K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

12 tháng 3 2018

Mình đang cần rất gấp 

Các bạn làm ơn giúp mình với

23 tháng 3 2023
Làng nghề làm mì gạo (bún khô) thuộc xã Hùng Lô, TP.Việt Trì (Phú Thọ) ngày càng được duy trì và phát triển, giúp người dân nơi đây từng bước thoát nghèo và vươn lên làm giàu chính đáng.

Đến làng nghề làm mỳ gạo Hùng Lô vào những ngày cuối tháng 8 trong cái nắng rát của buổi chiều trời quang mây sau cơn mưa kéo dài chúng tôi bắt gặp hình ảnh những người dân làm mỳ gạo đang tất bật đội nắng phơi mỳ.

Tất cả các công đoạn sản xuất mỳ, bún đều được các hộ dân tại làng nghề tuân thủ tiêu chuẩn VS ATTP.

Tất cả các công đoạn sản xuất mỳ, bún đều được các hộ dân tại làng nghề tuân thủ tiêu chuẩn VS ATTP.

Làng nghề Hùng Lô tồn tại từ rất lâu đời, nếu không vào tận nơi chứng kiến khung cảnh làng quê cùng các nghề chế biến nông sản, ít ai có thể biết rằng từng thế hệ người Hùng Lô đã trải qua bao thăng trầm để giữ nghề truyền thống của cha ông để lại.

Nghề làm mì gạo không đòi hỏi vốn lớn nên hộ gia đình nào cũng có thể làm được, có ít làm ít, có nhiều làm nhiều, rải rác khắp các xóm thuộc xã Hùng Lô. Trước đây người làm nghề hoàn toàn làm thủ công, hiện nay đã có máy móc thay thế sức người nên năng suất và sản lượng không ngừng tăng lên, có hộ gia đình đạt sản lượng tới 2 - 3 tạ mì/ngày.

Gia đình ông Nguyễn Đức Chiêu mỗi ngày sử dụng 2 tạ gạo để làm nguyên liệu sản xuất mì.

Gia đình ông Nguyễn Đức Chiêu mỗi ngày sử dụng 2 tạ gạo để làm nguyên liệu sản xuất mì.

Nở nụ cười, vừa nhanh tay đảo giá mì vừa nói chuyện ông Nguyễn Đức Chiêu, khu 4, xã Hùng Lô cho biết: "Nhà tôi đã gắn với nghề làm mì gạo này 3 đời rồi, đời con cái nữa là đời thứ 4. Mì gạo ở đây rất được ưa chuộng vì sợi mỳ nhỏ, trắng và dai.

Trước đây các gia đình làm nghề này đều làm thủ công, tráng bằng tay sau đó mang phơi, ủ cho mềm mới thái. Nhưng giờ đây công nghệ phát triển, người làm mì chúng tôi đã đầu tư máy làm mì để đảm bảo năng suất mà chất lượng tốt nhất, đưa sản phẩm ngon sạch ra thị trường".

Sản phẩm mỳ, bún của làng nghề Hùng Lô cung cấp tới các tỉnh, thành lân cận như: Yên Bái, Bắc Ninh, Hà Nội,…

Sản phẩm mỳ, bún của làng nghề Hùng Lô cung cấp tới các tỉnh, thành lân cận như: Yên Bái, Bắc Ninh, Hà Nội,…

“Mì Hùng Lô nổi tiếng ngon, nhưng ngoài chịu sự canh tranh về giá, còn bị cạnh tranh bởi các loại đồ khô như mì, phở, mì tôm công nghiệp. Để cho ra lò mẻ mì chất lượng cao, người dân phải làm nhiều công đoạn. Nguyên liệu làm mì phải chọn gạo sạch, ngâm khoảng 4 tiếng cho mềm. Sau khi ngâm, gạo phải rửa qua một nước nữa rồi mới cho vào máy xay thành bột. Sau đó hàm bột thành hồ, đưa bột vào máy đùn sợi mì, vắt lên giá và cuối cùng phơi khô mì. Trong đó việc nấu bột, hấp mì rất quan trọng, nếu chưa chín mì sẽ bị sượng, chín quá khi nấu mì sẽ nở bung, nát bét”, ông Chiêu nói.

“Nhà tôi có 2 ông bà làm nên một ngày chỉ làm được khoảng 2 tạ gạo. Tính trung bình mỗi tạ gạo chúng tôi lãi khoảng 150.000 - 200.000 đồng. Một ngày 2 ông bà tất bật cũng kiếm ra hơn 300.000”, ông Chiêu cười.

Trong cái nắng gắt, người dân tất bật với công việc phơi mì.

Trong cái nắng gắt, người dân tất bật với công việc phơi mì.

Được biết trên địa bàn xã Hùng Lô hiện nay có khoảng 27 hộ gia đình đang phát triển nghề làm mì gạo này. Mì gạo Hùng Lô luôn được khách hàng ưa chuộng, đầu ra luôn ổn nên những người làm nghề luôn có thu nhập ổn định, “có của ăn của để”.

Ông Nguyễn Văn Đoàn, chủ cơ sở làm mỳ gạo Đoàn Phấn khu 4, xã Hùng Lô cho biết: Trong khoảng 5 năm trở lại đây, làng nghề đã được hiện đại hóa lên nhiều, máy móc, thiết bị được đầu tư mạnh, nguồn vốn và thị trường ổn định. Nhờ vậy mà kinh tế người dân làm nghề ổn đỉnh hơn nhiều.

Những sợ mì gạo được đủn ra tất cả đều đã chín, có thể thưởng thức tại chỗ.

Những sợ mì gạo được đủn ra tất cả đều đã chín, có thể thưởng thức tại chỗ.

“Để chuyên nghiệp trong sản xuất, tôi đã đầu tư máy móc thiết bị vào sản xuất mì thay vì làm thủ công như trước đây. Đồng thời, việc sản xuất mì khô phải sạch từ gạo đảm bảo chất lượng cho đến việc nói không với chất tẩy rửa, chất phụ gia và chất bảo quản. Nhờ vậy sản phẩm gia đình tôi làm ra luôn được ưa chuộng, nhiều khách hàng từ các tỉnh, vùng lân cận thường xuyên đặt mua”.

Bắt đầu từ khâu chọn gạo, bột đều phải làm cẩn thận để có được nguyên liệu làm mỳ ngon.

Bắt đầu từ khâu chọn gạo, bột đều phải làm cẩn thận để có được nguyên liệu làm mỳ ngon.

Ông Đoàn cho biết: Trung bình một ngày gia đình tôi làm được khoảng 2- 2.5 tạ gạo. Công việc làm mì khá vất vả, phải thức dậy lúc 3-4h sáng để ngâm gạo, sau đó rửa thật sạch cho vào máy xát thành bột khô. Khi đã có thành phẩm là bột gạo khô, mịn lúc này người thợ mới trộn bột với nước the tỷ lệ phù hợp.

Nói đến công đoạn này, bà Phấn (vợ ông) sẽ đảm nhiệm vì làm nhiều năm quen tay rồi sẽ rất dễ dàng trong ước lượng tỉ lệ pha trộn sao cho ra thành phẩm bún dai, dẻo mà không bị nát. Bột sau khi trộn với nước theo tỉ lệ phù hợp sẽ được đổ vào máy làm bún. Từ sợ bún trắng ngần, dai dẻo từ từ được đẩy ra , lúc này người thợ sẽ cắt thành từng đoạn ước chừng khoảng 1 cân và đặt lên giá phơi.

Mì sau khi đun thành sợi sẽ được ủ trong khoảng 13 -14 giờ, để đảm bảo cho mì có độ tơi. Sau đó sẽ tiến hành giũ các sợi mì này để đem phơi, công việc này thường được thực hiện trong khoảng thời gian sáng sớm, vì như vậy sẽ đảm bảo mì được phơi khô trong ngày.

Những giá mì sau khi ủ sẽ được vò sau đó đem hong trong cái nắng ngày hè.

Những giá mì sau khi ủ sẽ được vò sau đó đem hong trong cái nắng ngày hè.

“Nghề làm bún tại làng nghề này dù khá vất vả, giá bán mỳ khô là 15 nghìn/kg, trung bình 1 ngày gia đình tôi cũng có lãi khoảng 350- 400 nghìn đồng/2 -2.5 tạ gạo. Nhưng nghề này chỉ làm được vào những hôm trời nắng, trời nắng càng to thì dân làng nghề càng phấn khởi. Nếu trời mưa là phải nghỉ làm vì có làm ra không hơi được cũng đổ đi” bà Phấn nói.

Sản phẩm mì sau khi phơi khô sẽ được bó lại thành từng bó 1kg được bán với giá 15-20 nghìn đồng.

Sản phẩm mì sau khi phơi khô sẽ được bó lại thành từng bó 1kg được bán với giá 15-20 nghìn đồng.

Uy tín được tạo dựng, chất lượng sản phẩm ngày càng được nâng cao mì, bún sạch của Hùng Lô không những có chỗ đứng vững chắc trên thị trường trong tỉnh mà đã vươn tới các tỉnh, thành lân cận như: Yên Bái, Bắc Ninh, Hà Nội. Nhờ nghề làm mì gạo người dân có thu nhập ổn định, cuộc sống nơi đây đã dần có sự khởi sắc.

#Nguyễn Chí Bảo

 
23 tháng 3 2023

Cop mạng mà đánh dấu bản quyền như đúng r vậy??

25 tháng 9 2018

  Đó là một buổi sáng mùa thu, tiết trời ấm áp, em đã được quan sát cô giáo chấm bài tập làm văn. Dáng cô nghiêng nghiêng bên chồng vở cao ngất. Mái tóc dài óng ả của cô bay bay theo làn gió mùa thu. Có lẽ đôi mắt cô tập trung cao độ vào việc chấm bài, đọc bài viết của học sinh. Đôi mắt màu hạt dẻ ấy đăm đăm nhìn vào từng bài làm, cô đọc từng câu, từng chữ. Đọc xong mỗi bài, cây bút bi quen thuộc hằng ngày lại cùng cô làm việc, nó là bạn đồng hành với cô. Bàn tay thon thả của cô ghi điểm nhanh thoăn thoắt. Những quyển vở chấm xong cô xếp sang một bên. Bỗng cô nhíu mày lại, vầng trán cao của cô lại xuất hiện những nếp nhăn. Em nghĩ mỗi nếp nhăn ấy là một chuỗi ngày cô vất vả vì chúng em. Có lẽ, cô không hài lòng bởi những bài văn sơ sài, thiếu ý, trình bày thiếu cẩn thận... Cô ghi điểm và ghi lời nhận xét rất tỉ mỉ, rồi cô lại đặt quyển vở ấy riêng một góc bàn. Em đoán chắc cô muốn gặp riêng chủ nhân quyển vở ấy để sửa sai, uốn nắn, giúp các bạn tiến bộ hơn.

k mk nhé

Viết một đoạn văn tả hoạt động nghề nghiệp .

 Tả bố em đang trồng cây.

   Sáng sớm tinh mơ của một ngày chủ nhật, em vừa thức dậy, tuy vẫn còn ngái ngủ nhưng đã thấy bố trồng cây ở khoảnh đất sau nhà. Bố đang hì hục cuốc đất. Với vóc người cao lớn da ngăm ngăm lại thêm trang phục bộ quần áo công nhân xanh đậm nên trông bố thật khỏe. Bố quại những nhát cuốc chắc nịch xuống đất, lớp đất cứng đã được đào lên, cỏ dại rạp mình run rẩy. Bố giũ cỏ rồi bỏ thành đống. Đôi tay rắn chắc ấy lại giữ vững cán cuốc, đưa lên rồi giáng xuống. Phụp! Phụp! Chỉ một lát, khoảng vườn đã sạch cỏ, lớp đất cứng đã tơi xốp. Bố đào hố và bỏ phân xanh xuống, rải một lớp đất mỏng, rồi bố đặt cây con vào hố lấp đất lại. Trồng xong bố dùng cọc tre rào xung quanh mỗi cây, rồi bố dùng bình tưới phun nước lên cây con, tưới cho gốc ướt. Những chiếc lá xoè ra như dang rộng bàn tay đón lấy những giọt nước mát lành. Nhìn lại hàng cây, đôi mắt bố ánh lên một niềm vui khó tả.

15 tháng 9 2018

Từ bé, mỗi người luôn có ước mơ để theo đuổi. Đối với tôi, tôi muốn trở thành cô giáo khi lớn lên. Đầu tiên, cô giáo có kiến thức sâu rộng về nhiều ling vực và có thể cố gắng hết sức để dạy học sinh. Bởi vì kiến thức là sức mạnh dẫn đến thành công, không ai có thể thành công nếu thiếu nó. Thứ hai, một giáo viên có thể học từ họ, xã hội và những mối quan hệ khác. Gíao viên tốt là người biết cân bằng giữa học sinh và giáo viên. Kiến thức là không giới hạn, làm giáo viên mang đến cho chúng ta cơ hội việc làm nhiều hơn. Đặc biệt, con người đang sống một cuộc sống phát triển nhanh nên cần rất nhiều giáo viên cho thế hệ trẻ. Tuy nhiên, lợi luôn đi với hại. Giáo viên là một công việc tốt, nhưng họ phải trải qua rất nhiều căng thẳng như điểm số, phương pháo dạy, học sinh và phụ huynh. Vì thế kiên nhẫn, thông minh, được đào tạo tốt là 3 yếu tố cơ bản để trở thành nhà giáo. Trong tương lai tôi mong muốn trở thành giáo viên tiếng anh để có thể mang một thứ tiếng nước ngoài đến những vùng hẻo lánh. Bởi vì mọi người sinh ra đều bình đẳng, tất cả học sinh đều có quyền được đến trường học tập từ thầy cô, bạn bè. Bất chấp những thách thức nghề nghiệp, tôi luôn chọn theo đuổi ước mơ của mình.

16 tháng 9 2021

mình lười nhắn lắm nhưng mình viết văn hay lắm

21 tháng 9 2021

 Hồi nhỏ, em đã được nghe mẹ kể về công việc của bố, bố là bác sĩ. Muốn trở thành bác sĩ thì cần có rất nhiều yếu tố : lòng nhân ái, sự nhanh nhạy, thông mình, khéo léo, tỉ mỉ và ân cần. Người ta thường nói : “Lương y như từ mẫu”. Mẹ em nói đã là bác sĩ thì phải yêu thương bệnh nhân như người thân ruột thịt, dốc hết công sức để chữa trị cho họ. Ngoài ra, còn phải linh hoạt, từ cách ứng xử với bệnh nhân và gia đình bệnh nhân đến việc cấp cứu cho bệnh nhât, phải nhanh chóng kịp thời. Khi chăm sóc cho người bệnh thì phải chu đáo, cẩn thận làm sao để họ cảm thấy thoải mái nhất, ít đau đớn nhất. Khi nghe mẹ kể như vậy, lúc đầu em thấy vô cùng sợ nghề bác sĩ. Em thầm nghĩ :”Trời ơi!Làm bác sĩ vất vả vậy bố làm làm gì vậy nhỉ? Bao nhiêu công việc nhàn nhã, lương cao hơn cơ mà?” Nhưng có một lần, bà ngoại em lên cơn đau tim, phải cấp cứu trong bệnh viện và phãu thuật liền 4 tiếng đồng hồ. Em rất sợ hãi và lo lắng, em sợ sẽ mất bà mãi mãi. Nhưng thật may mắn làm sao, bố và các cô chú đã mang bà quay trở lại với em. Em đã khóc rất nhiều, và kể từ ngày hôm đó em đã quyết tâm để trở thành một bác sĩ chữa bệnh cứu người. Em sẽ không để cho bất cứ người thân yêu nào của mình bị những căn bệnh quái ác hành hạ. Sau hôm ấy, em hỏi bố rất nhiều thứ, khiến bố chóng cả mặt. Cuối cùng bố chỉ nói với em đúng một câu: “Nếu con muốn trở thành bác sĩ thì cần rèn luyện đạo đức từ nhỏ, hãy yêu thương mọi người xung quanh và phải thật mạnh mẽ, đừng quên chăm học nữa nhé!”. Câu nói ấy đã truyền động lực cho em rất nhiều. Em mong rằng ước mơ được làm bác sĩ của em sẽ thành hiện thực. Dù còn rất nhiều khó khăn, nhưng em tin với lòng quyết tâm của mình, không gì là không thể.

kb nha

Mẹ em người dong dỏng cao và có phần hơi ốm. Gương mặt hình trái xoan với những nét thanh tú, hiền dịu, dễ thương, nhất là đôi môi đỏ luôn như đang mỉm cười. Hai hàng lông mày hình cánh cung ôm gọn đôi mắt to tròn hiền dịu. Mái tóc mẹ dài đen mịn buông xõa xuống ngang lưng. Những lúc làm việc, mái tóc được cuốn tròn thành hình đỉnh tháp trông vừa đẹp, vừa gọn. Nước da mẹ hơi rám nắng, đôi cánh tay tròn trịa, bàn tay nhỏ nhắn, có chỗ đã chai sần bởi công việc đồng áng quá vất vả.

Có những đêm em thiu thỉu ngủ, chợt nhớ tới mẹ, nhìn ra bên ngọn đèn dầu mờ ảo thấy mẹ vẫn đang cặm cụi để may cho em chiếc áo đi học. Thấy chiếc chăn tuột khỏi người em, mẹ lại cẩn thận kéo lên ra rồi đắp lại cho em. Lúc này, em như được tiếp thêm hơi ấm của em. Khi em bị bệnh, mẹ bỏ cả ăn cả ngủ, ngồi cạnh em, dỗ dành em ăn và uống thuốc. Em cảm động không nói được gì chỉ mong sao mau lành bệnh cho mẹ đỡ khổ. Buổi sáng, mẹ dậy sớm nấu cơm, giặt giũ quần áo cho cả nhà sau đó mẹ chở em đi học và thường ghé qua chợ mua đồ ăn rồi mới đi làm. Buổi tối tuy đi làm về mệt nhưng mẹ vẫn kèm cặp hướng dẫn em học bài, kể những chuyện vui cho em nghe. Mẹ em vất vả làm sao! Em thương mẹ em vô cùng!. “Mẹ ơi, mẹ làm gì nhiều cho vất vả?”. Có một lần em hỏi mẹ như thế. Mẹ mỉm cười rồi đáp: “Hôm nay mẹ vất vả để ngày mai con sung sướng thì khổ cực bao nhiêu mẹ cũng chịu đựng được”. Qua câu nói của mẹ, em thấy mẹ đã dành hết tình thương yêu cho em. Em tự hứa với lòng mình “hãy học thật giỏi thật nhiều điểm mười để không phụ lòng thương yêu chăm sóc nuôi dưỡng của mẹ”.

10 tháng 2 2018

xem trên văn mẫu .vn

9 tháng 10 2018

 Hồi nhỏ, em đã được nghe mẹ kể về công việc của bố, bố là bác sĩ. Muốn trở thành bác sĩ thì cần có rất nhiều yếu tố : lòng nhân ái, sự nhanh nhạy, thông mình, khéo léo, tỉ mỉ và ân cần. Người ta thường nói : “Lương y như từ mẫu”. Mẹ em nói đã là bác sĩ thì phải yêu thương bệnh nhân như người thân ruột thịt, dốc hết công sức để chữa trị cho họ. Ngoài ra, còn phải linh hoạt, từ cách ứng xử với bệnh nhân và gia đình bệnh nhân đến việc cấp cứu cho bệnh nhât, phải nhanh chóng kịp thời. Khi chăm sóc cho người bệnh thì phải chu đáo, cẩn thận làm sao để họ cảm thấy thoải mái nhất, ít đau đớn nhất. Khi nghe mẹ kể như vậy, lúc đầu em thấy vô cùng sợ nghề bác sĩ. Em thầm nghĩ :”Trời ơi!Làm bác sĩ vất vả vậy bố làm làm gì vậy nhỉ? Bao nhiêu công việc nhàn nhã, lương cao hơn cơ mà?” Nhưng có một lần, bà ngoại em lên cơn đau tim, phải cấp cứu trong bệnh viện và phãu thuật liền 4 tiếng đồng hồ. Em rất sợ hãi và lo lắng, em sợ sẽ mất bà mãi mãi. Nhưng thật may mắn làm sao, bố và các cô chú đã mang bà quay trở lại với em. Em đã khóc rất nhiều, và kể từ ngày hôm đó em đã quyết tâm để trở thành một bác sĩ chữa bệnh cứu người. Em sẽ không để cho bất cứ người thân yêu nào của mình bị những căn bệnh quái ác hành hạ. Sau hôm ấy, em hỏi bố rất nhiều thứ, khiến bố chóng cả mặt. Cuối cùng bố chỉ nói với em đúng một câu: “Nếu con muốn trở thành bác sĩ thì cần rèn luyện đạo đức từ nhỏ, hãy yêu thương mọi người xung quanh và phải thật mạnh mẽ, đừng quên chăm học nữa nhé!”. Câu nói ấy đã truyền động lực cho em rất nhiều. Em mong rằng ước mơ được làm bác sĩ của em sẽ thành hiện thực. Dù còn rất nhiều khó khăn, nhưng em tin với lòng quyết tâm của mình, không gì là không thể.

kb nha

Nghề nghiệp mà em yêu thích giống như những hoạt động mà cô giáo em thường làm. Cô giáo em cao cao, dáng người thon gọn, da trắng hồng, mặc áo dài rất đẹp. Bước vào lớp, cô như mang theo cả mùi thơm của nắng. Cả lớp ngây người nhìn cô. Cô dịu dàng mời cả lớp ngồi xuống. Bắt đầu giờ học, cô nhẹ nhàng viết lên bảng dòng chữ mềm mại. Bàn tay cô lướt nhanh như một hoạ sĩ. Chỉ một loáng, hàng chữ đẹp hiện ra. Cô giảng bài rất dễ hiểu. Giọng đọc của cô thật ấm áp và truyền cảm. Khi giảng bài, khuôn mặt của cô luôn tươi cười biểu lộ sự thân thiện. Bàn tay cô nhẹ nhàng đánh nhịp theo từng câu văn, câu thơ. Đôi mắt cô luôn nhìn thẳng về phía học sinh thể hiện sự cổ vũ, động viên chúng em. Cô giảng bài say sưa đến nỗi trán cô lấm tấm những giọt mồ hôi mà cô vẫn không để ý. Thỉnh thoảng cô đi xuống lớp xem chúng em ghi bài, thảo luận nhóm. Trong bài giảng, cô thường đặt câu hỏi từ dễ đến khó để kích thích sự suy nghĩ của tất cả học sinh trong lớp. Cô lúc nào cũng gần gũi chúng em. Trong những giờ học căng thẳng, cô thường kể cho chúng em nghe những mẩu chuyện ngắn rất hay và bổ ích. Kết thúc tiết học, bao giờ cô cùng lưu ý những điều cần nhớ cho chúng em. Cả lớp em ai cũng yêu quý và kính trọng cô.

Một hôm, em bị sốt, em được mẹ đưa vào bệnh viện để khám bệnh, em có dịp biết cô Nga, một bác sĩ giỏi của bệnh viện thành phố.

Cô mặc chiếc áo bờ lu màu trắng, quần trắng, mũ trắng... Trước ngực, cô đeo hàng tên màu xanh đậm, ghi dòng chữ Bác sĩ Nguyễn Phương Nga. Ở cô toát lên vẻ đẹp giản dị, như nhành hoa trắng thanh cao. Người cô mảnh mai, dáng đi nhanh nhẹn, khuôn mặt hình trái xoan trông thật hiền hoà. Đặc biệt là đôi mắt của cô đen láy, trông rất đẹp, nhìn kỹ giống đôi mắt cô giáo em. Em mải mê nhìn cô. Cô nhẹ nhàng đến bên từng bệnh nhân, hỏi thăm việc ăn, ngủ. Cô sờ tay lên trán người bệnh. Đôi bàn tay nhỏ nhắn ấy làm việc nhanh thoăn thoắt. Cô lấy dụng cụ khám bệnh đo tim mạch, do huyết áp cho bệnh nhân. Bàn tay cô nhẹ nhàng xắn tay áo bệnh nhân lên và đặt ống nghe rồi quấn cuộn vải dày vào tay họ. Hai ngón tay bóp đều vào ống cao su, kim đồng hồ nhích dần, nhích dần. Cô ghi kết quả vào số khám bệnh. Sau đó, cô lấy ống nghe đeo trên cố ra đề kiểm tra tim, mạch của từng người. Sau khi khám bệnh xong, cô phát thuốc và tiêm cho người bệnh. Vừa tiêm thuốc, cô vừa động viên người bệnh để họ có thể vơi đi những đau đớn do bệnh tật gây nên. Cô Nga đúng là một “Lương y như từ mẫu”.

Em nhớ mãi hình ảnh cô Nga. Em sẽ cố gắng học tập thật tốt đế sau này sẽ trở thành bác sĩ như cô.

30 tháng 9 2017

*P/s: bỏ công ra gần 1 tiếng đồng hồ làm topic này ko uổng công nhỉ -.-?

Hue conical hat

Since ancient times, conical hats have become an indispensable part of people's life in Vietnam. Today, conical hats appeared everywhere, from urban to rural areas, in fields of gold or colored alley lingering time. From the use sun rain cover for Vietnamese farmers to become a tourist gift donated four different methods when traveling Vietnam. Along Mytour romantic adventure to Hue conical village to feel the gentle beauty, sophistication on each hat is lightweight!

The hat was long since have become a familiar image that you can encounter anywhere else on villages in Vietnam in general and Hue in particular. Very old, so the needs of the life of the feudal Nguyen dynasty, many famous craft villages in the Hue area was conceived, developed and survived until the present day. Among them are the traditional villages like Phu Cam conical, Doc, Da Le, Kim Long, West Lake and the village of Bai Tho hats.

A special type of conical hat of Hue was the hat poem, has created a brand for this land of dreams. Hat poem as a kind of conical especially in Hue, its name derived from the characteristic that when held to a light, you can see a poem or picture pattern is created ingenious, layout current balance between the two layers leaf hats.

According to some documents gave us that leaves Hue hosiery has been around for more than 300-400 years ago. Hue hosiery comes from the needs of folk life. Cone is both handy items, in accordance with the hot and humid tropical climate, cheap prices, so very popular hats Hue. Everyone can hats Hue, from the elderly to babies, guides and even the foreign tourists. And surely everyone will be aware of the gentle beauty of the hat.

West Lake is the first place to do a poem conical hats. It really is a charming accident when Bui Quang Bac - an artisan conical hats leaves, is also a lover poetry in the village took the initiative to make hats poem, by squeezing the verses in between leaves, honoring the beauty of hats. The first two verses uncle squeezed into a conical hat brings gentle tone making everybody tourists who are not from lingering:



"Who dreams of Hue

Buy the hat poem as a gift."

Looking hat compact poems, rustic so inevitably people think it is easy to do and only takes a little effort, but the truth is quite different. When you have the opportunity to Hue conical village and learn about the stages of the thinking hat will totally disappear there! Is a handmade product, people do use the tool completely your hands. People do have to make up about 15 steps from the forest to collect leaves, and dried leaves, open, board, pick the leaves, building padded rim, staring, cut leaves, tingle rim, cut just ... to have a hat poem both light and beautiful.

Raw materials of the hat is the young leaves of the tree after picking Regulation Diep brought dew on forest and yellow tingle and board for the flat. After that, people do have to stitch framed and brim. These are jobs that require workers with more experience, careful and skillful. The frame consists of 12 wood cone pieces are assembled taper, match at the top, bottom spaced. 16 rims like the moon was 16 ticks quickly, very rounded, very smooth, very rhythm, so that the most balanced and harmonious.

Twenty Leaf built will first male is on the inside. Next to the image pattern - poems covering an area around the hat. Which was built in the outer. At this stage of gentle movements to ingenious, carefully insert, nice and ballast sure, keep the surface flat leaf does not move. What process also requires experience, ingenuity and carefully let the product should be the pride of Hue.

Gentle strokes of conical present throughout the plains villages of Vietnam. Hat leaves farmers under the contract, the labor involved in the production for the harvests. When arriving home conical hats are also used for cooling fan, when flip conical hat again conical hat is that content measuring cylinders for knick knacks, the personal belongings of the family, conical longer can contain fruit, used to draw water ...

Conical longer an integral part of the tribute to the beauty of women in Vietnam. Ao dai - a conical hat has become a standard image of Vietnam woman just beautiful, just beautiful streak, gentle and subtle. If ao dai show off the beauty slender, graceful, modest elegance of the conical daughters to make a girl carrying a hidden beauty, low-key and very much richer.


We can easily catch sight of a friend country on top hats who leaves Vietnam with beaming face is reinforcing the conical hat becomes more meaningful. Conical hat has now become a gift to make up the connection between Vietnam and countries in the world you and conical took pictures of Vietnam country we traveled to all four directions.


Just a simple conical hat and rustic as the Vietnam personality simple but extremely mean

3 tháng 10 2017

thanks bn nak =3=