K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

4 tháng 11 2017

( 4.2/5 +3/5) + (2.3/4 +1/4) +(5.2/3 +1/3) =( 4 + 2/5 + 3/5) +( 2 +3/4 + 1/4 ) + (5 + 2/3 + 1/3) =( 4+1 ) + (2 +1) + ( 5 + 1) = 14

4 tháng 11 2017

Ta có: \(\frac{x}{13}+\frac{x}{5}+\frac{x}{15}=18\)

Áp dụng tính chất của dãy tỉ số bằng nhau, ta có:

\(\frac{x}{13}+\frac{x}{5}+\frac{x}{15}=\frac{x+x+x}{13+5+15}=\frac{3x}{33}=\frac{x}{11}=18\)

=> \(\Rightarrow\frac{x}{11}=18\Rightarrow x=18\cdot11=198\)

Vậy x = 198

4 tháng 11 2017

1 bao gạo nặng số kg là :

  243,2 : 8 = 30,4 ( kg )

12 bao gạo nặng số kg là :

   30,4 x 12 = 365,8 ( kg )

      Đáp số : 365,8 kg 

4 tháng 11 2017

=>1 bao gạo cân nặng:

243,2:8=30,4kg

=>12 bao gạo nặng

30,4x12=364,8kg

4 tháng 11 2017

                   Cả 2 lần xay được số ki-lô-gam gạo là:

                        165+135=300(kg gạo)

                                      Đáp số:300 kg gạo

4 tháng 11 2017

Cả 2 lần xay được số kg gạo là :

  165 + 135 = 300 ( kg )

     Đáp số : 300 kg gạo

4 tháng 11 2017

Gọi a là số hạng thứ nhất, b là số hạng thứ hai. Ta có:

 a + b + ( a + b ) = 6806

( a + a ) + ( b +b ) = 6806

a x 2 + b x 2      = 6806

( a + b ) x 2        = 6806

 a + b                 = 6806 : 2 

 a + b                 =     3403

Vậy tổng của số hạng thứ nhất và số hạng thứ hai là 3403.

Số hạng thứ nhất là;

  ( 3403 + 327 ) : 2 = 1865

Số hạng thứ hai là:

  1865 - 327 = 1538

        Đáp số : Số hạng thứ nhất : 1865

                      Số hạng thứ hai : 1538

4 tháng 11 2017

số thứ 1:1865

số thứ 2:1538

4 tháng 11 2017

10 l dầu hỏa cân nặng là

0,8 . 10 =8 (kg)

can dầu hỏa 10 l cân nặng là

8 + 1,3 =9,3  (kg)

đáp số 9,3 kg

giải

10 lít dầu hỏa nặng là : 0,8 x 10 = 8 ( kg )

Can dầu hỏa đó nặng là : 8 + 1,3 = 9,3 ( kg )

   đáp số:...

P.s Ai trên 3000 điểm thì ủng hộ nha :))

4 tháng 11 2017

Cân nặng của can đó là:

0,8x10=8(kg)

ĐS:8kg

4 tháng 11 2017

can cân nặng là :  0,8 x 10 = 8 kg

4 tháng 11 2017

Số tiền An mua vở là:

 3200 x 24 = 76800 ( đồng )

 Số quyên vở giá 1600 đồng An mua được là:

  76800 : 1600 = 48 ( quyển )

          Đáp số : 48 quyển vở

4 tháng 11 2017

sai đề à?????????????

4 tháng 11 2017

Chỉ còn ít ngày nữa là đến 20/11, con lại nhớ đến ngày này năm ngoái và thấy thật xấu hổ. Hồi đó con rất lười học, trong lớp lúc nào cũng lầm lì, đến trường thì chẳng bao giờ chấp hành nội quy…khi ấy con thật đáng trách phải không cô? Các thầy cô giáo thường xuyên nói về con với một vẻ không hài lòng. Chỉ có cô luôn giữ thái độ ân cần với con, và con nhìn thấy trong ánh mắt cô sự lo lắng của người mẹ với đứa con gái hư của mình.

Con hiểu vì sao cô lại lo cho con. Con biết năm ngoái là năm cuối cấp và con có hai kỳ thi lớn trước mặt – kì thi tốt nghiệp THPT và kì thi đại học. Con cũng hiểu hậu quả của việc thi trượt là như thế nào. Con hiểu hết cô ạ, nhưng con vẫn sống bất cần như vậy, cô cũng thấy lạ phải không cô?

Bạn bè con, cả các thầy cô giáo cũng rất ngạc nhiên vì không hiểu sao một học sinh đứng nhất lớp năm lớp 11 như con lại có thể bê tha như vậy vào năm lớp 12 – năm học quan trọng nhất của đời học sinh. Nhưng sau một vài phút ngạc nhiên và những lời xì xào bán tán với vẻ khó chịu thì mọi người lại chuyển sang chủ đề khác chứ không ai thèm quan tâm tại sao con lại đổ đốn như vậy. Không ai cả, trừ cô.

Con cảm ơn cô đã tìm hiểu mọi chuyện và giơ một cánh tay kéo con dậy đúng lúc. Con nhớ đó là hôm 20/11, sau khi buổi lễ chào mừng ngày Nhà giáo Việt Nam kết thúc, cô đã ngồi nói chuyện với con. Câu đầu tiên cô bảo con không phải là một lời “chất vấn” tại sao dạo này lười học mà là một lời hỏi thăm ân cần: “Ngọc à, dạo này con gầy quá. Có chuyện gì thế con?” Bỗng dưng con thấy mắt mình cay cay, và con đã khóc. Con khóc một cách vô thức. Con khóc mà không hiểu vì sao.

Con khóc những giọt nước mắt tủi thân. Và cô đã ôm con vào lòng. Ngày hôm ấy con đã kể cho cô nghe mọi chuyện. Năm con học lớp 12, bố mẹ con li dị, chị gái con đi du học ở nước Mỹ xa xôi. Mẹ con lại bận rộn cả ngày nên trong căn nhà rộng tuênh huênh chỉ có một mình con. Con đã rất buồn, và càng buồn hơn khi cảm thấy không có ai quan tâm tới mình. Con sinh ra bất cần đời từ đó. Con không thèm học, không thèm chấp hành nội quy. Con phớt lờ mọi sự nhắc nhở. Con đã đổ đốn như thế đấy.

Kể hết cho cô nghe, con tưởng rằng cô sẽ mắng con. Nhưng không, con nhớ cô đã khóc và ôm con vào lòng. Cô là người duy nhất thông cảm và hiểu con. Cô chỉ nói một câu duy nhất: “Khổ thân con tôi.” Khi con ra về, con vẫn thấy cô khóc, và lần đầu tiên trong năm lớp 12, con bíêt mình đã sai. Cô không trách cứ gì, cũng không bảo con phải thế này thế kia, nhưng cô vẫn khiến con bừng tỉnh và nhận ra mình phải làm gì.

Những giọt nước mắt cảm thông của cô đã sưởi ấm trái tim lạnh giá của con. Con biết rằng vẫn có người quan tâm và yêu thương mình. Và con tự hứa với bản thân từ giờ sẽ không để cô phải buồn, phải khóc vì mình. Con quyết tâm sẽ làm cho cô vui và tự hào về con như ngày trước.

Hôm sau đến lớp, các bạn rất ngạc nhiên khi thấy con mặc đồng phục chỉnh tề và đến trường từ sớm. Trong giờ, con giơ tay phát biểu và đã được điểm mười vì câu trả lời chính xác. Các bạn vỗ tay hoan hô, cô Thanh dạy Sinh nhìn con với vẻ hài lòng. Những ngày sau cũng vậy, con chăm chỉ học hành và luôn là người giải những bài toán hóc búa nhanh nhất lớp. Các thầy cô lại khen con thay vì than phiền, các bạn lại trò chuyện cùng con thay vì bàn tán xì xào về con.

Con nhớ cô đã cười và nói: “Ngọc ơi, con không biết cô mừng thế nào đâu. Con đã trở lại là con thật rồi”. Con đã cố gắng học tập thật tốt để không phụ lòng cô và con đã thành công. Kết quả kỳ thi tốt nghiệp của con cao nhất lớp và con đã đỗ vào trường đại học con hằng mơ ước. Tất cả là nhờ có cô, cô ạ. Cô đã kéo con lên từ đường trượt dài tạo nên từ sự yếu đuổi của con. Nếu cô không ôm con vào lòng và hỏi han con hôm ấy thì hôm nay có lẽ con đang ở một nơi nào đó chứ không phải ở đây – trong giảng đường của trường ĐH Ngoại Thương.

Nhân ngày 20/11, con chúc mọi điều tốt đẹp nhất sẽ đến với cô, chúc cô luôn trẻ trung, khoẻ mạnh và giữ được trái tim nhiệt huyết với nghề. Cô ạ, không chỉ có ngày 20/11 đâu mà ngày nào trong năm con cũng nhớ đến cô. Con đã coi cô là mẹ của mình từ ngày 20./11 năm ngoái khi cô nói với con: “Khổ thân con tôi!” - lời nói đã sưởi ấm trái tim con. Cô ơi, hôm nay con muốn nói với cô một câu mà con đã định nói từ rất lâu rồi: “Mẹ ơi, con cảm ơn mẹ! Con yêu mẹ rât nhiều!

Tôi đã khóc khi đọc bức thư này - bức thư được viết nên bằng cảm xúc yêu thương, kính trọng đến cô giáo mình từ đáy lòng của cô trò nhỏ. Tôi đã hiểu mẹ tôi là người giáo viên tuyệt vời đến nhường nào. Mẹ cũng là cô giáo đặc biệt nhất của tôi – người đầu tiên dạy tôi biết đọc, biết viết; người dạy tôi những bài học đạo đức không có trong sách vở; người luôn ở bên nâng tôi dậy mỗi khi tôi sắp khuỵu chân ngã.

Tôi vội chạy đến ôm mẹ và nói: “Mẹ ơi, con cảm ơn mẹ! Con yêu mẹ rất nhiều!”. Và tôi thấy từ khoé mắt mẹ lăn xuống những giọt lệ tự hào và hạnh phúc.

4 tháng 11 2017

thế thì tự mà viết

mình phải tự viết chứ

nếu viết hộ thì coi như là bạn ko viết rồi mà cũng như bạn chép bài bạn rồi

4 tháng 11 2017

3 của bạn mặc váy ..hihi

4 tháng 11 2017

3 em mặc váy chứ mấy được hihi