K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

7 tháng 12 2018

Trong đêm khuya thanh vắng, dường như tất cả các âm thanh khác đều lắng chìm đi để nổi bật lên tiếng suối róc rách, văng vẳng như một tiếng hát trong trẻo, du dương. Tiếng suối làm cho không gian vốn tĩnh lặng lại càng thêm tĩnh lặng. Nhịp thơ 3/4 ngắt ở từ trong, sau đó là nốt lặng giống như thời gian suy ngẫm, liên tưởng để rồi đi đến hình ảnh so sánh thật đẹp:

Tiếng suối trong như tiếng hát xa.

Ánh trăng bao phủ lên mặt đất, trùm lên tán cây cổ thụ. Ánh trăng chiếu vào cành lá, lấp lánh ánh sáng huyền ảo. Bóng trăng và bóng cây quấn quýt, lồng vào từng khóm hoa rồi in lên mặt đất đẫm sương:

Trăng lồng cổ thụ, bóng lồng hoa.

Khung cảnh thiên nhiên có xa, có gần. Xa là tiếng suối, gần là bóng trăng, bóng cây, bóng hoa hòa quyện, lung linh, sắc màu của bức tranh chỉ có trắng và đen. Màu trắng bạc của ánh trăng, màu đen sẫm của tàn cây, bóng cây, bóng lá. Nhưng dưới gam màu tưởng chừng lạnh lẽo ấy lại ẩn chứa một sức sống âm thầm, rạo rực của thiên nhiên. Hòa với âm thanh của tiếng suối có ánh trăng rời rợi, có bóng cổ thụ, bóng hoa… Tất cả giao hòa nhịp nhàng, tạo nên tình điệu êm đềm, dẫn dắt hồn người vào cõi mộng.

Ok chuc hk tot

7 tháng 12 2018

\(2x+3y=0\)

\(\Leftrightarrow2x=-3y\)

\(\Rightarrow\frac{x}{-3}=\frac{y}{2}\Rightarrow\frac{-x}{3}=\frac{y}{2}\)

Ta có : \(\left(\frac{-x}{3}\right)^2=\frac{-x}{3}\cdot\frac{-x}{3}=\frac{-x}{3}\cdot\frac{y}{2}=\frac{-xy}{3\cdot2}=\frac{54}{6}=9\)

\(\Rightarrow\left(\frac{-x}{3}\right)=\left(\pm3\right)^2\)

\(\Rightarrow\orbr{\begin{cases}\frac{-x}{3}=\frac{y}{2}=-3\\\frac{-x}{3}=\frac{y}{2}=3\end{cases}}\)

\(\Rightarrow\orbr{\begin{cases}x=9;y=-6\\x=-9;y=6\end{cases}}\)

Vậy ......

7 tháng 12 2018

 Cảm nghĩ về ông nội.

Thế mà đã hai năm kể từ ngày ông ra đi, nhanh thật. Thời gian không thể xóa đi kỉ niệm về ông, về tình yêu ông dành cho cháu, những ngày tháng tươi đẹp khi mà cháu chưa mất ông nhưng nó cũng đã xóa đi phần nào nỗi đau, nỗi nhớ và lòng xót xa của cháu. Ôn đã ra đi thật nhẹ nhàng và thanh thản, tưởng như chỉ là một giấc mơ, nhưng nào có phải và nỗi đau lại quặn thắt trong lòng.

Nhưng thôi, khi nhắc về ông, không nên nói đến những nỗi buồn, bởi nhắc đến ông là nhắc đến một tấm gương sáng ngời về nghị lực, ý chí vượt lên trên khó khăn và thêm vào đó là một tài năng và những phẩm chất tuyệt vời.

Cuộc đời ông luôn gặp nhiều khó khăn, bất trắc, nhiều trở ngại to lớn nhưng không gì có thể ngăn cản ông vượt lên. Lên bốn tuổi, cái tuổi mà con người ta mới bập bẹ nói, lững chững tập đi, ông đã không còn bố nữa. Vài năm sau,  mẹ ông cũng ra đi và nằm lại nơi nào ông cũng không biết. Người ta nói:

“Mồ côi cha ăn cơm với cá

Mồ côi má lót lá mà nằm”

Thế mà chỉ mười năm đầu đời, ông đã không còn cả cha lẫn mẹ. Đau khổ là thế, nhưng đến năm 20 tuổi ông vẫn là một trong những học sinh xuất sắc của thành phố Huế. Hoạt động cách mạng, bị giặc bắt, tra tấn dã man, hành hạ đánh đập tàn bạo để đến mấy chục năm sau ông vẫn chịu di chứng: đó là căn bệnh suyễn. Và chắc chắn rằng nếu ông có những trận đòn ác liệt ấy thì đến hôm nay, lúc cháu đang viết những dòng này, có thể ông vẫn ngồi bên và mỉm cười với cháu, một nụ cười chất phác, hiền hậu mà cháu đã mất… Giữ vững những phẩm chất của một Đảng viên Cách mạng, ông được ra tù, thế nhưng không được đền đáp mà ông còn bị nghi ngờ, bị coi là lí lịch không rõ ràng. Bất công đến như thế nhưng ông vẫn sống, sống cho đời, làm việc cho đất nước và đã khẳng định được mình, ông làm nghề nhà giáo, trở thành Hiệu trường của trường Đại học sư phạm Huế và những học trò của ông hiện nay không thiếu những người thành đạt, trở thành hiệu trưởng của trường này, thứ trường kia. Ông không chỉ là tình yêu, là người ông mà còn là niềm tự hào lớn lao của cháu, còn nhứ khi cháu mới bốn, năm tuổi gặp bạn bè cháu khoe rằng: “Tao không biết ba tao làm nghề gì, nhưng  ông tao là một nhà khoa học”. Đối với cháu lúc áy, ông là to lớn nhất, giỏi giang nhất, vì đại nhất, ông là “một nhà khoa học” cơ đấy. Rồi thì lớn lên, hiểu rõ về ông hơn, cháu lại càng tự hào hơn khi cháu học lớp bảy, lớp của cháu có sử dụng cuốn sách mà ông viết. Cháu vẫn không sao quên được niềm sung sướng khi chỉ tay vào cuốn sách và hỏi: “Chúng mày có biết cuốn sách này của ai viết không? Ông tao đấy, ông tao chính là người viết cuốn sách này”. Và nhìn những đứa bạn trố mắt, trầm trồ đọc ba chữ “Lê Đình Phi” cháu cảm thấy lòng mình lâng lâng. Ôi thật tự hào và hạnh phúc biết bao! Nay, ông không còn nữa, những niềm tự hào ấy vẫn sẽ theo cháu suốt cuộc đời.

Nhưng có tự hào bao nhiêu cháu vẫn ước gì mình được như xưa, được có ông bên cạnh, chỉ bảo ân cần. Nhớ sao những ngày xưa ấy, ông dắt tay cháu đi bộ trên đài Nam giao, chỉ cho cháu xem những ông Phật đứng, Phật nằm, kể cho cháu nghe những câu chuyện thật hấp dẫn. Hay chỉ cách đây vài năm, ông vẫn ngồi trên ghế nhựa, phe phẩy chiếc quạt, hỏi han, trò chuyện cùng cháu, cười với cháu và đố cháu những bài toán nho nhỏ. Ở nơi ông cháu luôn tìm thấy chốn yên bình nhất, thanh thản nhất. Ba mẹ có đôi khi giận dữ la mắng, đánh đập khi cháu hư. Những lúc ấy, cháu lại chạy đến với ông, lại ngồi cạnh ông, cười với ông, gần ông cháu lại thấy quên đi tất cả nỗi buồn.

Nhưng nay! Cháu đã mất ông rồi! Hụt hẫng làm sao, đau đớn làm sao! Cháu không còn chỗ dựa tinh thần vững chắc nhất. Lấy ai an ủi cháu và để cháu tâm sự? Buồn quá! Biết làm sao đây.

Ông ơi! Ở trên ấy ông có nghe những lời cháu không ông? Chắc chắn ông sẽ nghe được rằng cháu thật lòng yêu ông! Yêu ông nhiều lắm!

7 tháng 12 2018

mùa hạ em đi hái quả vừa trồng

7 tháng 12 2018

bạn ơi phải có vần nhé

Ko chắc nha ! 

* Cảm nhận được những đặc sắc về nội dung và nghệ thuật của câu văn:
+ Nội dung: Câu văn đã khẳng định giá trị đặc sắc chứa đựng trong hạt cốm rất bình dị , khiêm nhường; là tinh hoa của đất trời và bao công sức của con người lao động tạo nên nó. Từ đó, khơi gợi niềm tự hào, tấm lòng trân trọng đối với sản vật bình dị mà cao quí, mang bản sắc văn hóa dân tộc Việt Nam.
+ Nghệ thuật:
- Sử dụng từ ngữ giàu hình ảnh: từ láy ,tính từ: bát ngát xanh, mộc mạc, giản dị, thanh khiết…khiến câu văn nhẹ nhàng, trong sáng mà sâu lắng, giàu chất thơ.
- Phép liệt kê: Cốm là thức quà riêng biệt, là thức dâng của những cánh đồng;… mộc mạc, giản dị và thanh khiết-> Gây ấn tượng sâu sắc cho người đọc; diễn tả đầy đủ hơn, cụ thể hơn, gợi cảm hơn về giá trị của cốm. 
-> Thông qua đó, tác giả thể hiện những suy nghĩ, tình cảm của mình với một vẻ đẹp bình dị mà thanh khiết, thân thuộc mà thanh cao của cốm. Từ vẻ đẹp của cốm mà ca ngợi vể đẹp tâm hồn con người, ngợi ca thiên nhiên, đất nước

7 tháng 12 2018

tác dụng so sánh là gì ?

7 tháng 12 2018

Hạ Tri Chương một thi sĩ lớn đời Đường. Ông sinh (659 - 744) quê ở Cối Khê - Chiết Giang - Trung Quốc. Ông đậu tiến sĩ năm 36 tuổi, là đại quan của triều Đường được nhà Vua và quần thần rất trọng vọng. Thơ ông chan chứa lòng yêu quê hương đất nước. Một trong những bài thơ đặc sắc về chủ đề này được người đời truyền tụng là Hồi hương ngẫu thư:

                                       Thiếu tiểu li gia, lão đại hồi

                                       Hương âm vô cải, mấn mao tồi

                                       Nhi đồng tương kiến, bất tương thức

                                       Tiểu vấn: khách tòng hà xứ lai?

Cũng như Lý Bạch, Hạ Tri Chương xa quê từ lúc còn thơ bé. Quê hương với bao kỉ niệm thân thương, gần gũi với tuổi thơ ấu của mỗi người. Có lẽ chẳng mấy ai muốn xa quê, nơi đã gắn bó thành máu, thành hồn. Mở đầu bài thơ bằng thủ pháp tiểu đối đã nêu lên một cảnh ngộ: tác giả phải từ biệt gia đình từ lúc ấu thơ, từ nhỏ không được sống ở quê. Nơi đất khách quê người gợi bao buồn khổ. Rồi đến khi tóc đã pha sương mới có dịp được trở về:

                                       Thiếu tiểu li gia, lão đại hồi

                                       (Khi đi trẻ, lúc về già)

Xa quê từ ngày còn thơ bé, khi trở lại đã già rồi. Thời gian cách biệt không phải là 3 năm, 15 năm mà hơn nửa thế kỉ, gần một đời người sao lại không thương nhớ? Cảnh ngộ ấy là bi kịch của vị quan đời Đường trên con đường công danh. Cuộc đời đầy sóng gió, con người ta với một lần sinh ra và một lần vĩnh viễn ra đi vào cõi vĩnh hằng. Do vậy cuộc sống của họ luôn cố gắng phấn đấu cho được một chút công danh. Với Hạ Tri Chương công danh đã thành đạt nhưng phải li gia, xa quê nhà yêu dấu của mình. Có thế nói rằng đây chính là khối sầu, là một nỗi đau của bất cứ ai lâm vào cảnh ngộ này.

                                       Ra đi từ lúc ấu thơ và khi trở lại

                                       Hương âm vô cải, mấn mao tồi

                                       (Giọng quê vẫn thế, tóc đà khác bao)

Ở đây tác giả dùng phép tiểu đối để khẳng định tình cảm của tác giả với quê nhà. Quê hương trở thành máu thịt, tâm hồn đối với mỗi con người. Nó trở thành một phần cuộc đời của mỗi con người. Do vậy suốt một đời xa quê, mái tóc đã điểm sương, nhuốm màu của thời gian, gió sương cát bụi phong trần, nhưng hương âm (giọng quê) vẫn không thay đổi. Giọng quê chính là hơi thở, tiếng nói của quê hương. Trong giọng nói ấy mang hơi thở của đất mẹ, của quê cha đất tổ mà dẫu ở phương trời nào cũng không thay đổi. Chi tiết này cho thấy tình cảm của tác giả luôn gắn bó với quê hương, nơi dòng sữa ngọt ngào, tiếng ru, tình thương của mẹ hiền...Chỉ có những kẻ mất gốc thì mới thay đổi giọng quê, mới coi thường tiếng mẹ đẻ.

Trong cái biến đổi sương pha mái đầu và cái không đổi “giọng quê vẫn thế” thể hiện tấm lòng chung thuỷ, sắt son với nơi chôn nhau cắt rốn của mình. Tình cảm ấy thật đẹp, thật đáng tự hào với Hạ Tri Chương. Hơn nửa thế kỉ làm quan phục vụ triều đình tại Kinh đô Tràng An, đứng trên đỉnh cao danh vọng, sống trong nhung lụa vàng son thế mà tình cố hương trong ông vẫn không thay đổi. Đó là điều đáng kính phục.

Trở về nơi mà gần cả cuộc đời đã xa nó, đương nhiên sẽ gặp những nghịch lý.

                                        Nhi đồng tương kiến, bất tương thức

                                        Tiểu vấn: khách tòng hà xứ lai?

Khi đi xa nay trở lại nhà đã trở thành khách lạ, khi đi cũng như lũ trẻ bây giờ, lúc này trở lại đã là bác, là ông. Thời gian xa quê đằng đẵng theo năm tháng. Bạn bè tuổi thơ ngày xưa ai còn ai mất? Có lẽ họ cũng đã “sương pha mái đầu” cả rồi. Ngoảnh lại thời gian ôi đã ngót gần hết một đời người. Thời gian trôi đến không ngờ.

Trẻ con nhìn lạ không chào

Hỏi rằng: khách ở chốn nào lại chơi?

Một câu hỏi hồn nhiên ngây thơ của nhi đồng để lại trong lòng tác giả nỗi buồn man mác bâng khuâng. Tuổi già sức yếu mới trở lại cố hương. Tình yêu quê hương của Hạ Tri Trương đẹp đẽ biết bao. Ta còn nhớ Tố Hữu đã từng viết:

                                               Ngày đi, tóc hãy còn xanh

                                               Mai về, dù bạc tóc anh, cũng về!

                                               (Nước non ngàn dặm)

Bài thơ Hồi hương ngẫu thư là một bài thơ hay gợi cho ta nhiều xúc động. Tác giả sử dụng tiểu đối thành công, tạo nên những vần thơ hàm súc, gợi cho người đọc bao liên tưởng về nỗi lòng của khách li hương. Bài thơ là tiếng lòng của Hạ Tri Chương, yêu quê hương tha thiết, thuỷ chung, thấm đẫm trên từng vần thơ.



 

Mọi người hãy giảiđề cương giúp mình với vì chiều nay mình có kiểm tra học kì 1 môn giáo dục công dân lớp 7.....Câu 1/ Là học sinh em cần thể hiện tôn sư trọng đạo như thế nào cho đúng?                                       Nêu 4 việc làm.Câu 2/Vì sao phải giữ gìn và phát huy truyền thống tốt đẹp của gia đình dòng họ?                                              Cho 1 ví dụ.Câu 3/ Theo em lòng tự...
Đọc tiếp

Mọi người hãy giảiđề cương giúp mình với vì chiều nay mình có kiểm tra học kì 1 môn giáo dục công dân lớp 7.....

Câu 1/ Là học sinh em cần thể hiện tôn sư trọng đạo như thế nào cho đúng?

                                       Nêu 4 việc làm.

Câu 2/Vì sao phải giữ gìn và phát huy truyền thống tốt đẹp của gia đình dòng họ?

                                              Cho 1 ví dụ.

Câu 3/ Theo em lòng tự trọng biểu hiện như thế nào?

Hãy giải thích câu tục "đói cho sạch, rách cho thơm".

Câu 4/ giữ gìn và phát huy truyền thống tốt đẹp của gia đình dòng họ là làm gì? Cho 1 ví dụ.

TÌNH HUỐNG 1:: Vào giờ kiểm tra 15 phút giáo viên đưa ra 3 loại đề khác nhau rồi nói nói:

Đề thứ nhất: Gồm những câu hỏi vừa dễ và khó, nếu làm hết các em sẽ được 10 điểm.

Đề thứ hai: Có số điểm cao nhất là 8 với những câu hỏi tương đối dễ.

Để thứ ba: Có điểm số tối đa là 6 với những câu hỏi rất dễ.

Em được quyền chọn đề cho mình, em sẽ chọn loại đề nào trong 3 đề kiểm tra? Vì sao chọn đề đó cho mình?

TÌNH HUỐNG 2: Giờ kiểm tra môn toán, cả lớp đang chăm chú làm bài. Hằng làm xong bài, nhìn sang bên trái, thấy đáp số của Tuấn khác với đáp số của mình. Hằng vội vàng chữa lại bài. Sau đó, Hằng lại quay sang phải, thấy Hùng làm khác mình. Hằng cuống lên định chép nhưng đã muộn, vừa lúc đó cô giáo nhắc cả lớp nộp bài.

Em hãy nhận xét hành vi của Hằng trong tình huống trên?

Em khuyên bạn đều gì? (Tình huống 2 hơi khó mong các bạn giải giúp mình)

                             Mong các bạn giải giúp để mình có thể thì tốt. Mong các bạn giúp mình.

 

 

 

0
7 tháng 12 2018

Viết theo thể thức một bức thư về nội dung đảm bảo:
- Lời chào hỏi.
- Lời dẫn khi về trường:
+ Lý do, hoàn cảnh nào bạn về trường?!?
- Khung cảnh trường và sự đổi khác. Bạn hãy lấy so sánh với kỉ niệm của mình.
VD như: Bạn còn nhớ kỉ niệm ngày ấy của chúng mình không? Hàng me gốc phượng vĩ... Gốc phượng ngày ấy giờ vẫn còn đó. Nó sừng sững đứng nghiêm như bác bảo vệ nghiêm mặt mỗi sáng vậy. Còn nhớ những ngày hè năm ấy -ngày tổng kết năm lớp 8 đó, cả lớp chụp ảnh dưới tán cây. Tụi Nam còn trèo lên hái cả chùm phượng to xuống. Nhìn rực rỡ làm sao....

Bạn khơi lại thế nào cho nó tinh tế nhất và nhẹ nhàng nhất nha!
Kỉ niệm cùng cả lớp? Kỉ niệm cùng cô giáo hay một lần bị bắt phạt? sao không nhỉ!

Và bạn cần nói lên được cảm xúc vỡ oà trong bạn khi nhìn thấy bà Ba bán hàng tước cổng trường. Nhớ kỉ niệm buổi trưa hè xà vào quán mua những túi ổi...... Chẹp, so good!
Với dạng bài này bạn hãy viết như là không viết, kể về những kỉ niệm của riêng mình theo BY ME STYLE!

Đó là sự lựa chọn thông minh để bạn được điểm cao đó!

Chúc bạn thành công nha!