K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

Đề thi đánh giá năng lực

4 tháng 9 2020

Bài làm

Con thiêu thân : danh từ,chỉ một loài động vật nhỏ bé bay vào các đèn dầu ngày xưa.Nhưng trong câu thì người chiến sĩ áo trắng lại biến thành một người anh hùng lao thân vào nguy hiểm .Mặc cho sự nguy hiểm luôn rình rập mạng sống,mặc cho sức khỏe bị giảm sút.Những người anh hùng ấy chỉ nghĩ cho người khác mà không nghĩ đến bản thân,quên thân lao vào nguy hiểm.

Giai nhân:danh từ,chỉ những cô gái đẹp hoặc trai có tài.Trong câu trên thì những người anh hùng áo trắng ấy,thật đẹp đẽ ,thật cao cả.Họ tài năng,đẹp đẽ như những giai nhân xưa vậy.

Như thiêu như đốt: đây có thể hiểu là họ luôn nóng lòng,luôn mong chờ có thể chữa thêm cho nhiều người hơn.Họ không còn phải xa gia đình mà được khỏe mạnh bên nhau

Đoạn trích nói về những bác sĩ đang ngày ngày cố gắng để chống lại bệnh dịch.Còn bài nào thì em chịu

6 tháng 9 2020

@MiNe 

Sai nhé!

29 tháng 8 2020

"Khi ta ở, chỉ là nơi đất ở; Khi ta đi đất bỗng hoá tâm hồn". Ba năm Trung học phổ thông. Ba năm – một khoảng thời gian quá ngắn, song ba năm ấy là một đoạn đời đẹp nhất trong cuộc đời một con người. Bởi, cái hồn nhiên trong trẻo của thời áo trắng mới đẹp làm sao; "Lơ đễnh nhìn ai qua cửa lớp; Vô tư nhặt ép cánh hoa xinh"!

Ngoài kia phượng rơi chưa? Mà sao nắng nồng nàn trên lá; mà sao nụ cười vẫn tươi, nhưng sao mềm đến lạ? Hạ đến rồi ư?! Những năm tháng ấy chất chứa bao nhiêu kỉ niệm, những lúc không làm vừa ý thấy, cô để rồi bị rầy la; những lúc cùng nhau chụm đầu giải bài toán khó; những lúc nô đùa giành nhau cánh phượng rơi xuống sân trường. Thế rồi: ve, nắng, phượng, và thi,... nghĩa là hạ đến!

Hạ đến rồi ư?! Những sắc màu của hạ rạng rỡ, lung linh.

Hạ đỏ là hạ của chia xa: những cái bắt tay hẹn tương lai rạng rỡ. Hạ tím là hạ của bâng khuâng, cổng trường khép – những lời chưa kịp ngỏ. Hạ vàng là hạ của mùa gặt hái những thành công qua bao tháng ngày gian khó. Hạ xanh là hạ của những bước chân lên rừng xuống bể: tay đắp đất, tay dựng nhà, tay chắp bút cho em thơ từng con chữ — hạ của những sẻ chia, đồng cảm với mọi người. Nước da có thể đen thêm, nhưng đen đẹp, đen duyên. Bàn tay có thể chai thêm mà tự hào cứng cáp. Thử thách có thể cao thêm mà chẳng hề chùn bước. Cuộc đời có thể rộng thêm, nhưng ta đã trưởng thành.

Ba năm chắt chiu, gom góp hành trang được trao từ thầy cô, giờ chúng ta đã lên đường bước vào cuộc sống mới. Cái quy luật khắc nghiệt của cuộc sống là vậy, làm sao ta cưỡng lại được. Lá xa cành đâu phải vì cơn gió kia cuốn đi, cũng đâu phảỉ là lá chẳng cần cây, mà đơn giản chỉ là đến lúc lá phải bay đi – bay đi đến những nơi xa, với những điều mới lạ: với mộng tưởng nên thơ về tương lai phía trước. Giờ chia tay đã đến! Những buồn vui hiện lên trong ánh mắt trìu mến của thầy cô, những nụ cười của bạn bè sẽ đi vào kỉ niệm. Góc sân, ghế đá, chiếc bàn của thầy cô và cái bảng đen sao hôm nay dội vào mình ta những điều thật lạ: bâng khuâng, bùi ngùi, xao xác cả nỗi lòng! Chợt nhớ câu thơ của Pháp "Đi là chết trong lòng một ít". Chết! Bởi khi ta đi, ta đã gởi lại nơi ấy một phần hồn. Ve sầu gọi, nắng vàng rơi, phượng rơi, tiếng ai gọi rơi thầm trong tâm tưởng, cổng trường khép — những lời chưa kịp ngỏ. Ánh mắt ai xa vắng u buồn,... nghĩa là hạ đến' — nghĩa là xa thầy xa cô!

Hạ đến rồi ư! Chợt hiểu, đời là những chuyến đi dài trong vô tận. Không muốn thầy là người chèo đò lam lũ trong quạnh quẽ u buồn, cũ kĩ thầy phải là một dải phù sa. Bởi lẽ, phù sa âm thầm bồi đắp cho những bãi bờ, những châu thổ, bến sông ngày một tốt tươi, xanh cành trĩu quả. Phù sa tự ngàn đời vẫn lặng lẽ chảy trôi mà chẳng đợi được vinh danh. Nhưng, phù sa đã hoá thân vào những mùa màng bội thu, đã nhuận sắc cho biết bao ngọt ngào hoa trái...!

29 tháng 8 2020

-> Có những khoảnh khắc trôi đi không trở lại, có những điều dù níu giữ lại cũng chỉ ở trong tim. Có những mùa hè xa rồi còn gặp lại nhau khi năm học mới đến. Nhưng có một mùa hè, mùa hè cuối cùng của thời áo trắng mãi mãi đứng đó, không trở lại. Mùa hè năm học lớp 12 khép lại, mỗi đứa mỗi nơi, một con đường đi mới, nhiều khó khăn và thử thách hơn. Nhưng mùa hè đó còn neo giữ lại bao nhiêu kỉ niệm bao nhiêu buồn vui lẫn lộn. Mùa hạ cuối, mùa hạ chia li và mùa hạ hội ngộ ở những chặng đường mới.

Chắc hẳn rằng tâm trạng của cô cậu học trò nào học lớp 12 cũng sẽ bồi hồi, xúc động khi nghĩ đến mùa hè năm nay. Đây là giai đoạn nước rút để chuẩn bị cho hai kì thi căng thẳng là tốt nghiệp và đại học. Mùa hạ vẫn cứ trôi qua, những tiếng cười, tiếng nói vẫn còn văng vẳng đâu đây nhưng cảm xúc trong mỗi người dừng như đang nghẹn lại.

Suốt 12 năm ngồi trên ghế nhà trường, vô tư, hồn nhiên, không phải lo lắng, băn khoăn hay nghĩ ngợi quá nhiều ngoài chuyện học tập. Nhưng sau mùa hè này, các bạn sẽ phải định hướng con đường đi trong tương lai cho mình. Con đường đi đó sẽ được quyết định ở năm 12 này một phần, sự nỗ lực và cố gắng sẽ được đền đáp xứng đáng.

Mỗi lần tiếng ve kêu lên râm ran trên những tán hoa phượng nở đỏ rực một góc sân, lũ học trò lại nhao nhao lên vì vui sướng. Có lẽ vui vì được nghỉ hè, được thư giãn, không phải bận rộn với sách vở, với trang viết, với phép tính. Nhưng mùa hè năm học lớp 12 có lẽ là mùa hè chưa bao giờ được mong đợi. Bởi rằng sau mùa hè này, mỗi một thành viên sẽ có một con đường đi riêng, có sự chia li, có nước mắt, có những lời hẹn áo trắng.

Mùa hè đang đến gần thì thời gian cho hai kì thi cũng không còn xa nữa. Lo âu, hồi hôp hiện hữu trên từng gương mặt. Không ai mong mình phải trải qua mùa hè của năm học lớp 12, bởi rằng đó là mùa hè cuối cùng của thời áo trắng mộng mơ.

Chúng ta ai rồi cũng sẽ trưởng thành, sẽ phải đối mặt với chia li, đối mặt với rất nhiều thử thách, đối mặt với không ít chông gai đang chờ phía trước.

Có những cô bạn trong buổi lễ tổng kết năm học ở lớp 12 đã ôm mặt khóc rưng rức vì nghĩ đến chặng đường 3 năm học cùng với nhau, chơi đùa cùng nhau, tâm sự cùng nhau. Ấy vậy mà sau mùa hè này, liệu rằng có được học chung dưới một mái trường nữa hay không? Câu hỏi ấy cứa vào trái tim mong manh và dễ vỡ, để rồi những tiếng nấc cứ thế, cứ thế vang lên nghe chua xót.

Vẫn biết rằng chia tay nhau, mai này mình còn gặp lại ở một con đường mới, môi trường mới nhưng kỉ niệm còn vương mùi thời gian, vừa mới xảy ra hôm qua sao nỡ bỏ.

Ai dù mạnh mẽ nhưng cũng sẽ có lúc yếu lòng. Có không ít cậu con trai đã đứng sau gốc cây phượng thân quen, nhìn lần lượt từng chỗ ngồi từng đến, những đứa bạn từng cốc đầu nhau mỗi giờ ra chơi cũng bật khóc ngon lành. Bởi ai cũng biết rằng mùa hè không trở lại, thời gian không trở lại để chúng ta có thể vô tư như thế này nữa. Chúng ta ai rồi cũng sẽ phải lớn, phải trưởng thành...

Có lẽ những kỉ niệm suốt 3 năm học trên ghế trung học phổ thông sẽ là những điều tươi đẹp nhất trong cuộc đời của mỗi người về sau. Vì đó là bước ngoặc, là những suy nghĩ của một người sắp phải lớn.

Lớp học, thầy cô và bạn bè là tất cả những gì mà chúng ta có được, còn lưu giữ cho đến khi không còn học ở đây nữa. Dù buồn, dù nuối tiếc nhưng cuộc đời là vậy. Trân trọng những gì đã qua, để đón nhận những điều chắc sẽ tốt đẹp ở phía trước. Những gì mà bản thân có được khi còn ngồi trên ghế nhà trường phổ thông sẽ là hành trang đáng quý nhất trong cuộc đời về sau.

Những lần không học bài cũ bị cô giáo phạt, những lần trốn học đi chơi, những lần nói dối cô vì đến muộn và rất nhiều lần khác nữa... Tất cả, tất cả là một miền kí ức tươi đẹp nhất ở tháng năm tươi đẹp nhất.

Mùa hạ năm 12 đến rồi, chúng ta sẽ trân trọng những điều đã qua. Để mỗi khi nhớ về mỉm cười hạnh phúc vì những điều đã có với nhau.

Thế ày được chưa zậy???

Tui làm ko hay cho lém

Xưa kia khăn đỏ bé conGiờ đây em lớn, em ngon quá trờiHôm nay bà ốm mất rồiEm đọc blog thấy lời bà emCháu ơi bà muốn ăn kemĐi mua nhanh nhé rồi đem cho bàMua thêm cả bánh nữa nhaRồi mang sang nhá, để bà còn ănLúc đầu em cũng lăn tănTiền thì hơi ít, bà ăn hơi nhiềuThôi thì còn có bao nhiêuMua cho bà hết, biết điều thì hơn** *Khăn đỏ lòng dạ bồn chồnVừa đi vừa bấm nhắn tin cho bàMà...
Đọc tiếp

Xưa kia khăn đỏ bé con

Giờ đây em lớn, em ngon quá trời

Hôm nay bà ốm mất rồi

Em đọc blog thấy lời bà em

Cháu ơi bà muốn ăn kem

Đi mua nhanh nhé rồi đem cho bà

Mua thêm cả bánh nữa nha

Rồi mang sang nhá, để bà còn ăn

Lúc đầu em cũng lăn tăn

Tiền thì hơi ít, bà ăn hơi nhiều

Thôi thì còn có bao nhiêu

Mua cho bà hết, biết điều thì hơn

*

* *

Khăn đỏ lòng dạ bồn chồn

Vừa đi vừa bấm nhắn tin cho bà

Mà đường thì rất là xa

Phải qua ngõ ngách rất là khó khăn T.T

Bỗng gặp con sói đói ăn

Đang nằm đói rét đắp chăn 1 mình

Thấy khăn đỏ quá là xinh

Con ngươi bỗng chốc thành hình trái tim *.*

Sói liền giả bộ đau tờ rim

Kêu là thảm thiết, bé liền hỏi thăm

Anh ơi có đau lắm hông

Đưa em xoa giúp, em hok lấy tiền

Sói già chột dạ, đau tim

Số đen lại gặp con điên mất rồi T_T

Cám ơn thôi khỏi em ơi

Anh đây khỏe lắm, tí rồi hết ngay

Thế em con gái nhà ai

Đi đâu mà chẳng thấy trai đi cùng

Về nhà anh tí ko cưng

1
25 tháng 8 2020

I. Nội qui tham gia "Giúp tôi giải toán"

1. Không đưa câu hỏi linh tinh lên diễn đàn, chỉ đưa các bài mà mình không giải được hoặc các câu hỏi hay lên diễn đàn;

2. Không trả lời linh tinh, không phù hợp với nội dung câu hỏi trên diễn đàn.

3. Không "Đúng" vào các câu trả lời linh tinh nhằm gian lận điểm hỏi đáp.

Các bạn vi phạm 3 điều trên sẽ bị giáo viên của Online Math trừ hết điểm hỏi đáp, có thể bị khóa tài khoản hoặc bị cấm vĩnh viễn không đăng nhập vào trang web.

25 tháng 8 2020

có j mà tẩy chay bạn

31 tháng 8 2020

Bài làm

Người ta bảo buồn cười => Ở đây ý nói là muốn cười

Buồn thì thường hiểu theo nghĩa là mặt cảm xúc của con người,buồn ở đây không có ý nghĩa là muốn vì cần thêm từ để mở rộng nghĩa

Càng nợ thì càng đần=> khi nợ nhiều thì càng cảm thấy bế tắc,càng muốn buôn xuôi

Càng chồng thì càng chất=> là khi bạn chồng thêm thì nó sẽ tăng thêm(càng chất) như cách bạn nợ chồng nợ chất ( tính lãi hàng tháng...)

18 tháng 8 2020

câu đầu là 8 người vì sẽ có 8 ông trong đó có ông bị ốm

câu thứ 2 là mà chết sẵn rồi nên nó ko bị làm sao ,còn nếu bị thật thì đi cách li 14 ngày

18 tháng 8 2020

Câu hỏi 2: Chỉ toàn ông chứ ko có người

Câu hỏi 3: Con ma không tồn tại =>Câu hỏi không tồn tại

15 tháng 8 2020

Đáp án của bạn?

15 tháng 8 2020

Cuộc sống không tặng cho ta thứ gì cả. Những gì cuộc sống đem lại cho ta đều được ghi giá một cách kín đáo

11 tháng 8 2020

đại phong là gió lớn.gió lớn thì đổ chủa.đổ chùa thì tượng lo . tượng lo là lọ tương

11 tháng 8 2020

1. Đại phong là

    Gió lớn thì đổ chùa

    Đổ chùa thì tượng lo

    Tượng lo là lọ tương

2. Con mèo là "cat"

    "Cat" phát âm giồng " cát " trong Tiếng Việt

    Mà " cát " là "sand"

5 tháng 8 2020

sợ hãi

tự tin

giận dữ

bằng hữu

bình tĩnh

thù địch

xấu hổ

vô liêm sỉ

đáng thương

tử tế

đố kỵ

căm phẫn

tranh đua

coi thường.

5 tháng 8 2020

sợ, buồn, vui, ngạc nhiên, tự tin, tự ti, ngại, mệt, khoẻ, chán,...