Kể chuyện Noi dan vat cua An-dray-ca =loi cua An-dray
Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.
Các chữ còn thiếu lần lượt là:
trí
chất
trong
chế
chinh
trụ
chủ
1. chí
2.chất
3.trong
4.chế
5.chinh
6.trụ
7.chủ
mình nhanh nhất T I C K cho mình nha
Kaito Kid tham khảo qua đường link này nhé!
https://sotayvanmau.com/ta-cay-qua-ma-em-yeu-thich-lop-4/
#Han_Sara#
các bạn ơi
cho mk lời hát mở đầu của phim sakura thủ lĩnh thẻ bài phần 1,2,3
ai nha nh và đúng mk tick
Phần 1
Đêm nay ngoài hiên ti tắc mưa,mưa rơi nhẹ rơi trên là mềm,mênh mang ngọt ngào mang mác lòng.Bởi vì đâu em buồn,bởi biết ai em sầu,ngước mắt lên nào,sớm mai đang dần hé...Chim ca hòa vang sau tán cây,lánh lấp hạt nắng thánh thót rơi,lung linh diệu kì bảy sắc cầu vông.Đảm can lên đi nào,cười vuj lên đi nào,bạn hỡi...Gió xuân về nơi nơi,ánh dương rạng ngời.Đời tươi vuj cùng ca vang,lòng thênh thang niềm hân hoan,còn chờ chj mình bên nhau bay *t lên trời cao.Nhịp xoay tinh cầu quay nhanh,chờ trăng lên hòa in bóng và ban mai từng tia nắng sẽ sáng chân trời xa.Cất tiếng hát...Mãi vui!
Phần 2
hôm nay nắng lên đẹp thay mây bay gió lay tán cây cùng nhau xuống con đường đông bao người bước qua vui sao ánh dương người cao mang bao ước ao ngọt ngào diêu kỳ tay nắm tay ta hát
còn chờ chi ta hãy đến vùng trời đầy ắp ánh sáng lung linh tuyệt vời từng đàn chim đang ríu rít con gió lá hoa khẽ rung hòa chung tiếng hát này kẹo thơm ta hãy nếm ngọt ngào những ước muốn muôn màu sáng tươi ngàn tia nắng ấm sướng vui đời muôn sắc thắm (ớ ơ ơ ờ) từng ngày cho ta biết bao điều hay cùng bạn bè ta bên nhau nắm tay môi cười xinh mình còn chờ chi lâu cùng nhau vui ca
ớ ơ ơ ờ hôm nay hôm nay nắng lên đẹp thay mây bay gió lay tán cây cùng nhau xuống con đường đông bao người bước qua vui sao ánh dương người cao mang bao ước ao ngọt ngào diêu kỳ tay nắm tay ta hát
Đây không phải thế giới nhạc phim đâu nhé !
Cẩn thận ko bạn bị trừ điểm hỏi đáp đó !
Nước + cacbonic (trong điều kiện có ánh sáng và diệp lục của lá) => tinh bột + oxi
Mik hỏi mik vẽ thế này đúng ko ? Nếu đúng thì k mình đúng nhé ! Nếu sai thì bình luận cho mình nhé !
Ý chí của anh ấy vững vàng
Anh ta quyết chí đến cùng
Trí tuệ nhân tạo là một phát minh hữu ích
Tuy nghèo nhưng cậu ấy vẫn vươn lên
Anh ta giàu tưởng tượng
hok tốt
em có ý chí quyết tâm với học tập
đầu óc tưởng tượng của em rất phong phú
em cố gắng vươn lên trong học tập
em có trí tuệ siêu phàm
Một dòng sông màu hồng mơ mộng
PROMOTED CONTENT
Tôi đang kiếm được 9 triệu mỗi giờ. Muốn biết cách làm không?
Cách này kiếm được 1,5 tỷ/tháng!
Cách chữa hôi miệng nhanh nhất không phải ai cũng biết
Cô gái bình thường kiếm 1 tỷ đồng/tháng nhờ công việc bất thường!
Giữa vạn vật và muôn sắc màu cùa trời đất cao rộng
Mong cho emmột hạnh phúc tươi hồng’’
Đỗ Hồng Giang là tên mà ba mẹ đặt cho lúc em mới ra đời. Nhưng mọi người trong nhà vẫn quen gọi em là Bé Còi. Cái tên đó xem ra rất hợp với thân hình nhỏ nhắn và nói đúng hơn là còi cọc của em. Ăn rất khoẻ nhưng em nghịch cũng dữ nên mẹ bảo em không thể lớn được. Tuy là con gái nhưng em nghịch như tụi con trai. Mỗi buổi chiều đi học về em thường cùng tụi thằng Sơn, thằng Phúc xách chai đi đổ dế. Hôm nào chán tụi em lại rủ nhau đi đánh đáo, đánh khẳng. Trong nhà em toàn bi, ảnh, quay, không thể kiếm đâu ra một con búp bê hay một bộ đồ hàng cả. Ba thường vừa cười vừa trêu em “đáng lẽ Bé Còi nhà ta phải là con trai mới đúng”. Những lúc như thế em thường đỏ mặt bỏ chạy. Nghịch ngợm là vậy nhưng em cũng chăm học lắm nhé! Ở lớp Bé Còi toàn đứng đầu thôi. Năm ngoái em còn được nhà trường cử đi thi học sinh giỏi môn Toán nữa đấy. Mơ ước lớn nhất của em là được trở thành phi công, lái những chiếc máy bay thật lớn, thật to bay lên bầu trời cao vàtrong xanh trên kia.
Em tin chắc rằng mình sẽ thực hiện được ước mơ đó.
tích nha
tôi tên là LYB. tôi là người con gái thủ đô. thích chơi, thích hok, thích vận dụng công thức toán bằng bán cầu não phải........ tôi thích chơi càu lông nhảy dây, yêu thích mĩ thuật
Tôi tên là An-đrây-ca. Lúc lên 9 tuổi, tôi sống với mẹ và ông ngoại, ông ngoại tôi đã 96 tuổi nên rất yếu.
Một buổi chiều, ông nói với mẹ tôi: “Bố khó thở lắm !...”. Mẹ liền bảo tôi đi mua thuốc. Tôi nhanh nhẹn đi ngay, nhưng dọc đường lại gặp mấy đứa bạn đang chơi đá bóng rủ nhập cuộc. Chơi được một lúc, sực nhớ lời mẹ dặn, tôi vội chạy một mạch đến cửa hàng mua thuốc rồi mang về nhà.
Bước vào phòng ông, tôi hoảng hốt thấy mẹ đang khóc nấc lên. Thì ra ông đã qua đời. Tôi ân hận tự trách: “Chỉ vì mình mải chơi bóng, mua thuốc về chậm mà ông chết". Tôi oà khóc và kể hết mọi chuyện cho mẹ nghe. Mẹ an ủi:
- Không, con không có lỗi. Chẳng thuốc nào cứu nổi ông đâu, ông đã mất từ lúc con vừa ra khỏi nhà.
Nhưng tôi không nghĩ như vậy. Cả đêm đó, tôi ngồi nức nở dưới gốc cây táo do tay ông vun trồng. Mãi sau này, khi đã lớn, tôi vẫn luôn dằn vặt: “Giá mình mua thuốc về ngay thì ông ngoại còn sống thêm được vài năm nữa!”.
Mặc dù đã lớn khôn, nhưng lòng tôi không khỏi chua xót mỗi khi nhớ đến câu chuyện năm tôi lên 9 tuổi. Chuyện là thế này:
Khi ấy tôi sống cùng với mẹ và ông vì bố tôi mất đã lâu. Ông tôi đã 96 tuổi rồi nên rất yếu.
Một buổi chiều, khi đang chơi tha thẩn quanh giường ông, tôi bỗng nghe tiếng ông gọi mẹ: “Bố khó thở lắm!..” Mẹ liền bảo tôi đi mua thuốc còn mẹ sẽ ở lại với ông. Tôi vội chạy đi ngay không chút chậm trễ. Nhưng dọc đường tôi gặp Rô-béc-tô, Mi-chi-a và Hen-ric đang chơi đá bóng rất vui. Đây là trò chơi mà tôi ưa thích nhất. Thấy tôi Mi-chi-a gọi:
- Này, vào đây chơi cùng bọn tớ đi.
- Nhưng tớ phải đi mua thuốc cho ông.
- Chơi một tẹo rồi đi có sao đâu. Hen-ric nói.
Nghe bạn nói có lý, tôi tặc lưỡi nhủ thầm: “Tí nữa mua cũng được”. Thế là tôi cùng hòa vào cuộc vui với các bạn. Chơi được một lúc, ngẩng đầu lên thì trời cũng nhập nhoạng tối, sực nhớ lời mẹ dặn, tôi ba chân bốn cẳng chạy đến hiệu mua thuốc rồi mang về nhà.
Bước vào phòng ông nằm, tôi hoảng hốt khi thấy mẹ đang khóc nấc lên. Thì ra ông đã qua đời. Tôi òa khóc nức nở kể mọi chuyện cho mẹ nghe. Mặc dù mẹ đã hết lời an ủi tôi rằng tôi không có lỗi. Bởi ông đã mất ngay từ lúc tôi vừa ra khỏi nhà. Nhưng tôi vẫn không dứt khỏi ý nghĩ tại tôi mải chơi, mua thuốc về chậm mà ông mất. Cả đêm đó, tôi ngồi khóc nức nở dưới gốc táo do tay ông vun trồng.
Đến tận bây giờ, tôi vẫn không thôi dằn vặt mình. Các bạn đừng như tôi kẻo phải ân hận nhé.
Hok tốt
# Smile #