K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

14 tháng 5 2018

5 ngay nhe

11 tháng 5 2018

cũng trong 5 ngày

11 tháng 5 2018

+Bố=Ba=Cha=Tía=Bọ=Thầy=Phụ thân,.....

+Cho=Biếu=Tặng,...

+Chết=Hi sinh=Qua đời=Mất=Ngủm=Yên nghỉ=Từ trần,.....

11 tháng 5 2018

+  Bố : Cha ; Ba

+  cho : nhường ;tặng 

+  chết : mất ; hi sinh

11 tháng 5 2018

con chó : chó mực

con mèo:mèo mun

con ngựa: ngựa ô

đôi mắt: mắt huyền

11 tháng 5 2018

+ Con chó : Con chó mực

+ Con mèo : Con mèo mun

+ Con ngựa : Con ngực mực

+ Đôi mắt : Đôi mắt huyền

k cho mik nha 

11 tháng 5 2018

Em lớn lên trong lời ru ngọt ngào của mẹ, em lớn lên trong sư dạy bảo nghiêm khắc của cha và em cũng lớn lên trong cả những câu chuyện cổ tích của bà nữa. Và trong tất cả những người thân trong gia đình, bà chính là người mà em vô cùng yêu quý và cũng hết mực kính trọng – người đã mở cánh cửa thần tiên đưa em vào thế giới cổ tích xinh đẹp.

Bà em năm nay đã ngoài bảy mươi tuổi, cái tuổi của một vầng trăng xế chiều. Bà có nước da hồng hào cùng khuôn mặt hiền từ, phúc hậu. Bà có mái tóc ngắn rất mỏng, thuần một màu cước trắng. Ông em nói ngày còn trẻ, tóc bà dày và dài lắm, giống như một thác nước vậy. Trông bà hiền hậu như một bà tiên bước ra từ trong những trang truyện cổ tích. Trên khuôn mặt phúc hậu có những chấm đồi mồi be bé, bà bảo ai có những chấm ấy trên mặt thì sẽ sống được rất lâu.

Đôi mắt của bà đã sớm phủ một lớp sương mờ của thời gian nhưng chỉ cần đeo kính lên là bà nhìn rõ lắm. Trong đôi mắt ấy là cả một khoảng trời yêu thương bà dành cho con cháu, nó như biết nói biết cười, biết an ủi, biết sẻ chia mỗi khi chúng em buồn và biết cổ vũ mỗi khi chúng em vui. Bà em có giọng nói dịu dàng và hiền hòa. Mỗi lần bà hát ru cho em nghe hay kể chuyện cổ tích, em lại như được bước vào trong thế giới huyền diệu bởi giọng nói của bà.

Từ ngày còn bé cho đến tận bây giờ, em chưa thấy bà nổi nóng mắng ai hay cãi nhau với ai cả. Bà em hiền nhưng cũng rất nghiêm khắc, mỗi khi em mắc lỗi bà thường nhẹ nhàng chỉ ra lỗi lầm để em sửa sai chứ không đánh mắng em. Gọn gàng và sạch sẽ là một trong những đức tính tính tốt đẹp của bà, bà lúc nào cũng luôn miệng nhắc nhở em phải giữ cho phòng ốc gọn gàng, sạch sẽ thì khi bị mất thứ gì đó việc tìm lại sẽ không mất nhiều thời gian và công sức.

Bà em có sở thích trồng hoa và lên chùa tụng kinh niệm phật. Bà bảo Đức Phật luôn dạy người ta phải biết tích đức, hướng thiện tránh làm điều xấu xa, vậy nên chiều nào bà cũng cùng các già làng tay đeo tràng hạt, mặc áo dài nâu vào chùa. Ngôi nhà nhỏ nhắn của gia đình em cũng nhờ bàn tay khéo léo của bà mà luôn tràn ngập hương thơm cùng ánh sáng mặt trời, những bông hoa với đủ màu sắc khác nhau tô điểm: hoa nhài màu trắng tinh khôi như những bông tuyết khi mùa đông tràn về, những nàng hoa hồng nhung kiều diễm tự hào khoe bộ váy rực rỡ của mình dưới ánh nắng mặt trời…

Bà em còn có sở thích đan khăn cùng mũ len cho mỗi người thân trong gia đình khi đông đến, mùa đông lạnh thật lạnh mà được quàng trên cổ chiếc khăn len bà đan thì ấm áp biết bao, giống như vòng tay của bà đang âu yếm ôm lấy mình vậy. Bà em là một nhà tư vấn tâm lí đích thực đấy nhé, người trong xóm ai có chuyện vui chuyện buồn gì đều sang chia sẻ với bà em để tìm lời giải đáp cho vấn đề của mình. Có lẽ bởi vì bà là người ngoài cuộc nên thấy rõ những điều mà người trong cuộc sẽ chẳng bao giờ có thể nhìn thấy. Mỗi khi ai có chuyện buồn, đau ốm bà đều đến tận nơi thăm hỏi động viên, món quà dù không nhiều nhặn gì, chỉ là cân cam hay chục trứng nhưng mọi người đều hiểu rõ đó là tất cả tấm lòng chân thành bà dành cho họ.

Em từng có một lần, chỉ một lần duy nhất làm bà buồn lòng, đó là làm vỡ chiếc lọ hoa mà ông nội rất quý, tuy bà đã không trách cứ khi em thành thực nhận lỗi nhưng em có thể cảm nhận được nỗi buồn của bà. Em đã tự hứa với bản thân mình sẽ luôn cố gắng ngoan ngoãn hơn để bù đắp phần lỗi lầm ngày hôm ấy.

Em yêu bà em nhiều lắm, em chỉ mong bà có thể mạnh khỏe mà sống thật lâu với con, với cháu để em có thể một lần nữa nằm vào trong lòng mà nghe bà kể những câu chuyện dân gian từ thời xa xưa.

11 tháng 5 2018

“Tóc bà trắng tựa mây bông
Truyện bà như giếng cạn xong lại đầy”
Bà trong ấn tượng của tôi lúc nào cũng như một bà tiên hiền dịu, nhân từ với những câu chuyện cổ tích không bao giờ hết. Hình ảnh của bà đã gắn liền với tuổi thơ của tôi. Bà không chỉ che chở, chăm sóc mà còn dạy dỗ, bảo ban tôi nên người.

Bà tôi năm nay đã ngoài 80 tuổi- cái tuổi gần đất xa trời nhưng bà vẫn còn khỏe và minh mẫn lắm. Tóc bà đã bạc trắng cả mái đầu. Lưng bà cong cong vì những vất vả, lam lũ, lo toan khó nhọc cho gia đình. Trên gương mặt in đậm dấu vết thời gian của bà, tôi thích nhất là đôi mắt. Đôi mắt bà không còn tinh tường như xưa nhưng lúc nào cũng tràn đầy tình yêu thương dành cho con cháu. Mỗi lần bà nhìn tôi, tôi cảm nhận được sự trìu mến và nhân hậu chứa chan trong ấy. Bà tôi rất hay cười, mỗi lần bà cười lại để lộ hàm răng đen láy vì ăn trầu. Da bà nhăn nheo và lấm tấm những chấm đồi mồi. Cầm đôi bàn tay gầy gầy xương xương ấy, tôi thấy thương bà đến lạ. Cả một đời bà vất vả, làm lụng hi sinh vì con vì cháu. Đôi bàn tay dãi dầu sương gió, đôi bàn tay thô ráp mộc mạc đã nuôi nấng bố mẹ tôi và cả tôi nên người.

Tuổi thơ của tôi in hình bóng những câu chuyện cổ tích bà thường hay kể trước khi đi ngủ. Giọng bà nhẹ nhàng, ấm áp đưa tôi đến thế giới cổ tích diệu kì, nhiệm màu với những ông bụt, bà tiên, cô Tấm dịu hèn, anh Khoai tốt bụng, chàng Thạch Sanh dũng cảm... Qua những câu chuyện cổ tích ấy, bà còn dạy tôi về cách sống, cách làm người như: ở hiền gặp lành, ở ác gặp dữ, nhân quả báo ứng. Những lời dạy nhẹ nhàng mà thấm thía của bà luôn theo tôi tới tận bây giờ. Bà cũng là người dạy tôi nữ công gia chánh, cách nấu ăn hay thêu thùa may vá. Bố mẹ đi vắng, bà là người chăm sóc những lúc tôi bị ốm, chờ tôi đi học về rồi nấu những món ăn ngon bổ dưỡng cho tôi. Mỗi khi có quà bánh, bà lúc nào cũng không quên để phần cho chị em tôi. Bà mong có thể sống thật lâu để có thể nhìn thấy các cháu khôn lớn nên người. Mỗi khi tôi được điểm tốt, bà lại mỉm cười hiền hậu và khen: “Cháu của bà giỏi quá”. Những lúc như thế, tôi tự nhủ mình phải chăm ngoan hơn nữa để cho bà vui lòng.

Bà của tôi cũng giống như những người phụ nữ Việt Nam từ bao đời nay: giàu lòng nhân hậu và đức hi sinh. Nhờ có bà, tôi đã có một tuổi thơ thật trọn vẹn và hạnh phúc. Bà sẽ mãi là người tôi yêu quý và kính trọng nhất.

11 tháng 5 2018

THÁNG 7 ÂM LỊCH BẠN NHÉ. K MK NHA. CHÚC BẠN HỌC TỐT. ^_^

11 tháng 5 2018

mik nghĩ :

Mưa ngâu được xuất hiện 

vào tháng 7 âm lịch .

~~hok tốt ~~

11 tháng 5 2018

Ví tiền 

11 tháng 5 2018

trả lời :

con gái thích ví tiền của con trai

hk tốt ~

11 tháng 5 2018

317.14

10 tháng 5 2018
Có một con ma lăn ra cười rồi chết
20 tháng 5 2018

Những năm tháng tuổi thơ đang vội vã qua nhanh. Vừa đó thôi mà chúng ta đã phải chia tay thời tiểu học. Nhớ ngày nào mới bước đến cổng trường, tay cứ níu chắc không chịu rời bàn tay mẹ. Thế mà thoáng cái đã đến những ngày cuối cấp. Hôm chia tay mái trường cấp một, lũ chúng tôi đứa nào đứa nấy sóng mắt đỏ hoe nhưng đó lại là kỷ niệm vui nhất, sâu sắc nhất của chúng tôi - tập thể lớp 5C.

Thời gian trôi nhanh không níu lại được. Sau những kỳ thi háo hức và vất vả, hôm ấy chúng tôi tổ chức buổi chia tay lớp và cô giáo chủ nhiệm.

Khác hẳn mọi hôm, hôm ấy không khí lớp trầm hẳn. Mọi người nhìn nhau ái ngại khi nghĩ rằng chỉ mấy tiếng nữa thôi, ai sẽ về nhà nấy, rồi mỗi người sẽ đến một ngôi trường mới chẳng biết bao giờ sẽ họp mặt được nhau. Tuy chưa hiểu lắm, nhưng chúng tôi đứa nào cũng thấy buồn.

Đúng bảy rưỡi, cô giáo chủ nhiệm bước vào. Hôm nay cô mặc một bộ quần áo mới, giản dị nhưng vẫn toát lên được vẻ thanh nhã và đôn hậu. Đôi mắt hơi nâu của cô nhìn chúng tôi hiền từ và trìu mến. Giọng của cô vẫn quen thuộc quá, nhẹ nhàng mà sâu sắc như mỗi lúc giảng bài.

Hôm nay các em như những con chim đã lớn. Ngày mai dù các em có đi tới mái trường nào thì cũng luôn nhớ phải phát huy hơn nữa truyền thống học tập và đoàn kết của lớp 5C. Cô hy vọng và chờ mong các em thành đạt.

Bạn lớp trưởng thay mặt lớp đứng lên cảm ơn cô nhưng chưa nói hết lời nước mắt cứ chảy ròng ròng. Trong các bạn cán bộ, tôi là bạn nam duy nhất. Tôi mạnh mẽ đứng lên:

Em thưa cô, hôm nay là ngày lớp ta tổng kết. Em xin phép cô, chúng em muốn dành tặng cô và bạn Hải Minh một sự bất ngờ.

Nói rồi tôi dõng dạc bước lên tay cầm bó hoa tươi thắm:

Thưa cô! Tuy cô chỉ chủ nhiệm chúng em có một năm nhưng tình cảm mà cô dành cho chúng em thật là sâu sắc. Chúng em xin dành tặng cô bó hoa này để bày tỏ lòng biết ơn và tình cảm yêu kính đến cô.

Tôi bước tới cô, cả lớp rộn ràng tiếng vỗ tay không ngớt.

Em thưa cô! Tôi tiếp: thật là đặc biệt, ngày chia tay lớp hôm nay lại đúng là ngày sinh nhật bạn Hải Minh. Hải Minh có hoàn cảnh khó khăn nhất lớp mình nhưng thành tích học tập của bạn thì chúng em không ai là không nể phục. Buổi liên hoan hôm nay. chúng em muốn cảm ơn cô và cũng là để chúc mừng bạn Hải Minh. Chúc tất cả các bạn luôn thành công trong cuộc sống.

Cả lớp lại rộn lên tiếng vỗ tay. Buổi liên hoan diễn ra vui vẻ trái với dự đoán của tụi cán bộ lớp chúng tôi. Chỉ thoáng thấy có vài giọt nước mắt còn thì không khí sôi nổi y như những ngày học đã qua. Mọi người tíu tít chào nhau, những lời chúc, những ước nguyện tràn ngập căn phòng.

Buổi sáng trôi qua nhanh chóng. Chúng tôi ra về vẫn trong cảm giác xôn xao khó tả nhưng không phải là buồn mà là sự hồi hộp đợi chờ một tương lai tốt đẹp sẽ đến với tất cả mọi người.

10 tháng 5 2018

cưỡi;hạnh phúc ;ngã

10 tháng 5 2018

cười  , hạnh phúc nha!

10 tháng 5 2018

Biển Đông vạn dặm dang tay giữ

Đất Việt muôn năm vững trị bình

Chí những phù nguy xin gắng sức

Cõi bờ xưa cũ tổ tiên mình.

10 tháng 5 2018

ko thơ tự chế thì có nha!