K
Khách

Hãy nhập câu hỏi của bạn vào đây, nếu là tài khoản VIP, bạn sẽ được ưu tiên trả lời.

5 tháng 11 2024

Ai cũng đầy ắp những kỉ niệm của một thời thơ ấu. Đặc biệt, những buổi đầu cắp sách đến trường, được gặp gỡ và làm quen với biết bao thầy cô, bạn bè … sẽ luôn là những kỉ niệm mãi mãi không bao giờ quên.

Những ngày đầu đi học, tôi luôn được cô giáo khen viết chữ đẹp và đều. Em học rất khá môn tập viết tuy nhiên lại không giỏi môn toán. Đây là môn học mà em sợ nhất. Cô giáo mặc dù đã giảng dạy, hướng dẫn em làm bài rất cẩn thận và tỉ mỉ tuy nhiên do bản thân sợ môn học này nên những lời cô giảng dạy em không hiểu hết. Biết vậy, nên cô đã đổi chỗ cho em ngồi cạnh Hà – một trong những bạn học giỏi toán nhất lớp – để học tập cùng nhau. Cùng nhau làm bài tập nhóm đã giúp cho em tiến bộ hơn rất nhiều. Em đã học được phương pháp học toán của bạn. Thậm chí, trong những bài toán khó, bạn còn hướng dẫn em cách tiếp cận vấn đề và phương pháp giải phù hợp. Từ một học sinh yếu môn toán, em đã bắt đầu có niềm đam mê và yêu thích với môn học này.

Có một lần trong một bài kiểm tra toán, em không làm được bài. Em ngồi loay hoay gần như cả buổi để giải. Hà thấy vậy liền viết viết ra một tờ nháp. Sau đó, bạn vo vo lại rồi nhẹ nhàng đưa cho em. Em cảm thấy rất vui khi được bạn giúp đỡ nhưng đồng thời cũng thấy bứt rứt trong lòng. Rồi em cầm tờ giấy đã vo nhét vào học bàn. Em chợt nhớ lời cô giáo dạy: “Thất bại là mẹ thành công”. Em không muốn bản thân mình cứ mãi yếu kém môn toán. Hà cũng thúc giục em giở tờ giấy ra chép. Nhưng bản thân em kiên quyết từ chối và tiếp tục ngồi suy nghĩ cách làm. Khi chỉ còn khoảng năm phút thì hết giờ làm bài, tự dưng những lời cô giáo giảng như hiện về trong tâm trí em. Một hồi viết nháp các công thức đã học, em chợt phát hiện ra mình đã bỏ quên mất một phép tính. Em vội vàng sửa lại bài làm. Khi trống báo hiệu kết thúc giờ kiểm tra cũng là lúc em hoàn thành bài thi.

Cô giáo trả bài kiểm tra và em được điểm 8 – một kết quả xứng đáng với sự nỗ lực của bản thân, Hà cũng rất vui khi thấy em đã học khá hơn trước. Đến bây giờ mỗi khi nhắc lại, tôi lại thấy hân hoan trong lòng.

Làm ơn tích

5 tháng 11 2024

Nếu em là cậu bé trong câu chuyện Cây vú sữa, khi bị mẹ mắng, em sẽ lắng nghe và suy nghĩ về những điều mẹ nói thay vì giận dỗi bỏ đi. Em sẽ nhận ra mẹ chỉ muốn tốt cho em, vì mẹ luôn yêu thương và quan tâm em hết lòng. Em sẽ xin lỗi mẹ và cố gắng sửa lỗi để không làm mẹ buồn thêm lần nào nữa. Qua câu chuyện, em rút ra bài học rằng phải luôn yêu thương, trân trọng và biết ơn cha mẹ, vì cha mẹ là người luôn dành cho mình tình yêu thương vô điều kiện, vô giá.

3 tháng 11 2024

lên mạng á!

2 tháng 11 2024

1; Yêu tổ quốc, yêu đồng bào

2; Học tập  tốt, lao động tốt

3; Đoàn kết tốt, kỷ luật tốt

4; Giữ gìn vệ sinh thật tốt

5; Khiêm tốn, thật thà, dũng cảm.

2 tháng 11 2024

1.Yêu tổ quốc,yêu đồng bào

2.Học tập tốt,lao động tốt

3.Đoàn kết tốt,kỉ luật tốt

4.Giữ gìn vệ sinh thật tốt

5.Khiêm tốn,thật thà,dũng cảm

1 tháng 11 2024

    Đã bao giờ khi dạo quanh trên một con phố quen, bạn bất chợt nghe đâu đó những âm thanh thật trong trẻo và tươi mới mang chút dư vị quê hương khiến bạn thấy lòng xốn xang, rồi bạn nhận ra từ bao lâu bạn đã để lòng mình lơ đễnh và có lúc nào đó đã quên mất những hương vị quê nhà. Bất chợt, một chiếc lá vàng rụng, thật nhẹ nhưng cũng đủ để bạn cảm nhận sự chuyển mình của đất trời, để được tận hưởng cái nắng nồng nàn đong đầy trong những làn gió dịu nhẹ. Đúng rồi, hè đang về.

Những ngọn gió giao mùa rủ nhau về hong ấm từng vạt mưa ẩm ướt, làm những nỗi muộn phiền ngơ ngác chợt bốc hơi, lẩn khuất đâu đó rồi tan nhanh dưới vòm trời xanh đầy gợi cảm. Cái nắng đầu hè cũng thật là lạ, nhưng cũng thật đẹp. Không phải là cái nắng run rẩy nép mình trong cái se lạnh của mùa xuân nữa, cái nắng cũng chưa tới mức chói chang gay gắt, cái nắng làm tô thêm vẻ lẳng lơ, khiêu gợi của những chùm phượng rực đỏ, và tôn lên vẻ đằm thắm, sâu lắng của sắc tím bằng lăng.

    Dường như có một làn hương dịu dàng len nhẹ giữa thời gian mang theo chút hồn quê phảng phất đâu đây, để lòng ta lại xốn xang với bao cảm xúc bộn bề về một điều gì đó chẳng thể gọi thành tên. Và rồi bạn thấy nhớ, nhớ cái hương vị quê nhà, nhớ hương lúa ngọt mát, nét thanh bình, yên ả, không chút ồn ào, vội vã. Bạn nhớ hương cau, hương bưởi thoang thoảng mỗi buổi sớm thức dậy.

    Nhớ lắm cái hương thơm ngào ngạt của cánh đồng lúa trổ bông mà mỗi sáng vẫn đạp xe tới trường trên con đường đê quen thuộc. Nhớ cả những chiều cùng lũ bạn thả diều, đánh đáo, nhớ cả những tiếng kẽo kẹt, tiếng gió đưa xào xạc nơi những gốc tre già… Và bạn nhớ tới bố mẹ, nhớ ông bà, nhớ căn nhà nơi tôi đã gắn bó cả một thời tuổi thơ …

Quê hương là gì hả mẹ?
Mà cô giáo dạy phải yêu
Quê hương là gì hả mẹ?
Mà ai đi xa cũng nhớ nhiều".

     Đúng là, đã bao lần, khi bước đi trong dòng đời hối hả, ta bỗng thấy chồn chân mỏi gối, thấy nhớ quê và muốn trở về. Phải rồi, quê hương nơi in dấu tháng ngày thơ ấu luôn dang rộng vòng tay đón ta như một người mẹ hiền ôm đứa con thơ vào lòng, cho ta một cảm giác bình yên và êm đềm thuở nào. Đó như một bến đỗ để tâm hồn ta tìm về. Ta bỗng mong được là đứa trẻ và được thấy mình hồn nhiên vui đùa giữa mùa hè quê hương.

     Lâu lắm rồi tôi mới lại có được những cảm giác rạo rực khi hè về, hè về trong đất trời, hè về trên quê hương. Thích thú biết nhường nào những buổi sáng mùa hè, sau cơn mưa, được ngắm thảm lúa vàng mênh mông như bỗng chợt rùng mình rũ sạch những giọt nước mưa còn bám lại trên lá, được thả hồn cùng những làn gió mát long lanh rạng rỡ nắng mai.

      Yêu lắm hình ảnh của những đứa trẻ chăn trâu, yêu cái cảm giác thanh bình, yên ả khi nghe tiếng bước chân của đàn trâu nện xuống nền đất đều đều. Thấy nhớ quá cái vẻ tần ngần của những bụi tre bên đường, nhớ tiếng gọi gà về văng vẳng đâu đây. Tiếng nước giếng khơi dội ào ào. Nhớ tiếng bát đũa, tiếng lũ trẻ con nô đùa vang xa trong xóm.

     Và kìa, những chú ve con vừa lột xác, bắt đầu vang lên những khúc ca mùa hè dài bất tận, ngân nga khắp không gian. Bạn sẽ thấy yêu cả những tiếng chẫu chuộc, tiếng ếch kêu râm ran bên ao bèo khi chiều muộn và suốt đêm khuya, tiếng côn trùng kêu rỉ rả, nỉ non hòa lẫn trong tiếng gió vi vu. Thật yên bình biết bao khi được ngồi ngắm sao trời hằng hà sa số, lại được nghe những âm thanh quen thuộc của những ngày ấu thơ mà suốt những năm tháng học tập và làm việc xa nhà bạn không cảm nhận được.

     Và rồi, bạn sẽ chợt nhận thấy mình bé lại khi văng vẳng đâu đây tiếng dỗ con của người mẹ trẻ, tiếng ru ầu ơ ngọt ngào trên cánh võng đong đưa. Tất cả hòa âm lại thành một bản giao hưởng rộn rã, vui tươi của tự nhiên, của đất trời như một đặc ân của tạo hóa chỉ ban tặng riêng cho mùa hạ quê mình. Có thể mọi thứ vẫn lặng lẽ diễn ra bình yên như ngàn đời vẫn thế.

    Có lẽ tất cả chỉ còn là hoài niệm bởi mọi việc đã thay đổi quá nhiều. Nhưng những âm thanh trong trẻo của mùa hè thì vẫn còn ở đây, đầy đủ và nguyên vẹn như khi tôi ấu thơ, và rồi đến tận khi tôi xa quê hương, tôi mới thực sự nhận ra, tất cả đều đã ở trong tim mình tự bao giờ.

9 tháng 12 2024

Dọn dẹp ngôi nhà thật sạch sẽ;tự hào với vẻ đẹp của ngôi nhà

đây là bài dự thi đã hoàn thiện của mik! bạn nào nhận xét cho mik gửi với:  Ngày Hôm Qua thân mến! Đã bao lâu chúng ta chưa gặp nhau nhỉ? Tớ cũng chẳng nhớ luôn! Dạo này cậu khỏe không? Cuộc sống cấp hai của cậu như thế nào? Còn tớ thì vẫn như ngày trước thôi. Tớ gửi bức thư này để nói cho cậu biết trường mới của tớ tuyệt như nào! Trường của tớ là Trường trung học cơ sở...
Đọc tiếp

đây là bài dự thi đã hoàn thiện của mik! bạn nào nhận xét cho mik gửi với: 

Ngày Hôm Qua thân mến!

Đã bao lâu chúng ta chưa gặp nhau nhỉ? Tớ cũng chẳng nhớ luôn! Dạo này cậu khỏe không? Cuộc sống cấp hai của cậu như thế nào? Còn tớ thì vẫn như ngày trước thôi. Tớ gửi bức thư này để nói cho cậu biết trường mới của tớ tuyệt như nào! Trường của tớ là Trường trung học cơ sở Thị trấn, đã thành lập được 32 năm rồi. Trường tớ có 30 cán bộ giáo viên và 516 học sinh, thầy hiệu trưởng tên là Ngô Đức Cảnh, cô hiệu phó tên là Bùi Thị Hằng, chị Trần Hà Bảo Ngọc là liên đội trưởng. Vào năm 2020, trường tớ được làm cờ dẫn đầu toàn khối đó. Nói qua thế chứ lần đầu vào trường tớ cũng có đôi chút bỡ ngỡ, nhưng được gặp thầy cô và bạn mới cũng làm mình vui hơn nhiều. Khung cảnh trường cũng thay đổi theo thời gian. Vào buổi sáng, ánh nắng mặt trời nhẹ nhàng như rót mật xuống sân, những tòa nhà mới ngủ dậy còn muốn ngủ tiếp, các bác cây bàng cũng dần tỉnh giấc, rung rinh như tập thể dục. Vào buổi trưa, ánh nắng mạnh mẽ như muốn trút giận xuống, những dãy nhà dần chìm vào giấc ngủ, các bác cổ thụ dần đi ngủ, sân trường vắng vẻ như chưa từng có ai đến vậy.

 Môn học yêu thích của tớ là Tiếng Anh do cô Huệ dạy, cô là người có vóc dáng cao và gầy, cô có khuôn mặt hình trái xoan, lông mày lá liễu, đôi mắt màu nâu đẹp, mái tóc dài ngang lưng, cô hiền nhưng khi đã tức giận là cô rất nghiêm. Giọng nói lúc ấy của cô từ nghẹ nhàng trở thành nghiêm khắc. Cử chỉ của cô cũng linh hoạt, cô có thể vừa nói vừa ghi bài lên bảng. Cách cô giảng cũng rất hay, cô sẽ giảng và ghi từ vựng lên bảng, đôi khi, cô sẽ lặp lại hoặc nhấn mạnh từ hoặc câu nào đó để cho mình biết và ghi vào. Cậu biết không? Tớ đã từng có ước mơ làm một giáo viên Tiếng Anh, và cô Huệ kiểm tra bài của tớ, cô đã bảo tớ có tiềm năng đó, tớ cũng đã tin tưởng vào cô. Tớ biết rằng làm giáo viên phải học giỏi các môn, nếu là giáo viên chuyên môn thì phải tập trung vào môn đó nhưng cũng không được bỏ dở tất cả các môn khác, cho nên tớ đã cố gắng học, gạt bỏ hết những thói quen xấu của mình và đi học đầy đủ, tớ nghĩ như thế là đủ, nhưng không, làm giáo viên cũng phải giữ bình tỉnh, không được nóng giận thái quá cậu ạ, nếu không sẽ không thể kiểm soát cảm xúc và mắng học sinh đó! Bây giờ tớ mới biết làm giáo viên mệt như nào và tớ rất biết ơn những thầy cô giáo đã dạy dỗ tớ, tớ muốn làm giáo viên vì cũng muốn nuôi dạy những thế hệ sau nên người.

Cuối thư, tớ cảm ơn vì cậu đã luôn đồng hành cùng tớ những lúc tớ vui, buồn. Tớ xin hứa sẽ luôn học giỏi và không bao giờ làm thầy cô phụ lòng nữa vì tớ yêu ngôi trường và tất cả thầy cô ở đó.

2
27 tháng 10 2024

Very good!

 

17 tháng 11 2024

thanks