K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

11 tháng 10 2017

Mẹ! Tiếng gọi đầu tiên lúc rời nôi khi còn thơ bé. Mẹ là con đò rẽ nước, xuôi ngược dòng đời, chở gánh nặng qua bao ghềnh thác. Dẫu biết con là gánh nặng của đời mẹ nhưng sao môi kia không ngừng nở nụ cười? Nụ cười ấy đối với tôi là một món quà vô giá, đã tiếp cho tôi thêm niềm tin, sức mạnh và nghị lực để vươn lên trong sống.

Từ thuở còn thơ, tôi đã có cái may mắn được nhìn thấy nụ cười của mẹ: một nụ cười tràn đầy tình cảm. Đó là niềm hạnh phúc lớn lao nhất trên đời. Thật bất hạnh thay cho bao người không được ngắm nụ cười của mẹ. Đau đớn thay cho những kẻ lại vùi dập, hắt hủi nụ cười ấy.

Có ai đó bảo rằng: “Nụ cười làm con người ta được cuộc gần nhau hơn”. Vâng, chính nụ cười ấy đã giúp tôi thấu hiểu hết tình thương con vô bờ bến của mẹ, một tình cảm mà không gì có thể mua được. Và nụ cười ấy là cả một vũ trụ bao la mà tôi không khám phá hết được. Nhưng tôi biết nó là sức mạnh dìu tôi đứng dậy mỗi khi vấp ngã, là niềm tin, là lẽ sống của đời tôi.

Nhưng đâu phải lúc nào nụ cười của mẹ cũng giống nhau. Mỗi khi tôi ngoan, mẹ cười, một nụ cười yêu thương, vui vẻ. Nó làm tôi thấy rằng mình đã làm cái gì đó lớn lao cho mẹ. Rồi nụ cười của mẹ động viên, khuyến khích mỗi khi tôi đạt điểm cao.

Nụ cười ấy làm cho niềm vui nhân lên gấp bội, làm cho tôi thấy cuộc sống này tươi đẹp biết bao khi có mẹ trên đời. Đôi lúc tôi có chuyện buồn, mẹ vẫn cười nhưng là nụ cười an ủi, vỗ về. Nụ cười ấy như ngọn lửa hồng, sưởi ấm con tim non trẻ đang lo lắng, thổn thức...

Có gì đẹp trên đời hơn thế, khi biết rằng mẹ đang ở bên tôi. Nụ cười mẹ sưởi ấm lòng tôi, đã tiếp thêm cho tôi sức mạnh. Nhưng cũng có lúc vắng nụ cười của mẹ! Và khi ấy, tôi càng nhận ra nụ cười mẹ là một “gia tài” lớn đối với tôi...

11 tháng 10 2017

hay

1 tháng 11 2017


Mẹ! Tiếng gọi đầu tiên lúc rời nôi khi còn thơ bé. Mẹ là con đò rẽ nước, xuôi ngược dòng đời, chở gánh nặng qua bao ghềnh thác. Dẫu biết con là gánh nặng của đời mẹ nhưng sao môi kia không ngừng nở nụ cười? Nụ cười ấy đối với tôi là một món quà vô giá, đã tiếp cho tôi thêm niềm tin, sức mạnh và nghị lực để vươn lên trong cuộc sống.
Từ thuở còn thơ, tôi đã có cái may mắn được nhìn thấy nụ cười của mẹ: một nụ cười tràn đầy tình cảm. Đó là niềm hạnh phúc lớn lao nhất trên đời. Thật bất hạnh thay cho bao người không được ngắm nụ cười của mẹ. Đau đớn thay cho những kẻ lại vùi dập, hắt hủi nụ cười ấy. Có ai đó bảo rằng: “Nụ cười làm con người ta được gần nhau hơn”. Vâng, chính nụ cười ấy đã giúp tôi thấu hiểu hết tình thương con vô bờ bến của mẹ, một tình cảm mà không gì có thể mua được. Và nụ cười ấy là cả một vũ trụ bao la mà tôi không khám phá hết được. Nhưng tôi biết nó là sức mạnh dìu tôi đứng dậy mỗi khi vấp ngã, là niềm tin, là lẽ sống của đời tôi.
Nhưng đâu phải lúc nào nụ cười của mẹ cũng giống nhau. Mỗi khi tôi ngoan, mẹ cười, một nụ cười yêu thương, vui vẻ. Nó làm tôi thấy rằng mình đã làm cái gì đó lớn lao cho mẹ. Rồi nụ cười của mẹ động viên, khuyến khích mỗi khi tôi đạt điểm cao. Nụ cười ấy làm cho niềm vui nhân lên gấp bội, làm cho tôi thấy cuộc sống này tươi đẹp biết bao khi có mẹ trên đời. Đôi lúc tôi có chuyện buồn, mẹ vẫn cười nhưng là nụ cười an ủi, vỗ về. Nụ cười ấy như ngọn lửa hồng, sưởi ấm con tim non trẻ đang lo lắng, thổn thức...
Có gì đẹp trên đời hơn thế, khi biết rằng mẹ đang ở bên tôi. Nụ cười mẹ sưởi ấm lòng tôi, đã tiếp thêm cho tôi sức mạnh. Nhưng cũng có lúc vắng nụ cười của mẹ! Và khi ấy, tôi càng nhận ra nụ cười mẹ là một “gia tài” lớn đối với tôi...

1 tháng 11 2017

Trong gia đình, không ai có thể thay thế được người mẹ. Người mẹ đã nuôi nấng, chăm sóc ta được như ngày hôm nay. Và thật hạnh phúc khi ta thấy được trên khuôn mặt mẹ là nụ cười rạng rỡ và hạnh phúc.

Từ khi em nhỏ, nụ cười của mẹ đã khắc sâu vào tâm trí em, nụ cười của người phụ nữ đảm đang, nhân hậu. Nụ cười đó theo em trong suốt những năm học mẫu giáo, tiểu học rồi đến trung học. Nụ cười luôn khích lệ, động viên em, và cũng chính nụ cười đó đã an ủi em khi em vấp ngã. Nụ cười của mẹ thật là đẹp, nụ cười hiên hòa.

Và em chỉ mong sao nụ cười đó luôn thường trực trên môi. Mỗi khi em học bài khuya, mẹ thường đến bên em, xoa đầu và nở nụ cười động viên khích lệ: "Cố gắng lên con!" Những lúc đó, em cảm thấy như mẹ đã tiếp thêm sinh lực cho em trên con đường học tập. Và em thường chạy đến bên mẹ, ôm chặt mẹ vào lòng và nói:" Con yêu mẹ!". Mẹ đã lại cười xòa. Có lần em ốm nặng, mẹ đã chăm sóc em thật chu đáo. Từ việc móm cho em từng thìa cháo đến việc đút cho em từng múi cam. Nhưng em không còn nhìn thấy nụ cười trên khuôn mặt tươi vui của mẹ mà thay vào đó là khuôn mặt ủ rũ, âu sầu. Luc đó, em chỉ mong khỏi bệnh thật nhanh để lại thấy được nụ cười của mẹ.

Ôi! Nụ cười! Nụ cười của mẹ! Nó theo ta suốt cuộc đời, động viên khích lệ ta vững bước trên đường đời. Và có lẽ đến hết đời, em sẽ không bao giờ quên được nụ cười nhân hậu của mẹ.

1 tháng 11 2020

Đặng Tường Vy trong c.o.n m.ẹ đẹp nhất....

hoc24 cấm từ ấy hay sao ý:vv

1 tháng 11 2020

Đặng Tường Vy lúc đấy trong ***** đẹp nhất......

23 tháng 9 2018

[tham khảo ạ]

Trong gia đình, không ai có thể thay thế được người mẹ. Người mẹ đã nuôi nấng, chăm sóc ta được như ngày hôm nay. Và thật hạnh phúc khi ta thấy được trên khuôn mặt mẹ là nụ cười rạng rỡ và hạnh phúc.

Từ khi em nhỏ, nụ cười của mẹ đã khắc sâu vào tâm trí em, nụ cười của người phụ nữ đảm đang, nhân hậu. Nụ cười đó theo em trong suốt những năm học mẫu giáo, tiểu học rồi đến trung học. Nụ cười luôn khích lệ, động viên em, và cũng chính nụ cười đó đã an ủi em khi em vấp ngã. Nụ cười của mẹ thật là đẹp, nụ cười hiên hòa.

Và em chỉ mong sao nụ cười đó luôn thường trực trên môi. Mỗi khi em học bài khuya, mẹ thường đến bên em, xoa đầu và nở nụ cười động viên khích lệ: "Cố gắng lên con!" Những lúc đó, em cảm thấy như mẹ đã tiếp thêm sinh lực cho em trên con đường học tập. Và em thường chạy đến bên mẹ, ôm chặt mẹ vào lòng và nói:" Con yêu mẹ!". Mẹ đã lại cười xòa. Có lần em ốm nặng, mẹ đã chăm sóc em thật chu đáo. Từ việc móm cho em từng thìa cháo đến việc đút cho em từng múi cam. Nhưng em không còn nhìn thấy nụ cười trên khuôn mặt tươi vui của mẹ mà thay vào đó là khuôn mặt ủ rũ, âu sầu. Luc đó, em chỉ mong khỏi bệnh thật nhanh để lại thấy được nụ cười của mẹ.

Ôi! Nụ cười! Nụ cười của mẹ! Nó theo ta suốt cuộc đời, động viên khích lệ ta vững bước trên đường đời. Và có lẽ đến hết đời, em sẽ không bao giờ quên được nụ cười nhân hậu của mẹ.

23 tháng 9 2018

Từ thuở nhỏ cho đến bây giờ, em ghi nhớ mãi nụ cười của mẹ. Nụ cười của mẹ luôn nở trên môi trong suốt thời gian nuôi dưỡng, chăm sóc em lớn lên nhưng hôm nay. Nụ cười của mẹ là tình cảm, tình yêu đối với em. Từ nhỏ em đã thấy mẹ làm công việc vất vả cho gia đình nhưng trên khuôn mặt mẹ lúc nào cũng nở nụ cười rạng rỡ, hạnh phúc. Nụ cười của mẹ dẫn con vào lớp 1, nụ cười vui mừng vì con làm được việc tốt và được điểm 10, nụ cười hạnh phúc khi con ngoan ngoãn, nụ cười an ủi khi ba đánh. Nhiều lần em bị ốm nặng mẹ chăm sóc thật chu đáo. Mỗi khi mẹ buồn em cảm thấy thiếu vắng nụ cười của mẹ, em nghĩ ở nhà có chuyejn buồn hoặc do em hư. Em đến bên mẹ: "mẹ ơi! sao mẹ buồn thế, mẹ buồn con phải không ạ?". Mẹ nói: "không sao đâu con, mẹ chỉ hơi mệt thôi. Mẹ nghỉ 1 chút sẽ khỏe thôi". Mỗi khi mẹ bị bệnh em chỉ mong mẹ khỏi bệnh thật nhanh để em lại có thể nhìn thấy nụ cười của mẹ. Em luôn giúp đỡ mẹ để mẹ vui lòng để luôn co nụ cười trên môi. Nụ cười của mẹ theo em suốt cuộc đời, động viên khuyến khích em vững vàng bước trên con đường đời. Có lẽ đến hết đời, em sẽ không bao giờ quên nụ cười ấm áp của mẹ.

16 tháng 12 2021

Mẹ của tôi là một người phụ nữ nội trợ bình thường như bao người phụ nữ khác ở cái xóm chài này. Thế nhưng, ở mẹ vẫn có một điều gì đó thật đặc biệt, để trong một biển người, nhìn lướt qua, tôi vẫn tìm thấy mẹ ngay. Điều đặc biệt đó, chính là nụ cười rạng rỡ, ấm áp của mẹ.

Nói về mẹ tôi, thì đó là một người phụ nữ tuyệt vời. Suốt ngày, mẹ bận bịu chăm lo nhà cửa, vườn tược, chăn nuôi và cả con cái nữa. Chẳng mấy khi mà mẹ thực sự được nghỉ ngơi. Lúc nào, mẹ cũng mặc những bộ đồ bà ba giản dị, mộc mạc, kết hợp với mái tóc đen tuyền được búi gọn phía sau đầu. .

Làng trên xóm dưới, ai ai cũng ngợi khen các phẩm chất tốt đẹp của mẹ. Không chỉ thế, mẹ còn là người vui tính, nhiệt tình với mọi người. Lúc nào trên khuôn mặt mẹ cũng là nụ cười tươi rói như ánh mặt trời. Gặp mẹ tôi, thì ai cũng thấy thêm vui vẻ, yêu đời, bởi nụ cười, ánh mắt thân thiện và những câu chào hỏi đon đả. Những lúc cười lên, mẹ em rất đẹp. Đó không phải là vẻ đẹp sang trọng, quyến rũ như các cô mẫu ảnh. Mà là vẻ đẹp của sự phúc hậu, dịu dàng và trìu mến. Nhờ khuôn mặt tròn phúc hậu, hàm răng đều như hạt bắp và đôi mắt hạnh đen lay láy, mà những nụ cười của mẹ thật là ấm áp. Khi cười nói với ai, mẹ sẽ nhìn chăm chú vào người đó, khiến người đó có cảm giác như mình là trung tâm của thế giới. Đặc biệt, mẹ tôi chẳng bao giờ cười giả lả, mẹ chỉ cười khi thật sự thấy vui vẻ, hạnh phúc và muốn lan tỏa điều đó đến mọi cười. Đó là một nét đẹp mộc mạc, chân chất của những người phụ nữ chốn làng quê.

Mỗi ngày, tôi luôn thích thú khi được nghe mẹ cười nói, quan tâm đến mình. Tôi cảm giác như đó chính là liều thuốc bổ quý giá mà mình được nhận. Tôi sẽ cố gắng là một người con ngoan, trò giỏi, khiến mẹ được tự hào, không phải phiền lo. Để nụ cười của mẹ mãi thắp sáng trên môi.

5 tháng 3 2022

Mẹ là người vĩ đại, nhân hậu và có lẽ cũng là vị tha nhất trên thế giới này. Mỗi người đều có những dấu ấn riêng về người mẹ vĩ đại ấy, có thể là lúc mẹ nói chuyện, có thể là khi mẹ lao động một việc gì đó, nhưng chắc có lẽ hình ảnh người mẹ mỗi khi nở nụ cười rạng rỡ trên môi dù ta trong bất cứ hoàn cảnh nào là dấu ấn khó phai nhất.

Mẹ là tất cả những gì giàu có, phong phú và thiêng liêng nhất của thế giới chăng. Con dù lớn đấy, nhưng vẫn là con của mẹ và đi suốt đời lòng mẹ vẫn cứ theo ta. Mẹ ngân nga và đi cùng ta từ thuở lọt lòng, còn thơ ngây trong chiếc nôi với những lời ru đến khi ta đã trưởng thành, va vấp với cuộc đời nhiều sóng gió ngoài kia. Mỗi người có những hạnh phúc riêng và những cách cảm nhận khác nhau về hạnh phúc, nhưng có lẽ hạnh phúc vừa bình dị mà cũng vừa thiêng liêng đó là được ở cạnh mẹ, được mẹ yêu thương và nhìn ngắm mẹ cười tươi rạng rỡ.

Mỗi khi mẹ cười, từ ánh mắt đến mọi cử chỉ dường như cũng vui tươi và rạng ngời hơn gấp bội phần. nụ cười của mẹ giống như tia nắng mai ấm áp xua tan đi những buồn phiền, lo âu và khó khăn trong cuộc đời mẹ, trong cả tuổi thơ của ta nữa. Ánh mắt mẹ hơi nheo nheo lại, không chỉ vậy khi mẹ cười còn có má lúm đồng tiền nữa. Nhìn mẹ vừa toát lên vẻ duyên dáng, vừa toát lên nét gì đó kiêu sa mà thánh thiện. nụ cười của mẹ luôn là dấu ấn khó phai trong lòng tôi. Có khi tôi được điểm cao nụ cười của mẹ như tia nắng rực rỡ. Những cả những khi tôi buồn, tôi gặp thất bại hay vấp ngã mẹ đều dịu dàng cho tôi một tình yêu, một nguồn sức mạnh vô hình mà mạnh mẽ biết bao đó là nụ cười mẹ. nụ cười như nắng ấm mùa đông, như cơn gió mùa hạ, như cơn mưa xuân nhè nhẹ bất chợt vương vấn trong lòng.

Mỗi người phụ nữ đều đẹp một vẻ đẹp riêng, đều có những nét kiêu sa, rạng ngời khó tả. với riêng tôi, hình ảnh mẹ khi nở nụ cười luôn đẹp nhất. lúc đó tôi có cảm giác như mẹ không còn phải lo toan với những gánh nặng mưu sinh hay những bộn bề ngoài cuộc sống, mẹ được thêm thư thái và an nhiên để lắng dịu trong lòng, chầm chậm mà yên vui cùng chúng tôi qua những tháng năm ngắn ngủi mà thiêng liêng của cuộc đời.

Cảm ơn mẹ, mẹ ơi, cho con một tình yêu một ý nghĩa của sự sống và một dấu ấn của cuộc đời nhỏ bé trong còn để được khắc sâu, nhớ về nụ cười của mẹ, nụ cười tỏa nắng mùa thu.

Một nụ cười bằng mười thang thuốc bổ, vì thế các bạn học sinh hãy cố gắng luôn là bố mẹ, ông bà mình tươi cười hài lòng về mình không nên làm bố mẹ buồn phiền lo lắng nhé.

5 tháng 3 2022

Tham khảo

30 tháng 9 2016

Từ thuở ấu thơ, có ai là không nhìn thấy nụ cười của mẹ ,Nghĩ đến mẹ ,ta nghĩ ngay đến nụ cười nhân hậu ,dịu dàng ,ấm áp.Đó là nụ cười khích lệ đối với mỗi bước trên đời của ta trong cuộc sống giống như tia nắng thần kì trỗi dậy trong ta bao cảm xúc ngọt ngào
Có mẹ ,căn nhà có sự ấm cúng ,tình iu thương tràn đầy.Nhất là khi mẹ cười ,căn nhà như sáng bừng lên đày sức xống , Nụ cười của mẹ đem theo niềm hạnh phúc của mỗi con người làm ấm lòng ta mỗi khi ta cảm thấy bùn cô đơn ,mẹ đã làm cho ta thêm iu cuộc sống :-*
Tuổi mới lớn của ta sao chắn được những giây phút chợt vui chợt bùn nhất là khi bị điểm kém ,khi cãi cọ với bạn bè , khi mắc lỗi với người lớn . Và khi ấy nụ cười của mẹ nở trên môi thật bao dung biết mấy . Nó như lời động viên khích lệ ta phải cố gắng , như ánh nắng ngày đông ,như cơn mưa ngày nắng .Nụ cười của mẹ là đôi bàn tay âu yếm giúp ta vượt qua những bao dung thử thách trong cuộc sống cho ta thêm niềm tin để ta cố gắng 
NỤ cười của mẹ càng kì diệu hơn nữa khi nó xuất hiện trong thời khắc thiêng liêng khi ta cất tiếng khóc chào đời khi ta chập chững bước đi những bước đầu tiên , hay khi ta bập bẹ gọi ''Mẹ ơi''lúc ấy nụ cười của mẹ nở trên môi tràn đầy hạnh phúc .Hay là lần đầu tiên ta bước vào lớp 1,khi tổng kết năm học khi ta nhận được tấm giấy khen và lời khen ngợi của cô giáo . Bạn hãy để ý đến gương mặt mẹ khi bạn thông báo cho mẹ 1 điểm 10 đỏ chói với 1 việc tốt bạn đã làm được hay chỉ là 1 việc trong gia đình để giúp đỡ mẹ . Chao ôi , nụ cười của mẹ rạng rỡ biết bao , đôi môi mẹ hé nụ cười như bình minh lên tỏa rạng tâm hồn ta , bạn thấy gì từ đó?Nó lớn lao hơn 1 lơi chia sẻ , vĩ đại hơn 1 lời đồng tình và tiếp cho ta bao nhiu sức mạnh để làm tiếp tục công việc có ích cho cuộc đới này. Mỗi khi mẹ cười , ta cảm thầy nụ cười của me dạt dào và trìu mến làm sao
Hãy thử tượng tưởng 1 ngày nào đó nụ cười ấy sẽ tắt trên gương mặt mẹ thì cuộc sống sẽ ra sao?Sự tẻ nhạt cô đơn và lạnh lẽo sẽ chiếm tâm hồn bạn. Khi vắng nụ cười ấy dường như bạn cảm thấy có lỗi , căn nhà của bạn sẽ trở nên vắng vẻ . Chẳng còn ai an ủi mỗi khi ta bùn .Mỗi khi ta cảm thấy hạnh phúc sướng vui cũng chẳng còn ai nâng đỡ sưởi ấm ta bắng 1 nụ cười . Lúc ấy ta mới hiểu được sự quan trọng của nụ cười trong cuộc đời mình 
Nụ cười của mẹ là nguồn động viên rất lớn ,là móm qua quý nhất mà cuộc đời đã ban tặng cho mỗi con người bởi vậy hãy bít trân trọng va giữ gìn để nụ cười ấy không bao giờ tắt trên đôi môi mẹ.
Mỏi nhừ tay tôi rồi . NẾU HAY CÁC BẠN NHỚ CẢM ƠN MÌNH NHA 

30 tháng 9 2016

mk có vài bài nè! bạn dùng tham khảo nha!vui

… Mùa đông…gió rít từng hồi lạnh buốt…Ai cũng mặc áo bông mà vẫn cứ xuýt xoa. Nhật ký nè ! Mình mới có một “trải nghiệm” hết sức thú vị. Mình nhận thấy mùa đông không khó gần như mọi người vẫn tưởng mà ngược lại…mùa đông mang đến tình yêu thương giữa con người với… con người. Sáng nay, dậy muộn, mùa đông mà, mình toàn “ngủ nướng” thôi ! Mình bước vội khỏi nhà, mẹ chạy theo đưa mình chiếc áo khoác cùng một nụ cười thật tươi. Và khi ấy, vẫn bầu trời xám xịt, vẫn cơn gió lạnh lẽo mà sao mình cảm thấy ấm áp vô cùng bởi nụ cười của mẹ…

Mẹ ơi ! Mẹ có biết nụ cười của mẹ có ý nghĩa với con biết nhường nào không ? Trong bài văn tả mẹ, con đã viết : nụ cười của mẹ tựa như bông hoa mùa xuân đang chúm chím hé nở, nhưng ngay lúc này đây con lại cảm thấy nụ cười ấy không chỉ là bông hoa mà nó còn như ánh mặt trời sưởi ấm tâm hồn con. Hồi nhỏ, con nghe bố kể rằng : lúc con chào đời, mẹ đã nở một nụ cười thật mãn nguyện và khi ấy mẹ đã khóc. Lúc đó, con còn quá ngây thơ và hỏi bố : “Tại sao mẹ vui mà lại khóc hả bố ?” Bố đã trả lời con rằng : Mẹ khóc vì mẹ tự hào vì đã đem đến “một đoá hồng” rực rỡ cho cuộc đời, còn mẹ cười vì mẹ tin “thiên thần vừa chào đời” sẽ không làm bố thất vọng. Nghe bố nói con chỉ hiểu đơn giản : Nụ cười của mẹ đã đánh dấu một kỷ niệm quan trọng của đời con và sẽ mãi dõi theo con trên bước đường đời. Khi con chập chững những bước đi đầu tiên, một nụ cười đầy hy vọng đã nở trên đôi môi của mẹ, giúp con tự tin hơn trên con đường cuộc sống. Hồi ấy, nếu có người hỏi còn rằng : “Người mà con yêu nhất là ai ?” thì con chỉ biết nói : “Con yêu mẹ nhất trên đời”, bố đã chẳng ghen tị khi nghe con nói đó sao ?

Lớn hơn một chút, con đã ngắm nhìn mẹ và nhận thấy : … Khi mẹ cười, đôi mắt mẹ lonh lanh, dường như ánh sáng hào quang đang rọi vào trong con, khiến con cứ muốm ngắm mãi thôi. Con đã hỏi mẹ : “Mẹ có yêu con không ?” . Mẹ trả lời : “Yêu nhiều lắm, vì con là “nàng công chúa nhỏ” của mẹ mà ! Ngốc ạ !”

Con đến trường, cô giáo dạy con những nét chữ đầu tiên và con đã ngồi suốt cả buổi tối chỉ để viết thật đẹp chữ “MẸ”, vì con biết khi nhìn thấy nó mẹ sẽ cười, điều đó khiến con cảm thấy hạnh phúc. Ở trường con bị ngã nhưng con không khóc vì sợ bị bạn bè gọi là “Mít ướt”. Về nhà, nhìn thấy mẹ, chẳng hiểu sao nước mắt con cứ thế tuôn trào, hình như con làm nũng mẹ vì ở bên mẹ con luôn tìm được sự chở che và thấy mình nhỏ bé làm sao.

Lúc con được điểm cao, thật lạ, mẹ chỉ cười chứ không khen con, trong lòng con luôn có câu hỏi “Vì sao ?” Giờ đây, con đã đủ lớn để hiểu : Mẹ cười để chia sẻ niềm vui cùng con và khích lệ con tiến bộ, mẹ không khen con vì mẹ sợ con gái của mẹ “kiêu”. Và có lẽ, đôi lúc con cũng có chút kiêu căng thật, mẹ vẫn bảo chẳng có ai hoàn hảo mà. Nhưng con biết, con có quyền ngẩng cao đầu và tự hào vì con có một người mẹ thật tuyệt vời.

Khi con lên lớp năm, đi thi, giải mà con đạt được không cao, điều đó khiến con cảm thấy buồn, buồn vì công sức mình bỏ ra không được đền bù xứng đáng. Lúc ấy mẹ vẫn cười với con nhưng con biết mẹ đang buồn khi thấy con khóc nức nở. Nụ cười của mẹ khi ấy như bàn tay diệu kì nâng đỡ tâm hồn con và giúp con vượt qua khó khăn. Rồi đến khi con đạt giải cao, con lại nhìn thấy nụ cười của mẹ - một nụ cười đầy mãn nguyện. Niềm vui của con được nhân lên nhiều lần. Bên mẹ, con luôn tìm được tình yêu thương, tìm được sự bình yên sâu thẳm trong tâm hồn. Con chẳng biết nói gì ngoài ba tiếng : CON – YÊU - MẸ . Nếu mẹ là cây lớn toả bóng mát thì con chỉ muốn là bông hoa nhỏ dưới gốc cây để mãi được mẹ yêu thương.

Nhiều khi con nghĩ : Con chẳng muốn lớn, bởi khi con lớn lên, mẹ đâu còn ôm con, mẹ đâu còn kể chuyện cổ tích cho con nghe nữa. Nhưng bây giờ, con có thể hiểu : con phải lớn, phải lớn thật nhanh để đền đáp công ơn của mẹ, để nụ cười của mẹ mãi tười tắn trên môi… Mẹ có biết, mỗi khi mẹ về quê, chỉ hai, ba ngày thôi nhưng con vẫn cảm thấy thật trống trải. Một điều thật giản dị mà con nhận thấy : Con không thể thiếu mẹ, không thể thiếu nụ cười của mẹ…

Mẹ ơi ! Con đã biết con cần phải làm gì để nụ cười luôn nở trên đôi môi của mẹ. Mẹ hãy tin con – tin vào “thiên thần” mà cách đây mười hai năm – sáu tháng mẹ đã nở một nụ cười mãn nguyện để chào đón. Mẹ ơi ! “Con dù lớn vẫn là con của mẹ - Đi hết đời, lòng mẹ vẫn theo con”…



Đôi lời nhận xét : Đây là bài văn thuộc thể loại văn biểu cảm, nếu đề là : Cảm nghĩ của em về một người thân (Bố, mẹ, ông, bà, thầy, cô…) thì học sinh sẽ dễ viết hơn, bởi chủ đề viết rộng hơn đề bài trên. Với đề văn trên đòi hỏi người viết đi đúng thể loại văn biểu cảm, nhưng đồng thời được thể hiện dưới dạng nhật ký, đề hẹp, khó viết dài, bởi chủ đề chính là : Nụ cười của mẹ. Em Nguyễn Thu Hiền đã biết dùng phương thức biểu cảm là chính, biết kết hợp giữa biểu cảm với tự tự và miêu tả. Nói cách khác Nguyễn Thu Hiền đã biết lấy tự sự, miêu tả để làm giá đỡ cho việc bộc lộ cảm xúc. Vì thế những cảm xúc của em về nụ cười của mẹ được bộc lộ ở nhiều chiều, nhiều góc độ khác nhau.

Bài viết đã khoé léo đan xen giữa hồi tưởng và thực tại, biết liên tưởng tốt. Bài viết có cách diễn đạt tốt, thể hiện được những tình cảm chân thành, những rung động tinh tế mà thiêng liêng của tình mẫu tử, đó là tình yêu thương, tấm lòng bao dung, lòng kính trọng, lòng biết ơn… Bài viết còn có những suy nghĩ khá chín chắn của một cô bé 12 tuổi. Ở câu cuối cùng Nguyễn Thu Hiền đã chọn cách kết bài để người đọc tiếp tục suy ngẫm, đó là một cách hay.

22 tháng 11 2017

"Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình dạt dào
Tình mẹ thiết tha như dòng suối hiền ngọt ngào"

"Mẹ", một tiếng kêu giản dị mà chứa chan biết bao tình cảm. Mẹ là tất cả, là vầng trăng sáng, là chăn bông ấm áp, là con đò rẽ nước, xuôi ngược dòng đời, nuôi nấng, chăm sóc, bảo vệ tôi. Tình yêu thương của mẹ như sông, như suối, như biển đông mênh mông, ngọt mát, dịu dàng. Mẹ cười, một nụ cười trìu mến, ấm áp, yêu thương.

Từ thuở lọt lòng, vừa mới cất tiếng khóc chào đời, ta đã có cái may mắn được nhìn thấy nụ cười của mẹ. Dù lúc đó mẹ vô cùng mệt mỏi, kiệt sức, nhưng mẹ vẫn đón ta vào lòng, nở nụ cười yêu thương, trìu mến. Đến tuổi tập đi, tập nói, lúc tôi còn chập chững đặt chân trên sàn nhà, bập bẹ cất tiếng nói đầu tiên, trong suốt khoảng thời gian ấy, nụ cười của mẹ đã động viên tôi. Cho đến tận bây giờ, mẹ vẫn cười, là động lực để tôi vươn lên trong cuộc sống.

Khi tôi đạt điểm cao, đạt giải thưởng dù là nhỏ hay lớn, tôi lại được nhận lấy bàn tay ấm áp dịu dàng xoa đầu tôi và được nhìn thấy mẹ cười. Nụ cười ấy đã khuyến khích tôi tiếp tục cố gắng hơn nữa.

Một lần, tôi làm vỡ bình hoa do mải chơi đùa. Sợ mẹ mắng, tôi đổ lỗi cho chú mèo vô tội. Mẹ thoáng buồn, lặng yên một hồi rồi trở về phòng. Tối, trước khi đi ngủ, mẹ kể cho tôi nghe một câu chuyện, khuyên ta không nên dối trá, phải sống thành thật. Kể xong, mẹ ân cần nói: "Mẹ tin con gái của mẹ sẽ sống ngay thẳng, thật thà, sẽ vẫn mãi là đứa con ngoan hiền của mẹ." Nghe mẹ nói, tôi thở một hơi dài, trong lòng bắt đầu cảm thấy ân hận và rơm rớm nước mắt. Tôi kể cho mẹ nghe hết mọi chuyện, rồi nơm nớp lo sợ, biết thế nào mẹ cũng sẽ mắng. Nhưng mẹ chỉ cười, an ủi tôi, nhắc nhở nhẹ nhàng rồi ôm tôi vào lòng. Trái tim mẹ khoan dung biết mấy! Tôi hối hận vô cùng, tự dằn vặt mình suốt cả đêm hôm ấy, làm thế nào cũng không được làm cho mẹ phiền lòng.

Mỗi khi tôi buồn, do bị điểm kém hay bị bạn bè hiểu lầm, mẹ lại đến bên tôi, bầu bạn với tôi và hơn hết vẫn là nụ cười ấm áp ấy, an ủi động viên tôi. Nụ cười ấy xua tan tất cả, xoá đi những ưu tư phiền muộn trong cuộc sống, nâng đỡ và che chở tôi. Nụ cười ấy sưởi ấm tâm hồn tôi, khiến cuộc sống trở nên tươi đẹp biết bao, giúp tôi vững bước trên con đường còn dài phía trước.

Mẹ ơi, mẹ có biết nụ cười ấy có ý nghĩa với con thế nào không, tất cả tình yêu thương của mẹ, con đều có thể thấu hiểu qua nụ cười ấy. Khi đi chơi xa, nhất là khi đi biển, nhìn biển rộng mênh mông mà nhớ đến mẹ, nhớ đến nụ cười của mẹ. Những đợt sóng lăn tan9 xô vào bờ, đập vào chân khiến tôi bồi hồi nhớ lại biết bao kỉ niệm giữa tôi và mẹ. Đêm tối, nhìn lên bầu trời, thấy vầng trăng sáng tỏ đẹp như nụ cười của mẹ. Mẹ ôi! Thật may mắn khi có mẹ trong đời.

Mẹ cười, một nụ cười chất phác, đậm đà. Đậm một tình yêu thương sâu sắc, tha thiết biết bao. Mẹ ôi, con chỉ mong mẹ cười, cười mãi với con, nụ cười ấy sẽ hằn mãi trong tim con, dù mai sau con khôn lớn bước vào đời. Mẹ ôi, con chỉ mong mẹ ở bên con mãi, nâng đỡ và che chở con như đại dương mênh mông, ngọt ngào, đằm thắm, yêu thương, nuôi nấng và bảo vệ những đàn cá bé nhỏ.

1 tháng 8 2018

Tham khảo nha bạn ( Nguồn : hocmai.vn )

Ngay từ khi lọt lòng, hình ảnh mà đứa trẻ ghi nhớ mãi có lẽ là nụ cười của mẹ. Nụ cười đó chứa đầy tình yêu thương của mẹ đối với con.
Nụ cười của mẹ luôn ở bên tôi từ trước tới nay. từ những ngày tôi còn lững chữnh tập đi, cho đến khi tôi bập bẹ biết nói, lúc nào mẹ cũng cười để động viên tôi, cho dù tôi nói còn ngọng líu ngọng lo . Rồi đến khi tôi đi học cũng luôn có nụ cười của mẹ ở bên cạnh. Những lần tôi hớn hở, khoe mẹ điểm chín, điểm mười, mẹ lại mỉm cười sung sướng. Mỗi lần như vậy, tôi vui lắm. Nhưng cũng có khi tôi gặp điểm kém hay chuyện gì buồn, mẹ lại đến bên an ủi, động viên tôi, và chính nụ cười của mẹ đã làm tôi cố gắng hơn.
Nhớ lại hồi đó, tôi là cây toán của lớp, hơn nữa lại học văn tốt. Tuy vậy tôi có nhược điểm là chữ tôi rất xấu. Vì vậy mà các bài kiểm tra của tôi thường bị trừ điểm trình bày. Bài nào cũng bị trừ một điểm, có khi là hai điểm. Khi xem những bài kiểm tra ấy, mẹ tôi không mắng mỏ gì mà vẫn mỉm cười, nhắc nhở tôi nhẹ nhàng. Nhưng tôi thấy mắt mẹ tôi buồn lắm
Vậy là tôi quyết tâm luyện chữ cho thật đẹp. Và rồi tôi đã là người viết chữ đẹp nhất nhì trong lớp. Bài kiểm tra của tôi bây giờ đỏ chói, toàn những điểm chín, điểm mười.
Mẹ tôi rất tự hào về tôi, cầm bài kiểm tra của tôi, mẹ nở một nụ cười sung sướng.
Giờ đây, tôi có thể hiểu rằng, tôi có thể tạo ra nụ cười của mẹ. Tôi luôn cố gắng học thật giỏi đẻ mẹ vui long. Rồi sau này, khi lớn lên. nụ cười ấy vẫn sẽ luôn bên tôi, an ủi, đọng viên tôi, giúp tôi vượt qua sóng gió cuộc đời.
Nụ cười cười của của mẹ thật có ý nghĩa phải không. Tôi tin rằng các bạn cũng sẽ thấy tình yêu thương chan chứa trong nụ cười hiền hậu của mẹ.

1 tháng 8 2018

Mẹ! Tiếng gọi đầu tiên lúc rời nôi khi còn thơ bé. Mẹ là con đò rẽ nước, xuôi ngược dòng đời, chở gánh nặng qua bao ghềnh thác. Dẫu biết con là gánh nặng của đời mẹ nhưng sao môi kia không ngừng nở nụ cười? Nụ cười ấy đối với tôi là một món quà vô giá, đã tiếp cho tôi thêm niềm tin, sức mạnh và nghị lực để vươn lên trong sống.

Từ thuở còn thơ, tôi đã có cái may mắn được nhìn thấy nụ cười của mẹ: một nụ cười tràn đầy tình cảm. Đó là niềm hạnh phúc lớn lao nhất trên đời. Thật bất hạnh thay cho bao người không được ngắm nụ cười của mẹ. Đau đớn thay cho những kẻ lại vùi dập, hắt hủi nụ cười ấy.

Có ai đó bảo rằng: “Nụ cười làm con người ta được cuộc gần nhau hơn”. Vâng, chính nụ cười ấy đã giúp tôi thấu hiểu hết tình thương con vô bờ bến của mẹ, một tình cảm mà không gì có thể mua được. Và nụ cười ấy là cả một vũ trụ bao la mà tôi không khám phá hết được. Nhưng tôi biết nó là sức mạnh dìu tôi đứng dậy mỗi khi vấp ngã, là niềm tin, là lẽ sống của đời tôi.

Nhưng đâu phải lúc nào nụ cười của mẹ cũng giống nhau. Mỗi khi tôi ngoan, mẹ cười, một nụ cười yêu thương, vui vẻ. Nó làm tôi thấy rằng mình đã làm cái gì đó lớn lao cho mẹ. Rồi nụ cười của mẹ động viên, khuyến khích mỗi khi tôi đạt điểm cao.

Nụ cười ấy làm cho niềm vui nhân lên gấp bội, làm cho tôi thấy cuộc sống này tươi đẹp biết bao khi có mẹ trên đời. Đôi lúc tôi có chuyện buồn, mẹ vẫn cười nhưng là nụ cười an ủi, vỗ về. Nụ cười ấy như ngọn lửa hồng, sưởi ấm con tim non trẻ đang lo lắng, thổn thức...

Có gì đẹp trên đời hơn thế, khi biết rằng mẹ đang ở bên tôi. Nụ cười mẹ sưởi ấm lòng tôi, đã tiếp thêm cho tôi sức mạnh. Nhưng cũng có lúc vắng nụ cười của mẹ! Và khi ấy, tôi càng nhận ra nụ cười mẹ là một “gia tài” lớn đối với tôi...