K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Câu 5:    Đọc ngữ liệu sau và thực hiện các yêu cầu:Cả đời ra bể vào ngòiMẹ như cây lá giữa trời gió rungCả đời buộc bụng thắt lưngMẹ như tằm nhả bỗng dưng tơ vàngĐường đời còn rộng thênh thangMà tóc mẹ đã bạc sang trắng trờiMẹ đau vẫn giữ tiếng cườiMẹ vui vẫn để một đời nhớ thươngBát cơm và nắng chan sươngĐói no con mẹ sẻ nhường cho nhauMẹ ra bới gió chân cầuTìm câu hát đã từ...
Đọc tiếp

Câu 5:    Đọc ngữ liệu sau và thực hiện các yêu cầu:

Cả đời ra bể vào ngòi
Mẹ như cây lá giữa trời gió rung
Cả đời buộc bụng thắt lưng
Mẹ như tằm nhả bỗng dưng tơ vàng
Đường đời còn rộng thênh thang
Mà tóc mẹ đã bạc sang trắng trời
Mẹ đau vẫn giữ tiếng cười
Mẹ vui vẫn để một đời nhớ thương
Bát cơm và nắng chan sương
Đói no con mẹ sẻ nhường cho nhau
Mẹ ra bới gió chân cầu
Tìm câu hát đã từ lâu dập vùi…
                                               (Trích  Trở về với mẹ ta thôi – Đồng Đức Bốn)
a. Xác định thể thơ của đoan trích ?Dấu hiệu nhận biết thể thơ đó?
                                
b.Chỉ ra và nêu tác dụng của biện pháp tu từ được sử dụng trong câu thơ

                               “ Cả đời buộc bụng thắt lưng
                            Mẹ như tằm nhả bỗng dưng tơ vàng ”
c. Người con trong đoạn trích bộc lộ tình cảm gì với mẹ của mình?
d. Em hãy viết một đoạn văn ngắn (khoảng 4-6 dòng) trình bày suy nghĩ của em về  đoạn trích trên?

3
29 tháng 1 2022

a,Thể thơ: lục bát.

b,BPTT: 

+) ẩn dụ: buộc bụng thắt lưng.

+) so sánh: mẹ như tằm nhả.

d,Từ bài thơ trên, em rút ra được một bài học quý giá rằng : bản thân nên kính trọng, biết ơn, thương yêu, kính quý và tự hào về mẹ của mình. Và cần biết làm những công việc vừa sức minh để giúp đỡ mẹ. 

29 tháng 1 2022

wào :33

KIỂM TRA 15 PHÚTĐọc ngữ liệu sau và trả lời các câu hỏi.“Cả đời ra bể vào ngòiMẹ như cây lá giữa trời gió rungCả đời buộc bụng thắt lưngMẹ như tằm nhả bỗng dưng tơ vàngĐường đời còn rộng thênh thangMà tóc mẹ đã đã bạc sang trắng trờiMẹ đau vẫn giữ tiếng cườiMẹ vui vẫn để một đời nhớ thương...”(Trích Trở về với mẹ ta thôi - Đồng Đức Bốn)Câu 1: Em hãy nêu phương thức biểu...
Đọc tiếp

KIỂM TRA 15 PHÚT

Đọc ngữ liệu sau và trả lời các câu hỏi.

“Cả đời ra bể vào ngòi

Mẹ như cây lá giữa trời gió rung

Cả đời buộc bụng thắt lưng

Mẹ như tằm nhả bỗng dưng tơ vàng

Đường đời còn rộng thênh thang

Mà tóc mẹ đã đã bạc sang trắng trời

Mẹ đau vẫn giữ tiếng cười

Mẹ vui vẫn để một đời nhớ thương...”

(Trích Trở về với mẹ ta thôi - Đồng Đức Bốn)

Câu 1: Em hãy nêu phương thức biểu đạt chính và xác định thể thơ của bài thơ trên?

Câu 2: Nêu nội dung của bài thơ trên bằng một câu văn ?

Câu 3: Chỉ ra và nêu tác dụng của một biện pháp tu từ được sử dụng trong câu thơ sau:

"Cả đời buộc bụng thắt lưng

Mẹ như tằm nhả bỗng dưng tơ vàng".

Câu 4: Từ bài thơ trên em rút ra được bài học gì đối với bản thân?

giúp em ;-;

0
Cả đời ra bể vào ngòiMẹ như cây lá giữa trời nói rungCả đời buộc bụng thắt lưngMẹ như tằm nhả bỗng dưng tơ vàngĐường đời còn rộng thênh thangMà tóc đẹp đã bạc sang trắng trờiMẹ đau vẫn giữ tiếng cườiMẹ vui vẫn để một đời nhớ thương(Trích Trở về với mẹ ta thôi - Đồng Đức Bốn)Câu 1:  (1 điểm). phương thức biểu đạt chính và xác định thể thơ của bài thơ trênCâu 2:  (1 điểm)....
Đọc tiếp

Cả đời ra bể vào ngòi

Mẹ như cây lá giữa trời nói rung

Cả đời buộc bụng thắt lưng

Mẹ như tằm nhả bỗng dưng tơ vàng

Đường đời còn rộng thênh thang

Mà tóc đẹp đã bạc sang trắng trời

Mẹ đau vẫn giữ tiếng cười

Mẹ vui vẫn để một đời nhớ thương

(Trích Trở về với mẹ ta thôi - Đồng Đức Bốn)

Câu 1:  (1 điểm). phương thức biểu đạt chính và xác định thể thơ của bài thơ trên

Câu 2:  (1 điểm). nội dung của bài thơ trên bằng một câu văn

 

Câu 3: (2 điểm). Chỉ ra và nêu tác dụng của một biện pháp tu từ được sử dụng trong câu thơ sau:

Cả đời buộc bụng thắt lưng

Mẹ như tằm nhả bỗng dưng tơ vàng

Câu 4: (1 điểm) Từ bài thơ trên em rút ra được bài học gì đối với bản thân

                         GIUPS E VS MN ƠI

                                                              THANK YOU

0
4 tháng 12 2021

Tham khảo:

Đoạn trích miêu tả hình ảnh ngưòi mẹ nhưng người đọc lại có cảm nhận rất rõ về tấm lòng người con muốn dành cho người mẹ của mình. Đó là tấm lòng luôn hướng về mẹ với lòng biết ơn sâu sắc nhất, thấu hiểu những nối khổ mà cả đời tần tảo của mẹ đã phải trải qua để dành cho con những điều tốt đẹp nhất. Tháng năm có trôi qua nhưng những gì thuộc về mẹ thì mãi là những điều đẹp nhất mà mỗi người con luôn khắc ghi trong lòng. Đó cũng chính là lẽ sống mà ngưòi con trong đoạn trích muốn bộc lộ.

Bài 2: Đọc ngữ liệu sau và trả lời các câu hỏi.Cả đời ra bể vào ngòiMẹ như cây lá giữa trời nói rungCả đời buộc bụng thắt lưngMẹ như tằm nhả bỗng dưng tơ vàngĐường đời còn rộng thênh thangMà tóc đẹp đã bạc sang trắng trờiMẹ đau vẫn giữ tiếng cườiMẹ vui vẫn để một đời nhớ thương (Trích Trở về với mẹ ta thôi - Đồng Đức Bốn)Câu 1: Em hãy nêu phương thức biểu đạt chính và xác...
Đọc tiếp

Bài 2:

Đọc ngữ liệu sau và trả lời các câu hỏi.

Cả đời ra bể vào ngòi

Mẹ như cây lá giữa trời nói rung

Cả đời buộc bụng thắt lưng

Mẹ như tằm nhả bỗng dưng tơ vàng

Đường đời còn rộng thênh thang

Mà tóc đẹp đã bạc sang trắng trời

Mẹ đau vẫn giữ tiếng cười

Mẹ vui vẫn để một đời nhớ thương

 (Trích Trở về với mẹ ta thôi - Đồng Đức Bốn)

Câu 1: Em hãy nêu phương thức biểu đạt chính và xác định thể thơ của bài thơ trên?

Câu 2: Nêu nội dung của bài thơ trên bằng một câu văn ?

Câu 3: Chỉ ra và nêu tác dụng của một biện pháp tu từ được sử dụng trong câu thơ sau:

Cả đời buộc bụng thắt lưng

Mẹ như tằm nhả bỗng dưng tơ vàng

Câu 4: Từ bài thơ trên em rút ra được bài học gì đối với bản thân?
                 GIÚP EM VỚI Ạ, EM CẢM ƠN!

0
                                       THƯ GỬI CHO CON        Con yêu của mẹ!Một ngày nào đó, khi con nhìn thấy mẹ dần già đi, nếp da nhăn đã hiện lên khuôn mặt, mái tóc dần đã pha màu sương trắng, bàn tay chai sần bởi vất vả lo toan, đôi mắt đục mờ không còn thấy rõ, cái lưng đã còng và đôi chân chậm chạp, đôi tai nghễng ngãng hay chiêc miệng đã rụng hết răng, mẹ lập cập đi những bước...
Đọc tiếp

                                       THƯ GỬI CHO CON

        Con yêu của mẹ!

Một ngày nào đó, khi con nhìn thấy mẹ dần già đi, nếp da nhăn đã hiện lên khuôn mặt, mái tóc dần đã pha màu sương trắng, bàn tay chai sần bởi vất vả lo toan, đôi mắt đục mờ không còn thấy rõ, cái lưng đã còng và đôi chân chậm chạp, đôi tai nghễng ngãng hay chiêc miệng đã rụng hết răng, mẹ lập cập đi những bước khó khăn, khi ngồi không vững khi nằm hay đau, sức khỏe cũng dần sa sút, không tự chăm sóc được chính mình...thì mong con hãy nhẫn nại, để hiểu và cảm thông cho mẹ...

Khi mẹ ăn, tay có run rẩy làm thức ăn vương vãi, cầm đồ vật không chắc chắn, thậm chí không thể mặc được áo quần, thì con đừng cười mẹ con nhé. Con hãy nhẫn nại thêm một chút. Con có biết ngày xưa mẹ đã mất bao lâu để dạy con làm những việc này không? Mẹ đã cầm tay con để dạy ăn thế nào cho đúng, cách mặc thế nào cho đẹp...

Khi mẹ trở nên lú lẫn, nói đi nói lại một vài chuyện, hay lẩm bẩm những câu chuyện đâu đâu, mong con đừng cầu nhàu ngắt lời mẹ nhé. Con có biết khi con còn nhỏ, một câu chuyện cổ tích con bắt mẹ kể hoài không thấy chán, lời hát ru Ầu ơ...hôm nào đã luôn đưa con vào giấc ngủ nhẹ nhàng.

Khi con nói chuyện với mẹ, đột nhiên mẹ không biết nên nói điều gì, thì con hãy cho mẹ một chút thời gian để suy ngẫm. Nếu mẹ vẫn không nhớ ra được, hãy đừng vội vàng bỏ đi để chạy theo guồng quay công việc. Với mẹ điều quan trọng lúc đó không phải là câu chuyện, mẹ chỉ là được ở bên cạnh con thôi!

Khi mẹ không muốn tắm, hay con thấy mẹ đã ở bẩn rồi, con đừng nói nặng lời con nhé! Con có nhớ lúc nhỏ, con mải chơi rồi về ngủ lăn khi quần áo còn đầy bùn đất, và mẹ đã tìm biết bao nhiêu lý do thật hay để con đi tắm hay không.

Khi mẹ ra ngoài và không nhớ đường về, con đừng giận dữ, cũng đừng đầy mẹ ra ngoài. Hãy nhẹ nhàng đến nắm lấy tay mẹ con nhé! Con còn nhớ không? Lúc nhỏ đã bao nhiêu lần con sợ bị lạc đường mà cầm chặt tay mẹ; rồi những ngày con trốn đi chơi, mẹ đã lo lắng đi tìm con đến nhường nào.

Khi mẹ không còn sức khỏe, vô ý đánh rơi cái bát khi ăn cơm, cầm không nổi cái chổi để quét nhà, thì con ơi đừng buông lời mắng mẹ con nhé! Lúc con còn nhỏ, con vẫn thường hay làm đổ thức ăn xuống đất, đồ đạc con tháo nghịch lung tung, con còn nhớ chứ?

Khi hai chân mẹ không còn vững chắc, phải nhờ gậy chống bước đi, thì con hãy nhớ đỡ mẹ một tay con nhé, giống như khi xưa mẹ đã giúp con đi những bước đầu tiên cho đến suốt cuộc đời.

Khi mẹ nằm liệt giường hay kêu đau ốm, đại tiểu tiện phải nhờ con chăm sóc hay cần con ở bên cạnh, thì con hãy nhớ ngày còn bé, mẹ đã thay tã bế bồng, con nũng nịu nằm trong lòng mẹ thật bình yên nhường nào...

Còn nhiều điều nữa, nhưng mẹ chỉ nhớ được đến đây thôi, đừng thấy mẹ già vừa khó tính lại gây phiền cho con nhé. Mẹ cũng không muốn làm gánh nặng cho con đâu, dù con có thấy nhiều khi mẹ sai, thì tất cả những điều mẹ làm là muốn cho con những gì tốt đẹp nhất!

Đến khi mẹ bệnh nặng, cái hơi thở đã dần yêu ớt, con hãy ở gần mẹ con nhé, hãy nắm lấy tay mẹ, và ngồi bên cạnh mẹ. Xin con đừng nghĩ vì mẹ không để lại một chút gì mà ghét bỏ, oán hờn! Bởi cả cuộc đời này, mẹ đã dành hết cho con rồi.

Và trước khi chết, mẹ biết sẽ đau khổ và sợ hãi lắm. Vì yêu con mẹ không muốn ra đi, nhưng mẹ biết ai cũng sẽ có ngày đó, chỉ mong con hãy mạnh mẽ để tiếp tục sống tốt, dù sau này con không có mẹ ở bên, nhưng con hãy nhớ rằng mẹ sẽ luôn dõi theo từng bước đi của con.

                                                                                                                                 MẸ YÊU CON, CON CỦA MẸ

0
Câu 1 (1 điểm): a. Từ "nắng mưa": - Nghĩa gốc: Chỉ hiện tượng khắc nghiệp của thời tiết. (0,25đ)- Nghĩa chuyển: Những gian lao, vất vả, khó nhọc của cuộc đời. (0,25đ)b. Nêu nét đặc sắc của việc sử dụng từ "lặn": Giữ nguyên được cái khắc nghiệp cuả thời tiết.. (nếudùng ngấm, thấm,... thì nỗi vất vả chỉ thoảng qua, có thể tan biến đi...) (0,25đ)Qua đó thấy được nỗi gian...
Đọc tiếp

Câu 1 (1 điểm): a. Từ "nắng mưa": - Nghĩa gốc: Chỉ hiện tượng khắc nghiệp của thời tiết. (0,25đ)- Nghĩa chuyển: Những gian lao, vất vả, khó nhọc của cuộc đời. (0,25đ)b. Nêu nét đặc sắc của việc sử dụng từ "lặn": Giữ nguyên được cái khắc nghiệp cuả thời tiết.. (nếudùng ngấm, thấm,... thì nỗi vất vả chỉ thoảng qua, có thể tan biến đi...) (0,25đ)Qua đó thấy được nỗi gian truân, cực nhọc của đời mẹ không thể thay đổi, bù đắp.. (0,25đ)

Câu 2 (3 điểm): a. - Phép nhân hoá: Thời gian chạy qua tóc mẹ -> Thời gian trôi qua vô cùng nhanh.(0,5đ) - Phép ẩn dụ chuyển đổi cảm giác: màu trắng đến nôn nao -> Diẽn tả chân thực cảm giác nônnao của niềm kính trọng, biết ơn và lẫn cả nỗi thương yêu, xót xa của con khi nhìn mái tóc của mẹđã in hằn dấu vết tháng năm. Mái tóc ấy không còn xanh mướt, đen óng như xưa... (0,5đ)b.Hs cần cảm nhận về ý nghĩa tiếng hát của mẹ đối với con, Nhờ tiếng hát của mẹ mà con hiểu cuộcđời, đặc biệt là hiểu được sự vất vả và tình yêu thương mà mẹ dành cho con. Chính lời ru của mẹ đãchắp cho con đôi cánh, đã cho con ước mơ, niềm tin và nghị lức để con bay cao, bay xa. Mẹ chínhlà động lực, là cuộc sống của con.HS có thể diễn đạt cách khác nhưng tỏ ra hiểu ý trên, diễn đạt mạch lạc, có cảm xúc (2.0đ)

Câu 3 (1 điểm): - HS có thể viết tiếp với cách hết thúc khác như: Sau khi ở phòng tranh về, người anh nhận lỗi vớiem, hưa sửa chữa. Người em vẫn hồn nhiên và vui vẻ, kính yêu anh. Bố mẹ rất cảm động. Hoặc:Sau khi ở phòng tranh về, người anh đã âm thầm giúp em những việc nhà, mua tặng em những dụngcụ vẽ để em phát triển hơn tài năng của mình.v.v- Cần chú ý những đoạn kết ngắn gọn, xúc tích, có tính sáng tạo, mang ý nghĩa nhân văn.Câu 4 (5 điểm): 1. Yêu cầu chung: A. Về nội dung:- Bài viết có nhan đề Mưa sông- Đảm bảo các chi tiết sau (hoặc có thể bố cục lại các chi tiết tho 1 trình tự nhất định): + Gió nổi lên + Mây đen sà thấp xuống sát mặt sông + Cánh buồm căng phồng như muốn rách toang + Nước sông trôi nhanh... + Trên đường: cát bụi vùng lên, chạy theo gió làm, cô gái bị lật nửa vành nón..+ Từ mấy bờ ao, ếch gọi nhau mê mải....+ Trên bờ ao, cây hoảng hốt lao xao,+ Dưới sông: Đò ngang vội vã chèo vào bến. Sóng tràn rào rào trên mặt sông. Cột buồmcủa con thuyền rách tan vải, trơ lại cột tre gầy chọc vào bầu trời tối sẫm nước mưa.+ Chân trời, chớp xé mâyloang loáng. 1 con chim lẻ đàn bay nhớn nhác...+ Mưa gieo nặng hột chi chít, đầy chặt mặt sông... 

 

0