K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Tại sao chư Phật còn phải dùng và chấp nhận tiền lẻ của chúng ta cúng dường mà BOT Cai Lậy lại đòi không dùng tiền lẻ hả bạn ???. Thế mà người của BOT Cai Lậy lại còn phải đi thờ và lạy Phật đấy. Chư Phật vốn có danh hiệu là Vô Thượng Sĩ (tức Đấng tối cao không ai vượt qua) kia mà. BOT Cai Lậy làm thế thì khác nào họ đòi ăn mâm ngon hơn mâm của các cụ mà họ chỉ là đáng bậc con cháu thôi à ??. Mâm...
Đọc tiếp

Tại sao chư Phật còn phải dùng và chấp nhận tiền lẻ của chúng ta cúng dường mà BOT Cai Lậy lại đòi không dùng tiền lẻ hả bạn ???.

Thế mà người của BOT Cai Lậy lại còn phải đi thờ và lạy Phật đấy. Chư Phật vốn có danh hiệu là Vô Thượng Sĩ (tức Đấng tối cao không ai vượt qua) kia mà. BOT Cai Lậy làm thế thì khác nào họ đòi ăn mâm ngon hơn mâm của các cụ mà họ chỉ là đáng bậc con cháu thôi à ??. Mâm các cụ còn phải ăn thứ thức ăn nuôi bằng chất tăng trưởng mà dẫn đến thịt bị hôi, sau đó khi muốn làm chả nướng thì phải cho gia vị vào để nó át mùi hôi đi đấy mà !!!!. Thế mà họ (BOT Cai Lậy) đòi ăn mâm có thịt không bị hôi là sao ạ ??. Thế là họ mắc tội phạm thượng, hỗn láo với bậc trên rồi đấy ạ.

Tôi nói thế có đúng không ạ ??.

Xin cảm ơn ạ !!!.

0
Tại sao chư Phật còn phải dùng và chấp nhận tiền lẻ của chúng ta cúng dường mà BOT Cai Lậy lại đòi không dùng tiền lẻ hả bạn ???. Thế mà người của BOT Cai Lậy lại còn phải đi thờ và lạy Phật đấy. Chư Phật vốn có danh hiệu là Vô Thượng Sĩ (tức Đấng tối cao không ai vượt qua) kia mà. BOT Cai Lậy làm thế thì khác nào họ đòi ăn mâm ngon hơn mâm của các cụ mà họ chỉ là đáng bậc con cháu thôi à ??. Mâm...
Đọc tiếp

Tại sao chư Phật còn phải dùng và chấp nhận tiền lẻ của chúng ta cúng dường mà BOT Cai Lậy lại đòi không dùng tiền lẻ hả bạn ???.

Thế mà người của BOT Cai Lậy lại còn phải đi thờ và lạy Phật đấy. Chư Phật vốn có danh hiệu là Vô Thượng Sĩ (tức Đấng tối cao không ai vượt qua) kia mà. BOT Cai Lậy làm thế thì khác nào họ đòi ăn mâm ngon hơn mâm của các cụ mà họ chỉ là đáng bậc con cháu thôi à ??. Mâm các cụ còn phải ăn thứ thức ăn nuôi bằng chất tăng trưởng mà dẫn đến thịt bị hôi, sau đó khi muốn làm chả nướng thì phải cho gia vị vào để nó át mùi hôi đi đấy mà !!!!. Thế mà họ (BOT Cai Lậy) đòi ăn mâm có thịt không bị hôi là sao ạ ??. Thế là họ mắc tội phạm thượng, hỗn láo với bậc trên rồi đấy ạ.

Tôi nói thế có đúng không ạ ??.

Xin cảm ơn ạ !!!.

0
Tại sao chư Phật còn phải dùng và chấp nhận tiền lẻ của chúng ta cúng dường mà BOT Cai Lậy lại đòi không dùng tiền lẻ hả bạn ???. Thế mà người của BOT Cai Lậy lại còn phải đi thờ và lạy Phật đấy. Chư Phật vốn có danh hiệu là Vô Thượng Sĩ (tức Đấng tối cao không ai vượt qua) kia mà. BOT Cai Lậy làm thế thì khác nào họ đòi ăn mâm ngon hơn mâm của các cụ mà họ chỉ là đáng bậc con cháu thôi à ??. Mâm...
Đọc tiếp

Tại sao chư Phật còn phải dùng và chấp nhận tiền lẻ của chúng ta cúng dường mà BOT Cai Lậy lại đòi không dùng tiền lẻ hả bạn ???.

Thế mà người của BOT Cai Lậy lại còn phải đi thờ và lạy Phật đấy. Chư Phật vốn có danh hiệu là Vô Thượng Sĩ (tức Đấng tối cao không ai vượt qua) kia mà. BOT Cai Lậy làm thế thì khác nào họ đòi ăn mâm ngon hơn mâm của các cụ mà họ chỉ là đáng bậc con cháu thôi à ??. Mâm các cụ còn phải ăn thứ thức ăn nuôi bằng chất tăng trưởng mà dẫn đến thịt bị hôi, sau đó khi muốn làm chả nướng thì phải cho gia vị vào để nó át mùi hôi đi đấy mà !!!!. Thế mà họ (BOT Cai Lậy) đòi ăn mâm có thịt không bị hôi là sao ạ ??. Thế là họ mắc tội phạm thượng, hỗn láo với bậc trên rồi đấy ạ.

Tôi nói thế có đúng không ạ ??.

Xin cảm ơn ạ !!!.

Ghi chú : 1-Bạn nào thích nghiên cứu thì copy nội dung này xuống máy mà xem nhé. Xem ở đây trên mạng hay bị Mod xóa lắm ạ !!!!

0
 Trong văn bản "Đấu tranh cho một thế giới hòa bình" của G. G.Mác-két có đoạn:  "Không những đi ngược lại lí trí con người mà còn đi ngược lại cả lí trí tự nhiên nữa. (...) Chúng ta đến đây để chống lại việc đó, đem tiếng nói của chúng ta tham gia vào bản đồng ca của những người đòi hỏi một thế giới không có vũ khí và một cuộc sống hòa bình, công bằng. Nhưng dù cho tai họa có...
Đọc tiếp

 Trong văn bản "Đấu tranh cho một thế giới hòa bình" của G. G.Mác-két có đoạn:

  "Không những đi ngược lại lí trí con người mà còn đi ngược lại cả lí trí tự nhiên nữa. (...) Chúng ta đến đây để chống lại việc đó, đem tiếng nói của chúng ta tham gia vào bản đồng ca của những người đòi hỏi một thế giới không có vũ khí và một cuộc sống hòa bình, công bằng. Nhưng dù cho tai họa có xảy ra thì sự có mặt của chúng ta ở đây cũng không phải là vô ích."

Câu 1: Từ "lí trí" được dùng trong đoạn trích trên với ý nghĩa như thế nào? Tại sao tác giả lại cho rằng chạy đua vũ trang "không những đi ngược lại lí trí con người mà còn đi ngược lại cả lí trí tự nhiên" ?

Câu 2: "Chúng ta" được nhắc đến trong đoạn văn là những ai? "Việc đó" để chỉ việc gì?

Câu 3: Từ lời kêu gọi vì "một cuộc sống hòa bình, công bằng" của tác giả G. G. Mác-két trong văn bản trên, em hãy liên hệ với cuộc sống của chúng ta ngày nay và nêu suy nghĩ của mình về trách nhiệm của mỗi người trong việc góp sức đem lại cuộc sống bình yên cho toàn xã hội. Hãy trình bày bằng một đoạn văn nghị luận khoảng 1 trang giấy thi

0
1 tháng 6 2018

Ý kiến của Hồ Chí Minh:

- Đời sống xã hội ngày càng phát triển và đổi mới, những chữ ta không đủ thì cần mượn từ nước ngoài

- Không nên mượn tùy tiện, muốn sử dụng được từ mượn cần nắm rõ ngữ cảnh, tránh sự lố bịch, sai nghĩa

⇒ Đây chính là nguyên tắc mượn từ có tự trọng

18 tháng 11 2021

Sẽ ko vào nha, tình bn quan trọng hơn tình yêu mà

22 tháng 11 2021

nếu mình còn bé thi tình bn, còn lớn thì để xem đứ a mình yêu thế nào đã và bao nhiêu tuổi lúc đó mới được

Trung Quốc truyền bá Nho giáo vào nước ta, bắt nhân dân ta phải thay đổi phong tục theo người Hán và không muốn truyền bá đạo phật vì phật giáo khi được lưu truyền đến Việt Nam đã làm mất địa vị của nho giáo .

 copy ( tham khảo) bạn nì vít hay quáCơn gió lành lạnh khẽ len lỏi vào người tôi. Cái cảm giác nhớ một người là như vậy sao. Cuộc đời quả thật có nhiều chuyện đáng buồn. Khi tôi nhận ra giá trị của những người xung quanh thì dường như nó đã muộn. Có lẽ những kỷ niệm cuối cùng của tôi và bạn sẽ chỉ còn trong quá khứ, sẽ để lại cho tôi những nỗi nhớ mỗi đêm dài.Có thể nói...
Đọc tiếp

 

copy ( tham khảo) bạn nì vít hay quá

Cơn gió lành lạnh khẽ len lỏi vào người tôi. Cái cảm giác nhớ một người là như vậy sao. Cuộc đời quả thật có nhiều chuyện đáng buồn. Khi tôi nhận ra giá trị của những người xung quanh thì dường như nó đã muộn. Có lẽ những kỷ niệm cuối cùng của tôi và bạn sẽ chỉ còn trong quá khứ, sẽ để lại cho tôi những nỗi nhớ mỗi đêm dài.

Có thể nói vậy trong tất cả chúng ta ai cũng có bạn của mình tìm một người bạn thì rất dễ dàng nhưng tìm được người hiểu mình thì lại khó, tôi đã từng có cái cảm giác là được hạnh phúc khi được ở bên người bạn mà tôi quý mến nhất. Thế nhưng mà giờ đây tôi đã làm cho người ấy ko còn bên tôi nữa rồi. Kể cũng lâu rồi nhỉ : tôi thật sự hối hận vì những gì tôi đã làm đối với người bạn bé bỏng nhỏ nhắn. Tình bạn của tôi bắt đầu từ lúc trên đường đến trường, người bạn đó đã giúp tôi một người xa lạ hiểu ra nhiều điều. Dáng người nhỏ bé, mái tóc dài thế mà phải bán từng tấm vé số để kiếm tiền trang trải cho cuộc sống hằng ngày, trong khi tuổi của cô bé ấy là phải cắp sách đến trường, được sống trong sự đùm bọc iu thương. Cô bé ấy lại là người đầu tiên dạy cho tôi biết cách quý trọng đồng tiền là như nào. Ngày qua ngày tình bạn lớn dần theo thời gian, ăn cùng ăn, vui cùng vui.... Bỗng dưng một ngày, chúng tôi hẹn nhau hôm đó gặp nhau thế nhưng mà người bạn ấy lại thất hứa với tôi, hôm sau cô ấy đến xin lỗi rất nhiều nhưng tôi ko nghe lời giải thích từ cô ấy. Thế là từ hôm đó tôi ra đi và trở về chỉ một mình. Vài ngày sau tôi nhận được tin, có một cô gái bán vé số đã qua đời vì bị sốt nặng nhưng ko vào viện, người ta nói rằng trước khi mất cô bé ấy cứ luôn miệng tha lỗi cho tớ đi mà! Nghe tớ.. giải thích một lần đi.. đừng giận tớ nha.... Chỉ vì lý do thế cơ đấy mà tôi làm cho ngừơi bạn của mình phải rơi nước mắt, lại ko yên tâm, chỉ vì lòng ít kỷ mà tôi đã mất đi người quan trọng nhất. Tôi cố kìm nước mắt lại, đó chỉ là tin đồn mọi người sai rồi cô ấy chỉ đi đến một nơi thật xa thật xa thôi cô ấy chưa chết đâu. Làm sao để có thể trở về như ngày xưa, ngày chúng ta cùng nhau vui đùa, biết bao nhiêu là niền vui lẫn nỗi bùn hòa vào nhau. Tôi sai rồi! Trả lời tôi đi? tại sao bạn nằm đó lặng thinh ko nói gì, sao bạn ko ngồi dậy đùa giỡn với tôi như ngày nào. Mưa thì có bao giờ nhớ nắng nhưng sao xa bạn tôi lại nhớ thế này? không có bạn tôi biết phải làm sao với cụôc sống phức tạp, ai là người sẽ chìa tay ra giúp tôi những lúc khó khăn như pạn đã từng làm. Tại sao giữa chúng ta giờ lại có một khỏang trống vô cùng xa xôi và lớn lao đến thế? Nó ko còn nằn trong tầm với của hai ta nữa rồi. Tớ rất muốn đc nghe lời cậu nói. Lời của người bạn mà tớ yêu thương nhất. Giờ tớ xin cậu tha thứ cho tớ ....

Tớ hứa với cậu tớ sẽ vượt qua mọi vấp ngã của cuộc đời, tớ sẽ sống thay cả phần của cậu.

Đối với tớ, bạn vẫn là bạn, tình bạn của chúng ta sẽ tồn tại mãi dẫu nhân gian muôn màu đổi thay

6
22 tháng 10 2016

sửa lại một chút thì truyền cảm hơn

nhưng cx hay

22 tháng 10 2016

hay

 Một ngày nọ, người cha giàu có dẫn con trai đến một vùng quê để thằng bé thấy những người nghèo ở đây sống như thế nào. Họ tìm đến nông trại của một gia đình nghèo nhất nhì vùng. “Đây là một cách để dạy con biết qúy trọng những người có cuộc sống cơ cực hơn mình” – người cha nghĩ đó là bài học thực tế tốt cho đứa con bé bỏng của mình.Sau khi ở lại và tìm hiểu...
Đọc tiếp

 

Một ngày nọ, người cha giàu có dẫn con trai đến một vùng quê để thằng bé thấy những người nghèo ở đây sống như thế nào. Họ tìm đến nông trại của một gia đình nghèo nhất nhì vùng. “Đây là một cách để dạy con biết qúy trọng những người có cuộc sống cơ cực hơn mình” – người cha nghĩ đó là bài học thực tế tốt cho đứa con bé bỏng của mình.
Sau khi ở lại và tìm hiểu đời sống ở đây, họ lại trở về nhà. Trên đường về, người cha nhìn con trai mỉm cười : “Chuyến đi như thế nào hả con ?”
– Thật tuyệt vời bố ạ !
– Con đã thấy người nghèo sống như thế nào rồi đấy !
– Ô, vâng.
– Thế con rút ra được điều gì từ chuyến đi này ?

Đứa bé không ngần ngại:

- Con thấy chúng ta có một con chó, họ có bốn. Nhà mình có một hồ bơi dài đến giữa sân, họ lại có một con sông dài bất tận. Chúng ta phải treo những chiếc đèn lồng vào vườn, họ lại có những ngôi sao lấp lánh vào đêm. Mái hiên nhà mình chỉ đến trước sân thì họ có cả chân trời. Chúng ta có một miếng đất để sinh sống và họ có cả những cánh đồng trải dài. Chúng ta phải có người phục vụ, còn họ lại phục vụ người khác. Chúng ta phải mua thực phẩm, còn họ lại trồng ra những thứ ấy. Chúng ta có những bức tượng bảo vệ xung quanh, còn họ có những người bạn láng giềng che chở nhau…
Đến đây người cha không nói gì cả.

“Bố ơi, con đã biết chúng ta nghèo như thế nào rồi…” – cậu bé nói thêm.
Rất nhiều khi chúng ta đã quên mất những gì mình đang có và chỉ luôn đòi hỏi những thứ gì không có. Cũng có những thứ không giá trị với người này nhưng lại là mong mỏi của người khác. Điều đó còn phụ thuộc vào cách nhìn và đánh giá của mỗi người. Xin đừng quá lo lắng, chờ đợi vào những gì bạn chưa có mà bỏ quên điều bạn đang có, dù là chúng rất nhỏ nhoi.

2
7 tháng 11 2016

Bai van rat hay!haha

28 tháng 4 2020

Âu shịt bét bài văn