K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

4 tháng 1 2018

                                                                                        Bài làm:

Hằng ngày em được học nhiều tiết học hay và lý thú. Nhưng tiết học Văn của ngày thứ năm vừa qua đã để lại cho em nhiều điều thích thú hơn cả.

Hôm ấy là một ngày đẹp trời. Chúng em đang ngồi tranh luận với nhau về những hài học cũ, tiếng trống vào lớp vang lên. Các bạn nhanh chóng mở sách chuẩn bị cho bài học mới, cô giáo bước vào lớp với nụ tươi tắn trên môi. Sau khi ổn định tổ chức lớp, cô hỏi: "Các em đã chuẩn bị bài chưa"? Cả lớp đồng thanh đáp: "Thưa cô rồi ạ!" Cô kiểm tra bài cũ, bạn nào cũng trả lời trôi chảy và đạt điểm cao. Cô rất hài lòng, khen cả lớp có tinh thần học tập. Rồi cô nhắc chúng em mở sách học bài mới, lời giới thiệu vào bài mới của cô được bắt đầu thật ấn tượng: "Các em ạ, trong mỗi chúng ta ai cũng có một quê hương. Nơi ấy chính là nơi sinh ra và nuôi lớn tâm hồn mỗi con người. Để tìm được tình yêu thương đất nước được bắt nguồn từ đâu, từ những gì chúng ta sẽ được tìm hiểu trong bài "Lòng yêu nước", cả lớp tôi như trầm xuống và nuốt lấy từng lời cô giảng. Trên nền bảng đen, từng dòng phấn trắng dần dần hiện ra. Sau phần giới thiệu tác giả, tác phẩm, cô hướng dẫn cách đọc và đọc mẫu. Giọng cô đọc nhẹ nhàng, đầm ấm và truyền cảm. Cô gọi bạn Lan đọc bài. Bạn đọc to rõ ràng. Sang phần phân tích tác phẩm, mọi người trở nên linh hoạt hơn. Những cánh tay xinh xắn giơ lên đều tăm tắp trước những câu hỏi của cô. Bạn nào cũng muốn được cô giáo gọi. Tất cả dường như ai cũng bị cuốn hút vào giờ học. Không ai còn lơ đãng và đều quên đi cái không gian âm thanh ngoài cửa lớp, tưởng như chim ngừng hót, cây lá ngừng rung. Mọi vật đều im nghe lời cô giảng. Em được cô giáo gọi. Do chuẩn bị bài tốt nên em đã trả lời đúng. "Lòng yêu nước được bắt nguồn lừ việc yêu những thứ tầm thường nhất, quen thuộc nhất: yôu nhà, yôu quê hương tức là yêu đất nước của mình, yêu người thân". Cô khen em có nhiều tiến bộ. Em sung sướng vô cùng và đã tự hứa với lòng mình sẽ cố gắng nhiều hơn. Qua lời cô giảng, trên khuôn mặt các bạn ai đều có niềm vui tự hào và lòng yêu đất nước. Dường như tất cả đều muốn vươn lên trong học tập. Giờ học diễn ra say sưa sôi nổi. Tiếng trống báo hiệu hết giờ. Giọng cô vẫn vang vọng trong đầu.

Bài học đã kết thúc nhưng lời cô còn in đậm trong tâm trí em. Em mong sao lớp em có được nhiều giờ học hay như thế.

11 tháng 11 2018

Bạn lên google tham khảo nha.Đó là cách tốt nhất để giúp bn viết văn hay và nhanh nhất mình có thể nghỉ ra rùi đó.Chứ chép bài của ng khác bn ko tiến bộ đc đâu.

ARMY kb nha.♡♡♡

14 tháng 11 2018

Nhân dịp Trung thu 2016, Phó Chủ tịch nước Đặng Thị Ngọc Thịnh, Bộ trưởng Bộ Y tế Nguyễn Thị Kim Tiến đã cùng Quỹ Hỗ trợ bệnh nhân ung thư- Ngày mai tươi sáng tặng quà cho bệnh nhi ung thư tại Bệnh viện K và Bệnh viện Nhi Trung ương. Chương trình “Trung thu cho em” được tổ chức tại Khoa Nhi- Bệnh viện K, với mong muốn chung tay xoa dịu, khích lệ tinh thần chiến thắng bệnh tật và mang lại cho các bé một ngày Tết Trung thu hạnh phúc. Thế nhưng, nhìn những món quà, những lời động viên đầy nước mắt, chúng tôi lại càng xót xa hơn bao giờ hết, khi chứng kiến những cái đầu không còn tóc, chứng kiến những "chú lính chì" chống nạng rẽ qua đám đông hay sự đau đớn đến tái xanh mặt mày của những em bé mắc bệnh ung thư. Niềm vui Trung thu của các em đã không được trọn vẹn như bao đứa trẻ khác.

Bé Hoàng (Quảng Ninh) hiện đang điều trị tại Khoa Nhi- Bệnh viện K là một em bé bụ bẫm đáng yêu. Em đã nhập viện điều trị ung thư 1 tháng nay. Trên đầu em không còn tóc nữa. Dù em vẫn khỏe, vẫn nhanh nhẹn hơn các bạn cùng phòng nhưng em vẫn khiến người đối diện rớt nước mắt khi em nhắc về quê hương, về gia đình mình: "em nhớ nhà lắm. Nhà em có con dốc cao, phải khỏe lắm mới trèo lên được. Em trai em đã lên thăm em mấy lần, nó bảo anh nhanh về nhà còn chơi với em, Trung thu mà em phải đi chơi một mình". Hoàng nói rồi mỉm cười, không biết rằng mẹ mình ngồi đằng sau đang lau nước mắt.

Bé Minh Nhật thì còn quá nhỏ để biết đến nỗi buồn mà bản thân mình và gia đình đang trải qua. Bé giơ bàn tay băng kín để giữ kim truyền chỉ vào tủ cá nhân rồi bi bô bảo: "con có nhiều thuốc lắm đấy nhé. Rồi tiêm nữa. Bác sỹ tiêm đau lắm đấy ạ". Mẹ bé cũng chỉ biết ôm con vào lòng mà khóc. Chị bảo: "Rằm Tháng 8 mà con không được ở quê phá cỗ, rước kiệu thì cũng buồn lắm, thương lắm mà không biết làm thế nào. Bệnh tật nó ác thế đấy".

Tại khoa Nhi- BV K, câu chuyện Lê Nguyễn Khánh Linh (10 tuổi) mắc phải bệnh ung thư buồng trứng đã từng được chương trình Điều ước thứ 7 của Đài Truyền hình Việt Nam giúp hiện thực hóa ước mơ trở thành nữ tiếp viên hàng không đến nay vẫn được nhiều người nhắc đến. Hôm nay, Khánh Linh lặng lẽ ngồi xem các bạn hát, múa. Thỉnh thoảng, em gục mặt vào thành ghế. Một người nhà bệnh nhân bảo: "sức khỏe của cô bé giảm sút hơn lúc làm chương trình trên ti vi đấy, cô bé gầy đi, yếu ớt lắm, thương lắm".

"Nếu cháu gục ngã, thì con cháu sẽ ra sao?"

Sự quan tâm của các đồng chí lãnh đạo Đảng, Nhà nước đối với các bệnh nhi ung thư trong dịp Trung thu này vô cùng có ý nghĩa. Chương trình đã tổ chức Trung thu rất có ý nghĩa cho các em trong bệnh viện, tặng quà Trung thu cho các bệnh nhi để bù đắp phần nào thiệt thòi mà các em phải gánh chịu. Mặc dù giá trị món quà không lớn, nhưng nó đã mang lại giá trị tinh thần rất quý giá cho các bệnh nhi và gia đình trong những thời điểm hết sức khó khăn này.

Có mặt tại buổi lễ, Đồng chí Đặng Thị Ngọc Thịnh- Ủy viên Trung ương Đảng, Phó Chủ tịch Nước đã bày tỏ sự xúc động khi được cùng các bệnh nhi ung thư đón Tết Trung thu trong bệnh viện. “Tôi vô cùng xúc động. Tôi chia sẻ với các gia đình có con em bị ung thư, chia sẻ với nỗi đau của các cháu. Qua thăm hỏi các trường hợp, tôi thấy các gia đình có quá nhiều khó khăn phải trải qua. Mặc dù đã được các bác sỹ của bệnh viện tận tâm, điều trị tích cực, nhiều cháu đã được xuất viện về với gia đình nhưng vẫn còn rất nhiều cháu còn đau đớn, mệt mỏi vì bệnh tật. Tôi hết sức chia sẻ với các cháu phải vui Trung thu trên giường bệnh. Mong các cháu hãy cố gắng chữa bệnh. Mong mọi người hãy nâng cao ý thức phòng chống căn bệnh quái ác này”.

Chương trình đã mang đến cho các bệnh nhi những giây phút ấm áp và ý nghĩa. Với các hoạt động vui chơi bổ ích, các em nhỏ đã hòa mình vào các trò chơi Trung thu như phá cỗ, rước đèn. Các em vô cùng thích thú, truyền tay nhau chơi những con tò he được nặn bởi bàn tay những người thợ khéo léo, những bông hoa, những con thú tạo bằng bong… Không khí ngày hội Trung thu đã xóa tan những buồn bã, đã phần nào xoa dịu nỗi đau bệnh tật cho các em. Tiếng cười trong veo của trẻ thơ đã xua tan những lo âu, mệt nhọc và đau đớn của các em trong quá trình chiến đấu với căn bệnh ung thư quái ác. Tất cả các bệnh nhi ung thư đang điều trị tại Khoa Nhi- Bệnh viện K cơ sở Tân Triều và Khoa Ung Bướu- Bệnh viện Nhi Trung ương đã được nhận quà Trung thu. Chương trình còn dành 95 suất quà tặng gồm 1 túi quà và 1 triệu đồng cho các em nhỏ như một lời an ủi, động viên dành cho các em và gia đình.

Tại Khoa Ung bướu- Bệnh viện Nhi Trung ương, Bộ trưởng Bộ Y tế Nguyễn Thị Kim Tiến cũng dành nhiều thời gian cho các bệnh nhi ung thư. Bộ trưởng vừa xong công việc của mình, vẫn mặc tà áo dài, tranh thủ thời gian bận rộn của mình đến thăm các cháu nhỏ. Bộ trưởng đến từng giường bệnh, trò chuyện thăm hỏi các bệnh nhi. “Cháu có thấy đỡ hơn không?”, “cháu thấy trong người thế nào?”, “cháu phải cố gắng điều trị để còn về nhà nhé!”. Nhìn những bệnh nhi bé xíu mệt mỏi đau đớn nằm trên giường bệnh, hay lả lướt trong vòng tay mẹ, những người mẹ chăm con, người bà chăm cháu đều bật khóc, Bộ trưởng Tiến cũng hết sức xúc động. Bà nắm tay một người mẹ trẻ đang ôm mặt khóc bên đứa con đầu lòng còn đỏ hỏn bị ung thư nói: “cháu phải cố gắng lên. Phải giữ sức khỏe để mà chăm sóc cho con mình. Nếu cháu gục ngã, thì con cháu sẽ ra sao?”.

Cũng tại Khoa Ung bướu, Bộ trưởng Kim Tiến đã cùng với Quỹ Hỗ trợ bệnh nhân ung thư Ngày mai tươi sáng- Bộ Y tế đã đi từng phòng để trao quà cho tất cả các bệnh nhi ung thư tại BV Nhi Trung ương. Cũng tại đây, Bộ trưởng Bộ Y tế đã gợi mở với lãnh đạo bệnh viện về phương án hợp tác với các nước có nền y học hiện đại, có năng lực điều trị ung thư cho trẻ em tốt nhất trên thế giới, nhằm tạo thêm cơ hội sống lâu hơn, sống khỏe hơn cho các bệnh nhi ung thư.

TK#

Cô giáo dạy lớp 1 của em tên là Thanh Hằng. Cô em có dáng người thấp, mái tóc đen mượt mà, khuôn mặt hiền hậu, trên môi cô lúc nào cũng nở nụ cười. Cô rất yêu thương học trò, dạy bảo chúng em từng li từng tí. Em nhớ nhất bàn tay diệu dàng của cô, đã uốn nắn cho em từng nét chữ. Em rất yêu quý cô và luôn nhớ đến cô. Em hứa sẽ cố gắng học tập tốt để trở thành con ngoan trò giỏi.

18 tháng 4 2021

Em tham khảo nhé !

Cô giáo lớp 1 của em cao cao, dáng người thon gọn, da trắng hồng, mặc áo dài rất đẹp. Bước vào lớp, cô như mang theo cả mùi thơm của nắng. Cả lớp ngây người nhìn cô. Cô dịu dàng mời cả lớp ngồi xuống. Bắt đầu giờ học, cô nhẹ nhàng viết lên bảng dòng chữ tròn trịa, ngay ngắn. Bàn tay cô lướt nhanh như một hoạ sĩ. Chỉ một loáng, hàng chữ đẹp hiện ra. Cô giảng bài rất dễ hiểu. Giọng đọc của cô thật ấm áp và truyền cảm. Khi giảng bài, khuôn mặt của cô luôn tươi cười biểu lộ sự thân thiện. Bàn tay cô nhẹ nhàng đánh nhịp theo từng câu văn, câu thơ. Trong bài giảng, cô thường đặt câu hỏi từ dễ đến khó để kích thích sự suy nghĩ của tất cả học sinh trong lớp. Cô lúc nào cũng gần gũi chúng em. Trong những giờ học căng thẳng, cô thường kể cho chúng em nghe những mẩu chuyện ngắn rất hay và bổ ích. Kết thúc tiết học, bao giờ cô cũng lưu ý những điều cần nhớ cho chúng em. Cả lớp em ai cũng yêu quý và kính trọng cô.

 
4 tháng 1 2018

Hằng ngày em được học nhiều tiết học hay và lý thú. Nhưng tiết học Văn của ngày thứ năm vừa qua đã để lại cho em nhiều điều thích thú hơn cả.

Hôm ấy là một ngày đẹp trời. Chúng em đang ngồi tranh luận với nhau về những hài học cũ, tiếng trống vào lớp vang lên. Các bạn nhanh chóng mở sách chuẩn bị cho bài học mới, cô giáo bước vào lớp với nụ tươi tắn trên môi. Sau khi ổn định tổ chức lớp, cô hỏi: "Các em đã chuẩn bị bài chưa"? Cả lớp đồng thanh đáp: "Thưa cô rồi ạ!" Cô kiểm tra bài cũ, bạn nào cũng trả lời trôi chảy và đạt điểm cao. Cô rất hài lòng, khen cả lớp có tinh thần học tập. Rồi cô nhắc chúng em mở sách học bài mới, lời giới thiệu vào bài mới của cô được bắt đầu thật ấn tượng: "Các em ạ, trong mỗi chúng ta ai cũng có một quê hương. Nơi ấy chính là nơi sinh ra và nuôi lớn tâm hồn mỗi con người. Để tìm được tình yêu thương đất nước được bắt nguồn từ đâu, từ những gì chúng ta sẽ được tìm hiểu trong bài "Lòng yêu nước", cả lớp tôi như trầm xuống và nuốt lấy từng lời cô giảng. Trên nền bảng đen, từng dòng phấn trắng dần dần hiện ra. Sau phần giới thiệu tác giả, tác phẩm, cô hướng dẫn cách đọc và đọc mẫu. Giọng cô đọc nhẹ nhàng, đầm ấm và truyền cảm. Cô gọi bạn Lan đọc bài. Bạn đọc to rõ ràng. Sang phần phân tích tác phẩm, mọi người trở nên linh hoạt hơn. Những cánh tay xinh xắn giơ lên đều tăm tắp trước những câu hỏi của cô. Bạn nào cũng muốn được cô giáo gọi. Tất cả dường như ai cũng bị cuốn hút vào giờ học. Không ai còn lơ đãng và đều quên đi cái không gian âm thanh ngoài cửa lớp, tưởng như chim ngừng hót, cây lá ngừng rung. Mọi vật đều im nghe lời cô giảng. Em được cô giáo gọi. Do chuẩn bị bài tốt nên em đã trả lời đúng. "Lòng yêu nước được bắt nguồn lừ việc yêu những thứ tầm thường nhất, quen thuộc nhất: yôu nhà, yôu quê hương tức là yêu đất nước của mình, yêu người thân". Cô khen em có nhiều tiến bộ. Em sung sướng vô cùng và đã tự hứa với lòng mình sẽ cố gắng nhiều hơn. Qua lời cô giảng, trên khuôn mặt các bạn ai đều có niềm vui tự hào và lòng yêu đất nước. Dường như tất cả đều muốn vươn lên trong học tập. Giờ học diễn ra say sưa sôi nổi. Tiếng trống báo hiệu hết giờ. Giọng cô vẫn vang vọng trong đầu.

Bài học đã kết thúc nhưng lời cô còn in đậm trong tâm trí em. Em mong sao lớp em có được nhiều giờ học hay như thế.

4 tháng 1 2018

Chắc hẳn ai cũng có những buổi học vui nhọn với thầy cô và bạn bè. Đó cũng là quãng thời gian đáng nhớ nhất của một thời cắp sách tới trường. Riêng tôi, tôi nhớ nhất giờ dạy Văn của cô Hằng – cô giáo chủ nhiệm của tôi.

Hôm đó là một buổi sáng mùa đông lạnh lẽo. Vừa hết giờ truy bài, cô Hằng bước vào lớp trong bộ đồng phục của nhà trường. Cô mặc một bộ vest tím trong rất lích sử và trang nhã. Lúc nào cũng vậy, trong mắt tôi, cô Hằng luôn thật xinh đẹp trong bộ quần áo ấy. Hôm nay, chẳng hiểu sao, lớp tôi tự dưng im phăng phắc. Mọi ngày, mỗi khi cô nước vào lớp lại có tiếng nói, cười của bọn con gái hay tiếng lộc cộc nghịch ngợm của cánh con trai. Nhưng sao hôm nay lớp im lặp kì lạ. Tôi thấy dường như mất đi cái gì đó vui nhộn, sôi động của toàn thể “thần dân” 6E chúng tôi.

Nhận ra điều đó, cô Hằng liềm ngâm ngay một bài thơ trước lớp. Cả lớp tôi hưởng ứng nhiệt liệt. Cô từ từ ngâm thơ cho chúng tôi nghe:

Sáng mùa đông lạnh lẽo
Cô giáo đứng bên ngoài
Không còn nghe tiếng nói
Như mọi khi nữa rồi.

Rồi cô dừng lại, lấy một hơi và tiếp tục:

​Cô bước chân vào lớp
Chỉ nghe tiếng cầm cập
Tiếng nói, tiếng cười đâu?
Chạy đi chơi cả rồi.

Cả lớp tôi cười phá lên. Không khí lớp sôi nổi trở lại. Cô bắt đầu tiết học bằng kiểm tra bài cũ. Thấy các bạn đạt nhiều điểm 9, 10, cô rất vui. Cô cười thật tươi nhìn chúng tôi. Nụ cười rạng ngời tỏa sáng gương mặt cô.

Hôm nay, lớp tôi học truyền thuyết Thánh Gióng. Cô hương dẫn chúng tôi đọc bài. Cô đọc trước một lượt cho chúng tôi nghe. Chao ôi, giọng đọc của cô mới truyền cảm làm sao. Tôi nghe mà cảm tưởng như mình được sống lại cái khoảnh khắc Gióng anh dũng một mình chiến đấu với giặc.

Cô chuyển sang phần tiếp theo – tìm hiểu bài. Cô lần lượt hỏi những câu hỏi trong sách giáo khoa. Câu hỏi nào khó, cô gợi ý cho chúng tôi trả lời. Rồi bỗng nhiên, cô gọi Cường – thường được chúng tôi gọi là “bé” Cường vì thân hình nhỏ bé. Cô dịu dàng hỏi Cường:

- Em hãy cho cô biết, em có nhận xét gì về chi tết Giống vươn vai biến thành tráng sĩ mình cao hơn trượng?

Cường hồn nhiên trả lời:

- Dạ, em thưa cô, em thấy Thánh Gióng là một người có ý thức cứu nước ạ. Đặc biệt là ở chỗ, sau khi ăn xong, vươn vai Gióng bỗng biến thành tráng sĩ là ý nói Gióng phải là tráng sĩ mới tiêu diệt được kẻ thù. Và còn một ý nữa là … là …

Thấy Cường ngập ngừng, cô hỏi:

- Là gì? Em cứ nói tiếp đi!

- Thưa cô, em còn muốn được to lớn như Gióng để ra tay bảo vệ các bạn nữ khi bị bắt nạt ạ!

Cả lớp tôi cười phá lên. Thì ra bé Cường nhà mình cũng ga lăng đấy chứ nhỉ. Tôi cười đau cả bụng. Còn Cường thì đỏ mặt, không biết nói gì, im lặng ngồi xuống chỗ.

Cô lại nhẹ nhàng hỏi tiếp:

- Vậy các em cho cô hỏi, chi tiết Gióng đánh giặc xong, rồi cùng ngựa bay về trời có ý nghĩa như thế nào?

Cô nhìn quanh lớp và gọi Nguyên - một học sinh nổi tiếng quậy bậc nhất lớp tôi. Tôi chắc mẩm anh chàng này chết đến nơi rồi, vì anh ta còn đang mải gấp giấy trêu mấy đứa con gái thì bị cô gọi lên trả lời. Nguyên lúng túng đứng lên, gãi đầu gãi tai, trả lời:

- Thưa cô, chi tiết Gióng cùng ngựa bay về trời nói lên là Gióng chưa chăm lo phụng dưỡng cha mẹ nên đã bị Trời gọi về trách phạt ạ!

Nghe xong, cả lớp tôi lại phá lên cười. Vậy là hôm nay cả lớp đã được hai trận cười từ hai cậu học sinh trong lớp.

Nhìn đồng hồ, chỉ còn năm phút nữa là hết giờ, cô liền nhận xét buổi học của chúng tôi ngày hôm nay:

- Hôm nay đầu giờ lớp ta còn hơi im ắng. Tuy nhiên, lớp đã rất sôi nổi ở gần cuối giờ. Cô đề nghi lớp thưởng một tràng pháo tay thật to.

Cả lớp vỗ tay rào rào. Tiếng trống lại vang lên. Mấy đứa bạn lớp tôi vẫn còn nuối tiếc vì chưa được phát biểu. Sao giờ học trôi qua nhanh quá, như thể mới có 15 phút thôi.

Đó là một buổi học rất thú vị. Chúng tôi thật là may mắn khi có một cô giáo như cô Hằng. Tôi sẽ nhớ mãi những giờ học của cô. Đây là những hành trang quý giá sẽ theo tôi đi suốt cuộc đời.

15 tháng 9 2021

BN THAM KHẢO:

Từ khi sinh Gióng ra,tôi rất lấy làm lạ vì thằng bé lên ba vẫn chưa biết nói,cười hay đi.Suốt ngày Gióng chỉ nằm một chỗ,cho ăn thì ăn,cho uống thì uống chứ không chạy nhảy nô đùa như bạn bè đồng trang lứa.Tôi cũng lo lắm nhưng cũng chẳng biết làm thế nào.Năm ấy,giặc Ân xâm lược nước tôi.Chúng đi đến đâu là tàn phá đến đó.Đâu đâu cũng tràn ngập cảnh đau thương.Thấy tình thế đất nước ngày một tồi tệ,nhà vua đã cử sứ giả xuống các làng bản tìm người tài cứu nước.Khi sứ giả đi đến làng tôi rao,Gióng bỗng cất tiếng nói:"Mẹ ơi,mẹ gọi sứ giả vào đây cho con!".Nghe thấy thế,tôi vừa ngạc nhiên,vừa nơm nớp lo sợ nhưng vẫn làm theo lời con.Vừa thấy sứ giả,thằng bé đứng bật dậy,nói:"Ông về bảo nhà vua rèn cho tôi một con ngựa sắt,một cái roi sắt,một áo giáp sắt,tôi đánh đuổi giặc cho."

11 tháng 11 2019

Cứ mỗi sáng thứ 2 đầu tuần, em lại háo hức mong chờ được đến trường để tham dự buổi lễ chào cờ. Đối với em, buổi lễ chào cờ có một ý nghĩa rất đặc biệt, nó mang lại cho em cảm giác thiêng liêng khó tả.

Như đã thành thói quen, thứ 2 nào em cũng đến trường sớm hơn thường lệ để chuẩn bị cho buổi lễ chào cờ. Buổi sáng ngày hôm nay thật đẹp. Bầu trời cao trong xanh vời vợi có vài áng mây trắng bay hững hờ. Ông mặt trời tỏa ánh nắng ấm áp khắp muôn nơi, vạn vật như căng tràn nhựa sống, tinh khôi và tươi mới. Không khí trong lành, mát mẻ, thỉnh thoảng lại có vài cơn gió thoảng qua tạo cảm giác rất dễ chịu. Cành cây rung rinh trong gió như muốn reo vui, trên cao, những chú chim hót líu lo làm cho khung cảnh thêm tưng bừng, rộn rã. 

Lá cờ đỏ sao vàng bay phấp phới trong gió nhẹ và nắng mai, màu đỏ vốn rực rỡ hôm nay càng rực rỡ hơn. Cả sân trường chìm trong màu áo trắng học trò. Trên vai mỗi người học sinh là chiếc khăn quàng đỏ thắm tượng trưng cho Đội viên. Tiếng trống trường được đánh liền một hồi, các bạn học sinh dừng lại tất cả các hoạt động của mình, chẳng ai bảo ai xếp hàng thật ngay ngắn, đôi mắt ngước nhìn lên phía trên nơi các thầy cô giáo đang ngồi. 

Khi cả trường đã ổn định, tiếng hô dõng dạc của bạn tổng phụ trách vang lên: “Nghiêm! Chào cờ! Chào”. Tất cả học sinh và thầy cô giáo đặt bàn tay búp măng lên đầu, ánh mắt nhìn theo lá quốc kì. Một bầu không khí trang trọng, thiêng liêng bao phủ lên toàn bộ ngôi trường. Chào cờ xong, mọi người đồng thanh hát Quốc ca. Ai cũng cố gắng hát to và dõng dạc nhất có thể. Bài hát gợi nhớ về một thời quá khứ vàng son của dân tộc Việt Nam, nhắc nhở chúng em phải kính trọng và biết ơn tới thế hệ đi trước, những người đã ngã xuống để chúng ta có cuộc sống độc lập, tự do như ngày hôm nay. 

Sau bài hát quốc ca là đến bài hát đội ca. Bài hát có giai điệu tươi vui làm chúng em không khỏi phấn khởi và tự nhắc mình phải học tập thật tốt để xứng đáng cháu ngoan Bác Hồ. Cuối cùng, bạn tổng phụ trách lên nhận xét tình hình học tập và thực hiện nề nếp của cả trường trong tuần vừa rồi, khen ngợi những lớp thực hiện tốt, đồng thời phê bình và nhắc nhở một số cá nhân, tập thể về những khuyết điểm còn tồn tại.

Dù giờ chào cờ đã kết thúc nhưng hình ảnh của nó vẫn in đậm trong tâm trí em. Giờ chào cờ không chỉ là một tiết học lí thú mà còn tô đậm tình yêu đối với mái trường, với quê hương, đất nước trong lòng mỗi người học sinh.

11 tháng 11 2019

Bài làm :

Sáng thứ hai nào cũng vậy, cả trường em lại tập hợp nơi chính giữa sân trường để cùng dự lễ chào cơ đầu tuần. Đó là tiêt sinh hoạt chung của toàn trường mà ai cũng háo hức.

Tiếng trống trường điểm một hồi dài lúc bảy giờ mười lăm phút sáng thứ hai, chúng em từ các lớp rất nhanh nhẹn xuống tập trung ở sân trường. Tâm trạng ai cũng vui vẻ hồ hởi bắt đầu tuần mới sau hay ngày nghỉ giữa tuần. Các lớp đều xếp thành hai hàng ngay ngắn. Ai cũng mặc đồng phục áo trắng, đeo khăn quàng đỏ nghiêm trang tạo nên một hình ảnh thật đẹp ở sân trường. 

Bầu trời cao trong, cây lá xanh tươi rì rào trong gió, tiếng chim hót véo von như cũng vui chào đón tuần mới học tập nhiều niềm vui. Trên bục chào cờ là chiếc bàn với tượng Bác Hồ và lọ hoa rực rỡ. Từ phía trên bục, cô tổng phụ trách hô “Nghiêm! Chào cờ, chào”. Nghi lễ buổi chào cờ trang nghiêm bắt đầu. Tất cả nhìn theo lá cơ tổ quốc tung bay phấp phới rồi hát vang bài hát quốc ca. 

Trong cái không khí trang nghiêm ấy, trên nền trời trong trẻo, lá cờ đỏ sao vàng bay bay nổi bật lên. Nhìn lá cờ tổ quốc cùng lời bài hát quốc ca hào hùng, trong em trào dâng những cảm xúc khó tả, đó là sự biêt ơn các anh hùng đã ngã xuống cho chúng em được học tập dưới mái trường thân yêu này. Trong giây phút xúc động ấy, những chú chim sơn ca cũng như nín lặng, ngừng hót để hòa mình vào buổi lễ. Chỉ có những tia nắng vàng của buổi ban mai hắt nhẹ chiếu xuống nhè nhẹ, lung linh khiến khung cảnh buổi lễ chào cờ trở nên thiêng liêng hơn bao giờ hết.

Sau khi bài hát quốc ca kết thúc, ca khúc đội ca của chúng em lại vang lên như một lời hứa của những người thiếu niên đeo khăn quàng đỏ cùng lời hô vang “sẵn sàng” vì tổ quốc xã hội chủ nghĩa và lý tưởng của Bác Hồ vĩ đại. Kết thúc buổi lễ chào cờ đầu tuần, sân trường lại trở lại như bình thường với giờ ra chơi rộn rã tiếng cười. Cây lá xanh tươi hơn, chim sơn ca họa mi lại hót  véo von. Còn chúng em lại chuẩn bị một tuần mới tràn đầy năng lượng học tập.

Để tìm kiếm người tài giỏi trong thiên hạ một nhà vua đã sai viên quan đi khắp nơi và đưa ra các câu hỏi hóc búa để thử tài nhưng vẫn chưa tìm ra người nào tài giỏi.

Đến cánh đồng thấy hai cha con đang dùng trâu cày đất, viên quan hỏi trâu cày một ngày mấy đường. Cha chưa biết trả lời thế nào thì cậu bé trả lời: nếu như quan trả lời ngựa một ngày đi được bao nhiêu bước thì sẽ cho quan biết trâu cày một ngày được mấy đường. Quan nghe vậy sửng sốt và khẳng định đây là nhân tài,chạy vội về tâu với vua.

Vua thử tài bằng cách bán 3 thùng gạo nếp và 3 con trâu đực dặn nuôi để trong 1 năm ba con trâu đẻ thành chín con. Ai nấy đều lo lắng nhưng cậu bé cứ nói lấy gạo nếp và giết trâu để ăn, còn một phần làm lộ phí cho hai cha con vào kinh. Cậu bé đã chứng minh với nhà vua rằng 3 con trâu đực không thể đẻ.

Nhà vua tiếp tục thử tài cậu bé bằng cách ra lệnh từ một con chim sẻ dọn thành ba cỗ thức ăn. Cậu bé đưa cây kim và nói rằng rèn thành con dao để xẻ thịt chim.

Bây giờ thế lực ngoại bang đe dọa xâm lược, cho người sang thử tài. Cho một vỏ con ốc vặn dài và làm sao để xâu sợi chỉ xuyên qua con ốc đó. Cậu bé nghĩ ra cách lấy con kiến càng buộc chỉ ngang lưng, bên kia thì bôi mỡ để dẫn dụ kiến bò sang. Sợi chỉ được xuyên qua con ốc trong sự ngỡ ngàng, thán phục của sứ giả.

Vua ban thưởng hậu hĩnh cho cậu bé, phong làm trạng nguyên và có việc gì khó cũng đều hỏi ý kiến của cậu bé.



 

8 tháng 11 2016

hổng biết

9 tháng 11 2016

thế à?

29 tháng 8 2019

Bn ơi trong này ngt toàn cóp mạng thôi

Ko có ai rảnh mà tự viết đâu

P/S:Bn nên lên mạng tra thì hơn

Bài làm

~ Tham khảo ~

Là một cái bánh chưng ngày tết, tôi không thể nào quên được cái nguồn gốc, cái xuất thân của mình. Vào thời Vua Hùng, khi ông Lang Liêu vẫn là hoàng tử, ông ấy luôn chăm ngoan, lễ phép, nghe lời vua cha mẫu hậu và thương yêu anh em. Khi đã về già, vì chưa biết trọn ai nối ngôi, Vua Hùng bèn liều thử tài các con trai của mình, ngài bảo các con làm lễ vật kính biếu ngày đại thọ sắp tới của ngài, ai hợp ý thì ngài sẽ truyền ngôi. Các hoàng tử lập tức đi tìm lễ vật quý hiếm để cống nạp, từ trai biển đến rắn biển, từ tôm hùm đến thịt voi,... Nhưng chỉ riêng ông Lang Liêu là khôn biết làm gì, tôi được mộ vị thần gửi cho Lang Liêu qua một giấc mộng, và từ đó, tôi được bản tay khéo léo cả ông làm ra. Khi biết được truyện là có một món ăn dân dã, gần gũi, Vua Hùng rất mừng và nếm thử và quyết định trao ngai vàng cho Lang Liêu. Cái ngày Lang Liêu lên ngôi cũng chính là ngày mà những cái bánh chưng như tôi và anh em bánh giày của tôi ra đời và ngày nay ở những ngày lễ tết, tôi và bánh giầy là những vật không thể thiếu.

# Học tốt #