K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

14 tháng 10 2018

11/12-1/2/x=1/3

1/2/x=11/12-1/3=7/12

1/2/x=7/12

x=1/2/7/12=6/7

11/12 -1/2:x=1/3

           1/2:x=11/12-1/3

            1/2:x=7/12

                  x=1/2:7/12

                  x=6/7

k nha

15 tháng 10 2018

I/ Mở bài:- Cảnh gì? Cảnh ở đâu? Thấy vào dịp nào? Với ai?- Tình cảm của em đối với biển?

Tham khảo 1: Hè vừa qua, em được bố mẹ dẫn đi tham quan nhiều nơi, biết được nhiềucảnh đẹp nhưng cảnh biển Vũng Tàu để lại trong em nhiều cảm xúc và ấn tượng khó quênnhất.

Tham khảo 2: Biển Nha Trang là một danh lam thắng cảnh nổi tiếng từ lâu, là niềm tựhào của con người và đất nước Việt Nam. Nhưng mãi đến hè vừa qua em mới có dịp tận mắt“chiêm ngưỡng” bức tranh thiên nhiên thơ mộng ấy. Một cảm xúc thật khó tả…!

II/ Thân bài:

1) Tả bao quát: (một đoạn ngắn)- Lời ca ngợi quả thật không sai, nhìn từ xa, em không tin vào mắt mình, biển NhaTrang đẹp đến ngỡ ngàng.- Biển rộng mênh mông một màu xanh thẳm…- Bãi cát vàng trông mềm mại và uốn lượn như tấm lụa đào của cô tiên trên trời lỡ tayđánh rơi xuống trần gian…- Dọc theo bờ biển, những hàng cây đứng nghiêng mình như chào đón các vị kháchđến từ phương xa…- Sâu lắng và dạt dào cảm xúc có lẽ là tiếng sóng, tiếng sóng vỗ vào bờ cát tạo âmthanh vừa sôi nổi vừa dịu dàng khiến lòng người càng thêm yêu biển.- Và gió nữa, từng cơn gió từ đại dương thổi vào tạo cho mọi người sự thoải mái, xuatan những mệt mỏi…

2) Tả chi tiết (theo trình tự thời gian): Sáng, chiều, tối. (3 đoạn)- Buổi sáng ở đây thật đẹp…

+ Mặt trời như một quả cầu lửa cầu lửa khổng lồ từ mặt biển nhô lên…

+ Xa xa, những chiếc thuyền đánh cá đang chạy vào bờ nhấp nhô trên sóng như nhữngcon hải âu chao lượn…

+ Mây trời trong xanh pha chút ửng hồng trông thật đẹp.

+ Cát dường như mịn màng hơn, nâng niu bước chân du khách…

+ Những hạt sương còn đọng trên lá cây, rơi xuống cát…

DÀN Ý CHI TIẾT TLV 5 1DÀN Ý TẢ CẢNH BIỂN

+ Biển đẹp quá!- Biển sôi động và nhộn nhịp nhất có lẽ lúc trời chiều…

+ Khi mặt trời đang dần xuống thấp, ánh nắng dịu lại…

+ Người người nô nức, hớn hở ra bờ biển để tắm mát nghịch đùa… (xây lâu đài cát,mò những con ốc sắc màu xinh xắn, chơi đuổi bắt, đá bóng, bơi lội tung tăng, ngâmmình trong làn nước mát lạnh trong xanh…)

+ Cảm giác thả mình trong làn nước mát, ngắm đại dương bao la, nhìn bầu trời cao vờivợi xanh thắm, mây trắng bồng bềnh…Thật thú vị làm sao!

+ Sau khi đùa nghịch tắm mát thỏa thích, mọi người lần lượt lên bờ vào những hàngăn thưởng thức vị thơm ngon của các món hải sản nơi đây….giờ em vẫn còn nhớ vềhương vị ấy.- Biển về đêm dường như yên tĩnh hơn…

+ Em cùng bố mẹ đi dạo dọc theo bờ biển…

+ Không khí thật dễ chịu làm sao…

+ Bầu trời hôm ấy đầy sao, những vì sao chi chít trên bầu trời như những hạt kimcương lấp lánh…

+ Vầng trăng như chiếc thuyền trôi bềnh bồng trên dòng sông ngân…(vầng trăng nhưquả bóng tròn lơ lững…)

+ Xa xa ngoài khơi, những ánh đèn ẩn hiện tạo nên một không gian vô cùng kì ảo…

+ Từng con sóng chạy vào bờ tung bọt trắng xóa, bố bảo em người ta gọi đó là sóngbạc đầu…

III/ Kết bài:

- Nêu nhận xét về (cảnh đó) biển …

- Nêu cảm xúc của em (yêu, nhớ, hứa hoặc ước mong)

Hk tốt

 

14 tháng 10 2018

Đã có ai là chưa từng dự một ngày tết Trung Thu? Được bố mẹ cho đi chơi, ăn bánh dẻo,bánh nướng, rước đèn phá cỗ rồi cả hát hò, nhảy múa,...? Bao chuyện hay như vậy nhưng tôi chả nhớ, chỉ nhớ mỗi một kỷ niệm Trung Thu mà tôi nhớ nhất cách đây ba năm. Giờ thỉnh thoảng ngồi nhớ lại, tôi vẫn hay ngồi cười một mình.

Trung Thu năm đó, tôi về quê để chơi Trung Thu. Nhưng chả hiểu sao, hôm ấy lại có chuyện khiến cả xóm nhớ mãi. Tối hôm đó, khi chỗ nào cũng thấy trẻ con thì tôi bỗng nghe thấy tiếng một vài đứa trẻ đầu làng cãi nhau. Chả hiểu chuyện gì mà đứa nào cũng nói nặng lời với nhau. 

- Hình như tụi nó đang cãi nhau đứa nào ném bóng bay nước lên nhà bác trưởng xóm đấy!

Cái Nguyên - con nhà bác Hoa lên tiếng. Tôi cũng nghĩ là bác trưởng xóm sẽ không cho qua chuyện này đâu vì năm nào bác cũng nhắc rồi mà! 

- Mày là đứa ném, tao đâu có làm!

Cái thằng Bảo- lớn nhất hội hét lên. Nó năm nay 9 tuổi nhưng đầu gấu thì không ai bằng. Cái dáng nó to béo, mập mạp, đúng cái tuổi ăn tuôỉ lớn. Nhưng mấy thằng khác đâu có chịu thua,thằng nào cũng gân cổ lên cãi y như mấy chú gà chồng vươn cái cổ ra mà gáy. Thằng nào cũng hặm họe nhau, còn đang định đánh nhau thì bác trưởng xóm lên tiếng:

- Anh nào gây ra thì tự giác nhận, không tôi cho vào trại giáo dưỡng bây giờ, sao mà nghịch dại thế. Vừa tốn nước,lại còn nguy hiểm. Vào nhà thì không sao, chẳng may ném trúng vào ông cụ, bà cụ hay đứa nhỏ nào thì sao? Anh nào làm thì nhận đi?

Vậy mà thằng nào thằng này không chịu nhân.thằng này xô thằng kia. Người lớn thì đứng chép miệng, trẻ con thì bàn tán xôn xao, những tiếng cười khúc khích phát ra từ những kẽ tay,... Bỗng, trong đám đong, một thằng bé trạc tuổi thàng Bảo đi ra, đứng trước mặt bác tổ trưởng. Trông nó lo lắng quá, ánh mắt nó đậu hết xuống đất, không dám nhìn thẳng. Tay, chân thì cứ nắm vào nhau, trông đến khổ. Giọng nó cất lên, nghe run run:

- Con xin lỗi bác ạ, con chỉ cầm quả bóng nước chơi, không may quá đà ném thẳng vào nhà bác. Con xin lỗi ạ!

Giọng nó cứ thế yếu dần,nó còn nói điều gì nữa nhưng tôi chả nghe thấy gì, chỉ biết gương mặt bác tổ trưởng dãn ra, đôi lông mày chả còn cau có, gương mặt chẳng còn nét giận dỗi nào, chỉ còn lại một nụ cười tươi trên khuô mặt bác. Bác hiền từ bảo nó:

- Lần sau con phải nói ra sớm, không bác lại đổ oan cho bác khác. Con biết nhận lỗi vậy là ngoan, bác không truy cứu nữa.

Bác nói tiếp:

- Lần này, bác sẽ không truy cứu nữa, nhưng lần sau sẽ truy cho tơí cùng.

Cả bọn trẻ ôm bụng cười. Vậy là đêm Trung Thu vẫn  được tiếp tục. Chúng tôi ăn uống linh đình, nói chuyện rôm rả. Ông Trăng hôm ấy cũng thật hiền, tròn vành vạnh như cái đĩa và ông vẫn đang làm nhiệm vụ của mình, soi sáng tâm hồn chúng tôi trong đêm Trung Thu...

Hok tốt

14 tháng 10 2018

   

Những đêm trăng sáng đối với chúng em rất quý. Nhưng vui nhất, đẹp nhất là đêm trăng rằm Trung thu, ngày hội của tuổi thơ chúng em.

Chao ôi! Chưa đến tối mà ở đâu cũng rộn lên tiếng trẻ em cười nói, gọi nhau í ới cùng với tiếng múa lân dồn dập. Không biết các phố khác ra sao, chứ phố em trông như một ngày hội lớn. Ngay giừa sân, một đám thiếu nhi quây quần thành một vòng tròn rộng. Các em hát múa, vỗ tay trông vui nhộn làm sao! Một đứa bé giơ tay lên trời vẫy vẫy như muốn ôm mặt tràng vào lòng. Nhảy múa xong, bọn trẻ tản đi một lúc rồi quay trở lại với nhiều chiếc lồng đèn sặc sỡ trên tay. Chúng xếp thành hàng một rồi bước đi, miệng hát vang: “Tình bằng có cái trống cơm…”

Những chiếc lồng đèn nhảy nhót trong đêm như muốn bứt ra khỏi tay cầm để bay lên trời cùng trăng. Thành phố tràn ngập trong ánh bạc lung linh cùng với tiếng trẻ thơ reo hòa vang dội. Rước đèn xong, chúng em tổ chức liên hoan. Mọi người bày cỗ rồi thắp đèn sáng trưng nhìn nhau cười vui vẻ. Những chiếc kẹo như nhảy múa trong mâm, chắc chúng cũng muôn chơi Trung thu lắm! Mọi người ngồi vào bàn, lòng phấn khởi hân hoan. Chưa bao giờ vui như đêm nay. Mọi người đang chuyện trò rôm rả thì bỗng đâu tiếng trống dồn dập: “Tùng! Tùng! Cắc! Cắc! Tùng! Tùng!”.

Cứ thế, tiếng trống vang lên gióng giả từ nhà này sang nhà khác, đánh thức những đứa trẻ đạng bị kẹo “cám dỗ” chạy ra. Một lát sau mọi người đã nối thành một cái đuôi dài, náo nhiệt. Ngay giữa sân đội múa lân đang biểu diễn. Cái đầu “sư tử” lắc qua lắc lại theo nhip trống. Đôi chân nhanh nhẹn nhảy múa một cách tài tình. Cả thân mình con “sư tử” uốn lượn vô cùng khéo léo. Khéo đến nỗi không ai ngờ rằng, dưới cái thân hình “oai hùng” kia là một đứa trẻ nhỏ bé. Nhưng nhân vật khiến mọi người thích thú nhất là ông Địa. Tấm thân phục phịch cử động một cách khó nhọc trong chiếc áo dài thùng thình với cái bụng to kềnh. Tay ông luôn quạt quạt vào đám người xung quanh. Ông chạy lăng xăng khắp sân, thỉnh thoảng lại lăn đùng ra, làm mọi người cười rũ rượi. Chao ôi vui quá!

Nhìn cảnh thiếu nhi múa hát dưới ánh trăng rằm, em lại nhớ đến công lao Bác Hồ, nhớ đến tình cảm của Người dành cho chúng em:

Trung thu trăng sáng như gương

Bác Hồ ngắm cảnh nhớ thương nhi đồng

14 tháng 10 2018

Meo! Meo! Meo!” Vừa về tới nhà, chú Bông Bông đã quấn lấy chân em mừng rỡ ra mặt. Đó là chú mèo ba xin được ở trong nhà một người bạn thân năm em tròn tám tuổi.

Chú mèo có bộ lông trắng muốt nên em đặt tên cho nó là Bông Bông. Khi mới đưa về chú chỉ to bằng chai nước suối Lavie loại nhỏ. Một năm sau chú đã to bằng chiếc bình thủy Rạng Đông. Bông Bông có cái đầu tròn xoe ngộ nghĩnh to bằng quả bóng nhựa của em. Đôi tai rất thính. Chỉ một tiếng động nhỏ chú cũng phát hiện được nó phát ra từ hướng nào. Đôi mắt của chú tròn vành vạnh và trong xanh như màu nước biển. Cái mũi thì nhỏ xíu phơn phớt màu hồng lúc nào cũng ươn ướt như người bị sổ mũi. Hai bên mép là bộ ria trắng như cước vểnh lên mỗi khi đánh hơi thấy con mồi. Thân hình chú dài, thon thả và mềm mại như các diễn viên xiếc. Mỗi khi chú vươn vai, cải đuôi cong lên như hình một dấu ngã. Bộ lông thì dày, mịn, nhuyễn như nhung. Bàn chân phía dưới có nệm thịt dày màu hồng nhạt, giúp chú di chuyển nhẹ nhàng không gây ra tiếng động. Ngón chân có móng dài sắc ngọt. Những lúc vui chú cào cào vào người, em cảm giác nhồn nhột.

Ban ngày, chú như một cậu ấm hiền lành và thích nhõng nhẽo. Nhưng khi đêm xuống, chú như một trinh sát lành nghề nhanh nhẹn và hoạt bát vô cùng. Chú thường đi vòng trong nhà rồi dừng lại ở những chỗ mà chú nghi là lũ chuột thường hay thăm viếng.

Buổi sáng, khi nắng vàng phủ khắp sân, mèo nằm cạnh gốc cau, phưỡn cái bụng trắng hồng, mắt lim dim nhìn những áng mây trắng như bông lững lờ trôi trên nền trời xanh cao vời vợi, thật đáng yêu. Có lúc chú giơ chân lên miệng liếm liếm rồi ngồi xổm dậy, quẹt quẹt cái mặt như người gãi ngứa.

Em rất quý Mèo Bông Bông vì từ khi có chú, em như có thêm một người bạn luôn ở cạnh. Và điều đáng mừng hơn cả là lũ chuột tự nhiên biến đi đâu mất. Nó đúng là một con vật hữu ích, đáng yêu, đáng quý.

14 tháng 10 2018

     “Mèo meo meo…rửa mặt đi mèo…xấu xấu lắm chẳng được mẹ yêu…”

      Mỗi khi nghe tiếng hát đó, tôi lại chợt nhớ về bé mèo đáng yêu nhà tôi. Bé là món quà tôi được tặng nhân dịp sinh nhật lần thứ 8. Lúc mới mua về, bé đã cất tiếng kêu meo meo và yên vị trong chiếc giỏ đan xinh xắn.

Ôi! Bé mới dễ thương làm sao! Từ khi mới về nhà, bé con cứ lấm lét nhìn, ngó trước sau, đôi lúc lại rúc đầu vào chiếc tổ ấm áp của mình. Nhiều lần, tôi mang sữa đến, bé mèo chỉ liếm chút xíu, sau lại quay đầu tìm chỗ ngủ. Nhưng bây giờ, bé đã khác hoàn toàn, lúc nào cũng kêu “meo…meo”, khiến bọn chuột khiếp sợ. Tôi đặt tên cho nó là Miu vì nó có bộ lông y hệt con mèo trong bộ phim hoạt hình tôi yêu thích. Miu có bộ lông nhị thể với hai màu đen trắng đơn điệu. Nhưng khi ai nhìn thấy bộ lông này của bé, họ đều muốn vuốt ve bởi nhờ bộ lông, bé Miu y như một cục bông mềm mịn, êm mượt. Đầu bé nho nhỏ, trông thật đáng yêu. Trên chiếc đầu xinh xắn đó ngự trị hai kim tự tháp Ai Cập bé xíu như kim tự tháp giữa sa mạc đen trắng. Nhiều lúc, đôi tai lại vểnh lên, nghe ngóng mọi điều. Đặc biệt là đôi mắt tròn xoe màu lục bích như hai viên ngọc phát sáng trong đêm. Đôi mắt này giống một chiếc đèn pin cho Miu bắt chuột. Mũi nó lại có hình tam giác lộn ngược, lúc nào cũng hồng hồng ươn ướt như bị cúm. Nhưng không phải thế đâu, mũi bé ướt là bé khỏe lắm đó! Liền với chiếc mũi là khóe miệng be bé như sợi chỉ đỏ. Quan trọng nhất chính là bộ ria mép trăng trắng, cứng cáp như dây cước của bé. Bé thuộc giống đực, tuy nhỏ những đã biết ra oai và làm dáng để đi tán tỉnh các cô mèo nhà bên bằng bộ ria ấy. Bộ ria trắng còn giúp bé định vị tốt hơn, bắt chuột lại càng tài ba. Để bắt được chuột, cũng không thể thiếu sự nhẹ nhàng, tinh nhanh. Vì dưới chân mèo có tấm thịt hồng hồng nên việc đi lại của bé rất uyển chuyển, nhẹ ngàng. Móng vuốt của Miu tuy bé nhưng rất sắc nhọn đó, đừng ai trêu bé mà bị cào nhé! Đuôi của bé cũng là bộ phận giúp mèo ta làm dáng. Cái đuôi dài, cong vút, đôi lúc hứng lên, bé lại phất mạnh cúa đuôi từ bên này sang bên kia, đôi lúc lại ngoe ngẩy làm nũng trong lòng tôi.

Ban ngày, Miu thường nằm lim dim ngủ, hoặc cũng chỉ đi lại kêu meo meo. Nhưng khi màn đêm buông xuống, chú ta hoạt bát hẳn lên. Phía xa, mặt trăng lên cao tận vòm trời, rọi một vài tia sáng vào nhà qua khung cửa. Miu đi qua lượn lại vài vòng rồi nấp sau chiếc bình. Một tiếng chít khe khẽ vang lên, mèo quay mặt lại, liếc nhìn khắp phía rồi đứng im. Dường như chú đã biết con mồi ở đâu, chú khẽ rụt cổ, vươn hai chân trước ra lấy đà rồi phi nhanh tới chỗ con chuột. Nhanh như cắt, chuột ta kêu chít chít van như van xin mèo tha cho nó. Mèo nghiêng mặt mặc kệ, định ăn nó nhưng lại thôi. Chú tha đi chỗ khác rồi đánh chén ngon lành.

   Bây giờ, Miu đã là thành viên không thể thiếu trong gia đình tôi. Tôi sẽ chăm sóc nó thật tốt để nó không rời xa tôi và lúc nào cũng đứng chờ tôi để làm nũng.

14 tháng 10 2018

Mỗi người đều có một quê hương, một nơi chôn rau cắt rốn của riêng mình. Quê hương của chúng ta, chắc hẳn đều sẽ có những cảnh đẹp khó quên, nhưng khung cảnh khiến ta ấn tượng mãi. Có thể với bạn, đó là những cánh đồng trù phú trải dài, hay là dòng sông êm đềm. Còn với em, đó chính là bãi biển xanh bao la – nét đẹp đặc trưng của vùng biển Việt Nam

Em sinh ra và lớn lên ở vùng biển. Nơi ấy quanh năm tràn ngập hương muối và gió biển. Hàng năm có rất nhiều khách du lịch đến tham quan và nghỉ mát tại đây. Bãi cát trắng trải dài cùng nước biển xanh chính là điểm thu hút khách du lịch. Mỗi buổi sớm, những đoàn thuyền đánh cá sau một đêm dài lênh đênh ngoài biển xa trở về, mang theo những chú cá còn tươi, còn đang giãy mạnh về bán. Phiên chợ hải sản nhỏ ngay tại trên thuyền được tổ chức mỗi ngày trên bờ biển.

Không chỉ vậy, nếu ra biển vào lúc còn sớm là có thể nhìn thấy cảnh mặt trời mọc trên biển. Đó là cảnh tượng vô cùng đẹp đẽ và ấn tượng. Mặt trời tròn to như lòng đỏ quả trứng gà, dần dần xuất hiện nơi chân trời. Mặt nước như được nhuộm một màu cam rực rỡ, khiến người khác cảm giác như biển chính là căn nhà của mặt trời, để nó trở về nghỉ ngơi sau một ngày vất vả vậy. Từng con sóng nhỏ lăn tăn dạt vào bờ, mang theo những vỏ sò nhỏ để lại trên mặt cát trắng.

Mỗi sáng chủ nhật được nghỉ là em lại cùng đám trẻ hàng xóm ra thi nhau nhặt những vỏ sò đẹp để về làm thành những chiếc vòng tay đặc biệt. Chiều về, những cơn gió biển thổi tới làm đung đưa tán lá của hàng dừa trên bãi cát, âm thanh xào xạc cùng tiếng sóng biển khiến lòng em nhẹ nhõm đến lạ. Chỉ có mùa hè thì biển nơi em mới đông vui và nhộn nhịp hơn bao giờ hết. Tiếng nói cười, tiếng nhạc, tiếng sóng, tất cả như cùng hòa nhịp, tấu lên bản hòa ca mùa hè sôi động.

Đến những mùa khác, em lại có cảm giác biển như thu mình lại và cô đơn vô cùng. Những con sóng cũng chẳng còn mạnh như những ngày hè nắng chói, cơn gió cũng không còn nhẹ thoảng hương muối biển… Nhưng dù là mùa nào, em cũng đều yêu bờ biển này – nơi đã dành cho em rất nhiều những kỉ niệm đẹp tuổi ấu thơ, mang lại vẻ đẹp cho quê hương em.

Thời gian qua đi, sau này, dù lớn lên, đi nơi xa nhưng em vẫn sẽ không thể nào xóa được hình ảnh bãi biển ấy khỏi tâm trí. Với em, dù có đi qua bao bãi biển khác trên thế giới, bãi biển quê em vẫn là đẹp nhất.

cre:  http://vforum.vn/diendan/showthread.php?122836-Bai-van-Ta-canh-bien-lop-5-hay

14 tháng 10 2018

Mỗi dịp nghỉ hè, gia đình em lại đi du lịch. Có năm là Sa Pa xinh đẹp mờ ảo trong sương mù với những ngọn núi nhấp nhô, với sắc đào hồng thắm… Có năm là phố cổ Hội An bình yên và cổ kính khiến người ta nhẹ lòng đến lạ. Nhưng năm ngoái, gia đình em đã về thăm quê ngoại, nơi ấy có bãi biển xanh trải dài cùng những bờ cát trắng khiến em ấn tượng vô cùng.

Cho đến bây giờ, từng hình ảnh của bờ biển ấy vẫn in đậm trong tâm trí em như thể mới chỉ là ngày hôm qua thôi vậy. Bãi biển nơi quê ngoại em thật đẹp làm sao! Bãi cát trắng mịn lấp lánh dưới ánh mặt trời giống như là ở đó cất giấu những viên đá quý vậy. Bãi cát trắng ấy tưởng chừng như kéo dài mãi đến tít tắp vô tận. Em rất thích được đi chân trần trên bãi biển, cảm nhận từng hạt cát nhỏ mịn bao bọc lấy bàn chân, mang tới cái cảm giác lành lạnh mát mẻ vô cùng dễ chịu.

Trên bãi biển dài là hàng phi lao thẳng tắp. Khi những cơn gió biển thổi tới, mang theo vị mằn mặn của muối, của hơi biển, những cây phi lao ấy lại đung đưa, giống như là những người đang nhảy múa say mê trong điệu nhạc sóng của biển vậy. Còn khi trời lặng, chúng đắm mình trong ánh sáng, trong ánh mặt trời, như cảm nhận cái không khí vô cùng quen thuộc suốt bao nhiêu năm qua của mảnh đất nơi đây. Xen kẽ hàng cây luôn là những chiếc ô đủ màu sắc của những người đi tắm biển. Chúng rực rỡ dưới ánh mặt trời, nhìn từ trên cao như tô điểm thêm những bông hoa sắc thắm, còn bãi biển là khu vườn rộng lớn.

Em yêu thích nhất chính là sắc xanh của biển. Biển xanh, cát trắng, không còn gì đẹp hơn nữa. Một màu xanh trải dài bất tận khiến em có cảm giác rằng biển là tấm gương lớn phản chiếu lại sắc xanh trong của mây trời trên cao. Em thích nhất là được đi chân trần, cảm nhận song biển vỗ về đôi bàn chân đầy yêu thương và âu yếm. Từng con sóng dạt vào trong bờ, mỗi lần như vậy lại mang theo vài vỏ sò nhỏ xinh. Lúc rảnh rỗi, em lại cùng chị họ đi dọc bờ biển, nhặt chúng về rửa sạch để làm thành những chuỗi vòng rất đẹp mà chỉ có vùng biển mới có. Mẹ em nói, những vò sò lớn, khi áp tai vào, ta có thể nghe thấy tiếng sóng biển ngoài khơi xa. Quả thật đúng là vậy, đó là âm thanh tuyệt vời nhất mà em từng được nghe.
Bãi biển quê em luôn rất đông người mỗi khi hè đến. Khách du lịch khắp nơi đổ về đây. Không khí mùa hè nơi này luôn rất vui vẻ nhộn nhịp. Em rất yêu biển quê em.

Mùa hè rất nhanh cũng qua đi. Bây giờ em đã trở lại thành phố nhưng bãi biển ấy vẫn luôn in sâu trong tâm trí em. Em mong hè năm sau sẽ lại đến thật nhanh để được bố mẹ cho về quê ngoại chơi một lần nữa, để được vui đùa trên bãi biển ấy.

14 tháng 10 2018

Mỗi người đều có một quê hương, một nơi chôn rau cắt rốn của riêng mình. Quê hương của chúng ta, chắc hẳn đều sẽ có những cảnh đẹp khó quên, nhưng khung cảnh khiến ta ấn tượng mãi. Có thể với bạn, đó là những cánh đồng trù phú trải dài, hay là dòng sông êm đềm. Còn với em, đó chính là bãi biển xanh bao la – nét đẹp đặc trưng của vùng biển Việt Nam

Em sinh ra và lớn lên ở vùng biển. Nơi ấy quanh năm tràn ngập hương muối và gió biển. Hàng năm có rất nhiều khách du lịch đến tham quan và nghỉ mát tại đây. Bãi cát trắng trải dài cùng nước biển xanh chính là điểm thu hút khách du lịch. Mỗi buổi sớm, những đoàn thuyền đánh cá sau một đêm dài lênh đênh ngoài biển xa trở về, mang theo những chú cá còn tươi, còn đang giãy mạnh về bán. Phiên chợ hải sản nhỏ ngay tại trên thuyền được tổ chức mỗi ngày trên bờ biển.

Không chỉ vậy, nếu ra biển vào lúc còn sớm là có thể nhìn thấy cảnh mặt trời mọc trên biển. Đó là cảnh tượng vô cùng đẹp đẽ và ấn tượng. Mặt trời tròn to như lòng đỏ quả trứng gà, dần dần xuất hiện nơi chân trời. Mặt nước như được nhuộm một màu cam rực rỡ, khiến người khác cảm giác như biển chính là căn nhà của mặt trời, để nó trở về nghỉ ngơi sau một ngày vất vả vậy. Từng con sóng nhỏ lăn tăn dạt vào bờ, mang theo những vỏ sò nhỏ để lại trên mặt cát trắng.

Mỗi sáng chủ nhật được nghỉ là em lại cùng đám trẻ hàng xóm ra thi nhau nhặt những vỏ sò đẹp để về làm thành những chiếc vòng tay đặc biệt. Chiều về, những cơn gió biển thổi tới làm đung đưa tán lá của hàng dừa trên bãi cát, âm thanh xào xạc cùng tiếng sóng biển khiến lòng em nhẹ nhõm đến lạ. Chỉ có mùa hè thì biển nơi em mới đông vui và nhộn nhịp hơn bao giờ hết. Tiếng nói cười, tiếng nhạc, tiếng sóng, tất cả như cùng hòa nhịp, tấu lên bản hòa ca mùa hè sôi động.

Đến những mùa khác, em lại có cảm giác biển như thu mình lại và cô đơn vô cùng. Những con sóng cũng chẳng còn mạnh như những ngày hè nắng chói, cơn gió cũng không còn nhẹ thoảng hương muối biển… Nhưng dù là mùa nào, em cũng đều yêu bờ biển này – nơi đã dành cho em rất nhiều những kỉ niệm đẹp tuổi ấu thơ, mang lại vẻ đẹp cho quê hương em.

Thời gian qua đi, sau này, dù lớn lên, đi nơi xa nhưng em vẫn sẽ không thể nào xóa được hình ảnh bãi biển ấy khỏi tâm trí. Với em, dù có đi qua bao bãi biển khác trên thế giới, bãi biển quê em vẫn là đẹp nhất.

cre: http://vforum.vn/diendan/showthread.php?122836-Bai-van-Ta-canh-bien-lop-5-hay

14 tháng 10 2018

Mỗi người đều có một quê hương, một nơi chôn rau cắt rốn của riêng mình. Quê hương của chúng ta, chắc hẳn đều sẽ có những cảnh đẹp khó quên, nhưng khung cảnh khiến ta ấn tượng mãi. Có thể với bạn, đó là những cánh đồng trù phú trải dài, hay là dòng sông êm đềm. Còn với em, đó chính là bãi biển xanh bao la – nét đẹp đặc trưng của vùng biển Việt Nam

Em sinh ra và lớn lên ở vùng biển. Nơi ấy quanh năm tràn ngập hương muối và gió biển. Hàng năm có rất nhiều khách du lịch đến tham quan và nghỉ mát tại đây. Bãi cát trắng trải dài cùng nước biển xanh chính là điểm thu hút khách du lịch. Mỗi buổi sớm, những đoàn thuyền đánh cá sau một đêm dài lênh đênh ngoài biển xa trở về, mang theo những chú cá còn tươi, còn đang giãy mạnh về bán. Phiên chợ hải sản nhỏ ngay tại trên thuyền được tổ chức mỗi ngày trên bờ biển.

Không chỉ vậy, nếu ra biển vào lúc còn sớm là có thể nhìn thấy cảnh mặt trời mọc trên biển. Đó là cảnh tượng vô cùng đẹp đẽ và ấn tượng. Mặt trời tròn to như lòng đỏ quả trứng gà, dần dần xuất hiện nơi chân trời. Mặt nước như được nhuộm một màu cam rực rỡ, khiến người khác cảm giác như biển chính là căn nhà của mặt trời, để nó trở về nghỉ ngơi sau một ngày vất vả vậy. Từng con sóng nhỏ lăn tăn dạt vào bờ, mang theo những vỏ sò nhỏ để lại trên mặt cát trắng.

Mỗi sáng chủ nhật được nghỉ là em lại cùng đám trẻ hàng xóm ra thi nhau nhặt những vỏ sò đẹp để về làm thành những chiếc vòng tay đặc biệt. Chiều về, những cơn gió biển thổi tới làm đung đưa tán lá của hàng dừa trên bãi cát, âm thanh xào xạc cùng tiếng sóng biển khiến lòng em nhẹ nhõm đến lạ. Chỉ có mùa hè thì biển nơi em mới đông vui và nhộn nhịp hơn bao giờ hết. Tiếng nói cười, tiếng nhạc, tiếng sóng, tất cả như cùng hòa nhịp, tấu lên bản hòa ca mùa hè sôi động.

Đến những mùa khác, em lại có cảm giác biển như thu mình lại và cô đơn vô cùng. Những con sóng cũng chẳng còn mạnh như những ngày hè nắng chói, cơn gió cũng không còn nhẹ thoảng hương muối biển… Nhưng dù là mùa nào, em cũng đều yêu bờ biển này – nơi đã dành cho em rất nhiều những kỉ niệm đẹp tuổi ấu thơ, mang lại vẻ đẹp cho quê hương em.

Thời gian qua đi, sau này, dù lớn lên, đi nơi xa nhưng em vẫn sẽ không thể nào xóa được hình ảnh bãi biển ấy khỏi tâm trí. Với em, dù có đi qua bao bãi biển khác trên thế giới, bãi biển quê em vẫn là đẹp nhất.

13 tháng 10 2018

help me ! 

help me ! 

help me ! 

13 tháng 10 2018

ban ghi thỉu de kia sua lai di

13 tháng 10 2018

Câu A nha! Cần gì hỏi có thể vào kênh của mình

22 tháng 8 2021

Câu A nha