K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

25 tháng 3 2019

mk nek..................................................

25 tháng 3 2019

Hihi

Mk tên là trân 

năm sinh :2k7

giới :nữ

ny:của bạn thì L tớ thì ko nói ^.^

lớp :6/6

CHÚNG TA CÙNG TRƯỜNG

30 tháng 6 2017

Câu 1: a)

- học sinh: một học sinh, các học sinh, các em học sinh.

- giáo viên: người giáo viên, một giáo viên ưu tú, người giáo viên nhân dân.

b) Tự chép.

Câu 2: Suy nghĩ kĩ nha bạn, mình nghĩ nói về gia đình thì cũng khá là dễ thôi. ;)

27 tháng 10 2016

 

Gia đình mình có 4 người đó là Bố mình, mẹ mình, mình và cậu em trai. Bố mình tên lầ Hùng năm nay bố đã 36 tuổi rồi. Bố mình rất hiền nhưng đôi lúc cũng rất nghiêm khắc. Bố mình là người bảo vệ và che chở cho gia đình và chị em mình.Trong gia đình, ngoài bố là người bảo vệ và che chở cho chúng mình có có mẹ. Mẹ mình tên là Thơ. Năm nay mẹ 34 tuổi, mẹ mình là một người mẹ rất hiền và đảm đang. Còm em mình tên là Khánh, năm nay em ấy được 2 tuổi.

 

19 tháng 12 2016

​Mình nghĩ bạn không nên nói tên bố mẹ bạn ra như vậy.

2 tháng 5 2020

  Lớp chúng tôi mới có thêm một thành viên mới. Bạn tên là Tú Anh. Vì ba của Tú Anh phải chuyển công tác ra miền Bắc nên bạn theo gia đình đến đây. Tôi và Tú Anh đã làm quen nhanh chóng và trở thành một đôi bạn thân thiết.

  Tôi vẫn còn nhớ như in cái ngày Tú Anh chuyển đến lớp tôi. Đó là buổi sáng thứ hai đầu tuần. Bầu trời trong xanh, cao vời vợi. Những đám mây trắng xốp bồng bềnh trôi. Những tia nắng mùa thu vàng ươm như rót mật đang nhảy nhót trên khắp cành cây, kẽ lá. Sau giờ chào cờ, lớp tôi còn nhốn nháo vì giáo viên chưa lên lớp. Bỗng cô giáo bước vào, đi bên cạnh cô là một bạn gái xinh xắn. Cô giới thiệu với cả lớp đây là học sinh mới chuyển từ miền Nam ra và hy vọng mọi người sẽ giúp đỡ để bạn dần quen với môi trường mới. Cô xếp cho Tú Anh ngồi cạnh tôi vì trước đây tôi vẫn ngồi một mình. Lúc này tôi mới có dịp quan sát kĩ bạn gái ấy. Tú Anh có nước da trắng hồng, đôi má phính phính như cái bánh bao. Vầng trán cao và rộng lộ rõ vẻ thông minh. Cũng vì lẽ đó mà ban đầu tôi tưởng Tú Anh học rất giỏi. Nhưng về sau tôi mới biết Tú Anh có sở trường về các môn năng khiếu nhiều hơn. Đó là lý do vì sao đôi bàn tay búp măng của bạn lại có đủ mười bông hoa tay, bông nào bông nấy đều tròn xoe. Đôi mắt màu nâu, to tròn và long lanh như giọt sương sớm. Chiếc mũi dọc dừa cao và thẳng. Điểm tôi thích nhất trên gương mặt bạn là đôi môi trái tim đỏ mọng như nụ hoa hồng chúm chím. Mỗi khi cười Tú Anh để lộ ra hàm răng đều đặn, trắng muốt. Tú Anh có dáng người nhỏ nhắn. Hôm bạn mới chuyển đến lớp tôi, vì chưa mua được đồng phục nên bạn mặc chiếc áo sơ mi trắng cổ sen tròn, đi kèm với chiếc nơ màu hồng được đính ở phía dưới. Cách ăn mặc của bạn không hề cầu kì nhưng vẫn thể hiện được sự gọn gàng, sạch sẽ. Một điểm nữa mà tôi rất thích ở ngoại hình Tú Anh, đó là mái tóc ngắn, màu nâu hạt dẻ. Bạn bảo màu tóc là do di truyền vì bà ngoại và mẹ của bạn đều có mái tóc như thế chứ không phải do nhuộm như mọi người vẫn nghĩ. Mái tóc đó thường được tết hai bên với chiếc nơ cột tóc cũng nhỏ nhỏ xinh xinh như hai bím tóc của bạn vậy.

  Tú Anh là một người khá cẩn thận và chu toàn. Điều này lúc đầu làm tôi hơi ngại nhưng sau đó lại cảm thấy thích thú vì sự cẩn thận của Tú Anh có lẽ sẽ rèn được nết cẩu thả, bừa bộn của tôi. Hôm đầu tiên đến lớp bạn đã nhờ tôi dẫn đi tham quan trường để có thẻ hiểu rõ hơn về môi trường mới. Nhìn cách bạn xuýt xoa trước những điều mới lạ, đôi mắt cứ long lanh lên, tự nhiên tôi lại cảm thấy phổng mũi tự hào, có cảm giác như mình là một hướng dẫn viên chuyên nghiệp vậy. Cũng nhờ lần đó mà chúng tôi trở nên thân thiện hơn. Hai đứa nói chuyện rất hợp nên chuyện xích mích, bất đồng giữa chúng tôi hầu như không xảy ra. Tôi hay sang nhà Tú Anh để làm bài tập cùng bạn, cùng nhau giải đáp những thắc mắc để hiểu bài hơn. Tôi học tốt các môn tự nhiên, còn Tú Anh lại có giỏi văn học nên chúng tôi thường giúp đỡ nhau để khắc phục điểm yếu và cũng để nâng cao điểm mạnh. Nhờ vậy mà qua các kì thi, điểm của hai đứa chúng tôi cũng được cải thiện nhanh chóng. Không chỉ vậy, Tú Anh còn là một cô gái đa tài trong các môn nghệ thuật. Bạn có thể chơi ghi-ta, piano và sáo trúc. Những lúc tôi đến nhà Tú Anh chơi, hai đứa thường cùng nhau kéo ghế ra trước hiên nhà, cùng nhau nghêu ngao hát. Bạn đệm đàn, tôi cất tiếng hát. Tiếng hát bay đi trong gió nhưng lại mang niềm vui đến cùng. Thỉnh thoảng hai đứa lại cười phá lên khi tôi quên lời bài hát hoặc khi Tú Anh đánh sai nốt nhạc. Những tia nắng nhảy nhót cùng đàn chim ríu rít trên cành như vui cùng hai chúng tôi. Ngoài ra bạn còn vẽ tranh rất đẹp. Cuối năm học, Tú Anh đã vẽ tặng cả lớp chân dung của từng người thay cho lời cảm ơn vì đã giúp đỡ bạn để bạn đỡ bỡ ngỡ khi chuyển trường.

  Cả lớp ai cũng yêu quý Tú Anh và tôi cũng thế. Tôi hi vọng tôi và Tú Anh sẽ mãi mãi là những người bạn tốt như bây giờ. Và tôi cũng muốn cảm ơn bạn vì đã luôn lắng nghe, chia sẻ mọi niềm vui, nỗi buồn, động viên tôi mỗi khi tôi gặp khó khăn. Tôi sẽ luôn vun đắp, gìn giữ tình bạn đáng quý này.

3 tháng 5 2020

   Trong lứa tuổi học trò ai cũng đã từng có rất nhiều người bạn. Lên lớp 3, em chuyển trường, em đã quen được rất nhiều bạn mới, bạn nào cũng hiền và tốt cả. Nhưng người có tính cách hợp với em nhất đó là Như Quỳnh. Cùng bằng tuổi nhau nhưng Quỳnh cao hơn em một cái đầu. Dáng người cô bạn cao dong dỏng, mảnh mai. Bạn có mái tóc dài đen mượt ôm sát lấy khuôn mặt tròn của Quỳnh, vầng trán cao và rộng lộ ra vẻ thông minh. Đôi lông mày lá liễu thanh mảnh rất hợp với hai con mắt đen láy. Đôi môi trái tim đỏ hồng lúc nào cũng tươi cười. Mỗi khi cười bạn để lộ hàm răng trắng tinh như ngọc trai. Giọng nói trong trẻo của Như Quỳnh nghe vô cùng dễ thương. Bạn là một đứa con gái khá giản dị, không cầu kì, không sang chảnh và có lẽ, điều này đã khiến em ấn tượng khi lần đầu tiên gặp bạn. Ở nhà Quỳnh là con ngoan, còn ở lớp Quỳnh là trò giỏi. Quỳnh đã giúp đỡ em rất nhiều trong những ngày đầu học tập ở môi trường mới. Ra chơi, bạn luôn ở bên em trò chuyện về trường lớp mới, chia sẻ niềm vui, nỗi buồn cùng em. Nhờ có bạn, em đã không còn bỡ ngỡ và cô đơn khi tiếp xúc với trường mới, thầy cô mới và những người bạn mới. Dù mới gặp Như Quỳnh nhưng em đã rất cảm mến cô bạn dễ thương, xinh xắn này. Quỳnh là một người bạn rất tốt. Em hứa sẽ trân trọng và giữ gìn tình bạn này để chúng em sẽ mãi mãi là người bạn tốt của nhau.

                                                                   Mik viết hơi dài, mong bạn thông cảm.      

10 tháng 7 2018

Tính tôi vốn cẩu thả, học xong đâu vứt đồ ngay xuống đó, nên khắp phòng của tôi chỗ thì thước kẻ chỗ thì bút chì. Mỗi thứ nằm một góc, bàn học cũng lung tung quyển thì đóng, quyển thì mở, quyển thì ngang quyển thì dọc. Tất cả chẳng có nền nếp gì cả.

Nghĩ chúng là vật vô tri nên tôi chẳng để tâm đến, và có lẽ mọi chuyện sẽ cứ diễn ra như vậy nếu như không có một câu chuyện xảy ra. Một tối thứ bảy, tôi đi ngủ sớm hơn thường lệ, đang lúc ngủ say, bỗng tôi giật mình tỉnh giấc bởi những tiếng xôn xao lúc to lúc nhỏ. Tôi hoảng sợ, chẳng lẽ kẻ trộm đột nhập vào nhà, tôi đang định hét toáng lên để gọi mẹ thì bất chợt tôi thấy quyển sách trên bàn động đậy và nói rất to, giọng ồm ồm:

-  Tôi buồn cho cậu chủ nhà mình lắm. Trước đây tôi bóng láng và đẹp đẽ như vậy mà cậu chủ chẳng quan tâm để tôi bây giờ nhàu nhỉ chẳng khác gì mấy anh giấy vụn. Những bức tranh màu cậu tô vẽ vào đủ thứ, trông khiếp quá. Nhiều lúc tôi chẳng dám nhìn ngắm khuôn mặt của mình nữa. Chiếc áo ni lông mẹ cậu chủ mua để mặc cho tôi, cậu chủ cũng nghịch để nó rách toạc ra và thế là tiện thể cậu xé toan cho vào sọt rác. Mùa đông đến nơi rồi sẽ lạnh lắm đây.

Tôi chợt nhận ra đó chính là quỵển sách Ngữ văn lớp 6. Chết thật! Bỗng tôi nghe tiếng sột soạt, thì ra anh Ba Lô đúng ra phải nằm trên tường lúc này cũng đang nằm vạ vật ở dưới đất, sau một hồi gãi khắp nơi anh cũng lên tiếng:

-  Tôi cũng đâu kém anh, khi mẹ cậu chủ mang tôi từ siêu thị về tôi cũng đẹp và sạch sẽ, thế mà giờ đây, sau một thời gian quăng quật, mình tôi đầy đất và cát, lúc nào cũng ngứa ngáy khó chịu. Nhiều lúc tôi muôn bỏ quách cậu chủ mà đi.

-   Lạch cạch! Lạch cạch! Các anh ơi tôi cũng khổ không kém, dù tôi cũng chỉ là chiếc thước kẻ nhỏ bé, vậy mà cậu chủ cũng hành hạ tôi ra trò. Trước đây tôi lành lặn, bóng bẩy bao nhiêu thì giờ đây đầy mình tôi nham nhở những vết thương mà không bao giờ có thể lành được. Số má thì chữ rõ chữ mờ, vạch cũng vậy, chẳng còn hình hài của cái thước kẻ nữa hu hu....

Sau một hồi than thở khóc, chị Thước Kẻ nằm dài ra bàn, mắt nhìn lên trần nhà, ra dằng buồn chán lắm.

Tưởng như mọi chuyện đến đây là dừng lại, thì bỗng anh Bút đang nằm trên bàn bỗng bật dậy, giọng đầy bực tức:

-   Tôi định không nói nữa nhưng im lặng mãi tôi không chịu được, các anh xem, tôi bây giờ còn ra dáng một chiếc bút nữa không? Mình mẩy tôi cũng cong queo, sứt sát, cả chiếc ngòi của tôi, trước đây trơn tru đi lại trên giấy dễ dàng đến như vậy, thế mà giờ đây đi trên giấy rất khó vì mấy lần cậu ấy cắm xuống đất, hỏng hết cả ngòi. Đấy các anh xem cậu chủ đã đi ngủ từ bao giờ mà đến giờ này bút tôi vẫn chưa được đóng nắp.

Chiếc giá sách trên tường thì xuýt xoa kêu:

-  Tôi lạnh lẽo và cô đơn quá, chẳng có chị vở, anh sách nào lên đây chơi với tôi cả, bụi phủ kín cả rồi. Tôi cũng chẳng còn được đẹp như lúc mới mua về nữa.

Cả sách và vở cùng lên tiếng:

-   Tôi cũng muốn lên đó lắm nhưng cậu chủ đâu có cho chúng tôi lên. Chúng tôi bị quăng quật khắp nơi. Đau hết cả mình mẩy.

Nghe những đồ dùng học tập nói như vậy, tôi giật mình nhận ra tôi quá cẩu thả và vô tâm.

Lúc đó anh Sách ngữ văn lên tiếng:

-   Thôi chúng ta hãy bỏ đi đi, tôi không thể ở cùng cậu chủ cẩu thả lười biếng được nữa.

Tất cả sách vở lục tục đứng dậy, bỏ ra phía cửa.

Thấy vậy, tôi giật mình hét to:

-   Không! Tôi không phụ lòng các anh nữa. Tôi hứa sẽ giữ gìn và cất đồ dùng học tập cẩn thận.

Đúng lúc đó tôi giật mình tỉnh giấc, ôi hoá ra chỉ là một giấc mơ. Tôi vội vã nhìn quanh, may quá sách vở vẫn còn nguyên nhưng quả thật mỗi thứ một nơi, lung tung, bừa bộn.

Tôi vùng dậy vội vã thu dọn sách vở lên giá sách. Sau đó mới lên giường ngủ và trước khi đi ngủ, tôi tự hứa với mình sẽ không bao giờ đôi xử với đồ dùng học tập như trước nữa.

10 tháng 7 2018

một hôm tôi đi vào rừng đi săn thì bỗng nhiên gặp 1con hổ . thế là tôi liền lấy một quả nho ném vào đầu nó , sau đó nó liền bỏ chạy . vài hôm sau tôi lại gặp con hổ đó . nhưng có một điều là lúc này trên đầu nó suất hiện một cây nhỏ . trong mắt tôi cũng không tin vào chuyện này nên tôi bỏ chạy . hóa ra là trên đầu nó xuất hiện cây nho là nhờ quả nho tôi ném lúc trước . câu chuyện của tôi đã hết . mong các bạn thích nó .

4 tháng 1 2017

a. Động từ có trong đoạn văn là: gõ, cõng, ôm lấy, chạy, bay, rẽ, thả, lăn lộn, cào, ăn, nhúc nhích.

b. Cụm danh từ:

một chân ôm lấy bà chạy như bay.

một con hổ cái đang lăn lộn cào đất.

còn lại mình không hiểu vì đoạn văn không có dấu chấm phẩy nên... mình xin lỗi, mình không thể làm phần còn lại được...

30 tháng 1 2017

anh có thể kết bạn với các chị giỏi rồi nhờ chị giải giúp cho

15 tháng 3 2018

- Đánh đập, bắt nạt bạn bè .

- Nói xấu các bạn khác .

- Tung tin đồn không đúng về các bạn khác .

- Nói xấu cô giáo .

      Trước những hành vi ấy ta nên ngăn chặn càng sớm càng tốt !!!

   Nhớ k cho mình nhé <3

“A Cháng đẹp người thật. Mười tám tuổi, ngực nở vòng cung, da đỏ như lim, bắp tay, bắp chân rắn như trắc gụ. Vóc cao, vai rộng, người đứng thẳng như cái cột đá trời trồng.Nhưng phải nhìn Hạng A Cháng cày mới thấy hết vẻ đẹp của anh…Tới nương, A Cháng mắc cày xong, quát một tiếng “mỗng” và bây giờ chỉ còn chăm chắm vào công việc. Hai tay Cháng nắm đốc cày, mắt nhìn thế...
Đọc tiếp

“A Cháng đẹp người thật. Mười tám tuổi, ngực nở vòng cung, da đỏ như lim, bắp tay, bắp chân rắn như trắc gụ. Vóc cao, vai rộng, người đứng thẳng như cái cột đá trời trồng.

Nhưng phải nhìn Hạng A Cháng cày mới thấy hết vẻ đẹp của anh…Tới nương, A Cháng mắc cày xong, quát một tiếng “mỗng” và bây giờ chỉ còn chăm chắm vào công việc. Hai tay Cháng nắm đốc cày, mắt nhìn thế ruộng, mắt nhìn đường cày, thân mình nhoài thành một đường cong mềm mại, khi đi bên trái, lúc tạt qua phải theo đường cày uốn vòng theo hình ruộng bậc thang giống như một mảnh trăng lưỡi liềm. Lại có lúc được xá cày thẳng, người anh như rạp hẳn xuống, đôi chân xoài dài hoặc băm những bước ngắn, gấp gấp.”

(Ma Văn Kháng)

a. Tìm những từ ngữ và hình ảnh miêu tả đặc điểm của nhân vật trong đoạn văn trên.

b. Qua những từ ngữ và hình ảnh đó, nhân vật hiện lên với đặc điểm gì nổi bậ

1
16 tháng 4 2020

a ) Ngực nở vòng cung , da đỏ như lim , bắp chân bắp tay rắn như trắc gụ , vóc cao vai rộng người đứng thẳng như cái cột đá trời trồng , thân mình nhoài thành 1 đg cong mềm mại , rạp hẳn xuống đất , đôi chân xoài dài hoặc băm nhg bước ngắn gấp gấp .

b ) Đặc điểm nổi bật : ngực nở vòng cung , da đỏ như lim , bắp chân bắp tay rắn như trắc gụ , vóc cao vai rộng .

Mình cx chỉ dự đoán 80% thôi ko đúng chính xác 100% đâu nhé ! 

Chúc bn học giỏi ^_^:)))))

31 tháng 12 2017

a/ Phần trước:                                                                       b/Phần trước:     t1:   một, một

    t2: Tất cả    t1:  những                                                             Phần trung tâm: T1 : người, người        T2: con gái, chồng 

    Phần trung tâm:                                                                       Phần sau: s1:  tên là Mị Nương, thật xứng đáng

     T1: em

     T2: học sinh

     Phần sau:

       s1: suất sắc của trường Kim Đồng