K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

28 tháng 1

ước,nghĩ

Những từ có nghĩa giống với từ nhớ, mong: mong chờ, mong ngóng, nhớ nhung, nhớ mong , ngóng đợi, chờ đợi...

CHÚC BẠN HỌC TỐT NHA!

đọc đoạn văn sau và trả lời câu hỏi một người ăn xin già.Đôi mắt ông đỏ hoe.Nước mắt ông giàn giụa,đôi môi tái nhợt,quần áo tả tơi.Ông chìa tay xin tôi.Tôi lục lọi hết túi nọ đến túi kia,không có lấy một xu,không có cả khăn tay,chẳng có gì hết.Ông vẫn đợi tôi.Tôi chẳng biết làm thế nào.Bàn tay tôi run run nắm lấy bàn tay run rẩy của ông -Xin ông đừng giận cháu!Cháu ko có gì cho ông cả.Ông nhìn tôi chăm...
Đọc tiếp

đọc đoạn văn sau và trả lời câu hỏi

một người ăn xin già.Đôi mắt ông đỏ hoe.Nước mắt ông giàn giụa,đôi môi tái nhợt,quần áo tả tơi.Ông chìa tay xin tôi.Tôi lục lọi hết túi nọ đến túi kia,không có lấy một xu,không có cả khăn tay,chẳng có gì hết.Ông vẫn đợi tôi.Tôi chẳng biết làm thế nào.Bàn tay tôi run run nắm lấy bàn tay run rẩy của ông

-Xin ông đừng giận cháu!Cháu ko có gì cho ông cả.Ông nhìn tôi chăm chăm,đôi môi nở nụ cười:

-Cháu ơi,cảm ơn cháu như vậy là cháu đã cho lão rồi.

Khi ấy tôi chợt hiểu ra.Cả tôi nữa,tôi cũng vừa nhận đc cái gì đó từ ông.

Câu 1:khi nhận đc hàng động chìa tay xin của ông lão về phía mình nhân vật tôi đã cư xử như thế nào?

Câu 2.Em hiểu câu nói của ông lão:như vậy là cháo đã cho lão rồi?

Câu 3:em rút ra đc bài học gì qua câu truyện trên.

1

C1 Sau khi nhận đc hành động đó nhân vật trong câu chuyện cảm thấy thương sót đâu lòng và cảm thấy ông lão thực sự rất khổ

C2 Thực sự ông chưa nhận được gì nhung cô bé đã cho ông lão 1 thứ rất đặc biệt đó là tất cả tình cảm và lòng thương sót của cô đối với ông lão

C3 Câu chuyện khuyên chúng ta phải nhân ái , sẵn sàng giúp đỡ và chia sẻ đối với nhũng người gặp khó khăn trong cuộc sống

28 tháng 1

Học tập luôn là tài sản quý giá của con người. Vì học tập giúp chúng ta mở mang trí óc,biết được nhiều điều xung quanh chúng ta.Ta có thể học theo nhiều cách ngoài thầy cô,cha mẹ, ta còn nên học tập bạn bè,những người hiểu biết rộng hơn chúng ta để thu nhập được một số lượng lớn kiến thức mà mình chưa có hay chưa từng biết đến. Cuộc đời con người chỉ có một con đường dẫn đến thành công là học tập. Nếu như không học học chúng ta sẽ có hiểu biết hạn hẹp, đầu óc sẽ trở nên lú lẫn và từ đó mà ta chẳng thể làm được điều gì cả.Và hãy thử nghĩ xem nếu bạn không học mà tình cờ muốn mua một loại thuốc trong khi bản thân lại không biết chữ thì làm sao bạn có thể mua được nó ;bạn không biết tính toán thì sao mua được đồ ăn? Khi không học chúng ta sẽ khó xử như thế đấy vậy nên chúng ta phải học. Học có chất lượng để hiểu biết,để tận hưởng được hết những trải nghiệm quý giá trong cuộc đời.

Tích cực = em cảm giác mạng xã hội giúp cho chúng em nhiều thứ và dạy cho chúng em nhiều điều hay và cho chúng em giây phút giải chí

 

28 tháng 1

tiêu cực nx bn

28 tháng 1

Một buổi sáng trời trong xanh, những tia nắng nhẹ nhàng mở ra một ngày mới, đánh thức bản năng hứng khởi của tôi. Đó chính là mùa thu, thời kỳ mà tự nhiên hòa quyện hài hòa và tạo nên một bức tranh tuyệt vời. Trên bầu trời, những đám mây trắng bồng bềnh như những bông phôi, tô điểm thêm vẻ đẹp của không gian xanh mướt. Cơn gió mát lạnh nhẹ nhàng thổi qua, mang theo hương thơm của lá cây đã chuyển sang màu vàng óng ánh. Cây cỏ, cây lá trên đường phố chuyển sang gam màu ấm áp, từ những mảng vàng óng ả cho đến những tấm đỏ rực rỡ. Mặt đất được phủ bởi những tấm lá khô, tạo nên bức tranh tự nhiên đầy ấn tượng. Mùa thu không chỉ mang lại vẻ đẹp của thiên nhiên mà còn là thời kỳ của những sắc màu ẩm ướt và hương thơm dịu dàng. Tôi thường bắt gặp hình ảnh những cô gái nhỏ đang chơi đùa trong những đám lá rơi, tạo nên khoảnh khắc ngọt ngào và bình yên. Mùa thu là thời gian của những chiều tà, khi ánh nắng vàng óng ánh chiếu rơi xuống, tô điểm thêm cho mọi thứ một lớp ánh sáng vàng huyền bí. Đó chính là lúc tôi thích thú nhất, khi tôi có thể dạo bước dưới hàng cây cổ thụ, ngắm nhìn những đám mây đi qua trên bầu trời. Mùa thu không chỉ là một thời kỳ của tự nhiên biến đổi, mà còn là thời gian của sự ấm áp, hạnh phúc và sự chia sẻ. Cảm giác của một chiếc áo len ấm áp, hương vị của cà phê nồng và âm nhạc nhẹ nhàng, tất cả hòa quyện tạo nên không khí dễ chịu và tuyệt vời của mùa thu.

28 tháng 1

Cái lạnh và rét của mùa đông dường như đã lùi dần nhường chỗ cho mùa xuân đến. Xuân đến từ bao giờ vậy? Ôi! Đất trời mang đậm sắc xuân.

Gió nhè nhẹ thổi, ánh nắng ửng hồng, mang theo không khí xuân ấm áp. Em bước ra vườn khoan khoái hít thở không khí trong lành của buổi sớm mai. Trên những chậu kiểng trước sân, những giọt sương long lanh như hạt kim cương đọng trên những chiếc lá xanh mướt. Mưa xuân như rắc bụi, cây cỏ hoa lá hân hoan rạo rực đón mừng. Nhìn lên ngọn đồi trước mặt, em thấy cỏ non tua tua mọc lên, chồi non trong vườn hé mắt khoe màu xanh nõn. Hoa thược dược, hoa mẫu đơn, hoa hồng thi nhau khoe sắc thắm. Trên những luống hoa có nhiều bướm vàng và chuồn chuồn bay lượn rập rờn. Đâu đâu cũng thấy hương hoa, hương của đất trời, thơm đến xao xuyến lòng người. Trên các dòng sông, dòng kênh, lòng máng nước trong vắt, dâng đầy như cùng mùa xuân đem phù sa tưới tắm cho những cánh đồng thêm xanh. Lúa, ngô, khoai xanh một màu trải rộng đến tận chân trời.

Trên bầu trời xanh, én bay lượn từng đàn như dệt nắng xuân hồng. Cuối chân trời xa, những dãy núi xanh thẳm nhô lên như bức tường thành trập trùng tiến bước.

Thôn xóm đông vui như ngày hội, tiếng hát, tiếng hò của các cô thôn nữ vọng lên sau luỹ tre làng; ngọt ngào sắc xuân. Những tà áo biếc, áo hồng của các cô thi nhau khoe sắc.

Nhìn xa, những mái nhà tranh lấm tấm vàng ẩn hiện dưới những lùm cây. Phải chăng xuân đã về? Bóng xuân tràn ngập trên giàn thiên lí trước sân

Em yêu mùa xuân - mùa khởi đầu của một năm mới nhiều với vẻ đẹp đem lại cho chúng ta sự trẻ trung, nồng ấm, giống như nó vậy.


 

27 tháng 1

12 tháng 1, năm 1932 

Năm sinh của tác giả Nguyễn Quang Sáng là ngày 12 tháng 1 năm 1932

Bố tôi           Tôi đi học dưới đồng bằng. Còn bố tôi, từ nơi núi đồi hiểm trở, ông luôn dõi theo tôi.Bao giờ cũng vậy, ông mặc chiếc áo kẻ ô phẳng phiu nhất, xuống núi vào cuối mỗi tuần. Ông rẽ vào bưu điện để nhận những lá thư tôi gửi. Lặng lẽ, ông vụng về mở nó ra. Ông xem từng con chữ, lấy tay chạm vào nó, rồi ép vào khuôn mặt đầy râu của ông. Rồi lặng lẽ như lúc mở ra, ông xếp nó lại,...
Đọc tiếp

Bố tôi

          Tôi đi học dưới đồng bằng. Còn bố tôi, từ nơi núi đồi hiểm trở, ông luôn dõi theo tôi.Bao giờ cũng vậy, ông mặc chiếc áo kẻ ô phẳng phiu nhất, xuống núi vào cuối mỗi tuần. Ông rẽ vào bưu điện để nhận những lá thư tôi gửi. Lặng lẽ, ông vụng về mở nó ra. Ông xem từng con chữ, lấy tay chạm vào nó, rồi ép vào khuôn mặt đầy râu của ông. Rồi lặng lẽ như lúc mở ra, ông xếp nó lại, nhét vào bao thư. Ông ngồi trầm ngâm một lúc, khẽ mỉm cười rồi đi về núi.

          Về đến nhà, ông nói với mẹ tôi: “Con mình vừa gửi thư về”. Ông trao thư cho bà. Bà lại cẩn thận mở nó ra, khen: “Con mình viết chữ đẹp quá! Những chữ tròn, thật tròn, những cái móc thật bén. Chỉ tiếc rằng không biết nó viết gì. Sao ông không nhờ ai đó ở bưu điện đọc giùm?”. Ông nói:“Nó là con tôi, nó viết gì tôi đều biết cả”. Rồi ông lấy lại thư, xếp vào trong tủ cùng với những lá thư trước. Những lá thư được bóc ra nhìn ngắm, chạm mặt rồi cất vào, không thiếu một lá, ngay cả những lá đầu tiên nét chữ còn non nớt…

          Hôm nay là ngày đầu tiên tôi bước chân vào trường đại học. Ngày khai trường đầu tiên không có bố. Bố tôi đã mất. Nhưng tôi biết, bố sẽ đi cùng tôi trên những con đường mà tôi sẽ đi, suốt cả hành trình cuộc đời.

                                                                          (Theo Nguyễn Ngọc Thuần)

 

Câu 1. Phương thức biểu đạt chính của văn bản trên là gì?

Câu 2. Văn bản được kể theo ngôi thứ mấy?

Câu 3: Người cha có hành động gì lạ khi nhận được thư của con ?

Câu 4.  Vì sao người cha có hành động lạ khi nhận được thư của con?

Câu 5.  Văn bản trên viết về đề tài nào?

Câu 6: Nêu chủ đề của văn bản.

Câu 7. Em cảm nhận được gì về người con qua văn bản trên?

Câu 8: Thông điệp ý nghĩa nhất mà em nhận được từ văn bản Bố tôi là gì?

1
27 tháng 1

Câu 1: - Phương thức biểu đạt: Tự sự

27 tháng 1

cho mik xin truyện cô bé bán diêm đi bn, mik quên truyện đấy mất r!

http://mndaton.pgdgialam.edu.vn/truyen-ke-be-nghe/truyen-co-tich-co-be-ban-diem/ct/5450/112386#:~:text=R%C3%A9t%20d%E1%BB%AF%20d%E1%BB%99i,vui%20%C4%91%E1%BA%A7u%20n%C4%83m.