K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

1 tháng 5 2018

Bạn đã từng tin vào tình yêu chưa? Tôi thì có đấy! tôi đã bị thuyết phục bởi một vị thần tình yêu. có lẽ, bạn sẽ không biết rằng vị thần có mái tóc bạc phơ, đẹp lão, ông mặc bộ đồ cao nhân cổ xưa. Cái áo ông mặc cũng màu trắng bạc như chính tóc của ông. da dẻ hồng hào, nhưng ẩn chứa nhiều nếp nhăn và vết nám. Trong giấc mơ đó, ông phát ánh hào quang chói rọi tứ phía, ông nắm tay tôi, giữ tôi chặt lại với tình yêu. Ông bảo ban tôi, còn đem cho tôi chiếc đũa thần muốn gắp tk nào làm bạn trai thì gắp, giọng ông nhẹ bâng. lúc xuất hiện mờ ảo , biến mất cũng mờ ảo. Thế mà khi tỉnh dậy vội tìm chiếc đũa, mà chả thấy đâu, biết được ông lão troll mk r

1 tháng 5 2018

Thần Cupid: Thần Cupid luôn đóng một vai trò quan trọng trong các lễ hội tình yêu và của những người yêu nhau. Người được biết đến với hình hài của một đứa trẻ có đôi cánh trên vai, rất tinh nghịch và hay bắn mũi-tên-tình-yêu xuyên vào tim những nạn nhân của mình để bắt họ yêu thương nhau tha thiết. Trong truyền thuyềt Hy Lạp cổ, Người có tên là Eros, con trai của Aphrodite, nữ thần của tình yêu và sắc đẹp. Còn tại Ý, Ros có tên là Cupid và mẹ ngài là thần Venus. Sở dĩ Cupid có hình dáng là một đứa trẻ bởi Thần là tượng trưng của tình yêu chân chính, trong sáng, chân thành, không vụ lợi. 

18 tháng 5 2021

#TK

 

Một ngày nọ, buổi chiều nắng ấm áp, em đi dạo qanh khu vườn nhỏ của mình, bỗng, em thấy một ánh sáng lạ phía sau vườn. Em đi theo ánh sáng đó thì...

Ôiii! Một cảnh tượng tuyệt đẹp đang diễn ra trước mắt em! Cây cối được làm bằng pha lê trong suốt rực rỡ dưới ảnh mặt trời, con đường em đang đứng đc dát vàng óng ánh, những cái giếng được làm hoàn toàn bằng thạch nhũ sáng long lanh. Tất cả những ngôi nhà gần đó hoàn toàn được xây từ những thỏi bạc quý giá. Ở đó, em được thấy những nàng công chúa trong chuyện cổ tích xinh đẹp, Bạch Tuyết, Lọ lem, Công chúa đi cùng hoàng tử quát vật trog bộ váy vàng kiêu sa, nàng hoa Mộc Lan bước đi uy nghi như 1 nữ tử... Tất cả khiến em như ko tin vào mắt mình! Bỗng đến bên em một chú thỏ ngọc trắng hồng, đáng yêu với đôi mắt long lanh, Doraemon và Nobota đến bên em và chào hỏi em thật thân thiết, bạn ấy nói Tiếng Việt và khiển em rất thích thú trao đổi, Nobita còn ngỏ lời muốn em làm bài tập cùng Nobita và Shizuka, em cười từ chối và bước đi tiếp trên con đường bằng vàng với những viên sỏi kim cương sáng chói...

Một nguồn điện 100 ngàn vôn từ đâu bắn tơi khiến em sợ hãi né tránh. Pikachu và Shatoshi chạy đến ríu rít xin lỗi em và chạy đi. Em ko thể ngờ mình vừa gặp dc Pikachu / Shatoshi!!! Em đã xem gần như toàn bộ tập hoạt hình Pokemon mà!

Em đang đi thì va phải 1 viên sỏi kim cương, em nhanh chóng nhặt và để chúng vào túi. Chị Tấm! Ôi chị Tấm! Chị Tấm chạy lại đỡ em và sốt sắng hỏi em có làm sao ko! Rồi chị ngạc nhiên: " Em là ai từ đâu bước đến nơi đây mà lạ ...vậy?!" Em giải thích cho chị hiểu và chị Tấm tươi cười chào mừng em đến với Sứ sở thần tiên - Nơi tụ họp các nhân vật trong các tác phẩm hoạt hình/ truyện cổ tích Nổi tiếng. Xa xa, em thấy thấp thoáng bóng Hello Kitty đang dần đến. Rồi chạy bên cạnh là chuột Jerry với Tom! Em vui mừng và định chạy lại! Bỗng, em vấp phải một cái hố và ngã xuống, ngồi dậy em nhận ra đó là cái hố bẫy nai trong truyện Qùa tặng cuộc sống về Tình bạn của nai và rùa. Em thích thú và trèo nên bước tiếp thì một quả cầu vàng bay đến đập vào đầu em làm em ngã xuống 1 cái ao, một nàng công chúa xinh đẹp chạy đến và sốt sắng hỏi em ko sao chứ, một chú ếch đem quả cầu vàng nên cho công chúa, rồi bỗng quay xuống nước nhìn thì em giật mình khi thấy nàng tiên cá Ariel đang tươi cười niềm nở chào em. Em cười lại và leo nên bờ và được nàng công chúa hạt đậu cho thay quần áo và cho nằm giường để ấm người phòng bị cảm lạnh. Em thấy sần sần và nhận ra có 1 hạt đậu dưới nệm, công chúa rối rít xin lỗi và bảo em đến nằm nhờ giường của công cháu ngủ trog rừng, nghe nói giường êm tới nỗi công chúa đã ngủ 100 năm, em bật cười và giải thích lí do vì sao nàng công chúa đó lại ngủ lâu như vậy. Rồi có người gõ cửa , em mở cửa ra thì thấy bố tới đón em về, em ngạc nhiên hỏi vì sao bố tới dc đây thì bố hét lên : "Dậy ăn sáng thôi con ơi!" Rồi em bừng tỉnh giấc và nhận ra đó chỉ là một giấc mơ, một giấc mơ tuyệt vời!

Tham_khảo

Một đất nước với khung cảnh thần tiên gồm con người thân thiện dễ thương, cherry và trái kiwi nổi tiếng là ngon và ngọt nhất. Ngoài ra nơi đây còn có chim kiwi, được xem là loài kỳ lạ chỉ sống độc nhất ở New Zealand… (Hoàng Phương Thảo)

Tôi đang ở đâu thế này? Tôi đang đứng trên một đỉnh đồi, xung quanh là bạt ngàn cây cối, những ngọn núi nhấp nhô, cánh rừng phủ lên một màu xanh rờn pha lẫn sắc vàng và đỏ, xa xa có nhiều đỉnh núi phủ tuyết trắng, và phía bên dưới có một hồ nước lớn uốn lượn các dãy núi.

Bên dưới lại lấp ló một ngôi làng nhỏ với những ngôi nhà trông như các tổ chim, bao quanh ngôi làng là những cánh đồng hoa và rau củ quả. Tôi nghĩ, chắc là do dân làng nơi đấy trồng trọt, xa xa có những đám khói nhỏ bốc lên tạo nên một màu trắng đục mờ ảo cho thiên nhiên. Khung cảnh nơi đây thật bồng lai trên nền trời xanh rì.

article-2147590-13307e8b000005dc-518-964

 

Tôi giật mình nhận ra ở trước mặt mình có một ông lão râu tóc dài bạc trắng nhìn phúc hậu, đang đứng sừng sững như ông bụt bước ra từ truyện cổ tích, trông ông ta rất quen. À, tôi nhớ ra ông ấy là ai rồi, tôi vội bước đến vào chào ông: “Xin chào Gandalf, rất vui được gặp lão ở đây. Vậy nơi đây chắc là vùng đất của thế giới huyền thoại nơi mà rồng lửa,  phù thuỷ, người lùn và tộc tiên sinh sống?”. Ông mỉm cười chào và gật đầu: “Chào mừng đến với xứ xở thần tiên”.

Tôi hớn hở cám ơn ông và tiếp tục đưa mắt nhìn xung quanh. Tôi đang đứng trên một ngọn đồi khá cao, nên có thể phóng tầm mắt đi xa để chiêm ngưỡng quang cảnh thiên nhiên. Tuy khí hậu ở đây khá lạnh, nhưng không hiểu sao tôi lại thấy rất dễ chịu.

"Lão sướng thật nhỉ, được sống ở một nơi như thế này, chứ như cháu thì chỉ ngắm nhìn và tưởng tượng về qua những hình ảnh  trong phim thôi", tôi nói. "Cứ từ từ, nếu người thực sự muốn đi, ta sẽ đưa người đi. Chẳng phải bây giờ người đã ở đây rồi sao", Gandalf đáp.

Đây chỉ là giấc mơ của cháu thôi", tôi đáp. Thế thì hãy cố gắng vẽ nên giấc mơ để nó trở nên ngày càng rõ hơn ở thế giới thật nhé. Hẹn gặp lại ngươi ở vùng đất thần tiên. Lúc đó ta sẽ dẫn ngươi đi chiêm ngưỡng những nơi đẹp nhất", Gandalf thì thầm vào tai tôi từng lời thật chậm rãi và rõ ràng, đủ để tôi nuốt từng lời ấy. Cái cách ấy đúng như cách ông ta nói với Bilbo khi thuyết phục hắn lao vào cuộc phiêu lưu với người lùn (phần đầu của The Hobbit - Unexpected journey).

algren-the-last-samurai-10720382-650-432

 

Đó là giấc mơ của tôi, giấc mơ sau khi tôi thả hồn mình vào thế giới thần tiên của bộ phim Lord of the ring, The Hobbit , cuộc chiến bi hùng của The Last samurai, và kiệt tác Avatar.

Tôi là tín đồ của phim ảnh, đặc biệt là phim thuộc thể loại thần tiên viễn tưởng, nơi các chiến binh và những cuộc phiêu lưu chiến đấu với rồng lửa, quái vật... và phần lớn tôi bị chinh phục hoàn toàn với khung cảnh đầy mê hoặc. Chính vì vậy, tôi biết đến đấ nước New Zealand - nơi mà các nhà làm phim Hollyworld không thể bỏ qua khi quay những bộ phim phiêu lưu hoành tráng.

New Zealand vẫn còn đang là một giấc mơ dang dở của tôi. Đến một ngày nọ,  tình cờ tôi quen được một người bạn đến từ đất nước này được mệnh danh là “Kiwi man”.

Tôi hỏi: “Tại sao anh lại gọi mình là Kiwi man”. "Vì đó là một loài chim rất đặt biệt, thế giới chỉ có một loài chim như thế và chúng chỉ sống ở đất nước của chúng tôi. Tôi tự hào về điều đó”, Joe đáp.

Sau đó Joe lôi ra một quyển sách to đùng giới thiệu về du lịch cùng những phong cảnh tuyệt đẹp ở New Zealand. Anh nói về điều đó miệt mài, ánh mắt toé lên sự tự hào, kiêu hãnh vì được là công dân nước này. Anh nói rằng nếu chúng tôi có dịp thì nhất định phải đến New Zealand, và hãy viết một bài thật hay kể về đất nước và con người nơi đấy cho các bạn Việt Nam nhé.

225209-nz-hobbit-escape-jan-6-1429548065

 

Lần nữa, một người bạn khác rất thân của tôi mới về Việt Nam sau khi sống ở New Zealand 2 năm. Cậu bạn ấy luyên thuyên không ngớt về cuộc phiêu lưu của mình trong 2 năm ở xứ sở xinh đẹp. Có một câu chuyện rất buồn cười thế này: có lần anh ta đi du lịch bụi và bị lạc ở con đường vắng tanh, anh ta đưa tay nhờ quá giang xe.

Một chiếc xe dừng lại và tài xế là một người đàn ông khuôn mặt lạnh lùng, trên xe lại có nhiều đồ vật quái gở như búa, găng tay, mặt nạ… tuy sợ hãi, nhưng đây là cơ hội hiếm hoi vì trời đã nhá nhem tối và hầu như không có ai qua lại nơi đây nữa.

Bạn tôi quyết định lên xe và yêu cầu cho đi cùng một đoạn ngắn, nhưng người đàn ông đã im lặng chạy thẳng vượt mức yêu cầu và dừng lại một căn nhà nhỏ. Bạn tôi trong tâm lý thủ thế sẵn sàng chiến đấu thì quý ngài hung dữ kia cười bảo: “Vào đây ăn tối với tôi rồi bạn hãy ngủ lại một đêm, sáng sớm mai tôi sẽ chở bạn ra đón xe bus. Ở đoạn đường này không có nhiều người để xin đi cùng tiếp đâu. Trời tối sẽ rất lạnh. Ở lại đây một đêm sẽ an toàn”.

Bạn tôi được tiếp đãi tận tình và được một giấc ngủ ấm áp, rồi được chở về nơi an toàn như lời hứa. Hoá ra, anh chàng tốt bụng kia là một ảo thuật gia nghiệp dư nên có nhiều đạo cụ kỳ lạ và khuôn mặt lạnh tanh ấy.

the-hobbit-gandalf-wallpaper-1429548073_

 

Một đất nước với khung cảnh thần tiên, gồm con người thân thiện dễ thương, cherry thì nổi tiếng là ngon và ngọt nhất lại còn có trái Kiwi ngon tuyệt và chim Kiwi - loài chim kỳ lạ chỉ sống độc nhất ở nơi này…”. Có quá nhiều thứ tuyệt vời để bạn đưa vào giấc mơ.

Tôi sẽ ở lại ngôi làng Hobbit một đêm và chờ đợi Gandalf gõ cửa cho cuộc phiêu lưu sắp tới.

19 tháng 3 2020

Mình nghĩ bạn cũng viết về trường như lúc trước thôi . Sau đó bạn mở ra một đoán vệ sinh về trường chống dịch

=> Được 1 bài văn hoàn chỉnh

19 tháng 3 2020

Cứ nhìn thấy chiếc cặp sách,tôi lại nhớ đến mái trường thân yêu của mình.Nhưng đâu thể nhìn thấy ngôi trường trong những ngày nghỉ phòng chống dịch được.Ngồi ở nhà ,em tưởng tượng về ngôi trương của mình.

Mọi khi, ngôi trường của tôi tràn ngập những tiếng nói ,cười .Nhưng bây giờ thay vào đó là tiếng gió lạnh lẽo ,tiếng là cây rơi ...nghe thật buồn ..Những chú chim chẳng bay về hót nữa,những cành cây không đung đưa ,vẫy chào.Ong bướm dường như cũng vậy ,khộng còn múa quạt xòe hoa nữa .Những chị hoa không đua nhau khoe sắc nữa mà ủ rũ ,buồn thiu.Cánh cổng trường khép lại ,không muốn cho ai vào.Trong mỗi lớp họ chẳng còn lại không khí vui tươi như ngày nào.Chiếc bảng không được viết những dòng chữ ngay ngắn mà lại rất đẹp của cô giáo nữa ,Những tiếng đọc bài của các bạn học sinh chẳng còn trong những lớp học nữa.Tiếng trống trường mọi khi bác bảo vệ hay đánh hôm nay sao không vang lến nữa vậy.Những tiếng gõ thước của cô giáo khi muốn các bạn học sinh im lặng bây giờ đâu hết rồi .Bác bàng cũng chẳng vui vẻ gì khi không có ai chăm sóc mình nữa.Những chiếc ghế đá lạnh tanh và đầy lá rơi.Lúc này ,ngôi trường của em thiếu những bạn học sinh ,thiếu những tiếng cười ,thiếu các trò chơi của lứa tuổi học trò.Không có các thầy cô giáo hiền dịu , không có tiếng những bài giảng nữa .Nó bây giờ như thiếu hẳn sức sống ,thiếu hẳn sự vui tươi mà hàng ngày nó vốn có,

Sự yên lặng của ngôi trường sẽ kéo dài bao lâu nữa đây.Em rất muốn quay lại ngôi trường để nó có sức sống lại , không còn như  bây giờ nữa 

K GIÚP MK NHÉ CÓ J SAI MONG CẬU BỎ QUA

18 tháng 4 2018

Phiên chợ quê khác hẳn với sự ồn áo náo nhiệt của phiên chợ ở thành phố, và hôm nay tôi được về quê để được tận hưởng cái không khí thanh bình ấy. Vừa vùng ra khỏi chăn, tôi thấy mọi người trong làng đang rủ nhau đi chợ, người đi bộ, người chở hàng hóa, cảnh phiện chợ  hiện lên trong mắt tôi sao mà thân thương gần gũi.

Chợ quê tôi nằm ngay đầu làng, bên cạnh dòng sông Hồng với những dòng nước trong xanh. Ngày nào chợ cũng họp từ sớm tinh mơ khi gà chưa gáy đến khi bóng mặt trời đã xế tà, nhưng phiên chợ chính thì chỉ có vào những ngày mồng 6,10,16 20, 26, 30 hàng tháng. Vào phiên chợ chính, hàng hóa được bày bán ở đây rất đa dạng và phong phú. Từ tinh mơ, những người bán hàng đã mang hàng ra chợ bày biện hàng hóa, ai cũng mong tìm được chỗ ngồi tốt và bán được nhiều hàng. Trời sáng rõ hơn, những người đến mua đã bắt đầu đến chợ, khoảng 6h sáng chợ đã đông vui tấp nập. Từ xa nhìn lại, chúng ta đã cảm nhận được sự vui tươi đang diễn ra ở bên trong.

Ngoài hàng hóa ra, trong chợ còn có những quán bún phở, mùi vị phở thơm phức, bốc khói nghi ngút, mời gọi thực khách rẽ vào quán ăn. Phở quê tôi vừa rẻ vừa ngon khiến ai cũng muốn dừng chân để vào quán thưởng thức món ăn của quê hương. Phiên chợ quê không chỉ xuất hiện những người bán và người mua mà còn xuất hiện những em bé với những bộ quần áo xanh đó theo cha mẹ ra chợ. Em nào cũng nở nụ cười tươi trên khuôn mặt. Thấy phiên chợ đông đúc và có nhiều đồ đẹp, các em cứ chạy lung tung, hò hét thích thú.

Các bà, các mẹ, các chị đang lựa chọn để mua những mặt hàng cần thiết cho gia đình như rổ rá, chiếu gối, đồ điện. Hàng thịt cá đông nghịt người mua, những phản thịt tươi ngon, những chậu cá với những con cá to, đang bơi lội. Dạo qua một vòng khu bán hoa quả, tôi lại muốn được ăn những quả lê quả ổi chín mọng… Tôi thấy hiện lên trong tâm trí mình hình ảnh người nông dân phải một nắng hai sương để tạo ra chúng, chúng ta phải tỏ lòng biết ơn đối với những người nông dân. Không chỉ có vậy, chợ quê tôi còn có nhiều loại bánh rất ngon, bánh chưng, bánh rán, bánh nếp,…Khi nào đi chợ tôi cũng phải thưởng thức một trong những loại bánh đó, và chúng đã làm tôi nhớ mãi cái đặc trưng của phiên chợ quê tôi.

Tất cả những hàng hóa được bày bán ở đây đều mang đậm sắc hương, mùi vị của hương đồng cỏ nội được kết tinh từ hồn quê, hồn đất. Cũng có những người đi chợ không mua sắm mà họ đi ngắn, đi bình phẩm hoặc đi chơi chợ. Buổi chiều, người đến chợ thưa dần, đến cuối chiều, khi mặt trời khuất sau núi chợ mới tan.

Buổi chợ quê diễn ra thật đông vui tấp nập, nó đã cho thấy sự no ấm đủ đầy của người dân quê tôi. Tôi thấy mình thật may mắn khi được sinh ra tại vùng quê này và có cơ hội được tận hưởng cái hay cái đẹp của phiên chợ quê, tôi sẽ thường xuyên về quê hơn để được tận hưởng cảm giác này. 

15 tháng 1 2019

Em đã đọc nhiều truyện cổ tích của thế giới nhưng em vẫn ấn tượng với truyện Cô bé Lọ Lem. Nàng Lọ Lem trong truyện thật xinh đẹp, dịu hiền và rất nết na. Cô nàng đã có quãng thời gian dài khổ cực để tìm tới một hạnh phúc trọn vẹn.

Lọ Lem thật xinh đẹp! Dáng người nàng nhỏ nhắn, dong dỏng cao. Khuôn mặt trái xoan, thanh tú nổi bật, nước da trắng hồng, mịn màng. Đôi mắt đen láy, sáng long lanh ẩn dưới hàng lông mi uốn cong tự nhiên càng làm tăng vẻ quyến rũ của đôi mắt. Hàng lông mày lá liễu dài, cong càng làm tăng vẻ tự nhiên của đôi mắt quyến rũ ấy. Chiếc mũi dọc dừa cao điểm vẻ đẹp cho khuôn mặt của nàng. Đôi môi mềm, đầy đặn, bóng như vừa được bôi một lớp son mỏng. Hàm răng trắng, đều đặn cứ lấp ló giữa hai vành môi, ẩn giấu một vẻ đẹp nền nã. Mái tóc đen, óng mượt xoã ngang vai. Thường ngày Lọ Lem chỉ mặc một bộ đổ rách rưới, vá chằng vá đụp để lau dọn nhà cửa. Khuôn mặt của Lọ Lem xinh xắn vậy mà lại luôn bị lem luốc bởi cô phải quét dọn nơi xó nhà hay gác xép bẩn thỉu. Chính vì bộ dạng lem luốc nên cô mới bị gọi tên là Lọ Lem. Lọ Lem rất chăm chỉ, luôn dọn dẹp luôn chân luôn tay. Cô rất hay lam hay làm. Lọ Lem có tính nết thật tốt đẹp: hiền dịu, nết na, chăm chỉ – những đức tính, phẩm chất tốt đẹp nhất của người phụ nữ.

Cuộc đời của Lọ Lem có quãng đường dài thật gian khổ mới tìm được hạnh phúc đích thực. Để dẫn tới kết quả tốt đẹp đó là cả một câu chuyện dài.

Thuở nhỏ, Lọ Lem sống rất vui vẻ cùng cha mẹ trong ngôi nhà rộng rãi, thoải mái. Bỗng nhiên, mẹ nàng lâm bệnh nặng rồi qua đời. Cha nàng lấy thêm vợ kế. Mụ mẹ kế đã có hai đứa con riêng trạc tuổi Lọ Lem. Hai đứa con của mụ đứa thì gầy, đứa thì béo. Sau đó, cha của Lọ Lem bị tai nạn nên cũng qua đời. Sau khi ông mất, mụ mẹ kế bắt cô bé phải phục vụ và phục tùng hai mẹ con mụ. Những bộ đổ lộng lẫy, những đôi giày tuyệt đẹp và căn phòng trang hoàng lộng lẫy đã quá xa vời với Lọ Lem. Mụ mẹ kế chỉ cho Lọ Lem mặc những bộ đồ bỏ đi, vá chằng vá đụp và đôi giày thô kệch. Mụ bắt cô phải làm lụng luôn chân luôn tay. Còn hai cô con riêng của mụ chỉ biết ăn chơi, lêu lổng, sống cuộc sống sung sướng mà lẽ ra Lọ Lem được hưởng. Lọ Lem xinh xắn chỉ được ở trên gác xép bụi bậm, bẩn thỉu, chứa đầy đồ cũ nát và cô có bạn là những chú chuột. Rồi một hôm, hoàng từ mở tiệc tiếp khách có mời cả mấy mẹ con mụ dì ghẻ và cả Lọ Lem nữa. Nhưng mụ chỉ sắm sửa, trang điểm cho mình và hai đứa con xấu xí. Mụ còn bắt Lọ Lem nhặt hạt đỗ tới bong cả tay mà không được đi dự tiệc. May có bà tiên giúp đỡ, cô đã có bộ đồ lộng lẫy, cổ xe tuyệt đẹp tới dự tiệc. Lọ Lem nhảy với hoàng tử tới sau mười hai giờ – giờ bà tiên dặn phải về nếu không phép màu sẽ bị biến mất. Cô vội vã đánh rơi chiếc giày làm hoàng tử đi tìm khắp nơi. Cuối cùng, hoàng tử đã tìm được chủ nhân của chiếc giày. Hoàng tử đã tìm thấy vị hôn thê của đời mình – Lọ Lem và cưới nàng về làm vợ. Cuộc sống của hai người rất hạnh phúc.

Lọ Lem là cô gái nết na, hiền dịu và rất xinh đẹp. Với tâm hồn trong sáng và phẩm chất tốt đẹp, cô đã tìm được đến với hạnh phúc đích thực. Qua câu chuyện, em hiểu rằng người chăm ngoan, hiền dịu, nết na sẽ được đền đáp xứng đáng.

Từ bé em đã được mẹ kể cho em nhiều câu chuyện cổ tích.. Nhưng đến bây giờ em vẫn thích truyện “Bông hoa cúc trắng” dù em đã đọc qua nhiều lần.

Em rất thích nhân vật người con. Bạn nhỏ có một thân hình thon gọn và dáng cao. Khuôn mặt của bạn nhỏ biểu lộ sự hiền lành. Bạn nhỏ có mái tóc dài và rất xuôn mượt, hàm răng của bạn nhỏ trắng như sứ. Bạn nhỏ có một đôi mắt trắng tinh. Bạn sống cùng mẹ trong một túp lều tranh dột nát và đó là một bé gái vô cùng hiếu thảo. Thật không may, mẹ của cô bé lại bị bệnh rất nặng nhưng vì nhà nghèo nên không có tiền mua thuốc chữa khiến cô bé buồn lắm. Một lần cô bé đang ngồi khóc bên đường thì bỗng có một ông lão đi qua thấy lạ bèn dừng lại hỏi. Khi đã rõ sự tình ông nói với cô bé:

Cháu hãy vào rừng và đến bên gốc cây cổ thụ to nhất, hái lấy một bông hoa duy nhất trên đó. Bông hoa ấy có bao nhiêu cánh thì tức là mẹ cháu sống được bằng đấy ngày.

Cô bé liền vào rừng và rất lâu sau mới tìm thấy bông hoa trắng đó, phải khó khăn lắm cô bé mới trèo lên được để lấy bông hoa nhưng khi đếm chỉ có một cánh, hai cánh, ba cánh bốn canh... "Chỉ có bốn cánh hoa là sao chứ? Chẳng nhẽ mẹ cô chỉ sống được bằng đấy ngày thôi sao?", cô bé tự hỏi. Không đành lòng cô bé liền dùng tay xé nhẹ dần từng cánh hoa lớn thành những cánh hoa nhỏ và bông hoa cũng theo đó mà nhiều cánh dần lên đến mức không còn đếm được nữa. Từ đó người đời gọi bông hoa ấy là bông hoa cúc trắng để nói về lòng hiếu thảo của cô bé đó dành cho mẹ mình.

Qua câu chuyện, các bạn đã thấy được tình thương của người con đối với mẹ là bao la và rộng lớn thế nào? Chúng ta sẽ noi gương cao đẹp của bạn nhỏ.

Vừa đọc xong tập truyện cổ tích, em ngủ khiếp đi lúc nào không hay. Trong mơ, em thấy mình bồng bềnh rồi lạc vào một sứ sở lạ kì.

Ồ, đẹp chưa kì! Trước mắt em là cảnh vật chưa từng thấy bao giờ. Mây trắng như tuyết sà thấp xuống la đà bên những phiến đá. Cạnh đó là vườn hoa đủ sắc màu rực rỡ. Hương thơm theo gió tỏa lan. Không có nắng những ánh sáng phát ra phiến đá tròn vẫn rực hồng cả khoảng không. Em đi vài bước nữa, một rừng hoa hiện lên cho em một cảm giác thật bất ngờ. Cơn gió thổi nhè nhẹ mang theo hương hoa, cỏ lạ. Chị Hồng, chị Huệ thật xinh xắn đang say sưa ngắm mình trong bầu trong khí yên tĩnh. Một tiếng nổ nhỏ làm em giật mình. Một đám mây nhỏ đang từ từ bay về phía em. Một ông lão phương phi hiện ra. Em chưa kịp cúi chào thì ông đã lên tiếng: "Chú bé đừng sợ! Ta là Bụt đây mà!" Thì ra, đây là vị tiên đã giúp anh Khoai có cây tre trăm đốt.

Trông Bụt thật hiền từ. Dáng ông nhẹ nhàng, thanh thoát. Ông khoác lên mình chiếc áo choàng trắng với những đường viền vàng óng. Tay ông cầm chiếc gậy trúc. Mỗi bước ông đi là mỗi cụm mây nhỏ vươn theo gót chân. Mái tóc ông bạc trắng. Chòm râu dài mềm mại. Em thích được nhìn vào mắt ông. Đôi mắt hiền từ mà sáng như sao. Ông đến sát bên em. Cả người ông toát lên một mùi thơm dịu nhẹ. Ông khẽ nói: "Cháu bé ngoan lắm, làm được nhiều việc tốt ta thưởng cho đóa hoa này!" Ông đưa tay vẫy nhẹ. Lạ thât! Đóa hoa từ từ bay đến bên em. Đóa hoa rực rỡ đủ màu. Ông dặn em cất kỹ đóa hoa này. Mỗi lần em làm được việc tốt hoa sẽ tỏa hương và mọi điều ước của em sẽ thành sự thật. Ông đưa tay vuốt nhẹ lên tóc em rồi theo làn mây biến mất.

Có tiếng gọi mẹ. Em tỉnh dậy. Thì ra, đó chỉ là giấc mơ. Nhưng em cứ nghĩ mãi về đóa hoa của ông Bụt. Làm nhiều việc tốt thì hoa sẽ tỏa hương và mọi điều ước sẽ thành. Em sẽ nghe theo lời Bụt.

Trong truyện cổ tích dân gian Việt Nam thường hay có sự xuất hiện của những nhân vật được gọi là ông Tiên (Phật, Bụt). Đó là những nhân vật đại diện cho công bằng trong xã hội. Ông Tiên thường là những vị thần đem lại hạnh phúc cho người nghèo khó, tốt bụng và trừng phạt những kẻ độc ác, xấu xa.

Theo trí tưởng tượng của em, Tiên ông là một ông lão quắc thước, râu tóc bạc phơ, trán cao, da dẻ hồng hào, mắt sáng, miệng tươi, dáng điệu khoan thai. Trang phục ông mặc thường mang màu trắng. Chiếc áo tay dài, đôi hài,... tất cả đều trắng tinh một màu. ông thường cầm trên tay một chiếc gậy đầu rồng hoặc đơn giản chỉ là thanh trúc vàng óng ả. Bao quanh người ông là một làn khói mỏng mờ ảo và những làn ánh sáng lấp lánh. Ông còn sở hữu một giọng nói trầm ấm khác thường, giọng nói đó đã an ủi biết bao con người khôn khổ trong bước đường cùng.

Mỗi khi ông Tiên hiện ra là một người tốt được giúp đỡ. Khi thì ông giúp cô Tấm có được quần áo đẹp để đi dự dạ hội, khi lại giúp anh Khoai kiếm được cây tre trăm đốt theo lời phú ông. Tiên ông chính là nơi bám víu cuối cùng của những con người chịu nhiều thiệt thòi trong xã hội cũ. Đau đớn trước số phận của mình, họ thường viện vào thần tiên để thể hiện ước mơ và khát khao hạnh phúc.

Tiên ông không chỉ là nhân vật cứa giúp người nghèo mà còn là nhân vật đại diện cho lẽ công bằng, cho quan niệm: “Ở hiền gặp lành, ác giả ác báo” của nhân dân ta. Trước những kẻ xấu xa, mưu mô và thủ đoạn ông thường thẳng tay trừng trị:

“ Tưởng rằng hóa đẹp như tiên

 Ngờ đâu bỗng nổi ngứa điên, gãi hoài.

Khắp mình lủng lá mọc dùi,

Thành tiên chẳng thấy, hoá loài đông sơn

Còn đối với những người hiên lành, tốt bụng thì lại được đền đáp xứng đáng. Có thể là trở nên xinh đẹp, giàu có hay đạt được những ước muốn của mình.

" Ta là Phật Tổ Như Lai,

Trời sai xuống thử lòng người trần gian,

Ai hiền la sẽ ban ơn

Cho người tích đức tu nhân nức lòng"

Để thử lòng người trần gian, ông Tiên thường biến thành những hình dáng khác nhau. Có khi là trong hình dáng một ông lão ăn mày rách rưới, xác xơ; người cùng đường lỡ bước hay nguời mẹ bồng con đang trong cơn hoạn nạn bơ vơ xin nương nhờ.

“Một ông cụ già nua tuổi tác,

  Râu rườm rà, tóc bạc phất phơ

Nói rằng: nhỡ bước sa cơ,

              Xin ăn một bữa, ngủ nhờ một đêm... "

Hay

"Hoá ra người mẹ tay bồng con thơ.

Gặp cơn hoạn nạn bơ vơ,

Đến xin làm giúp ăn nhờ nương thân ”

(Người hoá khi)

Ông Tiên trong truyện cổ tích Việt Nam luôn luôn đại diện cho lẽ phải, cho những con người yếu đuối trong xã hội. Chính bởi vậy mà hàng ngàn năm nay trẻ em vẫn mong ước một lần được gặp ông Tiên, được ông Tiên ban cho phép màu. Và em cũng rất mong như thế.