dừa để tạo màu cho bánh kẹo, để gói bánh, hay phơi khô cả tàu lá lợp mái nhà. Rồi thân, vỏ, lá dừa khô có thể dùng để đun bếp. Những đứa trẻ ngày ngày chơi đùa dưới bóng mát của cây dừa, thi nhau leo lên đến ngọn cây, sung sướng ngắm nhìn thế giới bên ngoài làng quê.
Em rất yêu quý cây dừa. Đối với em cây dừa cũng như một người bạn thân thiết. Dù đi xa nơi đâu, em vẫn luôn nhớ về hình dáng cao lớn, trầm lặng ấy.
Nhắc đến loài cây gợi nhớ tuổi học trò, bên cạnh cây phượng với sắc hoa đỏ thắm, không thể không nhắc đến bằng lăng với màu tím biếc thủy chung.
Bằng lăng là một loài cây thuộc họ cây gỗ. Thân cây không to lắm, một vòng tay em ôm cũng xuể. Thân cây màu nâu thẫm, nổi lên những vết sần nhuốm màu năm tháng. Cách mặt đất chừng một mét thân cây chia ra làm nhiều nhánh. Trong từng nhánh ấy lại tiếp tục chia ra thành những nhánh nhỏ vươn mình lên cao cùng với những chiếc lá xanh đón ánh nắng mặt trời. Nhìn từ xa, bằng lăng như một người lực sĩ khổng lồ đang vươn mình trong nắng và gió, mang sức mạnh phi thường.
Cây bằng lăng có nhiều tán lá xum xuê. Hè về cây tỏa bóng mát khắp các con đường. Lá cây hình bầu dục tròn ở gốc và nhọn ngắn ở chóp. Lá to thì bằng bàn tay người lớn, lá nhỏ nhìn giống như lá vối trồng trong vườn. Lá bằng lăng thường dài, rất nhẵn. Mùa xuân, lá có màu xanh biếc ở hai mặt. Khi những dàn đồng ca ve sầu cất lên khúc hát mùa hạ, lá cây thay đổi mình, chuyển sang màu xanh thẫm, dày dặn. Mặt dưới của chiếc lá có những đường gân xanh chia nhánh kéo dài kín chiếc lá nhìn như bộ xương cá.
Hè về, bằng lăng nở hoa tím biếc. Không cháy đỏ rực lửa như hoa phượng hay đài các kiêu sa như các loài hoa khác, hoa bằng lăng ngây thơ ngơ ngác giữa trời chiều. Hoa bằng lăng không nở rộ cùng lúc như nhiều loài hoa khác. Ban đầu chỉ là những nụ hoa bé xíu, lấp ló sau những tán lá xanh như chơi trò trốn tìm. Bất ngờ xuất hiện rồi khoe sắc lung linh như một cô gái dịu hiền, cuối mùa lại chóng bạc màu nhường không gian cho hoa phượng. Vì thế người ta vẫn bảo hoa bằng lăng có vẻ gì yếu đuối, có tính nhường nhịn chứ không mạnh mẽ loài cây “học trò”.
Hoa bằng lăng có sáu cánh, xoăn xoăn ở rìa, cánh mỏng như hoa lục bình vươn mình khoe sắc trong nắng, lớp nọ kế lớp kia, bông nọ tiếp bông kia duyên dáng đến diệu kỳ. Mỗi cành có đến hàng chục bông hoa cho nên người ta thường gọi là cành hoa bằng lăng chứ ít ai gọi bông hoa hay nhành hoa bằng lăng.
Lấp ló sau những cánh hoa là nhụy hoa màu vàng óng, có mùi thơm thoang thoảng, thu hút ong bướm đến vui đùa. Khi hoa bằng lăng rụng thì bằng lăng bắt đầu ra quả. Lúc đầu quả nhỏ xíu, hình tròn, màu xanh thẫm, khi gần về già tự tách ra từng múi. Trong mỗi múi là những cái hạt nhỏ li ti. Những cơn gió mùa hạ xào xạc đến cuốn bay đi hạt bằng lăng rải rác khác mọi miền.
Học trò ai cũng tha thiết với sắc tím biếc thủy chung của hoa bằng lăng. Bằng lăng như gợi về những kỉ niệm mơn man của một thời áo trắng ngây ngô, hồn nhiên, trong sáng.
Khu vườn nhà em mấy hôm nay bỗng trở nên rực rỡ, bởi có môt cây cam đang vào mùa quả chín.
Cây cam ấy mới khoảng bốn năm tuổi nên không quá cao lớn. Cây cao chừng 2m, với thân cây phần to nhất cũng bằng cổ tay của em. Tuy thân và cành của cây không được nhiều và to lắm, nhưng rất chắc chắn và dẻo dai. Những chiếc lá cam có hình cái thìa, to như chai dầu gió, hơi dày và có màu xanh thẫm. Lá cam mọc không quá dày, rải rác dọc theo các nhánh, cành cam. Từ các nách lá, xòe ra các chùm quả cam lúc lỉu. Quả nhỏ thì to như trái trứng cút, vỏ xanh như màu lá. Quả đã chín thì to như cái trứng vịt, vỏ màu cam đậm. Có những cành còn sót mấy bông hoa cuối mùa, vừa trắng xinh lại thơm vô cùng.
Em yêu cây cam nhà em lắm. Mỗi khi có bạn sang nhà chơi, em lại rủ các bạn cùng ra vườn ngắm cây.
-Trước sân nhà em có một cây cam sai trĩu quả. Thân cây màu nâu xám, xù xì như lớp da của một người già, gợi cảm giác mộc mạc và gần gũi. Những cành cam vươn ra tứ phía, như những cánh tay dang rộng đón nắng mai. Lá cam xanh mướt, mềm mại và mát rượi khi chạm vào. Đặc biệt, những quả cam tròn trịa, căng mọng, có quả vàng ươm như mặt trời thu nhỏ, có quả vẫn còn xanh non trông thật đáng yêu. Khi gió thổi qua, cả cây khẽ lay động, làm những trái cam lắc lư như đang múa hát giữa trời. Mỗi mùa cam chín, mùi thơm dịu nhẹ lan tỏa khắp vườn, khiến ai đi ngang qua cũng phải dừng chân. Em rất yêu cây cam ấy vì nó không chỉ cho quả ngon mà còn gắn bó với em như một người bạn thân thiết trong suốt tuổi thơ.