K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

*Tiếp *

......lêu

Đưa mắt nhìn anh ta, tôi bảo:

- Nek, anh không bt là vì anh mak tôi bj zậy hả, còn đứng đó mak cười hả bucminh. Kéo tôi lên mau!!!

Anh ta vừa kéo tôi dậy vừa bảo:

- Xí, cô nghĩ j vậy hả, cô tự ngã còn đổ lỗi cho tôi là sao chứ, đó là tôi chứ vào đứa khác thì mơ đi nha leu !!!

Tôi nhìn anh ta, cười và bảo:

- Uk, cảm ơn , mong là sau này tôi sẽ không bao giờ gặp lại anh nữa !!!

Nói xong tôi cố lết ra cửa kêu TAXI và trở về nhà. Và như đã nói ở trên, tôi không đến đó nữa !!!

----------------------------------------2-tháng--sau------------------------------------------

******************7h sáng, tại nhà tôi************************

' Mẹ ơi, con đi nha!!!'

Tôi bước ra khỏi nhà vs tâm trạng khá tốt( Mới đc gặp Bro yeu). Tôi tự bảo mk là:' sắp đc gặp nam thần của mk òi, phải mau lên mới đc'.

------------------Khi đến trường thì---------------------

(Hình như mk lm wa lên òi, có j đâu nhỉ) Mọi thứ vẫn rất tốt, chẳng có chuyện j xảy cả. Vô lớp thôi!!!

Bước vào với sự chào đón của tụi bạn thân( cứ nghĩ là hông đc hok chung nx cơ) tôi zui lắm và hội tám bắt đầu hoạt động trở lại sau hai tháng nghỉ phép!!! Ahihileuleu

---Tùng-tùng-tùng---( Tiếng trống thần thánh đã vang lên => vị thánh giảng đạo bước vào)

Nhưng không, không phải là alone mà có một member nữa đi theo .

ÔI KHÔNG!!! NÓ CHÍNH TÊN ĐÁNG GHÉT XẤU XA Ở CLB BOOK

Vốn là lớp phó Văn- Thể- Mỹ, không để cho thầy chào lớp và ngược lại, tôi ý kiến ngay:

- Thưa thầy, bạn ấy là hok sinh mới của lớp mk ạ???

Ông giáo nhìn tôi bảo:

- Ủa Hương, sao em bt hay vậy. Nhân đây thầy cx giới thiệu(gt) luôn- Đây là Thắng, bạn mới của lớp mk, cho bạn một tràng pháo tay nào!!!

Quay về chỗ hắn, thầy bảo:' Thắng, em tự gt về bản thân vs các bạn nha!!

Hắn nở một nụ cười và bảo:

- Chào các bạn, mk là Thắng, mk hy vọng các bạn sẽ giúp đỡ mk. Cảm ơn các bạn.

Nói xong, hắn tiến về phía bàn của tôi và bảo:

- Thầy ơi, em ngồi đây đc không ạ?

Ông thầy bảo:

- Uk, em ngồi đó đi. À mà Hương, nhớ giúp đỡ bạn nha!!! Chào các em!

Tôi ' Dạ vâng ạ' vs giọng ỉu xìu rồi quay sang phía hắn:

- Nè muốn ngồi vs tôi thì phải làm đc những điều sau

+............................

---------------------------TO BE CONTINUE------------------------------

hihiyeu Xin lỗi mn vì hôm wa mk không up!!!

Đón chờ phần mới nha!!!!

12
30 tháng 9 2017

- Hay đấy, dạo nỳ tay nghề lên cao phết ~

30 tháng 9 2017

hay yeu

14 tháng 4 2022

?

14 tháng 4 2022

.___.

12 tháng 1 2021

mặt pác chưa ngố = me đâu :v

Mộng mơ đầu đời-Cùng nhau ngắm sao băng. Chương 1: Nhà tôi ngay góc phố, cạnh nhà anh. Anh là một con người điềm đạm, ôn nhu, anh chỉ hơn tôi có 2 tuổi.Lúc nhỏ anh thường rụt rè, nhưng đâu có chỉ thế tôi còn rụt rè hơn. Ngày đầu tôi mới chuyển đến, anh và bố sang làm quen và chào hỏi tôi cùng mẹ. Anh uể oải đi sau bố còn tôi với hai mắt long lanh vừa rụt rè núp sau lưng mẹ.Anh nhìn xuống đất, rồi nhìn...
Đọc tiếp

Mộng mơ đầu đời-Cùng nhau ngắm sao băng.

Chương 1:

Nhà tôi ngay góc phố, cạnh nhà anh. Anh là một con người điềm đạm, ôn nhu, anh chỉ hơn tôi có 2 tuổi.Lúc nhỏ anh thường rụt rè, nhưng đâu có chỉ thế tôi còn rụt rè hơn. Ngày đầu tôi mới chuyển đến, anh và bố sang làm quen và chào hỏi tôi cùng mẹ. Anh uể oải đi sau bố còn tôi với hai mắt long lanh vừa rụt rè núp sau lưng mẹ.Anh nhìn xuống đất, rồi nhìn lên trần, cố gắng để không nhìn vào tôi.Chợt bố anh bảo anh:

- ''Lại chào em đi con.''

Anh mới giật thõm mình, gãi đầu gượng gạo nói:

- ''Anh là Mạn Bắc, chào em''.Tôi cũng nhìn chằm vào anh và ngày thơ nói:

-'' Em là Thiên ý, anh đẹp trai quá hihi''.Anh gượng gạo, cúi mặt.

......................................................

Lúc tôi lên sáu, anh lấy xe đạp đèo tôi đi học, sáng nào cũng vậy, anh dậy rất sớm.Sang giúp nhà tôi bao nhiêu việc . Anh chỉ hơn tôi có hai tuổi nên chúng tôi học cùng trường, anh học giỏi, vào tận lớp A, còn tôi chỉ ở lớp B.Tôi ngày nhỏ tưởng tình yêu tuổi thơ chỉ là một trò đùa không ngờ lại chính là câu chuyện làm tôi nhớ nhất.Vào những ngày ấy, tôi hạnh phúc biết bao.Ngày nào cũng được gặp anh, nhìn anh, nói chuyện rôm rả.

Năm tôi lên bảy, anh lên chín. Cũng như năm trước anh cũng đèo tôi đi học, nhưng lại không phải đi với mình tôi. Chả là lớp anh mới có một chị mới chuyển về trông rất xinh.Nên anh rất quý chị ấy, hôm nào chị ấy của nên nhà nhờ anh giảng bài nên anh không có nhiều thời gian để gặp tôi.Thế nhưng sau này tôi mới biết, chị ấy là chị em song sinh với anh. Bố mẹ anh li hôn sau khi mẹ anh vừa mới sinh anh chưa được một năm. Nhà ngoại anh tuy rất giàu có nhưng bên nhà nội lại rất nghèo. Mẹ anh cương quyết lấy bố anh mặc dù bị người nhà ngăn cản.Sau đó vì quá nghèo khó bố anh không thể nuôi nổi mẹ con nên nhà ngoại đưa mẹ anh về.Vớn dĩ lúc đầu anh cũng theo mẹ về nhà ngoại nhưng vì vấn đề hai con nên anh được bố nuôi đến 15 tuổi rồi về nhà ngoại hưởng thừa kế. Anh thế còn may, tôi từ khi sinh ra chưa một lần được biết bố mình là ai nên cũng rất tội nghiệp. Nhưng mẹ tôi lại khác, nhà mẹ tôi cũng rất khá giả:bà là tiểu thư trong một nhà quyền quý nhưng bà chẳng muốn thừa kế chút nào.Bà ra ngoài bươn chải tự sống. Thật ra cũng chẳng phải điều gì, chả là mẹ tôi vẫn muốn chờ người bố đáng kính đã bỏ rơi 2 mẹ con chúng tôi.

Mùa xuân năm đó, trường của chúng tôi tổ chức giải bóng đá, nên anh rất thường xuyên đi luyện tập với bạn. Anh thường dẫn tôi đi theo, đứa nào cũng lại trêu tôi nhưng anh lại bảo vệ tôi.Đứa nào cũng khen tôi xinh, rất dịu dàng.Còn mắt anh cứ thế mà đỏ lên, chắc ăn nhầm ít giấm.Cứ vậy tôi tưởng anh là tình yêu mong manh dễ vỡ của tôi.

Ngày 15/ 4/1991. Là sinh nhật lần thứ 10 của anh, bạn bè anh cũng tới, và hơn thế đó là mẹ và em gái anh. Anh không vui vì điều đó, bố mẹ anh mỗi khi gặp nhau người thì khóc, người thì tránh mặt.Bản thân anh cũng không tránh được điều đó, làm sao anh có thể gần gũi một người mẹ từ khi sinh ra anh chưa từng được anh vào cửa lớp một lần, chưa hôn chào tạm biệt một lần.Còn tôi, cũng vậy, chắc anh và tôi giống nhau.

Sang năm học mới, là năm tôi lên lớp 3, lúc đó đối với anh là thời kì quan trọng, là lúc anh chuyển cấp sang trường mới.Vậy nên việc học của anh thì ngày càng bận rộn hơn, tôi cũng chẳng có nhiều thời gian để nói chuyện với anh. Tôi chỉ có thể nhìn ra của số ngắm anh học bài.Tôi chẳng ngờ ngày đó cũng đến.............

P/s: Truyện chính chủ, thằng nào edit nó xin hãy nói vs chủ tus nhé. Hãy comment góp ý, share, và fl mk nghen.

link wattpad:https://www.wattpad.com/user/akari77tanaka06

0
CHAP I: (tiếp) ..... và bảo: - How are you??? ( **** Đầu óc trống rỗng*****không bt mk đang nghĩ j) Tôi đơ luôn ak mọi người, chấn tĩnh lại tôi hỏi: -Where are you from??? Anh ta nói: - Vietnam Tôi hỏi tiếp: - Why do you speak to me in English? Anh ta cười và bảo: - Đùa cô thôi, tôi sống ở Anh và đã sang VN đc 8 năm rồi!!! Ngạc nhiên lắm hả??? Nhìn thẳng vào mắt anh ta, tôi bảo: - Nè, tôi bj yếu tim đó nha, đừng có hù...
Đọc tiếp

CHAP I: (tiếp)

..... và bảo:

- How are you???

( **** Đầu óc trống rỗng*****không bt mk đang nghĩ j)batngo Tôi đơ luôn ak mọi người, chấn tĩnh lại tôi hỏi:

-Where are you from???

Anh ta nói:

- Vietnamhihi

batngobatngobatngo Tôi hỏi tiếp:

- Why do you speak to me in English?

Anh ta cười và bảo:

- Đùa cô thôi, tôi sống ở Anh và đã sang VN đc 8 năm rồi!!! Ngạc nhiên lắm hả???

Nhìn thẳng vào mắt anh ta, tôi bảo:

- Nè, tôi bj yếu tim đó nha, đừng có hù tôi, anh mak còn hù tôi nữa là bt tay tôi đấy!!!

Anh ta hihi và bảo:

- Thôi bỏ chuyện đó đi, vào trong đi, tôi sẽ giới thiệu về một số đầu sách mới của CLB nha!!!

Theo chân anh ta, tôi bước vào và anh ta bắt đầu giới thiệu. Tôi bỏ ngoài tai và chẳng thèm quan tâm vì tôi không có hứng thú khi đi cùng một loại mọt sách, óc vật như anh ta leu và cũng chẳng có hứng thú với cái CLB toàn màu hường của anh ta leu( Mẹ kiu nên pải đi thôi)

Như trên tôi đã nói zới các bạn là không thèm để ý nên hậu quả là -----------------------------------------------

Tôi vấp vào cửa và ngã sml luônhuhu Xí, anh ta tới một câu hỏi cx k0 thèm nói mak còn bảo:

- Ai bảo không chú ý làm chi. Lêu...

----------------------------------------To be continue---------------------------

Hơi rối, sorry nha mn !!!!!!!!!!!!

8
28 tháng 9 2017

...

Ko có zì để ns!

28 tháng 9 2017

sa mạc lời limdim

MỐI TÌNH ĐẦU(CHAP 20- hạ) Nhìn Libra, Aquarius cười nửa miệng. Ng con giá có thể khiến a cười, khiến anh ko ngần ngại mà trêu trọc cô lần đầu gặp, khiến a tò mò về gia cảnh, khiến a cứ muốn bắt nạt mỗi khi lại gần có lẽ chỉ có mik Libra. Thật buồn cười nhỉ, cứ như câu truyện mơ hồ về cô bạn Tiểu Giải mà Scarpio kể cho a nghe mỗi khi cậu ta nhớ lại ký ức đã mất, mỗi khi mơ về cô bạn...
Đọc tiếp

MỐI TÌNH ĐẦU(CHAP 20- hạ)

Nhìn Libra, Aquarius cười nửa miệng. Ng con giá có thể khiến a cười, khiến anh ko ngần ngại mà trêu trọc cô lần đầu gặp, khiến a tò mò về gia cảnh, khiến a cứ muốn bắt nạt mỗi khi lại gần có lẽ chỉ có mik Libra. Thật buồn cười nhỉ, cứ như câu truyện mơ hồ về cô bạn Tiểu Giải mà Scarpio kể cho a nghe mỗi khi cậu ta nhớ lại ký ức đã mất, mỗi khi mơ về cô bạn Tiểu Giải.... phải chăng... đó là yêu?

Cuối tiết

-hey~ Cancer, bn còn nhớ mik đúng ko, mik là phó hội trưởng hội học sinh, bây giờ bn đi theo mik làm quen khu vực do hội học sinh quản lí nha-Aries tiến đến cạnh bàn Cancer nói

Chậc... giờ Libra mới nhớ tên này là phó hội trưởng. nhận ra vẻ bối rối trên mặt Cancer, Libra chủ động:

-Cậu cứ đi đi, mik ở lại làm một lát là xong mà

-Vậy mik đi nha, mik sẽ về nhà trc chuẩn bị bữa tối cho cậu-Cancer nói nhưng vẫn tỏ vẻ áy náy

-uk- cười nhẹ

-Aries, cậu lâu quá, còn cậu Cancer, sau này nếu cứ chậm như vậy thì sao có thể tiếp nhận chức vụ trong hội-Capriorn bỗng bc tới

-Hơ... học trưởng, tôi sẽ chú ý- Cancer vội bật dậy, kẽ cú đầu xin lỗi

-Đừng để ý cậu ta, Cancer chúng ta đi tới khu vực quản lý của hội hs đi-Aries nói

Aries đi, Cancer kẽ theo sau. Capricorn liếc sang Libra r theo dấu 2 ng kia. Nhận biết đc Capricorn vừa nhìn mik, Libra gọi hắn ta lại:

-Nè!!!... chuyện cậu nói sáng nay là sao, tên “bạn trai” đó là ai z hả-Bật dậy

-(quay lại)...Cậu tự biết-Lạnh lùng nói r đi mất

Aaaaaa... thật là hết chỗ nói với tên này. Quay sang tên lớp trưởng, là cậu bn tóc cam mà cô thấy vừa nãy (tên bị bắt nạt ở cầu thang bị Libra nhìn thấy). hình như có j đó ko đúng, vừa r còn tỏ vẻ bị bắt nạt mà giờ đã ôm vai bá cổ tên lớp trưởng là sao. Libra nghe thoáng đc mấy câu: “Aquarius à, cậu thật gian xảo à nhoa, mượn t để ở lại với bn gái...bla bal(ko nghe rõ)” ; “Liên quan cậu à, Sagitarius”; “Anh họ à, bla bal...e sắp có CHỊ DÂU r đúng ko” ; “Scarpio, cậu đi thì nhớ kéo 2 của nợ này đi giùm t” ; “vâng”.... bỗng ko khí im lặng, hình như mấy ng kia đi r, Libra chẳng còn hóng đc j cả. bỗng một giọng nói cất lên, rất gần, rất gần, ngay cạnh cô thì phải:

-Lớp phó, chúng ta làm lại sổ đc chưa

-A .... –giật mik thốt lên

-Anh là ma hả, xuất hiện đột ngột z, làm hú hồn t luôn r- Libra tránh ra xa, thở dài

-... làm lại sổ ko thì bảo

Tên này thần kinh à, ít nhất cũng bị chập mạch. Hắn ta có thù với mik kiếp trc sao, hay mik giết cả nhà hắn để r kiếp này đén báo thù mik? Lợi dụng con zai hiệu trưởng để ở lại, vì sao chứ?

Bực dọc, Libra ngồi xuống, lấy sổ ra, cổ họng tức ko nói ra nổi. ko hiểu sao, mỗi khi nhìn thấy cái mày Libra nhíu lại khó chịu, trong lòng aquarius lại cảm thấy vui vẻ. ngồi xuống cạnh Libra, Aquarius chép lại sổ.

Lén nhìn Aquarius, ko hiểu sao cô lại.... ách, a ta tự dưng nhìn cô làm j, vội cúi mặt xuống, lại là cái cảm giác này, ko đc ko đc để hắn bt đc mik đang đỏ mặt. Aaaa.... thanh danh 1 đời của cô, nếu đứa em gái mik bt đc chắc sẽ mất mặt lắm cho coi. Bỗng một giọng nói cắt ngang suy nghĩ:

-Sắc nữ (đồng nghĩa với sắc lang)

-(liếc sang người ngồi cạnh) Anh nói j vậy hả, ai là sắc nữ chứ-Bật dậy hét

-trong phòng này có mik em là nữ thôi-vẫn tiếp tục soạn lại sổ

~~~~~~~~~

P/s: vì thứ 3 tuần sau mik thi nên thứ 3 mik sẽ ko đăng truyện, thứ 5 có lẽ cx z.

mà hình như cảnh quay của nam9 hơi ít nhỉ (chắc tại là con gái nên sẽ dễ biểu đạt cx hơn khi ở lốt nu9), dù cảnh ít nhưng Aquarius vẫn là main của bộ truyện nha

5
9 tháng 12 2017

Mk thấy nó kì kì sao đấy nhỉ ??? Chắc do mk tưởng tượng thôi nhưng cũng hay đấy !

9 tháng 12 2017

hay lắm

Chap 1 Cạch … Tôi mở cửa, bước ra khỏi phòng. Lết từng bước, từng bước sang phòng ông anh, tôi gõ cửa: - Anh hai, dậy đưa em đi học Không thấy ổng trả lời, tôi lặp lại: - Anh haiiiiiiiiiiiii, dậy đưa em đi họcccccccccccccccccccc… Cạch … Cửa hé mở, ông anh thò đầu ra đáp: - Sao út đi học sớm thế ? - Không sớm đâu, hai mau lên đi, em sắp muộn học rồi! - Nay anh mệt quá, út tự đi được không ? - Ai...
Đọc tiếp

Chap 1

Cạch …

Tôi mở cửa, bước ra khỏi phòng. Lết từng bước, từng bước sang phòng ông anh, tôi gõ cửa:

- Anh hai, dậy đưa em đi học

Không thấy ổng trả lời, tôi lặp lại:

- Anh haiiiiiiiiiiiii, dậy đưa em đi họcccccccccccccccccccc…

Cạch … Cửa hé mở, ông anh thò đầu ra đáp:

- Sao út đi học sớm thế ?

- Không sớm đâu, hai mau lên đi, em sắp muộn học rồi!

- Nay anh mệt quá, út tự đi được không ?

- Ai bảo hôm qua giẫm chân em chi, giờ em lết còn khó. Thôiiii, hai mau lên đi,muộn là em bắt đền hai đấy!!!

Dụi dụi mắt, ổng đóng cửa phòng vào.

5 phút sau

Cạch ….

Ổng mở cửa, nói với tôi:

- Út, đi học

Ổng nói rồi xuống nhà trước, tôi lết theo sau. Dù rất muốn chạy nhanh xuống nhà nhưng tôi chạy không nổi. Tôi cảm thấy tốc độ của mình chắc Rùa phải gọi bằng cụ. Lết mãi, lết mãi mới được mấy bậc, tôi nản, hét lớn:

- Haiiii ơi, em lết không nổi

Ổng chạy lên, cau mày:

- Sao mày mè nheo thế hả Út

- Hị hị

- Lên anh cõng, mau lên còn đi không muộn là mày tự chịu trách nhiệm, anh mày không biết đâu

Ổng cõng tôi xuống dưới nhà, ra đến cửa, hỏi:

- Muốn ngồi xe hay cõng. Trả lời nhanh

Tôi đáp một cách hồn nhiên:

- Cõng

Ổng bảo:

- Mày tụt xuống đi

- Sao lại xuống, em muốn hai cõng cơ

- Xuống để anh còn khóa cửa. Mày định để nhà cửa thế này mà đi à

- Hị hị, em quên

Cạch cạch cạch… Khóa xong, ổng ra hiệu cho tôi leo lên lưng… Ổng hỏi:

- Được chưa

- Rồi ạ. Đi đi haiii

*********************************

Trên đường, ổng hỏi tôi:

- Út thấy có anh hai thế nào? Có thích không?

- Có chứ.

- Thế à. Anh thấy có đứa em gái như mày chẳng vui tí nào. Mày mè nheo quá, lại hay bắt nạt anh nữa

- Hai bắt nạt em thì có

……………….

- Lớp mày ở đâu để anh còn ship tận nơi

/ Vừa nói vừa chỉ tay/ - Ở dãy nhà B, lầu 4, phòng đầu tiên kìa

- Phòng Hoá à

- Đúng òi, mắt anh hai tinh ghê

/ Vừa đi vừa nói/- Mày quên anh từng học ở đây à

- Lớp 7 được học Hóa rồi à?

- Đâu có, cô Chủ nhiệm bảo đổi phòng

……………

- Đến lớp rồi đấy, anh hết nhiệm vụ

Nói xog, ổng biến mất với tốc độ ánh sáng. /Có một sự hoang mang nhẹ ở đây/

Tôi lết về chỗ ngồi. Con Hoa ngồi sau tôi. Nó nhổm lên, nhìn tôi và bảo:

- Ê Linh, mày biết chuyện gì chưa

- Chuyện lớp có học sinh mới á hả?

- Ừ

- Biết lâu rồi, mày quên tao là lớp trưởng à

- Ừ nhỉ, tao quên

Reng … reng … reng. Tiếng chuông thần thánh vang lên. Nó báo hiệu giờ truy bài đã đến. Tụi nó nối nhau, đoàn này đoàn kia bước vào lớp. Chờ tụi nó vào hết rồi, tôi lôi cái thước trong ngăn bàn ra. Gõ nhẹ xuống bàn, nói:

- Các cậu ổn định đi, vào lớp rồi đấy

Quay xuống chỗ con Hoa, tôi bảo:

- Tiết đầu là giờ tự học đúng không?

- Hình như đổi rồi hay sao í

- Ờ

Nói xong tôi quay lên. Ngó sang bên trái chỗ bàn thằng Nam, không thấy nó đâu, tôi đứng dậy, quay xuống lớp, nói:

- Nay lớp mình vắng Nam đúng không cả lớp?

Lác đác mấy đứa gật đầu, tôi ngồi xuống, nghĩ:

- Nay thằng Nam không đến lớp, không có ai để ghẹo. Buồn ghê

Reng… reng… reng… Tiếng chuông thần thánh lại vang lên một lần nữa. Nhưng mà lần này dài hơn, nó báo hiệu giờ vào lớp đến rồi.

Cô bước vào lớp, dẫn theo một bạn nam, nhìn thoáng qua thì có vẻ đẹp trai. Cô nhìn cả lớp và bảo:

- Chào các em, đây là học sinh mới của lớp minh. Mời em giới thiệu về mình cho lớp được biết nào

Bạn mới nói:

- Xin chào các bạn, mình là Nguyễn Trần Đình Dương, học sinh mới đến, mong các bạn giúp đỡ

Tôi dụi dụi đôi mắt, cố nhìn thật rõ mặt Dương, tôi nghĩ thầm:

- Sao trên đời này lại có người dễ thương đến thế không biết nữa

……….

Cô chủ nhiệm :

- Linh! Linh! Linh! …

- Dạ / Tôi giật mình đáp lại/

- Em bị sao thế

- Dạ không ạ, cảm ơn cô, em không sao ạ

Quay ra nhìn Dương, cô bảo:

- Dương, em tự tìm chỗ ngồi giúp cô

- Tạm biệt cả lớp, giờ cô có việc bận, các bạn tự làm quen với nhau, nhớ giữ trật tự / Nói với lớp/

CÔ CHỦ NHIỆM ĐẠI NHÂN BƯỚC RA NGOÀI, Dương tiến lại gần chỗ tôi, Dương bảo:

- Linh!

- Hả

- Kế bên cậu là ghế trống, tôi có thể ngồi được chứ?

- Ừ được, cậu ngồi đi

Tôi mở balo, lấy điện thoại ra, đặt dưới ngăn bàn nhắn cho Hoa:

- Ê mày

- Giề / Hoa rep nhanh và lẹ dù đang ở trong lớp/

- Mày thấy Dương sao?

- Bình thường. Còn mày?

- Tao thấy dẽ thương + đẹp trai

- Ê ê, đừng nói với tao là mày thích nó nhá

- Ờm chắc vậy

- Wao, tin hot à nha, để tao báo cho cả lớp biết

- Câm cho tao

- Méo câm, kệ mày, rồi tụi nó sẽ biết, nhưng không phải bây giờ

Tắt điện thoại, nhét vô balo, tôi lấy quyển Nhật ký ra và viết. Đang mải viết bỗng có đứa kéo áo, tôi quay ra, Dương cho tôi 1 tờ giấy và không nói gì. Tôi hỏi:

- Tờ giấy đưa tôi à?

Dương khẽ gật đầu và không nói gì cả. Tôi mở nó ra và kinh ngạc khi thấy dòng chữ :


****, *** ***** ***

Lấy cây bút chọc nhẹ vào tay Dương, tôi bảo:

- Dương, cậu …

--- Hết Chap 1 ---
Mơn vì đã đọc
Có góp ý gì cứ cmt
#Mun
#LHTÂ

21
11 tháng 5 2018

- Tò mò chữ kia v ;;)

13 tháng 5 2018

Tui đoán dòng chữ kia là:

" Linh, tôi thick cậu."

Đúng ko nhỉ? Nhìn qua chắc là truyện ngôn tình òi nên tui đoán tek, cho ý kiến nha.

_________WHY DID YOU LEAVE ME?_________ CHAP I: Lần đầu gặp mặt - Tôi là Song Tử. Tính cách của tôi là đơn giản nhưng vô cùng phức tạp. AHIHI. Tôi khá lười và thường hay lên cơn một cách vô điều kiện, tôi thk mấy anh đz, cao ráo, hok giỏi và phải menly một chút . Tôi yêu âm nhạc và rất rất thk nghe nhạc. My bro is Sibun Hoàng Sơn...v..v..v Tôi đc các pạn gọi là khùng. OK nghe hơi rồ nhưng tôi thk -------------------------To be...
Đọc tiếp

_________WHY DID YOU LEAVE ME?_________

CHAP I: Lần đầu gặp mặt

- Tôi là Song Tử. Tính cách của tôi là đơn giản nhưng vô cùng phức tạp. AHIHI. Tôi khá lười và thường hay lên cơn một cách vô điều kiện, tôi thk mấy anh đz, cao ráo, hok giỏi và phải menly một chút haha. Tôi yêu âm nhạc và rất rất thk nghe nhạcok. My bro is Sibun Hoàng Sơn...v..v..v Tôi đc các pạn gọi là khùng. OK nghe hơi rồ nhưng tôi thk

-------------------------To be continue------------------------------

Hôm đó là ngày đầu tiên tôi tới CLB Book. Tôi đến sớm và ngó ngang ngó dọc như kiểu đc vào thiên đường vậy. Đã 4 sao òi mak còn vừa đi vừa nhìn nhìn đất nhìn mây và Rầm.. rầm.. rầm, một chồng sách dày và nặng đổ liểng xiểng trước mặt tôi. Tôi nhìn như thôi miên vào đống sách mak chẳng để ý xem người tôi vừa đụng vào là ai. Bản năng là một đứa giỏi cãi nên mắng như tát nước vào mặt anh ta:

- Anh đi đứng kiểu j vậy hả???bucqua

Anh ta nhìn tôi một cái rồi bỏ đi luôn, để lại đống sách mak chẳng nói lời nào. Tôi tức lắm nhưng đành mặc kệucche, tôi cx bước vào phòng đọc chứ chẳng xếp hay lm j đụng đến trồng sách đó cảbucminh

--------------------

Vừa ngẩng đầu lên tôi thấy ngay thằng cha hồi nãy. Không ai #, nó là quản lý câu lạc bộ Book @ Chuyện j vậy trời@

Lúc đó tôi chỉ muốn chui xuống đất thui, ôi ngaingung wa!!!

Anh ta bước đến chỗ tôi và bảo:

----------------------------------To be continue-------------------------------

Thấy hay ib nha/ Thanks mọi người nhìu!!!

Chap 2 có vào t6 nha!!!

7
27 tháng 9 2017

hay thật ! truyện của mình mong bạn chỉ bảo thêm !ok