K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

2 tháng 2 2023

Thực hiện tốt chế độ sinh hoạt hằng ngày mang lại cá nhân những thay đổi:

- Khoẻ mạnh hơn.

- Tinh thần sảng khoái hơn.

- Vui vẻ hơn.

- Tự tin hơn.

- Cơ thể đẹp hơn.

- Truyền được năng lượng tích cực tới mọi người.

- Cuốn hút nhiều người hơn.

-v.v.v.....

2 tháng 2 2023

Này tuỳ thuộc vào mỗi người cân đối ở các yếu tố như giờ giấc sinh hoạt học tập, mức độ bận rồi, mục tiêu phấn đấu.

D
datcoder
CTVVIP
31 tháng 10 2023

Những thay đổi của em so với khi học là học sinh tiểu học

Gợi ý:

- Chiều cao, cân nặng, vóc dáng: cao hơn, nặng hơn...

- Những thay đổi trong sinh hoạt hằng ngày: biết phụ giúp bố mẹ công việc nhà nhiều hơn

- Ý thức trách nhiệm đối với học tập: tự giác trong học tập hơn, học tập chăm chỉ, làm bài tập thường xuyên hơn

- Mơ ước trong cuộc sống, về tương lai: trở thành một người thành đạt để lo cho cuộc sống.

QT
Quoc Tran Anh Le
Giáo viên
19 tháng 11 2023

Những việc em cần làm để chăm sóc bản thân phù hợp với môi trường học tập mới là:

+ Chế độ dinh dưỡng: Ăn uống đầy đủ bổ sung nhiều chất để có đủ sức khoẻ học tập.

+ Vệ sinh cá nhân: Vệ sinh cá nhân sạch sẽ và có ý thức hơn.

+ Thể dục -  thể thao: Tham gia các môn thể dục thể thao yêu thích.

+ Các vui chơi, giải trí: Tham gia tích cực các của nhà trường.

+ Phương pháp học tập: Chăm chú nghe giảng trên lớp, về nhà ôn lại kiến thức đã học.

3 tháng 2 2023
 

Kế hoạch công việc em có thể thực hiện:

Công việc 

Thời gian thực hiện             

Ghi chú

Sắp xếp lại đồ dùng học tập

Sáng 

 

Lau bàn ghế

Sáng 

 

Nấu cơm 

Trưa – tối

 

Rửa bát

Trưa tối

 

Gấp quần áo 

Tối 

 
QT
Quoc Tran Anh Le
Giáo viên
19 tháng 11 2023

- Chế độ sinh hoạt của em có điểm khác là 

+ Em chưa tập thể dục, thể thao nhiều. 

+ Chế độ ăn uống của em chưa hợp lí. 

+ Em chưa uống đủ nước

17 tháng 9 2021

  Em yêu ngôi nhà của em,ngôi nhà là 1 tổ ấm hạnh phúc của mỗi người.Mọi người đều phải lớn lên trong sự bao bọc của mọi người trong gia đình.Em không phải là ngoại lệ.

 Gìa đình là hai chữ thiêng liêng đối với em.mọi người không thể sống một cuộc đời trọn vẹn nếu không có gia đình.Mẹ là người nuôi chúng ta khôn lớn và cũng là người mà giúp chúng ta oa oa tiếng khóc chào đời.Bố là người sẽ dạy dỗ chúng ta,vẽ đường chỉ lối cho chúng ta trong cuộc sống.Tình yêu thương của gia đình nằm ở chỗ:đưa chúng ta đến trường đi học,dạy cho chúng ta những điều hay,lẽ phải,....Ai dám chà đạp lên tình yêu thương to lớn này,kẻ đó sẽ bị trừng phạt thích đáng.Mọi người trong nhà ai ai cũng phải lắng nghe nhau,yêu thương nhau và quan tâm nhau,không nên cãi nhau,..như vậy thì ta sẽ có 1 mối quan hệ gia đình tốt đẹp.

 Giờ đây,chúng ta ddax trưởng thành và phải lập gia đình như những người khác.Chúng ta không nên lãng quên đi tình cảm gia đình.Như vậy sẽ làm lãng quên đi cuộc sống hạnh phúc trong quá khú.Em sẽ cố gắng giữ gìn tình cảm gia đình đã dành cho mình. 

Lưu ý vài lỗi sai trong bài để hoàn thiện hơn nha, 1 tick đúng cho bạn.

  
17 tháng 9 2021

chuẩn bị thuyết trình là sao cô ơi? gửi bản Ppt lên đây á ạ? :v?

D
datcoder
CTVVIP
31 tháng 10 2023

• Viết bài giới thiệu ngắn về:

- Những thay đổi bản thân mà em xác định được.

- Cảm xúc của em về sự thay đổi đó.

• Trao đổi bài viết với các bạn trong nhóm, hoàn thiện bài viết sau kho góp ý.

Cùng các bạn lựa chọn bài viết để tham gia diễn đàn

Thời gian trôi đi nuôi dưỡng tâm hồn con người, giúp ta trưởng thành hơn cả về thế chất, tinh thần và chắp cánh cho ta những ước mơ, những hi vọng vào tương lai. Giống như mọi người, dòng xoáy của thời gian cho tôi sự trưởng thành để một ngày tôi chợt nhận ra: “Tôi đã lớn khôn”.

Con người tôi đang ngày càng lớn lên theo năm tháng. Nhớ ngày nào, tôi còn là con bé con nhút nhát chỉ biết tò tò theo sau chân mẹ, thế mà bây giờ, cô nhóc ấy đã trở thành một học sinh Trung học cơ sở, cao hơn cả mẹ. Tôi không chỉ lớn hơn mà tầm tay cũng xa hơn trước. Tôi có thế dễ dàng lấy những cuốn từ điển trên giá cao nhất xuống, có thể giúp mẹ treo quần áo lên mắc tủ mà không cần bắc ghế, có thế giúp bố khiêng thang lên gác thượng để sửa ăng-ten, có thể đi hết một đoạn đường núi dài không cần có ai dắt hay cõng... Những việc ấy hồi nhỏ tôi chưa đủ sức thì bây giờ đều trở nên đơn giản, dễ dàng. Tôi cũng không còn cảm thấy tự hào khi giúp bố mẹ làm những công việc nhà nữa, tất cả đều đã trở thành những việc làm thường ngày của tôi, không có gì khó khăn hay quá sức cả. Cái cảm nhận mình đang lớn lên ban đầu đối với tôi còn rất mơ hồ nhưng càng lúc tôi càng nhận thức được rõ ràng hơn.

Tôi không chỉ lớn lên ở con người mà còn lớn lên trong suy nghĩ của mình. Trước đây, tôi chỉ biết đến trường và học theo các bạn mà chẳng cần lo nghĩ xa xôi gì hết. Ngay cả việc vào học trường cấp hai, tôi cũng đế cho bố mẹ quyết định. Hồi đó, tôi hầu như dựa dẫm hết vào bố mẹ nhưng dần dần, tôi cũng biết tự lo cho mình. Sau mỗi học kì, tôi biết tự xem lại kết quả học tập của mình, so sánh với các bạn khác và kết quả năm học trước đế rút kinh nghiệm cho mình tiến bộ hơn. Trong một tập thế mà ý thức thi đua luôn được đề cao, tôi cũng đã học tập được rất nhiều tò các bạn mình. Tôi biết rằng không ai có thế hiểu mình cần gì hơn chính bản thân mình. Tôi đã có suy nghĩ và ý kiến riêng, tôi có thể tự lo cho mình. Không giống như lúc còn nhỏ (luôn hành động theo bản năng và ý muốn của riêng mình), tôi hiểu rằng không thế không chú ý tới mọi người xung quanh. Tôi đang học cách sống để không phải tranh giành, học cách nhường nhịn và chấp nhận suy nghĩ của người khác. Mỗi người nhìn nhận suy nghĩ theo một chiều hướng khác nhau, điều cần thiết là tôi biết lúc nào cần hiểu và khi nào cần thuyết phục cho người khác hiểu mình.

Từ sự khôn lớn ấy, tôi cũng tự đặt cho mình những ước mơ. So với khi còn nhỏ thì những mong muốn ấy đã không còn chỉ là những ý muốn bộc phát, mơ mộng, viển vông nữa. Thời gian đã cho tôi sự chín chắn trong những quyết định cho tương lai. Trước kia, ước muốn của tôi có nhiều vô số mà bây giờ’ tôi cũng không còn nhớ hết nữa. Khi ấy, tôi chỉ biết nhìn mọi thứ một cách đơn giản, thấy ai làm gì hay hay thì cũng mong muốn mình có thể làm được như vậy. Thế nhưng bây giờ thì tôi hiểu rằng chẳng có mục tiêu nào có thể đạt được một cách đơn giản mà không cần có cố gắng của chính mình. Tôi chẳng mấy khi nghĩ tới những điều con nít như khi còn nhỏ mà suy nghĩ rất kĩ đế tự đánh giá khả năng của mình và đặt ra một mục tiêu chắc chắn. Tôi không muốn phải thay đổi mơ ước của mình cho dù tôi có lớn hơn nữa. Hiện nay, tôi vẫn chưa biết ước mơ lớn nhất trong tương lai của mình là gì nhưng khi đã có thể quyết định được, tôi sẽ luôn hi vọng và cố gắng hết sức để đạt được.

Nhưng ước mơ ấy càng lớn bao nhiêu, tôi càng nhận thức được trách nhiệm của mình bấy nhiêu. Trước hết, tôi cần có bổn phận đối với những người xung quanh. Là một người con, tôi phải nỗ lực phấn đấu trưởng thành để không phụ công ơn sinh thành, nuôi dưỡng của cha mẹ, ông bà. Là một người trò, tôi phải cố gắng học tập, tu dưỡng đạo đức xứng đáng với sự dạy dỗ của các thầy cô giáo. Là một người bạn, tôi cần học tập và giúp đỡ các bạn của mình để cùng tiến bộ hơn... Tôi hiểu rằng bất cứ ai cũng có trách nhiệm riêng. Khi tôi đã là một học sinh khoác trên người bộ đồng phục của trường Ngô Sĩ Liên thì đi đâu tôi cũng là đại diện cho ngôi trường của mình. Tôi hiểu rằng mọi người có thể nhìn nhận và đánh giá ngôi trường thân yêu theo những hành vi ứng xử của tôi. Khi tôi là một người Hà Nội thì tôi là đại diện cho con người thủ đô và khi tôi là người Việt Nam thì tôi cũng là đại diện cho cả dân tộc mình. Càng suy nghĩ về những trách nhiệm ấy tôi cũng cảm nhận được sức nặng đặt trên vai mình.

Sự trưởng thành của tôi không chỉ bản thân tôi biết mà mọi người xung quanh cũng đều công nhận. Hè vừa rồi, nhà nội tôi có một niềm vui rất lớn: Người bác của tôi đã sống bên Mĩ gần hai mươi năm cùng với hai cô con gái đã trở về thăm quê hương. Suốt thời gian ấy, bác và hai chi sống ở nhà tôi, bà tôi cũng dọn từ quê ra. Ở nhà nhộn nhịp, đông vui hơn nên công việc cũng nhiều hơn trước. Trong khi bố mẹ vẫn phải đi làm, còn chị Thu thì đang thi học kì, chỉ có tôi ở nhà cùng bác tiếp khách và dọn dẹp nhà cửa. Tôi đã cố gắng làm được nhiều việc nhà để bác và bà được nghỉ ngơi. Một hôm, trong bữa cơm bác đã khen tôi làm bố tôi rất vui và hài lòng. Tối hôm đó, trước khi tôi đi ngủ, mẹ nói với tôi:

- Con gái mẹ đã lớn nhiều rồi đấy!

Tôi sung sướng đi vào giấc ngủ không chỉ vì lời khen của mẹ hay của bác mà vì niềm vui khi thấy bố mẹ tự hào về mình - có nghĩa là tôi đã lớn khôn. Cho dù trách nhiệm có to lớn tới đâu, cho dù ước mơ còn là một khoảng cách rất xa và khó khăn, tôi vẫn sẽ không ngừng cố gắng, bởi tôi biết rằng xung quanh mình vẫn còn những người thân yêu luôn sẵn sàng giúp đỡ tôi bất cứ lúc nào.

QT
Quoc Tran Anh Le
Giáo viên
19 tháng 11 2023

- Em đã tham gia hoạt động tình nguyện – ngày thứ 7 xanh. Cảm xúc của em khi tham gia hoạt động đó: rất vui và hào hứng.

- Qua những hoạt động đã tham gia và giao tiếp hằng ngày, em đã thiết lập được mối quan hệ “bạn bè”, thân thiết với những người xung quanh.

- Điều sẽ xảy ra nếu không có mối liên hệ với cộng đồng: không có mối quan hệ từ xã hội, hạn chế bản thân giao tiếp, cởi mở. 

- Cần làm để thiết lập được mối quan hệ với cộng đồng: tham gia nhiều hoạt động tập thể hơn, khi tham gia hoạt động với tinh thần hết mình vì cộng đồng