K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Sức mạnh của tình yêu

            Một cậu bé đang đùa nghịch với một đống cát ở trên sân. Đang chơi, cậu bỗng nhìn thấy một tảng đá lớn choán chỗ ở phía trước. Cậu bé thầm nghĩ: Sao lại có tảng đá ở đây nhỉ ? Mình mà bị vấp vào nó sẽ ngã đau lắm đây”. Nghĩ vậy, câu bé quyết định phải chuyển tảng đá sang chỗ khác. Nhưng dù cậu đã cố gắng hết sức để nhấc lên, tảng đá vẫn cứng đầu, nằm im lìm ở chỗ cũ. Cậu bé bất lực ngồi xuống, oà khóc.

            Thấy con khóc, ông bố bèn bước ra hỏi:

            - Con trai, con đã dùng hết sức mạnh của mình để nhấc tảng đá lên chưa?

            Cậu bé rấm rứt gật đầu:

            - Con đã cố hết sức mà tảng đã vẫn không hề di chuyển tí nào.

            - Chưa đâu, con ạ! – Người cha điềm đạm nói. – Con chưa nhờ bố giúp, phải không?

            Nói rồi, người cha ngồi xuống, nhẹ nhàng nhấc tảng đá ra chỗ khác. Sau đó, ông quay lại ân cần bế cậu bé và bảo:

            - Con biết không, trong cuộc sống, không phải lúc nào chúng ta cũng có thể tự mình làm tất cả mọi việc. Sức mạnh của một người không phải chỉ có trong cơ thể chính bản thân họ mà nó còn nằm ở người thân, bạn bè – những người luôn quan tâm ta và sẵn lòng giúp đỡ khi ta cần. Chỉ với sức mạnh ấy, nhiều điều không thể sẽ trở nên có thể.

             Theo em bố cậu bé đã giúp cậu bé bằng cách nào?

1
12 tháng 2 2022

Theo em, bố đã giúp cậu bé bằng cách nhấc tảng đá ra chỗ khác

Sức mạnh của tình yêu            Một cậu bé đang đùa nghịch với một đống cát ở trên sân. Đang chơi, cậu bỗng nhìn thấy một tảng đá lớn choán chỗ ở phía trước. Cậu bé thầm nghĩ: “Sao lại có tảng đá ở đây nhỉ ? Mình mà bị vấp vào nó sẽ ngã đau lắm đây”. Nghĩ vậy, câu bé quyết định phải chuyển tảng đá sang chỗ khác. Nhưng dù cậu đã cố gắng hết sức để nhấc lên, tảng đá vẫn cứng đầu,...
Đọc tiếp

Sức mạnh của tình yêu

            Một cậu bé đang đùa nghịch với một đống cát ở trên sân. Đang chơi, cậu bỗng nhìn thấy một tảng đá lớn choán chỗ ở phía trước. Cậu bé thầm nghĩ: Sao lại có tảng đá ở đây nhỉ ? Mình mà bị vấp vào nó sẽ ngã đau lắm đây”. Nghĩ vậy, câu bé quyết định phải chuyển tảng đá sang chỗ khác. Nhưng dù cậu đã cố gắng hết sức để nhấc lên, tảng đá vẫn cứng đầu, nằm im lìm ở chỗ cũ. Cậu bé bất lực ngồi xuống, oà khóc.

            Thấy con khóc, ông bố bèn bước ra hỏi:

            - Con trai, con đã dùng hết sức mạnh của mình để nhấc tảng đá lên chưa?

            Cậu bé rấm rứt gật đầu:

            - Con đã cố hết sức mà tảng đã vẫn không hề di chuyển tí nào.

            - Chưa đâu, con ạ! – Người cha điềm đạm nói. – Con chưa nhờ bố giúp, phải không?

            Nói rồi, người cha ngồi xuống, nhẹ nhàng nhấc tảng đá ra chỗ khác. Sau đó, ông quay lại ân cần bế cậu bé và bảo:

            - Con biết không, trong cuộc sống, không phải lúc nào chúng ta cũng có thể tự mình làm tất cả mọi việc. Sức mạnh của một người không phải chỉ có trong cơ thể chính bản thân họ mà nó còn nằm ở người thân, bạn bè – những người luôn quan tâm ta và sẵn lòng giúp đỡ khi ta cần. Chỉ với sức mạnh ấy, nhiều điều không thể sẽ trở nên có thể.

Nội dung của bài văn trên là gì?

2
12 tháng 2 2022

Nội dung nói lên sức mạnh của tình yêu,vì khi ta không thể làm được thì ta có thể nhờ người thân , bạn bè. "Như câu Sức mạnh của một người không phải chỉ có trong cơ thể chính bản thân họ mà nó còn nằm ở người thân, bạn bè – những người luôn quan tâm ta và sẵn lòng giúp đỡ khi ta cần. "

12 tháng 2 2022

Nội dung : nói về một thứ sức mạnh đặc biệt, đó là sức mạnh của tình yêu, tình thương. Sức mạnh ấy nằm ở việc giúp đỡ những người khác.Chẳng ai đủ sức làm việc khó khăn, nhưng nếu có nhiều người cùng giúp thì sẽ làm được. VÌ vậy, sức mạnh tình yêu rất quan trọng.

Sức mạnh của tình yêu thươngMột cậu bé đang đùa nghịch với một đống cát ở trên sân. Đang chơi, cậu bỗng nhìn thấy một tảng đá lớn choán chỗ ở phía trước. Cậu bé thầm nghĩ: “Sao lại có tảng đá ở đây nhỉ? Mình mà bị vấp vào nó thì sẽ ngã đau lắm đây”. Nghĩ vậy, cậu bé quyết định phải chuyển tảng đá sang chỗ khác. Nhưng dù cậu đã cố gắng hết sức để nhấc lên, tảng đá vẫn cứng đầu,...
Đọc tiếp

Sức mạnh của tình yêu thương

Một cậu bé đang đùa nghịch với một đống cát ở trên sân. Đang chơi, cậu bỗng nhìn thấy một tảng đá lớn choán chỗ ở phía trước. Cậu bé thầm nghĩ: “Sao lại có tảng đá ở đây nhỉ? Mình mà bị vấp vào nó thì sẽ ngã đau lắm đây”. Nghĩ vậy, cậu bé quyết định phải chuyển tảng đá sang chỗ khác. Nhưng dù cậu đã cố gắng hết sức để nhấc lên, tảng đá vẫn cứng đầu, nằm im lìm ở chỗ cũ. Cậu bé bất lực ngồi xuống, oà khóc.

Thấy con khóc, ông bố bèn bước ra hỏi:

- Con trai, con đã dùng hết sức mạnh của mình để nhấc tảng đá lên chưa?

Cậu bé rấm rứt gật đầu:

- Con đã cố gắng hết sức mà tảng đá không hề di chuyển tí nào.

- Chưa đâu, con ạ! - Người cha điềm đạm nói. - Con chưa nhờ bố giúp, phải không?

Nói rồi, người cha ngồi xuống, nhẹ nhàng nhấc tảng đá ra chỗ khác. Sau đó, ông quay lại ân cần bế cậu bé và bảo:

- Con biết không, trong cuộc sống, không phải lúc nào chúng ta cũng có thể tự mình làm tất cả mọi việc. Sức mạnh của một người không phải chỉ có trong cơ thể chính bản thân họ mà nó còn nằm ở người thân, bạn bè - những người luôn quan tâm ta và sẵn lòng giúp đỡ ta khi cần. Chỉ với sức mạnh ấy, nhiều điều không thể sẽ trở nên có thể.

Tìm một câu hỏi có trong bài và cho biết câu hỏi đó là của ai, dùng để làm gì? (Em chép lại câu hỏi đó trong bài đọc trên).

______________________________________________________________

 Trong vai cậu bé, em hãy đặt một câu hỏi tỏ ý thán phục sau việc làm của bố giúp cậu bé

______________________________________________________________

0
9 tháng 1 2022

Câu 1: 2tính từ là từ cứng và cũ

Câu 2:  1 động từ là từ chuyển

10 tháng 11 2021

a) Từ “cậu bé” là từ ghép có nghĩa phân loại      Đ

b) Từ “đùa nghịch” là từ ghép có nghĩa phân loại        Đ

c) Các từ “điềm đạm, nhẹ nhàng, rấm rứt, im lìm” là từ láy âm đầu     S

 

d) Câu “Cậu bé đùa nghịch với đống cát ở trên sân.” có 3 danh từ là “cậu bé; đống cát, sân”      Đ

 

a. đ

b.đ

c.s

d.đ

Người đi săn và con vượnMột hôm, người đi săn xách nỏ vào rừng.Bác  thấy một con vượn lông xám đang ngồiôm con trên tảng đá. Bác nhẹ nhàng rút mũi tên bắn trúng tim vượn mẹ.Vượn mẹ giật mình, hết nhìn mũi tên lại nhìn về phía người đi săn bằng đôi mắt căm giận, tay không rời con. Máu ở vết thương từ từ rỉ ra loang khắp mũi tên.Người đi săn đứng im và chờ kết quả…Bỗng vượn mẹ nhẹ nhàng...
Đọc tiếp

Người đi săn và con vượn

Một hôm, người đi săn xách nỏ vào rừng.Bác  thấy một con vượn lông xám đang ngồi

ôm con trên tảng đá. Bác nhẹ nhàng rút mũi tên bắn trúng tim vượn mẹ.

Vượn mẹ giật mình, hết nhìn mũi tên lại nhìn về phía người đi săn bằng đôi mắt căm giận, tay không rời con. Máu ở vết thương từ từ rỉ ra loang khắp mũi tên.

Người đi săn đứng im và chờ kết quả…

Bỗng vượn mẹ nhẹ nhàng đặt con nằm xuống, vơ vội nắm bùi nhùi gối lên đầu con, rồi nó hái cái lá to, vắt sữa rồi đặt vào miệng con.

Sau đó, vượn mẹ nghiến răng giật mũi tên ra, rú lên một tiếng ghê rợn rồi từ từ gục xuống.

Người đi săn đứng lặng. Hai giọt nước mắt từ từ lăn trên má. Bác mắm môi bẻ gãy cung nỏ và lẳng lặng quay gót ra về.

Từ đấy, bác không bao giờ đi săn nữa.

 (Lép Tôn-xtôi)

2. Em hãy nhận xét về hình ảnh vượn mẹ trước khi chết bằng một câu văn có sử dụng trạng ngữ chỉ nơi chốn?

3. Từ câu chuyện trên, em rút ra bài học gì? Hãy diễn đạt thành một đoạn văn khoảng 5 câu, trong đoạn có sử dụng TN đã học.
bạn nào giúp mình trước thì mình tick đung và theo dõi nha

1
22 tháng 12 2021

BẠN NÀO GIÚP MÌNH CÂU 4 THÌ MÌNH TICK ĐÚNG VÀ THEO DÕI NHA

 

Đọc câu chuyện sau:     Một hôm đầu của cậu bị va vào góc bàn, liền nằm lăn ra sàn, khóc ăn vạ. Một phút sau, người cha đi đến cạnh chiếc bàn và hỏi to: "Cái bàn đâu rồi, ai làm em đau vậy? Có đau quá không?"      Cậu bé ngừng khóc, hai mắt đẫm lệ ngước lên nhìn người cha. Người cha vuốt ve bàn và hỏi: "Ai? Ai đã làm đau bàn?"      "Con, là con đã va vào nó."      "Ồ, thì ra là con đã va vào bạn ấy. Vậy sao không...
Đọc tiếp

Đọc câu chuyện sau:

     Một hôm đầu của cậu bị va vào góc bàn, liền nằm lăn ra sàn, khóc ăn vạ. Một phút sau, người cha đi đến cạnh chiếc bàn và hỏi to: "Cái bàn đâu rồi, ai làm em đau vậy? Có đau quá không?"

      Cậu bé ngừng khóc, hai mắt đẫm lệ ngước lên nhìn người cha. Người cha vuốt ve bàn và hỏi: "Ai? Ai đã làm đau bàn?"

      "Con, là con đã va vào nó."

      "Ồ, thì ra là con đã va vào bạn ấy. Vậy sao không nhanh nói lời xin lỗi".

      Cậu bé vẫn nước mắt lưng tròng, nói với chiếc bàn: "Tớ xin lỗi".

Kể từ đó, đứa trẻ học được cách gánh chịu trách nhiệm.

a. Hãy nêu bài học cuộc sống từ câu chuyện trên?

b. Viết bài văn nghị luận ngắn trình bày suy nghĩ của mình về bài học đó

1
25 tháng 6 2021

a. Bài học: Hãy tự chịu trách nhiệm với lỗi lầm của mình.

b. Tham khảo

"Cơ hội giống như bình minh, nếu bạn chờ đợi quá lâu, bạn có thể bỏ lỡ nó" (William Arthur). Thật vậy, đừng để khi mất đi mới biết cách nắm bắt, cơ hội chỉ đến một lần, nó sẽ bị bỏ lỡ nếu bạn mãi chờ đợi. Cũng vậy, ý thức tự chịu trách nhiệm về bản thân mình và năng lực để tự chịu trách nhiệm với bản thân mình là điều đầu tiên giúp bạn, dẫn lối bạn đến với thành công.

Vậy sự tự ý thức chịu trách nhiệm của bản thân mình là gì? Đó là sự chịu trách nhiệm về mọi suy nghĩ, hoạt động, về sự trưởng thành của mình; là sự tự ý thức, tự chịu trách nhiệm với bản thân về năng lực. Để tự mình xây dựng nên những thành công, vượt qua những khó khăn, để bản thân mình trở thành người có ích. Như vậy, con người luôn cần có ý thức và năng lực tự chịu trách nhiệm với bản thân. Đó cũng là điều dẫn bạn đến với thành công, hạnh phúc.

Trong cuộc sống, nhận thức tự chịu trách nhiệm của bản thân giúp chúng ta có ý thức đúng đắn, về hướng đi và về cuộc đời của mình. Ý thức trách nhiệm giúp con người có nhận thức và thành công đúng đắn trong cuộc sống. Trong học tập, giáo dục học sinh nhận thức rõ ràng về ý thức phấn đấu, nhận thức rõ về bản thân trong quá trình lao động và học tập. Trong làm việc, nó giúp con người hiểu rõ, nhận thức rõ ràng về vấn đề, để có thể giải quyết mọi chuyện nhanh chóng và có ích. Trong đời sống, ý thức tự chịu trách nhiệm bản thân và năng lực để tự chịu trách nhiệm nhiệm giúp bản thân bạn được mọi người xung quanh tôn trọng, giúp con người có sự tự trọng bản thân.

Như vậy, ý thức tự chịu trách nhiệm về bản thân là sự tự chịu trách nhiệm về năng lực của mình mình, để giúp bản thân có nhận thức, có được sự tôn trọng từ người khác. Obama – vị Tổng thống da màu đầu tiên của nước Mỹ chính là tấm gương sáng về ý thức tự chịu trách nhiệm của bản thân. Trong chuyến thăm Việt Nam, Tổng thống Obama gặp tình huống trời mưa; thay vì nhờ nhân viên che chắn cho mình, ông đã tự cầm ô và đi đến để che chở cho một phụ nữ Việt Nam đi bên đường đang bị mưa. Hành động của Obama tuy nhỏ, nhưng nói lên được ý thức của Tổng thống với mọi người và với bản thân mình. Hay Alexander Graham Bell mắc chứng khó đọc, viết và không có khả năng học tập. Nhưng ông vẫn phát minh ra điện thoại – một phát minh giúp ích lớn cho cuộc sống của con người và cũng là một bước tiến trong sự phát triển ngành thông tin liên lạc. Như vậy, là Alexander Graham Bell một người tự ý thức về bản thân mình, tự ý thức về năng lực của bản thân mình, để tạo nên thành công, tài năng cho chính mình. Đó còn là Albert Einstein – nhà bác học vĩ đại. Thuở nhỏ, Einstein được biết đến là một đứa trẻ không có khả năng học tập (luôn xếp hạng cuối ở lớp), viết rất kém (cậu từng nói: "Viết đối với tôi là cái gig khó khăn lắm"); có thể bị hội chứng Aspergers Syndrome – một dạng của bệnh tự kỷ; diễn đạt các ý tưởng rất kém (lên 3 chưa biết nói, 7 tuổi mới biết đọc; là một giáo sư giảng dạy tồi). Thế nhưng vượt qua khó khăn, ông đã nhận ra tài năng, ý thức về nó và tạo nên những sáng chế, đặc biệt là thuyết tương đối. Và từ đó được coi là nì bác học vĩ đại nhất mọi thời đại. Như vậy cả ba tấm gương trên đều là những thiên tài biết nhận ra tài năng, ý thức về nó. Họ là những người mà chúng ta cần học tập, noi theo.

Tuy nhiên, bên cạnh những người luôn ý thức, trách nhiệm về bản thân, vẫn có những kẻ dựa dẫm, trông chờ, coi thường bản thân mình. Nhưng kẻ như vậy, đáng bị xã hội lên án, phê phán, để họ có thể trở thành người tốt cho xã hội. Muốn vậy, ngay từ bây giờ chúng ta cần có những ý thức, nhận thức đúng đắn về hành động, lời nói của mình. Để có thể ý thức tự trách nhiệm bản thân.

MỘT CHUYẾN ĐI XA          Một người cha dẫn một người con trai đi cắm trại ở một vùng quê để cậu bé hiểu được cuộc sống bình dị của những người ở đó. Hai cha con họ sống chung với gia đình nông dân. Trên đường về, người cha hỏi: “Con thấy chuyến đi thế nào?”          - Tuyệt lắm cha ạ! – Cậu bé đáp.          - Vậy con đã học được gì từ chuyến đi này? – Người cha hỏi tiếp.          - Ở...
Đọc tiếp

MỘT CHUYẾN ĐI XA

          Một người cha dẫn một người con trai đi cắm trại ở một vùng quê để cậu bé hiểu được cuộc sống bình dị của những người ở đó. Hai cha con họ sống chung với gia đình nông dân. Trên đường về, người cha hỏi: “Con thấy chuyến đi thế nào?”

          - Tuyệt lắm cha ạ! – Cậu bé đáp.

          - Vậy con đã học được gì từ chuyến đi này? – Người cha hỏi tiếp.

          - Ở nhà, chúng ta chỉ có một con chó, còn mọi người ở đây thì có tới bốn. Chúng ta chỉ có một hồ bơi trong vườn, còn họ có cả một dòng sông. Chúng ta thắp sáng bằng những bóng đèn điện, còn họ đêm đến lại có rất nhiều ngôi sao tỏa sáng. Nhà mình có những cửa sổ nhưng họ có cả một bầu trời bao la. Cảm ơn cha đã cho con thấy cuộc sống bên ngoài rộng mở và đẹp làm sao!

          tìm và viết lại câu văn thể hiện tinh thần đoàn kết trg bài văn trên

 

                                                                        

1
3 tháng 3 2022

Ở nhà, chúng ta chỉ có một con chó, còn mọi người ở đây thì có tới bốn. Chúng ta chỉ có một hồ bơi trong vườn, còn họ có cả một dòng sông. Chúng ta thắp sáng bằng những bóng đèn điện, còn họ đêm đến lại có rất nhiều ngôi sao tỏa sáng. Nhà mình có những cửa sổ nhưng họ có cả một bầu trời bao la. Cảm ơn cha đã cho con thấy cuộc sống bên ngoài rộng mở và đẹp làm sao!

           NÓI LỜI CỔ VŨ      Một cậu bé người Ba Lan muốn học đàn dương cầm, thế nhưng cha cậu lại bảo mấy ngón tay của cậu múp míp và ngắn quá, không thể nào chơi đàn hay được. Ông khuyên cậu hãy thử học chơi kèn, thế rồi sau đó một nhạc công chuyên nghiệp lại nói rằng cậu không có được đôi môi thích hợp.     Một ngày kia, cậu được gặp gỡ nhạc sĩ dương cầm lừng danh An-tôn Ru-bin-xtên. Con...
Đọc tiếp

           NÓI LỜI CỔ VŨ
      Một cậu bé người Ba Lan muốn học đàn dương cầm, thế nhưng cha cậu lại bảo mấy ngón tay của cậu múp míp và ngắn quá, không thể nào chơi đàn hay được. Ông khuyên cậu hãy thử học chơi kèn, thế rồi sau đó một nhạc công chuyên nghiệp lại nói rằng cậu không có được đôi môi thích hợp.
     Một ngày kia, cậu được gặp gỡ nhạc sĩ dương cầm lừng danh An-tôn Ru-bin-xtên. Con người nổi tiếng này đã trao cho cậu một lời khích lệ mà trước đây cậu chưa từng được nghe : “Này chú bé, chú có thể chơi pi-a-nô được đấy! Ta nghĩ là chú có thể chơi được…nếu như chú chịu khó luyện tập 7 tiếng mỗi ngày.”
     Ôi chao, đó mới thực sự là nguồn cổ vũ lớn lao mà cậu cần đến. Ru-bin-xtên vĩ đại đã bảo là cậu có thể chơi đàn được! Cậu sẽ phải bỏ rất nhiều thời gian để luyện tập nếu muốn chơi đàn, nhưng mà cậu có thể chơi được! Thậm chí có thể chơi giỏi! An – tôn Ru-bin-xtên đã nói như vậy mà!
     Cậu bé về miệt mài tập luyện. Cậu bỏ ra nhiều giờ mỗi ngày và sau nhiều năm, công lao khó nhọc của cậu đã được tặng thưởng: Gian Pa-đơ –riêu-xki trở thành một trong những nghệ sĩ dương cầm lừng danh nhất thời bấy giờ. Một lời động viên đơn giản đã mang đến nội lực làm bừng lên ngọn lửa đam mê trong lòng một cậu bé, ngọn lửa ấy vẫn cháy sáng mãi trong nhiều năm trời.
     Hãy nhớ rằng những lời động viên mà bạn đang trao gửi hôm nay đôi khi làm thay đổi được mãi mãi một cuộc đời của người đã đón nhận nó.
                                                                                      Theo Thu Hà

Đặt 1 câu hỏi để khen cậu bé trong bài.

1
16 tháng 2 2022

Tại sao An - tôn Ru - bin - xtên lại tài năng đến như vậy?

Câu này của mình đc ko hở bạn?

 NÓI LỜI CỔ VŨ      Một cậu bé người Ba Lan muốn học đàn dương cầm, thế nhưng cha cậu lại bảo mấy ngón tay của cậu múp míp và ngắn quá, không thể nào chơi đàn hay được. Ông khuyên cậu hãy thử học chơi kèn, thế rồi sau đó một nhạc công chuyên nghiệp lại nói rằng cậu không có được đôi môi thích hợp.     Một ngày kia, cậu được gặp gỡ nhạc sĩ dương cầm lừng danh An-tôn Ru-bin-xtên. Con người nổi...
Đọc tiếp

 NÓI LỜI CỔ VŨ
      Một cậu bé người Ba Lan muốn học đàn dương cầm, thế nhưng cha cậu lại bảo mấy ngón tay của cậu múp míp và ngắn quá, không thể nào chơi đàn hay được. Ông khuyên cậu hãy thử học chơi kèn, thế rồi sau đó một nhạc công chuyên nghiệp lại nói rằng cậu không có được đôi môi thích hợp.
     Một ngày kia, cậu được gặp gỡ nhạc sĩ dương cầm lừng danh An-tôn Ru-bin-xtên. Con người nổi tiếng này đã trao cho cậu một lời khích lệ mà trước đây cậu chưa từng được nghe : “Này chú bé, chú có thể chơi pi-a-nô được đấy! Ta nghĩ là chú có thể chơi được…nếu như chú chịu khó luyện tập 7 tiếng mỗi ngày.”
     Ôi chao, đó mới thực sự là nguồn cổ vũ lớn lao mà cậu cần đến. Ru-bin-xtên vĩ đại đã bảo là cậu có thể chơi đàn được! Cậu sẽ phải bỏ rất nhiều thời gian để luyện tập nếu muốn chơi đàn, nhưng mà cậu có thể chơi được! Thậm chí có thể chơi giỏi! An – tôn Ru-bin-xtên đã nói như vậy mà!
     Cậu bé về miệt mài tập luyện. Cậu bỏ ra nhiều giờ mỗi ngày và sau nhiều năm, công lao khó nhọc của cậu đã được tặng thưởng: Gian Pa-đơ –riêu-xki trở thành một trong những nghệ sĩ dương cầm lừng danh nhất thời bấy giờ. Một lời động viên đơn giản đã mang đến nội lực làm bừng lên ngọn lửa đam mê trong lòng một cậu bé, ngọn lửa ấy vẫn cháy sáng mãi trong nhiều năm trời.
     Hãy nhớ rằng những lời động viên mà bạn đang trao gửi hôm nay đôi khi làm thay đổi được mãi mãi một cuộc đời của người đã đón nhận nó.
                                                                                      Theo Thu Hà

câu hỏi :
Đặt 1 câu hỏi để khen cậu bé trong bài.
 

1
27 tháng 12 2021

Chả đọc được gì hết