K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

10 tháng 1 2017

Y cuoi cung

10 tháng 1 2017
Theo mình, bài học mà Dế mèn phải ghi nhớ suốt đời là: Không nên khoe khoang, khoác lác, không nên sống ích kỉ, mà phải quan tâm đến người khác, không hung hăng, xốc nổi, làm gì cũng phải suy nghĩ và có trách nhiệm. Mình nghĩ vậy thôi, sai thì bỏ qua nha! vui

Chúc bạn học tốt!

10 tháng 1 2017
Theo mình, bài học mà Dế mèn phải ghi nhớ suốt đời là: Không nên khoe khoang, khoác lác, không nên sống ích kỉ, mà phải quan tâm đến người khác, không hung hăng, xốc nổi, làm gì cũng phải suy nghĩ và có trách nhiệm. Mình nghĩ vậy thôi, sai thì bỏ qua nha! vui

Chúc bạn học tốt!

10 tháng 1 2017

Y cuoi cung

10 tháng 1 2017

Y cuoi cung

10 tháng 1 2017
Theo mình, bài học mà Dế mèn phải ghi nhớ suốt đời là: Không nên khoe khoang, khoác lác, không nên sống ích kỉ, mà phải quan tâm đến người khác, không hung hăng, xốc nổi, làm gì cũng phải suy nghĩ và có trách nhiệm. Mình nghĩ vậy thôi, sai thì bỏ qua nha! vui

Chúc bạn học tốt!

10 tháng 1 2017

Y cuoi cung

10 tháng 1 2017
Theo mình, bài học mà Dế mèn phải ghi nhớ suốt đời là: Không nên khoe khoang, khoác lác, không nên sống ích kỉ, mà phải quan tâm đến người khác, không hung hăng, xốc nổi, làm gì cũng phải suy nghĩ và có trách nhiệm. Mình nghĩ vậy thôi, sai thì bỏ qua nha! vui

Chúc bạn học tốt!

10 tháng 1 2017

y cuoi cung

10 tháng 1 2017
Theo mình, bài học mà Dế mèn phải ghi nhớ suốt đời là: Không nên khoe khoang, khoác lác, không nên sống ích kỉ, mà phải quan tâm đến người khác, không hung hăng, xốc nổi, làm gì cũng phải suy nghĩ và có trách nhiệm. Mình nghĩ vậy thôi, sai thì bỏ qua nha! vui

Chúc bạn học tốt!

10 tháng 1 2017

Y cuoi cung do

10 tháng 1 2017
Theo mình, bài học mà Dế mèn phải ghi nhớ suốt đời là: Không nên khoe khoang, khoác lác, không nên sống ích kỉ, mà phải quan tâm đến người khác, không hung hăng, xốc nổi, làm gì cũng phải suy nghĩ và có trách nhiệm. Mình nghĩ vậy thôi, sai thì bỏ qua nha! vui Chúc bạn học tốt!

10 tháng 1 2017

ý cuối cùng

10 tháng 1 2017
Theo mình, bài học mà Dế mèn phải ghi nhớ suốt đời là: Không nên khoe khoang, khoác lác, không nên sống ích kỉ, mà phải quan tâm đến người khác, không hung hăng, xốc nổi, làm gì cũng phải suy nghĩ và có trách nhiệm. Mình nghĩ vậy thôi, sai thì bỏ qua nha! vui

Chúc bạn học tốt!

10 tháng 1 2017

ý CUỐI CÙNG

9 tháng 1 2017

Các bạn cho mình xin lỗi không biết mình ấn thế nào lại ra nhiều câu hỏi quá.

10 tháng 1 2017
Theo mình, bài học mà Dế mèn phải ghi nhớ suốt đời là: Không nên khoe khoang, khoác lác, không nên sống ích kỉ, mà phải quan tâm đến người khác, không hung hăng, xốc nổi, làm gì cũng phải suy nghĩ và có trách nhiệm. Mình nghĩ vậy thôi, sai thì bỏ qua nha! vui

Chúc bạn học tốt!

10 tháng 1 2017

Y cuoi cung

13 tháng 8 2021

tham khảo:

Trong cuộc sống bên cạnh những niềm vui thì cũng có không ít những nỗi buồn, những điều khiến chúng ta phải suy tư, trăn trở. Nhưng đối với tôi những kỉ niệm buồn ấy không đáng sợ bằng những việc tôi trót làm sai, mà thậm chí những việc ấy không chỉ ảnh hưởng đến tôi, những người xung quanh mà còn làm cho ông bà, cha mẹ tôi phải buồn. Đó là những kỉ niệm buồn mà mỗi khi nhắc lại tôi lại thấy hối hận, ray rứt trong lòng, đôi khi là tự vấn, bởi không biết tại sao mình lại làm như thế. Đó là một lần vì muốn đi chơi mà tôi đã nói dối bố mẹ, việc này đã làm cho bố mẹ tôi lo lắng, buồn rất nhiều.

Hôm ấy như bao ngày khác, chúng tôi đi học về vào buổi trưa thì ở trạm bơm nước của xã đang bơm nước cho các khu ruộng, nước chảy trắng xóa những rạch, máng nước. Trong cái nóng nực của ngày hè, nhìn thấy nước chúng tôi đã vô cùng phấn khích, chúng tôi tụ tập lại hò reo nhau xắn quần, nhảy xuống rạch nước gần nhất để nghịch nước, chơi đùa. Vì những rạch này khá nông, chỉ khoảng đến lưng bắp chân nên chúng tôi có thể thoải mái chơi đùa mà không lo lắng gì. Những dòng nước trong, mát lạnh làm chúng tôi cảm thấy tỉnh táo, phấn khích càng thêm phấn khích, chúng tôi chạy nhảy xung quanh bờ, lội xuống làn nước mà té nhau, nước bắn vào mặt, vào người làm chúng tôi đứa nào đứa nấy ướt như chuột lột.

Khi vui chơi bên bạn bè tôi đã vô tình quên mất thời gian, cũng không để ý đến việc mình về muộn thì bố mẹ sẽ lo lắng như thế nào. Chỉ đến ki đùa nghịch thỏa thuê, chúng tôi mới hò reo nhau về, đến lúc này tôi mới thấy lo lắng, vì cả tóc, quần áo của tôi đều bị ướt hết, nếu bố mẹ nhìn thấy thì sẽ bị mắng mất. Vì vậy mà tôi đi về nhà trong sự bất an, lo lắng, khi về nhà tôi cũng không chào ầm ĩ như mọi khi nữa mà cầm đôi dép dón dén đi vào nhà như một kẻ trộm, vì tôi sợ nếu như lỡ để bố mẹ thấy được tôi sẽ không tránh được cơn giận của mẹ, cái nhìn nghiêm khắc của bố. Nhưng sự lo lắng của tôi giảm đi phân nửa khi tôi phát hiện ra nhà không có ai cả, hóa ra ngày hôm ấy cả nhà tôi đi gặt lúa, vì vậy nên khi tôi về thì chưa ai về.

 

Thật may hơn nữa là khi vừa thay quần áo thì bố mẹ tôi về đến nhà, bố mẹ tôi không hề phát hiện ra vì quần áo tôi đã giặt sạch sẽ và ngâm xà phòng ở ngoài sân giếng. Vì vậy mà tôi không những không bị phát hiện mà còn được khen ngợi, vì biết tự giặt quần áo, giúp đỡ để mẹ bớt vất vả. Lúc bấy giờ tôi không thấy hối hận hay cảm giác áy náy làm cả, tôi chỉ cảm thấy may mắn, có chút vui mừng vì không ai phát hiện ra cả. Mỗi khi nghĩ lại việc này tôi lại tự trách sao mình vô tâm và gian dối như vậy. Nhưng mọi việc đâu có dừng lại ở đấy, khi mấy đứa bạn sang rủ tôi chiều đi nghịch nước tiếp, vì hôm ấy máy bơm sẽ được hoạt động cả ngày thì tôi không suy nghĩ nhiều mà lập tức đồng ý.

 

Có lẽ vì ham chơi và vì vừa mới chót lọt, không bị bố mẹ phát hiện mà tôi không hề đắn đo gì cả, cũng không màng đến việc của gia đình, công việc đồng áng rất bận rộn, nhất là vào ngày mùa như thế này, nhưng lúc ấy tôi đâu có suy nghĩ được nhiều như thế, tôi chỉ mong làm sao có thể trốn đi chơi mà không bị bố mẹ phát hiện như ban sáng. Để có thể đi chơi, sợ hãi bố mẹ không cho phép nên một lần nữa tôi đã nói dối bố mẹ, tôi xin phép bố mẹ đến trường vào buổi chiều vì có một tiết học bù của cô giáo chủ nhiệm. Nghĩ tôi đi học thật nên bố mẹ tôi đồng ý ngay, vì liên quan đến việc học hành thì bố mẹ tôi luôn ủng hộ hết mình, không bao giờ hoài nghi hay ngăn cấm.

Vì vậy mà tôi đã lừa dối bố mẹ, trốn đi chơi cùng với mấy đứa bạn cùng xóm, lần này chúng tôi không ra chỗ rạch nước ban sáng nữa mà chúng tôi rủ nhau vầy nước ở rìa sông, ở đây tuy có sâu hơn nhưng với những suy nghĩ giản đơn của chúng tôi lúc ấy thì cũng không thể có nguy hiểm gì được. Chúng tôi đã chơi rất vui vẻ, quên trời đất, cũng quên luôn việc phải về nhà, thời gian vui chơi bao giờ cũng vậy, trôi qua rất nhanh mà trời thì vào mùa hè nên lâu tối. Thoáng chốc đã hơn năm giờ chiều, chúng tôi vẫn mải miết đùa nghịch bên bờ sông mà không biết giờ giấc gì cả. Trước đó tôi còn tự nhủ là phải về sớm hơn bố mẹ, để bố mẹ không phát hiện.

Nhưng do đã quá giờ tan học, mà bố mẹ tôi cũng đã hoàn thành xong công việc đồng áng, trở về nhà không thấy tôi đâu, bố tôi đã vội vã đạp xe lên trường, còn không kịp thay quần áo lao động ra vì lo lắng cho tôi. Lên trường thì bác bảo vệ nói chiều nay không có lớp nào học, bố tôi càng lo lắng hơn, đạp xe đi khắp nơi đi tìm tôi. Cuối cùng không biết do bác nào chỉ mà bố tôi đã tìm ra chỗ chúng tôi đang đùa nghịch. Khi nhìn thấy bố tôi như chết sững lại, không nói được câu gì vì sợ hãi và lo lắng. Trên suốt quãng đường về nhà bố tôi đã không nói với tôi một lời nào, sự im lặng của bố khiến tôi cảm thấy sợ hãi. Khi về nhà bố đã phạt tôi đứng úp mặt vào tường, tự kiểm điểm.

Qua lời khuyên nhủ của mẹ tôi đã nhận ra lỗi của mình, tôi không biết đã làm cho bố mẹ lo lắng đến nhường nào, cũng không nhận thức được sự nguy hiểm của những trò chơi ven sông, tôi đã làm cho bố mẹ phải buồn. Vì vậy mà tôi đã rất hối hận. Đây là lần đầu tiên tôi nói dối bố mẹ và cũng là một kỉ niệm buồn mà tôi luôn cảm thấy ân hận và day dứt mỗi khi nhớ lại. Tôi không những nói dối bố mẹ mà còn làm bố mẹ thất vọng về tôi. Tôi cũng tự hứa với bản thân sẽ không bao giờ làm cho bố mẹ buồn và thất vọng về mình như thế nữa.

13 tháng 8 2021

Tham khảo:

Đoạn trích kể về Dế Mèn, một chú dế thanh niên cường tráng, oai phong. Dế Mèn rất tự hào với kiểu cách con nhà võ của mình. Tuy nhiên Dế Mèn tính tình kiêu căng, tự phụ luôn nghĩ mình “là tay ghê gớm, có thể sắp đứng đầu thiên hạ”. Dế Mèn rất khinh miệt một người bạn ở gần hang và gọi anh ta là Dế Choắt bởi anh ta quá ốm yếu. Dế Mèn đã trêu chọc chị Cốc rồi lủi vào hang sâu. Chị Cốc tưởng nhầm Dế Choắt đã trêu chọc chị nên đã mổ anh ta trọng thương. Trước lúc chết, Choắt khuyên Dế Mèn nên chừa thói hung hăng và làm gì cũng phải biết suy nghĩ. Và đó là bài học đường đời đầu tiên của Dế Mèn.