K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

5 tháng 1 2021

hì hì

hì hì

9 tháng 1 2021

what ??????????????????????????

5 tháng 1 2021

mình cung ma kết

5 tháng 1 2021

mik cũng cung ma kết

10 tháng 1 2021

jjjhhkhhjjhhhgfcyu

5 tháng 1 2021

Bạn tham khảo ạ:

Ở lớp, em có rất nhiều quyển vở. Quyển nào cũng sạch, cũng đẹp. Nhưng em thích nhất là quyển vở Văn của em.

Quyển vở của em hình chữ nhật, chiều dài 24 cm, chiều rộng 17 cm. Quyển vở của của em dày 48 trang. Bìa vở màu hồng đỏ, dày và loáng bóng. Nổi bật trên trang bìa là hình ảnh quang cảnh trường em với những nhà cao tầng khang trang, sạch sẽ. Cùng với các bạn học sinh đang chơi đùa trên sân. Góc trái quyển vở là biểu tượng ngọn đuốc và dòng chữ " Trường Tiểu học Lê Hồng Phong '' cùng với quyển vở mở rộng ghi dòng chữ " Dạy tốt, học tốt ''. Bên trên góc phải là một nhãn vở in sẵn tên học sinh, lớp, vở, năm học. Phía dưới quyển vở là tên trường em như luôn nhắc em giữ vở sạch, viết chữ đẹp. Gáy vở được in màu xanh tươi như làm duyên cho vở. Bìa sau thì in bảng chữ viết hoa và chữ thường. Phía dưới là tên công ty giấy vở Hồng Điệp. Mở quyển vở ra lật từng trang giấy em thấy thích lắm. Quyển vở có những trang giấy trắng tinh được kẻ ô vuông vắn. Phía trái có đường kẻ đỏ để làm lề. Trang nào cũng có những dòng kẻ ngay ngắn, sờ tay vào em thấy rất mịn. Từng bài văn em viết cẩn thận. Nổi bật nhất là những điểm 10 cô cho em.


Nguồn: https://hocsinhgioi.com/ta-quyen-vo-cua-em-2#ixzz6ifZSSuZf

cảm ơn bạn

   Tham khảo :

Lòng nhân hậu là vô cùng đáng quý trọng cuộc sống mỗi người. Nó không chỉ giúp bản thân ta trở nên lương thiện và giàu có trong tâm hồn mà còn nhận được sự yêu quý, tôn trọng từ người khác. Em từng đọc trên báo một câu chuyện về vị bác sĩ có lòng nhân hậu, hôm nay em sẽ kể lại cho cô và các bạn trong lớp nghe ạ.

Đó là câu chuyện về vị bác sĩ Trần Quốc Khánh, năm nay bác ấy đã 36 tuổi. Bác Khánh sinh ra tại vùng quê nghèo của tỉnh Nghệ An, nhờ tinh thần ham học và chăm chỉ mà bác tốt nghiệp trường đại học Y Hà Nội, chuyên ngành bác sĩ đa khoa. Hiện này, Bác đang công tác tại một bệnh viện của Hà Nội.

Hiểu được sức khỏe rất quan trọng với mỗi người cũng như giúp người dân nâng cao ý thức bảo vệ sức khoẻ bản thân mình, bác sĩ khách thường xuyên phát trực tiếp trên mạng xã hội Facebook về các vấn đề và những lời khuyên bổ ích về cột sống cho người bệnh. Bác ấy luôn mong chờ những người thợ xe ôm, cô bán cá hay bác nông dân, nếu có cơ hội có thể lắng nghe được mình tư vấn để họ hiểu hơn về bệnh tình của mình (nếu có).

Để ủng hộ và hỗ trợ những người dân nghèo trên quê nội của mình, bác sĩ Khánh đã tổ chức một đêm nhạc thiện nguyện mang tên "Quỹ đầu tư phẫu thuật cho bệnh nhân nghèo". Đêm nhạc đã vận động được hơn một tỉ đồng, hỗ trợ chi phí phẫu thuật chữa bệnh cho hơn 10 trường hợp khó khăn.

Ngoài ra, bác sĩ Khánh còn vận động mọi người quyên góp quần áo, sách vở để gửi tặng những người nghèo ở Yên Bái, Hà Tĩnh. Những nghĩa cử cao đẹp đó là nguồn động viên về tinh thần và vật chất lớn lao mà bác sĩ đã dành cho mọi người. Bác bảo rằng :" Tôi còn nhiều kế hoạch sắp tới cho những bệnh nhân quanh mình. Với tôi, sống là cho đi”, có lẽ bằng trái tim nhân hậu của một người lương y, bác sĩ đã dành tất cả sự tận tâm và nhiệt huyết của mình cho tất cả mọi người.

#Hoctot

Link : Kể câu chuyện về người có tấm lòng nhân hậu - Tập làm văn lớp 4 (12 mẫu)

4 tháng 1 2021

Bà em thường bảo với em rằng: "ở hiền gặp lành, ở ác gặp ác". Nếu mình sống với một trái tim yêu thương và nhân hậu thì sẽ gặp được những điều may mắn, tốt đẹp trong cuộc sống. Bà cũng từng kể cho em một câu chuyện cổ tích rất thú vị về một chàng ngốc có lòng nhân hậu, hôm nay mình sẽ kể lại cho các bạn nghe nhé.

Hồi xưa, ở một ngôi làng nọ, có một chàng có tên là Ngốc, suốt ngày, Ngốc không biết làm gì mà chỉ thích với lũ trẻ con trong làng. Lũ trẻ vốn thích tính cách hiền lành của anh chàng nên cũng lấy làm vui khi được chơi với Ngốc. Nhưng vợ chàng thì không vui chút nào, thấy chồng cứ mãi khù khờ, ai bảo gì cũng làm đó, ru rú không trong nhà thì trước xóm, chị vừa thương vừa giận. Bực mình chị bèn bảo chồng mình:

- Anh cũng đã lớn rồi, lại lập gia đình nữa, không thể cứ rong chơi mãi như thế được, rồi lấy gì lo cho tương lai chúng ta?

Chàng Ngốc nghe vợ nói cũng gật gật đồng ý.

Rồi người vợ tiếp lời:

- Hay anh nghe lời em ra buôn bán. Em có chút vốn này để dành cho anh đi buôn ( người vợ lấy trong túi ra hơn chục lạng bạc trao cho anh chàng)

Dù đưa cho chàng Ngốc số tiền ấy và dặn dò kỹ chồng, nhưng nàng vẫn không mong nhiều đến chuyện chàng sẽ mang lời lãi về cho mình mà chỉ mong chàng Ngốc sẽ học được thêm nhiều bài học quý, được khôn ra chút ít là may lắm rồi.

Trên đường lên thuyền đi buôn, Ngốc nghe mọi người bàn luận chuyện buôn bán. Nào là những dự định sẽ buôn xe cộ, bán vải vóc, buôn nhà bán cửa,....Nghe thì nghe vậy chứ chàng chẳng hề gì hứng thú với chuyện buôn bán ấy. Khi thuyền cập bến chợ, mặc cho những người tất bật mua bán, chàng Ngốc thì rẽ đường đi một mình lang thang. Đi qua một con rạch nhỏ, chàng thấy một lũ trẻ đang tụm năm lại cố bắt một con rắn nước. Lúc này, chàng vội vã em can ngăn:

- Này, xin các bạn đừng giết nó, tội nghiệp nó lắm, nó cũng như chúng ta vậy, cần được sống đó.

Bọn trẻ cười hả hê, không đồng ý. Chàng Ngốc bèn bảo:

- Xin hãy bán nó lại cho tôi đi, tôi có chục đồng bạc đây.

Rồi chàng từ từ lấy bạc ra đưa cho lũ trẻ đổi rắn, chàng mang đến sông lớn thả nó ra.

Khi trở lại thuyền, ai cũng nhìn Ngốc bằng vẻ mặt khinh bỉ rồi giễu cợt:

- Hà ha, đúng là Ngốc thật mà, đi buôn mà chả có gì, thật là khổ cho vợ hắn.

Ngốc kể lại câu chuyện mình cứu rắn cho mọi người nghe, cả thuyền nghe xong bật cười ngán ngẩm. Họ vừa buồn cười vừa xót xa cho sự ngốc nghếch của anh chàng.

Về nhà, đang trong giấc ngủ thì nghe thấy ai đó gọi tên mình:

- Này, anh Ngốc, ta là Long Vương, cảm ơn nhà ngươi đã giúp ta thoát nạn. Từ nay, người sẽ được ta bạn cho sự thông minh và trí tuệ hơn người, người sẽ không còn ngốc như trước nữa. Đây là một món quà ta trao cho ngươi. 

Khi tỉnh dậy, chàng thấy bên mình có gói quà thật, hai vợ chồng mở ra thì thấy một túi đầy những thỏi vàng sáng chói. Cuộc sống vợ chồng họ trở nên đủ đầy và sung túc. Song, dù giàu có và thông minh, chàng vẫn không quên sống nhân hậu với những loài vật xung quanh, sống nhân hậu với mọi người. Cả hai vợ chồng luôn giúp đỡ những người nghèo khổ trong làng.

Các bạn biết đấy, lòng nhân hậu luôn mang đến cho mọi người niềm vui mà loài vật sự yêu thương. Em mong rằng dù chúng ta còn là những học trò, chưa làm ra kinh tế nhưng hãy mang lòng nhân hậu của mình trao cho nhau, dù chỉ là những điều nhỏ nhặt trong cuộc sống. 

Cảm ơn các bạn đã lắng nghe câu chuyện.

ke mot cau chuyen ve tam long nhan hau

16 tháng 2 2021

Đầu năm học mới,mẹ đã mua cho em bộ đồng phục của trường. Ôi! Bộ đồng phục thật xinh làm sao nhưng em thích nhất là chiếc áo trong đồng phục này.

Chiếc áo có thân gần giống hình chữ nhật. Chiều dài và rộng khoảng ba,hai gang tay, vừa vặn cho em mặc. Chất liệu làm bằng vải cốt tông, sờ vào thật mịn màng.

Cổ áo có hình giống như trái tim. Tay áo lúc nào cũng phồng lên và ngắn hơn cổ tay em một chút. Trên tay có thêu logo của trường vì vậy nhìn vào ai cũng biết em là học sinh trường Tiểu học Cửu Long, đặc biệt những hình vẽ như ngọn đuốc, chiếc nón tốt nghiệp và quyển vở đề chữ Tiên học lễ – hậu học văn làm logo thêm đẹp lại càng đẹp hơn. Nẹp áo dày với hai lớp, bên trái, kế nẹp được thêu phù hiệu tên trường, tên lớp và tên học sinh, tên em thêu chỉ đỏ rất là ý nghĩa. Chính những đường chỉ đỏ đã làm nổi bật cái tên ấy. Hàng khuy may năm lỗ, luôn luôn theo chiều dọc và thẳng như các chiến sĩ hàng quân trong đội duyệt binh. Nút áo bằng nhựa, em rất thích những anh bạn nút, có khi các anh bạn này lại tinh nghịch vô cùng, lúc bị lỏng rồi thì đụng vào là nhảy xuống sàn nhà ngay, làm em tìm mãi mới thấy. Đường chỉ của áo được may đều đặn, thẳng tắp, không bị xéo cũng không bị nghiêng. Áo đã làm cho em có cảm giác rất thoải mái khi mặc vào.

Bạn áo cũng đã gợi cho em một kỉ niệm không sao quên được là có hôm,trên đường đi học về bỗng nhiên trời đổ mưa nhưng em lại quên mang theo áo mưa nên đã dầm mưa về nhà và bị bùn đất văng lên làm bẩn bạn ấy. Vì áo bẩn nên lúc về nhà em đã bị mẹ la nhưng la xong thì mẹ nói với em rằng: “Lần sau con nhớ cẩn thận hơn và mang theo áo mưa đấy,vì thời tiết dễ mưa lắm, nhé con!”. Lời nói ngọt ngào làm sao,nhờ lời nói ấy em lại có cảm giác là chiếc áo không giận em mà còn mỉm cười với em nữa.

Em rất yêu quý chiếc áo đi học này vì khi mặc vào bạn ấy đã giúp em có tinh thần sảng khoái trong học tập. Em hứa sẽ giữ gìn bạn áo cho thật sạch để mỗi ngày được mặc đến trường. Chiếc áo có thân gần giống hình chữ nhật. Chiều dài và rộng khoảng ba, hai gang tay, vừa vặn cho em mặc. Chất liệu làm bằng vải cốt - tông, sờ vào thật mịn màng.

                                         ------------------------------HỌC TỐT--------------------------------

16 tháng 2 2021

“Sinh con ra trong bao nhiêu khó nhọc, mẹ yêu thương con hơn yêu cuộc sống”

Mỗi lần nghe lời bài hát em chỉ muốn chạy thật nhanh đến bên mẹ ôm chầm lấy mẹ, thơm lên má lên trán mẹ, cảm ơn mẹ đã sinh ra và yêu thương em.

Mẹ em năm nay đã ba mươi tuổi nhưng ai cũng nói trông mẹ trẻ như ngoài hai mươi. Dáng người mẹ dong dỏng cao, làn da mẹ trắng nõn như da em bé. Mẹ có khuôn mặt trái xoan, nhỏ nhắn. Nổi bật trên khuôn mặt ấy là đôi mắt như biết nói, đen láy, mỗi khi mẹ cười đôi mắt ấy lại lấp lánh lạ thường. Ai cũng bảo em có đôi mắt rất giống mẹ khiến em rất tự hào. Mũi mẹ cao, thẳng, là mũi dọc dừa. Đôi môi mẹ không dùng son bao giờ nhưng luôn có màu hồng tự nhiên rất tươi.

Mỗi khi mẹ cười, hàm răng trắng muốt lộ ra trông rất đẹp. Mẹ thích để tóc ngắn ngang vai nhuộm màu hạt dẻ, trông rất trẻ trung. Thường thì mẹ nội trợ ở nhà, mẹ mặc một bộ đồ ở nhà rất đơn giản, đến khi đi tiệc mẹ hay thích mặc những chiếc váy liền có màu trắng hoặc xanh. Mẹ bảo mẹ rất thích hai màu này nên quần áo của mẹ đa phần đều là màu như vậy. Mẹ em nấu ăn rất ngon, bố luôn nói là bố thích về nhà ăn hơn là ăn với khách ở bên ngoài vì đồ mà mẹ nấu còn ngon hơn ở nhà hàng.

Bữa sáng mẹ cũng dậy sớm để chuẩn bị cho cả nhà để cả nhà có một bữa dinh dưỡng nạp năng lượng cho ngày mới. Thỉnh thoảng, khi rảnh rỗi, mẹ còn dạy em biết cách nấu ăn nhưng có lẽ còn phải học nhiều em mới nấu được ngon như mẹ. Ở lớp em có cô giáo dạy bảo học hành, ở nhà, ẹm chính là cô giáo của em. Mẹ có một giọng nói dịu dàng truyền cảm, mỗi khi mẹ dạy em đọc bài em đều cảm thấy rất thích thú vì mỗi bài đọc qua giọng đọc của mẹ đều trở nên hay về dễ hiểu lạ thường làm cho em bị cuốn vào bài giảng ngay lập tức.

Đôi tay mẹ mũm mĩm, trắng ngần với những ngón tay búp măng. Đôi bàn tay ấy đã ân cần chải tóc cho em mỗi ngày, cầm tay em dạy em tập viết, đôi bàn tay chăm em ốm, nấu cơm cho em ăn,…Em yêu lắm đôi bàn tay mẹ. Mẹ vì em đã hi sinh rất nhiều, thanh xuân của mẹ đã dồn hết cho em, tình yêu mẹ đã đặt hết lên em, biết điều đó, em biết rằng mình không thể làm mẹ thất vọng.

Em rất yêu mẹ, trong trái tim em mẹ là tất cả, không ai có thể thay thế. Em tự hứa với lòng phải học thật giỏi, thật chăm ngoan để mẹ vui lòng.

                           -----------------------HỌC TỐT---------------------

                                                                                          Con ma bên cửa sổ mờ ám [ Tập 2 ]Thật nguy hiểm cho Mary khi Peter bước vào phòng Mary.Ai cũng nghĩ Peter sẽ giết Mary nhưng ko.Mẹ Mary đã gọi cho cô và cô tỉnh dậy để nghe điện thoại.Khi nghe xong,Mary quẳng mẹ cái điện thoại vào ngăn bàn thì xuất hiện một bức thư.Bức thư ghi:                                                         ...
Đọc tiếp

                                                                                          Con ma bên cửa sổ mờ ám [ Tập 2 ]

Thật nguy hiểm cho Mary khi Peter bước vào phòng Mary.Ai cũng nghĩ Peter sẽ giết Mary nhưng ko.Mẹ Mary đã gọi cho cô và cô tỉnh dậy để nghe điện thoại.Khi nghe xong,Mary quẳng mẹ cái điện thoại vào ngăn bàn thì xuất hiện một bức thư.Bức thư ghi:

                                                                                                                                                 Gửi Mary                                                               Ta là Peter 

tuổi:5112

chức vụ:kẻ sát nhân [Ta là ma của nước Mĩ]

                                                                                                                                        [Dựa theo câu chuyện có thật]

1
10 tháng 1 2021

Oa văn hay quá nha (nhầm là chuyện ma hay quá đó mà)

 Tham khảo :

Những câu chuyện về lòng hiếu thảo em thường đọc trên báo, truyện và trong sách tưởng chừng như khó gặp được ở ngoài đời, thế nhưng những câu chuyện đó lại diễn ra ngay tại ngôi nhà bên cạnh nhà em.

Bên cạnh nhà em là nhà bà Tứ, bà Tứ là người đi làm ăn xa quê đến đây ở, chồng bà đã mất, bà chỉ sống với anh Niên, con trai của bà. Anh Niên năm nay hơn 20 tuổi, là một thanh niên khỏe mạnh, ngoan ngoãn và rất có hiếu với mẹ, hiếm có cậu con trai nào tình cảm và hiếu thuận với mẹ được như anh. Hàng ngày anh đều dậy sớm chuẩn bị bữa sáng cho mẹ rồi đi chợ mua thức ăn về nhà xong mới đi làm, bà Tứ thì bị đau chân chỉ đi lại trong nhà cũng rất khó khăn nên anh thường nhắc mẹ mình không được đi đâu nhiều khi không có anh ở nhà. Cứ mỗi lúc đi làm về anh Niên lại gọi mẹ, hỏi mẹ "hôm nay mẹ thế nào", rồi anh đưa mẹ đi tắm, tắm cho mẹ xong anh lại đi nấu cơm, giặt giũ, anh làm việc nhà mọi thứ đâu ra đấy, gọn gàng và sạch sẽ. Bà Tứ hãnh diện và tự hào lắm, lúc nào bà cũng kể về cậu con trai của mình, bà chỉ mong sao anh Niên sớm lấy vợ để có người đỡ đần san sẻ, thế nhưng anh Niên lại chỉ sợ vợ anh không đối tốt được với mẹ của mình.

Em rất ngưỡng mộ anh Niên, những cậu con trai quý tử ngỗ nghịch chỉ biết ăn chơi phá phách, hỗn láo với cha mẹ phải gặp anh Niên mà học tập, học lại đạo làm con.

     #Hoctot

2 tháng 1 2021

# Bạn tham khảo nhé

Bài làm:

Mặc dù em đã có rất nhiều đồ chơi nhưng em vẫn thích nhất con búp bê mẹ đã mua cho em nhân dịp sinh nhật em tròn tám tuổi.

Con búp bê được làm bằng nhựa, màu phấn hồng rất đẹp và nhẹ. Nó to bằng em bé mới sinh. Khuôn mặt búp bê tròn, má trắng hồng, mịn màng. Đôi mắt đen long lanh, sáng lên trên khuôn mặt rạng rỡ, tươi tắn. Búp bê có mái tóc đen nhánh, được tết thành hai dải. Mỗi dải có thắt một chiếc nơ màu đỏ thật xinh xắn. Hai tay búp bê bụ bẫm chìa ra phía trước như đang đòi được bế. Hai chân tròn trĩnh. Bàn chân đi tất trắng hồng trong chiếc giày màu xanh da trời thật đẹp. Búp bê duyên dáng trong bộ áo váy trắng muốt xen lẫn sợi kim tuyến óng ánh.

Mỗi khi học bài xong, em lại mang búp bê ra chơi. Em trò chuyện với búp bê như người bạn thân thiết. Mỗi tối đi ngủ, em thường ôm nó bên mình.

Em yêu búp bê nhiều lắm, em xem búp bê như người em gái của mình bởi búp bê là nguồn động viên, an ủi em những lúc vui, buồn. Em sẽ luôn giữ gìn búp bê cẩn thận.

3 tháng 1 2021

Đã là trẻ con ai cũng phải có đồ chơi. Còn tôi, tôi có cả một thế giới đồ chơi búp bê, gấu bông, xếp hình…Nhưng đồ chơi mà tôi thích nhất là một chú gấu bông tên là Mi La. Đó là quà của mẹ tặng tôi nhân dịp sinh nhật.

Chú có một bộ lông trắng muốt điểm thêm mấy mảng màu hồng. Chú trông rất xinh và ngộ nghĩnh. Chú cao chỉ bằng đầu gối em , nhưng được nhồi rất nhiều bông nên lúc nào trông cũng mũm mĩm.

Đôi tai của chú giống như hai cái nấm dựng lên. Cặp mắt của Mi La đen láy. Cái mũi xinh xinh được gắn trên chiếc mõm nhỏ xinh. Ôi, khuôn mặt đó mới xinh làm sao. Cổ chú đeo một chiếc vòng hoa do chính tay tôi làm và đeo vào cổ chú. Cái vòng có rất nhiều màu sắc: đỏ, hồng, vàng…Ở giữa đính một viên kim cương, hai cánh tay chú thì lúc nào cũng dang ra như đòi bế.

Hôm nào đi học về, điều đầu tiên tôi làm là chạy thật nhanh vào phóng bế chú lên và cọ cọ vào cái mũi của chú. Trời đã trở rét mà chú vẫn chưa có quần áo ấm để mặc nên tôi đã xin mẹ một ít vải rồi may cho chú một đôi tất màu hồng.Tôi còn may cho chú một cái áo khoác để chú có thể đi dạo với tôi trong những ngày mùa đông lạnh buốt. Trông chú cũng điệu lắm chứ.

Tôi rất yêu chú. Trong giấc mơ, tôi đã mơ thấy Mi La nói với tôi rằng: “Chị ơi, em muốn sống với chị suốt đời”.

Nguồn : https://bailamvan.com/ta-mot-choi-ma-em-yeu-thich-van-mau-lop-4#Ta_mot_do_choi_magrave_em_yecircu_thiacutech_8211_Bagravei_lagravem_3