K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

17 tháng 1 2018

Hồ Chí Minh, vị cha già của dân tộc Việt Nam, người đã đời đời gắn bó, chiến đấu cùng nhân dân trong hai cuộc kháng chiến trường kì không ngại gian lao, không cần sự đền đáp. Bác đã hiến trọn cuộc đời mình cho dân tộc, cho đất nước Việt Nam. Ở Người hội tụ nhiều phẩm chất tốt đẹp mà thế hệ chúng ta cần nên noi theo và học hỏi. Một trong số đó là lối sống vô cùng giản dị, thanh bạch của Người. Thật vậy, trong sự nghiệp cách mạng vĩ đại của dân tộc ta, công lao của Bác Hồ dành cho đất nước là vô cùng to lớn được toàn dân tộc Việt Nam đời đời ghi nhớ. Đặc biệt với lứa tuổi học sinh thì công ơn đó lại càng sâu nặng. Vì thế, ai ai cũng ra sức học tập, cố gắng tiếp thu nhiều hơn những phẩm chất tốt đẹp của Người. Đặc biệt trong thời đại ngày nay, lối sống giản dị vô cùng có ích, giúp cho mọi người biết sống giản dị, phù hợp với lứa tuổi, với hoàn cảnh gia đình. Lối sống giản dị của Người được thể hiện trong tất cả mọi việc, trong từng bữa cơm, trong từng phong cảnh sống. Bữa cơm chỉ có vài ba món đơn giản, căn nhà cũng chỉ có vài ba phòng nhưng lúc nào cũng gió lộng, hòa hợp với thiên nhiên. Tuy nó đơn sơ, mộc mạc nhưng được Bác dành nhiều tình cảm cho tất cả các vật dụng trong đó. Từ chiếc bàn, chiếc ghế, cái giường ngủ của Bác nữa. Như nhà thơ Tố Hữu đã viết: Nhà Bác đơn sơ một góc vườn Gỗ thường mộc mạc chẳng mùi sơn Giường mây, chiếu cói đơn chăn gối Tủ nhỏ vừa treo mấy áo sờn. Tất cả những vật dụng chỉ có thế nhưng Bác vẫn làm việc và sống vui vẻ với hoàn cảnh hiện tại của mình. Nỗi băn khoăn lớn nhất của Bác chỉ mong sao dân tộc ta thoát khỏi vòng lệ thuộc của các nước phương Tây để có một cuộc sống tự do, ấm no và hạnh phúc. Bác luôn luôn quan tâm và gần gũi, cởi mở với người khác. Trong thời phong kiến, vua chúa đều có rất nhiều người hầu, kẻ hạ; những món ăn toàn là sơn hào hải vị, tất cả đều được chuẩn bị thật tốt, không một chút sai sót nào. Nhưng đối với Bác thì không phải thế! Vì vậy, người giúp việc của Bác chỉ đếm trên đầu ngón tay, Trường, Kì, Kháng, Chiến, Nhất, Định, Thắng, Lợi là những người may mắn được chăm sóc và gần gũi với Bác nhất. Thế nhưng, những gì Bác tự làm được thì Bác không cần ai giúp. Bác đã đi nhiều nơi, tiếp xúc với nhiều nền văn hóa khác nhau. Bác đã làm việc và chịu không ít khó khăn trên đất khách. Thế nhưng, sự giản dị của Bác vẫn còn mãi. Dù Bác đã làm gì, từ một đầu bếp, một người cào tuyết, đốt lò hay khi đã là lãnh tụ, Bác vẫn là Bác, vẫn chiếc áo kaki sờn màu cùng với đôi dép cao su đã gắn bó với Bác, trên mọi nẻo đường. Chính vì điều đó mà hình ảnh của Bác sẽ đời đời khắc sâu trong trái tim của người dân Việt Nam. Với mọi người Bác rất quan tâm và luôn chăm sóc cho những người xung quanh. Lối sống giản dị của Bác còn được thể hiện qua cả lời ăn, tiếng nói. Bác là người luôn nghĩ cho người khác. Bác thức trọn đêm để chờ tin thắng trận, nhường phần ăn của mình cho chiến sĩ bị bệnh. Bác thật là nhân hậu, cao cả. Không chỉ có thế, Bác cũng thường xuyên quan tâm đến các em nhi đồng. Bác khuyên mọi người phải biết đoàn kết, giúp đỡ lẫn nhau. Các cấp lớn hơn thì phải chăm lo cho dân cho nước. Bác là một người giản dị chính trực, công bằng trong mọi việc. Một vị lãnh tụ lại biết xuống ruộng làm việc cùng mọi người, chỉ dẫn tận tình về sâu, bệnh của cây lúa cho người nông dân được biết. Nếu như trong cuộc sống có những kẻ tham ô, hối lộ, làm những việc đổi trắng thay đen thì Bác Hồ phê phán nhưng cũng cho họ cơ hội sửa chữa. Bác đã đi xa nhưng lời dạn dò lo cho dân, cho nước, phải biết xây dựng đất nước phát triển thì vẫn luôn còn mãi. Là người con của dân tộc Việt Nam, mọi người phải ra sức học tập và làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh, để xây dựng một đất nước phồn thịnh và phát triển hơn. Đặc biệt, lối sống giản dị phải được mọi người áp dụng trong học tập, trong cả công việc của mình. Bởi vì, đó là phẩm chất tốt mà mỗi con người chúng ta cần có. 

17 tháng 1 2018

hình như bài này trên mạng mà

10 tháng 5 2020

1. Yêu tổ quốc, yêu đồng bào

2. Học tập tốt lao động tốt

3. Đoàn kết tốt, kỉ luật tốt

4. giữ gìn vệ sinh thật tốt

5. Khiêm tốn, thật thà, dũng cảm

HỌC TỐT

11 tháng 5 2020

yeu to quoc yeu dong bao

hoc tap tot nao dong 

hoan thanh tot ki luat tot

giu din ve sinh that tot kien co va dung cam

3 tháng 12 2018

Chiếc bút máy của em mang nhãn hiệu “Hoa sen”. Trên thân bút còn có hình hai bé thơ, tóc cài nơ và dòng chữ “Bút mài nét thanh nét đậm”. Dáng hình cái bút rất xinh, thon thon, dài khoảng 13cm. Cái nắp bút có cài bằng kim loại màu vàng nổi bật thêm màu xanh cánh trả lấp lánh. Ngòi bút hình mũi giáo màu vàng, nằm trên chiếc lưỡi gà màu đen bằng nhựa cứng. Ngòi bút và lưỡi gà cắm vào cổ bút bằng kim loại, nối liền với ruột bút là ống nhựa cứng màu đen để đựng mực.

Chị gái em mua cây bút này tại siêu thị với giá 25.000 đổng để tặng em nhân ngày sinh nhật em tròn tám tuổi.

Em cũng như các bạn trong lớp đều dùng mực tím của nhà máy Văn phòng phẩm Hồng Hà. Từ ngày dùng bút máy, chữ viết của em có nét thanh nét đậm, mỗi ngày một đẹp, được cô giáo khen. Các bạn ở lớp em, nhiều bạn có chiếc bút máy đẹp, mang nhãn hiệu nước ngoài nhưng không có dòng chữ “Bút mài nét thanh nét đậm” như chiếc bút của em.

Em giữ gìn rất cẩn thận cây bút máy. Viết xong bài, em dùng giấy lau sạch ngòi bút, nắp bút lại, đặt vào hộp bút. Em xem nó như người bạn thân thiết quý mến của mình thời thơ bé. Em thầm hứa và nói nhỏ với nó: “Bạn thân yêu ơi! Chúng mình cùng nỗ lực phấn đấu giành được giải cao trong hội thi Vở sạch chữ đẹp cuối năm học nhé!”.


 

3 tháng 12 2018

em đã dùng hết búc mực tím ròi mà ba mẹ bảo em vứt cây đó di không dùng nữa ! vậy là hết bút dùng =)

20 tháng 3 2022

.......

20 tháng 3 2022

Reng, reng, reng… mỗi sớm mai em luôn thức dậy khi nghe được những âm thanh quen thuộc phát ra từ chiếc đồng hồ báo thức nhỏ xinh của mình.Top 7 bài văn tả đồng hồ báo thức đáng đọc nhấtThis article is referenced content from https://topz.vn - Top 7 bài văn tả đồng hồ báo thức đáng đọc nhất

Đồng hồ báo thức của em hình khối tròn mà hình tròn là mặt đồng hồ, có đường kính mười xăng-ti-mét, bề dày bốn xăng-ti-mét. Vỏ ngoài đồng hồ bằng nhựa cứng màu vàng.

Đỉnh đồng hồ có nút tắt, mở chuông reo. Mặt sau đồng hồ làm bằng thép trắng, có nút chỉnh giờ và nút chỉnh chuông reo. Mặt đồng hồ màu trắng, chữ số màu đen. Dưới số mười hai là hàng chữ ghi hiệu của đồng hồ: Saiko.

Em đặt nó ngay ngắn trên bàn học của mình. Chiếc đồng hồ này đã gắn bó với em được ba năm rồi. Nó là món quà đặc biệt mà mẹ đã dành tặng cho em dịp cuối năm lớp Hai khi em là học sinh giỏi của huyện. Phải nói rằng, khi nhận được món quà ý nghĩa của mẹ, em đã vô cùng xúc động. Vì em biết, từ nay, chiếc đồng hồ nhỏ xinh ấy sẽ gắn bó với em, sẽ đánh thức em vào mỗi buổi sáng và nhắc nhở em học bài cũng như đi học đúng giờ vào mỗi buổi tối.

Chiếc đồng hồ không chỉ đơn thuần là một đồ vật dùng để em xem giờ, hay đặt báo thức. Nó còn tượng trưng cho sự cố gắng, phấn đấu của em. Hơn nữa, đồng hồ Saiko của em còn được mẹ – người mà em yêu quý nhất trong gia đình dành tặng cho em. Vì vậy, em rất yêu quý nó, như chính em yêu quý người mẹ hiền của mình vậy. Em hứa sẽ học tập thật chăm chỉ, xứng đáng với những tình cảm mà mẹ đã dành cho mình.

Em đã được biết về Bác Hồ qua những bài hát, bài thơ, bài văn và những câu chuyện mà ông nội kể. Nhưng chủ nhật tuần trước em qua nhà bạn và được nhìn thấy tấm ảnh bác hồ rất to treo trên tường.

Bác Hồ trong tâm trí em vẫn luôn là một người hiền từ, có mái tóc bạc phơ, chòm râu trắng xóa, ánh mắt biết nói và nụ cười rất tươi. Ai cũng yêu quý Bác, cho dù Bác đã ra đi mãi mãi nhưng trong trái tim mỗi con người Việt nam đêu luôn nhớ tới vị lãnh tụ vĩ đại của dân tộc này.

Trong bức ảnh chụp bác hồ ngồi bên một chiếc bàn gỗ, và đang chăm chú viết một cái gì đó vào quyển vở đã cũ màu. Bức ảnh được chụp trực diện, đầu bác hơi cúi xuống quyển sổ và chăm chú ghi chép. Bức ảnh có gam màu đen trắng, vì đây là gam màu chủ đạo của thời bác đang sinh sống. Bác mặc một bộ đồ màu xanh áo lính, đây hình như là đồng phục theo bác suốt nhiều năm trời. Bác ngồi nghiêm túc vào chiếc bàn và mắt chăm chú nhìn vào quyển vở, bàn tay đang ghi chép điều gì đó. Đây có thể là nhật ký của bác, có thể là ghi lại tình hình chiến sự.

Tuy bác đang chăm chú làm việc nhưng em nhận ra nụ cười của bác đang rạng ngời, nét mặt thanh thoát toát lên vẻ hiền hậu. Nhòm râu dài và trắng vừa chạm chiếc bàn. Trán của bác có rất nhiều nếp nhăn, có lẽ bác phải bận rộn nhiều công việc, lo nghĩ cho chuyện quân sự.

Bác đi chiếc dép cao su màu xanh nhạt. Em chợt nhớ đến câu thơ “Chiếc dép cao su chiếc dép Bác Hồ”. Đôi dép này đã cùng bác xông pha bao trận chiến, đi đến nhiều mảnh đất, bước qua bao nhiêu giông bão của đất nước.

Hình ảnh bác hồ hiền hậu, giản dị và gần gũi khiến em cứ muốn nhìn mãi bức ảnh ấy. Bác Hồ trong trái tim em là một người vĩ đại.

23 tháng 1 2019

Mình cảm ơn bạn nhé!

13 tháng 2 2022

Đầu năm học mới, mẹ có mua cho em một chiếc đồng hồ báo thức đặt trong phòng. Nhờ có nó mà em luôn thức dậy đúng giờ để đến lớp.

Chiếc đồng hồ khá nhỏ nhắn và đáng yêu. Nó có màu hồng, hình tròn và có hai cái tai nhỏ như hai chiếc chuông ở bên trên. Nối giữa hai chiếc chuông ấy là một thanh bằng sắt, dùng làm tay cầm rất tiện lợi. Ở giữa là một trục xoáy nhỏ để điều chỉnh thời gian. Bên dưới đồng hồ cũng có hai cái chân nhỏ để đồng hồ có thể đứng vững, vì làm bằng sắt chống gỉ nên đồng hồ rất bền. Mặt đồng hồ có hình một chú mèo Hello Kitty đang đeo một chiếc phao bơi nhỏ. Có lẽ mẹ mua chiếc đồng hồ này vì Hello Kitty là bộ phim hoạt hình mà em thích nhất. Bên ngoài là một lớp kính trong và dày để bảo vệ bộ phận chỉ giờ bên trong. Các số được in rất rõ ràng và dễ nhìn. Chiếc đồng hồ có ba kim chính. Một kim chỉ giây màu đỏ, dài và nhỏ nhất, sau đó đến chiếc kim chỉ phút màu đen, ngắn nhất là kim giờ. Mẹ dạy em xem đồng hồ từ nhỏ nên em có thể nhận biết thời gian một cách dễ dàng. Chiếc đồng hồ chạy bằng một chiếc pin con thỏ, mỗi lần thay đều dùng được một thời gian khá lâu. Đặc biệt, có một chỗ để cho thẻ nhớ vào nên em có thể chọn một bản nhạc chuông mà mình thích để làm báo thức. Có lần em đã lấy chuông báo thức là tiếng gáy chú gà trống nhà ông nội, nghe rất khỏe khoắn. Mỗi sáng, chiếc đồng hồ đều báo rất đúng giờ, đến giờ báo thức, hai chiếc chuông nhỏ rung đều gọi em dậy. Mặc dù có những hôm ngủ cố thêm một chút nhưng từ ngày có chiếc đồng hồ báo thức này, em chủ động hơn, không cần mẹ phải gọi dậy. Được mẹ khen, em rất vui, chiếc đồng hồ như một trợ thủ đắc lực của em vậy, vừa nhỏ gọn xinh xắn lại vừa vô cùng hữu ích.

 

Em rất thích chiếc đồng hồ này, đây là món quà kỷ niệm của mẹ, cũng là một người bạn đồng hành cùng em trong suốt năm học, em sẽ giữ gìn chiếc đồng hồ cẩn thận.

13 tháng 2 2022

tham khảo nhé

7 tháng 5 2018

Làng em có đình Bồng, ao Rô và bến đò Quan. Đó là ba cảnh đẹp lâu đời, từng gắn liền với tình thương nỗi nhớ của bà con dân làng em, nhất là đối với những người đi làm ăn xa.

Mỗi cảnh đều có một vẻ đẹp riêng, nhưng em yêu ao Rô của làng em nhất. Từ đình Bồng đi hơn một trăm mét là đến ao Rô. Ao Rô cách bến đò Quan độ non cây số. Muốn đi lên huyện, lên tỉnh đều phải đi qua trục đường cái chính: đình Bồng - Ao Rô - đò Quan.

Ao Rô rộng gần 4 mẫu tây. Bờ ao được xây đắp khá kiên cố. Ao không cho thuê nuôi cá nên nước ao vẫn trong leo lẻo bốn mùa. Gần một nửa ao được trồng sen. Cuối xuân và suốt ba tháng mùa hè, hoa sen đỏ thắm, hương sen ngào ngạt xóm quê. Làng cấm thả thuyền trên ao Rô. Gia đình nào cần bơi thuyền thì đội thuyền nan, thuyền thúng ra đạo chơi, chơi xong phải đội thuyền về nhà.

Sáng nào đi học, chúng em cũng đi qua ao Rô. Chiều nào đi học về, chúng em cũng đứng lại ngắm ao Rô, ngắm cây đa cổ thụ và ông Hộ Pháp bụng to bằng cái chum đứng tấn trước cổng đình. Đêm trăng mùa hè, đêm trăng mùa thu được cùng các anh, chị đội thuyền nan thả xuống ao Rô dạo chơi sẽ nhớ đời, nhớ mãi. Lúc nào ngắm cảnh làng em cũng thấy đẹp. Lúc nào ngắm cảnh ao Rô, em cũng cảm thấy thơ mộng và đáng yêu.

Cả bọn xuống ao Rô soi gương, đứa nào cũng cảm thấy mặt mũi mình thật xinh và sáng sủa.


 

ứ nói đến Hồ Gươm là em lại nhớ đến những kỉ niệm ngày thơ ấu đẹp đẽ, êm đềm.

   Hồ Gươm nằm ở trung tâm thủ đô Hà Nội. Mặt hồ trông như chiếc gương soi lớn hình bầu dục. Giữa hồ, Tháp Rùa nổi lên lung linh. Khi mây bay gió thổi, Tháp Rùa như dính vào nền trời bồng bềnh xuôi ngược gió mây. Có lúc hồ trong veo như tấm kính, phản chiếu cảnh trời xanh mây trắng. Trên bờ hồ, dưới những tán lá cây phượng vĩ là những chiếc ghế đá mà sau mỗi buổi chiều đi học về, em cùng các bạn ngồi đó để khoe điểm với nhau. Khi hè về, tiếng ve râm ran hoà lẫn tiếng chim trong các lùm cây tạo thành một bản hoà tấu kéo dài. Buổi sáng, khi ông mặt trời thức dậy chiếu những tia nắng đầu tiên xuống, mặt hồ như được dát vàng. Xa xa, cầu Thê Húc cong cong, màu đỏ son như chiếc lược đồi mồi. Đó là đường vào đền Ngọc Sơn, một di tích lịch sử. Trên cầu, em đã cùng chị thả những hạt cơm cho cá. Mỗi khi gió thổi, mặt hồ lại lăn tăn gợn sóng gợi cho em nhớ cảnh cá đớp mồi. Những chị liễu ở gần đó, rủ mái tóc dài thướt tha xuống mặt đất như đang chải chuốt. Những anh cọ thẳng đứng, cao vút, như muốn vươn tới trời cao. Vào những ngày hội, hồ lung linh, rạo rực giữa muôn ngàn ánh đèn màu. Mọi người vui mừng ca hát, reo hò. Em cùng mẹ đến ngồi trên nhà hàng nổi ở mặt nước. Đó là nhà hàng Thuỷ Tạ. Cách đó không xa, một toà nhà lớn mọc lên, đó là Bưu điện thành phố. Trên nóc nhà, chiếc đồng hồ lớn ngân nga điểm giờ. Lan tỏa đâu đây, mùi hương hoa dìu dịu. Những bông hoa sữa đậu xuống vai áo người đi đường. Thảo nào, cái Hương bạn em cứ chun mũi vào hít lấy hít để như muốn tận hưởng cái giây phút kì thú.

   Mai đây dù có đi xa, em cũng không thể nào quên được Hồ Gươm với mùi hương hoa sữa quen thuộc, nơi đã gắn bó với em trong suốt quãng đời thơ ấu với bao kỉ niệm đẹp.

p/s:tham khảo

16 tháng 2 2018

Vào dịp sinh nhật lần thứ 9 của em, mẹ mua tặng em một món quà, đó là một chiếc đồng hồ báo thức. Chiếc đồng hồ đó thật đẹp.

Ôi! Chiếc đồng hồ của em thật đẹp! Cả nhà em ai cũng khen nó đẹp. Chiếc đồng hồ của em được làm bằng nhựa cứng. Mẹ em bảo đây là hàng Việt Nam. Đồng hồ báo thức cầm thật đằm tay, nặng hơn chiếc hộp bút của em một chút. Mặt đồng hồ tròn trĩnh, sáng bóng. Phía trên nó có hai cái chuông trông như hai cái tai thật đẹp. Trông nó gióng y như chú gấu trúc. Cạnh của đồng hồ được sơn màu đen. Hai bên được sơn màu hồng, trông rất xinh. Chiếc đồng hồ có ba cái chân cứng để nó đứng vững hơn. Phía sau đồng hồ là hai chiếc cót, một cái để chỉnh giờ và một cái hẹn giờ báo thức.

Trên mặt đồng hồ có 12 con số chỉ cho em biết bao nhiêu giờ. Kim ngắn nhất là kim chỉ giờ. Kim dài thứ hai là kim chỉ phút. Kim bé, mà cũng là kim chạy nhanh nhất luôn dẫn đầu là kim giây. Phía dưới là con lắc, trông rất đẹp và dễ thương. Khi đến giờ báo thức vang lên tiếng "Kính coong, kính coong". Khi ghé sát tai lại có thể nghe thấy tiếng nhẹ như tiếng đập của con tim.

Em thường vặn cót để hẹn giờ báo thức. Chiếc đồng hồ sẽ nhắc nhở em là đến giờ dậy đi học rồi. Em lau chùi cho đồng hồ thật sạch sẽ và đặt nó ở ngay góc học tập của mình.

Em rất thích chiếc đồng hồ báo thức. Nhờ có chiếc đồng hồ em luôn đến trường đúng giờ. Em sẽ giữ gìn chiếc đồng hồ thật cẩn thận và hay lau chùi cho nó sạch sẽ hơn.

16 tháng 2 2018

Bài làm

Người bạn giúp em luôn thức dậy đúng giờ đi học mỗi buổi sáng chính là chiếc đồng hồ báo thức. Nó là món quà xinh đẹp mà ông nội đã tặng em nhân ngày em tròn 10 tuổi.

Chiếc đồng hồ của em mang hình dáng của chú méo máy Doremon tinh nghịch, đáng yêu. Chiếc đồng hồ khoác lên mình màu xanh da trời thật đẹp mắt. Bên trong là các chữ số từ một đến mười hai được xếp thành vòng tròn xinh xắn, đúng thứ tự. Khi bác pin đồng hồ thức dậy thì cũng là lúc cuộc chạy đua của ba anh em nhà  kim bắt đầu.

ta dong ho bao thuc
Tả chiếc đồng hồ báo thức

Anh kim giờ lớn tuổi nhất, mập mạp nhất nên chạy chậm nhất. Anh hai kim phút nhỏ hơn anh cả kim giờ một chút nên tốc độ nhanh hơn. Nhưng người thắng cuộc luôn là em kim giây nhanh nhẹn. Ba anh em nhà kim còn có thêm một người bạn hàng xóm đó là bạn kim báo thức. Bạn kim này giúp em luôn không bị muộn giờ đến lớp. Đằng sau lưng chú Doremon là hai nút bấm điều khiển. Một nút đặt báo thức, một nút điều chỉnh giờ. Mỗi khi bác pin không chịu làm việc, em lại nhờ bố mở chiếc nắp nhỏ sau lưng chú mèo máy để thay cho bác pin người bạn mới. Cứ cuối tuần được nghỉ là em lại mang chiếc đồng hồ ra lau chùi sạch sẽ.

Em sẽ giữ gìn chiếc đồng hồ thật cẩn thận để nó mãi là người bạn tốt, đồng hành cùng em trên con đường học tập.