K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Mẹ là tất cả mẹ ơi

Tình mẹ con nhớ muôn đời không quên.

   
11 tháng 4

   Olm chào em, tài khoản hiện tại của em là tài khoản thường. Để được sử dụng toàn bộ học liệu của Olm không giới hạn thì em cần kích hoạt tài khoản vip Olm.vn

10 tháng 4

Giữa cha mẹ và con cái luôn có một sợi dây vô hình ngăn cách là sự xung đột thế hệ. Chúng ta luôn cáu giận vì cha mẹ chưa tâm lý, chưa thực sự hiểu ta nhưng chính bản thân ta cũng cần phải thấu hiểu và lắng nghe cha mẹ. Sự thấu hiểu của con cái đối với cha mẹ là việc ta đặt mình vào vị trí của cha mẹ, là khả năng hiểu và chia sẻ cảm xúc, suy nghĩ và hành động của cha mẹ. Đó có thể đồng cảm, lắng nghe, thông cảm và thấu hiểu cha mẹ trong những giây phút khó khăn. Bất cứ tình cảm nào đều xuất phát từ sự thấu hiểu mới có thể lâu bền và tốt đẹp. Tình cảm yêu thương gia đình cũng vậy. Khi ta đồng cảm, lắng nghe và thông cảm với cha mẹ, sẽ có thể tạo ra một mối quan hệ chắc chắn và tôn trọng lẫn nhau. Sự thấu hiểu giúp ta hiểu rõ hơn về những suy nghĩ của cha mẹ. Tuy nhiên, sự thấu hiểu không phải là điều dễ dàng. Đôi khi, con cái và cha mẹ có thể có những quan điểm khác nhau về một vấn đề nào đó, và việc đạt được sự thấu hiểu có thể đòi hỏi sự kiên nhẫn, cởi mở và chân thành của cả hai bên. Tuy nhiên, cuộc sống vẫn tồn tại nhiều người con chưa thấu hiểu cho cha mẹ mà luôn bướng bỉnh, tự làm theo ý mình. Lại cho những người cha mẹ quá áp đặt cho con những điều mà mình cho là đúng mà không lắng nghe con. Một gia đình cần phải lắng nghe và thấu hiểu nhau nhiều hơn. Hãy nhớ rằng, gia đình là thứ tồn tại duy nhất nên hãy dành thời gian quan tâm, lắng nghe và tận hưởng những khoảnh khắc bên cha mẹ khi còn có thể.

 Xin tick:)

4
456
CTVHS
10 tháng 4

ghi TK nhé

10 tháng 4

Trên bầu trời xám xịt của một ngày mưa, hàng triệu hạt mưa nhỏ bé nhưng vô cùng linh hoạt bắt đầu cuộc hành trình phiêu lưu của mình. Từ những đám mây nặng trời, những hạt mưa được gió mạnh đưa đi khắp nơi, đưa đi khám phá và trải nghiệm thế giới mới.

Những hạt mưa trải qua cuộc hành trình đầy thách thức trước khi chạm đến mặt đất. Họ có thể đi qua những dãy núi cao, trượt qua những thung lũng sâu thẳm, hay bay qua những thung lũng sông ngòm nước. Mỗi hạt mưa như một nhà thám hiểm, với trái tim đầy nhiệt huyết, không ngừng tìm kiếm những điều mới mẻ và kỳ thú.

Khi chạm đến mặt đất, cuộc phiêu lưu của hạt mưa chưa kết thúc. Họ tiếp tục hành trình của mình qua các con đường, dòng sông và ngọn suối, mang theo sức mạnh của mình để làm cho thế giới xung quanh trở nên tươi mới và sống động. Họ rơi vào những cánh đồng xanh mướt, làm cho cỏ cây mọc phồn thịnh, hoặc rơi vào những vùng sa mạc khô cằn, mang lại hy vọng và sự sống.

Những hạt mưa không chỉ là những nhà thám hiểm mạo hiểm, mà còn là những nhà điều khiển thời tiết tài năng. Họ làm mát không khí, cung cấp nước cho thực vật, và tạo ra những hiện tượng tuyệt vời như cầu vồng sau cơn mưa. Nhờ vào họ, cuộc sống trên trái đất trở nên phong phú và đa dạng hơn.

Dù là những hạt mưa nhỏ bé, nhưng bằng sức mạnh của tình yêu và sự kiên nhẫn, họ đã và đang làm nên những điều kỳ diệu trên thế giới này. Cuộc phiêu lưu của họ không chỉ là về việc khám phá thế giới, mà còn là về việc tạo ra những ảnh hưởng tích cực cho môi trường và cuộc sống của hàng triệu sinh vật khác trên hành tinh này. Đó chính là câu chuyện về những hạt mưa - những nhà thám hiểm và những nhà điều khiển thời tiết vĩ đại.

BPTT: So sánh :như

10 tháng 4

BPTT: So sánh ''Như'' và điệp ngữ ''Là được nhắc 2 lần

II. PHẦN VIẾT (6.0 ĐIỂM) Câu 1. Viết đoạn văn (khoảng 200 chữ) nêu cảm nhận về nhân vật cô Tâm trong truyện ngắn Cô hàng xén (Thạch Lam) sau:     Cô Tâm bớt mệt hẳn đi khi nhìn thấy cây đa và cái quán gạch lộ ra trong sương mù. Cùng một lúc, dãy tre đầu làng gần hẳn lại, cành tre nghiêng ngả dưới gió thổi và nghe thấy tiếng lá rào rào và tiếng thân tre cót két. Cô sắp về đến nhà rồi, gánh hàng trên vai nhẹ đi,...
Đọc tiếp

II. PHẦN VIẾT (6.0 ĐIỂM)

Câu 1. Viết đoạn văn (khoảng 200 chữ) nêu cảm nhận về nhân vật cô Tâm trong truyện ngắn Cô hàng xén (Thạch Lam) sau:

    Cô Tâm bớt mệt hẳn đi khi nhìn thấy cây đa và cái quán gạch lộ ra trong sương mù. Cùng một lúc, dãy tre đầu làng gần hẳn lại, cành tre nghiêng ngả dưới gió thổi và nghe thấy tiếng lá rào rào và tiếng thân tre cót két. Cô sắp về đến nhà rồi, gánh hàng trên vai nhẹ đi, và những cái uốn cong của đòn gánh bây giờ nhịp với chân cô bước mau. Cô thấy chắc dạ và ấm cúng trong lòng, bỏ hẳn nỗi lo sợ từ nãy vẫn quanh quẩn trong trí khi cô qua quãng đồng rộng, trơ gốc rạ dưới gió bấc vi vút từng cơn.

     Qua cái cổng gạch cũ, cô vào hẳn trong làng. Ngõ tối hơn, đất mấp mô vì trâu bước, nhưng cô thuộc đường lối lắm. Chân cô dẫm lên lá tre khô và tai nghe tiếng xao xác đã quen; mùi bèo ở dưới ao và mùi rạ ướt đưa lên ẩm ướt. Ði ngang các nhà quen, cô thấy ánh sáng đèn chiếu qua rào, và tiếng những người quen thuộc ở trong đưa ra.

    Cô Tâm lại nghĩ đến mình, mẹ già đang mong đợi và các em đang nóng ruột vì quà. Gói kẹo bỏng cô đã gói cẩn thận để ở dưới thúng, mỗi đứa sẽ được hai cái. Chắc hẳn chúng sẽ vui mừng lắm.

    [...] Tâm đã bước xa rồi, hàng tre vi vút thêm, trời lại lấm tấm mưa lạnh rơi xuống mặt. Cô đi qua nhà bà cụ Nhiêu rồi về đến ngõ. Cánh cửa gỗ chưa đóng. Cô xoay đầu đòn gánh đẩy cửa rồi bước vào. Tất cả cái tối tăm rét mướt, và cánh đồng hoang vắng cô để lại ở ngoài. Ðây là nhà rồi. Mùi phân trâu nồng ấm sặc ngay vào cổ; thoáng qua, cô nghe tiếng chân trâu đập trong chuồng. Con vá thấy động sủa lên, rồi chạy lại vấp vào chân quấn quít. Trong nhà mấy đứa em reo:

    – A, á. Chị Tâm đã về.

    Tâm mỉm cười xoa đầu em. Cô sung sướng vì thấy mẹ săn sóc, các em mến yêu. Bao nhiêu nỗi mệt nhọc cô thấy tiêu tán cả. Những lúc này khiến cô quên hết cả bao nhiêu nỗi e ngại khó khăn. Cô thấy vui vẻ và nẩy nở trong thâm tâm những ý muốn tốt đẹp cho gia đình. Bà Tú lại âu yếm giục:

     – Con ăn cơm đi, không đói. Thôi, hãy để đấy rồi bảo con sen nó cất cho có được không.

    Tâm đáp: "vâng"; nhưng cô vẫn chưa lại ngồi ăn ngay. Cô còn thu xếp hàng đã; hai cái hộp gỗ vuông đựng các thức hàng, và những gói buộc kỹ trong thúng. Tất cả vốn liếng quý báu, bởi nhờ nó, cô kiếm lời nuôi các em, giúp đỡ cha mẹ từ ngày trong nhà sút đi và ông Tú ở trên tỉnh dọn về đã ba bốn năm nay rồi. Ruộng nương chỉ còn hơn mẫu, cấy đủ thóc ăn, và căn nhà gạch cũ này là nhà thờ, chung cả họ. Ông Tú độ mắt kém cũng thôi không dạy học nữa.

    Bữa cơm ngon lành quá, Tâm ngồi ăn dưới con mắt hiền từ và thương mến của mẹ. Các em cô quây quần cả chung quanh, hỏi chuyện chợ búa của chị. Tâm ngắm nghía các nét mặt xinh xẻo, những con mắt ngây thơ lóng lánh dưới mái tóc tơ của các em: cô thấy lòng đầm ấm và tự kiêu, lòng người chị chịu khó nhọc để kiếm tiền nuôi các em ăn học. Cô hỏi han sách vở của thằng Lân và thằng Ái, học lớp ba ở trường làng. Ngày trước, thời còn sung túc, cô cũng đã cắp sách đi học và về nhà lại được ông Tú dạy thêm chữ nho. Nhưng đã lâu, cô rời bỏ quyển sách, để bước chân vào cuộc đời rộng rãi hơn, khó khăn và chặt chẽ. Buôn bán bây giờ mỗi ngày một chật vật, bởi cô vốn ít. Tất cả gánh hàng của Tâm chỉ đáng giá hai chục bạc.

    Sáng sớm hôm sau, trong gió bấc lạnh, Tâm đã mở cổng gánh hàng lên chợ. Sương trắng còn đầy ở các ngõ trong làng; mùi rơm rác và cỏ ướt thoang thoảng bốc lên, mùi quen của quê hương và của đất mầu khiến Tâm thấy dễ chịu và thêm can đảm.

    [...]

(Thạch Lam, Cô hàng xén, NXB Văn học, 2014, tr.171-187)

Câu 2. Viết bài văn (khoảng 600 chữ) bày tỏ ý kiến của anh/chị về niềm tin vào bản thân của giới trẻ hiện nay.

0
I. PHẦN ĐỌC HIỂU (4.0 ĐIỂM) Đọc đoạn trích sau và thực hiện các yêu cầu từ 1 đến 5: Sau cánh rừng, sau cù lao, biển cả Một ánh đèn sáng đến nơi con Và lòng con yêu mến, xót thương hơn Khi con nghĩ đến cuộc đời của mẹ Khi con nhớ đến căn nhà nhỏ bé Mẹ một mình đang dõi theo con [...] Đời mẹ như bến vắng bên sông Nơi đón nhận những con thuyền tránh gió Như cây tự quên mình trong quả Quả...
Đọc tiếp

I. PHẦN ĐỌC HIỂU (4.0 ĐIỂM)

Đọc đoạn trích sau và thực hiện các yêu cầu từ 1 đến 5:

Sau cánh rừng, sau cù lao, biển cả

Một ánh đèn sáng đến nơi con

Và lòng con yêu mến, xót thương hơn

Khi con nghĩ đến cuộc đời của mẹ

Khi con nhớ đến căn nhà nhỏ bé

Mẹ một mình đang dõi theo con

[...]

Đời mẹ như bến vắng bên sông

Nơi đón nhận những con thuyền tránh gió

Như cây tự quên mình trong quả

Quả chín rồi ai dễ nhớ ơn cây

Như trời xanh nhẫn nại sau mây

Con đường nhỏ dẫn về bao tổ ấm

Con muốn có lời gì đằm thắm

Ru tuổi già của mẹ tháng năm nay.

              (Ý Nhi, Kính gửi mẹ, thivien.net)

Câu 1. Xác định phương thức biểu đạt chính của đoạn trích trên.

Câu 2. Hình ảnh đời mẹ được so sánh với những sự vật, hiện tượng nào?

Câu 3. Xác định biện pháp tu từ được sử dụng trong câu thơ Quả chín rồi ai dễ nhớ ơn cây và nêu tác dụng của biện pháp tu từ đó.

Câu 4. Anh/Chị hiểu như thế nào về nội dung hai dòng thơ sau?

Con muốn có lời gì đằm thắm

Ru tuổi già của mẹ tháng năm nay.

Câu 5. Anh/Chị rút ra bài học gì cho bản thân từ đoạn trích trên?

1

 ai giải giúp tui lun đi tr:)

Trong một vùng quê nhỏ, nơi mà thiên nhiên phô diễn sự biến đổi tuyệt vời qua mùa đông và mùa xuân, có một cây Phượng già đứng lặng lẽ tại góc phố. Cây Phượng già này đã trải qua nhiều mùa đông, chứng kiến sự êm đềm của cảnh vật khi tuyết phủ trắng khắp xung quanh, và cũng cảm nhận được nhịp sống mới mẻ của mùa xuân khi cây cối khoe sắc.

Ông Già Mùa Đông là một người đàn ông có bộ râu dày và mái tóc bạc phơ, luôn mặc một bộ áo len dày cả trong những ngày đông lạnh giá. Ông sống một cuộc sống đơn giản, ở bên ngoài thị trấn, chỉ có một căn nhà nhỏ nhắn, nơi ông đã chứng kiến nhiều mùa đông trôi qua.

Nàng - Tiên Mùa Xuân là biểu tượng của sự tươi mới và sinh sôi. Cô ấy có mái tóc dài mượt mà như tia nắng mùa xuân, mắt sáng ngời và nụ cười ấm áp. Mỗi khi cô ấy xuất hiện, mùa xuân lại đến, đem theo niềm vui và hy vọng cho mọi người.

Vị Thần Thời Gian là người duy nhất có khả năng điều khiển sự biến đổi của thiên nhiên. Ông ta là người kiểm soát sự luân chuyển của thời gian và mùa vụ, làm cho mọi thứ luôn đi đúng lịch trình và theo đúng quy luật của tự nhiên.

Trong một ngày đông giá rét, Ông Già Mùa Đông đang ngồi một mình bên cửa sổ, nhìn ra phố phường phủ đầy tuyết trắng. Cây Phượng già đứng lặng lẽ ở góc phố, lá cây đã rụng hết, chỉ còn lại những cành cọp và khung cảnh vô cùng trống vắng. Ông Già Mùa Đông nhìn thấy mình giống như cây Phượng già, lạnh lùng và cô đơn giữa cảnh vật đông giá.

Nhưng một ngày nọ, khi nắng mùa xuân bắt đầu lên cao, Tiên Mùa Xuân xuất hiện. Cô ấy vẻn vẹn với bông hoa tươi sáng và màu xanh mơn mởn của cỏ cây mới nảy nở. Cô ấy đi qua góc phố, cảm nhận được sự cô đơn của cây Phượng già và ông Già Mùa Đông.

Vị Thần Thời Gian, nhìn thấy tình cảm này, quyết định cho phép một phép màu xảy ra. Ông dịp ra lệnh cho một cơn gió nhẹ mang theo hơi ấm của mùa xuân. Cây Phượng già bắt đầu mọc nụ và lá, một lượng nhựa sống mới chảy qua từng cành cây, làm cho cảnh vật xung quanh trở nên sống động hơn bao giờ hết.

Từ đó, mỗi năm, khi mùa đông rời đi và mùa xuân đến, cây Phượng già lại được hồi sinh, mang lại niềm hy vọng và sự tươi mới cho cả thị trấn, và ông Già Mùa Đông cũng không cảm thấy cô đơn nữa, vì có sự hiện diện của Tiên Mùa Xuân và sự biến đổi kỳ diệu của thiên nhiên.

10 tháng 4

hay quá bạn ơi

10 tháng 4

Hiện tượng thời tiết ở Hà Giang có thể là các cơn mưa lũ mùa hè hoặc lạnh giá của mùa đông. Trong mùa mưa, lũ quét có thể gây ngập úng, sạt lở đất đá, làm hỏng mùa màng và gây thiệt hại nghiêm trọng cho người dân và nông dân. Ngoài ra, trong mùa đông, cái lạnh khắc nghiệt cũng làm ảnh hưởng đến sức khỏe và đời sống hàng ngày của người dân. Tuy nhiên, các hiện tượng thời tiết này cũng là một phần của vẻ đẹp tự nhiên của Hà Giang, tạo nên những khung cảnh hùng vĩ và đặc sắc cho vùng đất núi non này. Những thách thức từ thời tiết cũng giúp người dân học cách chống chọi và thích nghi, đồng thời tạo ra những kỷ niệm khó quên và kỷ niệm đáng trân trọng.

8 tháng 5

Phân tích cuộc gặp gỡ ngắn ngủi trong tác phẩm lặng lẽ sapa