K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

9 tháng 3 2020

please

31 tháng 10 2023

新型コロナウイルス感染症の流行との戦いは最も抜本的な段階にあり、全国民の一致した信頼と共同の努力が必要とされている。 これは、政治システム全体、あらゆるレベル、支部、機関、組織の共通の責任であるだけでなく、各個人の市民的責任でもあります。 この仕事も、人々に過度の仕事や貢献、努力を要求したり強制したりするものではなく、実際には単純な仕事を通じてのみ行われます。 絶対に必要でないときは外出しない、など。 水泳、ウォーキング、ジムに行く、健康と美容に気を配るなど、日々の楽しみを延期してください。 身辺を守ることをお互いに思い出し、この困難な日々を乗り越えるためにお互いをサポートしましょう...私たちはこれらのことをまず自分自身のために行うだけでなく、誇示するためにも行います、地域社会に対する市民の責任、国に対する責任。

疫病に対処するために危険に直面し、命を犠牲にして昼夜を問わず懸命に働いている人がたくさんいることを覚えておいてください。 しかし、彼らの努力と犠牲は、ほんの数人の無責任で無意識で恥知らずな人々の行動や言葉のせいで台無しになった可能性があります...

たとえそれが非常に小さく単純であっても、今日のあなたの行動は、あなたの団結を示し、健全で回復力のあるベトナムのために手を組むことであると考えてください。 地域社会、健全で発展した社会のための生活感覚を表します。 英雄都市ダナンの市民的責任を示すことです。

7 tháng 3 2020

 Lần sau bạn đừng đăng linh tinh nữa nha !

7 tháng 3 2020

Vị trí và giới hạn của Châu Mĩ :

- Châu Mĩ rộng 42 triệu km2 , nằm hoàn toàn ở bán cầu Tây . Trải dài từ vùng cực Bắc đến gần vùng cực Nam .

- Phía Bắc giáp Bắc Băng Dương , Phía Tây giáp Thái Bình Dương , phía Đông giáp Đại Tây Dương .

* Xác định trên bản đồ châu Mĩ vị trí các nước Cu-ba, Chi-lê, Ni-ca-ra-goa: dựa vào bản đồ để xác nhận.


 

Đề số 14. 1. Đọc đoạn văn sau trong SGK Ngữ văn 6 tập 2 và trả lời các câu hỏi phía dưới:" Bởi tôi ăn uống điều độ và làm việc có chừng mực... đưa cả hai                                                  ( Dế Mèn phiêu lưu kí- Tô Hoài) a. Đoạn văn trên là lời trần thuật của nhân vật nào? Ở ngôi thứ mấy?b. Đoạn văn trên sử dụng chủ yếu phương thức biểu đạt nào để khắc họa hình...
Đọc tiếp

Đề số 14.

 

1. Đọc đoạn văn sau trong SGK Ngữ văn 6 tập 2 và trả lời các câu hỏi phía dưới:

" Bởi tôi ăn uống điều độ và làm việc có chừng mực... đưa cả hai  

                                                ( Dế Mèn phiêu lưu kí- Tô Hoài)

 

a. Đoạn văn trên là lời trần thuật của nhân vật nào? Ở ngôi thứ mấy?

b. Đoạn văn trên sử dụng chủ yếu phương thức biểu đạt nào để khắc họa hình ảnh Dế Mèn?

c. Tìm và ghi lại các tính từ trong đoạn văn trên?

d. Tìm và ghi lại các từ láy trong đoạn văn trên, sắp xếp các từ láy theo cấu tạo( láy vần, láy phụ âm đầu, láy toàn bộ).

e. Gạch dưới những từ Hán Việt trong các từ sau: cường tráng, mẫm bóng, hùng dũng, khoan thai.

                                           

2. Hãy viết bài văn tả người thân yêu gần gũi nhất với em.

1
8 tháng 3 2020

1. Phương thức biểu đạt: miêu tả

2. Từ láy là loại từ được tạo thành từ hai tiếng trở lên, các tiếng có cấu tạo giống nhau hoặc tương tự nhau về vần hoặc chỉ về âm, nhưng có khi giống nhau cả âm và vần. Trong từ láy có thể có 1 tiếng không mang ý nghĩa gì hoặc cả 2 tiếng đều không có nghĩa nhưng khi ghép lại với nhau tạo thành một từ có nghĩa.

Bốn từ láy trong đoạn văn: điều độ, phanh phách, hủn hoẳn, phành phạch.

3. Việc sử dụng các tính từ và cụm tính từ đó góp phần khắc họa ngoại hình cường tránh của Dế mèn.

4. Biện pháp so sánh -> khẳng định sức mạnh những chiếc vuốt của Dế Mèn.

7 tháng 3 2020

Quê hương em có dòng sông La hiền hòa, thơ mộng. Dòng sông giang rộng cánh tay ôm lấy mảnh đất quê hương em vào lòng như người mẹ ôm ấp đứa con thơ. Nhìn từ xa, dòng sông như một dải lụa đào quanh co, uốn khúc. Dọc theo bờ bên này, nhà cửa san sát, cảnh làng quê đầm ấm, yên vui. Không khí yên tĩnh. Cây xanh đưa lá cờ tung bay. Xa xa, bờ bên kia, cây cối xanh tốt um tùm nghiêng mình soi bóng xuống dòng nước trong veo. Những ngày hè, nước sông trong vắt. Dưới ánh nắng, những gợn sóng lăn tăn lung linh dát bạc xoa dịu cái nắng chói chang. Lũ trẻ chúng em thường đằm mình dưới dòng sông tắm mát, người lớn thì lấy nước sông để giặt giũ, tưới cây... còn những người già thì ngồi dưới gốc cây cạnh bờ sông hóng gió. Đến mùa mưa lũ, dòng sông như sâu hơn, rộng hơn chở nước về nơi biển cả. Dòng nước đục ngầu, giận dữ ấy trôi xuôi giúp làng êm yên bình trong dông bão. Con sông đã gắn bó với người dân quê em từ bao đời, ghi dấu bao kỉ niệm tuổi thơ em. Em sẽ luôn nhớ về dòng sông quê hương với bao kỉ niệm êm đềm.
- So sánh: Dòng sông giang rộng cánh tay ôm lấy mảnh đất quê hương em vào lòng như người mẹ ôm ấp đứa con thơ.

- Nhân hóa: Cây xanh đưa lá cờ tung bay.

7 tháng 3 2020

cảm ơn bạn

Đề số 14. 1. Đọc đoạn văn sau trong SGK Ngữ văn 6 tập 2 và trả lời các câu hỏi phía dưới:" Bởi tôi ăn uống điều độ và làm việc có chừng mực... đưa cả hai                                                  ( Dế Mèn phiêu lưu kí- Tô Hoài) a. Đoạn văn trên là lời trần thuật của nhân vật nào? Ở ngôi thứ mấy?b. Đoạn văn trên sử dụng chủ yếu phương thức biểu đạt nào để khắc họa hình...
Đọc tiếp

Đề số 14.

 

1. Đọc đoạn văn sau trong SGK Ngữ văn 6 tập 2 và trả lời các câu hỏi phía dưới:

" Bởi tôi ăn uống điều độ và làm việc có chừng mực... đưa cả hai  

                                                ( Dế Mèn phiêu lưu kí- Tô Hoài)

 

a. Đoạn văn trên là lời trần thuật của nhân vật nào? Ở ngôi thứ mấy?

b. Đoạn văn trên sử dụng chủ yếu phương thức biểu đạt nào để khắc họa hình ảnh Dế Mèn?

c. Tìm và ghi lại các tính từ trong đoạn văn trên?

d. Tìm và ghi lại các từ láy trong đoạn văn trên, sắp xếp các từ láy theo cấu tạo( láy vần, láy phụ âm đầu, láy toàn bộ).

e. Gạch dưới những từ Hán Việt trong các từ sau: cường tráng, mẫm bóng, hùng dũng, khoan thai.

                                           

2. Hãy viết bài văn tả người thân yêu gần gũi nhất với em.

3
8 tháng 3 2020

1. Phương thức biểu đạt: miêu tả

2. Từ láy là loại từ được tạo thành từ hai tiếng trở lên, các tiếng có cấu tạo giống nhau hoặc tương tự nhau về vần hoặc chỉ về âm, nhưng có khi giống nhau cả âm và vần. Trong từ láy có thể có 1 tiếng không mang ý nghĩa gì hoặc cả 2 tiếng đều không có nghĩa nhưng khi ghép lại với nhau tạo thành một từ có nghĩa.

Bốn từ láy trong đoạn văn: điều độ, phanh phách, hủn hoẳn, phành phạch.

3. Việc sử dụng các tính từ và cụm tính từ đó góp phần khắc họa ngoại hình cường tránh của Dế mèn.

4. Biện pháp so sánh -> khẳng định sức mạnh những chiếc vuốt của Dế Mèn.

10 tháng 3 2020

sao ko làm câu 5

10 tháng 3 2020

1. Ngôi kể là ngôi thứ nhất.

2. Màu sắc bao trùm vùng đất này là màu xanh.

3. Hình ảnh rừng đước: dựng lên cao ngất làm choáng ngợp du khách với các bậc màu xanh: xanh lá mạ, xanh rêu, xanh chai lọ. Các sắc độ khác nhau của màu xanh gợi ra các lớp cây đước từ non đến già mọc nối tiếp nhau, không bao giờ dứt.

4. Nội dung:

- Văn bản đã cho ta thấy quang cảnh của vùng sông nước Cà Mau với thiên nhiên mang vẻ đẹp rộng lớn, hùng vĩ, hoang dã, tràn đầy sức sống.

- Đoạn trích cũng cho thấy cuộc sống tấp nập, trù phú, độc đáo, đa dạng và con người cũng mang những nét đặc trưng riêng, độc đáo.

- Thể hiện sự am hiểu, tấm lòng, tình yêu, niềm tự hào của nhà văn Đoàn Giỏi đối với thiên nhiên và con người mảnh đất nơi đây.

7 tháng 3 2020

\(\uparrow\)là cuộc thị viết thư quốc tế UPU lần thứ 49 (2020)

7 tháng 3 2020

Nếu là UPU thì bạn phải tự làm nhé.

chúc bạn học tốt!

Bên mẹ !Hoài niệm về những ngày bên mẹ...Chung quanh tôi, có ngàn vạn con người.Nhưng trong tôi, chỉ có một người thôi.Người ấy đã trao cho tôi cuộc sống này, và hơn thế, đã cho tôi hiểu vẻ đẹp của cuộc sống, ý nghĩa của cuộc sống.Tôi gọi Người là Mẹ.Mẹ tôi là một cô gái trồng hoa nết na thuỳ mị, được hàng xóm láng giềng yêu mến, và tất nhiên, được rất nhiều chàng trai...
Đọc tiếp

Bên mẹ !
Hoài niệm về những ngày bên mẹ...
Chung quanh tôi, có ngàn vạn con người.
Nhưng trong tôi, chỉ có một người thôi.
Người ấy đã trao cho tôi cuộc sống này, và hơn thế, đã cho tôi hiểu vẻ đẹp của cuộc sống, ý nghĩa của cuộc sống.
Tôi gọi Người là Mẹ.
Mẹ tôi là một cô gái trồng hoa nết na thuỳ mị, được hàng xóm láng giềng yêu mến, và tất nhiên, được rất nhiều chàng trai theo đuổi. Cuối cùng mẹ đã chọn bố tôi - một viên chức quèn thấu hiểu tâm hồn mẹ. Bố không thể cho mẹ nhiều thứ, tuần trăng mật: không, váy cưới: không, nhẫn cưới: cũng không. Nhưng theo lời mẹ thì bố tôi đã tặng cho mẹ hai món quà tuyệt vời nhất: một vườn hoa xinh xắn ở sau nhà, và tôi, tài sản lớn nhất của mẹ.
Mùa xuân, tôi chập chững theo mẹ ra vườn thăm những bông hoa vừa hé nụ. Mẹ bảo rằng nàng tiên mùa Xuân đã đánh thức cả vườn hoa, và mỗi bông hoa tươi là một nụ cười của cuộc sống. Bàn tay mẹ chăm sóc nâng niu cho muôn nụ cười nở rộ, đưa hương thơm náo nức khắp vườn. Mẹ còn dạy tôi ghi nhớ từng mùi hương riêng biệt trong vườn, vì hương thơm chính là linh hồn của cỏ hoa. Tôi chẳng thể nào phân biệt giỏi như mẹ và mọi loài hoa trong mắt tôi, tôi đều gọi chung là “hoa mẹ”.
Có lần, hai mẹ con ra vườn chơi từ lúc mặt trời còn chưa dậy. Mẹ ôm tôi vào lòng, hát những lời ru ngọt ngào như sữa, thủ thỉ các cậu chuyện cổ tích về cô công chúa Hoa, chàng hoàng tử Lá... và nói với tôi đôi lời vu vơ:
- Con có thấy hạt sương đang run rẩy trên cánh hồng kia không? - mẹ hỏi - Nó đang khóc đấy. Vì chỉ chút nữa thôi khi mặt trời lên, nó sẽ tan biến khỏi cõi đời này, sẽ không được ở bên hoa nữa. Hạnh phúc nhiều khi đơn giản lắm, con hiểu không?
Tôi không hiểu lắm những điều mẹ nói. Được sống bên cha mẹ như thế này, tôi cũng thấy hạnh phúc lắm rồi. Và hạnh phúc lớn nhất của tôi là hàng đêm được ngủ vùi trong mái tóc dài mượt mà thơm ngát của mẹ. Mái tóc mẹ có một hương thơm kỳ lạ: vừa nồng nàn đắm say, vừa nhẹ nhàng thanh khiết, có khi quấn quít không rời, lúc lại dịu dàng lan toả... Tưởng như tất cả các hương hoa trong vườn đã lưu lại trên tóc mẹ vậy.
Mùa hạ ùa đến với những tia nắng rát bỏng xen lẫn những cơn mưa dữ dội. Cảnh vật khô héo đi dưới sức nóng của mặt trời. Tôi ghét mùa hạ! Mùa hạ làm hoa lá ủ rũ và làm mẹ tôi mệt mỏi. Mẹ thường xuyên bị chóng mặt và ho dữ dội, có lần mẹ còn bị ngất khi đang cùng tôi tưới hoa. Tôi chỉ biết ngồi khóc cho đến khi mẹ tỉnh dậy. Vậy mà mẹ lại dặn tôi rằng không được kể cho bố, rằng mẹ chỉ thiếp đi một chút thôi, và mẹ sẽ tự dậy được ngay.
Nhưng đến lần thứ hai, mẹ đã không tự dậy được.
Mẹ được chuyển ngay vào Khoa cấp cứu của bệnh viện. Tôi chỉ được bố giải thích là mẹ bị ốm nhẹ, mẹ phải xa tôi một thời gian. Nhưng tôi chẳng tin đâu vì nếu bị ốm nhẹ thì mẹ tôi đâu phải nằm Bệnh viện, và bố tôi đâu phải lo lắng đến rộc cả người thế kia.
Ngày nào tôi cũng được bố đèo vào Bệnh viện thăm mẹ. Dù mệt mỏi nhưng mẹ vẫn tự tay vắt cam, pha sữa cho tôi uống. Mẹ cười rất tươi khi biết tôi vẫn chăm sóc cẩn thận cho những bông hoa ở nhà. Mẹ còn xin phép ông bác sĩ già được tặng vài giống hoa đẹp cho khu vườn của Bệnh viện. Thấy mẹ như vậy, tôi cũng an tâm phần nào. Tôi sà vào lòng mẹ và hỏi:
- Mẹ ơi, mẹ có mệt lắm không? Mẹ phải nhanh khỏi ốm đấy nhé!
Mẹ âu yếm thơm tôi và trả lời:
- Ừ, được rồi, mẹ sẽ nhanh khỏi ốm để đưa con trai mẹ ra vườn chơi.
Thế nhưng lúc về, tôi thấy hình như mắt mẹ đẫm lệ.
Thấm thoát thu qua đông tới, thời gian trôi ngày một nhanh hơn và mẹ tôi ngày một yếu hơn. Vào thăm mẹ, tôi giật mình khi thấy mẹ xanh quá và tóc mẹ rụng từng mảng. Tôi cứ mếu máo ăn vạ mãi nên mọi người đành phải cho tôi ở hẳn Bệnh viện với mẹ. Một lần, trong giấc ngủ mơ màng, tôi loáng thoáng nghe tiếng mẹ thổn thức:



- Anh ơi, em sắp phải đi rồi... Em chẳng tiếc gì đâu, em chỉ tiếc con em thôi... Giá mà em được nhìn thấy con lớn lên, được đưa con đến trường, rồi con mình lấy vợ... Ước gì em sống thêm được vài năm, không, chỉ vài tháng, hay mấy tuần nữa thôi cũng được. Sắp đến Tết rồi, anh nhỉ? Em sẽ dắt con ra chợ mua lá dong về gói bánh chưng, sẽ mua cho con bộ quần áo mới...
Bệnh của mẹ tôi đã vào giai đoạn cuối. Tuy mẹ cố kìm những tiếng rên rỉ nhưng nhìn vẻ mặt mẹ, tôi biết mẹ đang đau đớn đến cùng cực. Tôi nghe trộm được ông bác sĩ già nói với bố:
- Tôi không hiểu vì sao cô ấy có thể trụ vững lâu đến như vậy. Thứ giữ cô ấy sống đến bây giờ không phải là thuốc men nữa rồi. Mà có lẽ... có lẽ là tình yêu thương...
Vì mẹ tôi yếu quá rồi nên mọi người không cho tôi được ở với mẹ nữa. Tôi một mình lầm lũi trở về khu vườn thân quen. Những cơn gió lạnh buốt sục sạo khắp nơi như muốn tiêu diệt nốt các mầm sống còn sót lại. Những bông “hoa mẹ” úa tàn đổ gục xuống, những cánh hoa héo hắt và giập nát phủ dày trên mặt đất, chốc chốc lại bị gió thổi tung lên, bay lả tả. Nhưng kìa, ở giữa khu vườn vẫn còn trơ trụi một bông hoa xinh đẹp, dẫu cành lá đã xiêu vẹo hẳn đi nhưng vẫn bất chấp giá lạnh mà kiên cường sống. Tôi chạy vội tới, dùng cả hai lòng bàn tay che chở cho nụ cười cuối cùng của cuộc đời. Một cơn gió sắc như dao lướt tới, bông hoa xinh khẽ run rẩy rồi gục xuống, trong bàn tay tôi chỉ còn những cánh hoa rời rụng. Tôi oà lên khóc. Mẹ ơi! Mẹ về đi! Con nhớ mẹ quá... Con chẳng thích bánh chưng đâu. Con chẳng thích quần áo mới đâu. Con chỉ cần mẹ thôi...
Một buổi tối, bỗng nhiên mẹ yêu cầu bác sĩ cho tôi được ngủ cùng mẹ. Buổi tối ấy, suốt đời tôi không quên được. Mẹ tôi lại xinh đẹp như ngày xưa, da mẹ hồng hào, mắt mẹ sáng long lanh. Trên khuôn mặt mẹ không còn những nét đau đớn nữa. Mẹ không nói gì cả, mẹ chỉ cười tươi như hoa và ôm tôi vào lòng, thật chặt. Tôi sung sướng áp đầu vào mái tóc thơm ngát của mẹ và ngủ thiếp đi.
Sáng hôm sau, tôi bị đánh thức bởi tiếng gào thét và tiếng chân người chạy cuống cuồng. Tôi mở choàng mắt ra. Mẹ tôi vẫn nằm yên trên giường, miệng thoáng một nụ cười mãn nguyện. Bố tôi quì phục bên mẹ, thân hình cứng đờ như tượng đá. Tôi gào lên gọi mẹ, rồi gọi bố. Nhưng không ai trả lời... Cô y tá vội bế thốc tôi ra khỏi phòng nhưng trước đó, tôi vẫn kịp nhìn thấy vị bác sĩ già lôi từ hàm răng xô lệch của mẹ một chiếc khăn tay rỉ máu:
- Tội nghiệp! Cô ấy muốn thằng bé ngủ yên...

***

Nàng tiên mùa Xuân lại quay về đánh thức cả khu vườn. Những cánh bướm rập rờn nô đùa quanh hàng trăm bông hoa mơn mởn sắc hương. Chăm sóc cho cả vườn hoa ấy bây giờ chỉ còn bố và tôi, còn mẹ tôi lặng lẽ ngụ ở một góc vườn ngắm nhìn hai bố con. Tôi đứng trước những que hương vừa thắp trên mộ mẹ mà lòng chợt thấy bâng khuâng. Được sống mãi trong khu vườn này bên những người thân yêu, đó là tâm nguyện của mẹ. Bố khẽ thở dài và vỗ nhẹ lên vai tôi:
- Đừng buồn nữa con... Mẹ đã bay lên trời rồi nhưng mẹ vẫn yêu thương chúng ta như chúng ta yêu thương mẹ. Vì bố, mẹ và con mãi mãi là một gia đình, phải không?
Tôi im lặng. Một luồng hương ấm áp và thân quen bất chợt toả ra, ôm ấp lấy hai bố con. Mùi hương nhang khói ư, hay hương thơm của cỏ hoa? Hình như không phải... Đây là một hương thơm kỳ lạ: vừa nồng nàn đắm say, vừa nhẹ nhàng thanh khiết, có khi quấn quýt không rời, lúc lại dịu dàng lan toả...
 

 

1
7 tháng 3 2020

nguồn: olm.vn/hoi-dap/detail/8545520712.html