K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

11 tháng 9 2016

m học rồi

7 tháng 6 2021

\(\frac{16}{81}=\left(\frac{4}{9}\right)^2=\left(-\frac{4}{9}\right)^2=\left(\frac{2}{3}\right)^2=\left(-\frac{2}{3}\right)^2\)

7 tháng 6 2021

lộn rồi

\(\frac{16}{81}=\left(\frac{4}{9}\right)^2=\left(-\frac{4}{9}\right)^2=\left(\frac{2}{3}\right)^4=\left(-\frac{2}{3}\right)^4\)

;-;

24 tháng 8 2015

ấn vào đây nha Bài 1 trang 104 - Sách giáo khoa toán 6 tập 1

Bài 2 trang 104 - Sách giáo khoa toán 6 tập 1

Bài 3 trang 104 - Sách giáo khoa toán 6 tập 1

Bài 4 trang 105 - Sách giáo khoa toán 6 tập 1

Bài 5 trang 105 - Sách giáo khoa toán 6 tập 1

Bài 6 trang 105 - Sách giáo khoa toán 6 tập 1

Bài 7 trang 105 - Sách giáo khoa toán 6 tập 1

 

Bạn ghi rõ đề đi bạn

9 tháng 11 2016

Đỗ Hương Giangbà có đó ,tui dợi tin của bà hơn 5' ko thấy đọng tĩnhj, còn nói ai

9 tháng 11 2016

Đỗ Hương Giangbà có đó ,tui dợi tin của bà hơn 5' ko thấy đọng tĩnhj, còn nói ai

26 tháng 8 2015

A X x, y y,

hai góc vuông ko đối đỉnh:xAy và xAy,

                                      x,Ay và x,Ay,

26 tháng 8 2015

(x+1)2=49=72=(-7)2

=>x+1=7,-7

=>x=6,-8

Vậy x=6,-8

16 tháng 4 2016

Đây là bài tả nhân vật Lượm bạn nhé .

Lượm, đó là một cậu bé vô cùng dũng cảm và yêu đời . Cho đến tận lúc hy sinh, cậu cũng vẫn luôn kiêu hãnh, hiên ngang. Lượm cũng là nhân vật chính trong một bài thơ của Tố Hữu mà tôi rất tâm đắc .  

Lượm là một cậu bé giao liên của bộ đội ta. Công việc liên lạc đưa thư là một công việc vô cung nguy hiểm, tiềm tàng rất nhiều mối nguy. Thế mà công việc ấy lại được giao cho một chú bé còn rất nhỏ tuổi như Lượm, cậu như là một cánh chim non bay trong bão tố vậy. Lượm có cái dáng người nhỏ nhắn loắt choắt nhưng tác phong lại rất nhanh nhẹn, tháo vát. Làn da cậu rám nắng và mái tóc cũng dần phai màu râu bắp do phải chạy nhiều ngoài nắng vì tính chất cong việc. Cậu có đôi má đỏ bồ quân thật đáng yêu và cặp mắt to tròn , sáng long lanh như hai ngôi sao, ẩn chứa những ánh nhìn hồn nhiên, thơ ngây của một đứa trẻ. Mỗi khi cười , gương mặt cậu lại bừng sáng và trông thánh thiện như một thiên thần vậy. Lượm mặc một  bộ quần áo đội viên dã sờn cũ màu xanh lá mạ . Trên đầu cậu đội lệch một chiếc mũ ca lô. Cái xắc xinh xắn cậu hay đeo bên mình lúc nào cũng đầy ứ thư từ quan trọng . Lượm lúc nào cũng nhí nhảnh và tràn đầy tự do, trông dễ thương tựa như một chú chim chích nhỏ vậy .

Vào một ngày, tình cờ một người chú  của Lượm từ trên Hà Nội về và hai chú cháu gặp nhau. Vậy là Lượm có dịp được tâm sự với chú về công việc của mình ở đồn Mang Cá, về việc nó tuyệt vời thế nào và vui hơn ở nhà ra sao. Rồi cũng đến lúc phải chia tay. Lượm cười híp mí chào chú và lại lên đường. Nhưng người chú đâu hề biết rằng, đó là lần cuối họ đuợc gặp nhau vì khi đến tháng sáu, người chú bỗng nhận được một tin bất ngờ...

(Viết tới đó thôi nha, mai mình viết tiếp cho, tại vì máy của mình sắp hết pin rồi , với lại mình cũng mỏi tay lắm. Ngày mai mình viết tiếp nhé. Bye!vui)

 

 

 

 

17 tháng 4 2016

Ơ, vậy là chỉ tả trong văn bản thôi à? Nhưng mình lỡ tả nhân vật trong thơ rồi . Nhưng chắc cũng được đúng ko? Vậy thôi mình viết tiếp nhé !

Đó là một ngày cũng bình thường như bao ngày khác thôi. Lượm nhận được thư và cậu chuẩn bị đi giao, nhưng trong số đó lại có một lá thư đề "Thượng khẩn" nên cậu phải giao rất gấp . Đành rằng bây giờ ngoài đồng đang xảy ra vài cuộc nổ súng nhưng có hề gì chứ, Lượm đặt Tổ quốc lên trên cả tính mạng của mình. Thế là mặc kệ cho thần Chết đang rình rập ở bên ngoài, cậu quyết tâm sẽ hoàn thành nhiệm vụ . Băng qua mặt trận , đạn bay vèo vèo, đây là con đường nhanh nhất để giao các bức thư nên cậu đã chọn nó.Chiếc mùa ca lô của cậu nhấp nhô trên cánh đồng lúa vàng ánh nắng. Bỗng một ánh chớp đỏ loé lên. Ôi không, Lượm ơi. Nhưng cậu đã ngã xuống . Một dòng máu đỏ thẫm loang ra từ ngực cậu, nhuộm thắm cả chiếc áo xanh rồi chảy xuống đất . Tay cậu vẫn còn nắm chặt một bông lúa. Bầu trời hôm nay sao mà xanh, mà trong trẻo đến vậy. Gió mát thổi qua cánh đồng, đưa hương lúa bay xa và khiến nó rì rào như đang hát một bài hát ru đưa Lượm vào giấc ngủ êm đềm. Một giấc ngủ mà cậu sẽ không bao giờ tỉnh lại nữa.

                                        Lượm ơi , còn không?

Câu thơ ấy như là một cái kết buồn bã mang đầy dư âm thật sâu sắc cho người đọc. Còn không hỡi chú bé nhỏ loắt choắt ngày nào? Khuôn mặt của Lượm trông vẫn thanh thản làm sao, 

( chết rồi, chút mình viết tiếp nhé.)