K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

8 tháng 11 2022
Viết đoạn văn về việc làm từ thiện bằng tiếng Anh

Tiếng Anh 

Being a volunteer is one of the best things you can do with your life. I have been a member of a charity fund since 18. As a volunteer, I have had many chances to visit different regions in Vietnam to help people who need help. The trip that I remember the most is the trip to Central Vietnam in 2020. At that time, people living here were suffering from a lot of difficulties and lost after three floods, four storms and a series of landslides. My organization held a fundraiser in Ho Chi Minh to collect money, clothes and necessities. Many benefectors came to donate things. After that, we went to several provinces in Central Vietnam, met the committee there and distributed the donated things. I still remember that driving was very difficult due to the mud, many roads were still flooded so it was impossible to cross. In addition, landslides could occur at any time so it was really dangerous and stressful. However, seeing the joy of people receiving gifts, I felt that all the hard work was worth it. I hope there are more and more charity organizations as well as endowments to help needy people.

Tiếng Việt

Trở thành người làm từ thiện là một trong những điều tốt nhất bạn có thể làm với cuộc đời mình. Tôi là thành viên của một quỹ từ thiện từ năm 18 tuổi. Là một tình nguyện viên, tôi đã có nhiều cơ hội đến các vùng khác nhau ở Việt Nam để giúp đỡ những người cần giúp đỡ. Chuyến đi mà tôi nhớ nhất là chuyến vào miền Trung năm 2020. Khi đó, người dân nơi đây đang phải gánh chịu muôn vàn khó khăn, mất mát sau phong ba, bão lụt và hàng loạt vụ sạt lở đất. Tổ chức của tôi đã tổ chức một buổi quyên góp tại Hồ Chí Minh để quyên góp tiền, quần áo và nhu yếu phẩm. Nhiều nhà hảo tâm đã đến quyên góp đồ đạc. Sau đó, chúng tôi đến một số tỉnh ở miền Trung, gặp ủy ban ở đó và phân phát những thứ quyên góp được. Tôi còn nhớ lúc đó lái xe rất khó khăn do bùn lầy, nhiều đoạn đường còn ngập nước nên không thể băng qua được. Ngoài ra, sạt lở đất có thể xảy ra bất cứ lúc nào nên thực sự nguy hiểm và căng thẳng. Tuy nhiên, nhìn thấy niềm vui của mọi người khi nhận quà, tôi cảm thấy công sức mình bỏ ra đều xứng đáng. Tôi hy vọng ngày càng có nhiều tổ chức từ thiện cũng như tài trợ để giúp đỡ những người khó khăn.

21 tháng 10 2016

Lần đầu tiên tham gia chương trình mùa hè xanh, một chuyến không dài không ngắn nhưng đủ để lại trong tôi nhiều kỷ niệm, vui có buồn có hạnh phúc có giận hờn có. Nó còn tạo cho bản thân tôi thật nhiều trải nghiệm, tình cảm bạn bè, tình anh em, lớn hơn nữa là tình cảm gia đình.

Lần đầu tiên tham gia chương trình mùa hè xanh, một chuyến không dài không ngắn nhưng đủ để lại trong tôi nhiều kỷ niệm, vui có buồn có hạnh phúc có giận hờn có. Nó còn tạo cho bản thân tôi thật nhiều trải nghiệm, tình cảm bạn bè, tình anh em, lớn hơn nữa là tình cảm gia đình. Mùa hè xanh, ba chữ này đã nghe rất nhiều nhưng tôi chưa trải nghiệm bao giờ. Đi được nửa chặng đường đại học, tôi đã quyết định tham gia chiến dịch mùa hè xanh do trường tổ chức. Tôi - một cô bé sống nội tâm, không giao du kết bạn nhiều, lại thường hay đau ốm, trong tôi luôn có một cái gì đó khiến tôi khó hòa đồng với mọi người. Khi quyết định tham gia chiến dịch mùa hè xanh tôi đã băn khoăn lo lắng rất nhiều, lo lắng không biết mình có làm được hay không, nhưng rồi một phần muốn thay đổi bản thân, sống năng động hơn đúng chất sinh viên hơn. Một phần mình muốn nói với ba mẹ rằng con đã lớn có thể làm được rất nhiều việc thay vì luôn trong vòng tay Ba mẹ. Tôi nhớ rất rõ đêm đó trước ngày đi tôi cứ thao thức mãi không ngủ được, cảm giác hồi hộp thế nào ấy. Tôi bắt đầu hình dung những gì sẽ xảy ra trong chuyến đi của mình, đeo dây phone nghe những bài hát về thanh niên rồi cũng dần dần chìm vào giấc ngủ. Buổi sáng sớm nắng, trời thật đẹp, giống như tâm trạng của tôi lúc ấy vậy. Tôi trong trang phục đoàn viên tập trung tại trường bắt đầu lễ ra quân. Xe cứ thế lăn bánh và dừng lại một nơi bình yên đến lạ kỳ, đó là Thôn Vân Dương. Khi đặt chân đến Thôn Vân Dương, người tôi thật sự rất mệt (do bị say xe), nhưng tôi cảm nhận được rằng nơi đây cảnh vật thật bình yên, khác hẳn với sự xô bồ nơi tôi đang sống. Bước chân vào ngôi trường nhỏ nhỏ xinh xinh ngự dưới bóng cây, tôi có cảm giác thật lạ. Đảo mắt nhìn quanh một vòng và tôi nhận ra ngôi trường này tuy nhỏ nhưng là nơi ươm mầm cho những mầm non tương lai, là nơi bước đầu chắp cánh cho ước mơ của nhiều em nhỏ. Tuổi thơ tôi cũng như các em nhỏ ấy, ngôi trường tuy nhỏ nhưng đầy ắp tình thương. Nói đến đây mới nhớ nhé, thôn này rất nhiều trẻ em đấy. Tụi nhỏ tập trung lại cứ ríu ra ríu rít anh anh chị chị, nghe yêu lắm. Ngày đầu tiên chúng tôi những thành viên của các tổ gặp gỡ và làm quen với nhau, hầu như tất cả đều xa lạ trong suy nghĩ của tôi, rồi đâu cũng vào đấy. Đêm đến, tôi nằm mãi mà không sao yên giấc được dường như chờ ai ru mới ngủ ấy (vì lạ chỗ nên không ngủ được thôi). Nhưng chỉ một đêm thôi nhé. Những đêm còn lại thì không cần ai ru cũng ngủ rất chi là ngon giấc vì một lý do rất đơn giản đó là do cả ngày phơi nắng đã làm tôi thật sự mệt nhoài. Tôi chưa bao giờ có cái cảm giác niềm vui lẫn lộn giữa sự mệt mỏi như vậy! Một ngày… một đêm, hai ngày… hai đêm, ba ngày… ba đêm… rồi đến cái cái đêm cuối cùng, cảm giác thật buồn khi phải nghĩ đến ngày mai đêm mai và những ngày những đêm sau nữa không còn làm việc và vui chơi cùng nhau nữa, tâm trạng nó cứ tồi tệ làm sao ấy, chắc hẳn cũng có nhiều bạn tâm trạng giống tôi nhỉ. Rồi chuyện gì đến cũng sẽ đến, những ngày tham gia tình nguyện bắt đầu trôi qua lặng lẽ như một cơn gió, khi cơn gió này đi qua thì cũng là lúc để lại nhiều dư âm trong lòng người trải nghiệm nhất. Một tuần qua đi nhanh chóng, tôi trở về với gia đình niềm vui thì ít nỗi buồn thì nhiều. Nhớ lắm cái cảm giác tụ tập hằng đêm, nhớ cái đồng hồ báo thức (hai cái loa thùng) mỗi buổi sáng, nhớ những buổi làm việc vất vả ở công trường mà vẫn nở những nụ cười hồn nhiên, nhớ cảnh xách chén đũa lon ton đi ăn cơm, nhớ những bữa cơm đạm bạc, nhớ những buổi trưa ngồi bla…bla dưới gốc bàng vui ơi là vui. Nhớ cả những giọt mồ hôi khi trời nóng bức, nhớ cả khối khói bụi nghi ngút ngoài công trường, nhớ luôn những đêm hát hò nhảy nhót, nhớ thêm những đêm nằm lê lết dưới sàn nhà mà vẫn có giấc ngủ ngon. Nhớ cả nụ cười thân thương và những lời quan tâm triều mến của người dân Thôn Vân Dương. Nhớ cái vẫy tay chào thân thương của em nhỏ lúc lên xe ra về. Những kỷ niệm như mới ngày hôm qua ngày hôm qua thôi, về nhà mà vẫn thói quen đó, buổi trưa vẫn không thể yên giấc vì sợ trễ giờ ra công trường, tối đến lại nhớ những nụ cười giòn tang của các em nhỏ trong những đêm giao lưu. Nhớ lắm, nhớ lắm, nhớ nhiều hơn những gì đã qua! Nhớ nhất là buổi trưa hôm ấy, các chàng trai Gia đình 24 dùng mềm che nắng cho các cô nàng rửa chén, ôi sao yêu thế những giây phút tình cảm ấy. À quên, còn cái cảnh nhường nhau từng miếng cơm, lát thịt nữa chứ, đầm ấm biết bao. Nhớ hơn những đêm xoa bóp vai cho nhau sau ngày làm việc mệt mỏi. Nhớ thêm những vết thương xay sát ngoài công trường, chắc gì khi ở nhà ba mẹ để các bạn làm đến bầm tím bật máu cả tay chân nhỉ, tôi biết các bạn đau nhưng tôi cảm nhận được niềm vui và hạnh phúc trong đôi mắt và nụ cười của các bạn - điều đó làm chúng tôi cảm thấy ấm lòng hơn. Nhớ thêm cái đêm đau ốm được mọi người lo lắng mua cho từng gói cháo, rót cho từng ly nước. Nhớ luôn những đêm nhậu thâu đêm, hát hò, tự trao giải cùng Gia đình 24, nhớ đến cái cảm giác cùng cả nhà đi trên đoạn đường bê tông đã hoàn thành, dù trời rất nắng nhưng ai cũng cười vui. Nhớ gấp nhiều lần những tiếng gọi nhau đầm ấm thân thương và những nụ cười sảng khoái của Gia đình 24. Nhớ, tôi nhớ nhiều hơn những gì tôi đã viết. Cảm ơn Gia đình 24 của tôi nha. Cảm ơn những lúc quan tâm khi tôi ốm đau, cảm ơn những lời nhắc nhở khi tôi thiếu sót, cảm ơn những lúc giận hờn để hiểu nhau hơn, cảm ơn vì chúng ta là bạn của nhau, cảm ơn những giây phút đầm ấm để tôi cảm nhận được hạnh phúc thật sự là đây… Bây giờ cuộc sống đang dần trở lại bình thường, đang dần đi vào khuôn khổ của nó, nhưng tôi sẽ không bao giờ quên mùa hè năm nay đâu, cái mùa hè ý nghĩa nhất, nhiều kỷ niệm nhất, đáng nhớ nhất. Gia đình 24 ơi, hãy sống thật vui vẻ, luôn giữ liên lạc với nhau nhé, hẹn mùa hè năm sau chúng ta lại cùng sát cánh bên nhau làm thật nhiều việc ý nghĩa. Tôi cũng như các bạn, tôi luôn tự hào là sinh viên Duy Tân năng động, sáng tạo, ham học hỏi và luôn làm việc hết mình!!! Sẽ nhớ mãi nhớ mãi khi chúng ta bên nhau
Cùng nhau vui chơi cùng nhau cất tiếng ca
Hòa nhịp trong tim ta lời yêu thương ấm nồng
Giờ đây chia xa lòng ta luôn nhớ hoài.​
22 tháng 10 2016

làm =TA cơ mà

1 tháng 3 2022

xài grammaly đi

 

1 tháng 3 2022

grammaly là gì thế bn

In Ha Noi, the number of death by traffic accident is considered as large as the number of death by plague. There's about more than 30 people die everyday. With the traffic conditions in Ha Noi, accident is object to happen. The roads are too narrow to travel easily. Moreover, many pot-holes can appear everywhere to threaten the goers. On the roads, there're sometimes the illogical roundabouts. They are not only useless, but also make the traffic more chaotic. To solve this problem, we only have one way, it's improving the road. However, it is impossible for the government to widen the roads because of limited land. Whenever theroads are repaired, the traffic is more dangerous with the unfinished structures. People still travel on the repairing roads, and the roads are more and more narrow. We also can build the tunnels but it is very costly. Viet Nam has to borrow money from other countries and no one knows when the government can pay it back. As you know, Ha Noi is a monsoonal tropical country, it has a lot of rain every year. During the rainy season, the roads are flooded because all the waste pipes are stuck by rubbish and become very dirty.

In addition, the tense of Ha Noi people is poor. The roads in the cities are choked with so many vehicles such as motorbikes, bicycles, taxies, buses, cyclos and pedestrians because people do not follow the laws well. They even don't obey the traffic lights or signs. Children are taught about traffic laws while adults are breaking it. Now, the government gives many new strict laws to improve the present posture. Polices are more active than they used to. Everyone travel on

motorbike wears helmet naturally without any enforcement. The traffic is better and better day by day.

In conclusion, with many measures now, the traffic in Ha Noi will be good one day. The poor conditions Ha Noi can solve this problem by the development of economic.

24 tháng 1 2021

What should we do when we go out?

-Yes, we have to follow the road signs and the traffic safety rules. There are five types of road signs. First one, the direction sign. This type leads you to go to the right side of the road or somethings, but most are lead you to go to the right side. The second is danger sign. This type shows you the danger ahead and when you saw this sign, you have to becareful. The third one is prohibition signs. In this type, if you don't follow the sign, you will maybe in danger. The fourth type is command signs. You have to follow it or maybe you will be like you don't follow the prohibition signs. The fifth and also the last one type is side signs. This type is not very common and I don't know about it very much. If you want to know about the last type of sign, you can search on the internet. 

  
21 tháng 9 2021

tk

Tiếng Anh 

In Vietnam, almost everyone, has been a volunteer work and I have too. At my age, I have not been donate blood so I often donate books, toys and clothes for street children and homeless people. I often do this work with my mother. Latest here on Sunday, I with my mother was used to donate books and clothes for a charity organization. In here, I met the orphans children. I played with them. Then I gave candies to them. They were all very happy.Some people think doing volunteer work is waste of time but in my opinion, doing volunteer work help me relax after school and it help me healthy. When I doing this work, I feel very happy to bring happiness to them.

Tiếng Việt 

Ở Việt Nam, hầu hết tất cả mọi người đều từng làm công việc thiện nguyện và tôi cũng vậy. Ở tuổi của tôi, tôi chưa được hiến máu nên tôi thường quyên góp sách vở, đồ chơi và quần áo cho trẻ em lang thang và người vô gia cư. Tôi thường làm công việc này với mẹ tôi. Mới nhất ở đây vào ngày chủ nhật, tôi với mẹ đã được sử dụng để quyên góp sách và quần áo cho một tổ chức từ thiện. Ở đây, tôi gặp những đứa trẻ mồ côi. Tôi đã chơi với họ. Sau đó tôi đưa kẹo cho họ. Tất cả họ đều rất hạnh phúc, một số người nghĩ rằng làm công việc tình nguyện là lãng phí thời gian nhưng theo tôi, làm công việc tình nguyện giúp tôi thư giãn sau giờ học và nó giúp tôi khỏe mạnh. Khi làm công việc này, tôi cảm thấy rất vui vì đã mang lại hạnh phúc cho họ.

tham khảo viết cho rõ ràng,tô đậm

mik làm đc rồi mn không phải làm nữa đâu

10 tháng 3 2020

Corona virus is a virus originating from Wuhan, China. First appeared on December 31, 2019, and began to spread quickly afterwards. Corona virus has been known to cause colds along with quite serious illnesses such as, Middle East Respiratory Syndrome (MERS) and Severe Acute Respiratory Syndrome (SARS). , The World Health Organization (WHO) initially proposed to use the provisional designation "2019-nCoV" to call this strain of the virus. Then, they call Covid 19.Human-to-human transmission has been confirmed. There have been reports that the virus was infectious even during incubation. However, officials at the Centers for Disease Control and Prevention (CDCC) in the United States stated that they "did not have any evidence". about the patient's infection before the onset of symptoms .A research team estimated that the virus's basic reproduction coefficient (also known as the basal infection coefficient, R_ {0}) ranges from 5 to 10, this means that one person infected with the virus can infect 5 to 10 others. Other research groups have estimated that the basic reproductive index could be from 2 to 4.5.Symptoms reported include fever in 90% of cases, fatigue and dry cough in 80% of cases,  20% suffer from shortness of breath and respiratory failure accounts for 15% .Blood tests often show a low white blood cell count.Good self-protection includes: maintaining good hand hygiene and breathing (do not touch the eyes, nose, mouth) persevere safe eating habits, do our best to avoid contact be intimate with anyone who has a respiratory illness (such as coughing and sneezing). There is currently no specific cure for the new type of Corona virus. However, many conditions can be treated, so a patient's clinical situation is required to conduct treatment. Taking care of and helping the sick person can be extremely effective.

 Mô phỏng một virus SARS-CoV-2   Minh họa cắt ngang của virus SARS-CoV-2 hiển thị các thành phần bên trongVirion SARS-CoV-2 với coronae có thể nhìn thấy

28 tháng 3 2021

there are many interesting places in VN, but the most i think very exciting is Bat Trang's pottery village. When i go to this village, i am very surprise because there are many colourful states such as plant's pot,earthen pig,...I don't know that i am attracted by them.The most important work when you go here is you should molded a pot for youself and draw it like your hobby. I think you can satisfied about your product. this is all memorable celebrate when i came here.

29 tháng 3 2021

tick cho mình nha

leuleuyeuhihi
 

13 tháng 12 2019

There are a lot of volunteer activities in Des Moines. One of my favorites is Meals from the Heartland. Meals from the Heartland allows volunteers to pack meals for the needy. Each shift is only 2 hours long. However, I always want to stay longer because it's fun to help people. These meals then will be shipped out to the needy ones in the city, in different states, and around the world. Meals from the Heartland is one of many fun and helpful volunteer activities in Des Moines.