K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

2 tháng 4 2020

mik ko bt nói j nên mik nói là tôi ghét đại dịch covid

2 tháng 4 2020

2020 là một năm khởi đầu không mấy may mắn vì có dịch Corona hoành hành khắp thế giới. Đã có rất nhiều người bị nhiễm và thậm chí chết vì dịch bệnh này. Việt Nam cũng không ngoại lệ và gần như toàn bộ học sinh, sinh viên cả nước nghỉ học để tránh dịch. Cơn bão dịch viêm đường hô hấp cấp do chủng mới của virus Corona gây ra đã và đang trở thành vấn đề đáng lo ngại với không chỉ Trung Quốc mà còn của tất cả các quốc gia trên thế giới, trong đó có Việt Nam. Trong tình hình chung đó, 63/63 tỉnh thành đã cho phép học sinh, sinh viên nghỉ học để phòng tránh dịch bệnh do virus Corona gây ra. Bên cạnh việc học tập trung, để đảm bảo đủ chương trình, nội dung học tập của chúng em, Nhà trường đã xây dựng và tổ chức các buổi học online. Đây là môi trường học tập mới đối với chúng em, giúp chúng em kết nối với giảng viên để trao đổi bài học bất cứ thời gian, không gian nào. Chỉ với vài thao tác đơn giản, chúng em có thể học tập ngay trên chiếc laptop, smartphone của mình và chúng em có thề thoải mái trình bày ý kiến, phát biểu trong giờ học. Đây thực sự là giải pháp học tập tuyệt vời dành cho học sinh thời đại 4.0.Đại dịch này đã cướp đi rất nhiều mạng sống của con người ; tính đến thời điểm ngay lúc em viết bài văn này ; con số đã lên tới 42000 người ; con số này còn khủng khiếp hơn cả đại dịch SARS trong quá khứ.

 Tất cả sinh viên ; học  sinh chúng em luôn mong muốn đóng góp công sức nhỏ bé của mình vào việc đẩy lùi dịch bệnh Corona nói riêng và các dịch bệnh khác nói chung. Tuy nhiên lượng kiến thức của chúng em còn quá nhỏ bé so với công cuộc hiện tại, chúng em sẽ cố gắng học hỏi, tìm hiểu nhiều kiến thức hơn nữa để sau này đảm nhiệm vị trí Bác sĩ trong tương lai. Chúng em hy vọng các nhà nghiên cứu khoa học sẽ sớm bào chế được vaccine, dịch bệnh sẽ nhanh chóng được đẩy lùi và mọi người không còn lo lắng về Corona thêm một ngày nào nữa!     

2 tháng 4 2020

tui ghét đại dịch covid

24 tháng 3 2022

giúp vs ạ

 

26 tháng 2 2022

Trong thế giới hiện nay, chúng ta đang phải hứng chịu 1 đại dịch vô cùng nguy hiểm đó là covid-19. Tại Việt Nam, tuy là 1 đất nước nhỏ bé nhưng cũng chịu ảnh hưởng không hề nhỏ do đại dịch gây ra: Kinh phí của nhà nước bị giảm sút, các hoạt động buôn bán bị hạn chế, nhân dân không có thu nhập do dãn cách xã hội nên cũng gây ra các bệnh về tâm lý,... và còn rất nhiều hệ quả tiêu cực khác nữa. Có thể thấy, đại dịch covid vẫn không ngừng hoành hành trên Trái Đất. Sau 2 năm chiến đấu với đại dịch, tuy dịch bệch đã giảm đi nhưng lại sinh ra những biến thể khác với mức độ gây bệnh còn nghiêm trọng hơn trước. Vì vậy, ta có thể khẳng định rõ hơn rằng đại dịch Covid rất nguy hiểm và đáng sợ!

Trạng ngữ: " trong thế giới hiện nay" => thể hiện rõ sự lây lan của covid-19

" Tại Việt Nam" => chỉ địa điểm cụ thể

" Sau hai năm chiến đấu với đại dịch" => chỉ thời gian dài của Covid-19 hoành hành

xin T.I.C.H nha

25 tháng 2 2022

TL: 

Tham khảo: Trong những ngày này, cả thế giới lao đao và hoang mang vô cùng chỉ vì những con vi-rút bé xíu nhưng rất nguy hại: Corona. Đó là loài vi-rút gây ra bệnh viêm phổi cấp ở người, đe dọa đến sức khỏe và tính mạng của hàng triệu người trên thế giới. Số nạn nhân của dịch bệnh này đang lũy tiến từng ngày từng giờ khiến tất cả chúng ta đều lo sợ và hoảng loạn. Dịch bùng phát cũng là lúc vô số vấn đề được đặt ra, nhưng vấn đề ai cũng lo ngại chính là thái độ thiếu ý thức của những cá nhân giấu bệnh và trốn cách li. Việc làm đó sẽ khiến những người xung quanh tăng nguy cơ mắc bệnh, gây ra hiện tượng bùng phát dịch rất khó kiểm soát. Hơn nữa, điều đó chỉ làm cho sức khỏe của chính mình bất ổn định, chuyển biến xấu hơn, nguy hiểm đến tính mạng. Rồi những người vô tội phải hứng chịu hậu quả của sự ích kỉ tột cùng sao? Rồi công sức chung tay đồng lòng của cả dân tộc vì thế mà đổ sông đổ bể hay sao? Những cá nhân đó đáng lên án, phê phán gay gắt nhưng chúng ta cũng không nên chỉ mải miết chỉ trích, “tấn công” họ. Thay vào đó, chúng ta hãy tự mình chăm sóc, bảo vệ sức khỏe thật tốt, thực hiện nghiêm chỉnh công tác phòng chống dịch bệnh. Nếu thấy có những biểu hiện như sốt cao, ho, khó thở,… ta cần phải thông báo đến cơ sở y tế, không tự tiện di rời khỏi khu vực cách li khi không có sự cho phép. Đồng thời, nếu thấy có trường hợp nghi mắc bệnh hay trốn cách li, chúng ta cần lập tức báo với cơ quan chức năng để nhanh chóng kiểm soát tình hình, tránh lây lan. Mỗi chúng ta hãy góp sức mình, nỗ lực để chiến thắng đại dịch, trở lại với cuộc sống tươi đẹp! 

HT

25 tháng 2 2022

bạn ơi cho mình hỏi là trạng ngữ ở đâu vậy

7 tháng 8 2016

Trong hai văn bản " Cổng trường mở ra " và " Mẹ tôi " nhà văn đã gợi hình ảnh người mẹ giàu tình cảm dành những điều tốt đẹp ấy cho con mình. Hình ảnh người mẹ đưa con tới trường, chăm sóc con dặn dò con trước khi tới lớp của bài " Công trường mở ra " như người mẹ đang tưởng nhớ lại những ngày đầu tiên của chính mình. Nhưng còn hơn sự hồi hộp, lo lắng của những ngày khai giảng mà mẹ từng trải qua. Đến lúc con mình phải bắt đầu trên con đường của mình. Những kí ức ấy từ đâu ạt dào về bên mẹ.

Trong cuộc đời của mỗi chúng ta, người mẹ có vai trò lớn lao và tình mẫu tử là tình cảm thiêng liêng nhất, nhưng không phải khi nào ta cũng ý thức được điều đó. Bài văn Mẹ tôi của nhà văn Ét-môn-đô đờ A-mi-xi trích trong cuốn sách Những tấm lòng cao cả được viết dưới hình thức một bức thư là một bài học sâu sắc và cảm động về đạo làm con. 

Tác giả không thuật lại cụ thể việc En-ri-cô đã thiếu lễ độ với mẹ ra sao, nhưng chắc là cậu bé đã xúc phạm đến mẹ nên người bố mới viết thư để cảnh cáo và dạy bảo con trai mình.Trước hết, người bố tỏ thái độ buồn bực vì cảm thấy sự hỗn láo của con như một nhát dao đâm vào tim và tức giận vì đứa con trong phút chốc đã quên công lao sinh thành dưỡng dục của người mẹ kính yêu.Thật hạnh phúc cho những đứa con được ấp ủ, khôn lớn trong vòng tay nâng niu của mẹ. Mẹ là người che chở, đùm bọc, là chỗ dựa đáng tin cậy nhất của các con trong mọi thành công hay thất bại trên đường đời. Nếu đứa con nào đó vô tình hay cố ý chà đạp lên tình mẫu tử thì không xứng đáng làm người và chắc chắn sẽ phải ân hận suốt đời. tác giả gợi lên hình ảnh của người với tấm lòng bao la rộng lớn như biển cả không gì sánh bằng.  

 

7 tháng 8 2016

Lấy bài này tham khảo bạn nhé!!

Đây là một bài bút kí ghi lại tâm trạng của một người mẹ trong đêm trước ngày chuẩn bị khai giảng của con vào lớp một cùng với vai trò to lớn của nhà trường, nền giáo đục đối với mỗi chúng ta. Không có sự việc, không có cốt truyện theo một chuỗi nhất định nhưng bài văn này đã khá thu hút người đọc bởi mỗi câu văn dạt dào tình cảm với biết bao niềm tâm sự, hồi tưởng kỉ niệm của người mẹ thương yêu con bằng tấm lòng cao cả. Bài văn này đã đưa mỗi chúng ta đến với những rạo rực tinh thần, bâng khuâng khó tả của kí ức tuổi thơ. 
Đi sâu vào trong bài ta có thể cảm nhận được từng cảm xúc, câu từ mượt mà với hai luồng tâm trạng trái ngược. Hình ảnh của người con được miêu tả thật ngây thơ, đáng yêu. Gương mặt thanh thoát của con tựa nghiêng trên gối mềm, đôi môi hé mở và thỉnh thoảng chúm lại như đang mút kẹo. 
Mai đã là ngày khai trường, một ngày trọng đại của tuổi thơ cũng như một kỉ niệm đáng nhớ trong cuộc đời, vẫn tâm trạng như trước một chuyến đi xa, người con chỉ háo hức, lo mỗi việc sáng mai sao dậy cho kịp giờ rồi lại chìm vào trong giấc ngủ dễ dàng như ăn một cái kẹo. Tâm trạng ưu tư đó chính là tâm hồn ngây thơ của người con. Tâm trạng ấy phải chăng một phần cũng do tình thương yêu, sự dạy dỗ, chăm sóc của người mẹ. 
Trong khi người con đang mơ những giấc mơ đẹp thì người mẹ lại trằn trọc, suy nghĩ. Tâm trạng của mẹ như đang ở ngày đầu tiên khai trường của chính mình. Như ngày thường sau khi con đi ngủ, mẹ dọn dẹp nhà cửa, lượm lặt những đồ chơi mà con bày, dàn trận và làm vài việc riêng của mình. Nhưng hôm nay đã làm xong mọi việc mà mẹ vẫn chưa ngủ. Và thực sự mẹ không lo lắng đến mức không ngủ được. 
Bao nhiêu kí ức của tuổi thơ tràn về, thôi thúc trong mẹ. Mẹ liên tưởng cảm xúc của con với mình cách đây đã mấy chục năm. Mẹ hồi tưởng lại cái ngày mà bà ngoại cùng mẹ tiến tới ngôi trường với nỗi chơi vơi và sự hốt hoảng khi cánh cổng đóng lại. Bà đã dẫn mẹ qua cánh cổng của thế giới kì diệu, cánh cổng mang đậm nét tuổi thơ. Mẹ đã phần nào chập chững bước qua cánh cổng ấy một mình với với ý nghĩ tự lập và tâm trạng vui buồn đan xen. Mẹ cũng tin tưởng, hi vọng rằng con sẽ mạnh mẽ bước đi trên con đường học tập trước mắt và con đuờng đời đầy chông gai của chính con sau này. Những âm thanh cứ văng vẳng bên tai mẹ thật ngọt ngào thân thương: “Hằng năm cứ vào cuối thu, mẹ tôi lại âu yếm dẫn tôi trên con đường dài và hẹp”. 
Mẹ đã trải qua biết bao ngày khai giảng nhưng ngày khai giảng ngày mai là ngày khiến mẹ bận tâm nhất, bận tâm hơn cả ngày khai giảng đầu tiên của mình. Vì đó là cái ngày mà con bắt đầu phải làm quen, bắt đầu phải tiếp xúc với thế giới lạ lẫm, học cách ứng xử với thầy cô, bạn bè. Cái hay của bài văn là bộc lộ cảm xúc qua kí ức, hồi tưởng. Bên cạnh những từ ghép đằng lập thể hiện tâm trạng nhân vật, nhà văn còn dùng những từ ghép chính phụ để miêu tả sự vật và con người khá rõ nét. Những biện pháp nghệ thuật tu từ còn làm tăng sức gợi hình, gợi cảm để khiến cho người đọc như đang lạc vào thế giới của mẹ. 
Tất cả những cảm xúc đó mới chỉ là một phần trong ý nghĩa của văn bản. Vai trò to lớn của nhà trường, nền giáo dục đối với mỗi cá nhân là điều rất cần thiết. Trong bài, người mẹ đã cố gửi gắm, tạo cho con những cảm giác thoải mái khi bước vào cánh cổng trường học. Mẹ đã lo cho con đầy đủ hành trang trước ngày khai trường: từ cặp sách, đến quần áo, bút vở. Sau những hồi tưởng và mong ước, người mẹ ấy đã liên tưởng tới một nền văn minh của nước Nhật: “Mẹ nghe nói ở Nhật, ngày khai trường là ngày lễ của toàn xã hội. Tất cả mọi người đều nghỉ làm và đưa con tới trường học, không có ưu tiên nào lớn hơn nền giáo dục. Mỗi sai lầm trong giáo dục đều ảnh hưởng, làm chệch đi hàng dặm cả thế hệ sau này”. 
Toàn bộ bài văn là tiếng nói nội tâm của người mẹ. Mẹ không trực tiếp nói với con hay với ai, mà mẹ nói với chính mẹ, nói với kí ức, tâm hồn tuổi thơ và cả cảm nhận của mẹ. Đêm nay mẹ không ngủ được, mẹ ngắm nhìn con với những ưu tư, ôn lại những kỉ niệm đẹp đẽ. Cách viết này làm nổi bật được tâm trạng, ý nghĩ, tình cảm của nhân vật. Đó cũng như lời tâm sự nhỏ nhẹ của tác giả đối với bạn đọc một cách tinh tế, thấm thía, lay động, truyền cảm mạnh mẽ tới tư tưởng, suy nghĩ, lập trường của họ. 
Nói chung thông điệp của tác giả gửi tới mọi người là vai trò của trường học thông qua những kí ức, tâm sự của người mẹ. Mẹ đã được trải qua những năm tháng chập chững của ngày khai trường và cũng đặt niềm hi vọng của mình vào đứa con thơ. Thế giới kì diệu của người mẹ chính là định hướng cho con một con đường đúng đắn, đó chính là con đường học tập. Con đường này là mơ ước của mẹ cũng là mơ ước của biết bao nhiêu người đặt lên con cái mình. Học tập là nghĩa vụ cao cả của tuổi trẻ đối với gia đình, Tổ quốc, chính vì vậy mà chúng ta cần phải hiểu rằng “Bước qua cánh cổng trường học là một thế giới kì diệu sẽ mở ra. Thế giới ấy chính là chân trời của văn hoá, khoa học”.