K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

26 tháng 4 2018

Hỏi con c

26 tháng 4 2018

bạn ơi, thà động từ bất qui tắc, chớ động từ tiếng anh cả xứ thế kia, lấy đâu ra mà chỉ cho bạn

4 tháng 5 2018

Bạn ơi nhưng mà môn gì? Mai mk cũng thi nè.

4 tháng 5 2018

MON DIA LI BAN OI

12 tháng 1 2016

tick thi dc 

nhung la toan tieng anh hay la ioe

12 tháng 1 2016

xin lỗi nhưng mình ko hiểu

15 tháng 2 2016

mik thích cả hai môn nè

15 tháng 2 2016

Mk thì chỉ thích Văn còn wá ghét Anh !

29 tháng 4 2017

chịu mình không giỏi môn này :(

29 tháng 4 2017

CÒ MÙ LÀ CÒ KHÔNG THẤY . CÒ KHÔNG THẤY LÀ THẦY KHÔNG CÓ

3 tháng 12 2016

sao bạn lại nói ly như vậy hả thắng, bạn biết như vậy là xúc phạm đến người khác ko

3 tháng 12 2016

đmm ra mấy câu nhảm

22 tháng 4 2018

 Trong một chương trình truyền hình có tên là “Điều ước thứ bảy”, tôi đã được nghe, được xem không biết bao câu chuyện xúc động. Câu chuyện mà tôi nhớ mãi đó chính là câu chuyện đầy nghị lực của cha con bé Bôm mang tên “Hòa tấu cha và con”.

      Gọi là bé Bôm bởi đó là cái tên thân thương mà gia đình và mọi người gọi. Cậu bé 15 tuổi, tên là Nguyễn Anh Tuấn, con trai ruột của diễn viên Quốc Tuấn. Ngay từ khi sinh ra, Bôm đã mắc phải căn bệnh xương cứng sớm cục bộ. Đó là căn bệnh hiếm gặp và đem đến một khuôn hình dị dạng trên cơ thể mỗi đứa trẻ mắc phải. Ngay khi thoáng nhìn thấy khuôn hình ấy, người cha nhói lên cảm giác sụp đổ. Nhưng người cha cũng là người mạnh mẽ hơn cả, cầm tay con trai và tự nhủ với mình “Bôm rồi sẽ ổn!” Và 15 năm là hành trình dài đằng đẵng mà cha con ông đã vượt qua để Bôm có được một cơ thể gần như nguyện vẹn.

      Cậu bé Bôm đã nằm trên bàn phẫu thuật hơn chục lần. Dù đau đớn, bé vẫn mỉm cười rạng rỡ. Nụ cười ấy đã đến với chương trình “Điều ước thứ bảy”, đem đến bao nỗi niềm xúc động khắp khán phòng và tới triệu người dân đất Việt đang xem truyền hình. Bé Bôm khoác trên mình bộ vest đen điển trai, trình diễn bản đàn piano nhẹ nhàng, du dương. Khi biểu diễn xong, cậu bé mỉm cười nói với người cha vĩ đại của mình “Anh Tuấn ơi! Anh lên đây” như để khoe với cha rằng mình đã thực hiện được ước mơ ấp ủ bấy lâu. Dù sinh ra với thân thể chẳng được bình thường như bao đứa trẻ khác, nhưng Bôm chưa bao giờ ngừng ước mơ cậu sẽ được mặc vest và biểu diễn đàn trên sân khấu. Cậu bé đã dần chạm tới ước mơ khi giờ đây, cậu đã trở thành học viên của Học viện Âm nhạc quốc gia.

      Cho tới bây giờ, những giọt nước mắt trên gương mặt người cha và nụ cười rạng rỡ trên đôi môi người con vẫn còn làm trái tim tôi nghẹn ngào. Thật đáng ngưỡng mộ nghị lực phi thường và tình thương bao la của hai cha con. Có lẽ, nghị lực và tình thương yêu ấy đã hòa tấu nên khúc nhạc tuyệt vời nhất của cuộc đời bé Bôm.

20 tháng 12 2015

Vì ở trong thang máy lúc rơi thì đâu có sao -_-

20 tháng 12 2015

vi chet roi  bi thuong cai gi nua

27 tháng 1 2016

có :(1997-55):2+1=972 số 

28 tháng 1 2016

 dfbv

6 tháng 12 2016

= 999999999999998

6 tháng 12 2016

999999999999998