K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

20 tháng 12 2017

Phải thêm vào số đó số đơn vị để số đó chia hết cho 43 và thương tăng thêm 5 đơn vị là : 43 - 6 + 43 x 4 = 209

k mk nha

16 tháng 12 2018

43 - 6 + 34* 4

20 tháng 12 2017

n=24/4=6

m=8+6=14

$=22+n=22+6=28

$-m=28-14=14

Vậy $-m=14

20 tháng 12 2017

Chắc là bằng 14

20 tháng 12 2017

ass là ...

ass => ét

piss => pít

hold => hâu

the => dơ

and => en

20 tháng 12 2017

chiều dài khu b là:

     112564:263=428(m)

diẹn tích khu b là:

      428x362=154936(m2)

           đáp số:154936m2

3 tháng 2 2019

Chiều dài khu B là:

112564:263=428(m)

Diện tích khu B là:

428x362=154936(m2)

Đáp số: 154936m2

20 tháng 12 2017

Tìm X :

(X x 81+ 2 x 81 - 3530) x 21 = 714

X x 81+ 2 x 81 - 3530           = 714 : 21

X x 81+ 2 x 81 - 3530           = 34

X x 81 + 2 x 81                      = 34 + 3530

81 x (X + 2)                           = 3564

        X + 2                             = 3564 : 81

        X + 2                             = 44

        X                                   = 44 - 2

        X                                   = 42

20 tháng 12 2017

( X x 81 + 2 x 81 - 3530) x 21 = 714

<=> 81 x X + 162 - 3530 = 714 : 21

<=> 81 x X - 3368 = 34

<=> 81 x X = 3402

<=> X = 3402 : 81

<=> X = 42

20 tháng 12 2017

mk lop 7 rùi ko co dung but may

20 tháng 12 2017

Trong ngày sinh nhật lần thứ tám của em, cô Xuân tặng cho em một cây bút máy. Ôi! Trông chiếc bút mới đẹp làm sao!
Cây bút nhỏ nhắn, xinh xinh, dài bằng một gang tay của em, tròn trĩnh như ngón tay trỏ của chị gái em. Nắp bút làm bằng mạ kền vàng óng ánh. Trên nắp bút có khắc dòng chữ Trung Quốc và số 366. Thân bút là một ống nhựa màu đen, trơn bóng, càng về phía sau càng thon lại như búp măng non.
Mở nắp bút ra, hiện lên trước mắt em là một chiếc ngòi nhỏ xíu, sáng lấp lánh như ánh sao đêm. Em xoay thân bút theo chiều kim đồng hồ để lấy mực. Chiếc ruột gà làm bằng cao su, phía ngoài là một ống sắt mạ bạc có rãnh khuyết hai bên dùng để bóp mạnh đẩy không khí trong ruột gà ra ngoài khi em nhúng ngòi bút vào lọ mực, buông tay ra, mực theo ống dẫn lên đầy ruột gà. Phía trong ruột gồ cà một ống nhựa rỗng, nhỏ như que tăm dùng đề dẫn mực. Hôm mới dùng chiếc bút lần đầu, nét chữ còn gai gai. Nhưng vài tuần sau, ngòi bút, lại trơn, chạy đều trên trang giấy và nét chữ trở nên mềm mại.
Em thầm cám ơn cô Xuân đã tặng em một món quà đúng sở thích và giúp em học tập đạt kết quả cao.

21 tháng 12 2017

Nhật ký bắt đầu từ “tiếng con khóc òa, mắt mẹ lệ nhòa”

“Nhật ký của mẹ” không chỉ là một tác phẩm âm nhạc mà còn là một câu chuyện đầy xúc động về tình mẫu tử. Điều đặc biệt là câu chuyện đó chẳng dành cho riêng ai vì Nguyễn Văn Chung viết cho tất cả những người làm mẹ. Trên cõi đời này, “Mẹ” vẫn được xem là từ thiêng liêng nhất. Mẹ là bến đỗ yêu thương, là hình ảnh của những tháng ngày hy sinh cho con cái. Mẹ còn là biểu tượng của sự ấm áp, chở che. Trong câu chuyện của những người mẹ luôn có hình ảnh của đứa con thân yêu và trong những dòng nhật ký của mẹ, những đứa con cũng xuất hiện như nhân vật chính.

Niềm vui của con cũng là niềm vui của mẹ, nỗi buồn của con cũng là nỗi buồn của mẹ. Nguyễn Văn Chung dường như đã thay chính người mẹ của mình để viết lên những dòng nhạc ký xúc động lòng người. Nhật ký bắt đầu từ “tiếng con khóc òa, mắt mẹ lệ nhòa”, con khóc bởi ai sinh ra trên đời này cũng phải cất tiếng khóc, còn mẹ khóc vì niềm hạnh phúc, sung sướng không gì có thể diễn tả được khi chứng kiến đứa con “mang nặng đẻ đau” xuất hiện trên đời.

Niềm hạnh phúc đó cứ tiếp tục vỡ òa trong cảm xúc người phụ nữ khi lần đầu tiên người con gọi tiếng mẹ, những bước chân đầu tiên và cả những buổi học đầu tiên của con. Dường như hạnh phúc lớn nhất của người mẹ là có con bên cạnh, được đồng hành và sát cánh cùng con. Ngay cả khi người con biết yêu với nụ cười vu vơ, nụ hồng giấu trong ngăn bàn hay nỗi buồn từ một cuộc tình, người mẹ vẫn ở bên cạnh, dành trọn tình yêu thương cho con. Tình mẫu tử là vậy, tấm lòng người mẹ luôn ghi lại tất cả cảm xúc của người con. Và nhật ký của mẹ đâu có viết ra giấy, nhật ký của mẹ viết trong trái tim nồng ấm thiêng liêng của tình phụ tử không nói hết thành lời.

" Nhật kí của mẹ " - một bài hát chứa những nốt nhạc đong đầy tình thương bao la của tình mẫu tử ...

:D

Tả bài hát Tiếng chuông và ngọn cờ:

Thể hiện được lên sự đoàn kết, yêu mái trường và đất nước, tình hữu nghị của dân tộc

20 tháng 12 2017

 Đã mấy năm qua rồi cho đến bây giờ em vẫn còn thương mến cô giáo Nga, người đã dạy dỗ em trong những năm học đầu tiên ở ngưỡng cửa Tiểu học.

   Cô giáo Nga có dáng người thon thả, không mập cũng không gầy. Tuổi cô độ gần bốn mươi nhưng trông cô còn rất trẻ. Em rất thích những chiếc áo dài cô mặc đến lớp, thường là những chiếc áo lụa mỏng, đủ màu sắc tươi đẹp, rất phù hợp với thân hình và làn da trắng hồng của cô. Mái tóc cô được uốn gọn gàng ôm lấy gương mặt đầy đặn, lúc nào cũng trang điểm một cách hài hoà. Đôi mắt cô to, đen láy, chiếc mũi tuy hơi cao nhưng trông cân xứng với gương mặt. Cô cười rất tươi, giòn giã, để lộ hai hàm răng trắng đều như hạt bắp. Tất cả đều tạo ra một nét đẹp thân tình, cởi mở, nhưng không vì thế mà kém phần cương nghị. Giọng cô giảng bài lúc trầm ấm, lúc ngân vang.

   Cô rất thương yêu học sinh. Em còn nhớ những buổi đầu đi học, chúng em đều là những đứa trẻ vừa rời khỏi tay ba mẹ, ngơ ngác, rụt rè và thậm chí có bạn còn oà lên khóc khi ba mẹ ra về. Cô như người mẹ hiền, hết dỗ bạn này quay qua dỗ bạn khác khiến lòng em và các bạn yên tâm không còn sợ hãi nữa. Thế nhưng cô rất nghiêm khắc khi giảng bài, bạn nào không chú ý theo dõi, cô nhắc nhở ngay và luôn tuyên dương những bạn cố gắng học tập. Những buổi học đầu tiên biết bao khó nhọc, cô cầm tay từng bạn uốn nắn, chỉ cho từng bạn cách phát âm các vần. Những giờ ra chơi cô nán lại gạch hàng trong tập vở, cho chúng em viết ngay hàng thẳng lối, hoặc chỉ vẽ thêm cho các bạn còn yếu không theo kịp. Giờ rảnh cô thường kể chuyện cho chúng em nghe. Cả lớp cười vang khi cô kể chuyện vui, lúc đó em cảm thấy bầu không khí trong cả lớp ấm áp tình mẹ con làm sao! Ngoài việc dạy dỗ chăm sóc chúng em, cô còn quan tâm tìm hiểu gia đình các bạn nghèo, tạo điều kiện giúp đỡ các bạn.

   Tuy không học cô nữa nhưng trong lòng em luôn kính trọng và biết ơn cô. Em tự nhủ sẽ cố gắng học tập thật tốt để khỏi phụ lòng yêu thương, chăm sóc của cô đối với em và xứng đáng là con ngoan trò giỏi.



Xem thêm tại: http://loigiaihay.com/ta-co-giao-da-de-lai-cho-em-an-tuong-tot-dep-c117a17243.html#ixzz51o64VPeT

20 tháng 12 2017

Năm nay, tôi đã xa ngôi trường Hồng Hà thân yêu rồi. Tôi đã không còn rụt rè bước vào ngôi trường này như ngày đầu tiên bước vào lớp Một. Chính những ngày đầu tiên ấy đã để lại trong tôi một ấn tượng không bao giờ phai bởi đó là ngày đầu tiên tôi gặp cô giáo Thủy.

Cô Thủy bây giờ chắc vẫn còn trẻ đẹp như hồi nào. Ngày đầu tiên tôi gặp cô, cô chỉ mới ngoài hai mươi tuổi, nhìn cô hệt như một nữ sinh mới ra trường. Cô mặc bộ áo màu hồng ngọc, dáng đi thướt tha đến bên tôi khi tôí đang đứng ngẩn người ra nhìn chăm chú vào cô.

Cô hỏi tôi:
– Em tên là gì?
Giọng nói của cô thật ngọt ngào. Lúc ấy, tôi mới thấy rõ khuôn mặt cô. Đó là một khuôn mặt trái xoan với mái tóc đen nhánh chấm ngang vai. Tôi lễ phép nói:
– Dạ em tên Lệ Quyên ạ!
Cô nở trên đôi môi đỏ hồng một nụ cười tươi rồi cầm tay tôi dắt vào lớp. Tay cô thon thả, mềm và mát lạnh nắm lấy tay tôi, truyền cho tôi lòng tự tin của buổi học đầu tiên và như nhắn nhủ tôi. “Hãy bình tĩnh như một người lính ngày đầu ra trận, cậu bé ạ!”

Suốt cả năm học, cô rất tận tụy dạy dỗ chúng tôi. Có những bài cô giảng rồi, chúng tôi chưa thật hiểu, cô từ từ giảng lại chậm hơn, kĩ hơn cho đến lúc chúng tôi thực sự hiểu cô mới chuyển sang luyện tập. Nhờ hiểu sâu về lí thuyết mà các bài tập thực hành, chúng tôi đều làm được cả khiến cô rất vui.

Nhưng cô cũng rất nghiêm khắc mỗi khi tụi nhỏ chúng tôi nghịch ngợm không phải lúc, phải nơi. Các bạn trong lớp tôi ai cũng muốn làm những điều hay điều tốt để cô vui. Tôi là một học sinh giỏi toán của lớp nhưng chữ viết thì vào loại tệ nhất lớp. Cô thường viết mẫu cho tôi trước để tôi viết theo.

Có nhiều lần tôi quá ham chơi, chữ viết nguệch ngoạc, cẩu thả, cô bắt viết lại. Thậm chí giờ ra chơi, cô bắt tôi ngồi viết lại bài học, xong rồi mới cho ra. Nhờ vậy mà giờ đây chữ viết của tôi đã trở nên đẹp vào loại nhất, nhì lớp. Gặp phụ huynh nào, cô cũng báo rõ những mặt mạnh, yếu của học sinh để phụ huynh biết để kết hợp với giáo viên chủ nhiệm giáo dục rèn luyện thêm cho học sinh.

Cô Thủy là cô giáo mà tôi gặp đầu tiên ở bậc Tiểu học. Cô đã làm cho tôi hiểu được tấm lòng của các thầy cô và dạy cho tôi những điều mới lạ mà tôi chưa biết. Cô là người thầy đầu tiên dắt tôi bước vào cuộc đời học sinh, dạy tôi những nét chữ đầu tiên. Tôi không bao giờ quên công ơn dạy dỗ của cô – người mẹ thứ hai ở trường của tôi.
Những năm em học ở bậc Tiểu học có rất nhiều giờ học đáng nhớ nhưng em không bao giờ quên giờ học cách đây một tháng. Giờ học ấy cô giáo đã đê lại trong lòng em tình cảm khó quên.

Hôm ấy, cô giáo em mặc chiếc áo dài màu vàng rất đẹp. Mái tóc đen dài được buộc gọn trên đỉnh dầu, nhìn cô rất tươi tắn. Cô chảo cả lớp bằng một nụ cười rạng rỡ. Giờ học bắt đầu. bải giáng của cô hôm ấy diễn ra rất sôi nổi. Giọng nói cô ngọt ngào, truyền cảm. Đôi mắt cô lúc nào cũng nhìn tháng xuống lớp.

Đôi mắt ấy luôn thể hiện sự cổ vũ, động viên chúng em. Cô giảng bài say sưa đến nỗi trên khuôn mặt hiền từ đã lấm tấm mồ hôi mà cô vẫn không để ý. Cô giảng bài rất dễ hiểu. Qua lời giảng ấy, em cảm nhận được cái hay, cái đẹp của mỗi bài thơ, bài văn. Những lời cô giảng em khắc sâu vào tâm trí không bao giờ quên.

Thỉnh thoảng, cô đi lại xuống cuối lớp. xem học sinh thảo luận nhóm, xem chúng em ghi bài. Cô đến bên những bạn học yếu để gợi ý, giúp đỡ. Cô luôn đật ra những câu hỏi từ dễ đến khó để kích thích sự chủ động sáng tạo của chúng em. Cô lúc nào cũng gần gũi với học sinh, lắng nghe ý kiến cùa các bạn.

Giữa giờ học căng tháng, cô kề cho chúng em nghe những mẩu chuyện rất bổ ích. Cô kể chuyện rất hấp dẫn. Bạn Hưng nghe cô kể cứ há miệng ra nghe mà không hề hay biết. Nhìn bạn, cả lớp cười ồ lên thật là vui. Một hồi trống vang lên báo hiệu giờ ra chơi. Tiết học kết thúc, nét mặt của các bạn trong lớp và cô giáo rạng rỡ niềm vui.

Em rất yêu quý và kính trọng cô giáo của mình. Em thầm hứa sẽ cố gắng học thật giỏi đế trở thành người có ích cho đất nước như cô đã từng dạy chúng em.