K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

5 tháng 10 2018

Kết hợp với miêu tả nữa

23 tháng 10 2018

Trưa hè êm ả, gió nam lồng lộng thổi. Tiếng chim sâu ríu rít trong vòm lá ngoài vườn. Theo nhịp võng đều đều kẽo kẹt, em lơ mơ rồi chìm dần vào giấc ngủ êm đềm. Bỗng em nghe thấy tiếng thút thít khe khẽ, văng vẳng đâu đây. Em đưa mắt nhìn quanh tìm kiếm và phát hiện ra cuốn Tiếng Việt 5 đang thổn thức trên mặt bàn học kê ở góc nhà.

Em liền rời khỏi võng, tới bên bàn và nâng cuốn sách lên, dịu dàng hỏi :

- Làm sao mà khóc ? Có chuyện gì buồn nói cho chị nghe nào ! Chị có thể giúp gì em chăng ?

Nước mắt rưng rưng, cuốn sách ngập ngừng kể :

- Em buồn lắm chị ơi ! Chị xem này, bìa của em rách hết cả, gáy thì bị gián nhấm lem nhem. Lũ chuột vấy bẩn lên người em ... thật là hôi hám và khó chịu. Em bị rơi xuống gầm tủ đã bao lâu nay mà chị chẳng biết. May mà bà quét dọn và cứu em sáng nay. Nếu không thì ... em đâu có được gặp lại chị ...

Em chợt nhớ ra rằng sau khi thi xong, em vứt mấy cuốn sách lên nóc tủ, trong đó có cuốn Tiếng Việt này. Chắc là do em quá tay nên nó rơi xuống đất. Từ hôm ấy, em không quan tâm đến chuyện đó nữa mà thanh thản hưởng một mùa hè vui vẻ.

Cuốn sách lại tiếp tục than thở :

- Chị hãy nhìn lại em một chút mà xem ! Bên ngoài thì xơ xác, bẩn thỉu, bên trong cũng thảm hại không kém. Trang nào cũng quăn góc và bị gạch xóa lung tung. Thật chẳng ra làm sao cả. Em khổ lắm chị ạ ! Nhớ ngày nào, em cùng các bạn về trường chị với bao sung sướng và hi vọng. Chúng em mong sao sẽ giúp ích cho các anh chị trong học tập. Được về với chị Hiền, em vui lắm. Em được chị ấy giữ gìn, nâng niu. Chị Hiền mặc cho em chiếc áo làm bằng tờ họa báo thật đẹp. Em cùng các bạn được dán nhãn cẩn thận và xếp ngay ngắn trên giá sách. Mỗi khi cần đến, chị Hiền nhẹ nhàng lật giở từng trang. Dùng xong, chị lại cất chúng em vào chỗ cũ. Nhờ thế mà sau một năm học, chúng em vẫn sạch đẹp như mới. Cuối năm, chị Hiền đạt danh hiệu học sinh xuất sắc. Chúng em rất tự hào về người chủ nhỏ của mình và cùng chia vui với chị ấy. Chị Hiền được nghỉ hè và chúng em cũng được nghỉ ngơi.

Rồi năm học mới lại bắt đầu. Em cùng các bạn về với chị - cô chủ mới. Em đã sát cánh bên chị suốt năm học vừa qua. Chị cũng học giỏi như chị Hiền. Có điều tính chị không ngăn nắp lắm. Chị hay bỏ chúng em vung vãi khắp nơi. Lúc cần lại cuống lên tìm kiếm. Sau khi thi được vài ngày, chị quẳng chúng em lên nóc tủ và em đã rơi xuống gầm tủ tối om.

Chẳng ai để ý đến xó xỉnh ấy nên em đành cam chịu đau khổ. Một mình em chống chọi với lũ gián, lũ chuột. Em những tưởng mình sẽ làm mồi ngon cho lũ mối. Nhưng may sao bà đã nhặt em lên, phủi bụi rồi đặt em lên bàn. Thế mà chị chẳng hay biết tí gì!

Giọng kể của cuốn sách vừa buồn tủi vừa pha chút giận hờn, trách móc.

Trách là đúng lắm. Tất cả là tại em, tại cái tính không cẩn thận của em. Em đã không có ý thức giữ gìn sách vở sạch đẹp.

Em ân hận thật sự và chân thành nói:

- Chị thật có lỗi. Chị hứa từ nay trở đi sẽ giữ gìn sách vở cẩn thận.

30 tháng 10 2018

bạn tham khảo nhé.

Cái nắng nhè nhè ,làn gió mơn man da thịt làm tôi chợt tỉnh cơn mê .Tôi cứ đi sâu , đi về phía trước ở nơi có ánh sáng li ti cuối con đường kia .Nơi đây là một nơi xa lạ ,hơi cũ kĩ và cổ ,giống như thời xa xưa ,.Xung quanh là cây là nước ,đẹp nhưng hiu quạng .Thế mà sao cứ cảm thấy quen quen ,a quen thật -là căn nhà nơi Kiều bị nhốt đây mà -Lầu Ngưng Bích

Tôi cứ ngơ ngác ,chẳng hiểu chuyện gì đang xảy ra .Sao mình lại ở đây ?chẳng hiểu gì cả ?kể là buổi tối đọc truyện kiều ,thâý xót xa cho nhân vật thúy kiều nên khóc và ngủ thiếp đi .Chẳng có lẽ...tôi đang trong mơ.Ôi !thật hoang đường ,nhưng đây là sự thật .Trước mặt tôi bây giờ là một bức tranh khung cảnh thật đẹp ,chẳng khác Nguyễn Du phác họa là bao.Cảnh non nước đẹp ,mang theo tâm hồn phiêu lãng ,từng làn sóng lăn tăn ,từng khóm cây rung rinh ...cái nắng chiều hoàng hồn như thắp lên vẻ u buồn .Cảnh vật có đẹp có thơ mộng trong mắt tôi ,nhưng có lẽ trong mắt kiều trên lầu kia giống như một vực thẳm .

Tôi nghĩ mình sẽ phải đối mặt với kiều .Có sự tò mò ,có sự hưng phấn nhưng tôi do dự ,không biết có lên bước lên lầu hay không ,thực sự là sợ hãi ,khi gặp trực tiếp như thế này .Cuối cùng tôi vẫn đi từng bước lên lầu .Mở cửa ra ,tiếng cửa kêu kèn kẹt nghe mà u buồn ,trong phòng chỉ có cái đèn dầu còn đâu đều chìm trog tôi .Tôi vẫn bước tiếp lên tầng hai ,vừa qua ngưỡng cửa đã thấy căn phòng đơn sơ .Chỉ có bàn uống trà ,vài cái ghế và chiếc giường ngủ .Nhưng đặc biệt là tôi thấy một người con gái -là kiều ư?Vẻ đẹp con gái ngày xưa thật đặc biêt,"nếu như kiều mà sống ở thế kỉ 21 chắc cũng là một hotgirl đấy" ,tôi thầm nghĩ.Đúng như tác giả viết "Làn thu thủy nét xuân sơn

Hoa ghen thua thắm liễu hơn kém xanh"

Làn da nàng trắng nõn ,với bộ lông mãy cong đen cùng điểm thêm làm môi đỏ ...trong nàng cứ như một viên ngọc đẹp -hoa có đẹp cũng chẳng thể so bì ,ngôn từu chang thể diễn tả hết .Phải trực tiếp nhìn thấy mới ngỡ ngàng làm sao .Vẽ đẹp thoát tục ,mĩ miều như thế ,song chẳng phải chịu khổ cực sao ...Kiều đã phát hiện ra tôi rồi ,nàng nhìn tôi đôi mắt trong veo không gợn sóng ,thế nhưng nó như có lực hút ..của sự u buồn ,cô đơn trong đó .Hình như tưởng tôi là người đưa cơm nên nàng chang lười phản ứng ,vẫn rõi đoi mắt ra ngoài xa kia .Kiêu không nói tôi cũng không nói ,cứ thế mà lẵng lẽ nhìn nàng .Chẳng biết sau bao lâu ,khi bóng đêm đã chìm xuong ,chỉ còn bóng 2 người dưới đèn dầu .Lúc này tồi mới hiểu được lời thơ của tác giả ,sống 1 mình như thế này quả thực quá đáng thương rồi .Giờ đây kiều mới nói:

-"Sao còn chưa đi?" Giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng ,chẳng biết nàng đã trải qua những gì ?tôi tự hỏi .Im lặng chút ,tôi trả lời:

-"Tôi không phải người ở đây ,chỉ là vô tình mà bước vào trong thế giới này thôi ..Không cần đề phòng tôi"

Lại nhìn tôi ,nhưng lần này là ánh mắt ngờ vực .Tôi biết trông tôi chỉ khoảng 15t ,ăn mặc thì kì lạ ,ở thời đại này nhưu 1 tiểu cô nương dù sao vẫn ít hơn tuổi kiều nên tôi nghĩ cô ấy đang chần chừ ,có nên tin tưởng tôi hay không? Sau 1 hồi có lẽ cô ấy đã tin tôi rôi f.Cô đơn bấy lâu nay có tôi như một người bạn ,cô ngồi tâm sự với tôi đủ điều .Vẫn chưa thoát khỏi cảm xúc vui mừng khi được nói chuyện với một người con gái tài sắc vẹn toàn nên tôi cũng có phần rụt rè ,hầu nhưu toàn kiều nói ...Tôi chượt nghĩ đến tác giả viết ,rồi hỏi kiều ":

-"Tỷ tỷ phải trải qua rất nhiều chuyện ,tỷ cũng thật mạnh mẽ ...tỷ có thể kể cho ta nghe về tỷ được chứ?"Tôi nhận ra hơi thở u buồn của kiều ,thở dài rồi kiều cũng nói:

-"Đúng vậy ,ta đã tair qua rất nhiều từ ...đến ..rồi " tiếng nấc nghẹn ngào ,dòng nước mắt rơi trên khuôn mặt tuyệt mỹ thật khiến người ta đau lòng .Có lẽ bất cứ ai trong khoảnh khắc này ,không chỉ reeng tôi cũng cảm thấy xót xa cho kiều ,căm hận xã hội thối nát đã đẩy nguwoif con gái như vậy vào một vũng bùn .Tôi và nàng tiếp tục trò truyện với nhau ,tôi kể cho nagf một số mẩu chuyện cười mà tôi biết ,khi tiếng àng cười vang lên trong như tiếng chuông vậy .Bất chợt nghĩ ,nếu tiếng cuwoif này cứ vang nhưu vậy thì thật tuyệt vời .Rồi tôi lại kể cho nàng nghe về cuộc sống hiện tại của tôi ,nàng lại ngơ ngác vẻ mặt si mê .Tôi thấy tiếc tahy cho một đóa hoa .chưa nở đã muốn tàn ..Thế rồi đang vui vẻ ,tôi nghe thấy tiếng bước chân tới gần ,chỉ kịp nhìn thấy kiều lần cuối rồi chợt vụt tắt .Tôi mở mắt ra ,ánh sáng ban công tràn vào làm tôi chưa kịp thích ứng .Biết mà ,là mơ thật ..hazz nhưng sao cứ cảm thấy chân thực sao ấy .Gặp kiều tôi mới nhận ra được nhiều thứ ,chẳng thể tin được xã hôi xưa thối nát ,như thế đẩy những người con gái vào cảnh éo le như vậy .Một xã hộ trọng nam khinh nữ ,đầy rẫy bất công thật đáng chê trách ...Những người con gái chẳng thể lên tiếng làm chủ cho số phận của mình .Tôi thấy thương tiếc họ ,và cảm nhận được nỗi đau mà họ trải qua .Vậy nên tôi cũng thấy khâm phục nghị lực sống của họ ,thiết nghic mình là con gái trong hiện địa thì càng phải nỗ lwucj pahts huy vẻ đẹp của nguwoif con gái ..không thể hổ thẹn được .

Chỉ là mơ ,như ngỡ vừa xảy ra .Tôi nghĩ đây là giấc mơ ấn tượng nhất trong 15n từu nhỏ đến giờ .Gặp kiều tôi như đã trải qu 1 kiếp người .Và nhận ra nhiều bài hovj quý giá .Tôi biết phải chân trọng từng khoảnh khắc ,cố gắng phát huy hết khả năng của bản thân .Để cho xã hội biết rằng :phụ nữ cũng chẳn kém gì đàn ông .Phải chăng các bạn cũng nghĩ như tôi?

4 tháng 10 2019

dài thế ai đọc

Có một đám mây kéo ngoài cửa hang. Một đám nữa. Rồi một đám nữa bay qua ngày càng nhanh.Bầu trời mở rộng trước cửa hang đen đi. Cơn dông đến. Cát bay mù. Gió quật lên, quật xuống những cành cây không cháy. Lá bay loạn xạ. Đột ngột như một biến đổi bất thường trong tim con người vậy. Ở rừng mùa này thường như thế. Mưa. Nhưng mua đá. Lúc đầu tôi không biết,nhưng rồi có tiếng lanh canh gõ trên...
Đọc tiếp

Có một đám mây kéo ngoài cửa hang. Một đám nữa. Rồi một đám nữa bay qua ngày càng nhanh.Bầu trời mở rộng trước cửa hang đen đi. Cơn dông đến. Cát bay mù. Gió quật lên, quật xuống những cành cây không cháy. Lá bay loạn xạ. Đột ngột như một biến đổi bất thường trong tim con người vậy. Ở rừng mùa này thường như thế. Mưa. Nhưng mua đá. Lúc đầu tôi không biết,nhưng rồi có tiếng lanh canh gõ trên nóc thang.Có cái gì đó vô cùng sắc xé không khí ra từng mảnh vụn. Gió. Và tôi thấy đâu,ướt ở má.

- Mưa đá! Cha mẹ ơi! Mưa đá!

Tôi chạy vào bỏ trên bàn tay đang xòe ra của Nho mấy viên đá nhỏ. Lại chạy ra, vui thích cuống cuồng.

(Ngữ Văn 9 Tập2 Trang 119)

Câu1:

a) Phương thức biểu đạt của đoạn văn?

b) Tác dụng của những câu văn ngắn trong đoạn văn?

c) Nhân vật xưng "tôi"trong đoạn trích là ai.,có phải tác giả không?

Câu 2:

a)Chỉ ra phép liên kết về nội dung trong đoạn văn trên?

b) Chỉ ra hai phép liên kết về hình thức trong đoạn văn trên?

MMọi người ai rãnh giải hết giúp mình được không ạ. 😰😰😰😭😭😲.Vì ngày mai mình kiểm tra rồi. Mình đã có câu trả lời một vài câu câu hỏi do rồi nhưng có câu mình không biết làm. Nên cần mọi người giải giúp mình để mình đối chiếu được không ạ.

Mong mn giúp đỡ.

Mình xin cảm ơn ạ. 😰😰😰😰🙏🙏🙏🙏😖😖

1
19 tháng 4 2019

Câu 1.

a. PTBĐ: Tự sự kết hợp miêu tả

b. Câu văn ngắn diễn tả sự xuất hiện đột ngột, bất ngờ của những cơn mưa đá.

c. Nhân vật xưng "tôi" là Phương Định, đây cũng chính là hóa thân của tác giả.

Câu 2.

a. Phép liên kết về nội dung: Liên kết logic: Cả đoạn văn miêu tả theo trình tự xuất hiện của cơn mưa đá, từ những dấu hiệu đến khi mưa bắt đầu rơi xuống.

b. Phép liên kết về hình thức:

- Phép lặp:

+ Có một đám mây (câu 1) - một đám nữa (câu 2)

+ Mưa. Nhưng mưa đá.

- Phép nối: " tôi thấy đau..."

9 tháng 10 2018

Trưa hè êm ả, gió nam lồng lộng thổi. Tiếng chim sâu ríu rít trong vòm lá ngoài vườn. Theo nhịp võng đều đều kẽo kẹt, em lơ mơ rồi chìm dần vào giấc ngủ êm đềm. Bỗng em nghe thấy tiếng thút thít khe khẽ, văng vẳng đâu đây. Em đưa mắt nhìn quanh tìm kiếm và phát hiện ra cuốn Tiếng Việt 5 đang thổn thức trên mặt bàn học kê ở góc nhà.

Em liền rời khỏi võng, tới bên bàn và nâng cuốn sách lên, dịu dàng hỏi :

- Làm sao mà khóc ? Có chuyện gì buồn nói cho chị nghe nào ! Chị có thể giúp gì em chăng ?

Nước mắt rưng rưng, cuốn sách ngập ngừng kể :

- Em buồn lắm chị ơi ! Chị xem này, bìa của em rách hết cả, gáy thì bị gián nhấm lem nhem. Lũ chuột vấy bẩn lên người em ... thật là hôi hám và khó chịu. Em bị rơi xuống gầm tủ đã bao lâu nay mà chị chẳng biết. May mà bà quét dọn và cứu em sáng nay. Nếu không thì ... em đâu có được gặp lại chị ...

Em chợt nhớ ra rằng sau khi thi xong, em vứt mấy cuốn sách lên nóc tủ, trong đó có cuốn Tiếng Việt này. Chắc là do em quá tay nên nó rơi xuống đất. Từ hôm ấy, em không quan tâm đến chuyện đó nữa mà thanh thản hưởng một mùa hè vui vẻ.

Cuốn sách lại tiếp tục than thở :

- Chị hãy nhìn lại em một chút mà xem ! Bên ngoài thì xơ xác, bẩn thỉu, bên trong cũng thảm hại không kém. Trang nào cũng quăn góc và bị gạch xóa lung tung. Thật chẳng ra làm sao cả. Em khổ lắm chị ạ ! Nhớ ngày nào, em cùng các bạn về trường chị với bao sung sướng và hi vọng. Chúng em mong sao sẽ giúp ích cho các anh chị trong học tập. Được về với chị Hiền, em vui lắm. Em được chị ấy giữ gìn, nâng niu. Chị Hiền mặc cho em chiếc áo làm bằng tờ họa báo thật đẹp. Em cùng các bạn được dán nhãn cẩn thận và xếp ngay ngắn trên giá sách. Mỗi khi cần đến, chị Hiền nhẹ nhàng lật giở từng trang. Dùng xong, chị lại cất chúng em vào chỗ cũ. Nhờ thế mà sau một năm học, chúng em vẫn sạch đẹp như mới. Cuối năm, chị Hiền đạt danh hiệu học sinh xuất sắc. Chúng em rất tự hào về người chủ nhỏ của mình và cùng chia vui với chị ấy. Chị Hiền được nghỉ hè và chúng em cũng được nghỉ ngơi.

Rồi năm học mới lại bắt đầu. Em cùng các bạn về với chị - cô chủ mới. Em đã sát cánh bên chị suốt năm học vừa qua. Chị cũng học giỏi như chị Hiền. Có điều tính chị không ngăn nắp lắm. Chị hay bỏ chúng em vung vãi khắp nơi. Lúc cần lại cuống lên tìm kiếm. Sau khi thi được vài ngày, chị quẳng chúng em lên nóc tủ và em đã rơi xuống gầm tủ tối om.

Chẳng ai để ý đến xó xỉnh ấy nên em đành cam chịu đau khổ. Một mình em chống chọi với lũ gián, lũ chuột. Em những tưởng mình sẽ làm mồi ngon cho lũ mối. Nhưng may sao bà đã nhặt em lên, phủi bụi rồi đặt em lên bàn. Thế mà chị chẳng hay biết tí gì!

Giọng kể của cuốn sách vừa buồn tủi vừa pha chút giận hờn, trách móc.

Trách là đúng lắm. Tất cả là tại em, tại cái tính không cẩn thận của em. Em đã không có ý thức giữ gìn sách vở sạch đẹp.

Em ân hận thật sự và chân thành nói:

- Chị thật có lỗi. Chị hứa từ nay trở đi sẽ giữ gìn sách vở cẩn thận.

mog bạn tham thảo nha

22 tháng 1 2019

1. Mở bài:

* Giới thiệu tình huống xuất hiện sự việc:

- Em nghe tiếng khóc của cuốn sách trên mặt bàn.

- Hỏi han và nghe sách tâm sự.

2. Thân bài:

* Phát triển câu chuyện:

- Cuốn sách đã từng giúp ích cho một bạn học sinh trong năm học trước.

- Sách đã giúp em đạt kết quả học tập tốt.

- Thi xong, em ném mạnh sách lên nóc tủ. Vì quá tay nên sách rơi xuống đất và bị bỏ quên.

- Bụi bẩn bám, gián chuột gặm làm sách đau khổ vô cùng.

- May nhờ bà quét dọn, tìm thấy sách đặt lên mặt bàn như cũ.

3. Kết bài:

* Kết thúc câu chuyện:

- Em hối hận và hứa từ nay về sau sẽ giữ gìn sách cẩn thận.

2 tháng 1 2022

Tham khảo
 

Như thường lệ, 20/11 năm nào trường em cũng tổ chức viết báo tường để tri ân thầy cô. Năm nay, sớm hơn mọi năm một tuần, lớp trưởng đã hô hào:

- Lớp mình năm nay viết báo tường theo đề tài “Uống nước nhớ nguồn” nhé, mỗi người viết một bài thơ, bài văn và kèm theo một hình ảnh để minh họa. Sau đó, mọi người nộp cho tớ vào thứ bảy tuần sau trong giờ sinh hoạt lớp.

Cả lớp đồng thanh:

- Đã rõ.

Mọi người bắt đầu nghiên cứu chủ đề của mình. “Chuyến này lại cực rồi đây, với một đứa không có năng khiếu vẽ vời, lại không giỏi văn như mình thì quả là khó khăn, một tuần tới e là phải vật lộn với bài báo tường này”, em thầm nghĩ trong đầu.

- Chà, khó đấy nhỉ. Nhưng mỗi năm có một lần thôi mà, phải cố gắng để không thua kém mới được.

Về nhà, em bắt tay vào việc nghiên cứu, lên ý tưởng cho bài báo tường của mình. Cuối cùng, sau bao nỗ lực, em cũng hoàn thành với kết quả như ý. Đây là một hoạt động vô cùng ý nghĩa với các bạn học sinh trong quãng thời gian cắp sách đến trường, chúng ta cùng nhau cố gắng một chút để có một ngày ý nghĩa, tri ân thầy cô.

Đối thoại: khi lớp trưởng thông báo đề tài báo tường đến cho mọi người và mọi người đồng ý chấp hành.

Độc thoại: - Chà, khó đấy nhỉ. Nhưng mỗi năm có một lần thôi mà, phải cố gắng để không thua kém mới được.

Độc thoại nội tâm: “Chuyến này lại cực rồi đây, với một đứa không có năng khiếu vẽ vời, lại không giỏi văn như mình thì quả là khó khăn, một tuần tới e là phải vật lộn với bài báo tường này”