K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

6 tháng 5 2019

- LÝ NAM ĐẾ

-TRIỆU QUANG PHỤC

HOK TỐT

6 tháng 5 2019

 Những tướng tiêu biểu trong cuộc khỏi ngĩa Lý Bí:

     -Triệu Túc 

     - Triệu Quang Phục

      - Phạm Tu

     - Tinh Thiều

“Thời gian trôi qua nhanh. Chỉ còn lại những kỉ niệm…”. Thật vậy, bây giờ tôi đã trải qua hơn chục năm học nhưng mỗi lần lời bài hát ấy vang lên lòng tôi lại nâng nâng khó tả nhớ về những kỉ niệm của tôi và Lan năm chúng tôi học lớp 4.

Tôi và Lan là đôi bạn thân với nhau từ nhỏ vì nhà Lan gần nhà tôi. Có gì chúng tôi cũng chia ngọt sẻ bùi cho nhau như hai chị em gái vậy. Hằng ngày Lan thường sang gọi tôi đi học kể cả trời mưa lẫn trời nắng. Nhưng hôm nay trời mưa cũng như mọi khi thôi mà tôi ở nhà chờ mãi…chờ mãi đến gần bảy giờ mà vẫn không thấy Lan sang gọi mình đi học. Tôi liền nghĩ và nói thầm: “Hôm nay không đợi mình đi học thì hôm sau mình sẽ đi trước và không đợi bạn nữa đâu.” Nói xong tôi liền nhanh chóng chạy vội đến trường vì sợ vào lớp muộn. Trời mưa, nước tát vào mặt, đường bị trơn nên tôi bị vấp ngã bẩn hết quần áo. Đến lớp lại bị các bạn trong lớp trêu là con áo ộp nên tôi càng bực và giận bạn hơn. Nhìn xung quanh trong lớp cũng không thấy Lan tôi lại nghĩ bạn đang chơi với các bạn ngoài sân. Lúc này tôi càng giận hơn và dường như trong đầu tôi lúc này Lan không còn là bạn thân nữa.

Tùng…tùng…tùng ba tiếng trống vang lên báo hiệu giờ vào lớp, tất cả mọi người đã ngồi vào hết chỗ của mình chỉ còn chỗ Lan vắng. Một lúc sau cô bước vào lớp và nói: “ Hôm nay bạn Lan bị ốm nên xin phép cô nghỉ các em ạ.” Nghe cô nói lúc này tôi cảm thấy thương bạn và có lỗi với bạn vô cùng. Dường như giờ học hôm ấy tôi chẳng tiếp thu được gì. Cô bảo đọc thì đọc, cô bảo viết thì viết. Tôi chỉ mong sao tiết học hôm đấy trôi đi thật nhanh để còn chạy về thăm bạn. Nhưng không ngờ tiết học hôm đấy trôi đi lâu lắm chắc bởi vì tôi không chú ý nghe giảng. Thế rồi tiết học cũng kết thúc, tôi chạy nhanh về nhà bạn, rồi bước vào nhà thấy bạn đang nằm giường, người xanh xao, khuôn mặt bạn nhợt nhạt hẳn đi. Mới có một ngày mà trông bạn khác hẳn. Tôi đến bên bạn và nói: “ Cho mình xin lỗi bạn nhé”. Lan vừa nghẹn ngào vừa nói: “ Mình mới thật có lỗi với bạn. Mình đã không báo trước với bạn mình bị ốm nên không đi học được.” Thế rồi chúng tôi lại thương yêu và quý mến nhau như cũ. Và từ đó tình bạn của chúng tôi lại càng trở nên thắm thiết hơn.

Những kỉ niệm về tình bạn thật đúng là chân thành. Nó xuất phát từ trái tim đến với trái tim. Chính vì vậy mà trong thơ ca cũng có câu:

“Sống trong bể ngọc kim cương
Không bằng sống giữa tình thương bạn bè.”

16 tháng 6

Bạn thân của tôi rất thông minh.(chắc vậy)

Lưu ý:Câu trên chỉ mang tính chất ví dụ và hoàn toàn không có thật!

16 tháng 6

bạn thân mình rất hiền lành

Sắp xếp các chi tiết mang tính tự sự, miêu tả và ý nghĩa của chúng được nhắc đến trong đoạn văn trên theo thứ tự. Em bé được mời gọi đến xứ sở “trên mây” và “trong sóng”. Đó là thế giới xa rộng, đầy hấp dẫn. Em tự sáng tạo trò chơi: con là mây, sóng tinh nghịch, phiêu du khắp chốn; mẹ là trăng dịu hiền tỏa sáng, là bờ biển bao dung ôm ấp chở che; mái nhà là bầu trời xanh dịu mát, bình yên. Nhớ ra...
Đọc tiếp

Sắp xếp các chi tiết mang tính tự sự, miêu tả và ý nghĩa của chúng được nhắc đến trong đoạn văn trên theo thứ tự.

Em bé được mời gọi đến xứ sở “trên mây” và “trong sóng”. Đó là thế giới xa rộng, đầy hấp dẫn.
Em tự sáng tạo trò chơi: con là mây, sóng tinh nghịch, phiêu du khắp chốn; mẹ là trăng dịu hiền tỏa sáng, là bờ biển bao dung ôm ấp chở che; mái nhà là bầu trời xanh dịu mát, bình yên.
Nhớ ra “mẹ mình đang đợi ở nhà”, “mẹ luôn muốn mình ở nhà”, em bé từ chối “Làm sao có thể rời mẹ mà đến được?”
Em bé có những câu hỏi đầy háo hức: “Nhưng làm thế nào mình lên đó được?”, “Nhưng làm thế nào mình ra ngoài đó được?”

1
16 tháng 6

Chi tiết mang tính tự sự: 

Em bé được mời gọi đến xứ sở “trên mây” và “trong sóng”. Đó là thế giới xa rộng, đầy hấp dẫn.

Nhớ ra “mẹ mình đang đợi ở nhà”, “mẹ luôn muốn mình ở nhà”, em bé từ chối “Làm sao có thể rời mẹ mà đến được?”
Em bé có những câu hỏi đầy háo hức: “Nhưng làm thế nào mình lên đó được?”, “Nhưng làm thế nào mình ra ngoài đó được?”

Ý nghĩa: tạo không gian, tình huống câu chuyện của nhân vật thể hiện tình cảm làm câu sự diễn đạt thêm tự nhiên, sâu sắc, tinh tế, hấp dẫn hơn

Chi tiết mang tính miêu tả:

Em tự sáng tạo trò chơi: con là mây, sóng tinh nghịch, phiêu du khắp chốn; mẹ là trăng dịu hiền tỏa sáng, là bờ biển bao dung ôm ấp chở che; mái nhà là bầu trời xanh dịu mát, bình yên.

Ý nghĩa: giúp thể hiện rõ hoạt cảnh sinh động của nhân vật "em bé" và "mẹ" có liên quan đến tình cảm của nhân vật. Đồng thời tăng giá trị gợi hình, gợi cảm, lời văn có sự liên kết mạch lạc chặt chẽ và hay hon về nghệ thuật tạo hình nội dung.

13 tháng 6

Olm chào em trong trường hợp này em hãy xem lại bài  kiểm tra đó trong học bạ, sau đó bấm vào làm lại  bài này là được em nhé. 

 

13 tháng 6

vay lam 1 cau thoi

 

Chào những chùm hoa nắng (7)
Vương trên mái tóc em (7)
Đọng trên má em hiền (7)
Tô làn môi em đẹp (7)
Long lanh trong ánh mắt (7)
NHững giọt nắng mùa hè (7)
Ngân đầy điệp khúc ve (7)
Cho một mùa thương nhớ! (7)

Dữ dội và dịu êm (6)
Ồn ào và lặng lẽ (6)
Sông ko hiểu nổi mình (6)
Sóng tìm ra tận bể (6)

TK:

Đã năm mùa khai giảng trôi qua, hành trình chinh phục tri thức của em đã đến lúc phải bước sang trang mới. Ngôi trường Tiểu học Hùng Vương yêu dấu này vậy là sắp phải rời xa em rồi.

Trong suốt những năm qua, ngôi trường của em đã có nhiều thay đổi rõ rệt. Sau lần tu sửa vào lúc học sinh học online, trường trở nên khang trang và sạch đẹp hơn. Hàng rào bao quanh trường có lớp vôi trắng xóa, nổi bật với các trụ chính sơn màu vàng tươi. Bên trong, trường chia thành hai khu vực. Một bên là ba dãy nhà cao tầng xếp thành hình chữ L, bao bọc lấy khoảng sân rộng ở giữa. Một bên là sân cỏ rộng lớn và khu nhà thi đấu thể thao - nơi diễn ra các sự kiện, hoạt động tập thể của ngôi trường. Ba dãy nhà hình chữ L đều chỉ cao ba tầng, nhưng mỗi tầng có đến sáu phòng học. Dãy nhà ở cạnh ngắn hơn là nơi sinh hoạt, họp hành và quản lý của các thầy cô, nhân viên nhà trường. Hai dãy còn lại nối liền với nhau, tạo thành cạnh dài của chữ L là nơi sinh hoạt của học sinh chúng em. Ngoài các phòng học ở tầng 2 và 3, thì ở tầng 1 lần lượt là thư viện, phòng tin học, phòng thực hành và căn-tin. Trường của em có các luống hoa mười giờ chạy dọc bao quanh chân các dãy nhà. Cùng với đó là các bồn rửa tay rải rác trên sân. Lúc nào sân trường và lớp học cũng sạch sẽ, ngăn nắp. Bởi nhờ có các cô lao công chăm chỉ dọn dẹp và ý thức giữ gìn vệ sinh chung của chúng em.

Em yêu trường Tiểu học của mình, không chỉ bởi trường đẹp và khang trang. Mà hơn hết, là bởi những kỉ niệm tuyệt vời em đã có tại đây, cùng với thầy cô và bè bạn.

5 tháng 6

Suốt những năm qua, tôi rất tự hào về việc được học tập, rèn luyện, sinh hoạt và vui chơi tại trường Tiểu học Yên Hòa. Ngôi trường này đã truyền đạt cho tôi nhiều bài học thú vị và ghi lại vô số kỷ niệm vui buồn. Hôm nay, tôi đã đến trường sớm. Ngôi trường quen thuộc trở nên đặc biệt và tôi mới để ý đến điều này.

Cánh cổng của trường thật to lớn! Màu đỏ sáng rực, cánh cổng mở ra mỗi sáng, chào đón chúng tôi, và buổi chiều, nó nói lời tạm biệt. Bước qua cánh cổng đó, tôi gặp hai bác tùng già. Ngày nào, hai bác đều đứng ở cổng, trông rất nghiêm túc như những người lính bảo vệ trường học và học sinh. Sáng sớm, sân trường khá yên tĩnh. Mọi thứ vẫn còn mang trong mình hơi thở của giấc ngủ đêm qua. Chỉ có ánh mặt trời không lười biếng, nó bừng sáng sau đám mây trắng tinh. Ánh nắng mặt trời ấm áp chiếu rọi khắp sân trường. Khi đó, cả trường trở nên sống động. Có nhiều điều tuyệt vời nhưng tôi thích nhất là hai hàng cây. Cây bàng, cây bằng lăng, cây phượng... tạo nên bóng mát cho các bạn học trò đang háo hức đến lớp. Mấy tháng qua, không hiểu sao, cây bàng già trở nên uể oải, không muốn chia sẻ cùng ai. Có lẽ, lạnh của mùa đông khiến cây trở nên yếu đuối như vậy. Mỗi lần gió lạnh thổi qua, áo lông vũ của cây bàng cũng thấy tả tơi. Sáng nay, tôi mới nhận ra rằng cây bàng đã mặc chiếc áo choàng xanh non tươi tốt. Chắc chắn chúng tôi sẽ vui chơi thoải mái dưới bóng mát của chiếc áo đặc biệt này.

Mặt trời dần vươn lên cao. Ánh nắng vẫn cứ tiếp tục trò chơi khắp nơi. Ánh nắng chiếu sáng dãy nhà, tạo nên những bức tường màu vàng rực rỡ. Khung cửa sổ xanh sẫm cũng thay đổi màu sắc, kết hợp với những vệt phai trắng. Chúng được mở ra để đón ánh nắng và gió. Từ các khung cửa, tiếng giảng bài, tiếng đọc sách của thầy cô vang lên đều đặn. Dãy nhà Hiệu bộ có vẻ yên tĩnh, các thầy cô đã vào lớp. Dãy nhà B của các bạn lớp Một phát ra âm thanh vần chính xác. Một số học trò nghịch ngợm bị cô giáo trách phạt, đứng lúng túng ở cửa lớp. Một số cô bé tinh nghịch lỡ đưa đôi mắt trong veo theo chú chim non bay xuống sân trường. Khi tiếng trống vang lên, mọi thứ dường như tỉnh giấc. Các bạn học sinh chạy ra như ong vỡ tổ, khuôn mặt ai cũng hồn nhiên, vui mừng vì một ngày tuyệt vời tại trường.

Đây là năm học cuối cấp, chúng tôi sẽ phải xa trường, xa thầy cô, xa bạn bè và xa cả những niềm vui buồn khi học. Dù xa nơi này, trường sẽ luôn là gia đình thứ hai của tôi. Những cửa lớp, hàng cây và cánh cổng vững chắc sẽ mãi là những hình ảnh đẹp trong trái tim tôi.

4
456
CTVHS
5 tháng 6

E đi về quê ngoại hay nội có đc k nhỉ?