K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

5 tháng 7 2020

Là văn tự viết vẫn hơn Tham khảo:

(ủa văn ngắn hay dài?)

Ngắn:

Mỗi năm khi những cơn gió mùa đông Bắc đi qua, là lúc mùa xuân về. Mùa xuân đến trên từng cành cây ngọn cỏ, khiến cho cảnh vật xung quanh em như bừng tỉnh giấc sau một lớp ngủ đông. Trên từng ngõ hẻm tất cả đều khoác lên một sức sống mới tinh khôi. Từng chồi non lộc biếc khẽ nhú mình trên những thân cây để khoe mình trong nắng ấm. Trên những cánh đồng hoa từng bông hoa đang độ xuân thì thi nhau khoe sắc, khoe hương trong ánh nắng mùa xuân thật chan hòa. Khi mùa xuân tới trẻ con cùng vui vẻ tung tăng hơn bình thường, bởi chúng được may nhiều quần áo mới, được tặng những bao lì xì mừng tuổi đầu năm với biết bao nhiêu lời chúc tụng.

#Yui

5 tháng 7 2020

bạn tham khảo nha :

Mỗi năm có bốn mùa, mỗi mùa có một vẻ đẹp riêng. Mùa hè với những chùm hoa phượng đỏ nở đỏ rực một góc trời, với những chú ve râm ran trong vòm lá. Mùa thu với những cơn gió heo may thơm mùi hương cốm mới. Những bông hoa cúc vàng tươi. Mùa đông lạnh giá khiến ai cũng phải xuýt xoa. Nhưng em thích nhất là mùa xuân. Mùa của sự sống, mùa của những ước mơ. Mùa đẹp nhất trong năm lại đến với xóm làng em.

Mai đào bừng nở xuân đất Việt

Lộc vàng lan tỏa vết đoàn viên …

Mỗi khi nghe hai câu hát này là không khí Tết cổ truyền lại ùa về trong lòng tôi. Cảm giác đó lâng lâng thật khó tả, khiến lòng người nao nao. 

Sáng sớm, sau khi tỉnh giấc, tôi đi ra ngoài ban công và hít một hơi căng lồng ngực. Tôi cảm nhận được dư âm của mùa đông vẫn còn. Những cái rét bao trùm lên mọi cảnh vật không còn lạnh đến thấu xương nữa mà đã ngọt hơn.

Nhìn lên bầu trời, tôi tưởng như đêm qua có một bàn tay nào đó đã gội rửa vòm trời sạch bóng. Những đám mây dày chầm chậm trôi như đang còn ngái ngủ. Dường như mây cũng lười biếng một chút trong ngày đầu năm mới. Nhưng chỉ một lúc sau, những tảng mây tan dần. Một vài tia nắng yếu ớt rẽ đám mây khó tính rọi xuống trần gian, làm cho không khí ấm hơn và tô hồng thêm đôi má của những đứa bé đi chơi xuân với bố mẹ.

Tôi đưa mắt nhìn khắp phố. Con đường phố tôi như chàng thanh niên tràn đầy sức sống vừa được nàng xuân ban tặng một chiếc áo mới. Đó là nhờ sự điểm tô của một vài nhánh lộc xanh nhú ra từ cành bàng khẳng khiu đầu phố, là âm thanh của những chú chim chuyền cành hót ríu rít như chờ đợi rất lâu câu chuyện đón xuân về, là những khẩu hiệu, băng rôn màu đỏ, màu vàng được treo khắp đó đây, là tiếng cười nói, chúc tụng hân hoan của người đi chơi Tết. Tất cả đã tạo nên một bức tranh đầy âm thanh, hình ảnh cho con đường.

Bỗng có mùi hương trầm đánh thức khứu giác của tôi. Mùi hương ấy đôi khi làm chạnh lòng những kẻ xa quê không có dịp gặp gỡ người thân trong dịp Tết.

Ai cũng hân hoan và vui vẻ,gạt bỏ những âu lo,bộn bề trong năm. Không còn vẻ mặt đăm chiêu hay những tiếng gắt gỏng. Ra đường mọi người cùng chúc nhau năm mới may mắn,vạn sự như ý.Tất cả trở nên tình cảm hơn. Bọn trẻ em được bố mẹ mừng tuổi và mua quần áo mới, trông đứa nào cũng đẹp, cũng xinh. Những tiếng nô đùa, reo hò làm không khí ngày xuân thêm tưng bừng. Những cửa hàng bánh, mứt chật kín người. Những cành hoa đào, mai được bày bán khắp phố. Mọi người tấp nập đi sắm tết.

Ngày xuân làm mọi người thêm gần nhau hơn,làm cho không khí thêm náo nhiệt, nhộn nhịp. Những người đi xa trở về quê hương,nhà nào cũng sum họp bên nhau đông đủ. Em rất thích mùa xuân.

Buổi sáng chủ nhật, em cùng mẹ chuẩn bị bữa cơm trưa cho gia đình. Hôm ấy, mẹ mặc một chiếc tạp dề màu xanh. Mẹ lấy đồ trong tủ lạnh ra rửa rồi gọt cắt nhanh thoăn thoắt. Chỉ một lát củ, quả đã biến thành những hình thù rất đẹp mắt và dễ thương. Sau khi chuẩn bị các nguyên liệu cho các món ăn, mẹ bắt tay vào nấu nướng. Mẹ bật bếp lên. Đầu tiên là mẹ chiên cá. Cá sôi xèo xèo trên bếp. Với đôi bàn tay nhỏ nhắn, mẹ lật cá qua lại, miếng cá vàng ươm tỏa mùi thơm phức. Tiếp theo là mẹ nấu canh, luộc rau, xào rau. Mẹ làm việc rất tập trung. Khuôn mặt mẹ đỏ hồng, rạng rỡ và tràn ngập niềm vui. Trán lấm tấm mồ hôi, mấy sợi tóc xoà xuống trông mẹ rất xinh. Các món ăn đã được nấu xong, mẹ nhanh nhẹn cho đồ ăn ra đĩa và trang trí thật đẹp mắt. Mùi thơm của các món ăn toả ra thơm phức làm cho cả nhà ai cũng thấy đói bụng. Cả nhà ngồi vào bàn ăn thưởng thức thành quả lao động của mẹ. 

Hok tốt

22 tháng 2 2020

MỖI MÙA HOA SEN NỞ , LÀ MÙA CHÚNG EM ĐƯỢC NHỈ HÈ , MỖI ĐÊM HÈ EM ĐỀU ĐƯỢC NGHE BÀ ĐỌC THƠ : '' TRONG ĐẦM GÌ ĐẸP BẰNG SEN , LÁ XANH BÔNG TRẮNG LẠI THÊM NHỊ VÀNG '' . NHỮNG BÔNG HOA SEN TRẮNG NHƯ MỘT CÔ THIẾU NỮ ÁO TRẮNG LẤY NÓN ĐỰNG SEN ĐANG NGỒI TRÊN MỘT CHIẾC THUYỀN Ở GIỮA HỒ SEN VẬY . TRONG BÙN DÙ CÓ HÔI ĐẾN ĐÂU THÌ MỖI KHI CÓ HOA SEN LÀ SẼ ÁT ĐI CÁI MÙI HÔI CỦA BÙN . HÈ VỀ ,  BÀ ĐỀU CÓ MUA MỘT BÓ HOA SEN CẮM BÌNH . CÁNH HOA MỀM NHƯ TƠ LỤA CỦA BÀ EM MAY . NHỊ VÀNG THƠM THOANG THOẢNG , BÀ EM NHỊ SEN CÓ THỂ LÀM NƯỚC TRÈ SEN . NHÀ BÀ EM CÓ MỘT ĐẦM SEN TO SAU VƯỜN . MỖI KHI XUỐNG THĂM BÀ EM ĐỀU LẤY VÕNG RA  BỜ ĐẦM NGỦ , NGỦ Ở ĐÂY THẬT DỄ CHỊU VÌ CÓ THỂ NGỬI MÙI HOA SEN THOANG THOẢNG , LÀM CHO BỚT CĂNG THẲNG ĐẦU ÓC . DÙ BÀ EM ĐÃ MẤT NHƯNG MỖI KHI MẸ MUA SEN CẮM BÌNH THÌ CHÍNH LÀ BÀ EM ĐANG NHÌN EM . BÀ NHƯ CÁNH SEN MỀM MẠI NHƯ TƠ LỤA MÀ BÀ ĐÃ MAY ÁO CHO EM . BÀ ĐÃ Ở MỘT NƠI THẬT XA NHƯNG EM NGHĨ RẰNG NƯI CŨNG CÓ HOA SEN . 

ĐÓ CHÚC HOK TỐT

22 tháng 2 2020

MÌNH CÓ VIẾT SAI MỘT CHÚT

THÔNG CẢM

Mùa đông là mùa của những cái rét thấu xương thấu thịt và quê hương chính là nơi để em có thể sống và là khoảng không gian em cảm thấy ấm áp hơn nhiều so với những vùng đất khác, hình ảnh của quê hương em trong mùa đông giá lạnh cũng có những ấn tượng rất mạnh mẽ trong mỗi con người.

Mùa đông khiến cho con người có cảm giác lạnh lẽo và cô đơn, chính vì vậy mỗi người luôn luôn mong muốn trở về với gia đình để bơt đi cái lạnh lẽo đó, gia đình chính là nơi sởi ấm tâm hồn của họ một cách có ý nghĩa và giá trị nhất, mỗi người chúng ta đều cảm nhận được điều đó qua những cái nhìn mới mẻ và niềm tin của mỗi người dành cho đều rất chân thành và da diết. Trên quê hương em mùa đông được lộ ra rất sinh động, đó là những hình ảnh mang đậm giá trị của dân tộc, mùa đông hình ảnh những cây cối đã rụng hết lá tất cả đều trở nên tàn tạ sau mùa thu rụng lá, cảnh vật xung quanh dường như đang bị thay đổi, khác với mùa xuân là mùa của cây trái đâm chồi nảy lộc, mùa đông lại là mùa của những hình ảnh cây cối bị rụng lạ và rất xác xơ, điều đó không làm cho quê hương em nó bớt đi phần sinh động và gần gũi, tuy cảnh vật có những sự tàn phai nhưng con người nơi đây vẫn rất tran chứa tình yêu thương, những tình cảm yêu thương gắn bó đến vô bờ bến của mỗi người, những hình ảnh thể hiện những tình cảm sinh động và mang lại những hình ảnh giá trị và ý nghĩa nhất.

Mùa đông lạnh buốt làm cho mỗi người đều có cảm giác cô đơn nhưng đối với vùng quê nơi em sinh sống lại có những hình ảnh rất gần gũi và bình dị, những đứa trẻ chăn trâu trên những cánh đồng rộng lớn, những cuộc chạy nhạy vui đùa của lũ bạn đã để lại cho em những cảm nhận sâu sắc và mang nhiều ý nghĩa nhất, hình ảnh về một quê hương đậm đà giá trị và hình ảnh mạnh mẽ của những cảm xúc riêng và vô cùng khó diễn tả, cảm xúc đó thể hiện mạnh mẽ, hình ảnh rất đậm đà cảm xúc và giá trị của tất cả các con người, niềm yêu thương đó mang lại những hình ảnh cảm xúc và có niềm tin to lớn đối với con người, những hình ảnh mang đậm giá trị quê hương. Em rất có cảm xúc tốt đối với quê hương với những hình ảnh quen thuộc về cuộc sống của mình, những hình ảnh đó đã thể hiện được những tình cảm chân thành và gần gũi nhất, tình cảm của con người dành cho nhau nó là những tình cảm chân thành và có giá trị rất lớn, những hình ảnh để lại giá trị cho cuộc sống của em đó là nhìn những đám bạn vui đùa bên nhau, trong cảnh mùa đông lạnh giá.

8 tháng 2 2018

Mùa đông lạnh giá đã về, con người cũng như cảnh vật giường như co mình lại để chống lại cái lạnh giá của mùa đông. Mùa đông đến làm thay đổi mọi cảnh sắc và con người trên quê hương em. Hôm nay đã vào giữa mùa đông, trời rất lạnh, không khí trong làng cũng khác hẳn ngày thường.

Mùa đông, bầu trời thường u ám, hiếm có ngày chúng ta nhìn thấy mặt trời. Buổi sáng hôm nay, sương muối phủ khắp cành cây, bãi cỏ. Gió lùa hơi nước vào tận nhà, gió thổi mây về phía cửa sông, mặt nước song một màu lam thẩm. 

Trong xóm làng, mọi người đang í ới gọi nhau. Đâu đó, văng vẳng tiếng chim non dáo dác gọi bầy, vài chiếc lá vàng lìa cành phất phơ trong gió. Những cây cổ thụ đứng trầm ngâm lặng nhìn cảnh héo tàn của mùa đông rét buốt. Có những cây bị gãy sau những cơn gió lớn, dòng nhựa trong cây dạt dào tuôn chảy. Hơi thở của đất trời dường như nặng nề, hơi nước từ sông bốc lên một mùi nồng ngai ngái của phù sa, đất mới. Trên các mái rơm mái xịt, nước mưa đọng lại đang thổn thức, tí tách rơi… 

Nếu thời tiết không lạnh giá, cả xóm làng sẽ âm vang tiếng cười đùa của lũ trẻ, của những người nông dân đang làm việc. Trời lạnh giá con đường làng chỉ lác đác người qua lại. Ngoài ngõ xóm, mọi người nói chuyện rầm rì, họ bàn bạc cho vụ đông xuân sắp đến. Trên các bờ ao, vài bác nông dân đang tháo nước, be bờ, có người xách thùng đi bắt cá rô rạch nước, đi móc con da dưới vệ sông… Họ bất chấp thời tiết khắc nghiệt của buổi sáng mùa đông đang bao phủ. 

Buổi trưa thời tiết ấm hơn, cũng đến giờ mọi người đi làm về. Người và cuốc xẻng, trâu, bò lục tục dồn lên mấy con đường về làng. Cánh đồng một màu trắng xóa của nước đã được cải tạo, cày, bừa. Dười làn nước lạnh giá như vậy, mọi người vẫn hăng say làm việc. Họ quả là những người nông dân cần cù chịu khó, nhờ tinh thần hăng say lao động của những người nông dân mà chúng ta có lúa gạo để ăn. Vì vậy chúng ta phải biết quý trọng hạt lúa hạt gạo, vì nó là sương máu của những người lao động.

Khi chiều xuống, nhà nhà lại ngồi quanh đống lửa, nấu cơm, thả khói nghi ngút cả một vùng tre trúc. Dưới sông, từ sau khúc quanh co vắng lặng, tiếng cá quẫy tũng toẵng trên những mạn thuyền, tiếng lanh canh của những chiếc xuồng nan đang kéo lưới. Màu tối lan dần từ dưới mặt sông, ngã dài trên bãi cát rồi đổ vào thôn xóm. Bóng tối như bức màn nhung, mờ đen, phủ dần lên mọi vật. Mảng sáng của ánh ngày đã dần dần nhường chỗ cho màn đêm. Đường làng thật vắng, một vài tiếng côn trùng rỉ rả trong lòng đất, vẻ thăm dò, chờ đợi… 

Những chú dế con bắt đầu cuộc hành trình tìm kiếm thức ăn, nó rón rén từng bước rồi tung tăng trên thảm cỏ, chúng thưởng thức lá non và uống sương đêm. Có đôi ánh đom đóm chấp chới trong màn đêm tĩnh mịch. Nhà nhà đều đóng cửa sớm. Gió vẫn lùa và mưa vẫn rả rích ngoài hiên. 

Mùa đông thật lạnh lẽo, nhưng người dân quê tôi vẫn gồng mình lên trước cái lạnh giá để làm việc, họ vẫn dầm mưa dãi nắng để làm ra của cải, xây dựng quê hương. Những cánh đồng màu vẫn mơn mởn tươi tốt, hứa hẹn một mùa bội thu. Thật đáng tự hào về quê hương tươi đẹp, đáng tự hào về những người con của quê hương.

8 tháng 7 2021

BN CÓ THỂ THAM KHẢO DÀN Ý NÀY ĐỂ CÓ THÊM Ý

 

I. Dàn Ý Kể Về Một Mùa Mà Em Yêu Thích1. Mở bài

- Giới thiệu về một mùa mà em yêu thích (Xuân, Hạ, Thu, Đông)

2. Thân bài

- Mùa em yêu thích bắt đầu vào tháng mấy và kéo dài bao nhiêu tháng?

- Mùa em yêu thích có khí hậu như thế nào?

+ Thời tiết mát mẻ, nóng bức, lạnh

+ Có nắng nhiều, có mưa nhiều, hay có gió se lạnh

- Mùa em yêu thích có đặc điểm thiên nhiên gì nổi bật?

+ Là mùa cây cối đâm chồi nảy lộc hay mùa rụng lá, mùa ra hoa kết trái

+ Mùa có tiếng ve hay mùa có chim én bay lượn

- Những hoạt động gắn với mùa em yêu thích

+ Tết nguyên đán, chơi xuân, nghỉ hè, tựu trường, ...

3. Kết bài

Cảm nhận của em về mùa mà em yêu thích

7 tháng 2 2018

Thời gian trôi nhanh thật. Tiếng trống khai trường đầu năm như còn vang vọng đâu đây. Thế mà bây giờ mùa thu đã kết thúc. Không khí đã lành lạnh cùng những cơn mưa rả rích dấm dẳng đã trở về báo hiệu đất trời lại bắt đầu một mùa đông nữa !
Không còn bầu trời thu "xanh ngắt mấy tâng cao", không còn bầu trời sáng trong như pha lê nữa mà thay vào đó là một không gian âm u, mây đen kịt giăng kín muôn nơi. Từng tảng mây nặng trịch đen ngòm, mang đầy hơi nước, sà thấp xuống sát tận mái nhà, quấn cả vào các ngọn cây, sẵn sàng đổ nước xuống bất cứ lúc nào. Gió vun vút thổi bứt đi những chiếc lá nhỏ cố sức bám lại trên cành. Vậy mà chị gió cứ rủ về từng đám mây đen ngòm, để rồi lát sau chúng biến thành những dòng mưa ào ạt xôi xả như có một người khổng lồ nào đó đứng giữa không trung dội nước xuống mặt đất. Nước ngập đầy sân nhà, nước chảy đầy đường không thoát kịp khiến người đi đường phải bì bõm trong mưa trông thật vất vả tội nghiệp. Không khí càng trở nên buồn bã lạnh lẽo và ẩm ướt. Không có việc cần chẳng ai muốn ra đường, cứ co ro cúm rúm trong những chiếc áo bông dày sụ.
Cũng có lúc mưa ngớt, bầu trời hửng sáng lên một chút nhưng không đủ xua hết những tảng mây dày nặng trịch. Gió heo may vẫn vi vút thổi mang theo những chiếc lá lìa cành. Lũ chim mới hôm nào còn ríu ra ríu rít đầy cành cây ven đường thế mà hôm nay chúng đã đi tránh rét tận đâu không thấy tăm hơi. Hai bên đường, những cây bàng, lá đỏ ối đang cố sức thắp lửa lên để xua bớt không khí giá lạnh sưởi ấm ngày đông. Cây sầu đông cũng thế, tuy chỉ còn trơ lại cành khô nhưng những chùm quả vàng lịm lúc lỉu đầy cành buông lơ lửng khiến bức tranh đông tươi tắn lên đôi chút. Trên tường rào nhà ai, mấy cây hoa trạng nguyên vẫn bình thản phô những chiếc lá màu đỏ rực không hề sợ mưa rét.
Ngày đông, người qua lại cũng thưa thớt hẳn. Thỉnh thoảng có bóng mấy cô gái trẻ mặc những chiếc áo ấm màu sắc rực rỡ, khăn quàng cổ phất phơ cùng những chiếc ô che màu tím làm khung cảnh ngày đông tươi hẳn lên.
Mùa đông là thế ! Tuy lạnh giá, xác xơ và có vẻ tiêu điều nhưng chẳng ai ghét bỏ mùa đông vì đó là lúc để muôn loài chuẩn bị chuyển mình bước sang cảnh rực rỡ huy hoàng của ngày xuân. Đừng trách mùa đông mà hãy yêu mùa đông thật nhiều.

7 tháng 2 2018

Những buổi sáng đẹp trời, em cùng các bạn thường cắp sách tới trường với tâm trạng háo hức phấn khởi. Bởi niềm vui của tuổi thơ chúng em là những giây phút túm năm tụm bảy trước giờ học hay giờ ra chơi, những giây phút ngắm cảnh sân trường vào buổi sớm mai.

Bầu trời trong xanh, thoáng đãng, không khí rất trong lành. Chỉ có tiếng lá cây xào xạc và tiếng chim hót líu lo. Lúc này, sân trường thật tĩnh mịch, yên ả. Có rất ít học sinh đến trường. Những ánh đèn trong lớp học dần được thắp sáng, những chiếc quạt cũng dần bật lên, để lộ những hàng ghế màu vàng. Ba dãy nhà tầng được xếp theo hình chữ L, để lại một khoảng sân trống rỗng với lá cờ đỏ sao vàng bay phấp phới, cũng chẳng có tiếng học sinh nô đùa. Mặt trời đã nhô lên, trông giống như quả bóng khổng lồ. Những tia nắng dìu dịu chiếu xuống sân trường làm nó sáng hẳn lên. Những giọt sương sáng sớm đọng lại trên những chiếc lá xanh non long lanh như những hạt ngọc. Một vài phút sau, học sinh đến nhiều hơn. Bây giờ, sân trường đã náo nhiệt hơn lúc trước. Tiếng học sinh cười, nói vang dội khắp sân trường. Mỗi bạn chơi một trò, bạn thì đá cầu, bạn thì nhảy dây... Chốc chốc tiếng reo hò lại rộ lên thán phục cổ vũ cho những người thắng cuộc. Trên cành phượng, cành xà cừ những chú chim sẻ, chim chích bông đua nhau nhảy nhót, cất tiếng hót líu lo như muốn cổ vũ, hoà mình với những cuộc vui phía dưới. Các thầy, cô giáo đều đã đến trường để chuẩn bị bài giảng của mình. Bác trống nằm im nhìn chúng em. Các khu nhà sáng rực lên như được rát vàng. Mấy phút sau, tiếng trống vào học vang lên: "Tùng! Tùng! Tùng!", thế là giờ học bắt đầu. Bên ngoài không khí lại tĩnh mịch, yên lặng trở lại. Chỉ còn lá cờ bay phần phật và tiếng cô giáo giảng bài vang vang.

Em rất thích quang cảnh của buổi sớm mai vì đó là một quang cảnh yên tĩnh và thơ mộng đáng nhớ.

Mùa xuân là mùa của cây cối đâm chồi nảy lộc, muôn hoa khoe sắc thắm. Ở quê em như thường lệ, cứ mỗi khi Tết đến xuân về là lại có chợ hoa với biết bao loài hoa tập trung về đây để cùng nhau khoe sắc, làm rộn ràng thêm không khí ngày xuân. Sau khi chị mùa đông qua đi, muôn loài như bừng tỉnh khi mùa xuân đến. Mùa xuân cũng là thời điểm bắt đầu một năm mới, ai cũng tưng bừng chuẩn bị mọi thứ cho ngày Tết sắp tới. Năm nào cũng vậy, em cùng mẹ đi sắm đồ tết. Bước vào trong chợ, không khí đông vui nhộn nhịp đã xóa đi cái lạnh của mùa đông chỉ còn lại hơi ấm. Xung quanh chợ, ai ai cũng nói cười và nhanh chóng chọn cho mình những món cây hoa ưng ý như hoa ly, nụ tầm xuân, cây đào hay là cây quất....là những loài hoa không thể thiếu trong ngày tết. Chợ hoa thật đẹp, nó như lưu lại trong lòng người một cái gì đó gọi là dáng vẻ của ngày xuân, tràn ngập ấm áp và yêu thương.

Đông qua xuân lại về ,đó như một vòng xoáy của tự nhiên kéo con người chúng ta cũng vào vòng xoáy đó .Mùa xưa là mùa đẹp nhất trong năm l, là mùa của sự tươi mới ,của niềm vui ,của tiếng cười của sự hảo hức trong lòng mỗi con người.Mùa xuân là thời điểm bắt đầu một năm mới ,mọi người đều háo hức để chuẩn bị cho một một dịp tết thật sum vầy và ấm cúng.Và thể năm nào em cũng cùng mẹ đi chợ mua hoa sắm tết.Vừa vào đến công cho mọi thứ như náo nhiệt hơn như tươi vui hơn,bên mép tường người ta bán rất nhiều hóa ,nào chị cúc , nào cô hồng còn có cả bác hoa ly nữa ai ai cũng như muốn khoe sắc mình cho mọi người cũng biết.xung quanh ai cũng để tìm một loại hoa phù hợp nhất với mình để trang trí cho ngôi nhà ,và đặc biệt hơn nữa nếu nói đến tết thì không thể nào thiếu một cành đào hay cánh mày hay một bác quất.cho hoa quả thật là một nơi thật lộng lẫy vào những ngày tết ,có thể nói nếu tt đến mà ai chưa một lần đi chợ hoa thì đúng là lãng phý mất một năm tươi đẹp

16 tháng 2 2019

Gần năm năm học tại mái trường tiểu học thân yêu này, nơi đây đã trở thành mái nhà thứ hai của tôi. Hôm nay, tôi đến trường sớm hơn mọi khi nên có dịp được nhìn ngắm ngôi trường vào một buổi sáng mùa thu tươi đẹp.

Mùa thu, bầu trời tuy là buổi sáng sớm nhưng đã trong xanh, cao vời vợi, những đám mây dắt tay nhau dạo chơi trên bầu trời. Thời tiết tuy có hơi se lạnh nhưng ông mặt trời đã lấp ló sau vòm lá, nhẹ tỏa những tia nắng mỏng manh xuống mặt đất. Trường tôi vẫn còn yên tĩnh lắm. Bác cổng trường khoác trên mình chiếc áo xanh thẫm đang mở rộng ra đón những em học sinh đến trường. Sân trường rộng với tấm áo bằng xi măng màu ghi, đó là nơi mà hằng ngày lũ học sinh chúng tôi chơi đùa, sinh hoạt . Vườn hoa hồng vào sáng sớm còn đọng lại trên cánh hoa những giọt sương buổi sớm long lanh như hạt pha lê trong suốt. Cơn gió nhẹ thoảng qua, những bông hoa đung đưa trong gió, hương hoa thơm ngát lan tỏa trong không gian tạo một cảm giác dễ chịu vô cùng.

Trên sân trường, những hàng cây phượng, cây bàng to đồ sộ dang mình đón nắng . Những cô phượng rung rinh lá mỏng chơi đùa cùng chị gió, những bác bàng tỏa rộng như những chiếc ô khổng lồ che kín cả một góc sân. Trong vòm lá, các chú chim sẻ chạy đuổi nhau ríu rít như đang ca khúc hát đón chào ngày mới. Cột cờ to, cao đứng sừng sững ngay giữa sân, lá cờ đỏ sao vàng bay phấp phới. Đã thưa thớt nhiều học sinh tới lớp. Ba dãy nhà ba tầng được bố cục theo hình chữ U, chia làm ba khu : khu của lớp một, hai, ba ; khu hiệu bộ và khu của lớp 4,5. Các khu nhà được sơn màu vàng óng, cửa phòng bằng gỗ màu nâu sậm. Trong các lớp học, có đầy đủ tiện nghi và đồ dùng để chúng em học tập. Đi dọc theo các tầng, lớp nào lớp nấy đã dần có học sinh đến, các bạn đến sớm trực nhật để chuẩn bị cho buổi học.

Đứng ở trước cửa lớp mình nhìn ra , toàn bộ quang cảnh của trường như thu lại trong tầm mắt tôi, nắng đã lên cao, tỏa sáng rực rỡ, tiếng học sinh ngày một ồn ã, sân trường đã tấp nập người vào, chỉ còn một ít phút nữa thôi tiếng trống trường sẽ vang lên và buổi học mới sẽ bắt đầu. Trong lòng tôi bỗng trào dâng cảm xúc bồi hồi và xao xuyến.

Buổi sáng hôm ấy đã để lại cho tôi nhiều ấn tượng sâu sắc về ngôi trường của mình trong một buổi sáng mùa thu. Tôi thêm yêu quý ngôi trường của mình hơn và tự hào về nơi mình đang học tập và rèn luyện.

14 tháng 4 2019

sau 1 tuần làm việc mệt nhọc. vào cuối tuần , gia đình em có 1 bữa cơm chiều thân mật. nhưng hôm đó em đã gây ra 1 việc khiến cha mẹ em buồn lòng. 
Như thường lệ bố em đi công tác tới cuối tuần mới về nên cả gia đình chỉ được sum họp vào tối thứ 7. hôm đó lại là 1 ngày khá đặc biệt - sinh nhật mẹ em. bố và em cùng với cu Bi thi nhau trổ tài mỗi người 1 việc để tổ chức bữa tối thật là ý nghĩa.... khi mọi việc xong xuôi, bố bảo em mang bát canh ra. đi đứng hấp tấp thế nào mà em lại bị vấp làm bắn hết nước canh lên chiếc áo của mẹ - chiếc áo bố mua tặng mẹ nhân dịp sinh nhật . em vội xin lỗi mẹ . mẹ chỉ ừ mà không mắng em nhưng em biết bố mẹ không vui. em đã làm hỏng bữa côm ý nghĩa mà ba bố con đã mất rất nhiều công đẻ chuẩn bị.em thấy mình rất có lỗi.
Em vô cùng hối hận về việc làm hôm đó, em rất buồn vì việc làm của mình.em muốn xin lỗi bố mẹ thật nhiều, thật nhiều qua việc làm ấy em đã rút ra được 1 bài học: đi đứng phải nhẹ nhàng , không phải hấp tấp nếu k sẽ hỏng chuyên. 

Bố em công tác xa tận trên nhà máy thuỷ điện Hoà Bình nên theo thường lệ chiều thứ bảy cuối tháng là dịp Đềgia đình em đoàn tụ. Thường thường, bữa cơm diễn ra trong không khí ấm cúng và thân thiết. Mọi người cùng san sẻ những chuyện vui buồn hằng ngày và tìm 'thấy dưới mái ấm gia đình một nguồn động viên an ủi rất lớn. Vậy mà trong bữa cơm chiều thứ bảy tuần qua, em đã có một hành động sai trái khiến cho cả nhà phải buồn lòng.

Chuyện là thế này:

Biết chắc là bố em sẽ về nên từ sáng sớm, bà nội và mẹ đã xách làn đi chợ, mua thịt cá, rau củ và trái cây Đềchuẩn bị cho bữa cơm chiều. Mẹ không quên mua một bó hồng nhung, thứ hoa mà bố em rất thích, ông nội soạn sẵn bàn cờ tướng Đềđấu vài ván với bố em.

Tan học về, em thấy bàn ăn đã được bày biện tươm tất, sẵn sàng. Toàn là những món cả nhà ưa thích: đĩa gà luộc vàng ươm có rắc lá chanh non thái chỉ, bát canh măng nấu nấm, đĩa xúp lơ xào lòng và hấp dẫn nhất là món cá chép rán giòn, chỉ nhìn thôi cũng đã thấy thèm.

Mẹ nhắc em tắm rửa rồi ra ăn cơm. Em lí nhí đáp: “Vâng ạ! ” rồi cứ ngồi lì trong phòng ngủ; lòng buồn bực vì điểm 3 môn Toán hồi chiều. Cũng tại em hấp tấp, chủ quan nên mới ra nông nỗi.

- Cháu Hùng đâu rồi?

- Hùng ơi! Tắm nhanh lên con! Đừng Đềcả nhà chờ!

Tiếng ông, tiếng bố thúc giục. Em vẫn ngồi im lặng, vừa xấu hổ, vừa bối rối. Có nên cho cả nhà biết hay không? Nếu giấu thì liệu giấu được đến bao giờ?

Có lẽ sốt ruột nên bố em đã vào tìm. Thấy em cúi mặt thẫn thờ, bố vội hỏi:

- Con mệt hả Hùng? Sao không ra ăn cơm?

Em đáp qua loa cho xong chuyện:

- Vâng! Con mệt! Cả nhà cứ ăn cơm trước đi! Con không muốn ăn!

Bô' đặt tay lên trán em và nói:

- Trán con vẫn mát. Con có đau ốm gì đâu? Chắc lại xảy ra chuyện gì phải không? Nói cho bố nghe nào!

Em vẫn khăng khăng:

- Chẳng có chuyện gì đâu bố ạ! Con không thấy đói!

Ông bà và mẹ cũng lo lắng, hỏi han. Còn em thì...

Bữa cơm mất vui. Mọi người tỏ ra khó hiểu trước thái độ không bình thường của em. Em biết mình có lỗi nhưng không thể nói lên lời. Em giận và tự trách mình lười học, bất nhã đã làm cho buổi sum họp của gia đình mất vui. Có lẽ đến sáng mai, em sẽ thú thật với ông bà, cha mẹ. Với lòng khoan dung, độ lượng, chắc mọi người sẽ tha thứ cho em.

.......................................................................................hiuhiu