K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

10 tháng 6 2018

Sau một tuần học tập căng thẳng, tối thứ bảy vừa qua, mẹ đưa em đi một vòng quanh khu trung tâm thành phố. Được ngắm cảnh thành phố lúc lên đèn, em mới thấy hết vẻ đẹp nguy nga và thơ mộng của thành phố mang tên Bác Hồ.

Không khí buổi tối thật êm ả, dễ chịu và mát mẻ. Thong thả đi bộ với mẹ trên đường phố em mới có dịp quan sát mọi hoạt động của thành phố vào ban đêm. Dọc hai bên đường, những ngọn đèn cao áp tỏa sáng lung linh. Những ngôi nhà cao tầng đồ sộ nguy nga được trang trí bởi hàng trăm chiếc đèn với đủ màu sắc đang thi nhau nhấp nháy như muôn vàn các vì sao trên trời. Trên các vòm cây xanh, đèn được kết hàng dãy dài thi nhau rủ xuống mặt đường chẳng khác nào như mái tóc người thiếu nữ duyên dáng thướt tha. Người đi bộ đổ ra trung tâm thành phố mỗi lúc một đông, họ đi thong thả, ung dung với những bộ quần áo đủ kiểu, đủ màu sắc.

Trước cửa ủy ban nhân dân thành phố là một công viên rộng lớn với muôn vàn những đóa hoa đang lung linh đua sắc, ở đây tụ tập rất nhiều người, họ tươi cười hớn hở nói chuyện bên nhau, tất cả dường như quên hết nỗi vất vả mệt nhọc sau một tuần làm việc. Bên kia đường là rạp chiếu bóng Rex, ở đó có rất đông các anh chị thanh niên, họ đang chờ để vào rạp xem phim trông họ thật thanh thản và đáng yêu.

Đi một vòng công viên, em và mẹ dọc theo đường Nguyễn Huệ ra bến sông Bạch Đằng. Gió sông thổi lồng lộng mát rượi. Không khí ở đây thật là dễ chịu. Trên sông, những chiếc phà đang trôi lặng lẽ. Mặt nước được ánh đèn chiếu vào sóng sánh như được dát vàng. Dọc hai bờ sông là những quán cà phê mở nhạc xập xinh, khách đến đây uống cà phê cũng rất đông, vừa uống vừa nói chuyện vui vẻ. Em và mẹ cũng vào một quán kem ở bờ sông để vừa ăn vừa ngắm cảnh đẹp của đêm Sài Gòn. Thành phố của em lúc nào cũng tươi vui, rộn rã đầy sức sống. Em rất yêu thành phố của em, dù mai này có đi đâu xa nhưng em mãi mãi không quên thành phố yêu dấu này.

10 tháng 6 2018

Sau một tuần học tập căng thẳng, tối thứ bảy vừa qua, mẹ đưa em đi một vòng quanh khu trung tâm thành phố. Được ngắm cảnh thành phố lúc lên đèn, em mới thấy hết vẻ đẹp nguy nga và thơ mộng của thành phố mang tên Bác Hồ.

Không khí buổi tối thật êm ả, dễ chịu và mát mẻ. Thong thả đi bộ với mẹ trên đường phố em mới có dịp quan sát mọi hoạt động của thành phố vào ban đêm. Dọc hai bên đường, những ngọn đèn cao áp tỏa sáng lung linh. Những ngôi nhà cao tầng đồ sộ nguy nga được trang trí bởi hàng trăm chiếc đèn với đủ màu sắc đang thi nhau nhấp nháy như muôn vàn các vì sao trên trời. Trên các vòm cây xanh, đèn được kết hàng dãy dài thi nhau rủ xuống mặt đường chẳng khác nào như mái tóc người thiếu nữ duyên dáng thướt tha. Người đi bộ đổ ra trung tâm thành phố mỗi lúc một đông, họ đi thong thả, ung dung với những bộ quần áo đủ kiểu, đủ màu sắc.Trước cửa ủy ban nhân dân thành phố là một công viên rộng lớn với muôn vàn những đóa hoa đang lung linh đua sắc, ở đây tụ tập rất nhiều người, họ tươi cười hớn hở nói chuyện bên nhau, tất cả dường như quên hết nỗi vất vả mệt nhọc sau một tuần làm việc. Bên kia đường là rạp chiếu bóng Rex, ở đó có rất đông các anh chị thanh niên, họ đang chờ để vào rạp xem phim trông họ thật thanh thản và đáng yêu.Đi một vòng công viên, em và mẹ dọc theo đường Nguyễn Huệ ra bến sông Bạch Đằng. Gió sông thổi lồng lộng mát rượi. Không khí ở đây thật là dễ chịu. Trên sông, những chiếc phà đang trôi lặng lẽ. Mặt nước được ánh đèn chiếu vào sóng sánh như được dát vàng. Dọc hai bờ sông là những quán cà phê mở nhạc xập xinh, khách đến đây uống cà phê cũng rất đông, vừa uống vừa nói chuyện vui vẻ. Em và mẹ cũng vào một quán kem ở bờ sông để vừa ăn vừa ngắm cảnh đẹp của đêm Sài Gòn. Thành phố của em lúc nào cũng tươi vui, rộn rã đầy sức sống. 

Em rất yêu thành phố của em, dù mai này có đi đâu xa nhưng em mãi mãi không quên thành phố yêu dấu này.

k mk nha 

13 tháng 2 2020

Trời vừa sẩm tối, ba dẫn em thả bộ thong thả đi. dạo mát trên những con đường quen thuộc của thành phố. Em đã được chứng kiến quang cảnh thành phố bừng lèn bởi các ngọn đèn với các ánh màu lung linh huyền ảo. Thành phố đã lên đèn; nó chuẩn bị bước vào đêm cũng thật ồn ào và sôi động.

Những cơn gió thoảng đưa, đem đến cho thành phố không khí mát mẻ. Tô điểm thêm cho bộ mặt thành phố bởi những sắc màu khác nhau, qua các ngọn đèn, những tiệm bán đồ bày bán các mặt hàng càng đẹp hơn lên trong ánh điện lung linh. Đường phố thêm sôi động.

Từng dòng người đổ ra đường mỗi lúc một đông. Khác với buổi sáng đi làm, bây giờ họ ăn mặc thật đẹp, quần áo đủ màu sắc, đủ kiểu… Các loại xe cộ thi nhau nối đuôi chạy qua chạy lại. Con đường phố vốn đã rộng thế, vậy mà giờ đây trở nên chật chội. Dưới ánh đèn, dưới các sắc màu quần áo, cả thành phố như nổi bật lên trên nền trời đen thẫm, nhấp nhánh như sao sa.

Trên hè phố mọi người đi lại tấp nập hơn buổi chiều. Già có, trẻ có, nhưng nhiều nhất vẫn là thanh niên. Họ đi thành từng đôi hoặc từng nhóm. Tay khoác tay nhau, họ trò chuyện vui vẻ, thỉnh thoảng lại rộ lên tiếng cười khúc khích. Trong số đó có cả những bé trai, bé gái trạc tuổi em, chạy hớt ha hớt hải đến năn nỉ người qua lại mua vé số cho mình. Có cả những gia đình bố mẹ dắt một vài em đi chơi phố. ở ngã tư, đèn xanh đỏ vẫn đều đặn chớp tắt báo hiệu, chú công an trang phục gọn gàng đứng ở vị trí quen thuộc của mình theo mọi hoạt động của đường phố. Ba và em đi dọc theo đường Điện Biên Phủ rồi ra Sài Gòn. Chợ Bến Thành im lìm đứng trong đêm, đèn trên nóc chợ nhấp nháy… Ôn ào và sôi động nhất vẫn là ở trước cửa Uy ban Nhân dân Thành phố. Một công viên rộng lớn tràn ngập người là người: mọi người như quên hết tất cả mệt nhọc sau một ngày làm việc. Họ hớn hở tươi tắn bên nhau. Gần tượng đài Bác, khách du lịch nước ngoài chụp hình liên tục, có lẽ họ muốn ghi lại hình ảnh Bác Hồ thân yêu của đất nước Việt Nam… Phía trái công viên là rạp “Rex” – Đoàn người lũ lượt kéo đến, kín cả trước cổng rạp. Họ đang chờ đợi để vào xem ca nhạc. Ba và em dừng lại trước dãy phố bán đồ may sẵn. Các cửa tiệm sáng trưng, treo la liệt quần áo thành nhiều tầng lớp. Thôi thì đủ kiểu, đủ màu, đủ loại. Những chiếc váy dành cho con nít mới dễ thương làm sao! Mỗi cái có một vẻ đẹp khác nhau quyến rũ khách hàng. Hai anh chị thanh niên đứng cạnh em cứ trầm trồ bàn tán về các kiểu quần áo mới lạ. Ba mua cho em một cái áo sơ mi trắng, may rất khéo, em mặc vừa như in.

Chơi chán, trên đường về, ba dẫn em ra bến cảng. Khác với không khí ồn ào náo nhiệt ở công viên, bến sông có vẻ lặng lẽ êm đềm hơn. Dọc theo men bờ sông là những hàng quán, đèn nhấp nháy vàng làm sáng cả một khúc sông. Ba và em thả bộ theo bờ sông. Gió sông thổi lên lồng lộng mát rượi. Những chiếc phà trong đêm, đen trùi trũi lặng lẽ trôi. Gió đã lành lạnh, ba giục em ra về. Hai cha con thong thả thả bộ bên những hàng cây đang rì rào trong gió. Thỉnh thoảng một vài chiếc lá vàng rơi. Nó lượn lờ, chao đảo rồi buông mình xuống đất. Trong không khí mát mẻ của ban đêm, em ngửi thấy mùi hoa thơm thoang thoảng báo hiệu mùa xuân sắp về trên thành phố.

Tiếng chuông báo thức reo lên, em thức dậy vươn vai một cái rồi nhẹ nhàng đi ra ban công ngắm nhìn quang cảnh buổi sáng bình minh nơi em đang sống, đó là một con phố nhỏ thân thuộc và bình yên.

Đường phố lúc này thật vắng vẻ, chờ đợi mãi cũng chỉ có 1-2 xe qua lại, tiếng lá khô rơi xuống đường gió thổi nghe xào xạc, không gian thật tĩnh lặng, tưởng chừng nghe được cả những tiếng gà gáy ở đằng xa vọng lại. Bầu trời lúc này rất trong lành, nền trời trong xanh chỉ có vài đám mây mỏng lững lờ trôi, thi thoảng lại có vài đàn chim lao vụt ra từ những ngọn cây rồi bay lên không trung như khởi động đôi cánh để bắt đầu hành trình kiếm ăn một ngày dài. Dọc hai bên đường phố những dãy nhà vẫn đóng kín mít cửa, đa số là nhà 2 tầng có nhà 3-4 tầng, các nhà san sát nhìn như dính vào với nhau. Bỗng những cây đèn đường vụt tắt, chúng đã được nghỉ ngơi sau một đêm chiếu sáng, những ngọn đèn giống như những người bảo vệ gác đêm cho con phố những giấc ngủ bình yên. Tiếng gõ "keng keng" bác nhân viên thu rác đã tới, thế là từ trong ngõ một số người đem rác ra đường vứt vào xe rác, đường phố nơi em ở không bao giờ để rác ngoài cửa qua đêm mà sẽ để rác trong nhà chờ đến sáng mới đem rác ra, như vậy sẽ giữ gìn cảnh quan đường phố cũng như bảo vệ bầu không khí của khu phố.

Đường phố nơi em ở luôn tự hào là đường phố sạch đẹp văn minh, mỗi người trong khu phố luôn nâng cao ý thức tự giác bảo vệ môi trường và cùng chung tay giữ gìn.

Hôm nay trời chuyển dông, bên ngọn đèn dầu mẹ cặm cụi ngồi may cho xong chiếc áo trắng để mai em có áo khoác đi học.
Trời đêm lạnh, thế mà mẹ vẫn cứ cố làm cho xong chiếc áo trắng. Ngoài trời mưa gió rít, sấm nổ ầm ầm, mưa càng nặng hạt. Mưa rơi trên mái tôn nghe lộp độp. Phía sau nhà, gió thổi luỹ tre chạm vào nhau ken két. Đang thiu thiu ngủ em chợt nhớ tới mẹ. Vì khi trời vừa chập tối, em bị cúm nên vào ngủ trúơc Lúc này, trời tối đen như mực, không thấy nôi vật gì nữa.
Bên ngọn đèn dầu mờ ảo, mẹ đangchăm chú may. Mẹ ngồi trên giừng cạnh nơi em đang nằm. Đôi chân mẹ khoanh tròn lại trông thật oai! Mẹ cầm chiếc áo trắng đặt lên đầu gối, xâu xong kim, mẹ bắt đầu đưa lên đưa xuống theo nhịp khâu Cái lưng mẹ khom khom, thỉnh thoảng mẹ lấy tay vuốt phẳng mặt vải để may. Chợt mẹ cuờo khúc khích, em cứ tuởng mẹ đã biết em thức. Nhưng mẹ lại im lặng khiến cho em gọi thầm trong lòng: ” Mẹ ơi, con gái mẹ đây”.
Thấy chiếc chăn tuột khỏi ngùơi em, mẹ cẩn thận giũ ra rồi đắp lại cho em. Lúc này, em như đụơc tiếp thêm hơi ấm của mẹ. Mái tóc mẹ buông xoã xuống, trong mặt mẹ hiên từ biết bao! Ôi! Em múôn ngồi đây để đụơc làm cùng mẹ. Em không sao chợp mắt đuợc vì những câu hỏi cứ dồn dập tới: ” Mẹ nghĩ gì thế nhỉ? Mẹ thức khuya thế có mệt không?”. Cây tre đầu hè sà vào bên cửa sổ như muốn trả lời: ” Mẹ nghĩ về em đó, nên mẹ chẳng mệt đâu”. Chiếc áo sắp đụơc hoàn thành thì trời đã khuya.
Sáng dậy, em mặc áo vàio như bao tình thuơng của mẹ. Mẹ đã thức gần trắng một đêm may xong chiếc áo để con gái mẹ có áo đẹp đi học. Mẹ đã không quản vất vả để chăm lo cho em mọi sinh hoạt, học tập cũng như nhu cầu cuộc sống. ” Mẹ làm gì nhiều cho vất vả” – Có một lần em đã hỏi mẹ như thế. Mẹ đáp : ” HÔm nay mẹ vất vả để ngày mai con đụơc sung suớng”. Qua câu trả lời của mẹ, em càng tự hào với lòng mình và tự nhủ thầm: ” Hãy học tập thât giỏi, lao động thật tốt để không phụ lòng nuôi duỡng của bố mẹ và công lao của các thầy cô giáo”.

"Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình dạt dào..." - Câu hát ấy đã ngấm mãi trong em không bao giờ nhai nhạt! Mỗi người ai cũng có người để mến mộ và tự hào, với em đó là mẹ của em. Mẹ của em rất tuyệt vời! Mẹ em là chỗ dựa vững chắc, là nơi em san sẻ niềm vui, nỗi buồn. Mẹ cho em cuộc đời hôm nay và mai sau. 

Mẹ em đã ngoài bốn mươi tuổi nhưng trông mẹ vẫn còn trẻ. Dáng người mẹ không cao nhưng cân đối. Mái tóc mẹ uốn cao ôm gọn lấy khuôn mặt tròn trĩnh, phúc hậu, tạo cho mẹ một vẻ đẹp dịu hiền, dễ mến. Nổi bật trên khuôn mặt mẹ là đôi mắt to, đen láy, luôn ánh lên cái nhìn ấm áp và trìu mến. Mỗi khi cười, mẹ em để lộ hàm răng trắng, đều, trông rất duyên.

Mẹ em ăn mặc rất giản dị nhưng không kém phần lịch sự. Mỗi khi đi làm, thường là bộ váy màu xanh dương có điểm hoa văn hay bộ đồ tây màu trắng trang nhã. Còn lúc ở nhà, với đồ bộ gọn gàng trông cũng rất duyên dáng.

Mẹ em rất yêu thương gia đình và hết lòng chăm sóc, dạy dỗ con cái. Dù công việc ở cơ quan bận rộn nhưng mẹ đều dành thời gian cho gia đình, cho việc học hành của em. Những lần, em mắc khuyết điểm, mẹ không mắng nhiếc, đánh đập mà nhẹ nhàng chỉ bảo, nhắc nhở, chỉ ra chỗ sai để em khắc phục, sửa lỗi. Mẹ vui mừng, hạnh phúc khi em đạt kết quả cao trong học tập.

Em còn nhớ, có lần, em không nghe lời mẹ chạy chơi ngoài nắng, đến tối thì sốt cao. Em ngất đi cho đến gần sáng mới tỉnh lại. Thật bất ngờ, mẹ em vẫn ngồi đó. Mẹ đã thức thâu đêm để chăm sóc em nên khuôn mặt hiện rõ sự mệt mỏi, lo âu. Mẹ âu yếm sờ tay lên trán em, rồi đặt tay em trong tay mẹ. Em thấy người ấm lên còn bệnh thì bớt đi nhiều.

Đối với đồng nghiệp, mẹ được mọi người tin yêu và mến phục. Với hàng xóm, mẹ luôn vui vẻ và sẵn sàng giúp đỡ nên ai ai cũng yêu quý.

Mẹ là "Tổ quốc" riêng của em! Mỗi lần nhắc đến mẹ, lòng em lại dạt dào những tình cảm thiêng liêng nhất. Em thầm nhủ: "Mình phải cố gắng học thật giỏi và không ngừng rèn luyện để trở thành người có ích cho xã hội". Đó cũng là nguyện vọng lớn lao nhất mà hằng ngày mẹ vẫn thường nhắn nhủ và khuyên bảo em.

24 tháng 7 2020

“Nơi tôi sinh Hà Nội… Ngõ nhỏ phố nhỏ nhà tôi ở đó. Đêm nằm nghe trong gió, tiếng sông Hồng thở than..”. Đấy là lời bài hát mà em rất thích. Nhà em nằm trong một ngõ nhỏ của bãi Phúc Xá bên bờ sông Hồng.

Đi từ đường lớn vào nhà phải qua hai lần rẽ. Ngõ 33/176 nơi em ở rất nhỏ nên chỉ có hai chiếc xe máy tránh nhau mới đi qua được. Nhà em ở cuối ngõ. Đó là một ngôi nhà ba tầng xinh xắn. Phía bên ngoài, tường sơn màu da trời dịu mát. Điểm nhấn là chiếc ban công có những thanh chắn mảnh mai. Trên đó, bố treo mây giò lan rừng, cành lá xanh xanh. Thỉnh thoảng, trên những cành gầy guộc lại nở ra vài bông hoa tim tím, khẽ rung rinh theo gió như những con bướm rập rờn.

Tầng một được chia thành phòng khách và phòng bếp. Ngoài bộ bàn ghế, ấm chén, phòng khách còn có chiếc ti vi đặt trên kệ sát tường. Bên cạnh là phòng bếp mà chúng em thường gọi là “phòng hội đồng” vì cả nhà thường quầy quần ở đấy, cùng ăn và trò chuyện vui vẻ. Phòng nhỏ nhưng mẹ em sắp xếp rất gọn gàng nên trông không đến nỗi chật. Bát đũa, nồi niêu, dao thớt, gia vị…, thứ nào cũng được để ở một ngăn tủ bếp riêng, rất tiện dụng.

Bố mẹ và hai chị em em ở hai phòng trên tầng hai. Chúng em rất thích phòng mình vì đó là căn phòng đặc biệt. Tất cả các phòng khác sơn vàng, chỉ riêng phòng chúng em có màu hồng dìu dịu. Mẹ lại mua cho cái giường hai tầng ngộ nghĩnh, em ở tầng dưới, chị ở tầng trên. Mỗi người có một góc học tập riêng, có thể trang trí theo ý mình. Bên cạnh tủ quần áo là chiếc tủ kính nhỏ đựng những thứ “tài sản” quý giá nhất của chúng em: những em búp bê và gấu bông xinh, những món quà lưu niệm.

Tầng 3 chỉ có gian thờ và một sân khoảng sân. Mẹ phơi quần ảo ở đó. Những đêm hè, em thích ngồi hóng mát, ngắm nhìn những ánh đèn lấp lánh phía xa và trong lòng thắp nên bao niềm mơ ước.

Ngôi nhà thân yêu, tôi yêu bạn biết bao.



 

24 tháng 7 2020

        Nơi em sinh ra ở Thành phố Hồ Chí Minh.Ngay từ lớp một, trong giờ vẽ tự do, em đã vẽ ngôi nhà của mình. Bài tập vẽ đó được cô giáo khen và dán lên bảng cho các bạn cùng xem. Mỗi ngày một lớn, em thêm yêu quý ngôi nhà của em và ý thức được tình cảm gắn bó thiêng liêng của một gia đình.

Nhà em nằm trong một con hẻm khá rộng, thoáng mát và yên tĩnh. Ngôi nhà có ba tầng, sơn màu kem sữa xinh xắn. Cổng nhà hình vòm cung, sơn màu nâu. Bao bọc quanh nhà là một tường rào ốp đá màu hồng. Ngay sân trước, mẹ em trồng khá nhiều chậu hoa cảnh. Màu đỏ, tím, trắng của hoa phong lan làm tươi sáng sân nhà. Cạnh đó, cánh hoa đỏ rực của cây trạng nguyên kiêu hãnh khoe sắc cùng khóm mai cẩm tú nụ li ti.

Tất cả cửa của ngôi nhà làm bằng kính màu nâu, rèm cửa màu xanh cốm. Tường bên trong nhà sơn màu xanh da trời. Nhà có sáu phòng: phòng khách, bếp và bốn phòng ngủ. Tầng trên cùng của nhà là phòng thờ. Tầng trệt của ngôi nhà là phòng khách và bếp. Phòng khách rộng, bày biện đơn giản gồm một bộ sa-lông gỗ, tủ ti vi và tủ giày.

Bàn sa-lông trải khăn trắng. Lúc nào mẹ cũng bày một bình hoa giữa bàn nên phòng khách sáng hẳn ra, đẹp làm sao! Phía sau cầu thang là nhà bếp và phòng tắm. Bếp đồng thời cũng là phòng ăn. Ở đây, mẹ sắp xếp rất ngăn nắp, sạch sẽ: tủ lạnh áp sát tường, cạnh đó là bếp ga, tủ bếp bao bọc hình chữ L, chiếm một phần ba không gian nhà bếp. Bàn ăn ở giữa phòng. Lầu một của căn nhà là phòng của các anh chị và ba mẹ. Lầu hai có phòng em và phòng của ông bà. Tầng trên cùng là phòng thờ, phòng này đẹp nhất với bàn thờ Đức Phật tôn nghiêm. Phòng thờ cũng đồng thời là phòng học của mấy anh chị em, bên phải phòng kê bàn làm việc của ba mẹ và tủ sách. Sau bữa ăn tối, cả nhà em quây quần ở phòng khách trò chuyện, xem ti-vi. Xem xong chương trình thiếu nhi, cả nhà đều vào phòng học. Bố mẹ em làm việc, chúng em học bài. Căn nhà lúc ấy im lặng nhưng ấm cúng và hạnh phúc,

Thứ bảy hàng tuần, chúng em cùng nhau giúp ba mẹ quét dọn, lau nhà, chùi rửa cửa kính, tủ bàn và kệ sách. Sau khi dọn dẹp sạch sẽ, căn nhà sáng bóng như mới. Cả nhà em đều thấy sảng khoái, vui vẻ để bước vào một tuần làm việc, học tập sắp đến.

Ngôi nhà là nơi em sinh sống cùng với những người thân. Ngôi nhà đã chứng kiến bao niềm vui, nỗi buồn của gia đình em. Mỗi lần có dịp đi đâu xa, em đều mong mau chóng về nhà. Em hết lòng biết ơn ông bà, bố mẹ đã xây dựng ngôi nhà đầy đủ tiện nghi và nuôi dạy chúng em chu đáo. Em hứa cố gắng học giỏi, có tương lai tốt để ông bà, bố mẹ vui lòng.

Chúc bn hok tốt!!!

29 tháng 7 2018

Mùa hè, Tâm thường được ba đưa về quê ngoại. Đó là một miền quê thanh bình, yên ả.

Ngoại thường dắt Tâm theo mỗi khi ngoại ra thăm ruộng vào mỗi sáng, sương sớm còn đọng trên ngọn cỏ, làm bàn chân Tâm mát lạnh. Gió từ bờ sông thổi về mát rượi. Mặt trời chưa nhô lên hẳn, còn lấp ló nơi rặng cây. Xa xa, trong xóm tiếng gà vịt, tiếng trâu bò rộn lên đòi ăn. Khói từ các mai nhà bốc lên, quyện với vị phù sa theo gió từ sông thổi vào nghe ngai ngái, ấm nồng và thân thuộc. Khi hai ông cháu về đến nhà, mặt trời đã lên đến rặng cau. Tiếng xuồng khua ngoài bờ sông đã rộn ràng, tiếng người gọi nhau í ới…

Một ngày mới đã bắt đầu nơi xóm nhỏ ven sông.

20 tháng 10 2021

chịu thua

1 tháng 10 2018

Quê em là một làng nhỏ ven sông Cầu, phong cảnh rất nên thơ với cây đa, mái đình và những cánh đồng thẳng cánh cò bay. Mùa xuân ấm áp là những ngày đẹp nhất của làng xóm quê em.

Mùa xuân đến, cả đất trời như ngập tràn hạnh phúc. Cây cối đâm chồi nảy lộc xanh tươi. Những mầm non bừng tỉnh sau giấc ngủ đông dài dằng dặc, khẽ vươn vai vẫy lá chào đón gió xuân. Muôn loài hoa khoe sắc, khoe hương trong nắng mới.

1 tháng 10 2018

canh chieu thu o que em that dep . nhung lan gio mat hoa quyen voi mui bong lua dang tro dong dong cho ta mot cam giac that de chiu . nhung canh co trang bay tren bau troi  . tren troi la nhung dam may trang dang lo lung troi . cay coi ri rao trong gio that mat ...mang

5 tháng 10 2020

    Vào mùa hè mỗi năm, em thường được ba đưa về quê ngoại. Đó là một miền quê thanh bình, yên ả. Vào mỗi sáng, ngoại thường dắt em theo mỗi khi ra thăm ruộng, sương sớm còn đọng trên ngọn cỏ, làm bàn chân em mát lạnh. Gió từ bờ sông thổi về mát rượi. Mặt trời chưa nhô lên hẳn, còn lấp ló nơi rặng cây. Xa xa, trong xóm tiếng gà vịt, tiếng trâu bò rộn lên đòi ăn. Khói từ các chái nhà bốc lèn, quyện với vị phù sa theo gió từ sông thổi vào nghe ngai ngái, ấm nồng và thân thuộc. Khi hai ông cháu về đến nhà, mặt trời đỏ lên đến rặng cau. Tiếng xuồng khua ngoài bờ sông đã rộn ràng, tiếng người gọi nhau í ới ... Vậy là một ngày mới đã bắt đầu nơi xóm nhỏ thân thương.
 

5 tháng 10 2020

Vào mùa hè mỗi năm, em thường được bố, mẹ đưa về quê ngoại. Đó là một miền quê thanh bình, yên ả. Vào mỗi sáng, bà ngoại thường dắt em theo mỗi khi ra thăm ruộng, sương sớm còn đọng trên ngọn cỏ, làm bàn chân em mát lạnh. Gió từ bờ sông thổi về mát rượi. Mặt trời chưa nhô lên hẳn, còn lấp ló nơi rặng cây. Xa xa, trong xóm tiếng gà vịt, tiếng trâu bò rộn lên đòi ăn. Khói từ các ống khói nhà bốc lên, quyện với vị phù sa theo gió từ sông thổi vào nghe ngai ngái, ấm nồng và thân thuộc. Khi hai ông cháu về đến nhà, mặt trời đỏ lên đến rặng cau. Tiếng xuồng khua ngoài bờ sông đã rộn ràng, tiếng người gọi nhau í ới ... Vậy là một ngày mới đã bắt đầu nơi xóm nhỏ thân thương.

 

26 tháng 1 2019
“Quê hương mỗi người chỉ một
Như là chỉ một mẹ thôi
Quê hương nếu ai không nhớ
Sẽ không lớn nổi thành người.”


Vâng, quê hương chính là nơi ta đã cất tiếng khóc oa oa đầu tiên, nơi ửng hông gò má ta, nơi cho ta những tấm lòng che chở. Phải chăng vì thế quê hương giống như người mẹ hiền nuôi dưỡng ta bằng dòng sữa ngọt lành, thanh khiết. Yêu quê hương, là yêu cảnh đẹp quê hương xinh xắn nên thơ. Và có lẽ, đẹp nhất trong trái tim tôi là cánh đồng lúa quê hương.
Hai tiếng thiêng liêng hai tiếng “quê hương”. Còn gì riêng cho dáng quê, cảnh quê và tình quê hơn là cánh đồng lúa bát ngát xanh, êm đềm rủ bóng xuống biết bao trang văn, trang thơ của thi nhân muôn thuở:
 

“Việt Nam đất nước ta ơi
Mênh mông biển lúa đâu trời đẹp hơn
Cánh cò bay lả rập rờn
Mây mờ che đỉnh Trường Sơn sớm chiều.”



Đó là trong trang văn, quê hương đẹp dịu dàng mà đằm thắm cùng cánh cò trắng hiền hòa. Nhưng kì thực, ngoài kia, trên thực tế vẻ đẹp của cánh đồng lúa quê hương còn quyến rũ hơn. Cánh đông lúa bát ngát như biển rộng rinh không bờ bến, mỗi đợt lúa gối đầu nhau, tạo nên những đợt sóng lúa nhấp nhô, nhịp nhàng, yên ả. Những bông lúa như những nàng thiếu nữ xuân sắc, xuân thì, mang một sức sống tươi trẻ, dòng dòng nhựa sống. Đặc biệt khi còn ở thì con gái, những bông lúa xanh rì, tấp nập như đoàn đoàn lớp lớp các thiếu nữ thanh tân trẻ trung trong tà áo dài truyền thống. Đó cũng là khi, cánh đồng lúa quê hương tỏa ra một mùi hương thơm của lúa đòng đòng, một thứ vị rất thanh khiết, tươi mới, nông nhẹ mà lan thấm hồn người. Tưởng như mùi hương ấy là mùi của đất quê, hồn quê, tình quê đã hun đúc từ bao đời nay mà ấp ủ trong từng hạt gạo tròn trịa trắng ngần như tấm lòng thảo thơm, mộc mạc của người dân Việt Nam. Đến khi lúa chín, sắc xanh mơn mởn, biếc rờn ấy khoác lên mình bằng tấm áo vàng óng, rực rỡ nặng trĩu trong đó là tinh chất trời ban quyện hòa cùng tấm lòng cần lao, công sức, mồ hôi nước mắt của các bác nông dân. Vậy là, mỗi mùa, mỗi cảnh, cánh đồng lúa quê hương đều mang những vẻ đẹp rất thơ, rất hồn, rất mộc mạc mà xoa xuyến hồn người.

Nhưng có lẽ, hoạt động sống của người dân quê mới thật sự nhộn nhịp, tươi vui khi cánh đồng lúa bước vào thời kì thu hoạch. Trên đồng lúa, nhấp nhô nón trắng của các bà, các mẹ, các chị đang lom khom gặt lúa. Tiếng cười nói rôm rả, huyên náo khắp không gian, đánh thức vẻ im lìm, bình lặng của cánh đông mỗi khi. Tiếng cắt lúa, tiếng máy phụt, tiếng chuyển thóc lên xe hòa vào làm nên một âm thanh của sự sống rộn ràng, náo nức đang tràn ngập nơi nơi. Xa xa là những đứa trẻ tinh nghịch đang mót lúa, bắt châu chấu, cào cào về cho chim non. Trông các cậu mới trong sáng, hồn nhiên biết mấy.

Cánh đồng lúa quê hương cũng gắn liền với tuổi thơ ngọt ngào, hồn nhiên của tôi khi còn ở bên bà. Chiều chiều mát, tôi hay ra bờ cỏ triền đê gần ruộng lúa nhà mình. Thỉnh thoảng cất lên những câu hát vu vơ, hồn nhiên của tuổi học trò. Nghe đâu đây tiếng lúa thì thầm như đang nói chuyện cùng mình, cảm giác như những người bạn thật tuyệt.

Quê hương trong tâm trí tôi luôn đẹp, một nét đẹp gợi hồn, một vẻ đẹp thấm trong từng ánh mắt, tiếng cười trong trẻo của trẻ thơ. Và nhất là hình ảnh cánh đồng đã trở thành một mảnh hông tôi thời ấu thơ, là cảnh đẹp quê hương tôi luôn âu yếm nhớ về.