K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Trần Thủ Độ: Thì ra ngươi hiểu chức phận thế đấy! Thôi được, nể tình phu nhân, ta sẽ cho ngươi được thỏa nguyện. Có điều, chức câu đương của ngươi là do phu nhân ta xin cho, nên không thể ví như những câu đương khác. Vì vậy, phải chặt một ngón chân của ngươi để phân biệt. Phú nông: (hoảng hốt, cuống cuồng) Ấy chết! Sao ạ? Đức Ông bảo gì cơ ạ? Trần Thủ Độ: Ngươi tưởng phép nước là...
Đọc tiếp

Trần Thủ Độ: Thì ra ngươi hiểu chức phận thế đấy! Thôi được, nể tình phu nhân, ta sẽ cho ngươi được thỏa nguyện. Có điều, chức câu đương của ngươi là do phu nhân ta xin cho, nên không thể ví như những câu đương khác. Vì vậy, phải chặt một ngón chân của ngươi để phân biệt.

Phú nông: (hoảng hốt, cuống cuồng) Ấy chết! Sao ạ? Đức Ông bảo gì cơ ạ?

Trần Thủ Độ: Ngươi tưởng phép nước là chuyện đùa chăng?

Phú nông: (van xin) Con biết tội con rồi! Xin Đức Ông nể tình thân tha cho con!

Trần Thủ Độ: (kiên quyết) Ta đã nể tình phu nhân mà cho ngươi làm câu đương đấy thôi. Chặt một ngón chân chỉ là để phân biệt chức câu đương xin của ngươi thôi mà.

Phú nông: (vội vã) Con không dám xin chức này nữa. Xin Thái sư tha tội cho! Xin Thái sư tha tội cho!

Trần Thủ Độ: Ngươi đã biết tội thì được. Hãy về lo mà làm ăn, làm một người dân tốt.

Phú nông: Đa tạ Đức Ông ! Đa tạ Đức Ông!

4
N
7 tháng 3

viets der lamf gif

 

vietes deer lamf gif moiws ddungs chuws

 

11 tháng 3 2022

Trần Thủ Độ: Ta nghe phu nhân nói ngươi muốn xin chức câu đương, đúng vậy không?

Phú nông: Bẩm, vâng!

Trần Thủ Độ: Ngươi có biết chức câu đương phải làm những việc gì không?

Phú nông: (gãi đầu, lúng túng) Dạ bẩm… bẩm… Con phải… phải… đi bắt tội phạm ạ!

Trần Thủ Độ: Làm sao ngươi biết kẻ nào là tội phạm?

Phú nông: Dạ bẩm… bẩm… Con cứ thấy nghi nghi là bắt ạ.

 

11 tháng 3 2022
23 tháng 9 2018

Học sinh đọc thầm đoạn trích nhiều lần để hiểu nội dung đoạn trích và có thể trả lời các câu hỏi.

1 tháng 2 2019

Câu ghép: Người ấy/ kêu van mãi, ông /mới tha cho

                     CN             VN             CN         VN

Câu ghép :        Người ấy/ kêu vãn mãi, ông/ mới tha cho. 

                             CN             VN              CN         VN

14 tháng 1 2018

Người ấy kêu van mãi, ông mới tha cho là câu ghép

chủ ngữ vế 1:người ấy 

vị ngữ vế 1:kêu van mãi

chũ ngữ vế 2: ông

vị ngữ vế 2: mới tha cho

23 tháng 1

Gạch 1gạch

27 tháng 3 2019

Chọn đáp án: D

22 tháng 1 2018

câu ghép: "Người ấy kêu van mãi, ông mới tha cho"

chủ ngữ: người ấy, ông

vị ngữ: kêu van mãi, tha cho

các vế ngăn cách với nhau bởi dấu phẩy

Hay lắm, đọc điTình bạn thực sựCác khanh hãy cho ta biết làm thế nào để xây dựng được một tình bạn cao quý như tình bạn giữa hai khanh như vậyDamon và Pythias thân thiết với nhau từ khi còn nhỏ. Cả hai tin tưởng tuyệt đối vào nhau và tự nguyện hy sinh mọi thứ cho nhau.Lúc bấy giờ, Dionysius là người nắm quyền trị vì đất nước Syri. Ông ta vô cùng tức giận khi nghe người hầu cận bẩm...
Đọc tiếp

Hay lắm, đọc đi

Tình bạn thực sự

Các khanh hãy cho ta biết làm thế nào để xây dựng được một tình bạn cao quý như tình bạn giữa hai khanh như vậy

Damon và Pythias thân thiết với nhau từ khi còn nhỏ. Cả hai tin tưởng tuyệt đối vào nhau và tự nguyện hy sinh mọi thứ cho nhau.

Lúc bấy giờ, Dionysius là người nắm quyền trị vì đất nước Syri. Ông ta vô cùng tức giận khi nghe người hầu cận bẩm báo lại những câu nói ngạo mạn của Pythias. Pythias tuyên bố rằng trên đời này không người nào được quyền kiếm soát và chế ngự hành vi của người khác và những kẻ chuyên chế đều là những tên bạo chúa. Nổi cơn thịnh nộ, vua Dionysius ra lệnh cho Pythias và bạn của chàng vào triều.

- Sao ngươi dám phát ngôn những lời lẽ báng bổ vua chúa như vậy hả? - Vua Dionysius lớn tiếng.

-Thần chỉ nói lên sự thật, thưa bệ hạ - Pythias điềm tĩnh đáp.

- Vậy theo ý ngươi, những vị vua không được nắm giữ quyền lực và không được cai quản thần dân trên mảnh đất của mình sao?

- Thần chỉ nói về những vị vua lạm dụng quyền lực của họ mà không được sự đồng tình của dân chúng mà thôi, thưa bệ hạ.

- Đó là những lời của một kẻ phản quốc. - Dionysius tức giận thét lớn. - Ngươi đang âm mưu muốn lật đổ ngai vàng của ta. Ta ra lệnh ngươi phải rút lại lời tuyên bố của mình hoặc ngươi sẽ bị kết tội phản nghịch.

- Những gì thần đã nói không có gì sai trái cả. - Pythias đáp.

- Vậy thì ngươi sẽ phải chết. Nhưng xét thấy ngươi dũng cảm, ta cho ngươi một nguyện vọng cuối cùng trước khi ra pháp trường.

- Tâu bệ hạ, thần chỉ xin được trở về nhà nói lời từ biệt vợ con và sắp xếp vài việc trong gia đình.

-Ta thấy trong mắt ngươi, ta không chỉ là một tên bạo chúa mà còn là một con lừa ngu ngốc nữa.- Vua Dionysius cười khinh miệt. - Nếu ta để ngươi rời khỏi nơi đây, ngươi sẽ tìm cách chạy trốn thì sao?

- Thần sẽ để lại cho bệ hạ một vật làm tin. - Pythias nói.

- Liệu ngươi có vật gì quý giá đủ để thuyết phục ta tin rằng ngươi sẽ trở lại? - Dionysius hỏi.

Ngay lúc đó, Damon - người vẫn đứng im lặng cạnh Pythias theo dõi cuộc đối thoại giữa nhà vua và bạn mình - bước lên phía trước.

- Tâu bệ hạ, chính thần là vật làm tin của Pythias. - Damon lên tiếng. - Bệ hạ hãy giam thần cho đến khi nào Pythias trở lại. Có lẽ chuyện về tình bạn giữa chúng thần đã đến tai người rồi, phải không ạ? Bệ hạ có thể yên tâm rằng Pythias chắc chắn sẽ quay trở lại một khi thần còn bị giam ở đây.

Dionysius im lặng nhìn hai người đàn ông đang đứng trước mặt mình. Sau một hồi trâm ngâm suy nghĩ, cuối cùng ông nói:

- Ta chấp thuận đề nghị của ngươi. Nhưng ngươi nên nhớ là, nếu tình nguyện thế chỗ cho Pythias, ngươi sẽ phải gánh luôn án tử hình của hắn trong trường hợp hắn không giữ lời hứa. Nếu Pythias không trở lại thì ngươi sẽ chết thay cho bạn mình.

 

- Người anh em của thần sẽ không bao giờ nuốt lời. - Damon quả quyết. – Thần tuyệt đối tin tưởng bạn mình.

Vậy là Pythias được trở về quê nhà một thời gian ngắn còn Damon thì bị tống giam vào ngục. Vài ngày qua đi, không thấy có dấu hiệu gì là Pythias sẽ quay trở lại. Không ngăn được trí tò mò, vua Dionysius đích thân xuống ngục để kiểm tra xem Damon có hối hận về quyết định chịu tội thay bạn của mình hay không.

- Thời hạn của các ngươi sắp hết. - Vua Dionysius cười nhạo. - Ngươi có cầu xin sự khoan dung lúc này cũng vô ích. Ngươi đúng là một tên ngốc khi tin vào lời hứa của bạn mình. Ngươi thực sự nghĩ rằng người bạn quý hóa của ngươi sẽ hy sinh mạng sống của hắn ta cho ngươi hay cho bất kỳ người nào khác sao?

- Thần nghĩ có thể Pythias có việc đột xuất nên chưa về kịp thôi. - Damon bình thản đáp. - Cũng có thể là những cơn bão khiến thuyền của Pythias bị chậm hoặc có thể anh ấy đã gặp một số chuyện không may trên đường đi. Nếu mọi việc đều ổn thỏa thì chắc chắn Pythias sẽ trở lại đây đúng hạn. Thần tin chắc vào sự trong sạch và lòng trung thành của Pythias như tin chắc vào chính sự tồn tại của thần trước mặt bệ hạ lúc này đây.

Thái độ tự tin của người tù khiến vua Dionysius hết sức ngạc nhiên.

- Cứ chờ xem, rồi chúng ta sẽ sớm biết thôi. - Dionysius đáp và bỏ đi.

Đến ngày hành quyết, lính áp giải chuẩn bị đưa Damon ra khỏi phòng giam để đến pháp trường. Vua Dionysius cười mỉa mai:

- Ngươi đã thấy rồi đấy! Người bạn quý hóa của ngươi đã không quay lại đây trong khi lẽ ra hắn phải đứng ở vị trí của ngươi lúc này. Bây giờ ngươi còn nghĩ tốt về người bạn của mình nữa không?

- Pythias mãi mãi là bạn tốt của thần. - Damon vẫn một mực bảo vệ bạn mình. – Thần tin Pythias. Lòng tin của thân dành cho Pythias chưa bao giờ lay chuyển, ngay tại giờ phút này cũng vậy.

Damon vừa dứt lời thì cửa phòng giam bật mở và Pythias lao vào như một mũi tên.

- Tạ ơn Chúa là anh vẫn bình an! - Pythias nghẹn lời, thở không ra hơi. - Dường như số phận muốn thử thách chúng ta. Con thuyền của tôi bị sóng đánh vỡ tan trong một trận bão. Sau đó, tôi còn bị một toán cướp tấn công trên đường. Nhưng tôi đã không ngừng hy vọng và cầu nguyện. Thật may là cuối cùng tôi cũng kịp về đến đây. Nếu có bất cứ chuyện gì xảy ra với anh thì tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho mình được.

Nghe những lời bộc bạch của Pythias, vua Dionysius kinh ngạc đến mức không dám tin vào tai mình. Thế rồi nhà vua chợt nhận ra sai lầm của mình. Ông cảm thấy như có một luồng sáng mới mẻ đang chiếu rọi vào trái tim luôn hoài nghi của mình, ông hiểu rằng từ nay, mình không thể cai trị dân chúng độc đoán như xưa nữa.

- Bản án dành cho Pythias được hủy bỏ. - Vua Dionysius tuyên bố. - Trước đây ta chưa bao giờ tin rằng có một tình bạn nào có thể cao cả và tuyệt đối đến như vậy. Các khanh đã giúp ta nhận ra sai lầm của mình, và phần thưởng mà các khanh nhận được chính là sự tự do. Nhưng ta yêu cầu các khanh hãy trở lại đây để thực hiện giúp ta một nhiệm vụ vô cùng quan trọng.

- Nhiệm vụ đó là gì vậy, thưa bệ hạ? - Cả Pythias và Damon đồng thanh.

- Các khanh hãy cho ta biết làm thế nào để xây dựng được một tình bạn cao quý như tình bạn giữa hai khanh như vậy

 

42
27 tháng 8 2015

rất hay,cảm động quá đi,bạn sưu tầm ở đâu vậy

20 tháng 8 2016

Dảnh nhỉ ! 0 ngại ghi a @~@!

20 tháng 3 2017

Chọn đáp án: A

Hảo,” Đế Thương ngón tay thon dài khẽ vuốt quá Bạch Nhan tóc đẹp, ý cười tuyệt thế động lòng người, “Chuyện này giao cho ta, nàng là ngươi thu nghĩa nữ, kia cũng là ta nữ nhi, ta sẽ không làm người xúc phạm tới nàng.”Bạch Tiểu Thần cái miệng nhỏ một phiết: “Người xấu cha, ngươi như thế nào trước nay không đối ta tốt như vậy quá?”Đế Thương con ngươi trên cao nhìn xuống quét...
Đọc tiếp

Hảo,” Đế Thương ngón tay thon dài khẽ vuốt quá Bạch Nhan tóc đẹp, ý cười tuyệt thế động lòng người, “Chuyện này giao cho ta, nàng là ngươi thu nghĩa nữ, kia cũng là ta nữ nhi, ta sẽ không làm người xúc phạm tới nàng.”
Bạch Tiểu Thần cái miệng nhỏ một phiết: “Người xấu cha, ngươi như thế nào trước nay không đối ta tốt như vậy quá?”
Đế Thương con ngươi trên cao nhìn xuống quét về phía Bạch Tiểu Thần, ngữ khí trầm thấp mà khí phách: “Ngươi là Yêu giới Thái Tử, đế gia nam nhi, thân là nam nhi, ngươi chức trách chính là bảo hộ ngươi nương cùng ngươi muội muội, ngươi trông cậy vào bổn vương như thế nào nuông chiều ngươi?”
Nghe được lời này, Bạch Tiểu Thần nhưng thật ra không có sinh khí, phấn nộn tính trẻ con khuôn mặt nhỏ phía trên, giơ lên một mạt kiên định chi sắc.
“Cha nói rất đúng, Thần Nhi là nam tử hán, nam tử hán không thể nuông chiều, nữ hài nhi mới là dùng để nuông chiều, về sau, Thần Nhi sẽ đảm đương khởi một cái nam tử hán trọng trách, bảo hộ đế gia mọi người cùng Yêu giới chúng sinh.”
Bạch Nhan nhìn này một lớn một nhỏ, vừa rồi khẩn trương cảm xúc chợt biến mất, xinh đẹp cười.
Nàng giơ lên mắt đẹp, ánh mắt chuyển hướng về phía Long Viêm cùng nửa khuynh thành, mày nhẹ nhàng một chọn: “Ở phía trước, ta đã cùng các ngươi giải trừ khế ước, các ngươi đã được đến tự do, vì sao còn lại ở chỗ này?”
Long Viêm thật cẩn thận nhìn mắt Đế Thương, nhìn thấy này nam nhân mặt vô biểu tình bộ dáng lúc sau, đáy lòng thấp thỏm vài phần.
Nhìn dáng vẻ của hắn, như là không quen biết hắn dường như, nhưng loại cảm giác này không có sai, hắn rõ ràng chính là vị nào.
Chỉ là không rõ, hắn như thế nào giống như cái gì đều không nhớ rõ, còn luân hãm vì Yêu giới vương? Càng là cùng nữ nhân này ở bên nhau?
Bất quá……
Long Viêm trong lòng nói cũng không có nói ra tới, hắn thu hồi ánh mắt, lại lần nữa nhìn phía Bạch Nhan.
“Ở ta Long Viêm ấn tượng bên trong, tất cả nhân loại đều âm hiểm xảo trá, ngoan độc tàn nhẫn, nhưng là…… Ngươi ở nguy hiểm nhất thời điểm, lựa chọn không liên lụy ta cùng với nửa khuynh thành, còn chúng ta tự do, chúng ta cũng không phải không cảm ơn người, lúc này đây, ta cam tâm tình nguyện cùng ngươi khế ước.”

Bạch Nhan nhướng mày, Long Viêm quyết định này, nhưng thật ra ở nàng ngoài ý muốn ở ngoài.
Nàng ngày đó cùng này hai chỉ yêu thú giải trừ khế ước, cũng cũng không có suy xét quá nhiều, dù sao nàng đều phải đã chết, hà tất kéo hai cái đệm lưng? Bọn họ cũng không có gì thâm cừu đại hận, này đây mới ở cuối cùng còn hắn tự do.
Nhưng không nghĩ tới, nàng hành vi, có thể cho Long Viêm như thế đại cảm xúc.
“Ngươi không hận ta? Ta nhớ rõ ngươi phía trước hận không thể bái ta da, trừu ta gân, uống ta huyết.”
Long Viêm trên trán mồ hôi lạnh đã chảy xuôi xuống dưới.
Bởi vì, hắn đã nhìn đến Đế Thương kia âm trầm trầm ánh mắt hướng hắn đầu tới, ánh mắt kia, mới là chân chính làm nhân tâm run.
Lột da rút gân uống máu?
Cho hắn một trăm lá gan, hắn cũng không dám a!
Long Viêm lau đem trên trán mồ hôi, ngượng ngùng cười nói: “Ta chỉ là không cam lòng bị ngươi khế ước mà thôi, không ngươi tưởng tượng như vậy nghiêm trọng, huống chi, hiện giờ ta không phải cam tâm tình nguyện cho ngươi vì người hầu?”
Bạch Nhan cười cười, đem tầm mắt chuyển hướng về phía nửa khuynh thành.
“Ngươi cũng là như vậy quyết định?”
Nửa khuynh thành cắn cắn môi, nàng dám nói không đồng ý sao?
Nàng nếu là không đồng ý, Long Viêm lập tức liền sẽ cùng nàng tính nợ cũ, nàng còn có thể sống sót?
“Ta không ý kiến.”
“Hảo, nếu đây là các ngươi quyết định, ta đây hiện tại tiếp tục cùng các ngươi khế ước.”
Bạch Nhan nhắm lại đôi mắt, làm tinh thần lực khuếch tán đi ra ngoài, bởi vì giờ phút này có Đế Thương ở đè nặng, hơn nữa bọn họ là cam tâm tình nguyện khế ước, này đây không có bất luận cái gì phản kháng đã bị nàng ký kết linh hồn ấn ký.

< Y HẬU KHUYNH THIÊN >

4
8 tháng 2 2019

Uh, trong đoạn trên có tên tui

8 tháng 2 2019

phụt... ha ha..